CHƯƠNG 112
CHƯƠNG 112
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
Nếu như ở mộ địa Hangleton nhỏ là Dumbledore, có lẽ còn sẽ lo lắng Harry không phải là đối thủ của Voldemort, nhưng ở chỗ này là Grindelwald, cụ ta rất rõ ràng sức mạnh của Harry so với cụ ta với Dumbledore thời kỳ toàn thịnh cũng không thấp hơn bao nhiêu, hơn nữa cụ ta còn chải vuốt hệ thống pháp thuật hắc ám cho Harry, Dumbledore lại hướng dẫn pháp thuật trắng của Harry, cụ ta duy nhất cần phải làm là cướp trận cho Harry, đừng làm cho Voldemort tìm được cơ hội chạy.
Khác với Voldemort nghĩ là, cũng không phải là đũa phép của Harry không thể thương tổn gã, mà là đũa phép của bọn họ cũng không thể thương tổn lẫn nhau, Harry chống ánh mắt nghi hoặc của Voldemort, từ ống tay áo rút ra đũa phép khác, ném ra một bùa chú đòi mạng về phía Voldemort, Voldemort tránh khỏi.
Đến đã lúc này Voldemort nếu như còn không rõ gã bị gạt chuyện về đũa phép, vậy gã thì thật sự thành kẻ ngu si lắm, Voldemort thoạt nhìn sắp bị tức chết rồi, "Ollivander đã lừa ta! Có phải Dumbledore hay không! Cụ ta cư nhiên từ lúc ngươi mới vừa vào học thì bắt đầu muốn bồi dưỡng ngươi thành gián điệp của hội Phượng Hoàng?!"
Harry chép chép miệng, chung quanh quá nhiều người, thật đúng là không có cách nào khác giải thích, kia là cái hố đầu tiên sau khi cậu trở về thế giới pháp thuật đào cho Voldemort, chẳng qua Harry rõ ràng Voldemort từ lúc cắt linh hồn của mình rối loạn lung tung, lúc tâm tình kích động chỉ số thông minh rất dễ dàng rơi xuống, lúc này càng là châm ngòi thổi gió, "Niềm vui bất ngờ hay không, ngoài ý muốn hay không, ngài Riddle, quả cầu tiên tri kia cũng là giả, vợ chồng Lestrange chết thật thảm nhá."
Trả lời Harry là ma bùa chú liên tiếp của Voldemort, đương nhiên đều là đánh hướng về phía đũa phép phía tay trái của cậu, Harry dùng đũa phép gỗ cây sồi xanh phòng thủ, sau đó dùng đũa phép tay trái tấn công, thành viên của hội Phượng Hoàng và Thần Sáng mặc kệ tâm tình làm sao, hiện tại đều thức thời không có chạy tới giúp đỡ tấn công, loại cấp bậc thần tiên đánh nhau này, bọn họ ngay cả thêm phiền đều làm không được, nói không chừng xít lại gần thì bị đạo ma bùa chú chếch đi kia nổ thành bụi.
Lúc này Hogwarts cũng đã rơi vào trong khói lửa chiến tranh, sau khi ra ngoài từ trong lối đi bí mật, Dolohov đi ở phía trước nhất thì phát hiện thành viên của hội Phượng Hoàng đã ở trong trường học, hắn lập tức phát động tín hiệu tiến công.
Sirius đứng ở phía trên tầng một, anh ta đã thấy Regulus, nhưng anh ta còn chưa kịp tức giận, biến cố thì đã xảy ra, thì ở lúc tất cả Tử thần Thực tử đều xông về phía trước, Aberforth đi ở cuối cùng đột nhiên thoát khỏi Rookwood phụ trách tạm giam ông, đũa phép ban đầu ở trong tay Regulus cũng đã về tới trong tay ông, Rookwood cũng không kịp cảnh báo thì ngã xuống.
Sau đó đũa phép của Lucius và Regulus đột nhiên nhắm thẳng vào Dolohov, Sirius bị đảo ngược này kinh ngạc đến ngây người, ma bùa chú của Jim Travers hướng về phía trước mặt anh ta đi, anh ta thiếu chút nữa không né tránh kịp nữa.
Aberforth giận hô to, "Chuyên tâm chút! Muốn sống nữa hay không, bọn họ là nằm vùng!"
Kế tiếp Sirius tuy rằng cũng tập trung tinh thần đến trong chiến đấu, thế nhưng trong đầu anh ta hoàn toàn bị những lời 'em trai tôi là nằm vùng' này tràn ngập.
Tuy rằng không hiểu rõ Malfoy làm sao thì thành nằm vùng của hội Phượng Hoàng, thế nhưng Parkinson, Flint các gia tộc đã sớm đồng ý cùng tiến lùi với nhà Malfoy, lúc này lập tức cũng phản chiến tới hội Phượng Hoàng.
Tử thần Thực tử từng người một ngã xuống, người lao ra lâu đài cũng chưa tới phân nửa, nhưng mà bọn họ sau khi lao ra, chờ đợi bọn họ ngoại trừ tượng đá sống lại, còn có giáo sư Derwent.
Chỉ thấy trên mặt nước hồ Đen như nấu sôi vậy, nước ngưng tụ thành ngựa từ trong hồ Đen gào thét ra, đá ngả đá chết rất nhiều Tử thần Thực tử, giáo sư Derwent thì đứng ở bên hồ Đen, tai Tinh Linh dài của ông đã lộ ra, khắp người tản ra ánh sáng màu vàng nhạt đặc biệt của Tinh Linh, hiển nhiên là ông đã khống chế hồ nước.
Nước ngưng tụ thành ngựa rất nhanh chia ra, ma văn trong tay giáo sư Grant xuất hiện, những nước đó còn không có rơi xuống đất lại lần nữa ngưng tụ thành mũi tên băng, mượn gió thổi bay đi về phía các Tử thần Thực tử, đương nhiên chủ yếu vẫn là nhắm ngay tứ chi, mà không phải là cổ trái tim các loại chỗ hiểm, thẩm lí và phán quyết chuyện như vậy vẫn là giao cho Bộ Pháp thuật tương đối tốt, bọn họ cũng không phải là đao phủ chấp hành tử hình.
Mộ địa, tóc dài của Harry đã ở trong chiến đấu kịch liệt tản ra, vì cứu một Thần Sáng, cây đũa phép khác của cậu bị đũa phép gỗ tử sam Voldemort đánh gãy, loại thời điểm này không ai sẽ nghĩ cho mượn đũa phép, cho dù là Thần Sáng mới vừa được người cứu một mạng cũng không ngoại lệ.
Harry vẫn là không hoảng hốt, ma văn ném cực kỳ thuận tay, ma văn cổ đại cũng không thuộc về lĩnh vực Voldemort rất đắc ý, trong chốc lát ngược lại bị áp chế, nhưng mà Chúa tể Hắc ám dù sao cũng là Chúa tể Hắc ám, ở sau khi Harry đã quen thuộc tiết tấu tấn công, một đạo ma bùa chú lướt qua sát gương mặt Harry, cắt đứt tóc Harry, cũng xước da nơi khóe mắt của cậu.
Mắt nhìn Voldemort lại có xu thế vồ đến, Grindelwald cũng không hề khoanh tay đứng nhìn, tuy rằng thân thể cụ ta đã không còn ở những năm hùng mạnh, nhưng có đũa phép Cơm Nguội tăng cường, hơn nữa giữa đũa phép Cơm Nguội và đũa phép gỗ tử sam của Voldemort không có cái loại liên hệ kỳ diệu nào, dùng càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Thì ở lúc Grindelwald tự hỏi có phải nên cho Harry mượn đũa phép Cơm Nguội hay không, Newt đột nhiên từ trong lòng ngực móc ra một mũ rách nát ném cho Harry, Harry ôm lấy Nón Phân Loại, Voldemort nhìn thấy lại không lưu ý, không phải là Nón Phân Loại rách rưới sao? Lẽ nào nó còn có thể sử dụng cái loại bài ca khó nghe kia giết gã à.
Voldemort đương nhiên phòng bị Harry dùng đũa phép gỗ cây sồi xanh đánh lén, thế nhưng gã không chú ý, ở dưới tiến công của Grindelwald, Harry từ từ rời khỏi tầm mắt của gã, chỉ có thể sử dụng khóe mắt quét đến, Harry ôm mũ ở trước ngực, tay kia cũng đã đưa vào trong mũ.
Thì ở lúc có Thần Sáng chú ý tới Harry đột nhiên biến mất tại chỗ, ngực Voldemort xuất hiện dao động Khóa Cảng, kiếm bạc xuyên thấu lồng ngực gã, trên chuôi kiếm quấn quanh hoa văn phong cách cổ xưa, ruby trên chuôi kiếm chiếu tia nắng ban mai lóe ra tia sáng xinh đẹp, trên mặt thiếu niên cầm kiếm mang sảng khoái thực hiện được trò đùa dai.
Voldemort nghĩ muốn phát ra âm thanh, thế nhưng cái loại cảm giác bị máu và pháp thuật cấp tốc rút đi này để cho gã ngay cả đũa phép đều cầm không được, Harry một chân đá vào trên lồng ngực gã, rút thanh kiếm ra, thân kiếm một chút máu cũng không có, Voldemort ngã về phía sau, ngực cũng chỉ có một vết thương không có vết máu.
Nhìn dáng dấp không cam lòng của Voldemort, Harry ném một đá quý ở trên người gã qua, "Cái Khóa Cảng này, vẫn là lúc đó ngươi cho ta, chỉ có điều ta lại làm nó thành một đôi với đá quý trên áo choàng của ngươi."
Voldemort không rõ Harry làm sao sẽ tiếp xúc được áo choàng của gã, tay gã mất đi máu đã mất cảm giác, vẫn như cũ nghĩ muốn nắm lấy đá quý Harry nhét vào trên người gã.
Harry quyết định để cho Voldemort chết rõ ràng một chút, vì vậy cậu nói: "Chúa tể Hắc ám sao sẽ để ý một viên đá quý trên áo choàng phù thủy của gã chứ? Tựa như gã sẽ không lưu ý tính mệnh của một người hầu pháo lép, đúng không?"
Mặc dù không cam lòng, Voldemort cũng không cách nào kêu tên của Robin, mắt đỏ thắm của gã lại cũng không cách nào khép lại, lúc linh hồn đổ nát của gã rời khỏi thân thể của gã, cũng không cách nào cảm giác được sức mạnh của mảnh hồn khác, Harry lần thứ hai nâng kiếm Gryffindor lên, lần này linh hồn sứt mẻ của Voldemort liền giống như đám sương sáng sớm vậy tán đi.
Chiến đấu ở Hogwarts cũng đã tiến vào hồi cuối, ở lúc các Thần Sáng cố gắng bắt giữ Tử thần Thực tử, thế nhưng bị Tử thần Thực tử phản kháng kịch liệt, bọn họ kéo thân thể bị thương liều mạng vẫy vẫy đũa phép, cũng điên cuồng phóng ra Dấu hiệu Hắc ám hướng về bầu trời Hogwarts.
Ở lúc các học sinh đi ra Lều Hét Hogsmeade bất chấp kinh ngạc nơi này vậy mà nối liền với Hogwarts, bọn họ đều nhìn phương hướng Hogwarts, trong lòng run rẩy xa so với giá rét sáng sớm ngày đầu tiên của tháng Mười Hai, có nữ sinh đã khóc lên, Dấu hiệu Hắc ám bao phủ Hogwarts, các cô đều lo lắng không bao giờ có thể nhìn thấy các giáo sư ngày xưa nữa.
Barty nhỏ nắm chặt nắm đấm, cậu ta cũng không biết lần hành động này, thế nhưng nếu trường học sớm tổ chức bọn họ đi Hogsmeade lánh nạn trước, vậy nói rõ Dumbledore là có chuẩn bị, cậu ta hy vọng Chúa tể Hắc ám thắng lợi, thế nhưng cậu ta hiện tại nhất định phải bảo vệ tốt bản thân mình không bại lộ mới được.
Trong trường học, một Tử thần Thực tử hướng về phía bóng lưng của James đã phát ra bùa chú đòi mạng, Sirius nhìn thấy cũng đã không kịp nhắc nhở, nhưng mà James cũng không có bị ma bùa chú bắn trúng, từ vị trí túi áo của anh ta đột nhiên khuếch tán ra một ma văn phòng thủ kiên cố, bảo vệ anh ta bên trong, cách đó không xa trong ống tay áo của Snape đột nhiên vọt ra một con rắn, trong chớp mắt trở nên lớn hơn mười lần, cuốn lấy Tử thần Thực tử kia thật chặt.
Thì ở lúc Sirius thở dài một hơi, Regulus chợt nhào tới về phía anh ta, cùng lúc cũng dùng tay vẽ ra ma văn chặn lại một tia ánh sáng xanh ngầm đánh tới, hai anh em lăn một vòng trên mặt đất, Kingsley ở trước khi một Tử thần Thực tử lần thứ hai nâng đũa phép lên, dùng Incarcerous trói người lại, sau đó lập tức có Thần Sáng kéo người đi.
Tử thần Thực tử thấy đại thế đã mất, có ít người không cam lòng bắt đầu chửi ầm lên với Malfoy và nhà Black, còn công bố Chúa tể Hắc ám nhất định sẽ bâm thây của bọn họ thành ngàn khúc.
Bọn họ đầu óc không tỉnh táo, không có nghĩa là Lucius bọn họ đầu óc cũng không tỉnh táo, Lucius đã sớm cảm giác được Dấu hiệu Hắc ám trên cánh tay có cảm giác phỏng không bình thường, lúc hắn vén tay áo lên phát hiện, chỗ da Dấu hiệu Hắc ám giống như là bị lửa đốt vậy héo rút lại, giống như vỏ cây khô, Lucius rất rõ ràng liên hệ giữa Dấu hiệu Hắc ám và Chúa tể Hắc ám, hắn cong cong môi lộ ra một ý cười châm biếm, "Thoạt nhìn, Chúa tể Hắc ám của các ngươi đã khô héo rồi."
Lúc này người đi theo phía sau Lucius vô cùng vui mừng, bọn họ lựa chọn phản chiến với Lucius chọn hội Phượng Hoàng, bằng không thì hiện tại bọn họ chỉ sợ cũng phải nằm ở chỗ này, với những đồng nghiệp cũ này bị bắt đi, chờ đợi thẩm phán của Bộ Pháp thuật.
Ngày 1 tháng 12 năm 1979, một cuộc sống tương lai nhất định sẽ được ghi vào lịch sử pháp thuật.
Bởi vì bản thân Voldemort cũng không có tới Hogwarts tham chiến, lần này tổn thất của lâu đài so với kiếp trước gần như có thể nói là rất thấp, mà mộ địa Hangleton nhỏ, ngọn lửa màu xanh da trời đã tắt, Moody bắt đầu mang người của Bộ Pháp thuật nhặt xác cho Voldemort.
Này rõ ràng là thi thể bị kiếm xuyên thủng, lại giòn giống như là bị hong khô vậy, mấy Thần Sáng đã tìm một cánh cửa nghĩ muốn mang thi thể lên, dùng một chút lực tay chân thi thể lại đều đứt, lúc đầu Thần Sáng còn cực kỳ sợ hãi với Voldemort trong chốc lát rốt cuộc ngây dại, có chút không phản ứng kịp.
Vẫn là Mary nhanh chóng ở trong nhà thờ tìm một khối vải trắng trải ở trên cánh cửa, cẩn thận mang lên bao tay da rồng đặt xác giòn kêu răng rắc của Voldemort ở trên vải trắng dựa theo vị trí chính xác, cuối cùng dùng vải trắng đắp lại, để cho các Thần Sáng nâng cánh cửa lên.
Lúc đầu Moody rất không hài lòng với hành vi chân tay lóng ngóng của những Thần Sáng dưới tay ông, nhất là ở sau khi nhìn thấy hành động của Mary, căn bản chẳng muốn ghét bỏ những thuộc hạ ngu ngốc kia của ông, trái lại mang thưởng thức bắt chuyện với Mary, vì thế Moody mới biết được, kẻ phản bội của Bộ Pháp thuật Umbridge còn bị nhốt tại Sở Bảo mật, còn có một phóng viên thông đồng làm bậy với Tử thần Thực tử.
Mary cười nói với sở trưởng sở Thần Sáng việc bắt Umbridge và Skeeter, Harry lặng lẽ giơ ngón tay cái lên cho cô, Mary mỉm cười.
Sau khi chiến đấu kết thúc, Grindelwald liếc nhìn Newt cách cụ ta rất xa, nhịn không được bĩu môi, nhìn thoáng qua Harry, khóe miệng lại mang mỉm cười, "Albus hẳn là đã sớm đoán được cậu lén lút có liên hệ với ta, kế tiếp cậu muốn giải thích thế nào với em ấy?"
"Không giải thích, hiệu trưởng Dumbledore sẽ không hỏi." Harry vẫy tóc lộn xộn ở sau người, cậu hiểu rất rõ hiệu trưởng già của cậu, bây giờ tất cả mọi người đều đang hân hoan vui vẻ, rất nhiều việc không ngại khoan dung một chút để cho nó trở thành bí mật, hơn nữa Dumbledore nếu là muốn hỏi đã sớm có thể nhận được đáp án, mấy lần thăm dò trước đó, Harry cũng không có chống cự, thế nhưng hiển nhiên cụ không muốn hỏi.
Nghĩ đến bản thân mình bình thường không biết sai ở nơi nào, làm sao chọc Albus tức giận, Grindelwald đột nhiên cảm thấy cụ ta hẳn là khiêm tốn xin chỉ bảo với Harry một chút, "Vậy Al tức giận làm sao bây giờ?"
Harry ý cười nheo mắt lại, "Thì tính là giáo sư giận tôi, cũng không thể giận quá lâu, bởi vì bọn tôi lúc đó có ước định qua, nếu như chúng ta thắng lợi, thầy ấy phải làm người chứng hôn cho tôi và Sev."
Grindelwald sửng sốt một chút, đột nhiên cười ha hả phóng khoáng, trong lòng nghĩ, Harry thật sự thú vị, có thể so với học sinh cộc lốc yêu thích động vật huyền bí kia của Al mạnh hơn nhiều, trở về thì cầu hôn với Al tốt rồi.
Grindelwald làm ra quyết định, không đợi Moody nhảy ra tới gặng hỏi cụ ta, đã trực tiếp Độn thổ rời khỏi.
Grindelwald đi, Newt tuổi đã cao mới chạy tới bên người Harry, rõ ràng trước đó từng gặp rất nhiều lần, vẫn là không nhịn được lại quan sát Harry một lần, "Đều là học sinh của giáo sư Dumbledore, vì cái gì cụ ta thoạt nhìn giống như còn thật thích cậu?"
Harry nháy mắt một cái, tiến đến bên tai Newt nhỏ giọng nói: "Học trưởng Scamander, anh chỉ cần tin tưởng giáo sư bọn họ là tình yêu."
Harry nói xong bỏ lại Newt rơi vào trầm tư, lại nói đơn giản vài câu với Moody, thì đã Độn thổ đi, cậu hiện tại một thân nhẹ nhõm, đã không còn có gánh nặng đặt ở trên vai, cậu không thể chờ đợi được mà muốn gặp bạn trai thân ái của cậu.
===---0o0o0o0---===
*Incarcerous (Bùa trói level 3) Mô tả: Phóng ra dây thừng từ đầu đũa trói chặt đối phương, gây khó thở.
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro