CHƯƠNG 68

CHƯƠNG 68

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Mỗi lần trận đấu Quidditch kết thúc, chỉ cần Gryffindor thắng, James cũng sẽ đội một đầu tóc rối bời đi tìm Lily, bởi vì loại thời điểm này Lily sẽ bởi vì cách cúp học viện gần hơn một bước mà vui vẻ, James là có thể nói thêm mấy câu với Lily, thế nhưng chỉ cần cậu ta bày tỏ, lập tức thì sẽ bị Lily ghét bỏ.

James cho tới bây giờ không có buông tha qua, song lần này cũng giống như trước vậy trở về với tinh thần thấp sau khi thất bại, James ở bên hồ Đen tìm được ba người khác.

Trăng tròn gây rối với Remus ít đi rất nhiều, sắc mặt đều so với hai năm trước khá hơn nhiều, Sirius vì thái độ trước đó của Regulus mà phiền não rất lâu, lại giúp cậu ta tăng thêm một vẻ khí chất ưu buồn, mà thân thể của thiếu niên ở mấy năm này nhảy vọt nhanh chóng lớn lên cao ngất cường tráng, Sirius lười biếng đứng dựa vào cây, cách đó không xa thì có nữ sinh say mê nhìn cậu ta, chỉ có Peter, cậu ta giống như từ năm tư bắt đầu thì không có cao lên nữa.

Sirius kéo bả vai James, "Thoạt nhìn anh em tốt của chúng ta lại thất bại, có muốn tớ truyền thụ cậu một chút kỹ xảo theo đuổi mấy cô nàng hay không." Sirius nói chớp mắt phải về phía nữ sinh len lén nhìn cậu ta một cái, thành công thu hoạch một tiếng thét chói tai kích động.

"Lily mới không phải những cô nàng ngốc nghếch đó." James vén áo thi Quidditch lên lau mồ hôi.

"Đúng đúng đúng, tiểu thư Evans là hoa bách hợp nở rộ ở trong lòng cậu." Sirius cười lên.

Mắt Peter quay chuyển, cậu ta thử thăm dò: "Có lẽ cậu có thể mượn dùng một chút giúp đỡ bên ngoài?"

"Ừm? Ví dụ như đâu?" James nghiêm túc hỏi.

"Bọn mình không phải là mới học một loại ma độc dược cao cấp nha." Peter nói.

Bốn người cũng không có chú ý phía sau có hai bóng người đi tới.

"Cậu là nói..." Remus mở to hai mắt nhìn, "Tình dược?!"

Peter gật đầu, thế nhưng nhìn biểu hiện quá mức khó có thể tin của Remus, vội vàng giải thích: "Dĩ nhiên không phải muốn dùng cái kia chế tạo tình yêu, chỉ là dùng một chút, để cho Evans cảm thấy James rất có sức hấp dẫn thì tốt rồi."

Mặt Snape đều xanh rồi, nếu không phải là Harry kéo tay áo anh lại, anh hiện tại ném ra một bùa chú tà ác với tên Gryffindor thô tục tầm thường kia, Harry sắc mặt cũng không tốt đẹp gì, thế nhưng với ba và cha đỡ đầu cậu còn có Remus, chút lòng tin này vẫn phải có.

Quả nhiên, kích động nhất vẫn là James, "Hey! Không được! Tớ không đồng ý, tớ không có khả năng cư xử với Lily như vậy, tớ là yêu thích cô ấy, thế nhưng tớ tuyệt đối sẽ không làm ra việc hèn hạ như vậy!"

Snape ở trong lòng hừ lạnh một tiếng, Potter cuối cùng cũng còn có thể nói ra câu tiếng người.

Peter muốn nói lại thôi, Sirius xua xua tay, "Mất mặt hay không a, tán tỉnh không thành thì bỏ thuốc, với một cô nàng làm chuyện như vậy, quá thất đức."

Remus cũng rất kiên định phản đối, hơn nữa ngôn từ cũng có chút kịch liệt, "Loại hành vi này giống như biến thái, quả thực là đang vũ nhục Evans."

"Tớ chính là giả tưởng một chút, tớ cũng là vì James." Peter nhỏ giọng nói, căm hờn và tức giận trong mắt cậu ta lóe lên rồi biến mất, mau đến để cho người ta khó mà bắt được, lại lúc ngẩng đầu đã là vẻ mặt vô tội lại xấu hổ.

"Thôi đi thôi đi, đừng nhắc đến cái này nữa." James có chút không vui, cậu ta cũng không tâm tình lại quan tâm đến tâm tình của Peter.

Ánh mắt Remus có chút lạnh lùng, cậu ta cảnh cáo Peter, "Cậu tốt nhất nghĩ đều không nên nghĩ nữa."

Sirius nhìn thấy Harry và Snape, theo bản năng giơ tay lên kêu, "Hey! Harry, Severus."

James theo bản năng căng cứng cơ thể, lời mới vừa nãy để cho Harry với Snape nghe được vậy thì hiểu lầm có thể to lắm, Remus cũng đứng lên, cậu ta rõ ràng mà nhìn thấy sắc mặt của Snape cực kỳ hỏng bét, chỉ có Harry đáp lại Sirius một chút, trong lòng Remus lộp bộp một chút.

Cánh tay Snape run lên, đầu nhọn một đoạn đũa phép xuất hiện ở trong ống tay áo của anh, theo anh giơ tay lên chỉ hướng về phía Peter ba người kia đều nín thở, nhưng mà bùa chú tà ác trong dự đoán cũng không có đánh ra, tay kia Snape đột nhiên đột nhiên ra quyền, anh cũng đủ hiểu rõ kết cấu cơ thể người, một quyền tinh chuẩn đánh trúng bộ phận dạ dày không có xương sườn bảo vệ của Peter.

Eric đã dạy Snape cận chiến phát lực như thế nào, bởi vậy Peter đau đớn che kín bộ phận dạ dày thì muốn ngã vào trên mặt đất, Snape lập tức nâng đầu gối lên đánh tới cằm Peter, tiếng kêu đau sắp ra khỏi miệng của Peter lại bị ép nuốt trở về, James, Sirius và Remus còn không có khôi hồi tinh thần lại, Snape đã vén áo choàng trường học của Peter qua đây bao lấy mặt cậu ta, đè xuống đất đánh.

"Chờ một chút!" James kêu một tiếng, nghĩ muốn giải thích, nhưng mà tốc độ ra quyền đánh của Snape nhanh hơn, Harry chợt lách người thì chặn James lại, bọn họ đều đứng ở nơi này, các cô nàng ở phía xa xa còn không biết xảy ra cái gì.

Sirius và Remus đương nhiên hiểu rõ Peter vì cái gì sẽ bị đánh, Sirius hoàn toàn không muốn ngăn cản, thậm chí cảm thấy rất mất mặt, thì một chút thời gian như thế, Snape đã đứng lên, anh nhìn Harry đứng ở trước mặt James luống cuống, hừ lạnh một tiếng, "Tốt nhất đừng nói cái lời không sạch sẽ gì sỉ nhục Lily, bằng không lần sau ngay cả cậu cũng bị đánh."

"Tôi không có..." James vội vàng giải thích.

Snape kéo Harry rời khỏi bên hồ, nghe được thanh minh của James trả lời một câu, "Bằng không thì cậu cho rằng cậu còn có thể đứng sao."

James lúc này mới nhớ đến tới Peter còn cuộn mình trên mặt đất, chờ mấy người bọn hắn xốc áo choàng trường học Snape trước đó bịt kín lên, Peter vốn dĩ nên sưng mặt sưng mũi, trên mặt một chút vết thương cũng không có, nếu không phải là mũi còn đang chảy máu, bọn họ cũng hoài nghi mới vừa rồi nhìn lầm rồi, Snape không có đánh cậu ta.

Nhưng mà lúc bọn họ nghĩ muốn nâng Peter dậy, Peter kêu rên đứng lên, kinh nghiệm đánh nhau ở đường Bàn Xoay và kỹ xảo cận chiến Eric dạy của Snape, toàn bộ đều dùng ở trên người Peter, dùng áo choàng trường học bao cậu ta lại chính là vì đánh ra vết thương không rõ ràng.

Lúc đầu Sirius còn tưởng rằng Peter là giả vờ, thẳng đến James bọn họ đưa Peter đến Bệnh thất, phu nhân Pomfrey kinh ngạc hỏi Peter tại sao có thể có nhiều chỗ tổ chức mô mềm bầm tím như thế, bọn họ mới biết được Snape ra tay có bao nhiêu thâm độc bao nhiêu tàn nhẫn, James không muốn nói việc mới vừa rồi xảy ra cho phu nhân Pomfrey, chỉ nói Peter té xuống từ trên thang lầu.

Ở dưới sự trợ giúp của ma độc dược, những vết tích bầm tím mới hiện ra vết bầm xanh tím đó, thế nhưng bởi vì không có miệng vết thương, cũng không có thuốc gì đặc biệt, phu nhân Pomfrey cho bọn họ một lọ thuốc mỡ, nói cho Peter kiên trì thoa thuốc phải nửa tháng mới có thể tốt, nếu như có thể nhịn đau xoa xoa, sẽ mau tốt một chút.

Peter không thể làm gì khác hơn là nhịn đau để cho James giúp cậu ta xoa thuốc, bọn họ không biết là, so với ghi hận Snape, Peter càng trách hận bọn họ, cậu ta rõ ràng là vì James nghĩ kế, lại phải bị đám đại thiếu gia này mắng đê tiện, thiếu đạo đức, biến thái, cậu ta vì bọn họ chịu đòn, bọn họ lại không ai giúp cậu ta, Peter nằm ở trên giường Bệnh thất, nước mắt chảy vào trong gối đầu.

Cậu ta xin thề một ngày nào đó phải để cho đám đại thiếu gia này cúi đầu với cậu ta.

Snape là thật sự bị tức quá sức, Harry cũng rất tức giận, thảo nào Peter về sau sẽ phản bội James bọn họ, có thể có ý nghĩ sử dùng Tình dược loại biện pháp đê hèn này, có thể là người tốt lành gì.

"Tay đều đánh đỏ rồi." Harry dùng khăn mặt bọc khối băng, kéo tay Snape qua, ấn ở trên mu bàn tay anh.

"Hừm." Bị lạnh một chút, Snape theo bản năng rụt ngón tay một chút, nhưng cũng không có lấy tay về.

Anh học cận chiến với Eric cũng không phải là bởi vì nghĩ muốn làm phù thủy cận chiến, mà là muốn cường hóa tố chất thân thể một chút, ở trong chiến đấu có thể phản ứng thật nhanh, ở trước khi rút ra đũa phép cho bản thân mình tranh thủ chút thời gian, thế nhưng hôm nay loại cảm giác từng quyền đến thịt này, để cho anh có một loại vui sướng khi trả thù.

Dù sao có thể ở trong trường học dùng bùa chú tà ác nhỏ, đánh vào trên người Peter một Finite Incantatem cũng thì chẳng giải quyết được vấn đề gì cả, vì cậu ta sử dụng pháp thuật hắc ám hoặc lời nguyền không thể tha thứ quá không đáng rồi.

Snape nhìn Harry ôm tay anh, lòng bàn tay Harry ấm áp mà mềm mại, anh nhẹ giọng nói: "Nếu như tớ thích một người, cho dù người đó không thích tớ, tớ cũng sẽ không sử dụng loại vật Tình dược này với cậu ấy, đó đơn giản là đang vũ nhục đối phương, cũng là đang vũ nhục bản thân tớ."

"Tớ biết, cậu đương nhiên sẽ không." Harry dời khăn mặt đi, để tránh khỏi chườm lạnh quá lâu tổn thương do giá rét, nếu như đời trước giáo sư muốn sử dụng Tình dược với mẹ cậu, đâu còn đợi đến năm năm cãi nhau, giáo sư năm thứ ba thì biết làm đồ chơi này rồi, Harry thổi thổi các đốt ngón tay đỏ lên của Snape, "Cậu mới sẽ không làm ra việc hèn hạ như vậy, kỳ thực cậu xem, James cũng sẽ không."

Lúc đầu nửa câu đầu còn để cho Snape thật vui sướng, thế nhưng nửa câu sau so sánh anh với James, thì làm cho anh rất khó chịu rồi, "Bọn mình phải nói cho Lily, để cho cậu ấy cẩn thận một chút."

Harry tất nhiên là không có phản đối, cậu thu khăn mặt lại, nói: "Cũng không phải là người người đều là Prince, muốn nấu ra một thuốc Tình dược hoàn mỹ? Hắn có thể sao, nằm mơ đi."

Chẳng qua nghĩ đến Peter ở cậu lúc năm tư đời trước nấu dược tề sống lại Voldemort, còn vì thế cắt đứt một bàn tay, Harry cảm thấy không thể xem thường năng lực thực tiễn và trình độ nhẫn tâm của Peter.

Có Harry ở, Snape cũng không bất công mà nói chuyện này cho Lily, anh không có bôi đen James, cũng không có cố ý khuếch đại bản thân mình, chỉ là hết lần này đến lần khác nhắc nhở Lily phải cẩn thận.

Lúc đầu Harry còn có chút lo lắng, như vậy có thể để cho cảm giác của Lily với James bết bát hơn hay không, nhưng mà bọn họ đều không có nghĩ đến là, chính là chuyện này, để cho Lily một lần nữa nhìn rõ James, xuyên thấu qua quả đầu tóc lộn xộn và lộ ra ngoài cười khúc khích khi nhìn thấy cô của cậu ta kia, nhìn thấy nội tâm giống như vàng của người thiếu niên.

James nghĩ tới nghĩ lui rất lâu, cậu ta cảm thấy Harry và Snape nhất định sẽ nói chuyện ngày đó cho Lily, cậu ta cuối cùng vẫn là hạ quyết tâm, tự mình nói lời xin lỗi với Lily, cho dù Lily bởi vậy ghét cậu ta, cậu ta cũng nhận, cậu ta không muốn làm một người nhát gan co đầu rụt cổ, giống như con chuột chạy tán loạn trong cống ngầm.

Bởi vậy cậu ta cố ý chờ ở phòng sinh hoạt chung của Gryffindor, ngăn cản Lily cùng nhau trở về với Mary.

Mary nhưng còn nhớ rõ việc Snape nói, cô rất cảnh giác ngăn ở trước mặt James, "Cậu muốn làm gì?"

Lily đứng ở phía sau Mary tóc dài màu đỏ khoác lên trên vai, cô hơi hơi nghiêng đầu nhìn James, một đôi mắt màu xanh biếc giống như đang hỏi dò James.

Này để cho James tràn ngập tinh thần can đảm, cậu ta không muốn có lấy một câu lời nói dối với Lily, vì vậy cậu ta hoàn chỉnh tự thuật việc xảy ra ở bên hồ Đen sau trận đấu Quidditch, sau đó nói: "Tớ cảm thấy rất xin lỗi, cho nên tớ muốn nói xin lỗi với cậu."

Miêu tả của James cơ bản không có chênh lệch với miêu tả của Snape, chỉ là với Snape là như thế nào đánh Peter một trận miêu tả cực kỳ kỹ càng tỉ mỉ, này để cho Lily cảm thấy James người cũng này không phải là giống như chứng kiến trước đây vậy cái gì cũng sai vì vậy cô cười hỏi: "Vì cái gì muốn tới nói cho tôi biết chứ? Cậu ban đầu có thể không nói cho tôi."

Mặt James có chút đỏ, là lòng xấu hổ để cho cậu ta đỏ mặt, "Tớ rất yêu thích cậu, tớ không hy vọng ở trong mắt cậu tớ là một người rất hèn hạ, hơn nữa thì tính là cậu không biết, tớ cũng vẫn như cũ cảm thấy đây là không đúng."

Lily vừa cười, vươn tay với James, "Vậy tôi tiếp thu lời xin lỗi cậu cậu."

Thiếu niên cùng một chỗ nắm tay thiếu nữ, Mary nhìn nhìn Lily lại nhìn nhìn James, cảm thấy có thay đổi gì đó đang sản sinh ra rồi.

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro