CHƯƠNG 0315: MÈO YÊU HẮN LÀ BỆNH KIỀU HƯƠNG TRÀ XANH 40

CHƯƠNG 0315: MÈO YÊU HẮN LÀ BỆNH KIỀU HƯƠNG TRÀ XANH 40

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Sau khi đại điển đăng cơ kết thúc hai canh giờ, Tư Căng vẫn như cũ chìm đắm ở trong phong thái mới vừa rồi của Hạng Lâm Uyên, không cách nào tự thoát khỏi.

Cậu kéo một bộ quần áo màu trắng, từng bước một bước xuống thiên đài.

Đáy lòng, bỗng nhiên dâng lên một loại tâm tình tên là "đáng tiếc".

Nếu như, A Uyên sớm một chút xuất hiện thì tốt rồi.

Y sớm một chút xuất hiện, bản thân mình liền có thể nâng đỡ y, mà không phải là đưa lão thiên quân không để ý tính mệnh thương sinh linh và thiên thần kia.

Đến lúc đó rơi vào Thiên giới đại loạn, hại người hại mình.

Chính là A Uyên khi đó hẳn là còn nhỏ đi?

Hoặc còn không có sinh ra.

Chuyện cũ không thể theo đuổi, lại đáng tiếc nhiều cũng đều thành si tâm vọng tưởng của cậu.

Suy nghĩ một chút, Tư Căng chạy tới tẩm cung đế vương.

Hạng Lâm Uyên đang nghị sự với mấy vị đại thần cấp nguyên lão, vẫn chưa về.

Vì đón chào tân quân, long tháp tinh xảo trong tẩm cung sớm đã được bọn thái giám cung nữ nội vụ phủ đổi thành mới rồi.

Chỉnh tề sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi.

Tư Căng làm càn nằm lên.

Hành động này làm tiểu thái giám túc trực một bên sợ hết hồn:

"Quốc sư, giường nhỏ này là công bộ mới làm, bệ hạ còn không có nằm qua, ngài..."

Tư Căng liếc mắt, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào hắn.

Lệ khí mới vừa nãy giết người chưa trút hết, khóe mắt đuôi lông mày lộ ra uy hiếp đầy ắp.

Tiểu thái giám theo bản năng run lập cập, ngay lập tức ngừng nói.

Cùng lúc, đầu óc bay nhanh xoay tròn ——

Tuy rằng Nguyệt Tư Căng và bệ hạ tình đầu ý hợp, cũng tất nhiên là hoàng hậu tương lai, thế nhưng...

Thế nhưng ngai vàng tôn quý, ngay cả là hoàng hậu cũng không thể vượt quá quy củ, trước hoàng thượng một bước nằm lên long tháp tượng trưng ngôi cửu ngũ chính là trọng tội khi quân.

Này...

Đang nghĩ, đã thấy Tư Căng thoáng mở rộng áo khoác ra.

Tiểu thái giám sửng sốt, sau một khắc, sắc mặt trong nháy mắt đỏ lên.

Người triều Đại Chu đều biết, Nguyệt Tư Căng hắn thích nam sắc a!

Chẳng lẽ muốn giấu bệ hạ...

Tiểu thái giám bị dọa sợ đến liền lùi lại năm bước, đang nghĩ muốn làm sao rời khỏi, thì nhìn thấy trên cổ trắng nõn của Tư Căng, rậm rạp chằng chịt vết hôn.

Nói dễ nghe một chút, kia là dấu vết lộn xộn bệ hạ để lại.

Nói khó nghe chút, kia thì không khác gì với chó chết...

"Ngươi nhìn!" Tư Căng nghiêng đầu, không thèm để ý chút nào nói:

"Đây là bệ hạ nhà ngươi gặm, cho nên bản quan nằm ở đây căn bản cũng không có khác nhau chút nào với y nằm ở đây, hiểu không?"

Tiểu thái giám:...

"Biết rồi thì đi xuống đi, bản quan muốn nghỉ ngơi."

Tiểu thái giám liền vội vàng gật đầu, mơ mơ màng màng lui ra ngoài.

Lúc ra ngoài, vừa lúc gặp được cung nữ nhất đẳng đưa lư hương tới.

Tiểu thái giám vội vã kéo người đến một bên, nhỏ giọng nhắc nhở:

"Ngụy cô cô, Nguyệt Tư Căng tiên sinh nghỉ ngơi ở bên trong, đừng quấy rầy hắn, lư hương này trong chốc lát lại đưa đi."

Ngụy Minh Nguyên là sau khi Hạng Lâm Uyên đăng cơ, tiện tay cất nhắc thành cung nữ chủ sự nhất đẳng.

Trước khi gặp được Hạng Lâm Uyên, nàng ta chính là nhân vật nhỏ nhoi người người có thể ức hiếp.

Thế nhưng, Hạng Lâm Uyên thay đổi vận mệnh của nàng ta, cũng xông vào đáy lòng của nàng ta.

Trong cung sinh hoạt vặt vãnh áp lực, lúc nhàm chán, Ngụy Minh Nguyên nhìn qua rất nhiều thoại bản truyền kỳ.

Trên những thoại bản đó, cung nữ nhất đẳng đều là có cơ hội tiếp cận hoàng đế, thắng được niềm vui của bệ hạ, từng bước một ngồi trên vị trí hoàng hậu.

Những người đó có thể, nàng ta cũng có thể!

Huống chi đối tượng nàng ta đấu tranh còn là đàn ông.

đàn ông mà thôi, nào có dáng người thướt tha, thân thể kiều mị như phụ nữ.

Nếu như nàng ta hôm nay vì bảo vệ quyền uy của bệ hạ, đuổi Nguyệt Tư Căng ra tẩm cung, nhất định sẽ đưa tới chú ý của bệ hạ.

Dù cho bệ hạ không thể kịp thời xuất hiện, nàng ta bị Nguyệt Tư Căng dạy dỗ rồi, cũng lộ ra nàng ta yếu đuối đáng thương.

Nhưng hễ là rớt hai giọt nước mắt, cũng có thể chọc cho bệ hạ đau lòng.

Sao lại không làm?

Nghĩ như thế, khóe môi Ngụy Minh Nguyên cong lên một tia ý cười thâm độc, đẩy tiểu thái giám ra, kéo cửa phòng tẩm điện ra.

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro