Chương 27: Đối Mặt Với Cái Chết.
Cuộc chiến không ngừng diễn ra. Những âm thanh của súng, kiếm va vào nhau, những tiếng rên rỉ và cú ngã của kẻ thù vang lên trong căn phòng tăm tối. Mọi thứ như chìm trong sự hỗn loạn. Không khí nóng hổi, căng thẳng, dường như chẳng còn chỗ cho sự yếu đuối hay sợ hãi.
Est vẫn đứng đó, dù đôi tay run rẩy, cậu không thể dừng lại. Cậu phải chiến đấu, không chỉ vì bản thân mà còn vì những người đã hy sinh, đặc biệt là Tui. Hình ảnh Tui mỉm cười, dù cơn đau không thể xóa nhòa trong lòng cậu. Est gạt nước mắt, xốc lại tinh thần và lao vào trận chiến.
"Cậu ta không thể chết vô ích!" Est thét lên, và lao về phía một tên lính đang đứng chắn trước mặt.
William không bỏ lỡ cơ hội, hắn đã chém gục một tên lính, nhưng đôi mắt hắn không rời khỏi Nut. Hắn biết mình chỉ còn một bước nữa là có thể kết thúc cuộc chiến này. Tuy nhiên, Nut vẫn đứng dậy, dù máu từ cơ thể hắn đã rỉ ra rất nhiều. Mắt hắn vẫn sáng lên, ánh nhìn không hề có vẻ gì là sợ hãi.
"Các người tưởng rằng có thể giết tôi dễ dàng như vậy sao?" Nut gằn giọng, tay nắm chặt cây dao, mặc dù hắn đã yếu đi rất nhiều.
"Sự sống của cậu đã kết thúc rồi, Nut." William lạnh lùng nói, thanh kiếm trong tay vung lên. Hắn không còn sự kiên nhẫn hay thương hại. Mọi thứ đã đi quá xa.
Nhưng trước khi William có thể ra tay kết liễu, một tiếng súng vang lên, một viên đạn suýt chút nữa đã trúng vào hắn. Hắn lập tức né tránh và nhìn về phía góc phòng. Kẻ Mặc Đồ Trắng, giờ đây đã ra mặt, đứng ở đó với vẻ mặt không chút cảm xúc.
"Các ngươi nghĩ có thể kết thúc mọi chuyện dễ dàng sao?" Kẻ Mặc Đồ Trắng nói, giọng không mảy may thay đổi. "Cái chết của các ngươi chỉ là bắt đầu."
Est nhìn thấy cái nhìn sắc bén trong mắt Kẻ Mặc Đồ Trắng. Cậu biết, đây là lúc mà mọi thứ không thể lùi bước nữa. "Tôi sẽ kết thúc cuộc chiến này." Cậu tự nhủ, rồi lao về phía Kẻ Mặc Đồ Trắng, dù biết rằng mình đang phải đối mặt với một kẻ mạnh mẽ hơn nhiều.
William cũng không ngần ngại, bước lên phía trước, quyết không để Kẻ Mặc Đồ Trắng chiếm ưu thế. "Đây sẽ là lần cuối cùng." William nói, tay hắn vung kiếm, quyết không để tên này tiếp tục thao túng cuộc sống của họ.
Kẻ Mặc Đồ Trắng đứng im, không di chuyển, nhưng hắn lại không hề tỏ ra lo lắng. "Mọi thứ đã được sắp đặt." Hắn nói với một giọng điềm tĩnh, rồi bước tới, bàn tay vươn ra, như thể muốn chạm vào mọi thứ xung quanh.
Est cảm nhận một sức mạnh đột ngột xuất hiện. Cậu lao tới, nhưng ngay lập tức, một làn sóng năng lượng như sóng điện từ cơ thể Kẻ Mặc Đồ Trắng tỏa ra, đẩy cậu lùi lại.
"Cậu không thể chiến thắng." Kẻ Mặc Đồ Trắng nói một cách chắc nịch, như thể không có ai có thể chống lại hắn.
William không hề nao núng. Hắn vung kiếm mạnh mẽ, đồng thời nhanh chóng di chuyển vào một góc để tránh sự tấn công từ đối thủ. Nhưng Kẻ Mặc Đồ Trắng có vẻ đã đoán trước tất cả các bước đi của họ. Mỗi đòn tấn công của hắn đều chính xác và mạnh mẽ, khiến cho cả hai phải liên tục tránh né.
Est nhận ra rằng trận chiến này sẽ không dễ dàng, và nếu họ không phối hợp tốt, cả hai sẽ khó có thể sống sót. Cậu quay lại nhìn William, ánh mắt đầy quyết tâm.
"Chúng ta phải làm gì đó. Nếu không, hắn sẽ giết tất cả chúng ta."
William gật đầu, biết rằng cậu nói đúng. "Đừng để hắn kiểm soát mọi thứ." Hắn quát, rồi lại lao vào tấn công Kẻ Mặc Đồ Trắng.
Cả căn phòng lại chìm trong một trận chiến khốc liệt, và Est biết, chỉ có thể chiến đấu đến cùng. Cậu không còn lựa chọn nào khác.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro