CHƯƠNG 31

CHƯƠNG 31

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Voldemort ban đầu không có ý định gặp Harry đêm nay, ở trong mắt gã chẳng qua là một đứa nhỏ thiên phú lỗi lạc, để cho Abra thăm dò một chút cũng là phải, thế nhưng sau khi nghe Bella tấn công, từng bên ngoài du lịch qua thời gian rất lâu Voldemort đột nhiên coi trọng Harry, bởi vậy gã để cho Abra mang người tới.

Harry vẫn luôn đang thử nghiệm gợi ra sự chú ý của Tử thần Thực tử và Voldemort, năm lần bảy lượt ở trường học làm náo động, không nghĩ đến đêm nay ở trang viên Malfoy Bellatrix lại đưa một làn sóng trợ công, mới để cho cậu thành công nhìn thấy Voldemort, cậu nếu như biết, nhất định sẽ thiết kế cho Bella một tấm lưới thật tốt, tỏ vẻ tôn trọng với cô ả.

Kia là một gian phòng đầy trang trí màu xanh lá bạc, giá cắm nến đều ở sau màn che tản ra ánh sáng u ám, người ngồi ở trên ghế tay vịn rộng lớn chính giữa, khoác áo choàng màu đen viền bạc, hai chân gác ở dưới áo choàng phù thủy, cho thấy thích ý và thờ ơ của chủ nhân.

Thì ở lúc Abraxas quỳ xuống hôn góc áo chùng của gã, tầm mắt Harry và Voldemort giao nhau, trong bóng tối thấy không rõ mặt Voldemort, thế nhưng Harry rõ ràng mặt của gã sẽ không tốt so với lúc trước ở trong trí nhớ Dumbledore nhìn thấy dáng dấp, một đôi mắt máu đỏ lóe ra thần thái tia sáng sáng láng, Harry vận chuyển Bế quan Bí thuật, nhìn thẳng vào mắt gã, sau đó lộ ra nụ cười cảm giác mười phần ngưỡng mộ của một thiếu niên.

Voldemort đã rất lâu chưa từng thấy qua người nào dám nhìn thẳng vào mắt gã, gã ra hiệu Abraxas đi ra ngoài, sau đó vẫy vẫy tay với Harry, Harry đi tới trước mặt gã, đột nhiên vật chất màu trắng bạc trong đũa phép dâng lên bao phủ hai người, Voldemort không có rút đũa phép ra, bởi vì những ma lực giống như thực chất không có bất kỳ tính công kích, thoạt nhìn càng giống như là phù thủy nhỏ không cách nào khống chế tình cảm của mình dẫn đến ma lực nổ tung.

Hết sợi ma lực này đến sợi ma lực khác quấn hai người, sau đó từ từ tiêu tán, Harry thu hồi thần sắc kinh ngạc của bản thân mình, mang một tia đỏ ửng trên mặt, thanh âm của cậu nghe có chút xấu hổ, "Xin lỗi, thưa ngài, mang đến rắc rối cho ngài, lúc mỗi lần tôi cảm thấy rất vui vẻ, đũa phép của tôi giống như cũng có thể biết."

Biểu tình trên mặt Voldemort dường như giật giật, Harry cũng không quá chắc chắn, dù sao mặt của Voldemort hiện tại đều đang dán thành một đoàn, phán đoán biểu tình thật đúng là không thế nào dễ dàng, thanh âm của gã trầm thấp, "Đây là đũa phép của ngươi sao? Gỗ sồi xanh?"

Harry nâng đũa phép lên, "Đúng vậy thưa ngài, lõi trong là lông chim phượng hoàng Fawkes của hiệu trưởng, nghe ngài Ollivander nói, lõi trong giống nhau, chủ nhân của đũa phép làm từ lông chim khác đã thành tựu một phen sự nghiệp."

Ngón tay dưới áo chùng đen của Voldemort khẽ động, gã cảm thụ đũa phép trong tay một chút, quả nhiên có một loại liên hệ không thể miêu tả, điều này làm cho Voldemort càng nhiều hứng thú với Harry một chút, "Ollivander không có nói cho ngươi biết chủ nhân của đũa phép kia là ai sao?"

Harry lắc đầu, "Tôi nghĩ đó hẳn là đạo đức nghề nghiệp Ollivander nên tuân thủ đi."

Voldemort cười khẽ một tiếng, gã và Ollivander cũng rất lâu không gặp, ngược lại không ngại ở sau lễ Giáng Sinh mời vị thợ thủ công già này đi dinh phủ của gã ngồi một chút, "Ngươi hôm nay chống lại Lời nguyền lửa quỷ Bella dùng là bùa chú quả cầu nước*?"

Harry gật đầu, "Tôi từ trên sách nhìn thấy, thần chú lưu truyền sớm nhất với phù thủy phương Đông, không nghĩ đến còn dùng rất tốt."

"Xem ra lý giải của ngươi với ma văn không tệ, ta có thể lại dạy ngươi một thần chú thú vị..."

Harry nhìn mắt Voldemort, chỉ cảm thấy bên trong là tà ác sâu không thấy đáy.

Abraxas đứng ở ngoài cửa tự nhiên không biết Harry và chủ nhân của hắn nói chuyện gì với nhau, chỉ là mười lăm phút sau, Harry lông tóc không tổn hao gì thậm chí cực kỳ vui vẻ đi ra, điều này làm cho Abraxas càng thêm tò mò.

Harry cười tủm tỉm nói: "Chú Abra, vị kia dạy con một thần chú, nói là quà giáng sinh đấy."

Abraxas nghẹn họng nhìn trân trối, Chúa tể Hắc ám tặng người quà giáng sinh, quả thực thấy những điều chưa hề thấy, mới nghe lần đầu, chỉ thấy Harry vẫy đũa phép, bóng nước trước đó xuất hiện lần nữa, sau đó lúc Harry niệm thần chú nước bên trong bóng nước lại kết thành băng sắc bén, nếu như lúc này bên trong vây khốn là một vật còn sống, vậy sẽ phải bị cắm thành cái sàng.

"Chú Abra, chú nhìn xem, rất thú vị đi." Vẻ mặt vô hại của Harry đầy ý cười.

Abraxas lại ở trong lòng tính toán, này có phải là chủ nhân muốn hắn cảnh cáo Bella không được lại gây sự hay không.

Lúc rời khỏi trang viên Malfoy đã gần nửa đêm, giữa không trung bay lên tuyết, từng mảnh từng mảnh giống như lông chim vậy, Harry đã uống nhiều rượu, sắc mặt ửng đỏ, cậu cười tạm biệt với đám người Abraxas và Lucius, đạp lên xe ngựa.

Xe ngựa bay nhanh ở trên đường, để cho Harry nhớ đến ngày trước, sau khi trở thành hiệu trưởng, mỗi một tiệc tối đêm giáng sinh đều là ở trường học vượt qua cùng với các phù thủy nhỏ, mỗi lần Harry bị các Quỷ Khổng Lồ con kéo đến trên bàn dài Gryffindor, cũng không nhịn được nhìn về phía chỗ ngồi giáo sư, chính là chỗ đó lại cũng sẽ không có một lão dơi già hung hăng nhìn cậu, cậu yêu thích ở sau tiệc tối đi tháp thiên văn xem tuyết, cậu ở chỗ đó từng đưa tiễn một chú rồng con với Hermione Ron, ở chỗ đó xem qua bóng lưng của giáo sư ma độc dược của cậu, cũng ở đó mất đi Dumbledore bề trên cậu tôn kính.

Harry nhìn hoa tuyết tung bay bên ngoài xe ngựa, thở phào một hơi, đột nhiên thầm nghĩ, không biết Sev tối nay là làm sao qua, tức khắc xe ngựa đã đến hẻm Xéo, Harry gõ gõ vách xe, ra hiệu dừng lại, cậu che kín áo choàng bước xuống xe, "Chỉ tới đây thôi."

Cậu cần phải tự hỏi thật tốt một chút lần sau gặp mặt với Voldemort cần phải làm những gì, cậu cũng chưa từng muốn làm một Tử thần Thực tử trung thành đi hôn áo choàng của Chúa tể Hắc ám, nếu muốn lừa dối Chúa tể Hắc ám, tự nhiên là phải để cho gã thật cao hứng nâng bản thân mình lên, cậu hôm nay dám nhắc đến Ollivander, là bởi vì là ở Ollivander bên kia đã bố trí xong, lấy tính cách của Voldemort, tất nhiên sẽ gặp mặt với Ollivander, nghĩ tới đây Harry nhẹ nhàng lục lọi đũa phép gỗ sồi xanh của bản thân mình một chút, lòng nói, ông bạn già, chúng ta lại phải cùng nhau gạt người á!

Hẻm Xéo Lễ Giáng Sinh, ngoại trừ quán Cái Vạc Lủng ra tất cả cửa hàng đều đã đóng cửa, ngay cả ngọn đèn ven đường đều rất yếu ớt, Snape lảo đảo nghiêng ngả đi tới, anh chỉ mặc áo sơ mi quần dài, gió thổi tuyết rơi ở trên mặt, đau giống như dao nhỏ cắt thịt vậy, ánh mắt anh mờ mịt cuối cùng cũng hơi hơi tập trung.

Nhìn ký hiệu quán Cái Vạc Lủng cách đó không xa, bên trong giống như có tiếng cười vui truyền tới, Snape bị gió lạnh thổi co rúm lại một chút, mạch suy nghĩ hỗn loạn cuối cùng rõ ràng một ít, anh làm sao đến nơi này? Harry tuy rằng nói không ở Hogwarts qua lễ Giáng Sinh, thế nhưng nếu như cậu không ở nơi này làm sao bây giờ? Chính là Tobias chết, đột nhiên liền chết, anh không có cách nào khác đối mặt Eileen như bệnh tâm thần thét chói tai kêu khóc từ trong nhà chạy ra, không có đi tìm Lily, theo bản năng đi bên này, chính là đi đến nơi đây anh lại do dự, thật sự phải vì chuyện như vậy đi tìm Harry sao?

Harry vừa tự hỏi vừa chậm rãi đi tới, không có ý định ngẩng đầu một cái thì nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, trong đêm tuyết chỉ mặc một chút như vậy lộ ra cả người đều rất phong phanh, hơn nữa trạng thái thoạt nhìn hốt hoảng, Harry kêu anh hai tiếng, đối phương giống như không có nghe thấy vậy, Harry vội vàng đi vài bước, thuận tay kéo áo choàng của mình xuống bao lấy người.

Snape bị áo choàng bao phủ ở một khắc kia ánh mắt cuối cùng tập trung đến trên người Harry, áo choàng mang nhiệt độ cơ thể của Harry, có nhiệt độ ấm áp, anh bị đông cứng đến trên lông mi đã tầng một một tầng sương trắng óng ánh, môi tím bầm, khẽ run phun ra một từ, "Harry —— "

Xảy ra chuyện gì, Harry biết Snape là hạng người gì, không phải là việc lớn anh sẽ không như vậy, lúc này cũng không đoái hoài tới thăm hỏi, vội vàng dùng tay đi chà xát mặt đông cứng của Snape, sau đó nhét tay lạnh như băng của anh vào trong cổ của mình, giống như nhét hai khối tảng đá trong tuyết, cóng đến Harry run một cái, nhưng vẫn là chịu đựng chà xát tay và mặt của Snape ấm áp trước tiên, sau đó cho anh một bùa chú giữ ấm, ôm lấy anh đi vào quán Cái Vạc Lủng.

Thẳng đến Harry nhét vào trong tay Snape một ly rượu Brandy bỏ thêm hồng trà nóng, mới biết được chuyện gì xảy ra, Tobias chết, bởi vì say rượu, ở trên đường về nhà một đầu ngã xuống trong kênh cống ven đường, tối nay là lễ Giáng Sinh, lại dưới tuyết, trên đường không có người gì, thẳng đến Eileen ra tới tìm ông ta, mới phát hiện ông ta xảy ra chuyện, khi đó ông ta đã chết cóng từ lâu.

Snape uống cạn cả một ly rượu Brandy mà Harry cho anh, ghé vào trên vai Harry, nói liên miên, cho dù anh vô cùng chán ghét Tobias, cũng không nghĩ qua một người thì nói chết thì chết như vậy, Harry khe khẽ vỗ nhẹ lưng Snape, Snape trước đây chỉ uống qua Bia Bơ, một ly rượu Brandy lớn như thế uống hết, ấm áp dựa vào Harry rất nhanh thì đã ngủ, Harry đặt Snape ở trên giường, dùng khăn lông nóng lau mặt cho anh, mới nhét người vào ổ chăn ấm áp hầm hập.

Harry thì ngồi ở bên giường nhìn Snape, lúc Snape tỉnh lại, ánh sáng mặt trời đã chiếu vào, tuyết bên ngoài đã dừng, Harry ngồi ở trên ghế bên giường ngủ thiếp đi, một thân lễ phục đã sớm nhăn dúm.

Hai người thiếu niên ăn ý không có đề cập chuyện tối ngày hôm qua, Snape cũng không có hỏi Harry mặc thành như vậy là đi đâu, sau khi rửa mặt Harry làm bạn với Snape cùng đi đường Bàn Xoay.

Trước cổng lớn nhà Snape, một đống người vây quanh cửa nhà bọn họ chỉ trỏ, mặt Snape không biểu tình đẩy đám người ra hai bên, cũng không để ý tới Eileen đầy nước mắt, chỉ là tỉnh táo điện thoại cho bệnh viện và cục cảnh sát, thực hiện công chứng tử vong, tìm mục sư, chuẩn bị mộ địa.

Hàng xóm vây ở bên ngoài thấy không náo nhiệt vui vẻ cũng chậm chậm tản đi, Snape không có quấy rầy Lily và Mary, ở dưới sự làm bạn của Harry mà xử lý xong tất cả mọi chuyện, trong lúc Harry nghe lão Tom của quán Cái Vạc Lủng nói tiệm của Ollivander ngừng kinh doanh hai ngày, lễ Giáng Sinh năm rồi chỉ nghỉ một ngày, năm nay ngược lại có chút khác thường.

Snape sau khi làm xong tất cả, đi Gringotts lấy một ít Galleon đổi thành bảng Anh, một Galleon vàng có thể đổi 5 bảng Anh, Snape đổi 1000 bảng Anh giao cho Eileen, nói cho Eileen đây là tiền bán ma độc dược kiếm được, những thứ này đủ để anh ở trong lúc đi học cho bà tiêu xài hằng ngày, Eileen mờ mịt ngồi dưới đất, nhìn bóng lưng con trai rời đi.

===---0o0o0o0---===

*bùa chú quả cầu nước: Orb of water là một lá bùa có thể nhốt đối thủ trong một quả cầu nước lớn. Phép thuật này đòi hỏi phải duy trì việc điêu khắc và xoay tròn liên tục, và sự thiếu tập trung sẽ khiến quả cầu sụp đổ. Note thêm: bùa mà Dumbledore đã dùng để đấu với Voldemort ở Bộ Pháp thuật trong tập 5.

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro