Chương 261 Âm mưu

Chương 261 Âm mưu

Editor: Ken Le

Beta: Rosaline


Thư của Vô Sa đại sư nội dung cũng không có gì đặc biệt, tổng cộng ba trang giấy, hai trang đầu cơ bản cũng chưa nói gì.

Khúc dạo đầu đại sư quan tâm đồ nhi trước, hỏi Lâm Dạ Hỏa gần đây thế nào, có ăn ngon ngủ ngon không? Không cần vì đẹp mà không ăn cơm nha, ở bên Tiểu Trâu có tốt không? Không nên khi dễ người ta nha.

Sau đó nói hắn gần đây có nuôi một con sóc, con sóc cũng màu đỏ, có tới ba cái đuôi rất đáng yêu...

Lúc sau đại sư lại bắt đầu làm nũng, hỏi đồ đệ có nhớ sư phụ không, lòng bàn tay vi sư gần đây có thêm một viên nốt ruồi nên có chút lo lắng... Nhưng sư đệ nói đó là dấu hiệu tốt, vi sư không tin hắn lắm.

Rồi lại nói chuyện tào lao, nói đại nương phòng bếp dạo này làm mấy món chay bánh chẻo ngon lắm nha, còn kể lại cách làm nhân bánh.

Đại sư còn không quên hỏi thăm Thiên Tôn Ân Hậu, hỏi hai vị này có gặp rắc rối gì không, có chuyện gì thì để Tiểu Triển Tiểu Bạch đi quản, ngươi cũng nên để ý hai lão nhân gia a, hai người bọn họ có đôi khi rất hồ đồ a...

Thiên Tôn cùng Ân Hậu phồng mũi bĩu lệch cả môi.

"Hòa thượng già mồm chết tiệt!"

"Đúng vậy! Ghê tởm!"

"Cũng dám nói hai ta hồ đồ!"

..............................

Lâm Dạ Hỏa bất đắc dĩ quay đầu lại nhìn thoáng qua Thiên Tôn cùng Ân Hậu đang quang minh chính đại đọc trộm... Sư phụ hắn chắc chắn là cố ý viết như vậy, đoán được Thiên Tôn Ân Hậu sẽ đọc lén, sau đó bị mắng cũng không cần cãi lại.

Cuối thư, Vô Sa đại sư nhắc nhở Lâm Dạ Hỏa, pháp hội tháng sau rất quan trọng, không được quên chạy tới tham gia.

Đại sư vốn ở Khai Phong thành hỗ trợ Bát vương gia, nói tất cả đều tốt, hắn trước khi rời đi Khai Phong thành quay về Tây Vực thì có nhờ bọn Tu La vương, Thiên Tàn đến Khai Phong phủ thay hắn. Sau đó nhắc tới Lô Nguyệt Lam cùng Phương Tĩnh Tiếu cũng rất có khả năng, khiến Bát vương gia rất thưởng thức.

Kết thư, đại sư còn viết một câu, nói bọn Lâm Dạ Hỏa tới một chuyến.

Hỏa Phượng cầm thư bắt đầu suy tư, Thiên Tôn cùng Ân Hậu còn đang phun tào Đại hòa thượng, nói một hai câu trong thư thì làm sao nói rõ ràng hết sự tình được.

Bất quá Hỏa Phượng vẫn hiểu tính hòa thượng nhà mình, phong thư này cũng không có vấn đề gì, là phong cách trước giờ của sư phụ hắn, nhưng câu cuối cùng có chút ngoài ý muốn... Năm nay pháp hội ở Thánh Điện Sơn rất quan trọng hắn đương nhiên biết, cũng đang canh thời gian quay về.

Nhưng Vô Sa đại sư vì sao lại muốn hắn mang tất cả mọi người về? Sư phụ hắn đương nhiên là biết bọn Khai Phong phủ đang đi tuần, còn mang theo hoàng đế a... Đây là muốn mang đám người Khai Phong cùng Hoàng Thượng mang đến Thánh Điện Sơn sao?

Hỏa Phượng một bụng nghi vấn, bất quá mọi người đã bắt đầu thảo luận về Thánh Điện Sơn, Triệu Trinh so với ai khác kích động hơn, kết quả Nam Cung cho hắn một chậu nước lạnh, "Hoàng phi không thích hợp đi về phía Tây."

Triệu Trinh nháy mắt mấy cái, những người khác đều nhìn hắn —— ngươi xem ngươi! Chỉ biết ra ngoài chơi, bụng lớn vậy rồi còn muốn đi phía Tây?

Hoàng Thượng lập tức xụ mặt —— lâm vào tuyệt vọng!

Cũng may Công Tôn cứu hắn một mạng, "Có thể ngồi thuyền đi nha, nếu Bàng phi muốn đi mà nói, thì không có vấn đề gì lớn."

Triệu Trinh lập tức lên tinh thần gấp trăm lần, ngẩng đầu ưỡn ngực nhìn Nam Cung.

Nam Cung yên lặng thở dài, nhưng nghĩ lại tưởng tượng, đi Thánh Điện Sơn kia khẳng định trụ tại Hắc Phong thành a, vậy cũng tương đối an toàn, không chừng chính mình còn có thể nghỉ ngôi

........................

Vài ngày sau, Tường An không còn chuyện gì, mọi người tiếp tục ở Hãm Không đảo chơi.

Hơn nữa đàn bào đã tới rồi, Hãm Không đảo có thể nói là thánh địa xem bào, cũng không cần rời bến, đứng trên bãi biển, cũng có thể nhìn thấy bọn nó trên mặt biển xa xa nhảy khỏi nước chơi đùa hay đi săn.

Đương nhiên, vui vẻ nhất vẫn là Hoàng Nguyệt Lâm.

Hoàng Nguyệt Lâm lúc trước chạy đi tìm Hải gia nhận thức đã thành công, luận tuổi tác, Hải gia bằng với bậc cha chú của nàng. Nhưng Hải gia lại ở trên đảo ẩn cư nhiều năm như vậy, biết chuyện về Linh Hải quốc quốc tương đối ít, hơn nữa thông qua đoạn lịch sử sưu tập được từ nhiều truyền thuyết trên biển, cũng không hoàn toàn là đúng. Hoàng Nguyệt Lâm nói với hắn rất nhiều chuyện về Linh Hải quốc, còn thuận tiện nhận Hải gia là cha nuôi.

Ngoại trừ đổi từ người quen thành người thân, Hoàng Nguyệt Lâm thay đổi một thân y phục dưới biển, nhảy xuống eo biển mãi không lên, cá voi cá heo vây quanh nàng, còn lần lượt từng con bơi qua cầu ôm một cái.

Hoàng di xuống nước liền giống như giao long, hoà mình vào đàn bào, đàn bào bay lên nàng cũng bay lên, mang theo Giao Giao mỗi ngày đều ở ngoài biển chơi đùa.

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đều ở trên bờ cảm thán huyết thống cường đại, quả nhiên bọn họ học mãi mà không biết bơi bởi vì huyết mạch hạn chế, không phải bởi vì bọn họ không thể nổi...

So sánh thì, bọn Triệu Phổ mấy ngày nay có chút vội.

Đừng nói chứ, sau khi điều tra một phen, thật sự tra ra không ít thứ.

Quân kỷ trong thuỷ quân nghiêm túc, Triệu Phổ mang theo bọn Hạ Nhất Hàng về tới Hãm Không đảo. Muốn nói, Hạ Nhất Hàng đúng là có bản lĩnh, Trương An cuối cùng cũng mở miệng, đương nhiên, cũng nhờ Hoàng Nguyệt Lâm kể lại cho bọn họ nghe truyền thuyết chân chính về Linh Hải quốc quốc.

Trương An bọn họ kỳ thật đều là hậu đại rất bình thường của Linh Hải quốc quốc.

Theo như lời Hoàng Nguyệt Lâm nói, hậu nhân Linh Hải quốc trời sinh có kỹ năng bơi tốt, cho nên bọn họ bình thường không làm ngư dân thì cũng gia nhập thuỷ quân.

Vốn mỗi ngày trôi qua rất an nhàn, nhưng trong khoảng thời gian này, có một số hậu nhân của Linh Hải quốc bắt đầu liên hệ với nhau, hơn nữa bọn họ còn bắt đầu lén truyền một ít thư qua lại.

Triệu Phổ ở quân doanh tìm được không ít, đều hậu nhân của Linh Hải quốc lén truyền nhau, còn có một ít người có thể tìm được trên phố, nơi mà giả trang thành Linh Hải quốc.

Trong thư nói, Linh Hải quốc nguyên bản có hơn sáu trăm đảo nhỏ, gộp lại thành một quốc gia thực lực hùng hậu, hơn nữa cả Linh Hải quốc chứa số lượng lớn hoàng kim, vô cùng giàu có.

Nhưng lúc đó thủy quân Đại Đường với quy mô lớn đã tấn công Linh Hải quốc, ý đồ đoạt lấy tài phú, nên mới khiến Linh Hải quốc sụp đổ, hậu đại rời đi cũng không phải do tự nguyện, đại bộ phận đều là bị bắt làm tù binh.

Mặt khác, trong thư còn nói y như thật, kỳ thật mấy đảo nhỏ của Linh Hải quốc chìm xuống đáy biển trở thành đáy biển, cũng không phải bởi vì băng hòa tan nên nước dâng lên, mà là các thủ lĩnh của Hải Yêu tộc năm đó của Linh Hải quốc mở ra cơ quan.

Ở Linh Hải quốc có một bức tượng thật lớn của Hải Yêu vương, đây là cơ quan mà tổ tiên Linh Hải quốc lúc kiến tạo Linh Hải quốc đã làm ra. Chỉ cần gỡ đầu của Hải Yêu vương xuống, cơ quan sẽ khởi động, cả Linh Hải quốc sẽ chìm xuống đáy biển, làm cho những người có ý đồ đoạt tài bảo của Linh Hải quốc không thu hoạch được gì.

Nhưng Quỷ Bào tộc phía Bắc của Linh Hải quốc lại làm phản, thủ lĩnh trộm đi đầu của Hải Yêu vương, cũng đem nó giấu ở đảo nhỏ vùng duyên hải.

Chỉ cần tìm được đầu của Hải Yêu vương, gắn lên bức tượng của Hải Yêu vương, có thể lại một lần nữa mở ra cơ quan, làm cho Linh Hải quốc lại thấy ánh mặt trời. Mà đến lúc đó, tất cả hậu nhân bên ngoài có thể quay về Linh Hải quốc tái hiện huy hoàng ngày xưa.

Bọn Triển Chiêu đọc xong đều nhíu mày.

"Khống chế cơ quan trên hơn sáu trăm đảo lớn nhỏ? Này cũng quá không thể tin được!" Công Tôn lắc đầu.

Triệu Phổ cũng tức giận, quơ quơ lá thư nói, "Loại thư này lặng lẽ truyền đi trong quân doanh, cũng khoảng hơn nửa năm, trong quân doanh có không ít tướng sĩ kỹ năng bơi đặc biệt tốt, làn da lại hơi trắng, đều tỏ vẻ từng có người như cố ý như vô tình nhắc tới Linh Hải quốc với hắn, có rất nhiều người được gửi thư như này, đại đa số mọi người đều chê cười sau đó quên mất, nhưng trong đó cũng có không ít người tin tưởng. Mà những người tin, sau đó sẽ có người liên hệ với bọn họ, dẫn bọn hắn lặng lẽ ra biển, đi gặp thủ lĩnh của 'Hải Yêu tộc', bọn họ mỗi người đều có thể nhận hoàng kim làm thù lao, hơn nữa tìm được càng nhiều hậu nhân của Linh Hải quốc, dùng hoàng kim thu mua bọn họ, để bọn họ 'nhận tổ quy tông', hơn nữa còn làm nội ứng trong thuỷ quân. Đồng thời bọn họ còn bố trí, chế tạo truyền thuyết hiến tế của Linh Hải quốc, cùng lúc lợi dụng Ngô lão Đại, thiết kế diệt trừ thế lực của những đảo trại phụ cận, mượn cơ hội chiếm lĩnh mấy đảo nhỏ đó, tìm kiếm đầu của Hải Yêu vương. Về phương diện khác chính là muốn "ăn" sâu vào thuỷ quân, chuẩn bị cho sự kiện tạo phản sau này. Hết thảy đều có kế hoạch chu đáo chặt chẽ, vàng bạc từ trên trời rơi xuống các trại các đảo, thật ra là thừa dịp trời mưa, dùng loại xe đẩy ném đá mà chiến tranh hay sử dụng để ném lên trên bầu trời của các đảo. Mà chiếc thuyền hiến tế kia vốn trong kế hoạch là khiến nó bơi đến gần bến thuyền của thuỷ quân, như vậy có thể khiến cho người trong quân doanh tin tưởng. Hơn nữa vì muốn cư dân cùng ngư dân đều ra khơi đi tìm Linh Hải quốc, dù sao thì, nhiều hoàng kim như vậy, rất dễ khiến người ta tâm sinh tạp niệm, hậu nhân Linh Hải quốc có thể chia hoàng kim mà nói, thì tất cả mọi người sẽ cảm thấy bản thân chính là hậu nhân của Linh Hải quốc. Nhưng ai biết thuyền kia không biết sao lại trôi đến Hãm Không đảo... Xung quanh Hãm Không đảo có rất nhiều cá heo cùng bào, thuyền của Hải Yêu tộc cũng không tiện tới gần, vốn chuẩn bị làm một con thuyền khác, nhưng quy mô thì nhỏ hơn nhiều so với chiếc thuyền hiến tế đó. Kết quả lại gặp bão, thuyền bị đánh nát, lại bị đưa đến Hãm Không đảo... Cả kế hoạch đều bị Hãm Không đảo gây sức ép. Ngô Lão Đại vốn là quân cờ mà bọn họ lợi dụng, nhưng tiểu tử này dã tâm quá lớn, nên bị bọn ta theo dõi. Hải Yêu tộc sợ hắn gây rối, khiến bố cục tỉ mỉ nhiều năm của bọn họ bị lộ, nên giết hắn diệt khẩu. Hai nhà Tiết Miêu có quan hệ chặt chẽ với Ngô lão Đại, cho nên Hải Yêu tộc nhất định cũng phải diệt khẩu bọn họ. Mà sở dĩ đem thi thể cột lên cột buồm, thật ra là một loại tín hiệu, yêu cầu tất cả tộc nhân của Linh Hải quốc điệu thấp, tạm thời ẩn núp, chờ đợi thời cơ."

Mọi người nghe xong đều ngây ngẩn cả người, thật lâu sau, Công Tôn hỏi, "Này không phải tính toán tạo phản sao?"

Triệu Phổ gật đầu, "Lão Hạ lúc trước cũng tra được một ít tin tức, Tây Vực có một đống hoàng kim, số lượng còn không ít, được vận chuyển bí mật vào Trung Nguyên, tới vùng duyên hải này. Có thể là hải tặc Hải Yêu tộc có hợp tác với địch quốc ở Tây Vực, muốn mượn cơ hội vùng duyên hải lộn xộn, làm phân tán quân đội của chúng ta ở Tây Bắc."

Mọi người nghe xong đều cảm thấy sợ hãi —— cũng may là đến Giang Nam một chuyến, nếu không đây sẽ là đại hoạ ngầm sau này.

Lâm Dạ Hỏa cũng nhịn không được le lưỡi, "Ai nha, mưu kế thật ác a!"

Bạch Ngọc Đường hỏi Triệu Phổ, "Không tra được là tiền nhà ai sao?"

Cửu vương gia cười lạnh một tiếng, "Tạm thời còn không biết, bất quá có tài lực cùng dã tâm như này cũng chỉ có mấy nhà, chờ đại gia ta quay về Hắc Phong thành, còn không thể xử lý đám người đó sao?"

Mọi người đương nhiên cũng đồng ý Triệu Phổ xử lý đám người kia, bất quá việc này cấp bách, phải xử lý đám hải tặc này trước, nếu không hậu hoạn vô cùng.

Triệu Phổ cũng nói, "Có không ít người của Hải Yêu tộc, sau khi mấy cỗ thi thể nổi lên, giống như đã chặt đứt với nhóm gian tế liên hệ trên bờ, lui về biển trốn. Bọn họ hẳn có một ít căn cơ trên mấy đảo khác."

"Đám người này tuyệt đối không thể buông tha a." Triển Chiêu có chút lo lắng, đám hải tặc có thể sẽ tập kích thuyền đánh cá cùng thương thuyền.

Bạch Ngọc Đường cũng hiểu được xử lý đám người này là quan trọng, nhưng vấn đề là những người này đang ở đâu? Biển rộng mênh mông, không đảo nào là không có người, như mò kim đáy biển, vô cùng khó khăn.

"Ta cũng nghĩ như vậy, bắt đám người kia chắc chắn rất khó khăn, cho dù xuất động thuỷ quân, cũng không có thể lang thang không mục đích trên biển rộng để đi tìm... Bất quá Trương An đã cung cấp một manh mối rất đáng giá." Triệu Phổ nói với Triển Chiêu, "Trước đây ngươi không phải thấy được một người như Quỷ Bào tộc sao?"

Triển Chiêu gật đầu, "Đúng vậy."

"Trương An nói, người của Quỷ Bào tộc kia là hắn phát hiện ở con thuyền gần Hải Yêu tộc, Quỷ Bào tộc còn không chỉ có một con, giống như là bí mật giám thị theo dõi Hải Yêu tộc trong đàn bào." Triệu Phổ nói, "Nếu Hải Yêu tộc chiếm một đảo không người làm hải tặc, vậy không chừng cũng sẽ có người của Quỷ Bào tộc chiếm cứ một đảo không người để phát triển a... Nếu có thể tìm được tộc nhân của Quỷ Bào tộc, không chừng còn có thể giúp chúng ta tìm được chỗ của Hải Yêu tộc."

Tất cả mọi người cảm thấy đó là phương pháp không tệ, như vậy vấn đề lại tới nữa, như thế nào mới có thể kiếm ra hậu nhân của Quỷ Bào tộc đây?

"Vỏ ốc kia."

Bạch Ngọc Đường đột nhiên nói.

Tất cả mọi người nhìn Ngũ Gia.

"Tiểu Tứ Tử tìm được mấy vỏ ốc hẳn là thuộc loại Quỷ Bào tộc." Bạch Ngọc Đường hỏi, "Làm thế nào lại trôi lên bãi cát của Hãm Không đảo?"

Mọi người nghĩ nghĩ, đúng thật là có chút khả nghi, tất cả những gì về Linh Hải quốc gì đó đều là giả tạo, duy nhất vỏ ốc này là thật, nếu vậy nó sao lại vừa vặn xuất hiện trên Hãm Không đảo? Có thể khi nào không phải là trôi dạt lên, mà là có người đặt ở đó? Không chừng, lúc bọn họ muốn liên hệ với Quỷ Bào tộc, thì Quỷ Bào tộc cũng muốn liên hệ với bọn họ...






Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro