CHƯƠNG 0334: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 13
CHƯƠNG 0334: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 13
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
Sáu chữ đơn giản, chữ chữ như dao, đủ để hủy cả đời Lệ Nam.
Hắn trong nháy mắt sững sờ ở tại chỗ, thân thể giống như bụi nhỏ tản đi.
Sư tôn muốn đuổi hắn đi.
Sư tôn không muốn hắn rồi!
Trời cao đất rộng, không còn sư tôn, chỗ nào còn là chỗ dung thân của hắn chứ?!
Tinh thần Lệ Nam hoảng hốt nâng đầu, run lẩy ba lẩy bẩy vươn tay, ý đồ đi với vạt áo trắng như ánh trăng gần trong gang tấc kia của Tư Căng.
Ai dè, còn không có đụng tới, thì bị Quân Lâm Uyên một chân đạp ở trên tay.
"A a a a —— "
Lệ Nam hét rầm lên.
Đau.
Rất đau.
Thế nhưng đau nữa cũng không có đau bằng sư tôn không muốn hắn!!
"Sư tôn..." Lệ Nam mang khóc nức nở, cả người đều đang run rẩy: "Sư tôn ngài cúi đầu xuống nhìn ta, sư tôn..."
"Sư tôn không thu đệ tử phẩm hạnh không đứng đắn, mang đi ra ngoài đi!"
Lúc bị mấy tu sĩ Giới Luật đường kéo đi, Lệ Nam còn đang cầu xin Tư Căng quay đầu lại.
Thế nhưng, đã không có chút tác dụng nào.
Tư Dục miễn cưỡng tránh được một kiếp, hung hăng thở phào nhẹ nhõm.
Lệ Nam bị trục xuất Tiên Ma tông, trong Giới Luật đường lần thứ hai khôi phục yên tĩnh.
Trưởng lão Giới Luật đường sai đệ tử đưa Quân Tư xuống núi, liền để cho mọi người tản đi.
Tư Dục cũng theo đám người đi ra.
Lúc lướt qua Tư Căng, chợt nghe cậu lầm bầm một câu gì đó.
Hắn có chút hiếu kỳ.
Giống như ma xui quỷ khiến, lấy can đảm đi hỏi: "Tiên tôn Tư Căng nói gì thế?"
"Ta nói, thiện ác đến cùng có báo, chỉ khác tới sớm và tới muộn mà thôi." Lúc nói chuyện Tư Căng cố ý cất cao tông giọng.
Thanh âm rõ ràng dễ nghe, lại để cho Tư Dục một trận da đầu tê dại.
Ý tứ kia của Tư Căng, là nói tội ác của hắn nhất định sẽ bại lộ, chỉ là vấn đề thời gian sao?
Hơn nữa, trong giọng nói của Tư Căng chứa oán giận rõ ràng.
Người sáng suốt cũng nhìn ra được, cậu đang trách Tư Dục.
Tựa hồ đang trách cứ Tư Dục để cho cậu mất đi như một đệ tử giỏi trung thành như Lệ Nam vậy.
Vừa nghe như thế, việc này, liền là có ẩn tình khác.
Nói chung, sau những lời này của Tư Căng, môn hạ của bảy tiên sư còn lại, đều lưu truyền tin đồn "Lệ Nam làm người chịu tội thay cho Tư Dục".
Để cho Tư Dục qua cuộc sống mỗi thời mỗi khắc bị người người nghị luận, ngay cả môn hạ đệ tử đều nghi vấn.
Tiên sư được hoan nghênh nhất Tiên Ma tông trước đây, thành một tiểu nhân người người khinh thường!
Tư Dục hận không thể trực tiếp bóp nát Tư Căng!!
Lại hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào, ở ẩn đi!
...
Mấy ngày nay, Tư Dục bên kia thê thảm vô cùng.
Tư Căng bên này, đồng dạng "Thê thảm vô cùng".
Một đêm Quân Tư bị đưa đi kia, Quân Lâm Uyên giống như đứa nhỏ chịu tủi thân, lăn qua lăn lại đặc biệt tàn nhẫn.
Đáy mắt y rưng rưng, ủy ủy khuất khuất hít mũi:
"Sư tôn nói qua, ngài không thích, không cho phép đổi ý."
"Ta nếu làm người đầu tiên của sư tôn, vậy liền muốn làm người duy nhất, sư tôn làm người làm gương mẫu, không thể nói không giữ lời."
"Sư tôn..., Lệ Nam đi rồi, Quân Tư cũng đi rồi, ngài chỉ nhìn đệ tử một người có được hay không?"
"Sư tôn, mấy năm nay, A Uyên cũng đi tìm người thân, thế nhưng người trong thành trì đều chết sạch, A Uyên không còn có người thân, A Uyên chỉ có sư tôn rồi."
Tư Căng cảm thấy lời của y có rất nhiều sơ hở, muốn hỏi rõ.
Thế nhưng, mở miệng, liền là thanh âm mất khống chế.
Trẻ con tức giận rồi rất khó dỗ.
Tư Căng dứt khoát bố trí một đạo kết giới, phòng ngừa sự tích của bản thân mình truyền ra ngoài.
...
Sau khi bất tỉnh, Tư Căng ngủ một giấc đến buổi tối ngày thứ hai.
Lúc lại tỉnh lại, trời vẫn như cũ là tối.
Để cho cậu có một loại ảo giác dường như đã có mấy đời.
Quân Lâm Uyên làm vài món dưa cải thanh đạm, đi tới bên cạnh cậu, cúi đầu nhẹ giọng dỗ:
"Sư tôn, ăn chút gì không."
===---0o0o0o0---===
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro