CHƯƠNG 46
CHƯƠNG 46
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
Đối với việc Harry tiến vào trang viên Prince, Dana không có ý kiến gì, bà nói nhà Prince do Snape làm chủ cũng không phải là một lời nói suông, nếu như Snape có vấn đề gì bà cũng không keo kiệt giải đáp, thế nhưng bà trên thực tế cũng không thích quản lý sự vụ, bà càng thích để cho April đọc những sách ma độc dược đó cho bà, mặc dù những sách đó bà cũng sớm đã nghe không biết bao nhiêu lần.
Bà còn thích xem Snape nấu ma độc dược, mặc dù bản thân bà có một phòng ma độc dược tinh xảo ở trong khung ảnh với kích thước một một, nhưng bà cảm thấy ở trong bức tranh làm ma độc dược không có ý tứ gì, hơn nữa cực kỳ lừa mình dối người, không bằng nhìn Snape làm, Snape cũng không giống như ngài Prince già vậy nghiêm khắc chấp hành tất cả các bước trên sách, này trái lại để cho Dana cảm thấy có ý tứ, bà thường xuyên có cái ý nghĩ tốt gì thì sẽ để cho April giúp bà ghi chép xuống.
Ở dưới hướng dẫn của Dana và trông nom của Harry, Snape học cấp tốc Độn thổ, buổi sáng ở trang viên Prince làm ma độc dược, buổi tối trở về đường Bàn Xoay làm bạn với Eileen dùng bữa, sau đó ở lại đường Bàn Xoay đọc sách đi ngủ, sáng sớm làm bạn với Eileen ăn qua bữa sáng lại về trang viên Prince.
Ban đầu Snape là dự định ở Prince trang viên ngủ, nhưng mà Eileen gần nhất thần kinh căng thẳng lợi hại, bà thường xuyên nửa đêm đi vào phòng của Snape, nếu như Snape không ở trong phòng, bà thì ở phòng Snape ngồi đến hừng đông, nếu như Snape ở bà mới bằng lòng về phòng mình đi ngủ.
Lúc ban đầu mấy lần Snape trở về lúc sáng sớm, đều nhìn thấy Eileen ở phòng mình, bà lúc nào cũng hỏi một câu, con đã đi đâu, sau đó lại không cần Snape trả lời thì xoay người rời phòng, đi xuống lầu làm bữa sáng, bánh mì nướng ăn thật ngon, cháo yến mạch cũng nấu vừa đến chỗ tốt, giống như là muốn bồi thường toàn bộ mắc nợ Snape trở về vậy.
Harry cũng có đi có lại, April bận rộn làm việc không có cách nào khác làm bạn với Dana tiêu hao thời gian, cậu thì dời cái ghế đọc lịch sử pháp thuật Bagshot biên soạn cho Dana, trang viên Prince phong bế vài chục năm, Dana thật thích tiếp xúc thứ mới mẻ, về sau Harry còn đi hẻm Knockturn vơ vét một phen, mang về không ít sách ma độc dược của thế kỷ này và sách loại hình khác có ý tứ, Dana nghe đến nghiêm túc, thỉnh thoảng còn sẽ cười nhạo những sai lầm tồn tại trong sách đó.
Vườn thuốc trang viên Prince có rất nhiều vị trí, hướng mặt trời, râm mát, gần nước, phân biệt phân bố ở vị trí khác biệt, thích hợp trồng ma độc dược khác biệt, Snape mua sắm rất nhiều hạt giống và cây non, thậm chí còn mua một túi hạt giống hoa hồng lớn.
Gia huy của nhà Prince chính là chim ưng và cây tường vi, bởi vậy lúc Harry không hỏi Snape vì cái gì mua hạt giống hoa hồng, Snape thở phào nhẹ nhõm, chính là anh lại có chút hy vọng Harry chú ý tới, Dana nhìn thấu tâm tư của người thiếu niên, nhưng bà chỉ là dùng cây quạt che nửa khuôn mặt cười trộm.
Sau ngày nghỉ lễ lễ Giáng Sinh kết thúc về tới Hogwarts, người quản lý ngài Pringle về hưu, người tiếp nhận công việc của ông là Filch, Filch cũng không có làm cho học sinh yêu thích như ngài Pringle, thường thường có học sinh trêu cợt hắn, hắn cũng lúc nào cũng đối chọi gay gắt với các học sinh, nhất là các Gryffindor yêu thích nghịch ngợm gây sự.
Harry và Snape chú ý tới nhóm Đạo Tặc không thích hợp, là sau khi hai lần hoạt động câu lạc bộ quyết đấu cũng không thấy bốn người họ, thời gian hai lần hoạt động đó vừa vặn đều ở trung tuần của hai tháng đó, thời gian đó James còn chạy tới hỏi Harry về sử dụng của ô đầu.
Ô đầu, bộ phận quan trọng tạo thành dược Bả Sói, Harry không cảm thấy dựa vào nhóm Đạo Tặc có thể thành công làm ra cái này, nếu như bọn họ đều có thể làm ra về sau cũng sẽ không có cách nói chỉ có đại sư ma độc dược Snape tài năng thành công phối trí, hơn nữa nếu như làm ra, thì tại sao nhóm Đạo Tặc phải học Animagus chứ.
Bởi vậy Harry không có ngăn cản hiếu kỳ của Snape với hành vi khác thường của nhóm Đạo Tặc, mà là thời khắc đặt Snape ở phía dưới mí mắt của cậu, miễn cho sự kiện Sirius một lần nữa dụ dỗ Snape đi Lều Hét kia.
Sự thật chứng minh Snape hiện tại cũng không có lỗ mãng như vậy, sau khi anh tán gẫu qua với Lily và Mary thì biết được, trung tuần mỗi tháng Remus nhất định xin nghỉ phép, đối với Harry, cậu cũng không có nghĩ muốn giấu diếm gì, lại là một tuần Hogsmeade, bọn họ cùng nhau đi dạo ở Hogsmeade, thuận tiện mua hai bút lông chim làm vài món trang phục hè.
"Tin đồn Lều Hét ma quỷ lộng hành cậu nghe nói đi?"
Harry cắn vỏ kem ốc quế của kem một cái, "Nghe nói, hình như là nói mỗi mười lăm hàng tháng đều có tiếng thét chói tai từ nơi đó truyền tới."
"Nghe nói Lupin của Gryffindor, trung tuần mỗi một tháng đều phải xin nghỉ phép, lý do xin nghỉ phép là người nhà bị bệnh."
"Cậu là nói..." Harry cố ý không có nói hết lời.
"Tiếng thét chói tai đêm trăng tròn, tớ cảm thấy là người sói."
"Tháng trước, James hỏi tớ có quan hệ sử dụng ô đầu với độc sói."
"Bọn họ muốn chế tác dược Bả Sói." Snape khẽ giễu cợt một tiếng, "Nếu là đơn giản như vậy, dược Bả Sói cũng sẽ không có vô giá ở thị trường, chẳng qua giáo sư Dumbledore vì cái gì sẽ để cho nguy hiểm như vậy... Ở Hogwarts đến trường chứ."
Harry nhún vai, "Cho nên mới phải để cho Remus mỗi tháng xin nghỉ phép đi."
Snape lười lại đi quan tâm chuyện này, từ trong túi lấy ra một cái hộp khôi phục nguyên trạng, "Này, này cho cậu."
Harry nhận lấy, trong hộp là lá cây của Mandrake, chứa ở một lọ sương sớm trong túi ưa tối, và nhộng của bướm đêm đầu lâu*.
"Chí ít đừng tách tớ ra." Snape hắng giọng một cái, "Dana dạy tớ nấu ma độc dược cưỡng ép người luyện tập Animagus khôi phục hình người."
"Được." Harry cười, mặt mày đều cong lên, Snape vô điều kiện tin tưởng cậu như thế, lo lắng an toàn của cậu, cậu là thật sự rất vui vẻ.
Snape ở sau khi lưu ý mấy lần, phát hiện mười lăm mỗi tháng, không chỉ có Remus sẽ xin nghỉ phép, James, Sirius và Peter còn sẽ rời khỏi từ phía dưới Liễu Roi, hiển nhiên ở chỗ này có một đường hầm, anh với Harry sau khi ngồi chồm hổm coi giữ một lần, phát hiện Remus xin nghỉ phép trở về chính là từ nơi này về tới trường học, cậu ta thoạt nhìn sắc mặt tái nhợt, thân thể mệt mỏi.
Một buổi chiều Slytherin không có lớp, Snape với Harry cũng tiến vào lối đi bí mật phía dưới Liễu Roi, lối đi bí mật quả nhiên là đi thông Lều Hét, sau đó Snape nhìn Remus bằng ánh mắt thì tràn ngập tò mò.
Trên khóa Ma Độc dược, Remus không được tự nhiên xoay xoay cổ, cậu ta nhỏ giọng nói với James: "Vì cái gì Snape nhìn chằm chằm vào tớ như vậy."
James quay đầu lại, thì thấy Snape lại cúi đầu, cậu ta cũng cảm thấy kỳ quái, "Gần nhất giống như cũng không có chuyện gì a."
"Nếu không thì tan học đi hỏi Rael một chút, ẻm vẫn cùng một chỗ với bọn họ." Sirius đề nghị.
Harry kéo ống tay áo Snape, "Đừng nhìn, cậu ta không có khả năng cho cậu nghiên cứu."
"Ừm." Snape cúi đầu lên tiếng, vừa liếc nhìn Harry.
Harry đỡ trán, cậu nhìn tớ cũng vô dụng a, cậu chính là muốn bắt một đầu Bạch Kỳ Mã trở về, cũng so với muốn nghiên cứu người sói phải dễ dàng hơn nhiều a, cùng lắm thì tớ đi rừng Cấm lừa gạt cho cậu, Harry đột nhiên nghĩ đến một biện pháp điều hoà, "Nếu không thì cậu thử nấu dược Bả Sói xem?"
Snape suy nghĩ một chút, tuy rằng anh không có hứng thú với làm người tốt, thế nhưng nấu thuốc vẫn so với như thế thú vị, "Được."
Harry dùng đầu lưỡi đẩy lá cây Mandrake trong miệng một cái, thứ này muốn ở trong miệng bỏ vào một tháng, thật sự là quá không được tự nhiên.
Tháng năm, tin Abraxas Malfoy mất truyền đến, Harry vừa viết thư cho Lucius, vừa lại ở trong lòng tính toán kế hoạch mùa hè này một lần nữa, lúc đó Harry cũng không có nghĩ đến, kế hoạch lần này còn sẽ tự nhiên bị đâm ngang.
Buổi tối bão tố đầu tiên tháng này, Harry và Snape ở tòa tháp của tháp thiên văn, Snape so với Harry còn hồi hộp hơn, anh một tay cầm đũa phép, một tay cầm chai ma độc dược, hiển nhiên tùy thời dự định ở lúc Harry không khống chế được rót hết cho cậu.
Harry dùng mũi nhọn của đũa phép chỉ hướng về phía trái tim của mình, đọc lên thần chú "Amato, Animo, Animato, Animagus." Sau đó mở bình thủy tinh ra, uống xuống một ngụm số lượng ma độc dược đỏ như máu, một tiếng tim đập quen thuộc khác tỉnh lại ở trong thân thể cậu, cậu rất quen thuộc hình thái Animagus của mình, bởi vậy cũng không do dự hoặc là sợ hãi.
Ở Snape xem ra, Harry uống xuống ma độc dược sau đó thân thể càng ngày càng nhỏ, quần áo đều hòa tan da, sinh ra lông tơ màu đen, Snape đột nhiên lo lắng Harry trở nên nhỏ như thế, nếu như đột nhiên chạy đi, anh có thể bắt được Harry hay không, cũng may Harry cũng không có giống như trong sách viết vậy bị ý thức động vật chi phối cướp đường mà chạy hoặc là đi đụng gặp trở ngại.
Snape đã thấy rõ hình thái mới của Harry, không giống với người biến hình ghi chép trong sách lúc ban đầu chỉ biến một bộ phận, Harry là thay đổi hoàn chỉnh, cậu biến thành một con mèo mun, thân thể còn không có dài bằng cánh tay của Snape, toàn thân đều là da lông màu đen nhánh, không có một chút màu hỗn tạp, trừ này ra, chỉ có mắt của Harry vẫn là màu xanh biếc.
Rất sợ quấy rối Harry đột nhiên biến hình, Snape cẩn thận từng li từng tí ngồi xổm xuống, một tay nhặt đũa phép của Harry lên, một tay kia hướng về phía Harry xòe bàn tay ra, thử thăm dò gọi cậu, "Harry..."
Mèo mun Harry đương nhiên không có lo sợ của người biến hình lần đầu, cậu nhìn Snape nháy mắt một cái, sau đó dùng đầu cọ cọ tay Snape, Snape lúc này mới dám yên tâm đi sờ sờ đầu và lỗ tai của cậu, hoàn toàn bất đồng với xúc cảm của nhân loại, đầu của mèo rất nhỏ, da người rất mỏng, lông cũng rất mềm mại, Snape sờ sờ một hồi mới bớt thu tay không chút kiêng kỵ của mình lại.
Lỗ tai Harry giật giật, đột nhiên từ trên mặt đất nhảy lên một cái, nhảy tới trên cánh tay nhỏ của Snape, không đợi Snape phản ứng, thì nghe được phía sau thanh âm nghiêm túc của nữ phù thủy, "Cậu Snape, trò vì cái gì lại ở chỗ này?"
Là giáo sư McGonagall, Snape nhét Harry vào trong túi của mình, túi áo của anh có bùa chú mở rộng, một con mèo con nhét vào cũng sẽ không dẫn tới chú ý, sau khi bảo đảm Harry sẽ không bị phát hiện, Snape mới đứng lên, "Xin lỗi, giáo sư, hôm nay sau khi lên xong môn thiên văn, đũa phép rơi vào nơi này, con phát hiện đũa phép không thấy sau đó quá nóng nảy, chạy đi đi ra tìm đũa phép."
"Đi theo ta." Giáo sư McGonagall cũng không có phê bình Snape quá nhiều.
Harry nằm ở trong túi áo Snape một cử động nhỏ cũng không dám, cậu nghĩ, xong, giáo sư McGonagall nhất định sẽ trừ điểm Slytherin, cậu phải bị Sev trách chết.
Giáo sư McGonagall thực sự trừ điểm Slytherin, chẳng qua so với James, Sirius và Peter ở văn phòng của giáo sư McGonagall, Slytherin chí ít chỉ có một người, bởi vì lúc giáo sư McGonagall bắt được ba người bọn hắn thì bọn họ đang nấu một nồi ma độc dược gì, bọn họ giải thích là vì thuận lợi đi qua thi cuối kỳ sắp đến, vì thế, giáo sư McGonagall cũng tha thứ rất nhiều, chỉ trừ mười điểm.
Slytherin mười điểm, Gryffindor ba mươi điểm.
Từ văn phòng giáo sư McGonagall đi ra, Sirius thì khôi phục bản tính lạc quan, cậu ta đi ở bên cạnh Snape, "Nhá, Severus, không nhìn ra a, cậu cũng có thói quen chơi đêm."
Đúng vậy đúng vậy, nếu không có thói quen chơi đêm, lần trước cũng sẽ không theo Harry ở trong rừng Cấm cứu các cậu, nghĩ đến Harry, Snape ung dung thản nhiên bỏ bỏ tay vào trong túi áo, một chút sờ tới mũi Harry, phù thủy ở lúc biến thành hình thái Animagus, hoặc nhiều hoặc ít sẽ chịu ảnh hưởng đến thói quen của động vật, Harry lè lưỡi liếm mũi một chút, đầu lưỡi mềm mại xẹt qua ngón tay Snape, tay Snape lại rụt lại.
"Ôi chao, làm sao chỉ một mình cậu a, Harry đâu?"
Snape hiện tại vội vã trở về xem tình huống của Harry, anh sợ Harry biến thành mèo lại biến không trở lại được nữa, cau mày nói: "Cậu cho rằng Slytherin là sư tử ngớ ngẩn như mấy cậu, sẽ bị tận diệt sao? Nga, không đúng, vậy không bằng cậu trước tiên nói cho tôi Remus Lupin ở chỗ nào?"
Vừa nhắc tới Remus, Sirius lập tức ngậm miệng, đêm nay chính là giữa tháng, Snape đương nhiên biết Remus ở nơi nào, anh chính là muốn mau mau trở về hầm, James hoà giải nói: "Mau trở về, một hồi giáo sư McGonagall đi ra nhìn thấy chúng ta ở chỗ này nói chuyện, khẳng định lại muốn tức giận."
Snape đương nhiên không có ý kiến, Peter tựa như một người ẩn hình vậy đi theo James và Sirius trở về tháp Gryffindor.
Vừa về tới hầm, Harry thì từ trong túi Snape nhảy ra ngoài, biến về dáng vẻ hình người, "Sev, tớ thành công."
Snape lúc này mới thở dài một hơi, anh cũng không vì trừ điểm trách Harry, anh đổ lỗi bản thân mình lúc đó quá không cẩn thận, anh lúc đầu thì hẳn là canh gác chung quanh cho Harry.
Tới gần cuối kỳ, lại là lúc kết toán cúp học viện, lúc đầu Gryffindor là bằng vào Quidditch đạt được dẫn trước, thế nhưng ba mươi điểm bị trừ, mặc dù Slytherin cũng bị trừ mười điểm, Gryffindor vẫn là rơi đến thứ hai, Snape nhanh chóng ở trên giờ học cầm điểm bị trừ trở về, Ravenclaw cũng không có đứt mắt dây xích, thành công ở trước khi kết thúc cúp học viện chen chúc Gryffindor đến thứ ba.
Vịt vốn nấu chín bay, Lily cảm giác vinh dự tập thể siêu cường giận hung hăng mà cự tuyệt lời mời nghỉ hè cùng nhau làm bài tập của James, đối với lần này Snape biểu thị nhìn có chút hả hê, Harry cảm thán James thực sự là đường theo đuổi vợ mênh mông.
===---0o0o0o0---===
* bướm đêm đầu lâu 鬼脸天蛾 loài diều hâu hay ong cướp đầu của cái chết lớn hơn, là một loài bướm đêm lớn có lông xoắn được tìm thấy ở Ấn Độ, Sri Lanka và phần lớn khu vực Phương Đông. Nó là một trong ba loài thuộc giống diều hâu đầu tử thần, Acherontia.
* ô đầu là một loại dược liệu quý hiếm có nhiều ứng dụng trong việc chăm sóc sức khỏe con người. Tuy nhiên, đây cũng là loại thảo dược cực độc nếu không sử dụng đúng cách, gây nguy hiểm đến tính mạng.
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro