18.
"Chết bà, muộn học rồi!"
Hyunjin vội vàng với lấy bữa sáng trên mặt bàn rồi xách Han chạy ra xe.
Nhưng chỉ năm phút sau Hyunjin đã phải tuyệt vọng hỏi.
"Han Jisung! Mày chưa ăn sáng à?"
Vốn dĩ hắn chỉ định hỏi mang tính chất cà khịa thôi, ai dè...
"Ủa? Mày trốn dưới gầm giường nhà tao hả? Sao biết hay vậy?"
...
Tao mà trốn dưới gầm giường nhà mày thì tao làm thịt mày từ lâu rồi.
À, đương nhiên là "làm thịt" theo nghĩa đen.
Hyunjin vỗ vai Han.
"Dừng! Dừng, dừng!"
Han dừng xe lại.
"Hả? Làm sao? Sao lại dừng lại?"
"Xuống xe!"
"Hả?"
"Xuống xe, tao chở!"
"Không! Mày khinh thường sức lực của tao à?"
...
Sau khi đổi chỗ, đúng là tốc độ nhanh hơn hẳn thật.
Đột nhiên Hyunjin kêu.
"Mở cặp tao ra."
"Hả? Mở chi?"
"Tao bảo mở cặp tao ra thì cứ mở đi."
Han loay hoay mở cặp.
"Sao nữa?"
"Lấy túi đồ ăn sáng của tao ra."
"Rồi làm gì nữa?"
"Ăn đi."
"Hả?"
Han bất ngờ.
"Hả cái gì?"
"Đồ ăn sáng của mày mà, sao tao lại ăn được."
"Lắm chuyện, tao bảo ăn thì cứ ăn đi. Tao cũng đâu có bỏ thuốc độc vô đâu mà mày lo."
Han lý nhí.
"Ai biết được, nhỡ đâu mày bỏ độc vào thật thì sao..."
"Mày nói gì cơ?"
"Đâu, ai nói gì, mày nghe nhầm rồi!"
Hyunjin nghe thấy vậy chỉ xì một cái.
"Nhìn vầy ai bảo mày làm osin cho tao tao chết liền."
"Cái này là mày muốn chở tao mà, chứ ai mướn mày làm đâu!"
"Thế giờ tao xuống để mày chở nhé!"
"Tay tao đang cầm đồ ăn rồi!"
Hyunjin bĩu môi.
"Lắm chuyện."
"Mày bảo ai lắm chuyện? Chờ tao ăn nốt lấy sức xong thì tao sẽ cho mày biết thế nào là lễ hội!"
"Thôi, ăn lẹ đi! Đồ ăn cũng không chặn được họng mày nữa!"
Cứ thế cả hai đứa nó cãi nhau mãi cũng đến được trường.
Vừa mới vào cổng trường, hai đứa nó đã nhận được vô vàn ánh mắt kỳ lạ đến từ những người xung quanh.
"May ghê, đến kịp lúc."
"Ăn bình tĩnh, chạy chậm thôi! Vừa ăn xong đã chạy sẽ bị đau bụng đấy."
"Sao mày quản lắm thế? Quản trời quản đất quản cả tao ăn làm sao chạy như nào nữa!"
Bỗng nhiên Hyunjin xách cặp Han lên.
"A! Bỏ ra! Mày làm gì thế hả? Ăn cắp giữa ban ngày ban mặt à? Bớ làng nước ơi có ăn cướp!"
"Ngậm cái miệng mày vào! Mày bỏ đá vào cặp hả? Sao nặng thế? Xách một tí mà muốn gãy tay mẹ luôn rồi!"
"Ai mướn mày xách mà phàn nàn? Đây gọi là sức nặng của tri thức đó! Trả cặp tao đây!"
"Đã xách hộ cho rồi mà còn không cảm ơn..."
"Ai mướn mày xách giùm tao? Ai mướn?"
"Dạ, tôi tự làm! Ăn nhanh đi lề mề quá!"
Mấy học sinh khác đang ở dưới sân trường:...
Mặt Trời hôm nay mọc hướng nào ấy nhỉ?
Trên lớp mọi người cũng đang bất ổn.
Hai năm thần (kinh) của lớp mình đâu rồi ấy nhỉ? Chẳng lẽ hôm nay có trend dậy muộn à?
Jeongin thấy hơi lạ nên cũng quay xuống hỏi Felix.
"Anh Han đâu rồi anh? Bình thường em thấy hai người đến lớp cùng nhau mà?"
Felix lắc lắc đầu.
"Nó đi vào chỗ chết rồi!"
"Hả?"
"Chút nữa mày sẽ hiểu thôi! À mà hôm nay đến phiên bàn anh trực nhật nhỉ? Để anh đi giặt giẻ lau đã."
Đúng lúc Felix vừa ra khỏi cửa thì Han đi vào, khoé miệng còn dính cái gì đó còn cặp thì chả thấy đâu.
Jeongin đang định cà khịa thằng anh mình vừa quên không mang cặp vừa ăn uống bẩn thỉu thì đột nhiên Hyunjin cũng bước vào, tay còn cầm cái cặp của Han.
Tất cả mọi người trong lớp lúc đó:(•‿•)(•‿•)(•‿•)
Chỉ thấy Han vừa đi vào vừa phàn nàn.
"Tao đã bảo để tao tự xách rồi mà!"
"Mày xách hay tao xách thì có khác gì nhau?"
"Khác rất nhiều, trả cặp đây cho tao!"
"Ngồi xuống đi rồi mày muốn tao thồn nguyên cái cặp này vào họng mày tao cũng thồn."
Sau khi Han ngồi yên vị vào chỗ rồi thì Hyunjin mới treo cái cặp của cậu xuống bên cạnh bàn.
"Lần sau mang vừa đủ sách vở thôi. Chút nữa thì tao còn tưởng mày lên lớp mở hàng bán gạch đấy!"
"Tao có mang gạch hay không thì mày quan tâm làm đếch gì? Dù cho tao có mang gạch lên trên lớp thật thì cũng là để chọi vô cái đầu mày thôi!"
Bỗng nhiên Hyunjin rút tờ giấy từ đâu ra, lau lau vài cái trên miệng của Han.
"Làm gì đó?"
"Chùi mỏ cho mày, ăn uống kiểu gì mà rớt vãi tùm lum. Tay!"
"Làm gì?"
Tuy miệng hỏi vậy nhưng Han vẫn xòe tay ra. Hyunjin thấy vậy thì cầm lấy tay cậu rồi lau lau vài cái.
"Ăn uống sạch sẽ một chút, đừng có bôi bẩn ra quần áo, mất vệ sinh. Từng ấy tuổi đầu rồi mà còn phải để tao nhắc mấy chuyện này."
"Cút cút, đi ra chỗ khác! Nói về kiến thức xã hội tao lại còn thua mày chắc. Về chỗ đi!"
Hyunjin cũng chỉ bĩu môi một cái rồi ngoan ngoãn về chỗ ngồi.
Mấy đứa đang ngồi trong lớp:...
...hai đứa bây định nối lại tình xưa hả?
Thiên địa đảo lộn rồi?
Chuyện lạ có thật?
Hot topic hôm nay đây sao?
Bất ngờ nhất vẫn là Jeongin.
Đi vào chỗ chết trong lời anh Yongbok đây sao?
Đúng lúc này Felix vừa mới giặt giẻ xong quay lại, vừa tung tăng cái khăn lau bảng vừa hát hò.
"La la la la lá la la la là... Ủa? Sao lớp mình im lặng vậy? Cô đã vào lớp đâu! Sung lên anh em!"
Mọi người câm nín, đồng loạt trao cho Felix ánh mắt một lời khó nói hết.
Felix vẫn ngây thơ không hiểu ý mọi người, hướng mắt về phía Han.
"Oh my baby, tới rồi hả cưng?"
Han thấy Felix cầm khăn lau bảng thì hỏi.
"Ừa, vừa mới tới, nay đến bàn mình trực nhật à?"
"Ừa, hôm nay bàn mình trực nhật đó. Tao vừa đi giặt giẻ rồi, mày lau bảng nha! Love you!"
Nói xong Felix quẳng cái khăn lau về phía Han rồi an vị vào chỗ dưới ánh mắt thất thần của Jeongin.
Felix thấy thằng em mình hơi lạ liền hỏi.
"Ủa Ỉn? Sao mặt mày nghệt ra như ngáo đá thế hả em?"
Giọng Jeongin hơi run run.
"Anh Felix..."
Felix thấy thằng em mình hơi lạ liền sốt sắng hỏi.
"Sao? Có chuyện gì hả? Ai đánh em à?"
"...không phải..."
"Thế thì làm sao?"
"...anh à, anh không biết đâu, em vừa chứng kiến một chuyện còn khiến em đau mắt hơn cả bị đánh."
______________________________
Mai là tui biết điểm thi rồi, mai mà mọi người ko thấy tui đăng chương mới thì tự hỉu nghen:'))))
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro