CHƯƠNG 0136: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 43
CHƯƠNG 0136: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 43
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
Hắn đứng ở ngoài cửa bước đi thong thả, quay ba bốn vòng tròn, mới lấy dũng khí đi tới để cho người ta giúp đỡ đi mời Tư Căng đi ra:
"Anh trai bảo vệ, giúp một chuyện, anh nói với ngài Bùi, Chu Hưng Bang có chuyện tìm cậu ấy. Là... Là liên quan tới việc thương hội đầu tư Đào Hoa viên, để cho cậu ấy đi ra gặp tôi một chút."
Lúc nói chuyện, Chu thiếu gia luôn luôn phách lối khúm núm, rất sợ lý do đưa ra không đủ trọn vẹn, Tư Căng sẽ không đi ra.
Hirata uy hiếp hắn, không làm được nhiệm vụ, là phải rơi đầu!
Sứ đoàn Doanh Châu đi tới nơi này có nửa năm rồi, đám người kia làm việc từ trước đến nay phách lối thô bạo, giết người không chớp mắt, hắn còn không muốn chết!
Cho nên chỉ có thể kiên trì đến cùng đi mời Tư Căng.
Chỉ chốc lát sau, bảo vệ truyền tin trở về trả lời:
"Ngài Bùi còn đang nghỉ ngơi, ngài có thể trước tiên chờ một lát hay không?"
Chu Hưng Bang bị Tư Căng từ chối, tính tình theo bản năng bay lên, giống như mọi khi vậy, lời mắng người thốt ra:
"Bùi Tư Căng hiện tại bản lĩnh rồi, chờ cmn cái gì..."
Song, nói đến phân nửa, lại cảm thấy không thích hợp, không thể làm gì khác hơn là vội vã thu lời về, hèn mọn gật đầu:
"Được, tôi chờ, đợi đến ngài Bùi tỉnh ngủ."
Kết quả, một lần chờ này, chính là ba tiếng đồng hồ.
Lúc trời sắp chạng vạng tối, Tư Căng mới khoác áo khoác của Thích Lâm Uyên, lười biếng đi tới.
Lúc đến ngoài cửa, còn nhịn không được ngáp một cái.
Cảm giác sâu sắc thói quen sinh hoạt ban đêm không ngủ, buổi sáng không tỉnh, vô cùng không khỏe mạnh.
Hôm nay nhất định phải tự mình tìm cái phòng, an an ổn ổn ngủ một giấc.
Cậu rũ mắt xuống nhìn thoáng qua Chu Hưng Bang, giống như là thượng đế đang rủ lòng thương xót một con kiến hôi tầm thường nhất, kiêu ngạo vô cùng:
"Anh tới là muốn nói với tôi, việc để cho Đào Hoa viên vào thương hội?"
"Nga, đúng đúng đúng."
Chu Hưng Bang nhìn đôi mắt của thiếu niên, một lúc lâu mới phản ứng kịp, gật đầu xác nhận.
Hắn cũng không biết tại sao, hắn chính là không thích ánh mắt Tư Căng nhìn hắn.
Giống như hắn ở trong mắt Tư Căng, hắn cái gì đều không phải.
Chỉ cần Tư Căng không nguyện ý, liền có thể tùy ý tiêu diệt hắn.
Thế nhưng, vì bảo toàn sinh mệnh, hắn tuyệt đối không thể để lộ chán ghét nơi, chỉ cười nói:
"Ba tôi nói thương hội cũng muốn mời chào người làm biểu diễn một chút, Căng..."
Thiếu niên hơi nhướng mày một cái, trong con ngươi xinh đẹp tràn đầy uy hiếp.
Chu Hưng Bang bị dọa sợ đến trái tim trực tiếp nhảy ầm ầm, vội vã đổi giọng:
"Ông chủ Bùi, ông chủ Bùi, cậu cùng đi cùng tôi đi, bằng không thì ba tôi lại muốn nói tôi..."
Tư Căng bản năng cảm thấy Chu Hưng Bang không bình thường.
Phản ứng của hắn, cũng không phải là kính sợ với cha, mà là sợ hãi cực hạn khi dao treo ở trên cổ.
Tư Căng trước đây ở trên tinh thần rất nhiều người treo qua một thanh dao, hiểu rõ nhất loại ánh mắt sợ hãi này.
Cho nên, cậu nghĩ:
'Người chủ sự phía sau Chu Hưng Bang, đại khái giống người chủ sự phía sau quản gia vậy, đều là Hirata! Vậy vừa lúc. Cắt đầu Hirata đưa cho Thích Lâm Uyên, nhất định so với đầu của Hoàng Hoàng, càng lộ ra tình nghĩa sâu nặng.'
Nghĩ như thế, liền nở ra một ý cười đẹp mắt:
"Được a, tôi đi chung với anh xem xem."
Mắt nhìn cậu từng bước một bước bậc thang, Chu Hưng Bang hưng phấn đến thiếu chút nữa cười to lên.
Trái tim đang ầm ầm nhảy lên, trên mặt tràn đầy mừng rỡ có thể giữ được mạng.
Lúc ra ngoài, Tư Căng lại để cho Tiểu Yêu mở hệ thống ra, thời khắc giám thị tình huống của Thích Lâm Uyên, nhằm có thể toàn diện lý giải kế hoạch hành động của Hirata.
Chu Hưng Bang lại làm sao cũng không có nghĩ đến, hắn có một ngày sẽ tự nguyện cúi đầu khom lưng với đồ ẻo lả hắn trước đây xem thường nhất.
Trên mặt lấy lòng, đáy lòng lại căm hận đến cực điểm.
Chỉ có thể điên cuồng an ủi bản thân mình ——
Lại nhịn một chút, lại nhịn một chút!
Chỉ cần dẫn Bùi Tư Căng tới trong tay Hirata, hắn thì giải thoát rồi.
Đồ ẻo lả này cũng thì tính là hoàn toàn chơi xong rồi!!
Chỉ chốc lát sau, hai người liền đi tới một căn nhà lớn.
Hướng về phía cửa lầu màu xanh lá trước mặt, Chu Hưng Bang rốt cuộc hung hăng thở dài một hơi.
Hắn lặng lẽ lùi về phía sau hai bước, lại nói với Tư Căng:
"Ông chủ Bùi, ba tôi đang ở bên trong chờ cậu đấy, cậu đi vào đi!"
"Tốt a." Tư Căng nhàn nhạt mỉm cười, một tay níu lấy cổ áo sau của hắn:
"Vậy phiền phức anh trước tiên đi giúp tôi, ân cần thăm hỏi chút một chút."
Nói xong, liền nâng cả người Chu Hưng Bang lên, hung hăng quẳng vào cửa lớn không có khóa lại.
===---0o0o0o0---===
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro