CHƯƠNG 0353: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 32

CHƯƠNG 0353: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 32

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


"Thật sự là người của Tiên Ma tông a! Là người ngày hôm trước đứng chung một chỗ với tiên sư Tư Căng kia!"

"D*! Tiên Ma tông không phải là được xưng giết yêu ma trừ ác linh sao? Bây giờ là tình huống gì?! Người tu tiên nếu không phải thêm trói buộc, chúng ta những bách tính bình dân này còn làm sao sống?!"

"Ta nhớ kỹ người này là đệ tử của tiên sư Tư Căng a! Tại sao lại vô cớ hành hung giết người?!"

"Cần phải mang người này về Tiên Ma tông, huỷ bỏ tu vi nghiêm trị không tha!"

"Huỷ bỏ tu vi! Nghiêm trị không tha!!"

Trong kêu gọi một tiếng cao hơn một tiếng của dân chúng, Lệ Nam nhìn về phía Quân Lâm Uyên hiu quạnh không ai giúp.

Vừa điều động sức mạnh ác linh trong cơ thể hắn, vừa dùng pháp lực giao lưu với hắn.

(thằng nhóc, sư tôn ngươi đâu? Đi rồi? Ha ha ha!)

Hắn cười trên nỗi đau của người khác cười cười, tiếp tục nói: (ngươi xem đi, nhân loại lúc nào cũng như vậy.)

(lạnh như băng, lạnh lùng, xa cách.)

(sau khi biết ngươi là ác linh, Tư Căng một khắc trước còn tình cảm nồng nàn ngọt ngào với ngươi, một khắc sau thì sẽ vứt bỏ ngươi.)

(bách tính hôm qua còn tôn sùng ngươi là thần đảo, hiện tại thì muốn xử tử ngươi.)

Quân Lâm Uyên bị kẹt ở trong kết giới, sức mạnh ác linh mới vừa đè xuống trong cơ thể bắt đầu cuồn cuộn điên cuồng.

Nhìn mặt lạnh lẽo dữ tợn của dân chúng bên ngoài, chân mày cau lại, hai quả đấm dần dần nắm chặt.

Chú ý tới thiếu niên thay đổi tâm tình, Lệ Nam càng vui mừng rồi: (ngươi ta mới là một thể.)

(ngươi chính là ta, ta chính là ngươi, ta biết ngươi nghĩ muốn cái gì?)

(thừa nhận đi, ngươi giống với tất cả ác linh bị kẹt ở trong vực sâu tiên ma vậy, khát vọng chém giết, khát vọng máu tươi.)

(có muốn nhìn tiểu nhân gió chiều nào theo chiều ấy kia phủ phục ở trước mặt ngươi thấp kém cầu xin tha thứ hay không?)

(có muốn nhìn thấy thế giới này khói lửa chiến tranh bay tán loạn, nơi nơi bị xác chết và sợ hãi bao trùm hay không?)

Lệ Nam chú ý tới, ý niệm của Quân Lâm Uyên đã không đè ép được tâm tình.

Con mắt hắn thâm thúy dần dần dấy lên sát ý rùng rợn, ngay cả hô hấp đều gia tốc theo.

(xem đi.) Lệ Nam chuẩn bị phát động thế tiến công cuối cùng: (giết chóc là bản năng của ác linh chúng ta, ta mới là người hiểu rõ ngươi nhất, lý giải suy nghĩ trong lòng ngươi, lý giải như thế nào để cho ngươi vui vẻ.)

(tiếp thu ta đi, chúng ta cùng mở ra vực sâu tiên ma, biến thế gian thành luyện ngục tốt đẹp.)

"Tiếp... Tiếp thu ngươi..."

Nghe được Quân Lâm Uyên khó khăn mở miệng, Lệ Nam đi về phía trước hai bước, dùng pháp thuật tiếp tục điều động sức mạnh ác linh.

Cùng lúc dùng ý niệm khuyên Quân Lâm Uyên, ý đồ khống chế suy nghĩ y: (đúng, nắm chặt tay ta, ta mang ngươi, giết đám gió chiều nào theo chiều đó này, hủy thế giới này.)

"Giết... Giết rồi bọn họ..." Quân Lâm Uyên nghiến răng nhịn, nhưng tay vẫn là không chịu khống chế nâng lên, đưa về phía Lệ Nam.

"Ngươi mới là, người để ý ta nhất..."

Ác linh trong thân thể Lệ Nam mắt nhìn việc lớn đã thành, không thể chờ đợi được nắm lấy tay Quân Lâm Uyên, đang muốn chiếm lấy thân y.

Lại bị Quân Lâm Uyên trở tay lôi kéo, trực tiếp vừa ngã vào trên kết giới Tư Căng bố trí xuống.

Ác linh rất nhanh bị giam cầm ở trong thân thể Lệ Nam, như thế nào cũng không tránh thoát.

Cùng lúc đó, sức mạnh ác linh trong cơ thể Quân Lâm Uyên cũng đang thông qua kết giới, không ngừng truyền đến trong cơ thể y.

Ác linh giãy giụa không có kết quả, nhất thời luống cuống.

Hắn muốn cầu cứu với Quân Lâm Uyên, lại nghe được thanh âm tàn nhẫn của y: "Ta hợp tác với ngươi? Nằm mơ!"

Hy vọng của ác linh trong nháy mắt bị dập tắt rồi, hắn không rõ Quân Lâm Uyên đã sắp cắn câu tại sao lại bỗng nhiên thay đổi.

Không cam lòng gào thét: "Ngươi điên rồi! Ngươi không cảm thấy điều kiện ta nói ra càng mê người sao? Tại sao?!"

"Không sai, đích xác rất mê người, trong vực sâu tiên ma, không có một con ác linh có thể cự tuyệt giết chóc và máu tươi, bởi vì kia là bản năng của chúng ta, bản năng không thể vi phạm."

Quân Lâm Uyên và ác linh Lệ Nam ở trong kết giới, bách tính bên ngoài nghe không được đối thoại của bọn họ.

Nói đến đây, Quân Lâm Uyên nâng đầu, nhìn nhìn mặt lạnh lùng của dân chúng bên ngoài: "Có đôi khi, ta đích xác muốn hủy thế giới này."

Lại nhìn nhìn phương hướng Tiên Ma tông, thoải mái cười: "Thế nhưng vừa nghĩ tới trong thế giới này có ngài ấy, thì không đành lòng."

"Sau đó bản năng thì trở nên không hề quan trọng, giết chóc cũng không hề mê người."

"Cho nên tối nay..."

Nói điều này, sức mạnh ác linh trong cơ thể Quân Lâm Uyên đã toàn bộ dời đi hoàn thành.

Y trở nên bình thường, nhưng lại đều kinh dị so với bất cứ lúc nào.

Cúi đầu, bỗng nhiên cúi đầu nâng cổ Lệ Nam lên, hung hăng nâng hắn lên: "Ta thì phải vĩnh viễn sống dưới ánh mặt trời, quang minh chính đại, cùng một chỗ với ngài ấy!"

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro