𓃠

mọi chuyện bắt đầu từ những viên thuốc.

chúng luôn hoạt động tốt suốt nhiều năm, điều này làm soonyoung cảm thấy an toàn mỗi khi nghĩ đến chuyện che giấu mùi hương, kìm hãm chu kỳ và giữ bản năng omega vùi sâu dưới lớp nước hoa, mồ hôi và áo tank top bó sát.

soonyoung đã quen với việc này từ lâu, cậu có cả dãy nguyên tắc và phải tuân thủ nghiêm ngặt. mỗi sáng thức dậy với một viên thuốc trôi xuống dạ dày, làm ngơ vói cơn đau âm ỉ sâu trong bụng, và tuyệt đối không bao giờ ngủ chung giường với người khác.

không ai nghi ngờ gì cả, ngay cả anh bạn cùng phòng của cậu, đặc biệt là wonwoo

hai người đã là bạn từ thời trung học, khi wonwoo vẫn là một cậu thiếu niên chưa trổ mã với vẻ ngoài nhỏ con, vụng về, ít nói, ai cũng chắc nịch trong lòng rằng, wonwoo lớn lên sẽ là một omega xinh đẹp. nhưng vũ trụ luôn thích trêu ngươi, wonwoo phân hóa muộn, ngay trước khi vào đại học, và khi anh quay lại sau kỳ nghỉ hè, dường như có điều gì đó trong anh đã thay đổi hoàn toàn

wonwoo cao hơn, giọng trầm hơn, và đặc biệt là mùi hương quyến rũ phảng phất nơi đầu mũi

là alpha.

soonyoung đã cố giấu đi phản ứng của mình. cố gắng không để ý đến việc wonwoo chiếm diện tích hơn, ánh nhìn của anh dần trờ nên nặng nề hơn, và mùi hionwg của anh đối với soonyoung cũng dần thay đổi. từ nhẹ nhàng thành nguy hiểm. như da thuộc và mây giông, như một alpha kiêu ngạo không thích bị thách thức.

thế nhung wonwoo chưa từng vượt quá giới hạn. kể cả khi hai người chuyển về sống chung. kể cả khi họ phải dùng chung căn bếp chật chội trong ký túc xá, hay khi soonyoung vô tư đi lại trong nhà chỉ ới mỗi chiêc quần short ngắn cũn cỡn. thuốc ức chế khi đó vẫn làm tốt nhiệm vụ của nó.

soonyoung đã luôn an toàn, cho đến dạo này.

cho đến khi thuốc ngừng phát huy tác dụng.

cậu nhận ra điều đó lần đầu tiên trong giấc ngủ, cơ thể soonyoung liên tục trở mình dưới lớp chăn, đùi siết lại bởi một khao khát không nền tồn tại. cậu tự nhủ đó là do căng thẳng quá độ. thuốc ức chế vẫn có thể giảm tác dụng khi bị áp lực quá mức ảnh hưởng, nhưng rồi nhũng giấc mơ bắt đầu

soonyoung mơ thấy có người nào đó mút mát điên cuồng lên cần cổ trắng nõn của cậu, cả người bị sức nặng không tên đè ép, bàn tay thô ráp ép mở cậu.

tệ hơn nữa, cậu tỉnh dậy trong trạng thái thân dưới ướt sũng.

soonyoung hoảng loạn, tăng gấp đôi liều lượng, tắm hai lần một ngày. ngut với một chiếc khăn lót dưới người. nhưng chẳng có thứ gì là hiệu quả. mùi hương của cậu bắt đầu thoát ra, ban đầu nó chỉ nhè nhẹ trong không khí thôi, nhưng soonyoung đã nhận ra, mùi hương không thể nhầm lẫn này. chất lỏng vẫn liên tục thấm ướt lớp vải quần lót, đùi cậu sáng nào cũng dính nhớp nháp đến khó chịu.

điều này đã làm wonwoo để ý.

không quá rõ ràng, anh chưa từng thử hỏi soonyoung, nhưng vẫn luôn âm thầm quan sát. ánh mắt lưu luyến quá lâu mỗi khi soonyoung đi ngang qua với chiếc khăn quấn hờ bên hông. vai anh căng lên khi soonyoung cúi người sát lại để lấy thứ đồ trong tủ lạnh, để lộ đường cong nuột nà sau lớp vải áo mỏng. và giọng nói anh, trầm, khàn, như đang cố kiếm chề điều gì đó chỉ trực chờ vỡ òa. như con sói hoang bị nhốt quá lâu, đếm từng ngày để thoát ra đi săn.

''tớ ngửi thấy mùi lạ trên người cậu'' wonwoo đã mở lời vào một tối

bụng soonyoung thắt lại sau lời nói, tim đập liên tục như muốn nổ tung trong lồng ngực.

''chắc là mùi nước hoa đấy'' soonyoung vội vàng lấp liếm ''tớ thử dùng hãng khác"

wonwoo nhìn không có vẻ gì là tin tưởng cậu, nhưng anh vẫn gật đầu chậm rãi, quyết định không làm phiền bạn mình nữa.

hoặc đó chỉ là trong suy nghĩ của hổ con.

đã là đêm thứ ba giấc ngủ của soonyoung bị làm phiền bới thuốc ức chế.

người soonyoung cuộn tròn dưới lớp chăn, da ửng đỏ, hơi thở nông và gấp. áo cậu bị kéo lên cao, quần rót rộng ẩm ướt giữa đùi. soonyoung lại mơ thấy nó, một thứ gì đó ấm áp và nặng nề đè lên người, hơi thở phả vào cổ, những ngón tay lướt qua làm những khu vực riêng tư, cấm kị, những nơi lẽ ra khoogn được chạm tới lại được chơi đùa đến sướng.

soonyoung rên rỉ trong giấc ngủ.

cửa phòng bỗng bật mở.

wonwoo tiến vào và đứng lặng im, quan sát trong bóng tối yên lặng tĩnh mịch. mùi hương soonyoung ập đến, xâm nhập thẳng vào đại não như một cú đầm ngọt ngào. mùi hương nồng và thơm như của một omega, không thể lẫn đi đâu được. soonyoung là một omega thực thụ. chẳng loại thuốc nào có thể che giấu được nữa. 

soonyoung vẫn nằm đó, không hay biết có người đang từ tốn hé mở hai bên đùi mềm mại và ướt át ấy.

wonwoo siết chặt tay bên hông

lẽ ra anh nên quay đi

lẽ ra anh nên đóng cửa và bỏ chạy

nhưng không.

wonwoo bước vào tron, đối mặt với dục vọng thầm kín nhất. lặng lẽ, kiểm soát, chân gần như không phát ra tiếng động khi anh tiến lại gần giường. càng đến gần, mọi thứ càng tồi tệ hơn. mùi cam đào lảng vảng trong không khí. đùi soonyoung ánh lên dưới lớp chăn mỏng. hông cậu cựa quậy vì khao khát, vô thức tìm kiếm sự ma sát ngay cả trong giấc ngủ.

''chết tiệt'' wonwoo thì thầm.

điều này không công bằng. soonyoung lẽ ra không nên là một omega. một omega không phải của anh. không phải sau ngần ấy năm giả vờ. nhưng giờ đây wonwoo đã thấy được sự thật trần trụi, ngửi được mùi hương đó, cảm nhận nó rung rinh dưới làn da như một thứ thuốc mê.

wonwoo khom người bên giường, chăm chú nhìn.

soonyoung phát ra tiếng rên nhẹ.

lớp chăn xoắn lại quanh hông cậu. chiếc quần lót dính sát cơ thể, ướt đẫm dịch nhờn, lớp vải ẩm không che giấu nổi đường cong của môi lồn bên dưới.

"địt mẹ"

wonwoo buông lời chửi tục. cặc anh đã trướng đến phát đau rồi.

chỉ một lần thôi, một cái chạm nhẹ, soonyoung sẽ không biết đâu.

bàn tay anh tự động di chuyển.

wonwoo cọ bàn tay mình nhẹ nhàng trên lớp vải quần, vừa đủ để cảm nhận được luồng nhiệt ấm áp. omega giật mình trong giấc ngủ, hông giật giật vào nơi đang được chạm vào. cơ thể cậu mất kiểm soát trước dục vọng, ngay cả khi bất tỉnh, cậu như đang cầu xin lấy nó.

wonwoo dồn nhiều lực hơn rồi ấn xuống mạnh mẽ.

soonyoung như sắp chạm đến cực khoái, đầu xoay, dựa vào chiếc gối. ''Mmh...nữa đi...''

wonwoo chết lặng.

không phải soonyoung vừa—

không chắc chắn là không rồi, cậu ấy đang mơ, wonwoo tự nhủ trong lòng.

nhưng mùi hương tù tuyến thể thơm ngào ngạt làm đầu óc wonwoo muốn đình trệ, bản năng lấn át lý trí. anh luồn ngón tay dưới vành quần, da chạm da, wonwoo phát hiện soonyoung đã ướt đẫm, ấm áp và mở rộng.

lồn của omega. ngon ngọt, mềm mại và như đang mời gọi

dương vật wonwo cứng muốn đau.

hơi thở wonwoo run rẩy khi anh nhìn xuống nơi ngón tay mình chạm vào trong cơ thể soonyoung.

anh không hề mơ. anh đang ở bên trong cậu. chỉ là ngón tay, sâu đến hai đốt, phủ đầy dịch nhờn, rung động trên những bức tường ẩm ướt. cái lỗ nhỏ của soonyoung vẫn siết chặt quanh anh dù đang ngủ, tham lam và ướt át, đón nhận không chút do dự.

như thể cơ thể cậu biết rõ.

như thể nó đã luôn chờ đợi khoảnh khắc này.

wonwoo chửi thề một câu tục tĩu, rồi uốn cong ngón tay. omega rên nhẹ, giọng cao và mong manh, hông cuộn về phía áp lực. dịch tràn ra quanh bàn tay anh.

''chết tiệt, kwon soonyoung...''

anh không nên ở đây

nhưng anh lỡ rồi.

con cặc ở dưới không chịu được nữa.

wonwoo nghiêng người xuống gần soonyoung, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn chậm rãi lên phần gáy trắng nõn, nơi những tuyến mùi hương ẩn dưới làn da mịn màng. anh chưa cắn, nhưng cám dỗ đang cuộn chặt lấy, nóng bỏng và sắc nhọn sau hàm răng wonwoo.

soonyoung lại rên lên ''ah...t-tuyệt quá...''

cổ họng woonwoo thắt lại.

anh có thể dừng lại. có thể rút ngón tay ra, đi tới phòng tắm, tự giải quyết trong vòi sen.

nhưng cái lồn ấm nóng và ướt át của soonyoung quấn chặt lấy anh lần nữa, và wonwoo biết, mình không còn đường lui nữa rồi.

wonwoo đứng dậy, cởi bò chiếc quần vướng víu và bò lại lên giường. đứng giữa bàn chân thon dài của soonyoung. dương vật nặng nề, lồng ngực đập liên hồi khi nó lướt qua chỗ ướt át giữa hai đùi. anh vuốt ve nó một lần, rồi hai lần bằng thứ nước dâm trào ra từ trong hang động kia. 

''chỉ một chút thôi" wonwoo thầm thì một cách nặng nề "chỉ vào một chút thôi nhé hổ con''

đầu khấc đẩy mạnh vào nếp gấp, bên trong soonyoung bót và chặt, tuyệt vời. bên trong đã ướt đẫm, bên trong bị trướng vì không chuẩn bị đủ, cái lồn dâm căng ra xung quanh sự thâm nhập đột ngột. âm hộ theo bản năng kéo thứ đó của wonwoo vào

wonwoo cắn răng, hông dần đưa đẩy.

được một nửa rồi, thật ấm, thật chặt.

soonyoung bất chợt tỉnh dậy.

lông mi cậu run rẩy.

wonwoo đứng hình.

hơi thở soonyoung gấp gáp, cơ thể cũng đông cứng lại trước hình ảnh trước mắt.

''...w-wonwoo?''

giọng cậu khàn khàn, bối rối và mong manh.

''t-tớ vừa có một giấc mơ...cậu đang làm gì vậy''

wonwoo không vội di chuyển ''cậu ướt lắm rồi, tớ không nhịn được"

''cậu—đang chịch tớ!" giọng soonyoung vỡ vụn, đùi siết chặt lại, cố hết sức đóng lại.

"cậu rên nhiều lắm" wonwoo từ từ trấn an cậu "cậu đã cầu xin tớ, trong giấc mơ"

"không—tớ không có" bên dưới soonyoung siết chặt quanh dương vật wonwoo, đau muốn nứt ra. "chết tiệt, cậu—cút ra đi"

"em muốn nó"" wonwoo nói, tiến gần hơn, nghiến chặt răng. "ngay cả khi em không nói ra nhưng cơ thể em đang không ngừng cầu xin đây này.

soonyoung quay mặt ra hướng khác, răng cắn chắt. ""Nngh—alpha chết tiệt""

wonwoo đẩy hông mình lên phía trước, soonyoung thở hổn hển, hai tay dính chặt vào tấm ga trải giường nhăn nhúm. wonwoo cuối cùng cũng vào được hết, sâu và chôn chặt bên trong, dương vật cày cuộc không ngừng nghỉ vào điểm mẫn cảm bên trong.

"địt mẹ em là con đĩ dâm đãng nhất, tuyệt thật" 

"không—không, ngừng lại đi, cậu sẽ—ah" soonyoung quằn quại cuối cùng cũng chỉ để wonwoo rút ra rồi lại đâm vào mạnh bạo hơn, sâu hơn. 

"sẽ gì cơ?" wonwoo nói vào tai soonyoung. ''làm em lên đỉnh ư? thắt nút? hay lấp đầy bên trong cái bụng rỗng này như mong muốn của em?

soonyoung nức nở dưới thân anh, nhưng cái lồn vẫn nuốt chặt lấy dương vật wonwoo, cầu xin khoái cảm mà anh chưa từng thử qua.

''em là một omega" wonwoo nói, cắn nhẹ vào bờ vai run bần bần của soonyoung. ''và anh sẽ là alpha của em. em đã giấu anh suốt khoảng thời gian qua. nghĩ anh không nhận ra hả?''

đùi soonyoung run rẩy.

''nghĩ anh không thích em sao?''

nhịp thúc trở nên thô bạo hơn, đầu giường đập nhẹ vào tường. nút thắt của wonwoo đang dần tạo ra, ép vào cửa huyệt soonyoung mỗi lần ra vào. soonyoung khóc nấc, giọng nói vỡ vụn. ''wonwoo—nút thắt—''

''em chịu được mà'' wonwoo gầm gừ, tay giữ lấy hông soonyoung đủ để đửa đẩy. ''hãy để anh thắt nút em''

''không—không, tớ sẽ mang thai mất'' soonyoung gáo khóc, khuôn mặt giàn giụa nước mắt.

wonwoo dừng lại, thở mạnh ra, dương vật vẫn đang phát triển bên trong cậu.

và rồi tay anh ấn xuống bụng dưới của soonyoung một cách thô bạo.

''anh muốn em mang thai''

cơ thể soonyoung co giật vì câu nói này.

''anh muốn em"

và với một cú thúc mạnh mẽ cuối cùng, wonwoo hoàn thiện nút thắt của mình qua lối vào của soonyoung. omega hét lên—nửa đau đớn, nửa sung sướng—khi cơ thể cậu đầu hàng trước khoái cảm, khóa chặt họ lại với nhau bằng một tiếng nổ ướt át.

wonwoo rên rỉ, đầu gục xuống vai soonyoung, dương vật đập mạnh bên trong khi anh xuất tinh, những sợi tinh dịch dày nóng tràn vào của tử cung của soonyoung. soonyoung rên rỉ bất lực bên dưới anh, bụng hơi căng nhẹ ra vì nút thắt, cơ thể run rẩy xung quanh dòng tinh dịch nóng bỏng của alpha.

"...t-tên chết tiệt" soonyoung cuối cùng cũng lên tiếng

wonwoo hôn lên mặt soonyoung. "để khi khác đi"

bàn tay anh vuốt ve vùng bụng soonyoung, nơi đã hơi căng ra vì lượng tinh dịch khổng lồ.

"nhưng em là của anh rồi"


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro