CHƯƠNG 623: BỎ DỞ NỬA CHỪNG
CHƯƠNG 623: BỎ DỞ NỬA CHỪNG
EDITOR: ROSALINE
BETA: CỎ
⇓Tác giả có lời muốn nói:
Trước tiên, tóm tắt các trọng điểm đã được nêu ra:
Sau khi Triển Chiêu dùng Ma Vương Nhãn giải trừ nguy cơ về Đại Cao, mọi người ở Khai Phong bắt đầu điều tra Hà Hoa.
Triệu Trinh từ trong cung tìm được kịch phổ <Quỷ Sen Không Mặt>, suy đoán ra Hà Hoa là dựa theo kịch phổ này để gây án, thân phận có thể là một thành viên hoặc là truyền nhân của một ban kịch quỷ nào đó.
Thời điểm mọi người điều tra Hà Hoa, Hà Hoa lại đột nhiên đến Khai Phong Phủ tự thú, cũng ở trên đại sảnh Khai Phong diễn ra một màn quỷ nước biến thân, dưới cái nhìn trừng trừng của mọi người mà biến mất.
Triển Chiêu thông qua tên du côn "Lý Nhị" ở cùng nhà tạm giam với Hà Hoa, tra được manh mối về Lưu Mặt Rỗ là nhân công ở bến tàu.
Nhưng mà thi thể của Lưu Mặt Rỗ lại bị Thiên Tôn, Ân Hậu phát hiện ở phụ cận Nam An Tự, hai lão còn ở bờ sông tận mắt nhìn thấy một màn "quỷ nước" biến mất, nghĩ mãi không thông. Cùng tìm được chung với thi thể, còn có một cái bình rượu bể "Nguyệt Nga phường".
Nguyệt Nga phường, Triển Chiêu và Yêu Vương có cừu oán, tổ chức này vừa thần bí lại vừa làm ác nhiều năm.
Yêu Vương nói cho mọi người Nguyệt Nga phường từng hại chết bạn hắn, nhưng mọi người không cách nào phân biệt được lời mà Yêu Vương nói có phải là sự thật hay không, hắn tựa hồ biết nhiều bí mật hơn, nhưng không nói rõ.
Đồng thời, Yêu Vương ở sân bóng đặt bẫy, vừa nói Yểu Trường Thiên theo dõi sát sao Trầm phu tử, vừa dẫn dắt Triển Chiêu bọn họ bắt được "Hà Hoa".
Thì ra Đại Cao và cây Long Đảm đều là do Nguyệt Nga phường trộm, chẳng qua là trên đường dời đi tình cờ bị Hà Hoa "nẫng tay trên". Vì vậy lần này Hà Hoa bị bắt, càng giống như là gặp phải sự trả thù của Nguyệt Nga phường.
Bao Đại Nhân dưới sự nhắc nhở của Tinh Nguyệt, tìm được thi thể của "Lý Nhị" bị giấu trong phòng tạm giam, từ cái này suy đoán ra Hà Hoa trước đó ở trên công đường biến mất, là động tay chân ở trong phòng giam. Hà Hoa kia tới Khai Phong Phủ tự thú, thông qua giả trang thành Lý Nhị, lừa gạt Ma Vương Nhãn của Triển Chiêu, dẫn dắt phương hướng điều tra án.
Chờ Triển Chiêu bọn họ tìm được nhà Lý Nhị, đồng thời tìm được vũng nước và đóa hoa lụa giống như trong kịch phổ quỷ sen không mặt, cũng tìm được rất nhiều đồ dùng dịch dung cùng trang phục, trong đó lại có trang phục và đạo cụ có thể giả trang thành Triệu Trinh.
Mặt khác, Yêu Vương sắp xếp Bạch Quỷ Vương theo dõi Trầm phu tử, dĩ nhiên cũng là người khác giả trang, ý định ban đầu của hắn hẳn là mưu đồ đến gần Triệu Trinh, nhưng dưới sự theo dõi của Bạch Quỷ Vương không thể thành công, dẫn tới hoài nghi phải gài bẫy để trốn thoát.
Bạch Quỷ Vương xác nhận người giả trang thành Trầm phu tử là một người nữ, nhưng lúc đuổi bắt nàng, lại để nàng chạy thoát ở dưới nước, thủ pháp giống y như trước kia Thiên Tôn Ân Hậu ở bờ sông phụ cận Nam An Tự gặp phải quỷ nước biến mất.
Đồng thời, mọi người ở bờ sông mắt thấy nữ quỷ xuất hiện trong nước, nhóm lão gia tử bắt quỷ thất bại, tập thể lật xe.
Nữ quỷ kia nước lửa không xâm phạm được, dáng vẻ của quỷ nước giống như đúc quỷ mà Lâm Tiêu khi còn nhỏ ở Hàng Châu gặp phải trong án quỷ nước.
Cùng lúc đó, Bạch Long Vương cùng Lục Thiên Hàn mang bọn nhỏ du ngoạn Khai Phong, tình cờ đi qua "phố Thăng Quan", gặp Ngân Yêu Vương một mình thăm dò "quỷ trạch".
Yêu Vương từ phủ Thái úy bỏ hoang đi ra, dẫn bọn nhỏ đến bờ sông, cùng lúc thấy "quỷ nước hiện thân", Bạch Long Vương cùng Lục Thiên Hàn cũng không có biện pháp nào đối phó với "quỷ nước" kia, nhóm võ thánh liên tục lật xe.
Trừ quỷ nước ra, bọn nhỏ còn bị cương thi tiên hoàng đột nhiên xuất hiện trong ngõ hẻm dọa sợ, Yêu Vương không cho phép Lục Thiên Hàn đến gần kiểm tra cương thi thật giả, mà là mang mọi người chạy về phía Khai Phong Phủ.
Trên đường phố Khai Phong Thành, nhiều người nhìn thấy tận mắt cương thi tiên hoàng, Bạch Ngọc Đường dựa theo quy luật mà "cương thi" xuất hiện, suy đoán ra phụ cận có nhà trống, có thể cất giấu cơ quan lớn, liền kéo Thiên Tôn đi "dỡ nhà".
Đồng thời Triển Chiêu bọn họ đang điều tra Hà Hoa cùng Nguyệt Nga phường, còn gặp một số những chuyện khác.
Hoàng lăng hư hại, xác chết tiên hoàng hư hư thực thực vùng dậy, mọi người tìm được trong mộ tiên hoàng một ít "vật bồi táng" không giống vật tầm thường.
Thân phận Tắc Tiếu được tra rõ, hắn chính là hậu nhân của Cổ bộ Quỳnh Hoa, cha là bạn tốt của tiên hoàng, thiếu chủ Cổ bộ Quỳnh Căng, tiên hoàng từng trù tính báo thù cho Quỳnh Căng.
Sài Quận chúa hôn mê, hẳn là lúc đi hoàng cung tế tổ bị người ta bỏ thuốc, nhiều năm trước cũng từng phát sinh, Quận chúa sau khi tỉnh lại miêu tả cảnh trong mơ, có điềm không may về việc Triệu Trinh bị hại.
Trong cung ma quỷ lộng hành, Hương Hương ban đêm thấy hình bóng của tiên hoàng ở ngoài cửa phòng Thái hậu, sau đó bị Bạch Ngọc Đường phá giải là cơ quan hộp đường, đồng thời suy đoán ra trong cung có nội gián, Tiểu Tứ Tử thiết kế bố trí cơ quan bắt "chuột".
Án Dương Công Sáp phát sinh nhiều năm trước lại nổi sóng một lần nữa, vốn Dương xưởng đã bị bỏ hoang lại phát sinh điểm khác thường trong đêm, ba vị quan viên thủ lăng bị giết phân thây, giấu kín trong nến đỏ lớn.
Xác chết tiên hoàng hư hư thực thực vùng dậy (tiên hoàng quan quách hoàn hảo) tập kích mấy vị lão thần, đồng thời ở lò nung do quan mở xuất hiện các loại "điềm lành".
Mấy vị lão thần tựa hồ cũng có liên quan tới Nguyệt Nga phường, mà lò nung chế tạo đồ sứ có ký hiệu Nguyệt Nga phường, lại là mấu chốt năm đó tiên hoàng dùng để "báo thù".
Ngoài ra còn có đám người Triển Chiêu ở Long Đồ Các vô tình gặp được đại án "luân lý", hôn sự náo nhiệt giữa võ quán Trần gia cùng tiêu cục Lưu gia.
Giữa những sự kiện lẫn nhau nhìn như không có chút liên hệ nào, nhưng ít nhiều gì cũng có liên quan với Nguyệt Nga phường và quỷ nước.
=================================================
Bạch Ngọc Đường kéo lên Thiên Tôn chạy tới phố Thăng Quan dỡ nhà, Triển Chiêu còn có chút hoang mang, không phải là tìm cơ quan sao, sao lại biến thành dỡ nhà?
Mà Ân Hậu một bên còn không vui, liếc ngoại tôn — Tiểu Bạch Đường kéo lão quỷ kia đi, ngươi làm sao không kéo ngoại công?
Triển Chiêu nhìn hắn một cái, đưa tay, cũng học dáng vẻ của Bạch Ngọc Đường, kéo ống tay áo Ân Hậu cùng nhau chạy.
Tâm tình Ân Hậu lập tức tốt hơn.
Phía sau, Tiểu Tứ Tử cũng kéo ống tay áo cha bé, cùng nhau chạy theo, Lương Thần Mỹ vội vã kéo Bạch Quỷ Vương đuổi theo.
Một đám người đi tới trước cổng lớn của phố Thăng Quan.
Ngũ Gia phóng tầm mắt nhìn, phát hiện cả con đường đều là cảnh tối lửa tắt đèn, lại nghiêng tai lắng nghe, hẳn là không có người cư trú.
Vì lý do an toàn, Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu mỗi người một bên, kiểm tra kiến trúc hai bên đường phố có người hay không.
Thiên Tôn ôm cánh tay đứng ở phía dưới cánh cổng, cùng Ân Hậu thưởng thức "kiệt tác" của Triển Chiêu, phố Thăng Quan của người ta đang thật tốt, sau khi gặp được mèo xui xẻo nào đó liền trực tiếp biến thành phố Thăng Quan.
*thăng quan 升官 = thăng quan tiến chức [shēngguān]||| còn *quan trong thăng quan ở đây = quan tài 棺 => chữ mộc 木, ở đây có thể hiểu ban đầu là quan "官" này (nghĩ là quan viên) cộng thêm chữ mộc "木" = chữ quan "棺" (nghĩa là quan tài).
Chờ sau khi Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu xác định nhà cửa trên đường đều đã bỏ trống không có người ở lại, chạy về hướng phía Thiên Tôn chỉ một cái.
Lão gia tử chớp chớp mắt, có chút không xác định mà nhìn đồ đệ — muốn ta làm gì?
Ngũ Gia khoát tay, ra hiệu về phía con phố trống trải phía trước, "Cả một con phố, đều hủy đi."
Bên cạnh Thiên Tôn, Ân Hậu cùng Bạch Quỷ Vương đều nhìn hắn, hủy cả con phố? Đại thủ bút!
*đại thủ bút 大手笔 tác phẩm lớn
Thiên Tôn liếc đồ đệ — có thật không?
Ngũ Gia gật đầu một cái, muốn Thiên Tôn làm giống như năm kia hủy Thái Học viện, tất cả tường đều đập vỡ thành bụi phấn, cố hết sức không gây thương tổn đến vật dụng trong nhà.
Thiên Tôn cảm thấy cái này ngược lại cũng không có khó khăn gì, giơ tay lên, lại nhìn đồ đệ một chút —— ngươi nói thật đúng không? Đừng có mà lát nữa ta hủy xong ngươi còn nói ta.
Ngũ Gia phất phất tay —— có lúc nào nói người đâu, tùy tiện hủy!
Khóe miệng Thiên Tôn hơi nâng lên vài phần.
Tiểu Tứ Tử nhỏ giọng hỏi Công Tôn, "Cha, Tôn Tôn hình như rất thích hủy nhà nhỉ."
Công Tôn cảm thấy cũng hợp lý, giống như đập nát một cái bình, hắn không có nội lực, nếu có nội lực cao như Thiên Tôn, Hắn cũng muốn thử xem...
Nếu là nhiệm vụ đồ đệ bố trí, vậy lão gia tử chỉ cần thả ra một trận gió thoáng qua, mọi người liền thấy một bóng trắng di động dọc theo vách tường.
"Ồ!" Lương Thần Mỹ mấy người bọn hắn thường ngày thấy Ngũ Gia dùng Như Ảnh Tùy Hình nhiều lắm, thấy Thiên Tôn dùng thì ít hơn.
Nhìn như thế, đúng là có chút khác biệt so với Như Ảnh Tùy Hình lúc trước đó học cùng Ngũ Gia, cảm thấy điểm chính của kiểu khinh này là đánh một cái thì thật tiêu sái, đặc biệt là Ngũ Gia dùng siêu cấp đẹp trai.
Ngày hôm nay nhìn Thiên Tôn dùng, hoá ra điểm chính là một chữ "Ảnh", Ngũ Gia thì vẫn có thể nhìn ra là người đang bay, còn Thiên Tôn nhìn căn bản chính là một cái bóng đang di động, mà quỷ dị nhất là, cái bóng này còn là màu trắng.
Ba người Lương Thần Mỹ đều không tự chủ mà nhìn Ân Hậu, lúc lão gia tử dùng Yến Tử Phi, có phải cũng không giống Triển đại ca hay không nhỉ? Hình như cho tới bây giờ vẫn chưa từng thấy hắn dùng qua... Lão gia tử cơ bản đều không cần động thủ thế nào, đợt công kích tinh thần đầu tiên người bình thường căn bản đã không đỡ được!
Theo bóng trắng xẹt qua mặt tường, phòng ốc hai bên bắt đầu theo gió rồi biến mất... Dường như là giống với Tuyết Trung Kính.
Bọn nhỏ mắt trợn trừng, ngược lại Tiểu Lương Tử cùng Tiểu Tứ Tử trước đây đã từng thấy qua, Thẩm Nguyên Thần cùng Đường Lạc Mai chỉ mới nghe nói, vẫn là lần đầu tiên thấy, cảm khái thì ra thật sự có người có thể hủy nhà như thế sao...
Bọn nhỏ còn tụ lại gần nhau mà phân tích, cảm thấy Thiên Kích Chưởng* của Thiên Tôn sở dĩ có loại uy lực này, có liên quan tới nội lực cực hàn của hắn, những thứ đất đá này chẳng khác nào trạng thái bị cấp tốc đông lạnh thành miến khô, sau đó phối hợp Thiên Kích Chưởng đánh nát, mới có thể hình thành loại trạng thái bột phấn này, bị gió thổi tan.
*dùng khi đi lạc, tên khác là [đào thành động]
Ân Hậu cùng Yểu Trường Thiên khoanh tay ở một bên nghe bọn nhỏ trò chuyện chuyện công phu, cảm thấy thật thú vị.
Cũng chính là chuyện một trận gió thổi qua, thân hình Thiên Tôn thoắt một cái trở về...
Lại phóng tầm mắt nhìn ra, một con phố ban đầu nhìn rất kinh người, tựa như cánh hoa bị gió xuân thổi rơi, tiêu tán.
"Oa!" bọn nhỏ vỗ tay —— sạch sẽ ghê!
Triển Chiêu cùng Lâm Dạ Hỏa cũng hiểu cảm giác vui sướng khi hủy nhà của Thiên Tôn, cái này... đúng là có chút thoải mái!
"Những thứ đó là gì kia?" Tiểu Tứ Tử chỉ rương gỗ lớn giống như mấy cỗ quan tài xuất hiện trên mặt đất trụi lủi.
Mọi người cũng đều phát hiện, phải nói phương pháp của Thiên Tôn rất chuyên nghiệp, tường cùng nóc nhà đều bị đánh nát, nhưng đồ trong phòng lại đều giữ lại.
Bởi vì đều là nhà hoang, bản thân cũng không giống vật dụng trong nhà, chỉ là vài cái cửa sổ cùng bàn nát.
Nhưng ngoại trừ những thứ này, thì mấy rương gỗ lớn lớn nhỏ nhỏ lộ ra càng bất ngờ.
"Có hơi giống như quan tài."
Mọi người đi về phía một cái lớn nhất trong đó.
Đến gần quan sát, phát hiện ánh nến bên trong vẫn sáng, trên "ván quan tài" có không ít lỗ, bị bụi đất rải rác do Thiên Tôn mới vừa hủy nhà phủ đầy.
Tiểu Lương Tử lấy gậy gỗ chọc chọc, kết quả rương mới vừa mở, trên không trung liền xuất hiện một bóng người.
"Oa!" Thẩm Nguyên Thần chỉ theo nói, "Long bào kìa! Mặc long bào!"
Bạch Ngọc Đường đưa tay mở ra cái nắp kia.
Tất cả mọi người bước tới nhìn, liền thấy bên trong đốt đèn dầu, còn có mấy cái cơ quan kết cấu đơn giản, bên trong cắm vài miếng ngọc lưu ly, mặt trên có tranh vẽ, là tiên đế mặc long bào, dáng vẻ dữ tợn kinh khủng, còn vẽ rất nhiều góc độ khác nhau.
"Quan tài" này hẳn chính là một cái cơ quan, mọi người cảm thấy nguyên lý cơ quan giống với dưa đen đựng trong từ đường Dã phủ, cái kia tinh ranh khéo léo hơn một chút, chiếu hoa văn trên miếng ngọc lưu ly đến trên không trung. Cái này đơn giản hơn, phạm vi chiếu rọi cũng nhỏ hơn.
"Có phải nguyên lý đều giống như đèn quỷ ảnh của gánh hát quỷ kia hay không?" Tiểu Tứ Tử thấy nhiều, đã tìm ra được quy luật, chính là phía trước ngọn đèn có một lỗ, sau đó ở giữa để lên bức tranh đảo ngược.
Mọi người lần lượt đem "quan tài" của hắn mở ra, phát hiện đều là trang bị tương tự, kết cấu hơi có khác nhau một chút.
Trong đó có một cái đèn dầu tuy rằng không sáng, nhưng chụp đèn còn ấm áp, cảm giác là mới vừa tắt, khe rãnh cơ quan trước đèn có thể di động lên xuống.
Ngũ Gia để Hỏa Phượng đốt đèn dầu lên, chờ sau khi đèn dầu sáng, khe rãnh kia bắt đầu chậm rãi di động xuống phía dưới.
Mà trong khe rãnh, là một bức tranh ngọc lưu ly đảo ngược của nữ quỷ.
Bên ngoài quan tài, trên người Yểu Trường Thiên đang đứng trước một cái lỗ thủng, xuất hiện nữ quỷ kia.
Bạch Quỷ Vương cúi đầu nhìn nhìn, khẽ híp mắt, di chuyển qua bên cạnh hai bước... Thì ra nữ quỷ tới như thế, thảo nào nước lửa bất xâm.
Chỉ có điều cái này hiển nhiên cũng không cách nào hoàn toàn giải thích nghi ngờ trong lòng Bạch Quỷ Vương.
"Nếu nữ quỷ xuất hiện trên hồ là một bóng, vậy Hà Hoa do phu tử giả biến thành mà ta bắt được kia là chuyện gì?" Yểu Trường Thiên hỏi.
Ân Hậu cùng Thiên Tôn cũng gật đầu, hai người bọn họ ở Nam An tự cũng vừa đúng lúc gặp được một lần, còn có người trên đại sảnh Khai Phong phủ kia.
"Hẳn là hai bộ cơ quan." Ngũ Gia suy đoán, "Một bộ là mấy hộp lớn nhỏ khác biệt nguyên lý giống như đèn quỷ ảnh; một bộ khác, là đại biến người sống, hai bộ có thể dùng đơn độc, lại có thể dùng phối hợp với nhau..."
Mọi người căn bản cũng cảm thấy biện pháp như thế, nhưng bộ cơ quan thứ hai này bọn họ còn chưa tìm được, hơn nữa cảm giác lợi hại hơn so với đèn quỷ ảnh.
Triển Chiêu gọi nha dịch cùng quân hoàng thành tới, đem những thứ cơ quan này về nha môn.
Ngũ Gia thu lại miếng ngọc lưu ly trong mỗi khe rãnh cơ quan, nhìn bức tranh vẽ trên mặt.
Thiên Tôn ôm cánh tay, tiến đến bên người đồ đệ, hỏi hắn, "Bên cạnh con phố này không phải là có người mua lại nhà sao, hủy đi như thế có phải bồi thường tiền hay không?"
Ngũ Gia đưa một miếng ngọc lưu ly có tranh vẽ cho sư phụ hắn, nói, "Ta ngược lại muốn bồi thường, xem thử có người dám nhận mảnh đất này là của hắn hay không."
Thiên Tôn nghi hoặc mà nhận lấy miếng ngọc lưu ly kia, Ân Hậu cùng Yểu Trường Thiên ở bên cạnh cũng đều tò mò lại gần nhìn.
Chỉ thấy tranh vẽ trên miếng ngọc lưu ly vậy mà là một màn tiên đế ám sát Triệu Trinh, tiên đế cầm cây chủy thủ, đâm vào ngực Triệu Trinh.
Mấy lão gia tử đều liếc mắt nhìn nhau —— ố ồ ô!
Công Tôn cùng Tiểu Tứ Tử cũng lắc đầu —— chủ nhân mảnh đất này chắc chắn có vấn đề, thảo nào không tra được thân phận, đây chính là mưu phản!
"Những thứ này không phải là còn chưa kịp dùng sao?" Triển Chiêu hỏi.
Ngũ Gia gật đầu, "Cảm giác chúng ta đã tìm được địa điểm cất giữ cơ quan, phá giải một âm mưu tạo phản còn chưa kịp thực thi."
Triển Chiêu cảm thấy có lý, hơn nữa ở nhà Lý Nhị tìm được trang phục và đạo cụ giả trang Triệu Trinh kia, nhưng lại cảm thấy rất kỳ quái, tựa hồ là có chút thuận lợi quá mức.
"Thấy thế nào?" Triển Chiêu hỏi ý kiến Bạch Ngọc Đường cùng Lâm Dạ Hỏa.
Hỏa Phượng nhún vai, biểu thị rất hợp lý lại rất không hợp lý.
Ngũ Gia cũng tán thành.
Điểm hợp lý là, phải sử dụng loại cơ quan lớn như thế này để chế tạo dị tượng cái bóng, cất giữ trong căn nhà trống ở bên này, đồng thời biến trang bị nơi này thành một trận cơ quan, nghe có vẻ cực kỳ hợp lý. Dù sao, nơi này tương đối gần trong thành, lại đều là nhà trống.
Mà chỗ không hợp lý chính là, vô cùng dễ dàng bại lộ.
"Sự xuất hiện của nữ quỷ nước kia ta còn có thể hiểu." Bạch Ngọc Đường cau mày, "Ban nãy Trầm phu tử giả bị cữu công đuổi theo, muốn thoát thân không dễ dàng, dùng nữ quỷ này dẫn đi chú ý của chúng ta, nhưng quỷ ảnh của tiên hoàng xuất hiện cũng rất kỳ quái."
Lâm Dạ Hỏa cũng gật đầu, "Đúng vậy, quả thực làm điều thừa, ngoại trừ khiến cho trong thành rối loạn một trận nhỏ ra, không có chút ý nghĩa nào, trái lại bại lộ vị trí trận cơ quan."
"Từ lúc Hà Hoa xuất hiện đến bây giờ tất cả mọi chuyện đều là không ý nghĩa." Thiên Tôn đột nhiên nói, "Cho tới bây giờ, mấy người chết căn bản không có liên quan gì với vụ án."
Ân Hậu cùng Yểu Trường Thiên cũng đều tán thành, "Chế tạo hỗn loạn cũng không quan trọng gì, hơn nữa căn bản cũng không tạo thành cái gì, trái lại để cho các ngươi phát hiện rất nhiều đầu mối."
Triển Chiêu nhíu mày suy nghĩ, Lý Nhị, Lưu Mặt Rỗ, còn có người dẫn đầu đội bóng bị Hà Hoa mạo danh thế thân kia giết, tất cả mọi người chỉ là công cụ mà thôi, mà thông qua những sự kiện này, bọn họ lại tra được rất nhiều đầu mối, Nguyệt Nga phường, bí mật của gia tộc Tắc Tiếu trong lăng mộ tiên đế, ăn cắp Đại Cao cùng cây long đảm là do người khác làm, Hà Hoa chỉ là nẫng tay trên, còn có những thứ cơ quan có thể dùng để tạo phản trước mắt này, thậm chí bọn họ còn vô tình nhặt được một quả trứng rồng... Vụ án này càng ngày càng khiến cho người ta không hiểu nổi.
Triển Chiêu tra xét vụ án lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên gặp phải loại tình huống này,
"Cửu Cửu tới rồi."
Lúc mọi người đang nghi hoặc, Tiểu Tứ Tử chỉ vào xa xa.
Chỉ thấy Triệu Phổ dẫn Trâu Lương tới.
Vương gia nhìn cả con phố bị hủy đi, ngược lại cũng không làm ra vẻ mặt kinh ngạc.
Công Tôn quan sát xa xa một chút, nhỏ giọng nói với Triển Chiêu bọn họ, "Hình như xảy ra chuyện kỳ quái gì đó."
Đi tới trước mặt mọi người, Triệu Phổ xuống ngựa liền nói, "Xảy ra chuyện kỳ quái..."
Tất cả mọi người nhìn Công Tôn.
Công Tôn gật gật đầu — cứ nói đi!
"Cơ quan Tiểu Tứ Tử thiết lập bắt được con chuột." Vừa nói, Triệu Phổ vừa đưa phong thư cho Triển Chiêu.
Triển Chiêu nhận lấy thư, có chút không giải thích được.
Bạch Ngọc Đường cùng Lâm Dạ Hỏa cũng hỏi, "Sau đó thì sao? Bắt được người nuôi chuột sao?"
Triệu Phổ gật đầu, "Sau khi bắt được chuột, bọn ta chặn lại những hang động đó, sau đó cùng con chuột tìm đến chủ nhân của nó."
"Người nào nuôi?" Tất cả mọi người hiếu kỳ.
"Một người quản lý phụ trách mua nguyên liệu nấu ăn của Ngự thiện phòng, lúc bọn ta tìm đến hắn đã ở trong phòng thắt cổ tự tử bỏ mình, sau đó lưu lại một phong thư rất kỳ quái." Triệu Phổ ra hiệu lá thư trong tay Triển Chiêu một cái.
Triển Chiêu mở thư ra, tất cả mọi người lại gần nhìn.
Nội dung trong thư đúng là không thể tưởng tượng nổi, đơn giản khái quát một chút, chính là vị quản lý phòng bếp này muốn làm hoàng đế, sau khi thay thế được Triệu Trinh sẽ trả tiền cho Nguyệt Nga phường, đặt một đơn làm hoàng đế... Nguyệt Nga phường liền lập ra cho hắn hai bộ kế hoạch kỹ càng tỉ mỉ.
Phương án thứ nhất, quả long đảm trộm được từ đảo Ma Ngục, tìm thấy Đại Cao từ Tháp Đen sụp đổ, lợi dụng huyễn thuật để ảnh hưởng Triệu Trinh, mượn tay hắn giết Ân Hậu Triển Chiêu, lại lợi dụng huyễn thuật khống chế Triệu Trinh, từ đó cướp đoạt hoàng quyền.
Phương án thứ hai, xây dựng kế sách xác chết tiên hoàng vùng dậy, lợi dụng thuật dịch dung tiếp cận Triệu Trinh sau đó giết chết, giả trang thành Triệu Trinh làm xằng làm bậy, sau khi gây nên dân oán, để cho "Tiên đế" thuận theo danh nghĩa giết chết Triệu Trinh giả, sau đó tiên hoàng lần thứ hai đăng cơ.
Phương án thứ nhất bị Hà Hoa chặn ngang một gậy khuấy cho thất bại, bây giờ là thi hành phương án thứ hai, chỉ có điều bị phát hiện, cho nên lựa chọn tự sát.
Mọi người xem xong thư đều ngẩn tò te, cộng thêm cảm thấy chỉ số thông minh bị sỉ nhục.
"Thật không tuân theo chuẩn mực." Công Tôn không khỏi cảm thán.
"Không chỉ không tuân theo chuẩn mực." Triệu Phổ nói, "Không phải vừa rồi trong thành rối loạn một trận sao."
Tất cả mọi người gật đầu, "Rất nhiều người nhìn thấy cương thi tiên hoàng, chỉ có điều đều là giả."
"Nội dung bức thư này, đã truyền ra trong thành." Triệu Phổ nói, "Đoán chừng ngày mai toàn thành cũng sẽ bàn tán sự việc Nguyệt Nga phường, dù sao trong cung cùng trong quân doanh đã truyền ra."
...
Cùng lúc đó, trong hoàng cung.
Triệu Trinh đang đứng trong ngự hoa viên ngắm trăng, Nam Cung nghe mấy thị vệ bẩm báo tình huống trên đường, thì đi vào nói lại với Triệu Trinh.
Triệu Trinh nghe xong, cười cười, lắc đầu.
Sự việc phát triển có chút vượt quá tưởng tượng, Nam Cung lo lắng nhất vẫn là an toàn của Triệu Trinh.
"Ngươi cảm thấy thế nào?" Triệu Trinh đột nhiên hỏi Nam Cung.
Nam Cung suy nghĩ một chút, nói, "Có chút hoang đường."
"Điểm hoang đường ở chỗ nào?" Triệu Trinh tựa như trêu đùa hỏi Nam Cung.
"Chính là... Dù Nguyệt Nga phường lấy tiền làm việc như thế nào đi nữa, cũng có một mức độ thôi, hành thích vua mưu triều soán vị cũng làm?" Nam Cung lắc đầu, cảm thấy thái quá.
Triệu Trinh lại cười, "Điểm hoang đường, không ở chỗ Nguyệt Nga phường lấy tiền giúp soán vị, mà là ở chỗ, trả thù lao muốn soán vị, là một đầu bếp."
Nam Cung suy nghĩ một chút, ngược lại cũng đúng, nếu như cấu kết với Nguyệt Nga phường lập kế hoạch muốn soán vị là một hoàng thân hoặc là quan to trong triều, thì không không hợp thói thường...
Nghĩ đến đây, Nam Cung nhíu mày, vẻ mặt cũng là sáng tỏ thông suốt.
"Đã hiểu sao?" Triệu Trinh cười hỏi hắn.
Nam Cung gật đầu, "Là chiêu mượn đao giết người? Ban đầu đúng là có một đại nhân vật cấu kết Nguyệt Nga phường lập kế hoạch muốn soán vị, thế nhưng nửa đường bởi vì Hà Hoa nẫng tay trên mà thất bại. Mắt thấy sắp bại lộ, giữa người nọ cùng Nguyệt Nga phường chắc cũng có xảy ra xung đột. Nguyệt Nga phường vì tự bảo vệ mình sẽ giết người diệt khẩu, mà người nọ lại tiên hạ thủ vi cường, đẩy Nguyệt Nga phường ra trước đài. Nguyệt Nga phường là loại thấy ánh sáng sẽ chết, mà bây giờ là người ban đầu muốn tạo phản kia, tính kế muốn mượn tay của chúng ta, để diệt Nguyệt Nga phường."
Triệu Trinh nghe xong lời của Nam Cung, cũng không nói đúng cũng không nói không đúng, chỉ cười cười chọc bả vai hắn, "Lại ngẫm nghĩ thêm xem."
Nam Cung gãi đầu — lại nghĩ thêm?
Triệu Trinh chắp tay sau lưng đi về thư phòng, vừa đi vừa nhẹ nhàng nói, "Ai phá hoại chuyện tốt của ai, còn chưa thể nói chính xác đâu, lợi hại, lợi hại..."
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro