Chương 11: Mạng Lưới Ẩn Khuất
Tin tức về việc Han Taekwon trốn thoát như một quả bom nổ tung trong không khí vốn đã căng thẳng của đội điều tra. Hoshi đấm mạnh vào bàn, giọng bực tức:
"Làm thế nào hắn có thể trốn thoát được trong khi chúng ta đang giám sát chặt chẽ như vậy?!"
Seungkwan đang kiểm tra các báo cáo từ nhà tù, cau mày trả lời:
"Theo thông tin ban đầu, hắn có sự hỗ trợ từ bên ngoài. Một số camera giám sát đã bị vô hiệu hóa, và hai lính gác bị đánh thuốc mê. Điều đó chứng tỏ đây là kế hoạch đã được chuẩn bị kỹ lưỡng."
Wonwoo đứng lặng yên, ánh mắt trầm tư. Han Taekwon thoát ra không chỉ là vấn đề an ninh, mà còn là lời cảnh báo.
Jun tiến lại gần, giọng nói trầm nhưng đầy quyết đoán:
"Việc này không chỉ là một vụ trốn tù. Taekwon muốn kéo chúng ta vào một cuộc chơi mà hắn là người nắm giữ quân bài. Chúng ta cần phải đi trước hắn."
Trong khi Hoshi và Seungkwan tiếp tục phối hợp với nhà tù để lần theo dấu vết của Taekwon, Wonwoo và Jun trở lại với cuốn sổ tay của Jisoo và những tài liệu tìm thấy ở nhà thờ bỏ hoang.
Seungkwan đã giải mã thêm một tọa độ khác từ dữ liệu trong ổ cứng. Điểm đến lần này là một nhà kho cũ nằm ở khu công nghiệp phía nam thành phố – nơi từng là trụ sở phụ của dàn nhạc Harmonia.
"Chúng ta sẽ đến đó ngay. Nếu Taekwon trốn thoát, có khả năng hắn sẽ muốn lấy lại thứ gì đó mà chúng ta chưa kịp phát hiện," Jun nói, chuẩn bị sẵn sàng.
Wonwoo gật đầu, trong lòng dấy lên một cảm giác bất an. Biểu tượng "Resonance" và lời nhắn của Jisoo vẫn như một ẩn số khó giải.
Nhà kho nằm lặng lẽ giữa khu công nghiệp đã hoang phế từ lâu. Không gian xung quanh tĩnh lặng đến mức chỉ có tiếng gió thổi qua các bức tường nứt nẻ và tiếng bước chân của họ vang vọng trong không khí.
Cánh cửa nhà kho bị khóa bằng một ổ khóa nặng. Jun nhanh chóng xử lý ổ khóa, và họ bước vào bên trong.
Không gian tối om, nhưng ánh đèn pin nhanh chóng làm lộ ra một căn phòng lớn với những chiếc giá chứa đầy tài liệu, hộp nhạc cụ, và các vật dụng cũ kỹ của dàn nhạc Harmonia.
Wonwoo bước tới một giá tài liệu và bắt đầu lật tìm. Trong một ngăn kéo cũ, anh tìm thấy một tập hồ sơ được đánh dấu bằng biểu tượng xoáy tròn của "Resonance".
Vừa mở hồ sơ Wonwoo nhìn thấy danh sách tên tuổi của những người từng tài trợ cho Harmonia. Nhưng điều đáng chú ý là có một số cái tên được khoanh tròn đỏ, bao gồm tên của chính anh.
"Jun, nhìn cái này!" Wonwoo gọi, đưa tập tài liệu cho Jun.
Jun cau mày, lướt qua các trang.
"Đây là danh sách các nhà tài trợ, nhưng có vẻ như họ không chỉ tài trợ. Họ có thể đã sử dụng Harmonia làm bình phong để rửa tiền hoặc thực hiện các giao dịch bất hợp pháp. Và tên anh bị khoanh đỏ... nghĩa là họ đã chú ý đến anh từ lâu."
Wonwoo nắm chặt tay, cảm giác như mọi thứ đang quay cuồng quanh anh.
Trong lúc họ đang xem xét các tài liệu, một tiếng động lạ vang lên từ phía sau nhà kho. Jun ngay lập tức rút súng, ra hiệu cho Wonwoo im lặng.
Họ cẩn thận tiến về phía phát ra âm thanh, nơi một cánh cửa dẫn xuống tầng hầm. Tiếng động mỗi lúc một rõ ràng hơn – như tiếng bước chân đang di chuyển.
Jun ra hiệu cho Wonwoo mở cửa, trong khi anh sẵn sàng súng. Khi cánh cửa mở ra, một bóng người lao ra với tốc độ bất ngờ.
Jun kịp thời chặn lại, ghì người đó xuống sàn.
"Bỏ ra! Tôi không làm gì sai cả!" một giọng nói vang lên, hoảng loạn.
Wonwoo nhận ra người đó ngay lập tức. Đó là Yoon Jeonghan– một thành viên cũ của dàn nhạc Harmonia, người từng rất thân thiết với Jisoo.
"Jeonghan?! Tại sao cậu lại ở đây?" Wonwoo hỏi, ánh mắt đầy bất ngờ.
Jeonghan thở hổn hển, ánh mắt đầy sợ hãi:
"Tôi... tôi không còn nơi nào để đi. Tôi chỉ đến đây để tìm vài thứ của Jisoo. Tôi thề tôi không liên quan đến bất kỳ chuyện gì khác!"
Jun nghiêm giọng:
"Cậu biết gì về Han Taekwon và tổ chức Aeternum? Nếu không nói thật, cậu sẽ bị xem như đồng phạm."
Joshua run rẩy, cuối cùng cũng lên tiếng:
"Tôi không biết nhiều. Nhưng tôi biết Taekwon đang tìm kiếm thứ mà Jisoo để lại – thứ mà chúng ta từng nghĩ chỉ là một bản nhạc. Tôi nghe nói nó là chìa khóa để mở ra một bí mật lớn hơn, thứ mà tổ chức đứng sau Harmonia muốn giấu kín."
Wonwoo nhìn Jeonghan, lòng dậy lên sự hoang mang.
"Chìa khóa gì? Cậu có biết cụ thể không?"
Jeonghan lắc đầu:
"Tôi không biết. Nhưng nếu các anh đã tìm thấy biểu tượng 'Resonance', thì các anh đã tiến rất gần rồi. Hãy cẩn thận... Taekwon sẽ không dừng lại."
Ngay khi Jeonghan vừa dứt lời, một tiếng nổ lớn vang lên từ phía trước nhà kho, khiến cả ba người ngã nhào xuống sàn.
Jun nhanh chóng kéo Wonwoo và Jeonghan đứng dậy, ra hiệu rút lui.
"Chúng ta bị mai phục! Đi thôi!"
Khi họ chạy ra ngoài, một nhóm người lạ mặt đã chờ sẵn. Chúng mặc đồ đen và vũ trang đầy đủ, rõ ràng là thuộc về tổ chức Aeternum.
Jun và Wonwoo lập tức nổ súng, che chắn cho Jeonghan. Tiếng súng vang vọng khắp không gian hoang tàn, tạo nên một trận chiến căng thẳng.
"Wonwoo! Bảo vệ tài liệu, đừng để chúng rơi vào tay chúng!" Jun hét lên, bắn hạ một kẻ địch đang tiến gần.
Jeonghan run rẩy cầm theo tài liệu, cố chạy về phía xe. Nhưng một kẻ lạ mặt đuổi theo, túm lấy anh.
Wonwoo không ngần ngại lao tới, hạ gục tên đó và kéo Jeonghan đứng dậy.
"Cậu có ổn không?!" Wonwoo hỏi, thở dốc.
Jeonghan gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn đầy sợ hãi.
Sau một trận chiến đầy căng thẳng, họ cuối cùng cũng rút lui an toàn về căn cứ. Tài liệu tìm được vẫn còn nguyên vẹn, nhưng Jeonghan bị thương nhẹ ở cánh tay.
Jun nhanh chóng kiểm tra tình trạng của cậu, trong khi Wonwoo ngồi một góc, trầm tư.
Seungkwan bước vào với vẻ lo lắng:
"Wonwoo hyung, chuyện gì đã xảy ra vậy? Ai là người tấn công các anh?"
Wonwoo thở dài, nói ngắn gọn:
"Chúng là người của Aeternum. Chúng không muốn sự thật bị phơi bày."
Jun tiến lại gần, đặt tay lên vai anh:
"Chúng ta đã đi được một bước lớn. Nhưng tôi nghĩ Taekwon sẽ không dừng lại cho đến khi hắn đạt được mục đích."
Wonwoo gật đầu, ánh mắt quyết tâm:
"Chúng ta sẽ không để hắn thắng. Dù có phải đối mặt với quá khứ hay tương lai, tôi sẽ không lùi bước."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro