CHƯƠNG 608: ĐÁNH LỪA

CHƯƠNG 608: ĐÁNH LỪA

EDITOR: ROSALINE

BETA: CỎ


Lâm Dạ Hỏa cùng Trâu Lương là bị Triệu Phổ sắp xếp đi bảo vệ viện trưởng Lâm Tiêu, ở sân bóng, gặp được Bạch Quỷ Vương cũng bị sắp xếp theo dõi một người khác giống vậy.

Nhưng lão gia tử nâng tay chỉ vào người Yêu Vương bảo hắn "theo dõi" kia, cũng không phải là viện trưởng Lâm, mà là ông lão khác.

Lâm Dạ Hỏa cùng Trâu Lương nhìn sang, ngược lại cũng quen biết, là Trầm phu tử của Thái Học viện, dạy thư pháp.

Trâu Lương suy nghĩ một chút, hỏi Lâm Dạ Hỏa, "Có phải tên là Trầm Thiêm hay không? Là người rất giỏi viết cuồng thảo kia..."

* 狂草 một kiểu chữ thảo

Hỏa Phượng nhún vai, hắn nào đâu biết được, có thể dạy thư pháp ở Thái Học viện vậy nhất định rất lợi hại.

Trâu Lương có chút ấn tượng với vị phu tử này, trước đây Bát Vương gia mời hắn dạy thư pháp cho Triệu Phổ cùng Triệu Trinh, bởi vì chữ vô cùng ngông cuồng, cho nên là một trong số ít thư sinh mà Triệu Phổ khi còn bé không ghét.

Trầm phu tử tuy rằng tuổi không nhỏ, nhưng sức khoẻ rất tốt, cũng rất thích cùng bọn nhỏ chơi đùa, cho nên thường xuyên cùng đi xem bóng, còn giúp đội bóng bố trí chiến thuật gì gì đó.

Lâm Dạ Hỏa có chút tò mò mà hỏi Bạch Quỷ Vương, "Yêu Vương bảo theo dõi Trầm phu tử? Tại sao vậy? Phu tử gặp nguy hiểm sao?"

Bạch Quỷ Vương khoanh tay —— cái đó ai biết được, nói canh chừng thì canh thôi.

Lâm Dạ Hỏa cùng Trâu Lương liếc mắt nhìn nhau, vậy hai người bọn họ theo dõi ai? Hay là theo dõi Lâm viện trưởng sao?

...

Ở một bên khác, Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đã trở về thành.

Vào cửa thành hai người liền xuống ngựa, dắt ngựa trở về.

Triển Chiêu đi rất vội vàng, trong nhà còn một đống chuyện đây.

Trong thành, bách tính Khai Phong thành vui sướng hân hoan, rất nhiều người đi ngang qua còn nói cảm ơn với Ngũ gia, nói rượu rất ngon, sau này sẽ thường xuyên đến ủng hộ gì gì đó...

Khiến cho Ngũ Gia có chút không hiểu.

Triển Chiêu cũng rất hoang mang, nhỏ giọng hỏi Ngũ Gia, "Tửu trang phát rượu cho bách tính trong thành sao?"

Ngũ Gia cũng không hiểu nổi, nếu như nói rượu bán không được, vậy phát miễn phí cho bách tính toàn thành, đẩy mạnh tiêu thụ một cái, cũng là một biện pháp. Nhưng ba bộ rượu "Tam Nhị Nhất"* này bán đắt hàng đến độ cung không đủ cầu, không cần thiết đẩy mạnh tiêu thụ như thế đâu... Không phải là ra sản phẩm gì mới chứ?

*bao gồm Tam Bôi Túy, Nhị Bôi Đảo, Nhất Bôi Hoảng

Hai người trở lại nha môn, đúng lúc gặp được Triệu Phổ cùng Công Tôn chuẩn bị đi tới sân bóng đón bọn nhỏ về dùng bữa.

Triển Chiêu liền nói với Triệu Phổ về việc công nhân xưởng lò gặp được quỷ hồn tiên đế.

"Trên phôi gốm xuất hiện hoa văn rồng?" Công Tôn biểu thị kinh ngạc.

Ngũ Gia lấy một bao quần áo từ trên lưng Bạch Vân Phàm xuống, lấy ra vài món đồ gốm hắn mang về từ xưởng lò.

Công Tôn cùng Triệu Phổ đều bước tới xem... Đúng thật là hoa văn rồng.

Triển Chiêu hỏi Triệu Phổ có thể dùng nội lực làm ra hoa văn này hay không.

Cửu Vương gia trực tiếp lắc đầu, nói cái này phải hỏi thử Lâm Dạ Hỏa, còn không quên trêu chọc một chút —— Lâm Dạ Hỏa có vẻ như cũng chỉ có thể làm ra Hỏa Phượng, không thể làm ra hỏa long được.

Ngược lại Công Tôn ở một bên trực tiếp xua tay, nói những người luyện võ các ngươi, có chút chuyện gì cũng đều nghĩ theo hướng nội lực, đâu ra mà phải tốn sức như vậy a. Làm chút nước trà, nước ép bưởi các loại, làm khuôn mẫu, quét lên một lớp, trước khi bỏ vào bếp lò căn bản không nhìn ra được, đốt xong mới nhìn thấy rõ ràng.

Ba vị cao thủ đều nhìn Công Tôn, chế tạo thủ công?

Triển Chiêu còn ra dấu cho Công Tôn, đâu có một ít, một hàng lớn luôn mà! Vẽ từng cái một phải mất bao lâu chứ?

Bạch Ngọc Đường cùng Triệu Phổ cũng gật đầu.

Công Tôn bị ba bọn họ chọc cười, "Các ngươi cảm thấy những đồ gốm đó được làm ra như thế nào? Là mỗi sư phụ làm một bộ phận, giao cho người kế tiếp làm một phần khác, sau đó có người nữa gom lại đưa đến một chỗ, rồi lại có người nữa đặt lên trên giá, lại có người khác nữa đẩy vào trong bếp lò để nung. Một cái bình nho nhỏ nhưng nhiều công đoạn, cũng qua tay rất nhiều người, chỉ cần trong đó có một người táy máy tay chân trong công đoạn của mình, chờ tới cuối cùng nung xong, sẽ có rất nhiều."

"Có nội gián?"

Mấy vị cao thủ cân nhắc, cảm thấy đúng là khả năng công nhân nội bộ táy máy tay chân càng cao hơn, đáng tin hơn so với dùng nội lực.

Triển Chiêu gãi gãi đầu, cảm thấy có thể là đã nghĩ một sự việc đơn giản thành phức tạp.

"Vậy trên mấy cỗ thi thể có đầu mối không?" Triển Chiêu hỏi Công Tôn.

Công Tôn suy nghĩ một chút, "Có thể nói có cũng có thể nói không có."

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đều biểu thị nghe không hiểu.

"Trong dạ dày Lưu Mặt Rỗ có rượu độc*, sau đó trên cổ còn có vết siết, sau đầu bị đánh một gậy, trong phổi còn có nước." Công Tôn miêu tả một chút.

*trong raw là 2 ô vuông □□

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đều có chút cạn lời —— đây là trước khi chết chịu tội nhiều đến mức nào?!

"Có lẽ là đồng thời tạo thành." Công Tôn kéo Triệu Phổ qua, biểu diễn một chút cho Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường, "Trước hết mời hắn uống chén rượu độc."

Triệu Phổ còn rất phối hợp, giả vờ uống ly rượu.

"Sau đó thừa dịp hắn đang bị độc phát, bóp cổ hắn." Công Tôn vừa nói vừa bắt đầu bóp Triệu Phổ, Vương gia tiếp tục phối hợp diễn độc phát.

"Thế nhưng bị hắn tránh thoát, Lưu Mặt Rỗ không phải là sức lực rất lớn sao." Công Tôn vừa nói vừa vung tay ra, Triệu Phổ xoay người muốn bỏ chạy.

Công Tôn giơ lên một cây gậy không tồn tại, "Cứ như vậy cho hắn một gậy vào phía sau... Lúc người ngã sấp xuống, trực tiếp rơi vào sông, sau đó thì chết."

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường cảm thấy cái chết này còn rất tốn sức, cảm giác không phải là cao thủ gì gây nên.

"Vậy địa điểm xảy ra án mạng nhất định không phải ở phụ cận Nam An tự đi?" Triển Chiêu hỏi.

Công Tôn lắc đầu, "Nhất định là ở một chỗ hiếm người lui tới, bằng không thì động tĩnh kia nhất định không nhỏ, đừng nói cao thủ trong Nam An tự, coi như là hòa thượng bình thường trong miếu, hẳn là đều có thể nghe được."

Triển Chiêu cảm thấy cách chết này, nghe có vẻ như hung thủ là một người không quá biết võ công.

"Mà ba người bị nến niêm phong kia, phương pháp bầm thây giống như khối xác trước đó chúng ta tìm được trong án bầm thây, lấy búa chặt vỡ, sau đó cảm giác sức lực không đủ, nên chặt nhiều lần, cứ như là để trút giận vậy."

Vừa nói, Công Tôn vừa móc một cái bọc giấy từ trong túi ra, mở ra cho Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cùng nhìn.

Chỉ thấy trong bọc giấy có hai mảnh móng gãy màu đỏ.

"Trong khối thây nát cũng có một mảnh móng gãy, giống với mảnh trước kia từng nhìn thấy." Công Tôn chỉ vào nói, "Cái này có cảm giác không phải là trùng hợp, mà là khiêu khích a, hoặc là một cách đánh lừa nào đó."

"Đánh lừa?" Triển Chiêu suy nghĩ một chút, "Chẳng lẽ, hung thủ kia không phải là người nữ, mà là một người nam?"

"Móng gãy màu đỏ, sức lực không đủ, vũ cơ diêu tỷ..." Công Tôn nói, "Cho tới trước mắt bây giờ, đúng là đều chỉ hướng về phía hung thủ là một người nữ, thế nhưng... Từ vụ án trước đến bây giờ, ai cũng chưa từng nhìn thấy Hà Hoa đến tột cùng là dáng vẻ gì, ngay cả Tiểu Tứ Tử cũng không thấy rõ mặt."

"Có phải là một cao thủ dịch dung nam giả nữ gì đó hay không?" Bạch Ngọc Đường luôn cảm thấy điểm kỳ lạ nhất của toàn bộ vụ án chính là ở chỗ, Tiểu Tứ Tử không nhìn thấy mặt Hà Hoa!

Triển Chiêu nhịn không được "Chậc" một tiếng —— hung thủ này thật sự là xảo quyệt.

"Hai ngươi có đi dùng bữa hay không?" Triệu Phổ hỏi Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường có muốn cùng đi sân bóng hay không, thuận tiện xem thử Thiên Tôn Ân Hậu bọn họ có tra được đầu mối không.

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường nghe đều cảm thấy mới mẻ, tổ Tương Du còn tra đầu mối gì? Hai người bọn họ không phải là đều một lòng tìm Nguyệt Nga phường sao.

Công Tôn cùng Triệu Phổ dứt khoát kéo hai người ra ngoài, trên đường kể về việc Yêu Vương nói Thiên Tôn làm tán tài đồng tử.

Ngũ Gia xem như hiểu rõ, thảo nào nhiều người nói cảm ơn hắn như vậy còn nói rượu uống ngon...

"Thật sự chỉ là vì tìm một người trên cổ tay có vết bớt?" Triển Chiêu cảm thấy không quá hợp lý.

Công Tôn cười cười, "Lúc trước Yêu Vương có nói ta phối một loại nước thuốc."

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đều hiếu kỳ, "Nước thuốc?"

"Ừm!" Công Tôn gật đầu, "Nước thuốc này, sau khi rửa đi sẽ không nhìn thấy, thế nhưng buổi tối, chỉ cần dưới ánh trăng là có thể nhìn thấy, là một loại nước thuốc dạ quang.

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đều kinh ngạc, "Cái này cũng có thể làm ra?"

"Ừm, bởi vì cùng nguyên liệu a!" Công Tôn cười tủm tỉm nói, "Không phải là Vương Lân nuôi rất nhiều thằn lằn dạ quang sao, ta lột lấy thật nhiều da thằn lằn nhỏ, mài thứ đó thành phấn chính là thuốc màu dạ quang!"

Triển Chiêu liên tục gật đầu, "Những con thằn lằn nhỏ đó quả nhiên không chỉ có đáng yêu!"

Công Tôn nói hắn chuẩn bị lấy nhiều một chút, sau đó rải lên ven đường ở trong vườn hoa, như vậy buổi tối bước đi không cần đốt đèn lồng cũng có thể nhìn thấy, bước lên xuống bậc thang cũng không sợ vấp ngã nữa.

Triển Chiêu gật đầu biểu thị ủng hộ.

Ngũ Gia yên lặng thở dài, ao cá chép đang yên đang lành trở thành hầm cầu của Yêu Yêu, bây giờ trong vườn hoa cũng muốn rải da thằn lằn xuống đầy đất, tòa nhà này không có cách nào ở được nữa rồi!

Bốn người đi qua phố Nam Thiên, còn chưa tới sân bóng đã bị ảnh vệ đuổi theo.

Ảnh vệ đưa một cuộn giấy niêm phong bằng sáp nến cho Triệu Phổ.

Triệu Phổ nhận, vẻ mặt lờ mờ —— không thể nói chuyện đàng hoàng được sao? Một người hai người cứ thần thần bí bí.

Mở thư ra vừa nhìn, vùng xung quanh lông mày Triệu Phổ liền nhăn lại, thuận tay đưa cho Triển Chiêu.

Bạch Ngọc Đường và Công Tôn đều tiến tới nhìn cùng Triển Chiêu.

Thư là Triệu Trinh viết, chính là sự việc Hương Hương nói buổi tối nhìn thấy bóng tiên đế xuất hiện ở ngoài cửa phòng Thái hậu.

Triệu Phổ gãi đầu, ảnh vệ nhỏ giọng nói, Nam Cung hỏi có thể mượn một lão gia tử, tiếp tục vào trong cung ở hay không.

Triệu Phổ để ảnh vệ về trước, hắn tìm người thương lượng một chút, nếu thực sự không được thì hắn vào cung ở vài ngày.

Ảnh vệ liền trở về bẩm báo.

Triệu Phổ nhìn Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường, ý kia —— Thiên Tôn Ân Hậu có rảnh không?

Hai người đều lắc đầu với hắn, hai người kia một lòng một dạ tra Nguyệt Nga phường mà.

Nói đến Nguyệt Nga phường...

Triển Chiêu nói về sự việc hai người bọn họ ở xưởng lò tra được, nghi ngờ bình rượu kia là tiên hoàng đặt làm.

Trên mặt Triệu Phổ tỏ vẻ ghét bỏ a, giấu cũng không giấu được —— ngộ nhỡ là tiên đế phái người giết cả nhà Tắc Tiếu, vậy phải như thế nào cho phải!

Công Tôn cũng cảm thấy nội dung trong thư còn rất đáng sợ, "Hương Hương nhìn thấy cái bóng trên cửa, bọn thị vệ lại không nhìn thấy ngoài cửa có người?"

Triển Chiêu cũng cảm thấy kỳ quái, "Tại sao có thể có người đứng ở ngoài cửa mà ảnh vệ đều không phát hiện được? Không có lý do a, cho dù là cao thủ cấp bậc như Thiên Tôn cùng ngoại công ta, thì cũng là trốn bọn thị vệ đi mới sẽ không bị phát hiện, không phải là biết ẩn thân chứ?"

"Biết ẩn thân mà chỉ bọn thị vệ không nhìn thấy, Hương Hương lại có thể nhìn thấy?" Ngũ Gia cau mày, "Kỳ thực ban nãy lúc ở xưởng lò nghe mấy công tượng kia miêu tả ta liền suy nghĩ, trước đó Quế ban chủ không phải nói, gánh hát mất trộm một cái đèn quỷ ảnh sao?"

Triển Chiêu gật đầu, "Đèn kia vẫn còn chưa tìm được."

"Nguyên lý của đèn quỷ ảnh kia, cùng loại với cơ quan trong từ đường phủ Dã Vong Ưu. Chỉ là cái của Dã phủ kia tinh tế hơn một chút, đèn quỷ ảnh đơn giản hơn." Ngũ Gia nói, "Đèn quỷ ảnh kia hơn phân nửa là ở trong tay Hà Hoa, có thể nào ánh sáng cùng tiên hoàng mà các công tượng buổi tối nhìn thấy, là một cái hình chiếu hay không. Đạo lý giống vậy, Hương Hương có thể nhìn thấy cái bóng mà bọn thị vệ lại không nhìn thấy người, nói không chừng là chỉ có cái bóng chứ không có người thì sao?"

Triệu Phổ suy nghĩ một chút, cảm thấy làm cơ quan kiểu nào cũng đáng tin hơn so với nháo quỷ, thì hỏi Bạch Ngọc Đường, "Có cái đèn kia thì có thể làm được sao?"

Ngũ Gia gật đầu, "Chỉ là vẫn còn có một tiền đề."

Tất cả mọi người nhìn hắn.

"Khoảng cách không thể rất xa, đèn kia còn phải được đặt trong một cái rương tối để sử dụng." Ngũ Gia đơn giản khái quát một chút, "Nói cách khác, người dùng đèn rất có khả năng là ở trong cung."

Sắc mặt Triệu Phổ càng khó coi vài phần, liên hệ với phân tích ban nãy của Công Tôn, xưởng lò cũng là có vấn đề từ bên trong... Hà Hoa này là khắp thế giới đều có nội ứng sao? Đến tột cùng có bản lĩnh gì, bàn tay dài như vậy, ngay cả trong cung cũng có thể gian lận.

"Nếu như là cao thủ dịch dung mà nói..." Triển Chiêu nhắc nhở, "Giả trang thành cung nữ thái giám trà trộn vào, cũng không khó."

Triệu Phổ suy nghĩ một chút, hỏi Công Tôn, "Nước thuốc kia còn nữa không?"

Công Tôn gật đầu, còn có thể phối.

Triệu Phổ nói chờ một lát nữa cầm lấy con dấu cùng nước thuốc tiến cung đi dạo một vòng, trên tay mỗi một người đều đóng một cái, vậy sẽ không sợ người trà trộn vào.

Công Tôn cảm thấy phương pháp không tệ, còn không quên nhắc nhở, "Trước khi đóng dấu nhớ kéo kéo da mặt một chút!"

Bạch Ngọc Đường vừa đi vừa xuất thần... Đóng một dấu là vì phòng ngừa giả mạo sao? Vậy Yêu Vương cho rút thưởng ở sân bóng, cũng là vì cái này? Nhưng nếu như Hà Hoa trà trộn vào, cũng được đóng một dấu thì sao?

Ngũ Gia không rõ ý đồ của Yêu Vương lắm, chỉ là nếu lão gia tử đã phân phó, nhất định có đạo lý của người.

Bốn người rất nhanh liền đi tới phụ cận sân bóng, ngẩng đầu nhìn lên, cừ thật, người xếp hàng rút thưởng bao quanh sân bóng một vòng lớn.

Một đám tiểu tài tử Thái Học viện phụ trách đóng dấu, còn đóng vô cùng tỉ mỉ, đều là ấn vào nơi cổ tay.

Triển Chiêu có chút nhìn không hiểu, nếu đóng nơi cổ tay, trừ khi buổi tối ra chốt cửa vén ống tay áo lên, bằng không thì rất khó nhìn thấy con dấu dạ quang kia nhỉ? Lão gia tử đến tột cùng là muốn làm gì đây?

"Cha!"

Bên này đang nghiên cứu việc con dấu, đầu kia Tiểu Tứ Tử liền chạy tới.

Công Tôn sờ sờ con trai đang nhào tới ôm chân, phát hiện chỉ một mình đoàn tử đi ra, những người khác đều không thấy, thì hiếu kỳ hỏi, "Những người khác đâu?"

Tiểu Tứ Tử nói Tiểu Lương Tử bọn họ còn đang luyện bóng, bé có nhiệm vụ Yêu Vương bố trí phải làm, cho nên đi ra ngoài trước.

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đều tò mò nhìn đoàn tử, Triệu Phổ chọc chọc bé, "Yêu Vương đơn độc bố trí nhiệm vụ cho ngươi?"

"Dạ!" Tiểu Tứ Tử gật đầu, "Yêu Yêu nói con chờ mọi người tới cùng nhau đi."

"Đi chỗ nào?" Bốn người cùng nhau hỏi.

"Đi vào cung." Tiểu Tứ Tử chớp chớp đôi mắt to, "Yêu Yêu nói đi vào cung bắt chuột!"

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro