CHƯƠNG 49
CHƯƠNG 49
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
"Trong truyền thuyết chỉ có người thừa kế Gryffindor có thể rút ra thanh kiếm kia." Regulus tự nhiên là có nghe về thanh kiếm kia.
"Kỳ thực chuẩn xác mà nói, là người thừa kế ý chí Gryffindor." Harry nói.
Regulus suy nghĩ một chút, "Anh là nói thanh kiếm kia có ý thức của mình?"
Lucius thuận theo dòng suy nghĩ của Regulus hỏi: "Linh hồn vũ khí*?"
*aka khí linh
Harry lắc đầu, "Các anh các cậu có nghĩ tới hay không, linh hồn của bốn đầu sỏ đi chỗ nào, Baron đẫm-máu, bà Xám, linh hồn của bọn họ cũng còn ở Hogwarts, không có đạo lý linh hồn của bốn đầu sỏ sẽ tiêu tán."
Regulus và Lucius nhìn Harry, trực giác nói cho bọn họ, Harry lại muốn nói ra một bí mật để cho bọn họ khiếp sợ.
"Godric Gryffindor ở lúc ủy thác yêu tinh đúc kiếm Gryffindor lấy linh hồn của hắn giao ra ý chí và sức mạnh, mà từ trong tay yêu tinh thu hồi bảo kiếm, là Salazar Slytherin rời nhà ra đi trong truyền thuyết..."
"Bộ phận đánh rơi trên lịch sử pháp thuật đã sớm để cho lịch sử hoàn toàn thay đổi, tôi cũng chẳng qua là may mắn từ trong những tấm da dê đánh rơi đó nhìn lén được một hai cái trong ba điểm tựa lớn của thế giới pháp thuật, một chỗ ở Hogwarts, một chỗ ở Castelobruxo của Brazil, cuối cùng một chỗ ở núi Côn Luân Trung quốc..."
Sau ngày kia rời khỏi làng Little Hangleton, Lucius và Regulus đều hoảng hốt rất lâu, Harry nói cho bọn họ một bốn đầu sỏ hoàn toàn bất đồng với trong nhận thức bọn họ ngày xưa, cũng để cho bọn họ hiểu rõ hàm nghĩa chân chính của Hogwarts với phù thủy, cũng không chỉ là một tòa lâu đài, một trường học đơn giản như vậy.
Tuy rằng việc đứng đắn xong xuôi, nhưng cuộc hành trình Pháp của Harry và Snape lại không có thể thành hàng, Eileen bị bệnh, thế nhưng bà lại không chịu đi bệnh viện Ma thuật và Bệnh tật St. Mungo, Snape không thể làm gì khác hơn là đưa bà đi bệnh viện thánh Mary, mặc dù không cần lo lắng vấn đề tiền chữa bệnh, thân thể của Eileen vẫn là ngày càng sa sút.
Ở lúc Eileen ngủ, Snape mang bức tranh của Dana tới xem qua bà, Dana lúc còn sống từng là nhà trị liệu của St.Mungo, đối với tình huống của Eileen Dana cũng bó tay chịu trói.
"Severus, bây giờ là bản thân Eileen không có ý chí sống, thì tính là nó đồng ý đi St.Mungo cũng vô dụng, trừ khi con lấy ra đũa phép tới cho nó một Obliviate."
"Con có thể không?" Snape hỏi bản thân mình như thế, thế nhưng cuối cùng anh cũng không có làm như vậy, anh nghĩ, vô luận đã trải qua cái gì, anh đều không hy vọng có người đi sửa đổi hoặc là xóa đi trí nhớ của anh, anh hiểu rõ Eileen, Eileen cũng sẽ không hy vọng như vậy.
Nằm viện trong khoảng thời gian này Eileen mỗi ngày thoạt nhìn đều rất bình tĩnh, bà thậm chí bắt đầu có mỉm cười, thế nhưng bà giống như là đóa hoa yếu dần, ở trước khi nở rộ bà mất đi vẻ xinh đẹp cuối cùng.
Bởi vì Snape thời gian dài lưu lại bệnh viện chăm sóc Eileen, Harry cũng thường xuyên mang hoa đến thăm bà, ngoại trừ lúc lần trước chuẩn bị lễ tang, đây là lần thứ hai Eileen nhìn thấy Harry, bà hỏi rất nhiều về việc Snape ở trường học, Harry đều rất kiên trì nói cho bà nghe những chuyện thú vị đó.
Tròn một buổi chiều, tinh thần của bà đều rất tốt, lúc chạng vạng tối, mặt trời chiều chiếu vào trong phòng bệnh, mạ lên cho giường bệnh màu trắng và cây uất kim hương đầu giường một tầng màu quất ấm áp, để cho Eileen thoạt nhìn đều có một ít thần thái thanh âm của bà có chút khàn khàn, "Mấy năm nay dì tiếc nuối nhất chính là Hogwarts, nghe được con nói cho dì nó một chút đều không thay đổi thật sự tốt."
"Ngài nghĩ muốn trở về nhìn xem sao? Con nghĩ giáo sư Dumbledore sẽ không cự tuyệt." Harry bình tĩnh nhìn Eileen, cậu trải qua rất nhiều tử vong, có rất nhiều người đều chưa chắc có thể tạm biệt thật tốt, có thể một lần xoay người chính là vĩnh biệt.
Eileen cười lắc đầu, "Kỳ thực nếu như có thể, dì muốn chỉ làm một người phụ nữ bình thường nhất, nếu như người dì yêu thích vừa vặn cũng yêu thích dì, vậy thì cực tốt cực kỳ."
Snape một mực yên lặng ngồi ở một bên, nghe Harry miêu tả anh, anh cho tới bây giờ đều không biết ở trong mắt Harry nguyên lai mình là có nhiều chỗ đáng yêu như vậy.
Eileen nhìn về phía Snape, "Mẹ không muốn nói với con mẹ rất xin lỗi, con hẳn là cũng không thích, Prince... Là dòng họ trước đây của mẹ, ở thế giới pháp thuật cũng không thua với Slughorn, nhà Prince có thể cho con che chở càng tốt, chỉ là đừng giống như mẹ vậy." Eileen nói xong cũng nhắm hai mắt lại, nước mắt thuận theo khóe mắt của bà chảy xuống, thanh âm bà giống như là bay ở giữa không trung, "Mẹ muốn ngủ một giấc..."
Eileen không có lại tỉnh lại, bà ở nơi mùa hè ánh sáng mặt trời tươi tốt này ngủ say vĩnh viễn, mặc kệ Snape trước đó làm sao giả vờ dáng vẻ không thèm để ý, lúc Eileen thật sự rời khỏi, anh vẫn là khó chịu, mặc dù bà chưa bao giờ là một người mẹ đạt tiêu chuẩn, Snape vẫn là chôn bà chung với Tobias.
Người mất như thế, Harry ở trong trang viên Prince làm bạn với Snape, chờ anh từ trong đau buồn đi ra, Hòn đá Phục sinh bị Lucius và Regulus quên kia, được Harry đặt ở trong phòng sưu tầm của trang viên Prince, kiến thức rộng rãi như Dana cũng không có chú ý tới miếng đá quý không bình thường này.
Năm tư khai giảng, bọn họ có giáo viên đảm nhiệm khóa Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám thứ tư, năm ngoái giáo viên cũng không có giống như giáo sư Cook xui xẻo như vậy xảy ra cái gì ngoài ý muốn, ông ấy chỉ là chủ động từ chức, giáo viên khóa Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám mới tới gọi Barit Macmillan, trên khai giảng tiệc tối ông ngồi ở chỗ ngồi giáo sư, thoạt nhìn hết sức nghiêm túc.
Chẳng qua giáo sư Macmillan tuy rằng nghiêm túc, thế nhưng ông cũng sẽ không giống Moody mắt điên vậy, biểu thị lời nguyền không thể tha thứ cho học sinh năm tư.
Hơn nữa Harry phát hiện Snape bắt đầu tiến vào thời kỳ đổi giọng, tuy rằng nghe có chút là lạ, thế nhưng giống như ngày càng tiếp cận thanh âm của đại sư ma độc dược cậu sau này quen thuộc kia, điều này làm cho cậu bắt đầu có chút mong đợi, phải biết thanh âm của giáo sư rất êm tai, so với tiếng đàn violoncelle trầm thấp chỉ có hơn chứ không kém.
Nhưng mà bản thân Snape lại cũng không thích tiếng nói đột nhiên biến hóa, nhất là Harry một chút dấu hiệu biến hóa cũng không có, Lily và Mary đến là có thể hiểu được Snape bây giờ trở nên ít lời, dù sao Eileen ở nghỉ hè mới vừa qua đời, đổi là người nào mẹ qua đời tâm tình đều sẽ không tốt.
Giáo sư môn Cổ ngữ Runes là Gin Grant, năm ngoái dạy bọn họ một năm học văn tự và ngữ pháp Runes, còn có nhận rõ ma văn căn bản, chỉ là một sơ cấp đã khuyên lui một nhóm học sinh, năm nay học sinh kiên trì nổi thì phải bắt đầu chân chính học ứng dụng của Runes.
Giáo sư Grant đứng ở trước phòng học, quan sát các học sinh ngồi ở phía dưới, chỉ lọ thủy tinh bên cạnh hỏi: "Nếu như ta cần nước, có ai có thể giúp ta sao?"
Jeffrey Nazibo của Gryffindor nhấc tay, "Giáo sư, một Aguamenti."
Giáo sư Grant làm một động tác tay mời, "Phiền cậu Nazibo biểu thị một chút."
Jeffrey nâng đũa phép lên, đọc lên ma bùa chú, nước trong trong nháy mắt rót vào lọ thủy tinh, giáo sư Grant thoả mãn gật đầu, ra hiệu cậu ta ngồi xuống, sau đó lại hỏi: "Vậy nếu như kế tiếp ta hy vọng nhận được một ít băng thì sao?"
"Bùa đống băng." James đứng lên nói, cậu ta trực tiếp cho những nước trong đó một Bùa đống băng, nước trong đông lạnh thành một khối băng cứng rắn, đũa phép của giáo sư Grant gõ gõ ở phía trên phát ra thanh âm thanh thúy, James ngồi xuống cho Lily một nụ cười xán lạn, Lily quay đầu sang một bên, mặt James thì suy sụp xuống.
"Nếu như kế tiếp ta ở dưới tình huống không có nước muốn có được băng thì sao?" Giáo sư Grant hướng về phía lọ thi triển một Scourgify, nước và băng cũng không còn.
Không có người trả lời vấn đề này, tất cả mọi người đang trầm tư suy nghĩ, Harry có thể đưa ra không dưới mười loại biện pháp trực tiếp triệu hoán băng, thế nhưng trong ma bùa chú trước mắt đã có thì thực sự không có loại này, Snape cũng cau mày, phù thủy sử dụng thần chú lúc ban đầu rất khó liên tục phóng ra, đây cũng là một trong những nguyên nhân rất nhiều phù thủy lâm nạn ở lịch sử pháp thuật Bắc Mỹ.
"Lagu Thorn Hagal." Giáo sư Grant vừa đọc vừa vẫy đũa phép, giữa không trung xuất hiện nước hình chiếc nhẫn, theo dòng nước di chuyển, phía trước một bộ phận biến thành băng, lúc giáo sư Grant hạ đũa phép xuống băng băng tan mất trong lọ trên bàn, đập thành khối băng và vụn băng, "Đây là ma bùa chú Runes có thể làm được."
"Thế nhưng giáo sư Grant, có thể trực tiếp biến ra băng có ý nghĩa gì chứ?" Evan Rosier của Slytherin nghi ngờ nói: "Một Aguamenti và một Bùa đống băng không phải là liền có thể hoàn thành sao?"
Grant giáo sư cũng không có tức giận, "Như vậy kế tiếp biểu thị một chút ——" lần này biểu thị không giống với nước hình chiếc nhẫn trước từ từ thành băng, nhanh chóng ngưng tụ thành băng thuận theo phương hướng đũa phép giáo sư Grant cực nhanh bay ra, theo tiếng vỡ tan thanh thúy, băng xuyên thấu lọ thủy tinh, "Nó có thể giúp trò chiến thắng kẻ địch." Ở cùng lúc thủy tinh bắn tung toé, một đạo tường băng che ở trước mặt học sinh hàng thứ nhất, "Cũng có thể giúp các trò ngăn cản tử vong."
Rosier đã ngây dại, cậu ta không dám lên tiếng nữa.
Giáo sư Grant cười khẽ, "Đương nhiên, nếu như các trò muốn đi nấu cơm dã ngoại, bảo quản một ít hoa quả mới mẻ cũng không thành vấn đề." Nói đũa phép chỉ hướng về phía bàn học của Mary, trái táo trên bàn Mary trong nháy mắt bị một tầng băng hơi mỏng bọc, "Tiểu thư MacDonald, ta nghĩ trò sẽ yêu thích một trái táo ướp lạnh qua đúng không?"
"Đương nhiên, giáo sư." Mary trả về giáo sư Grant một nụ cười.
Bút phấn trắng nhảy dựng lên viết thần chú Runes ở trên bảng đen, giáo sư Grant khe khẽ gõ gõ bảng đen, "Đều là thuật ngữ các trò đã học ở học kỳ trước, bài tập hôm nay rất đơn giản, luyện tập ma bùa chú Runes này, cái hình thái gì đều có thể, cho dù chỉ là nước cũng không quan trọng, tan học môn mỗi một người đều phải tiến hành biểu diễn, bạn học có hứng thú có thể đi thư viện mượn đọc chương 1: —— thay đổi hình thái của nước của quyển sách <nguyên lý và suy ra nguyên tố Runes> này."
Tuy rằng đã tan lớp, thế nhưng các học sinh lại không có vội vã rời khỏi, rất nhiều người đều đang thử nghiệm ma bùa chú này, thế nhưng dưới đũa phép của bọn họ thường thường một giọt nước hoặc là một vụn băng cũng không có.
Snape đến là không chút do dự kêu Harry, Lily và Mary lên thì đi ra ngoài, ra phòng học anh mới lên tiếng: "Có rất nhiều thời gian luyện tập, chúng ta trước tiên đi mượn quyển sách kia tới tay."
Sự thật chứng minh ý nghĩ của Snape là đúng, nếu như nói thi hành bùa chú thành công sẽ để cho phù thủy nhớ kỹ cảm giác ma lực lúc thi hành bùa chú, như vậy trên sách đã rõ ràng viết ra nguyên lý vận hành ma lực, so với ký ức cơ thể, hiển nhiên ý nghĩ linh hoạt ra lệnh, có thể để cho một thần chú càng dễ dàng được nắm giữ.
===---0o0o0o0---===
*Castelobruxo là một trường học phép thuật nằm ở phía bắc Brazil, ẩn sâu trong rừng mưa nhiệt đới. Ngôi trường nằm sâu trong rừng nhiệt đới Brazil. Castelobruxo có một lâu đài tráng lệ, một tòa nhà hình vuông được xây bằng đá vàng trông giống như một ngôi đền. Các tòa nhà và khuôn viên của trường được bảo vệ bởi Caipora (một loại linh hồn dạng người đầu rất nhỏ, xù xù, vô cùng nghịch ngợm, xảo quyệt). Tương tự như Trường Phù thủy và Pháp sư Hogwarts, lâu đài này đối với Muggles là một đống đổ nát đổ nát. Castelobruxo và Hogwarts đã chia sẻ ý tưởng này, nhưng vẫn còn tranh cãi xem ai là người đưa ra ý tưởng đầu. Lịch sử của Castello Busch gần như lâu đời như Trường Phù thủy và Pháp sư Hogwarts, khi hai trường có chung phương pháp giấu địa chỉ trường.
*Bùa đống băng = Glacius (Bùa đóng băng) Mô tả: Đóng băng đối phương bằng gió lạnh với tuyết, sương và nước từ đầu đũa, ngoài ra còn được dùng để đóng băng nước, dập lửa và hạ hỏa Kì nhông lửa. Phiên bản nâng cấp của Glacius là Glacius Duo và Glacius Tria.
*Scourgify (Bùa tẩy rửa, vệ sinh) Mô tả: Tẩy sạch vết bẩn, ngoài ra còn có thể dùng để phạt những kẻ nói tục. Thường được sử dụng bởi các nội trợ.
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro