QUYỂN 04 CHƯƠNG 05
QUYỂN 04 CHƯƠNG 05
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
"Arthur đã tới nhà cũ." Cùng Harry cùng nhau ngồi ở trong đình phơi nắng, khó có được có thời tiết tốt như vậy, Remus cảm thấy tất cả đều tốt lắm. Nhìn Sirius hào hứng bừng bừng ở hàng lang bên kia trò chuyện với James, Lily, trên mặt người sói vẫn luôn treo mỉm cười.
"Vì Percy Weasley?" Lười biếng vùi ở trong cái ghế lật sách, Harry cũng không ngoài ý muốn.
"Ừm hừ." Híp mắt một cái, ánh sáng lạnh đáy mắt Remus chảy qua."Albus đi nước Đức, Minerva nói là có sự việc quan trọng gì đó phải rời khỏi trường học, anh ấy chỉ có thể tìm bọn chú."
"... Nói cách khác bây giờ trong trường học là do Snape định đoạt?" Xem ra Albus cũng là thật sự đau lòng, chẳng qua Harry cảm thấy khả năng lớn hơn nữa là Grindelwald mặt dày mày dạn muốn Albus đi nước Đức. Đương nhiên, cậu sẽ không vạch trần." Các Gryffindor đáng thương, chỉ mong lúc Minerva trở lại bọn họ không có bị tài liệu ma độc dược đáng sợ làm cho tan vỡ."
Nhìn nhìn Harry nhìn có chút hả hê, Remus không làm sao thành tâm thay Gryffindor mặc niệm, chẳng qua hắn ngược lại cảm thấy như vậy cũng không tệ. "Chú cá đá quý của Gryffindor sẽ trở nên vắng vẻ, Filch cũng không cần lo lắng không ai giúp hắn quét tước lâu đài." Giống như là chợt nhớ tới cái gì, Remus nghiêng đầu, chăm chú nhìn Harry. "Không dự định từ trong tay lão dơi đáng sợ cứu vớt các dê con đáng thương sao, Harry? Chú nhớ kỹ, con là hiệu trưởng."
"Gryffindor cũng không phải là dê con, mà là sư tử. Càng áp chế càng hăng là thiên tính, cho dù là Voldemort cũng không thể để cho đám sư tử đánh mất dũng khí, sức mạnh chính là ở trong không ngừng chống lại tích lũy, con sẽ rất chờ mong biểu hiện của bọn họ." Trịnh trọng biểu thị thái độ của chính mình, Harry không lo lắng sức sống của Gryffindor chút nào.
"Cho nên, con là dự định vùi ở trong trang viên hưởng thụ kỳ nghỉ khó có được, ánh sáng mặt trời, truyện cười lạnh của Gạc Nai và lải nhải của Lily, trừ khi Snape tìm đến trang viên Potter đồng thời đi tới nơi này?" Nhìn qua rất bình tĩnh, nhắc tới Snape cũng không có cái biểu hiện không thích hợp gì, năng lực ngụy trang của Harry tốt trước sau như một, Remus ở trong lòng cảm thán một tiếng. "Chú cảm thấy, tìm tới nơi này cũng không khó, con sẽ không để cho y không có đầu mối ở Anh quốc tìm tán loạn."
Gật đầu, Harry rất thản nhiên thừa nhận điểm này, Khóa Cảng thuộc về cậu bị đoạt đi, có thể trực tiếp tiến vào trang viên.
"Như vậy, nếu như y tới, con sẽ tiếp thu y sao?" Vươn một tay vỗ vỗ mu bàn tay Harry, Remus mỉm cười.
Điều chỉnh tư thế, Harry để cho chính mình tựa vào trên người Remus, nửa nheo mắt lại nhìn mặt trời khó có được mùa đông Anh quốc. "Con không xác định y sẽ tới hay không." Snape không có khả năng đoán không được chỗ đến của Khóa Cảng. "Rất nhiều người đều nói cho con, sự việc mà Slytherin quyết định, thì nhất định sẽ toàn lực ứng phó. Sự thật chứng minh đúng là như thế, nhất là người hoặc là thứ bọn họ coi trọng. Snape là một Slytherin, không hề nghi ngờ. Nếu như y thật sự làm quyết định, như vậy thì không cái gì có thể ngăn cản y. Chẳng qua, con là một Potter, đồng thời tự nhận là một Potter bảo thủ đến có thể so với lâu đài Hogwarts."
Xoa xoa tóc Harry, Remus suy đoán Harry thật ra thì vẫn là có chút không xác định, vẫn không có thể quyết định. "Biết không, lần kia y chế biến ma độc dược khẩu vị bình thường cho con, chú thì cảm thấy không được bình thường. Trước đây lúc Lily sinh bệnh Snape cũng sẽ chế biến ma độc dược cho cậu ấy, nhưng chỉ cần Lily không kháng nghị, khẩu vị thì nhất định rất cổ quái. Ở trước đó, con kháng nghị qua khẩu vị ma độc dược của y sao? Ngay mặt, trực tiếp."
"Mặc dù con có thể làm được không chú ý lời nói ác độc của y, nhưng kia không có nghĩa là con sẽ nguyện ý đi trêu chọc." Giơ tay lên gảy tóc vụn trên trán, Harry nhìn Sirius bên kia trò chuyện vui vẻ đến biến thành chó lớn, bật cười. "Con vẫn luôn đều cảm thấy, nếu như con dám ngay mặt kháng nghị mà nói, nhận được chỉ có thể là khẩu vị càng thêm cổ quái."
"Chú đồng ý cách nói của con, còn sẽ miễn phí biếu tặng con một đống lớn châm chọc có thể để cho người tức điên." Nhún vai một cái, Remus nhớ kỹ Albus cũng bởi vì oán giận khẩu vị mà nhận được ma độc dược sâu răng tăng thêm sự kinh khủng. "Thế nhưng, một lần kia y là chủ động, tự phát thay đổi thói quen một mực, vì ngươi. Mà chúng ta đều biết, nếu như không phải là chính y muốn, không ai có thể để cho y thay đổi. Harry, chú cho rằng con cần phải thử một chút, tựa như Chân Nhồi Bông nói, đừng lưu lại tiếc nuối cho mình."
Cười cười, Harry không biết nên nói cái gì. Trên thực tế, lập trường cậu cho tới nay thủ vững đã dao động, tuy rằng còn không đến nỗi hoàn toàn đổ nát. Chỉ là... Cậu thật không phải là dũng cảm như vậy.
"Harry chủ nhân." Gia tinh bỗng nhiên xuất hiện ở trong đình, hai tay dâng một con rắn —— Burgess. "Dodo phát hiện thú cưng của ngài."
Nhìn thấy Harry, Burgess không kịp chờ đợi từ trong tay gia tinh đánh về phía Harry, đồng thời vui mừng trí nhớ của chính mình còn không có bởi vì thời gian quá dài dằng dặc mà suy yếu. [Harry! Ta nhớ cậu lắm, Harry.]
[Burgess, mi vẫn có thể để cho ta cảm thấy ngoài ý muốn.] tùy ý Burgess leo lên bả vai của mình cọ cọ gò má của mình, Harry gật đầu với gia tinh ra hiệu nó có thể đi. [mi làm sao tìm tới nơi này?]
[trước đây đi theo Godric tới, may là nhà Potter nhiều năm qua như thế cũng không có chuyển nhà, bằng không thì ta thì phải trở thành một Tử Xà lưu lạc.] nhìn thấy bên người Harry trên bàn trà có chút bánh ngọt, Burgess bò qua, nó đói. [gia tinh có thể cảm giác được khế ước trên người ta, bọn họ có thể nhận ra thú cưng chủ nhân của mình, cho nên ta chỉ cần tìm đúng chỗ là được.]
Sờ sờ đầu Burgess mặc kệ nó bổ sung năng lượng, Harry biết Burgess không có ngủ đông là bởi vì chính mình.
Săn sóc rót chén trà cho Burgess, Remus sung sướng nghĩ đến Snape mất đi một đầu mối đi tới trang viên Potter. Không có biện pháp, Harry là bảo bối của bọn họ, để cho Snape chịu đựng một ít thử thách cũng là nên có, dù sao cũng là người muốn cướp giật bảo bối với bọn họ, ừm hừ.
..........................................
Nhìn lướt qua tình trạng hò hét loạn cào cào trong đại sảnh, Snape đẩy tốc độ ăn bữa tối của chính mình nhanh hơn cho xong, tí xíu đều không muốn tiếp tục lưu lại ở trong đây. Draco bị Granger dùng thư Sấm rống trở về trường học, cậu ta đương nhiên biết nữ phù thủy kia lo lắng chính là cái gì. Hừ, liếc mắt đồng hồ cát bảo thạch học viện một cái, cong lên một độ cung sung sướng. Thật sự muốn để cho các đá quý an phận lưu lại ở trong đồng hồ cát mà không phải là bị chính mình trừ sạch, Harry hiển nhiên so với Draco có ích hơn nhiều, cậu ta tin tưởng Granger sẽ nghĩ ra điểm này. Xem ra, tối hôm nay tuần tra ban đêm thì xác định địa điểm ở toà tháp Gryffindor tốt rồi.
Nhìn theo bóng dáng đen như mực chỗ ngồi giáo sư kia rời khỏi đại sảnh, Hermione hung hăng nhíu mày, thuận tiện trừng mắt Draco trên bàn dài Slytherin một cái. Hai ngày này đá quý bốn học viện đều bị trừ rớt rất nhiều, không chỉ có là Gryffindor. Hiển nhiên, Snape đây là đang giận cá chém thớt, hơn nữa là không chút mờ ám nào giận cá chém thớt, cho dù Draco cũng không dám nói nửa chữ kháng nghị. Liếc Ron ỉu xìu bên người một cái, có lẽ, thật sự có cần thiết đóng gói Harry đưa vào hầm.
Tiếp thu được nhìn chằm chằm của Hermione, Draco rất bất đắc dĩ vuốt tay. Cha đỡ đầu giận cá chém thớt cậu ta đương nhiên biết, phải biết rằng ngay cả Slytherin chưa từng có thể tránh được, ngày hôm nay thậm chí có không ít Slytherin năm nhất bị phạt đi chỗ Filch cấm túc —— đây là sự việc quá khứ chưa từng có phát sinh qua. Cậu ta có thể giữ được chính mình đã trải qua rất khó khăn, Merlin làm chứng. Chẳng qua... Dựa vào cái gì bọn họ muốn thay đầu sỏ gây nên chết tiệt gánh vác lửa giận của cha đỡ đầu? Nghĩ tới đây, Draco đứng lên đi về phía bàn dài Gryffindor.
Cảm giác được động tĩnh bên cạnh, Hermione quay đầu, nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Draco.
"Chúng ta nhất định phải đến áp dụng hành động, ai cũng không biết Dumbledore và giáo sư McGonagall lúc nào thì trở về." Nâng cằm, Draco dùng đũa phép gõ lòng bàn tay chính mình, cậu ta thật sự không muốn lại nhìn thấy các Slytherin sắc mặt trắng bệch trong phòng sinh hoạt chung, quá không hoa lệ.
Vứt ra một cái bùa chú tĩnh âm, Hermione nhướng mày. "Mặc dù giáo sư McGonagall ủy thác giáo sư Snape, nhưng chúng ta đích xác là có một hiệu trưởng."
"Thân là hiệu trưởng thì cần phải thực hiện chức trách của cậu ấy." Cười như không cười, Draco thật cao hứng Hermione không cần chính mình nói đến quá mức trắng ra.
"Không sai." Nhìn lướt qua Ron không hề cảm giác nguy cơ bên kia, Hermione lộ ra một nụ cười gian xảo. "Trốn tránh cũng không phải là biện pháp giải quyết vấn đề, chúng ta không thể nuông chiều cậu ấy. Tớ tin tưởng, Ron sẽ rất nguyện ý giúp đỡ anh em tốt của cậu ấy đối mặt hiện thực."
Yên lặng ở trong lòng liếc mắt, thuận tiện đồng cảm Ron lần thứ hai bị nữ vương để mắt tới một cái, Draco sờ sờ cằm. "Tớ nơi đó còn có một chút độc dược Cơn Đau Của Cái Chết Đang Sống, bảo đảm cung cấp một giấc ngủ tuyệt vời."
Không khỏi rùng mình một cái, Ron ngẩng đầu, phát hiện Hermione và Draco giống như đang thương lượng cái gì. Hoang mang gãi gãi tóc, Ron rất muốn biết bọn họ có phải thương lượng ra biện pháp làm sao chống đối Snape hay không —— hiển nhiên cậu ta đã quên mất Hermione đã từng nói sự việc phải dùng mình làm mối.
Không dấu vết xê dịch bên cạnh, Neville vùi đầu im lặng. Biểu tình của Hermione và Draco cậu ta quá quen thuộc, mỗi một lần lúc hai người này muốn chỉnh người đều là cái dáng vẻ kia. Ron đáng thương...
.....................
"Harry, Ron không thấy. Máy truyền tin liên lạc không được, Neville nói bùa hộ mệnh của cậu ấy tất cả đều ở trong phòng ngủ, ngoại trừ có thể làm cho tăng phúc thần chú thần Hộ mệnh kia, còn có chổi của cậu ấy cũng không thấy. Cậu biết, sự việc của Percy Weasley cậu ấy kỳ thực rất lưu ý, tớ rất lo lắng. Cậu có thể tới trường học sao? Tớ ở trong Phòng Yêu cầu chờ cậu."
Nhìn chằm chằm câu chữ trong thư, Harry cau mày, ngón tay ở trên tay vịn cái ghế gõ gõ. Đây là sai lầm của c65u, không hề nghi ngờ. Dưới tình huống vợ chồng Weasley xin giúp đỡ không được, Ron không thể tránh khỏi sẽ bị chọn trúng, mặc kệ làm sao nói kia là cha mẹ cùng anh lớn cậu ấy. Nhưng cậu biết, Ron sẽ không nguyện ý vì sự việc của Percy Weasley mở miệng với mình xin giúp đỡ, khả năng lớn hơn nữa là chính mình đi làm một ít sự việc vừa có thể trấn an ba mẹ lại không đến nỗi trái với nguyên tắc. Chẳng qua, Ron sẽ không nghĩ tới một mình xông Azkaban đi?
[bùa hộ mệnh tăng phúc thần chú thần Hộ mệnh kia giống như cũng có tác dụng chống đỡ Giám Ngục nhất định, phải không, Harry, tớ nhớ kỹ.] nghĩ thầm Ron thằng nhóc kia quả nhiên bị Hermione tính kế, Burgess nho nhỏ đồng tình cậu bé tóc đỏ đáng thương, nhưng cũng không tính vạch trần cô bé. Harry không nên trốn tránh, bất luận là cự tuyệt hay là tiếp thu đều cần phải dũng cảm đi đối mặt, bằng không chỉ sẽ thống khổ hơn. Huống hồ, Burgess cảm thấy chuyện giữa Harry và Snape cần phải có một quyết định.
Bị Burgess vừa nói như thế, Harry nhức đầu. Thử máy truyền tin, quả nhiên liên lạc không được, công năng xác định vị trí trên máy truyền tin mang vào cũng mất đi hiệu dụng.... Ron, nếu như cậu thật sự dám một mình xông vào Azkaban, tớ bảo đảm cậu đời này cũng đừng nghĩ cưỡi chổi! Khẽ nguyền rủa, đứng lên từ trong ngăn kéo lấy ra túi không gian dự bị, cầm lấy một đống lớn ma độc dược bỏ vào đi, cậu nhất định phải tức khắc gấp đi trường học.
"Harry!" Canh giữ ở trong Phòng Yêu cầu Hermione sau khi nhìn đến Harry đẩy cửa đi vào lập tức nhào tới, mang một loại biểu tình lo nghĩ đứng ngồi không yên. "Cậu cuối cùng cũng tới!"
"Chuyện đến tột cùng làm sao?" Nhìn trong phòng Draco và Neville sắc mặt đồng dạng hỏng bét, Harry cau mày âm thầm cầu nguyện Ron cũng không có rời khỏi quá lâu —— bỏ quên mùi thơm thực vật nhàn nhạt trong phòng. "Có biết cậu ấy lúc nào không thấy sao?"
"Lúc bữa tối bọn tớ cũng còn cùng một chỗ, sau Ron nói phải đi bay một lát." Duy trì biểu tình lo nghĩ trên mặt mình, Neville cầu nguyện Harry đừng phát hiện sơ hở của chính mình. "Gần nhất mẹ cậu ấy viết không ít thư cho cậu ấy, tớ biết tâm tình của cậu ấy không tốt lắm, bay buông lỏng một chút cũng rất tốt, thì không nói cái gì. Chính là đợi đến cấm đi lại ban đêm đều không thấy cậu ấy trở về, tớ muốn dùng máy truyền tin hỏi một chút cậu ấy có phải chơi đêm đi hay không, nhưng liên lạc cho cậu ấy không được."
"Neville liên lạc tớ và Hermione, nói chuyện này. Ngày hôm nay vừa lúc là đội bóng Slytherin huấn luyện, tớ đi hỏi qua, Ron căn bản là không có xuất hiện ở trên sân bóng." Phiền não nắm tóc, Draco đi tới bên người Harry, giơ tay lên —— lau ma độc dược kia đặt ở trên vai Harry. "Cha tớ nói vợ chồng Weasley gần như mỗi ngày đều phải đi Bộ Pháp thuật, tìm người hỗ trợ khắp nơi, tớ lo lắng bọn họ có phải đối với Ron nhắc đến cái yêu cầu hỏng bét gì hay không. Cậu biết, phu nhân Weasley có đôi khi thật sự rất không lý trí."
Draco lúc nào thay đổi nước hoa? Bởi vì khoảng cách gần quá, Harry có thể ngửi được mùi nước hoa khác biệt ngày xưa trên cổ tay Draco, chẳng qua cũng không làm sao lưu ý, bây giờ Ron càng quan trọng hơn. Mím mím môi, Harry đương nhiên biết phu nhân Molly không có nhiều lý trí, ở trên vấn đề Percy Weasley.
"Đều là lỗi của tớ, tớ cần phải làm bạn cùng đi với Ron, nói vậy cậu ấy chí ít không dễ dàng trốn đi như vậy."
"Đừng như vậy, Neville, không phải là lỗi của cậu." Đối với trạng thái cúi thấp đầu làm tự trách của Neville, Hermione dưới đáy lòng mỉm cười, biểu hiện không tệ. "Tớ không xác định Ron có phải thông qua lối đi bí mật ở rừng Cấm rời khỏi hay không, nhưng lúc này chúng ta đã không có biện pháp đi chứng thực. Cặp song sinh bên kia tớ cũng hỏi qua, bọn họ không có gặp qua Ron, nhưng mấy ảnh đều nói gần nhất thư của phu nhân Molly rất... Hỏng bét. Tớ thực sự không có biện pháp, Harry, không thể làm gì khác hơn là viết thơ cho cậu."
"Đừng nóng vội, Mione, Ron không có việc gì." Trừ khi Ron điên thật rồi mới một mình xông vào Azkaban. Không dám nói ra những lời này, Harry rất rõ ràng Hermione một khi sắp điên sẽ phát sinh cái chuyện gì. "Tớ đây thì đi chỗ Aberforth, nhìn xem cụ ấy có thấy qua Ron hay chưa..." Bỗng nhiên cảm giác được có chút choáng, Harry nhíu mày, rõ ràng đã khỏi rồi a.
"Harry, cậu nói... Ron tên ngu ngốc kia có thể hay không... Có thể chạy đi Azkaban hay không?" Tính toán thời gian dược hiệu phát tác, Hermione níu lại ống tay áo của Harry. "Tớ thật sự sợ cậu ấy sẽ đi vào trong đó, liền vì đưa bùa hộ mệnh kia cho Percy Weasley. Không có hợp pháp thủ tục mà nói, cậu ấy nhất định sẽ bị cho rằng cướp ngục!"
"Sẽ không, Mione, Ron có lẽ chỉ là trở về Hang Sóc..."
"Thành công." Tiếp được Harry nhắm mắt lại mất đi, Draco lộ ra một cái nụ cười như ý. "Tớ cũng đã nói, loại phương pháp này hữu hiệu nhất."
"Hai thứ vô hại, nhưng nếu như gặp nhau mà nói sẽ sản sinh cùng loại tác dụng độc dược Cơn Đau Của Cái Chết Đang Sống, làm đến xinh đẹp." Cười meo meo vứt ra một cái Bùa trôi nổi với Harry, Hermione mở ra cánh cửa Phòng Yêu cầu. "Tớ đoán, giáo sư Snape sẽ ở phụ cận tòa tháp, vì bắt được càng nhiều hơn, Gryffindor chơi đêm."
Harry, tớ là bị ép buộc, câu biết đó. Yên lặng đi theo phía sau Hermione và Draco, Neville ở trong lòng vì Harry mặc niệm. Được rồi, còn có Ron... Ron đáng thương bị Hermione gõ ngất, sau đó bị gia tinh của Draco mang đi trang viên Malfoy, bây giờ đoán chừng đang nhìn chằm chằm trần nhà phòng ngủ Draco không nghĩ ra làm sao ra chuyện đi. Tương lai nhất định không thể cưới một nữ phù thuỷ lợi hại giống như Hermione như thế!
"Tiểu thư Granger, cậu Longbottom, còn có..." Nhìn lướt qua người không chút mờ ám nào đi tới trước mặt mình, Snape nhướng mày. "Cậu Malfoy. Ta cho rằng các trò rất rõ ràng bây giờ là mấy giờ."
Hướng bên cạnh dời một bước, lộ ra Harry bị nổi lơ lửng phía sau, Hermione vẫy đũa phép di chuyển Harry đến bên người giáo sư Snape. "Nếu như không tính toán sai lầm, cậu ấy sẽ ở nửa tiếng đồng hồ sau tỉnh lại, chẳng qua cũng có thể sẽ trước thời hạn."
"Buổi tối tốt lành, giáo sư Snape." Không dám ngẩng đầu, Neville nhanh như chớp chui vào cánh cửa phòng nghỉ. Chỉ mong giáo sư Snape có thể nhìn ở nơi trên mặt phần quà lớn này không tính toán bọn họ chơi đêm.
"Như vậy, tớ đi trở về ký túc xá." Ưu nhã cười cười, Draco cũng không muốn lưu lại lâu. Chẳng qua, cậu vẫn cảm thấy cần phải nhắc nhở một cái."Cha đỡ đầu, Harry cũng không phải là dũng cảm như vậy, ở trên một ít sự việc."
Nhướng mày nhìn ba tên toàn bộ đều biến mất, Snape cúi đầu xuống, vẫy đũa phép cho Harry một cái Bùa ẩn. "Xem, ta cũng không cần phải đi trang viên Potter." Nhìn ở trên mặt Granger bọn họ coi như thức thời, y ngày hôm nay cũng không có tới qua tòa tháp, cũng không có thấy ba Quỷ Khổng Lồ con dám can đảm chơi đêm.
===---0o0o0o0---===
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro