Chương 76: Sự canh tân của bộ lạc Ngân lang

Tôi tỉnh dậy bởi một âm thanh bất thường và cảm giác mềm mại trên cánh tay của tôi.

Có vẻ như trời đã sáng, sau khi tôi nhìn xung quanh... Khi tôi từ từ quay sang bên tôi, có Emilia, người đang ngủ với một khuôn mặt vô tội trong khi ôm cánh tay của tôi.

Emilia vẫn chưa thức dậy, nhưng cho dù em có tỉnh hay không, đang hạnh phúc vẫy đuôi của mình. Nguồn gốc của âm thanh bất thường đó là âm thanh của cái đuôi đang vẫy đang đập vào chăn.

Nhìn vào độ cao của mặt trời từ cửa sổ, nó trông giống như tôi tỉnh dậy muộn hơn bình thường. Tôi đã có thể thức dậy trước đó, nếu nó là những trường hợp thông thường; nhưng, rõ ràng, tôi vẫn còn mệt mỏi từ trận chiến ngày hôm qua. Nó tự nhiên để cảm thấy mệt mỏi khi cạn kiệt mana liên tục và phục hồi lại.(Trans:túm cái váy lại là hết mana rồi lại hồi phục rất tốn sức)

Và vì Emilia cũng đã vượt qua quá khứ của mình và chiến đấu với con quái vật, có vẻ như em còn đang ngủ sâu hơn tôi.

Mặc dù em đang ngủ, em đã cọ xát má của mình trên cánh tay của tôi nhiều lần, trong khi nói mớ.

"Sirius...-Sama..." (Emilia)

Ngay cả như vậy... Emilia có vẻ thực sự hạnh phúc.

Khi tôi dùng bàn tay còn lại để xoa đầu Emilia, em đã rúc vào tôi một cách hạnh phúc và bắt đầu nhảy mũi.( ko phải hắt xì mà là cái mũi nó nhảy lên á )

"Hehehe..." (Emilia)

"...Em đã tỉnh rồi đúng không? " (Sirius)

"...Bại lộ rồi. " (Emilia)

Emilia mở mắt ra khi tôi nói với em ấy, nhưng em ấy đã không rời khỏi tay tôi. Em đã mỉm cười trong khi nhìn vào khuôn mặt của tôi, và bắt đầu ôm cánh tay của tôi chặt hơn.

"Giấc mơ của em đã trở thành sự thật. Em mừng... Em rất hạnh phúc. " (Emilia)

Em cuối cùng rời khỏi cánh tay của tôi, đưa cơ thể của mình gần hơn và bắt đầu cắn vai của tôi. Em ấy đã làm nó nhiều lần ngày hôm qua... Tôi đã bị cắn nhiều lần và cảm giác bắt đầu tê tê, nhưng Emilia có vẻ vẫn không cắn đủ.

"Tôi thực sự vui vì cảm xúc của em, nhưng tôi muốn em dừng lại, bởi vì máu sẽ có thể chảy ra." (Sirius)

"Em xin lỗi. Nhưng chỉ bởi vì hạnh phúc và em không thể dừng lại. Em sẽ liếm anh nếu máu chảy ra, do đó, chỉ cần thêm một chút... " (Emilia)

Emilia bắt đầu cắn vai của tôi sau khi nói điều đó. Tôi nghĩ rằng em ấy đã xong, nhưng... trong tình huống như vậy, tôi nghĩ về một cái gì đó khác với cắn vai của một người.

"Emilia, nhìn đây." (Sirius)

"Aah..." (Emilia)

Tôi đặt tay trên má Emilia và quay lưng lại, và sau đó tôi hôn em ấy.

Emilia đã mỉm cười như thể em ấy đã tan chảy khi tôi tách ra khỏi khuôn mặt của em... và em bắt đầu cắn vai của tôi một lần nữa.

"Cuối cùng, tôi vẫn bị cắn, huh...?" (Sirius)

"Em yêu nó..." (Emilia)

Cuối cùng... máu ra đến.(Trans: lúc tui đọc lướt tui đã tưởng tượng ra 1 mảnh màu hồng)

Sau đó, tôi, bằng cách nào đó, đã thuyết phục được Emilia, những người không muốn tách khỏi tôi. Khi chúng tôi đi ra ngoài, Reus và Garve đã tỉnh dậy và họ đang thảo luận về một cái gì đó trong quảng trường của khu định cư. Vì Reus đang vung nắm đấm của mình, nó trông giống như cậu đang được dạy một cái gì đó.

Nhân tiện, Reus cảm thấy ổn và cậu đã không bị chấn thương từ trận chiến ngày hôm qua, nhưng Garve, người liên tục tung ra sát thuật của mình, bị gãy xương một chút ở bàn tay trái của mình. May mắn thay, nó đã không nghiêm trọng đến mức mà ông cần điều trị từ khả năng tái sinh của tôi hoặc Reese. Ông đã lành lặn sau khi ông quấn tay bằng băng và nghỉ ngơi một lát.

"Aah, Chào buổi sáng, Aniki, nee-Chan." (Reus)

"Ooh. Là mấy đứa à? Chào... " (Garve)

"Chào buổi sáng" (Sirius)

"Uhehe... Chào buổi sáng, Reus, Ojii-Chan. " (Emilia)

Trong khi chúng tôi chào buổi sáng, Garve là người duy nhất bị thiếu từ( ko bít nói j á). Thì... nó có thể hiểu được, khi nhìn cháu gái của mình.

Emilia đã đỏ mặt và em đã ẩn đằng sau tôi vì em dường như hạnh phúc trong khi vẫy đuôi của mình.

"Có... có lẽ nào(Trans:Chính là nó!), cháu đã...? " (Garve)

"Ooh! Nee-Chan đang trong tâm trạng tốt. " (Reus)

"Dĩ nhiên rồi. Đó là bởi vì Sirius-Sama... hehehe. " (Emilia)

Bộ lạc Ngân lang nhạy cảm với mùi, và nó có thể hiểu được rõ ràng, khi nhìn vào tình trạng của Emilia.(Trans:ông lão đen tối wé:))

Garve cạn lời khi ông nghĩ đến những gì đã xảy ra, nhưng Reus thì như bình thường. Vâng, trong trường hợp của Reus, tôi không nghĩ rằng cậu hiểu những gì đã xảy ra.

Vì Hokuto, người đã canh giữ ngày hôm qua, đến gần hơn, tôi vuốt ve đầu nó. Trong khi chờ đợi, Emilia và Garve đã nhìn vào nhau với khuôn mặt nghiêm trọng.

"Ta không có lý do để nói điều này, nhưng... thế có ổn không? " (Garve)

"Có. Cháu ở cùng với Sirius-Sama. Đó là hạnh phúc tốt nhất. " (Emilia)

"Vậy ư? Ta cũng vậy, nếu là cậu ta... thì ta không phản đối. Giống với Felios và Rona, ta cũng muốn cháu sống theo cách cháu muốn. " (Garve)

"Vâng!" (Emilia)

Khi tôi để ý, dường như tôi đã có được sự tin tưởng của Garve đến mức mà ông tin vào các cháu của mình. Nhưng, tôi cũng phải nói điều này ít nhất một lần.

Tôi dừng vuốt ve Hokuto, đứng trước Garve và cúi xuống.

"Mặc dù đã muộn, tôi sẽ chăm sóc cháu của ông. Tôi chắc chắn sẽ làm cho em ấy hạnh phúc. " (Sirius)

"Aah... Ta giao phó nó cho cậu. Nhưng, nếu cậu làm cho nó khóc, ta có thể sẽ đánh cậu. Nhớ lấy. " (Garve)(Trans:mà đấy là trg trường hợp ông đánh trúng đc)

"Tôi sẽ nhờ ông vào lúc đó." (Sirius)

"Nó ổn mà, Ojii-Chan. Nếu Sirius-Sâm có bao giờ làm cho cháu khóc, nó sẽ chỉ là nước mắt hạnh phúc... ehehe. " (Emilia)

"Hmm... Xin chúc mừng. " (Garve)

Emilia đã hài lòng hơn với tuyên bố của tôi. Em ôm cánh tay của tôi với một biểu cảm ngây ngất, trong khi vẫy đuôi của mình. Garve đã có một nụ cười cay đắng, nhưng bình tĩnh chúc phúc cho chúng tôi, và Reus cũng hạnh phúc, vì cậu đang vỗ tay.

"Hehe, thật tuyệt vời nee-Chan. Aniki thực sự là đang gần trở thành Aniki thực sự của em." (Reus)

"Em đang đi quá nhanh, Reus. Chị sẽ là người hầu của Sirius-Sama cho đến khi kết thúc. Nhưng, khi nói đến trẻ con, bao nhiêu đứa...? " (Emilia)(Trans:Vâng!!Chị còn nhanh hơn nó)

"Haa... Cả hai người đều đang bay về phương xa rồi(chém tí~). Reese vẫn ngủ à? " (Sirius)

"Reese-ane đang làm bữa sáng trong ngôi nhà đó. Nhìn kìa. " (Reus)

"Bữa sáng đã xong rồi!" (Reese)

Khi tôi quay lại, Reese ra khỏi nhà khác, nơi mà tôi đang ngủ lúc trước, và cô ấy đã gọi cho chúng tôi. Vì vậy, chúng tôi quyết định đi đến ngôi nhà đó và ăn bữa ăn sáng.

"Dù sao, tôi sẽ quyết định kế hoạch từ bây giờ." (Sirius)

Trong khi ăn bữa sáng do Reese chuẩn bị, tôi quyết định thảo luận về các kế hoạch sắp tới.

Không có gì nhiều để nói, tôi nghĩ. Kẻ thù của bộ lạc Silver Wolf, đó là vấn đề lớn nhất, đã bị đánh bại, và những con quái vật xung quanh đã bị dọn sạch bởi Hokuto.

Sau đó, chúng ta nên xây dựng ngôi mộ cho những người sống trong khu định cư này?

"Tôi đã nói rằng chúng tôi muốn xây dựng những ngôi mộ, nhưng có bao nhiêu người sống trong khu định cư này?" (Sirius)

"Thậm chí không có đến 100 người dân ở đây. Tuy nhiên, vì hầu hết các bộ xương và đi vật còn lại đã biến mất, ta đang lên kế hoạch xây dựng một ngôi mộ lớn ở phía sau của khu định cư. " (Garve)

"Sau đó, em sẽ ghi lại những cái tên mà em có thể nhớ được. Aniki, một khi đá được chuẩn bị, em muốn mượn con dao đó. " (Reus)

Dao mithril của tôi chắc chắn sẽ làm cho nó dễ dàng để khắc tên trên một hòn đá, nhưng nó sẽ không phải là mộ nữa. Đó là một tượng đài tưởng niệm. Vâng, tôi để cho họ để gọi nó là bất cứ điều gì họ thích, nhưng hai chị em hỏi có ổn với xây dựng việc một ngôi mộ lớn?

"Tôi muốn hỏi ít nhất một lần, em không muốn hồi sinh thuộc địa này và sống ở đây một lần nữa?" (Sirius)

"Em không thể nói là không, nhưng em nghĩ rằng việc xây dựng lại sẽ rất khó khăn, sau cùng. Bọn em là những người sống sót duy nhất, nhưng bọn em không thể ở lại đây. " (Emilia)

"Vâng, chỗ của chúng em là ở bên Aniki. Bên cạnh đó, kẻ thù đã bị đánh bại, và nó đủ để xây dựng một ngôi mộ cho Tou-Chan và Kaa-Chan. " (Reus)

"Ta đoán vậy. Không có cách để bọn ta có thể đủ khả năng để gửi cho người dân của bọn ta ra khu định cư. Ta nghĩ rằng nó đủ tốt nếu ta làm một ngôi mộ cho con trai và bạn bè của nó và làm đám tang cho họ. " (Garve)

Không biết ông có bao nhiêu sức mạnh, nó có vẻ như ông hiểu việc xây dựng lại khu định cư là một việc hoàn toàn khác.

Nếu là như vậy, ta phải làm việc chăm chỉ từ bây giờ. Vì cha mẹ của hai chị em đã được bao gồm trong đám tang của gần 100 người, chúng ta nên làm tốt để phù hợp với họ.

Khi chúng tôi dễ dàng quyết định kế hoạch, Reese, người đang nhìn chúng tôi, mở miệng nói chuyện.

"Nhân tiện này... Emilia muốn làm điều đó bao lâu? " (Reese)

"Eh?" (Emilia)

Emilia cứ bón ăn cho tôi ăn trong cuộc hội thoại và rất giỏi làm việc đó. Vì Emilia sẽ bị trầm cảm nếu tôi từ chối trực tiếp, tôi đã bỏ cuộc hoàn toàn và để cho em ấy đã làm những gì em ấy muốn.

Nếu nó là về đút cho tôi đồ ăn với bàn tay của mình hoặc đũa, em đã làm nó nhiều lần, nhưng lần này, em đã kết thúc nó với đồ uống. Em làm cho tôi uống đồng bộ hoàn hảo với hơi thở của tôi, nó như tự dùng tay mình để uống. Nói cách khác... Tôi đã không đụng vào món ăn cũng không phải đồ uống kể từ khi bữa ăn sáng bắt đầu. Đó là thời điểm khi khả năng của Emilia, như một người hầu, đạt đến giới hạn của nó.(Trans:hầu hạ ghê v)

Reese đã có một chút ngạc nhiên bởi Emilia, người nhìn hạnh phúc mỗi khi tôi ăn một chút, nhưng tôi đã có một cảm giác rằng cô ấy đang ghen.

"Xin lỗi, Reese. Bây giờ, mình không thể ngăn chính mình từ việc chăm sóc Sirius-Sama. " (Emilia)

"Dừng lại đi. Nhưng, mình đoán nó không thể giúp được ngày hôm nay. Bởi vì giấc mơ của Emilia cuối cùng đã trở thành sự thật. " (Reese)

"Cảm ơn cậu rất nhiều, Reese. Reese nữa... đây, mình sẽ giúp cậu uống. " (Emilia)

"Mình không thực sự... Eh!? Thật tuyệt vời! " (Reese)

Đây là lần đầu tiên Emilia gặp Reese từ bữa sáng, và Reese đã chúc phúc cho em và đập vai em khi mỉm cười. Tôi không thể cảm thấy bất cứ điều gì giống như một tâm trạng xấu từ tình trạng của hai. Đội nữ dường như trong các điều kiện tốt, sau tất cả.

Thời điểm tôi mở rộng bàn tay của mình để ăn, vì Emilia đang tập trung vào Reese...

"Sirius-Sama, nói ahhh~...." (Emilia)

"... Cảm ơn. " (Sirius)

Mặc dù Emilia đã chắc chắn phải đối mặt với Reese, em nhận thấy tôi và, vì em đưa các món ăn lên miệng của tôi, tôi ăn nó.

Reese cũng cảm thấy giống như tôi khi tôi nhìn em, em cảm thấy một chút xấu hổ khi được Emilia đút cho ăn bằng tay.

"Nó không tệ, nhưng... thậm chí Senia cũng không làm thế này. " (Reese)

"Không có khe hở nào trong sự giáo dục của Erina-San về việc chăm sóc người khác!" (Emilia)(Trans:đù đây là giáo dục dụ người thì có)

"Chị tốt nhất, Nee-chan!" (Reus)

"Ghen tị, huh... không, cậu đã nói gì về mình!? " (Emilia)(Trans:đoạn này chịu,ai nói với ai cx ko bít)

Bữa ăn sáng hỗn độn tiếp tục...

Sau khi ăn sáng, chúng tôi bắt đầu công việc xây dựng các ngôi mộ.. không, tượng đài tưởng niệm của chúng tôi.

Trước tiên, chúng tôi dọn dẹp một phần của khu vực. Tiếp theo, một tảng đá được cắt mịn bởi thanh kiếm của Reus, và định hình nó thành một hòn đá lớn. Sau đó, họ khắc tên của mỗi người sống trong khu định cư với con dao của tôi.

Mặc dù Emilia và Reus đã lần lượt khắc tên, nó sẽ tốn thời gian để khắc tên gần 100 người họ, vì vậy chúng tôi quyết định nghỉ ngơi và chuẩn bị cho bữa ăn trưa.

Chúng tôi đã làm việc riêng biệt, Nhóm Nam đã đi để mua các nguyên liệu, trong khi đội nữ có trách nhiệm nấu ăn.

Chúng tôi được chia thành hai đội, vì khi Emilia và Reese đang trong một tình huống mà họ muốn nói chuyện riêng, nhưng chắc rằng sẽ không có một cuộc chiến từ không khí. Có lẽ, đó là vì báo cáo của ngày hôm qua?(Trans:có hay ko có cuộc chiến thì tui ko hiểu)

Và sau đó, chúng tôi đã đi đến một dòng sông gần đó để bắt một số cá sông. Nhân tiện, Hokuto có vai trò vận chuyển cho Emilia và Reese một khi cá đã được thu thập.

"... Được rồi, đó là con thứ năm. Nó thật tốt khi cá dễ dàng bị cắn. " (Reus)(Trán:tui nghĩ thg này bắt cá kiểu gấu)

"Có một cách khác để bắt cá." (Sirius)

Tôi nắm lấy một cành cây dày và làm [string] thành dây câu.Tức thì, một cây gậy câu cá đã hoàn thành và tôi đã đi câu cá. Và Reus đang luyện tập trong khi bắt cá với bàn tay của mình xa hơn xuống dòng. Nhân tiện, phương pháp được sử dụng bởi bộ lạc Silver Wolf là lao ra, như là cái móc lao.

Vì Garve bị thương, ông đang nghỉ, trong khi  nhìn vào cần câu cá của tôi.

"... Nó được một thời gian dài từ khi ta dành thời gian nhàn nhã. " (Garve)

"Đó là bởi vì kẻ thù đã bị đánh bại. Đó là lý do tại sao nó cũng cần thiết để thư giãn. " (Sirius)

Từ khi ông nghe nói rằng khu định cư này đã bị tấn công, có vẻ rằng Garve đã tiếp tục dành ngày của mình không ngừng nghỉ. Thỉnh thoảng, đã có lần khi ông không thể ngủ vì ông mơ tới việc gây gổ với con trai của mình.

Tuy nhiên, một khi Garve xác nhận sự tàn phá của khu vực với đôi mắt của mình, ông, người đã trả thù cho con mình, trái tim bồn chồn của ông bình tĩnh xuống. Nó là bình thường để cảm thấy nhẹ nhõm.

"Ta đoán như vậy. Và những gì còn lại đằng sau là thứ này... " (Garve)

Garve đã lấy ra mảnh giáp Tekkou bằng mithril, mà ông mang theo, và bắt đầu quấn nó bằng một miếng vải khô. Đó không phải là miếng Tekkou bên trái của Garve đang trang bị,mà là Tekkou bên phải.

Tekkou này là những gì Reus được tìm thấy trong hang động, nơi mà quái vật làm giường của nó.

Vì có xương và kim loại nằm xung quanh, có thể là con quái vật nôn ra nó. Thực tế là miếng Tekkou là bằng chứng cho thấy cha của Reus bị quái vật đó ăn.

Mặc dù Tekkou mà Garve bàn giao cho con trai ông trở lại... thực tế khắc nghiệt là ông dường như cảm thấy cô đơn, trong khi liên tục bảo trì nó.

"Ông đang nói gì vậy? Ông còn có những điều quan trọng hơn mà, phải không? " (Sirius)

"Ta đoán vậy. Ta vẫn còn có cháu của mình... " (Garve)

Khi Garve nhìn sang một bên, hình ảnh của Reus bước vào sông và cố gắng để bắt một con cá có thể được nhìn thấy, và đôi mắt ông nhìn vào cảnh với sự dịu dàng.

Nhưng... Garve nên nhìn thấy hình tượng của Reus như là một đứa trẻ bị nguyền rủa. Ông nghĩ gì về điều đó?

"Giờ, bây giờ ông phải biết về Reus là một đứa trẻ bị nguyền rủa, phải không? Thế có ổn không với điều luật? " (Sirius)

"Điều luật... đúng không? Ta bị thuyết phục bởi một đứa trẻ tên là Reese vào lúc đó, nhưng... thành thật mà nói, ta vẫn đang ngập ngừng. " (Garve)

Vào lúc đó... Garve đã choáng váng khi nhìn thấy Reus chuyển đổi, nhưng Reese đến từ phía bên và cho ông ta một cái tát.

[Ông đang làm gì vậy!? Cháu của ông đang cố gắng chiến đấu!] (Reese)

[N-nhưng...] (Garve)

[Có phải bởi vì cháu ông là một đứa trẻ bị nguyền rủa!? Ngay cả khi hình dạng của em ấy thay đổi, Reus vẫn là cháu của ông! Mặc dù Reus là chiến đấu, ông, như là thành viên gia đình, đang làm gì!?] (Reese)

"Hình dạng của nó đã chắc chắn thay đổi, nhưng không có sai lầm rằng nó là cháu của ta. Nhưng... ta quên mất nó vào lúc đó và chiến đấu, nhưng như là người đứng đầu bộ lạc Ngân lang, ta không thể hoàn toàn chấp nhận. Cuối cùng, ta đã tước đi mạng sống của một đứa trẻ bị nguyền rủa trong quá khứ. " (Garve)

Trong quá khứ, Garve đã giết một người trưởng thành bị nguyền rủa. Ông đang đứng đầu vào thời gian đó và nó dường như ông là người mạnh nhất, nhưng... Khi ông xử lý một người được từ bộ lạc giống như ông, ông dường như đã nếm thử một cảm giác tương tự như xé rách cơ thể của mình.

Mặc dù vậy, tại sao các bộ lạc Ngân lang đã có một quy tắc như vậy? Vì vậy, tôi hỏi Garve, vì ông có thể biết lý do.

"... Có một câu chuyện trong truyền thuyết của chúng tôi. Một thời gian dài trước đây, đã có một người bộ lạc Ngân lang đã trở thành đứa trẻ bị nguyền rủa và trở nên hung hăng. Người đó không chỉ tàn sát người sói bạc, mà còn các chủng tộc khác. " (Garve)

Thảm sát... nó có vẻ phóng đại, nhưng tôi cũng đã hiểu, theo một ý nghĩa nào đó.

Khi Reus biến đổi, khả năng thể chất của cậu đã tăng vọt, nhưng cậu trở nên phấn khích và hung hăng bất thường. Đó là một suy đoán của tôi, sau khi quan sát cậu ta trong nhiều năm, nhưng nó có thể được dễ dàng hơn để quan sát bản năng hoạt động bất cứ khi nào cậu chuyển đổi.

Nếu truyền thuyết là đúng, có lẽ người đàn ông rất thích giết người có thể đã trở thành một đứa trẻ bị nguyền rủa.

"Tôi hiểu. Garve tin nó... không, vì ông tin nó, ông phải chăm sóc nó bằng tay của chính mình. " (Sirius)

"Lúc đầu, ta không tin điều đó. Nhưng, người đã trở thành một đứa trẻ bị nguyền rủa đã quên ta và tấn công mọi thứ xung quanh của mình, và cậu ta đã định tấn công một đứa trẻ gần đó. Ta đã phải tin nó mặc dù nó ngược lại với ý muốn của ta, và... Ta đã giết cậu như người đứng đầu khu định cư. " (Garve)

Ông buộc mình phải tin vào truyền thuyết. Thật là một vai trò đau đớn.

"... Sirius đã nuôi lớn Reus, biết rằng nó là một đứa trẻ bị nguyền rủa? Có lẽ... Nếu Reus người lớn biến đổi, cậu sẽ làm gì khi nó trở thành một kẻ giết người? " (Garve)

"Tôi thấy... Trước hết, tôi sẽ lắng nghe lý do của cậu. Tôi sẽ không nói rằng không dược giết người, nhưng tôi sẽ không nói bất cứ điều gì nếu tôi có thể đồng ý với lý do của cậu. Tuy nhiên, nếu Reus trở thành một kẻ giết người giống như Garve nói... " (Sirius)

Tôi không có quyền để nói điều này, vì tôi cũng đã giết người. Nhưng, nếu Reus đã làm nó chỉ vì niềm vui...

"Tôi sẽ giết cậu ta. Vì tôi đã huấn luyện và nuôi lớn Reus, điều đó sẽ là bình thường, phải không? " (Sirius)

"Vậy sao?" (Garve)

Garve lẩm bẩm một mình khi ông nghe những lời đó. Nó trông giống như ông đã từ bỏ khi ông nghĩ về điều gì đó dài hạn, nhưng tôi vẫn còn có một cái gì đó để nói.

"Tuy nhiên, đó là giải pháp cuối cùng. Nó sẽ ổn nếu tôi không nuôi nấng Reus như thế. Nhìn cậu ta, cậu ta có giống như một người thích giết người không? " (Sirius)

Khi chúng tôi chuyển tầm nhìn, Reus đã giơ cao một con cá lớn mà cậu bắt được lên không khí và cho chúng tôi thấy.Biểu cảm nhìn rất buồn cười, nó là một nụ cười vô tội mà đã không thay đổi kể từ khi cậu là một đứa trẻ.

"Cậu bé có thể kiểm soát mình ngay cả khi biến đổi. Ông cũng thấy vào hôm qua phải không? " (Sirius)

"... Aah. " (Garve)

"Tôi đã quyết định nuôi Reus thành một người đàn ông tốt. Ví dụ, nếu cậu trở nên hung hăng, tôi sẽ chấp nhận trách nhiệm ngăn chặn cậu ta, thậm chí nếu tôi phải giết cậu. " (Sirius)

Tất nhiên, nó sẽ là vô nghĩa chỉ với cảm xúc , phải có sức mạnh phù hợp với nó.(Trans:tức là cần có sức mạnh thật sự chứ ko phải chỉ có niềm tin)

Tôi không bao giờ bỏ luyện tập để không bị đánh bại bởi Reus, và tôi sẽ đối phó với cậu ta như một phụ huynh, vì vậy mà tôi có thể đạt được sự tin tưởng của cậu ấy. Tôi không buộc bản thân mình bởi vì nó là bản chất và ý thức của tôi.

"Vâng... mặc dù tôi đã nói rất nhiều điều, giá trị và ý tưởng khác nhau giữa Garve và tôi. Tôi đã có những cảm giác như vậy với kết thúc cay đắng, nhưng ông đã nhận được câu trả lời? " (Sirius)

"Aah, có... nó đủ tốt. " (Garve)

Khi Garve, người đã có một biểu hiện hơi sảng khoái, quay sang một bên, nhìn Reus, người cầm một con cá, chạy theo hướng của chúng tôi.

"Aniki! Jii-Chan! Em/Cháu bắt được một con lớn! " (Reus)

Con cá đánh bắt bởi Reus rất lớn và cậu cần phải giữ nó với cả hai tay. Mặc dù cậu đã tự hào khoe việc nắm bắt, Garve lắc đầu của mình với má nới lỏng.

"Đó vẫn là một con nhỏ. Ta đã bắt gặp một cái lớn hơn, cháu biết không? " (Garve)

"Thật ư!? Được rồi, cháu sẽ bắt một cá lớn hơn Jii-Chan! " (Reus)

Đôi mắt của Garve, người đã thấy Reus quay trở lại sông một lần nữa sau khi thả cá đi, giống như một ông già người đang nhẹ nhàng xem cháu của mình. Với điều này, ông có thể làm bớt sự căng thẳng, tôi lặng lẽ nở một nụ cười vì điều đó.

"Nhân tiện, chúng ta đã có đủ cá chưa? Con lớn đó đủ cho nhiều người. " (Garve)

"Nó quá ít. Nếu nó liên quan đến bọn trẻ, chúng sẽ ăn chúng trong chớp mắt. Vì vậy, ta để lại nó cho ngươi, Hokuto. " (Sirius)

"Gâu!" (Hokuto)

Tôi đặt con cá đã bị bắt bởi Reus vào một cái giỏ, mà Hokuto giữ, và tôi xem nó bước đi. Thậm chí nếu có nhiều cá, sẽ không có bất kỳ vấn đề gì nếu chúng ta biến chúng thành cá khô và thực phẩm bảo quản.

Dù cho Garve có bị thuyết phục với những lời của tôi hay không, ông tiếp tục bảo trì Tekkou, và tôi cũng tiếp tục câu cá.

Một thời gian yên tĩnh đã được dùng như vậy, nơi mà âm thanh chỉ có dòng sông và âm thanh đánh bóng Tekkou có thể được nghe.

Và khi cần câu cá rung lên, tôi dừng lại sau khi bắt con cá thứ mười của tôi. Tôi xoay vai của tôi để nới lỏng độ cứng cơ bắp.

Mặc dù không còn cảm giác đau đớn nữa, tôi cảm thấy rằng Emilia cắn có chút quá nhiều và cảm giác của vai tôi trở nên tê dại. Nó có thể là tạm thời, nhưng nó không thể tránh được, vì tôi đã phải massage vai của tôi nhiều lần, và Garve đã nhìn tôi với một nụ cười cay đắng.

"Heh... nó thế nào? Một nữ sói bạc nhiệt tình, phải không? " (Garve)

"Em ấy quá đam mê, cho đến khi tôi chảy máy.Ù thì... Tôi vui với hành vi trung thực đó, mặc dù. " (Sirius)

"Vợ tôi cũng như thế. Con bé đó không có vẻ thua cô ấy. " (Garve)

Rõ ràng, Garve cũng đã có một tình huống tương tự trong quá khứ.

Để một người biết cùng một cơn đau... chúng tôi âm thầm lắc đầu của chúng tôi, và sau đó, Reus giữ một con cá và đi về phía chúng tôi.

"Con này thế nào, Jii-Chan!?" (Reus)

"Hahaha, nó vẫn còn nhỏ." (Garve)

"Chết tiệt" (Reus)

Thời gian đánh bắt thực phẩm đã kết thúc với lời nói đùa ấm áp.

Sau đó... sau khi chúng tôi đã ăn xong bữa ăn trưa, ba Ngân lang nhân tiếp tục khắc tên trên bia trong khi tôi đã được nấu ăn trên một bếp đun làm nhanh bằng cách kết hợp đá.

Con cá mà không được sử dụng cho bữa ăn trưa đã được phơi và sấy khô. Reese, người bên cạnh tôi, đang hầm và giúp tôi làm nước dùng cá. Cô ấy đã không cố gắng không nhìn vào mắt với tôi, kể từ khi tôi trở lại từ chuyến câu cá.

Vì khuôn mặt của cô màu đỏ, có vẻ như cô ấy xấu hổ, không có nghi ngờ gì, nó là bởi cuộc nói chuyện giữa hai nữ... và, bởi phán đoán từ tình hình, nó sẽ không có được tốt nếu tôi nghe lén họ, vì vậy tôi kệ họ.

Sau khi chuẩn bị xong, tiếp theo là nấu bữa tối của chúng tôi. Và sau đó, Reese bắt đầu nói chuyện với tôi một cách nhút nhát.

"UM... Sirius-san. anh và Emilia... đã trở thành người yêu, phải không? " (Reese)

"Đó là kế hoạch của tôi, nhưng làm thế nào về cô ấy?" (Sirius)

"Nó như những gì em đã mong đợi. Em nghe từ Emilia trước đó, nhưng cậu nói rằng cậu là một người hầu cho đến khi kết thúc. Mặc dù cậu ấy sẽ chọn vị trí đó nếu cậu ấy trở thành người yêu, nó lạ khi cậu ấy vẫn làm một người hầu. " (Reese)

Emilia đã hạnh phúc để trở thành người yêu của tôi, nhưng em nói rằng m muốn chăm sóc tôi như là một người hầu, do đó, em tuyên bố với người xung quanh rằng em sẽ là một người hầu cho đến khi kết thúc.

Có lẽ, nó là do ảnh hưởng của Erina. Vì Erina nói với Emilia rằng cô ấy hết lòng trở thành một người hầu, cô cũng nói cho em ấy về những niềm vui của một người hầu.

"Em cũng vậy... ngày nào đó... như một người yêu... " (Reese)

Dường như Reese đã lẩm bẩm nó một cách vô thức, cô đã giữ miệng của cô khi khuôn mặt của cô chuyển sang màu đỏ, nhưng tôi đã nghe rõ cô ấy.

Cô đã không rơi vào tình yêu như Emilia, người mà tôi giải cứu từ tuyệt vọng, nhưng cô đã yêu như một cô gái bình thường. Vì vậy, cảm xúc tình yêu của cô đang dần phát triển khi cô bị cám dỗ bởi Emilia, nhưng... cô có thể đã trở nên thiếu kiên nhẫn vì tình hình hiện nay.

"Không cần phải vội vã, Reese. Nhưng... vì Reese đã nghe từ Emilia, em sẽ ổn với tôi? " (Sirius)

"A... Nếu không, em đã không đi theo anh cho đến lúc này. " (Reese)

"Vậy ư? Tôi hạnh phúc lắm. Nếu là Reese, tôi... " (Sirius)

"Xin hãy chờ một chút." (Reese)

Tôi muốn nói với Reese cảm xúc của tôi một lần nữa, nhưng cô bị gián đoạn tôi, trong khi lắc đầu.

"Em hạnh phúc, nhưng hãy nhìn vào Emilia ngày hôm nay. Bởi vì đó là một giấc mơ mà cậu ấy nói chuyện nhiều lần kể từ lúc cậu ấy gặp anh... " (Reese)

Khi cô nói vậy, cô đã mỉm cười như một thánh nhân đang chúc phúc cho người bạn thân nhất của mình từ đáy lòng mình. Mặc dù cô, tự mình, nói rằng cô ấy là một thánh nữ giả, nó sẽ không cảm thấy lạ để gọi cô là một thánh nữ khi cô ấy có lòng khoan dung đó.

Khi tôi nghĩ về nó, nó sẽ thô lỗ nếu tôi thú nhận cảm giác của tôi như tôi đã làm với Emilia. Vì vậy, hôm nay, chúng ta hãy giữ lại những cảm xúc này và đồng ý với những gì Reese đã nói.

"Bên cạnh đó... nó vẫn còn trong giới hạn của em, nhưng nếu nhiều hơn thế... " (Reese)

Reese có lẽ đã nhớ về việc hôn má của tôi ở phía trước của hang động, cô đã phải cúi xuống dưới với một khuôn mặt đỏ. Mặc dù cô đã chủ động gọi nó là một phước lành của một thánh nữ, dường như đó là giới hạn cho Reese hiện tại.

"Tôi hiểu. Nhưng dù sao, hãy tiến tới từ từ, theo tốc độ của Reese. Bởi vì, tôi sẽ chờ đợi. " (Sirius)

"Eh!? V-Vâng. Làm ơn hãy... chờ em. " (Reese)

Nếu nó tốn quá nhiều thời gian, tôi đã có kế hoạch để ' tấn công ' từ đây... nhưng hãy dừng lại ngay bây giờ.

Khi Reese nắm tay tôi, thay vì tay áo của tôi, cô đã cho thấy một nụ cười với má nhuộm đỏ, và tôi cũng mỉm cười trở lại. (Trans:(╥_╥))

Trước khi buổi tối đến, họ cuối cùng đã hoàn thành khắc tên trên tấm bia này.

Đài tưởng niệm được hoàn thành với các chi tiết của các thảm họa khắc trên mặt trước, và gần 100 tên khắc ở phía sau.

Dù sao thù, tôi nghĩ rằng họ nhớ tên của nhiều người khá tốt. Là vì một đặc tính của bộ lạc Ngân lang, hoặc là tình bạn sâu sắc?

"Mấy đứa nên ghi một cái gì đó ở cuối." (Garve)

"Nee-Chan... Em để lại nó cho chị. " (Reus)

"Hãy để nó cho chị." (Emilia)

Cuối cùng... Các câu cuối cùng được khắc bởi bàn tay của Emilia, và đài tưởng niệm cuối cùng đã được hoàn thành.

Sau khi chúng tôi sắp xếp các món ăn đã chuẩn bị như là đồ cúng, chúng tôi âm thầm cầu nguyện ở phía trước của đài tưởng niệm và tưởng niệm người chết.

Tôi là một người ngoài cuộc, nhưng tôi đã có vài lời cho cha mẹ của Emilia và Reus, Felios-San và Rona-San.

Đó là trách nhiệm của tôi để làm cho họ hạnh phúc.

Khi tôi thề rằng trong tâm trí của tôi và mở mắt tôi, hai chị em cùng Garve đứng dậy và cúi đầu với tôi.

"Cảm ơn cậu. Ta cuối cùng có thể đi về phía trước. Không nói đến việc ta có thể gặp cháu mình, bọn ta cũng có thể làm một ngôi mộ, đó là tất cả nhờ cậu... Sirius. Một lần nữa, cảm ơn cậu. " (Garve)

"Cảm ơn anh rất nhiều, Sirius-Sama." (Emilia)

"Cảm ơn, Aniki!" (Reus)

Nhìn vào những nụ cười từ gia đình của bộ lạc Ngân lang, nó có vẻ như tất cả mọi thứ đã kết thúc.

Và câu cuối cùng khắc trên tượng đài tưởng niệm là...

[Tới gia đình tôi. Tôi chân thành cầu nguyện cho linh hồn của bạn. XX-Settlement, những người sống sót cuối cùng.]1

Và sau đó, chúng tôi ở lại trong khu định cư trong vài ngày.

Lý do là để cho Garve hoàn toàn phục hồi từ những vết thương. Ban đầu, chúng sẽ không có hồi phục, trừ khi ông nghỉ ngơi nửa tháng, nhưng vì khả năng tái sinh của tôi, và vì Garve ban đầu có khả năng tự phục hồi tuyệt vời, hai ngày dường như đã được đủ để chữa gãy xương.(Trans:xương người mà như thế này thì hay:))

Tuy nhiên, trong khi tôi luyện tập chiến đấu tay đôi với Reus ngày hôm đó, đã có cảnh mà Emilia bắt Garve ngồi ở vị trí seiza và đã cho ông ta một bài giảng.(Seiza:ngồi quỳ.Lên gg-sama là hiểu)

Bất ngờ, Emilia cho thấy một sự điềm tĩnh ngày hôm đó, nhưng em đã không trở lại làm phiền tôi. Và tôi cũng đã không chuẩn bị các bữa ăn vào ngày hôm sau. Tôi hài lòng với sự chăm sóc quá mức, nhưng vì tôi sẽ trở thành lười biếng, tôi đã thuyết phục em ngừng làm điều này sau nửa ngày.

Nói về những điều khác đã thay đổi, dường như em đã lẻn vào giường của tôi, như trước. Ngay cả nếu tôi nói gì đó, Emilia sẽ bám vào cánh tay của tôi và rơi vào giấc ngủ.

Chúng tôi đang nhàn nhã dành thời gian trong ngày, làm sạch vùng đất và làm lương thực khẩn cấp.

Sau khi Garve hoàn toàn hồi phục, chúng tôi đã cầu nguyện tại tượng đài tưởng niệm lần cuối cùng, và sau đó rời khu định cư.

Chúng tôi đi theo con đường khi chúng tôi đến khu định cư. Chúng tôi nghỉ ngơi một ngày tại nơi chúng tôi đậu xe ngựa của chúng tôi... và sau đó, thời gian để chia tay với Garve đã đến.

Trên thực tế, tôi đã cố gắng mời ông ta trên chuyến đi của chúng tôi, nhưng ông đã từ chối, vì có đệ tử và đồng đội đang đợi để trở về khu định cư. Dường như ông thật sự muốn ở cùng các cháu của mình, nhưng vì nó không thể tránh được, ông đã bí mật nói với tôi.

Chúng tôi đã lên xe ngựa và trở về đường chính. Và rồi chúng ta phải đối mặt với Garve.

Lúc đầu, chúng tôi đã cố gắng để gửi Garve đến khu định cư, nhưng ông rõ ràng muốn nói lời tạm biệt ở đây.

Ông từ chối vì chúng tôi sẽ phải đi đường vòng nếu chúng tôi gửi ông trở lại. Nếu chúng tôi hướng về phía bắc từ đây, sẽ có một thị trấn lớn với một đấu trường. Đó cũng là ý định thực sự của ông, vì nó sẽ rất đau đớn để nói lời tạm biệt nếu chúng tôi đã cùng nhau nhiều hơn này. Kể từ khi ông nhận Emilia và Reus là cháu của mình, nó không thể được giúp đỡ để xem chúng như những đứa cháu đáng yêu của mình. Ông rất quý họ.

"Ta sẽ nói lời tạm biệt ở đây, nhưng trước đó, ta phải xin lỗi Emilia và Reus." (Garve)

"Xin lỗi... vì cái gì? " (Reus)

"Đúng vậy.Ông đã làm một cái gì ư, Ojii-Chan? " (Emilia)

"Cho đến khi kẻ thù đã bị đánh bại, ta không thành thật thừa nhận rằng mấy đứa là cháu của ta. Mặc dù ta đã nói chuyện về gia đình... ta đã cho mấy đứa thấy một sự xuất hiện khốn khổ. " (Garve)

Khi ông bắt đầu nhìn nhận hai chị em như các cháu của mình, điều mà thay đổi nhiều nhất là ông bắt đầu gọi hai chị em bằng tên của họ.

Hai chị em bị bối rối vì lời xin lỗi của Garve, nhưng họ nhanh chóng mỉm cười và tiếp cận ông.

"Chúng cháu không thực sự để tâm, và chúng cháu hiểu được sự dịu dàng của Ojii-Chan." (Emilia)

"Vâng. Khi ông nói rằng ông đã cho thấy một sự xuất hiện khốn khổ, đó là bởi vì ông đã thấy chúng cháu gia đình của ông, phải không? Bên cạnh đó, Nee-chan thời gian này là nhất... HIIII!? " (Reus)

"Reus... chúng ta sẽ có một thảo luận sau này. Dù sao, ông không cần phải xin lỗi, Ojii-Chan. " (Emilia)

"... Cảm ơn cháu. Ta thấy hạnh phúc khi có những đứa cháu tốt như vậy. Hãy cho ta thấy khuôn mặt của cháu. " (Garve)

Garve cúi xuống một chút, ông nhìn vào khuôn mặt của anh chị em và thu hẹp đôi mắt của mình.

"Đó là một thời ngắn, nhưng nó đã là một chuyến đi thú vị. À, Reus... " (Garve)

"Gì vậy, Jii-Chan?" (Reus)

"Giữ lấy chúng." (Garve)

Garve đột nhiên lấy ra Tekkous được trang bị và trao cho Reus. Nó không chỉ là bên phải, đã được trao cho con trai của mình, nhưng cả hai bên.

"Cháu thiếu một chút phòng thủ. Với những thứ này, chúng sẽ không trở thành một chướng ngại khi cháu giữ thanh kiếm, phải không? " (Garve)

"Nhưng... đây là vũ khí của Jii-Chan và di vât của Tou-Chan... " (Reus)

Mặc dù chúng được sử dụng để đánh một cái gì đó, các giáp Tekkous mithril ban đầu là giáp, do đó, có vẻ như không có vấn đề cho Reus để mặc chúng trong khi vung thanh đại kiếm của mình.

Những Tekkous, mà đã được làm từ Mithril Ore hiếm, có thể có giá hàng chục xu vàng, và Reus đã rất ngạc nhiên, vì Garve đã cho chúng đi mà không chần chừ.

"Ta nghĩ rằng nó là tốt nhất cho cháu để có chúng bây giờ. Chúng là một món quà từ ta và Felios... Làm ơn, đừng ngần ngại nhận nó. " (Garve)

"Jii-Chan... cảm ơn. " (Reus)

Reus ngay lập tức trang bị các thiết bị lên, nhưng có vẻ như là Tekkous đã lớn hơn một chút và cậu đã phải điều chỉnh chúng. Nhưng Reus vẫn đang phát triển, và nó sẽ là hoàn hảo sau một thời gian.

Reus, người đã trang bị một cách an toàn Tekkous bằng cách điều chỉnh các miếng đệm, đã hạnh phúc đấm nắm đấm của mình nhiều lần.

"Xin lỗi, ta không có gì để tặng cho Emilia." (Garve)

"Cháu không muốn bất cứ điều gì, nhưng ông sẽ cho cháu một cái gì đó khác?" (Emilia)

"... Có phải là một cái gì đó như thế này? " (Garve)

Emilia ôm lấy Garve, người hơi hạ thấp eo của mình và cắn nhẹ vai của ông.

"Cháu đã có đủ khi có Ojii-Chan. Vì vậy, xin vui lòng, giữ gìn sức khoẻ cho đến lúc chúng ta gặp lại. " (Emilia)

"Aah... Đúng. Ta phải thấy sự trưởng thành của cháu nhiều hơn. Cố gắng sống lâu... " (Garve)

"Cháu cũng vậy, Jii-Chan!" (Reus)

Sau đó, Reus nhảy lên để cắn Garve và ông đã có một khuôn mặt trông giống như ông sẽ khóc bất cứ lúc nào.

Tuy nhiên, Garve bằng cách nào đó chịu đựng nó, cuối cùng ông vuốt ve đầu của hai chị em và quay đầu.

"Sirius và Reese. Hãy chăm sóc các cháu của ta. " (Garve)

"Aah, để lại cho tôi." (Sirius)

"Ông không cần phải hỏi điều đó." (Reese)

"... Cảm ơn các cháu. Emilia và Reus. Ta sẽ rất mong được gặp lại mấy đứa. " (Garve)
(Trans:nhớ đem theo chắt của ổng đó!!!)
"Cháu cũng vậy, Ojii-Chan!" (Emilia)

"Hẹn gặp lại ông, Jii-Chan!" (Reus)

Và sau đó, Garve đi bộ đi mà không nhìn lại.

Chúng tôi đã quan sát ông, cho đến khi ông đã biến mất hoàn toàn, và sau đó chúng tôi đi đến các điểm đến tiếp theo với xe ngựa.

Với Reus đánh bóng các tekkous, Emilia đã ôm cánh tay của tôi trong khi ngồi trên xe ngựa, và Rée rụt rè nắm tay tôi, và chiếc xe di chuyển về phía trước.

Mục đích là để tìm một thị trấn với một đấu trường. Nếu thông tin đã được lan truyền rộng rãi, không có cách nào để chúng tôi bị lạc.

Do đó... chuyến đi của chúng tôi bắt đầu lại.

—Garve—

Emilia và Reus.

Các cháu của tôi, người mà tôi đã gặp lần đầu tiên, đã mạnh mẽ, và chúng đã trưởng thành. Chúng là những đứa cháu dễ thương và quá tốt cho tôi.

Nó cô đơn khi tách ra khỏi những đứa cháu như vậy, nhưng tôi không thể đủ khả năng để chăm sóc cho chúng khi tôi đã già.

Bên cạnh đó... những đứa trẻ đã có Hokuto, và trên tất cả, chúng đã có Sirius.

Nếu có một gã như vậy đi cùng cháu của tôi, thì không cần tôi phải ở đó. Đó là lý do tại sao tôi có thể gửi chúng đi trong yên bình.

Vì tôi tin rằng tôi sẽ gặp lại các cháu của tôi một lần nữa, tôi tiếp tục đi bộ về phía khu định cư.

Khi tôi trở về khu định cư, nơi tôi được sinh ra và lớn lên, tất cả mọi người đã hài lòng khi tôi trở về nhà một cách an toàn.

Tôi đã giải thích tình hình của khu định cư nơi con trai tôi sống với mọi người. Tôi cũng giải thích rằng tôi đã xây dựng một đài tưởng niệm và đã có một lễ tang thích hợp, và những người trong khu định cư đã nở nụ cười nhẹ nhõm.

Và tôi nghĩ, một lần nữa, rằng đây là nơi tôi thuộc về.

Mặc dù chỉ một vài ngày, chỉ có một sự thay đổi tình hình trong khu định cư.

Ngay cạnh nhà tôi... có một bức tượng đá bắt chước Hokuto-Sama, được đặt ở nơi cậu thường ngủ. Bức tượng này có một trong những đôi chân nhấc lên, người ta nói rằng nếu một đứa trẻ chạm chân, họ sẽ nhận được các phước lành từ Bạch lang-Sama.

Vấn đề là... thực phẩm đôi khi được đưa ra như là lễ vật. Chẳng phải cậu nói rằng cậu đã có vấn đề đối phó với điều này?

Vài ngày sau đó... sự cố xảy ra trong khu định cư.

"Garve-San! Akura là...! " (??)(2)

Akura là cậu bé trẻ nhất trong số các đệ tử.

Một vài năm trước đây... chồng của một cặp vợ chồng trẻ, những người sống trong khu định cư một ngày đã chết để bảo vệ con trai mình khỏi quái vật.

Người vợ và con trai bị bỏ lại đã rất buồn. Người con trai đã bị mất cha vì tự mình than khóc sự tự yếu của mình. Mặc dù cậu vẫn muốn chơi, cậu đã trở thành đệ tử của tôi. Đó là Akura.

Mặc dù tôi đã huấn luyện cậu ta rất khắc nghiệt, cậu đã mất đi sự nhiệt tình... và dường như Akura là một đứa trẻ bị nguyền rủa.

Người ta nói rằng sẽ có một đứa trẻ bị nguyền rủa một lần trong đời, và không may là, tôi đã thấy nó hai lần... Không, tôi không mong đợi rằng sẽ thấy nó lần ba .

Khi tôi đến hiện trường đó, Akura, người mang hình dạng của một đứa trẻ bị nguyền rủa, đã tấn công tôi trong khi khóc.

Khi một người đã trở thành một đứa trẻ bị nguyền rủa, họ có một sức mạnh to lớn, nhưng chuyển động của cậu vụng về vì cậu là một đứa trẻ, nó rất dễ dàng để khống chế cậu ta.

Trong khi nhìn qua Akura bị đánh ngã... Tôi nhìn xung quanh.

Tất cả mọi người... rất buồn, đặc biệt là mẹ của Akura. Cô đã khóc và ôm mình. Trước đó là chồng cô, và bây giờ, con trai duy nhất còn lại của bà sẽ bị giết bởi điều luật. Vì vậy, những phiền muộn là vô biên.

Akura, người hoàn toàn không thể di chuyển sau khi cậu nhận được một đánh duy nhất từ tôi, đã nhìn lên lúc tôi trong khi sợ hãi.

"Không... Tôi không muốn chết... Tôi không muốn chết... " (Akura)

Trong khi xem các Akura khóc, người đã bị ghìm xuống trên mặt đất, trưởng làng chọc  vai của tôi.

"Garve-San... Hãy để tôi làm điều đó. Đây là công việc cho trưởng làng. " (Trưởng làng)

"Không... Tôi sẽ làm điều đó. "(Garve)

Tôi nhấc cơ thể của Akura lên, và tôi nhìn vào khuôn mặt của cậu, nhăn nhó với nước mắt.

"Không... Nếu tôi chết, Kaa-Chan... sẽ ở một mình. " (Akura)

"Cậu có muốn bảo vệ mẹ của cậu?" (Garve)

"Bởi vì tôi... Tou-chan đã chết! Đó là lý do tại sao... thay tou-Chan... Tôi sẽ bảo vệ... bà ấy. " (Akura)

"Nếu là như vậy... Ta sẽ chăm sóc cho cậu. " (Garve)

Tôi ôm Akura, người có hình dạng của một đứa trẻ bị nguyền rủa, tôi yên tâm vuốt ve lưng của cậu.

Mặc dù xung quanh đã trở nên ồn ào vì hành vi của tôi, tôi đã giải thích rằng cháu trai của tôi, Reus, là một đứa trẻ bị nguyền rủa. Cậu đã có một sự kiểm soát hoàn toàn khi cậu chuyển đổi. Sirius biết nó và cũng đã đào tạo cậu.

Các phản ứng xung quanh không phải là xấu.

Sirius dạy những điều khác nhau cho tất cả mọi người trong việc giải quyết và đạt được sự tin tưởng của họ. Dường như họ đã nhớ lại đứa trẻ bị nguyền rủa, Reus, người đã mỉm cười ngây thơ, và họ đã bị thuyết phục.

"Vì vậy, ta sẽ chăm sóc cho Akura. Nếu Akura trở thành người giết bộ lạc của chúng ta... Ta sẽ chịu trách nhiệm về điều đó. " (Garve)

Không có phản đối.

Mặc dù nó là một luật, tôi bỏ qua nó... nhưng tất cả mọi người ngầm đồng ý với sự ân cần của tôi.

Ban đầu, tôi không muốn giết người bạn đồng hành của tôi. Đây có thể là một cơ hội.

Đây là những gì tôi muốn hỏi Sirius vào lúc đó và hiểu nó.

Những gì tôi bị mất là... sự ân cần.

"Nhưng Garve-San, như là người đứng đầu, luật pháp là..." (Trưởng Làng)

Trưởng Làng không thể đồng ý về quan điểm đó, vì tôi đã phản đối nó trên bề mặt, tôi chỉ nói lại những gì cháu tôi nói.

"Đó là quy tắc... vô nghĩa. " (Garve)

Tôi để cho ra những từ đó với một nụ cười.

Khu định cư sau khi thời điểm đó...

Sau đó... trong khu định cư của bộ tộc bạc Wolf, Akura, được Garve đề lên, trở thành người đứng đầu kế tiếp của khu định cư.

Và mẹ của Akura, người có con trai được cứu, phục vụ Garve từ tận đáy lòng mình. Họ dự định có con sau khi tái hôn.

Extra/Bonus 1

Cuộc nói chuyện mà không thể có trong câu chuyện. Bonus này là viễn tưởng. Tác giả

"UM, nếu Sirius-San thực sự rất 'nắng cực'... và anh muốn nó mỗi ngày, cậu sẽ làm gì nếu cậu không thể đứng lên? " (Reese)(Trans:đù tác giả ghê v chơi đến ko đứng đc)

"Đó là một tình yêu mạnh mẽ!" (Emilia)

"Ừm... vậy ư... " (Reese)

"Vậy thì, nếu Aniki đánh và làm tổn thương một trong những người anh thích?" (Reus)

"Nếu nó là Sirius-Sama, bất cứ điều gì anh ấy làm, chị sẽ thay đổi nó thành niềm vui." (Emilia)(Trans:tác giả thiếu tình hay sao mà viết đống này ( ̄ー ̄;)

"Đó là khả năng hạn chế của Aniki!" (Reus)

"Nếu Sirius là một người phụ nữ... cháu sẽ làm gì? " (Garve)(Trans:Jiiiiiiiii–sannnnnnnnn!!!!!!!!! ông ổn ko)

"Tôi không thấy phiền!" (Emilia)(Trans:đù ăn tạp luôn ( ̄ー ̄;)

"" "Cậu/Chị/Cháu chấp nhận điều đó á!?" "" (Reese/Reus/Garve)

Extra/Bonus 2

Giới thiệu Hokuto

※ Pin Pon Pan Pon...

Tôi rất xin lỗi, mục ' trình bày Hokuto ' ngày hôm nay sẽ không xuất hiện.

Lý do là Hokuto-San có lịch trình đã quá đóng gói, như là con vật cưng Sirius '... Mô hình... CM chụp... đây là một bằng chứng rằng cậu là bận rộn mỗi ngày.

Chúng tôi xin lỗi sâu sắc cho tất cả gây ra sự bất tiện như vậy.

Đó là... Tôi nhận được một bình luận từ Hokuto-San, nhưng nó chỉ có một từ, vì vậy tôi sẽ đăng nó ở đây.

"Gâu!" Hokuto

... Dịch?

Đó sẽ là một từ suy nghĩ về trong tâm trí của tất cả mọi người. (Newsreader)
(Trans:chắc chắn tác đg bận tưởng tượng màu hồng nên ko Làm đc phần 2)
———————————————————————————————————————

TLN: XX là tên cho việc giải quyết, nhưng tác giả đã không chỉ định tên.
TLN: tên trong nguyên là アクラ
(Nguồn: bayabuscotranslation.com)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #isekai