CHƯƠNG 0094: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 1

CHƯƠNG 0094: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 1

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE



Cụ già trong nhà thường nói, Thượng Hải trước đây lưu truyền một câu như thế.

Mười dặm phồn hoa nơi đất khách, không thấy Bùi Tư Căng năm đó.

...

Cảnh đêm hơi lạnh.

Sân sau Đào Hoa viên người ở thưa thớt, thỉnh thoảng truyền ra vài tiếng thét chói tai thê thảm.

Năm vệ sĩ áo đen mỗi người cầm trong tay roi da, một roi một roi quất vào trên người một "thiếu nữ" gầy gò trên mặt đất.

Cùng lúc, hùng hùng hổ hổ nói:

"Đi cmn đồ ẻo lả, cũng không nhìn xem bản thân mình là cái mặt hàng gì, ngươi chẳng qua là đồ vô dụng làm việc vặt ở trong rạp hát, cũng xứng nhớ thương Chu tiểu thiếu gia bọn ta?"

"Đúng, Chu tiểu thiểu gia bọn ta đều nói rồi, hắn không thích đàn ông, ngươi thì tính là mặc thành như vậy cũng không dùng được! Đừng làm bản thân mình nam không nam nữ không nữ, nhìn thật khiến hắn chán ghét."

"Bùi Tư Căng, ngươi nói ngươi là ngu xuẩn, hay là ngu xuẩn a? Ngươi nếu là thật tốt ở trong Đào Hoa viên này bưng trà đưa nước cho các vị gia xem kịch, cũng không đến mức đưa tới họa sát thân này. Chính là sao chứ? Ngươi nhất thiết mặc sườn xám, kỳ quặc bưng bình trà, làm phỏng đào kép Chu tiểu thiểu gia bọn ta mới ưng ý. Đó không phải là tự tìm đường chết sao? Đừng trách các anh em a!"

Nói ngắn gọn, mấy roi lần thứ hai tiếp tục rơi.

Thiếu niên gầy gò tắt thở, chết không nhắm mắt kẹp chặt một mảnh khăn lụa trong tay.

Tư Căng xuyên qua, thì thuận theo mắt không kịp nhắm lại của nguyên chủ, nhìn thấy khăn tay này.

Tiểu Yêu nhanh chóng truyền ký ức của nguyên chủ tới.

Khăn tay này, chính là của Chu tiểu thiểu gia trong miệng mấy vệ sĩ này, con trai nhỏ của chủ tịch thương hội Thượng Hải, Chu Hưng Bang đưa cho nguyên chủ.

Nguyên chủ thuở thiếu thời thì bị người cha nghiện thuốc bán đến Đào Hoa viên.

Đào Hoa viên là rạp hát nổi tiếng Thượng Hải.

Bởi vì ban chủ đảm nhiệm đầu tiên dùng một khúc <quạt đào> khiếp sợ toàn quốc.

Vì vậy, được đặt tên Đào Hoa viên.

Nguyên chủ ở chỗ này, mỗi ngày ngoại trừ luyện tập hơi thở mở giọng, còn phải lau bàn quét nhà, bưng trà rót nước.

Nhà tư bản cực kì độc ác liều mạng chèn ép thân thể nho nhỏ của cậu, nghĩ muốn vắt kiệt tất cả giá trị thặng dư của cậu.

Thế nhưng, cậu chịu đựng vài chục năm rồi, cũng tính là chịu đựng ra thành tựu rồi.

Lúc mười chín tuổi, nguyên chủ hóa trang thành hoa đán, lại diễn nữ nhân vật chính Lý Hương Quân trong <quạt đào>.

Bởi vì dáng người duyên dáng, giọng nói ôn nhu, nhất thời nổi vô cùng đại giang nam bắc.

Rất nhiều người hâm mộ tiếng tăm mà đến, liền là vì nghe giọng hát của cậu, cũng bao gồm công tử phong lưu, Chu Hưng Bang.

Chu Hưng Bang ưng ý nguyên chủ hoá trang Côn khúc, liền mỗi ngày lưu luyến Đào Hoa viên mọi cách lấy lòng, thậm chí đưa hắn khăn tay đính ước làm tín vật.

Nhưng ở sau khi biết cậu là đàn ông, nôn đến trời đất tối sầm, kiên quyết không tin đây là đào kép hắn nhìn thấy.

Vì vậy, Chu Hưng Bang bắt đầu mang vệ sĩ mỗi ngày vây quanh rạp hát, ép ông chủ giao ra "Lý Hương Quân" chân chính.

Ông chủ Đào Hoa viên bị áp lực, liền không thể làm gì khác hơn là tìm một phụ nữ xinh đẹp, Thanh Miên Liễu, lên sân khấu biểu diễn.

Chỉ mở miệng, không mở giọng, để cho nguyên chủ ở hậu trường hát đôi*.

Lúc này, Chu Hưng Bang thoả mãn rồi.

Mỗi ngày ôm Thanh Miên Liễu trời đất tối sầm, với Đào Hoa viên, càng là vung tiền như rác.

Ông chủ nhà hát hiểu biết được chỗ tốt của làm chuyện này, liền càng ngày càng chèn ép nguyên chủ, đe dọa cậu nhất định phải nâng Thanh Miên Liễu.

Bằng không thì đuổi cậu ra Đào Hoa viên.

Nguyên chủ thiên tính nhát gan, không dám phản kháng, lại bởi vì Thanh Miên Liễu tuyên truyền sự tích bản thân mình bị Chu Hưng Bang từ chối, thành trò cười của người cả viên.

Thế nhưng, Chu Hưng Bang là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời nguyên chủ.

Cậu không muốn dễ dàng buông tha, rốt cuộc không tiếc vì làm cho Chu Hưng Bang vui lòng bắt đầu mặc đồ con gái.

Thì ở ban nãy, lúc Chu Hưng Bang ôm Thanh Miên Liễu nghe kịch, nguyên chủ mặc sườn xám đi châm trà cho Chu Hưng Bang, không cẩn thận làm bắn ra một giọt nước trà, phỏng đến ngón út của Thanh Miên Liễu.

Người phụ nữ vừa khóc, Chu Hưng Bang đau lòng khủng khiếp.

Lập tức để cho người ta kéo nguyên chủ xuống đánh tới chết.

Tư Căng rất nhanh xem sơ qua xong đoạn ký ức này, nhíu mày tổng kết ra một cái đạo lý ——

Liếm chó không chết tử tế được.

Cậu chống đỡ thân thể đứng lên, mắt lạnh lẽo đảo qua năm vệ sĩ vây quanh xung quanh, hình như đang cân nhắc kiểu chết nào thú vị.

Các vệ sĩ thấy người tỉnh, rối rít ngạc nhiên mở to hai mắt nhìn.

"Không phải đâu? Đánh thành như vậy đều cmn không chết?"

"Đồ ẻo lả này sức sống còn rất ngoan cường, để cho ông đây thêm cho cậu ta một roi nữa!"

Trong lúc nói chuyện, vệ sĩ gần sát Tư Căng nhất trong nháy mắt vung roi ra.

Gió do roi vung lên tạo ra tiếng vo ve phát ra trên không trung.

Trong nháy mắt gần tiếp xúc Tư Căng kia, roi da bò bị cậu nâng tay nhẹ nhàng nắm chặt.

Rồi sau đó, ở trong con ngươi chứa ý cười của thiếu niên, nát thành mấy đoạn.

Mềm mại rơi ở trên mặt đất.

===---0o0o0o0---===

*Quạt đào (tiếng Trung :桃花扇; bính âm : Táohuā shàn ; Wade–Giles : T'ao-hua shan ; Việt bính : Tou4faa1 sin3) là một vở nhạc kịch và kịch lịch sử gồm 44 cảnh được hoàn thành vào năm 1699 bởi nhà viết kịch đầu thời nhà Thanh là Khổng Thượng Nhân sau hơn 10 năm nỗ lực.

*hát đôi là một thể loại nghệ thuật dân gian, trong đó một người biểu diễn trên sân khấu trong khi người kia ẩn ở phía sau, hỗ trợ bằng giọng hát hoặc lời nói, tạo cảm giác như một màn trình diễn đơn thuần

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro