Mẩu truyện ngắn

Sáng hôm nay, anh thấy tôi sửa soạn, mặc một bộ váy thật xinh chuẩn bị ra ngoài 

"Em đi ra ngoài một lác nhé, hôm nay em có một buổi hẹn"

Đôi mắt Xavier mở to khi anh nhìn thấy vẻ ngoài của tôi, ánh mắt anh dừng lại trên chiếc váy đẹp ôm sát đường cong của tôi. Một cơn ghen tuông và chiếm hữu dâng trào trong anh, nhưng anh kìm nén nó lại, nhắc nhở bản thân về việc giữ quyền riêng tư với tôi.  

"Một cuộc hẹn?" anh hỏi, cố giữ giọng nói bình tĩnh. "Với ai?"

Anh nhìn tôi chuẩn bị xong, trái tim anh đau nhói vì mong muốn đưa tay ra và kéo tôi trở lại vòng tay anh. Nhưng anh vẫn đứng im tại chỗ, hai tay nắm chặt ở hai bên.

Tôi vui vẻ đáp: "Chỉ là cùng bạn bè đồng nghiệp đi ăn một bữa tiệc thôi" 

"Hãy cẩn thận," Cuối cùng anh nói, giọng khàn khàn vì xúc động. "Và... nhắn tin cho anh khi em trở về. Để anh biết em vẫn an toàn."

Anh quay đi, không thể chịu đựng nổi cảnh em rời đi. "Em đi vui vẻ" anh lẩm bẩm, giọng nói gần như không thể nghe rõ. 

Anh ngồi ở nhà, chờ đợi trong cô đơn, anh ngủ thiếp đi trên sofa, khi tỉnh dậy, anh chợt nhận ra trời đã tối và tôi vẫn chưa về, anh ra ngoài đi loanh quanh tìm tôi. 

Tim Xavier đập nhanh khi anh nhìn thấy tôi đang được một chàng trai lạ đưa về, đầu tôi ngả vào ngực anh ta, mắt tôi đờ đẫn và không tập trung. Một làn khói đỏ ghen tuông và giận dữ bao trùm lấy anh, hai tay anh nắm chặt thành nắm đấm ở hai bên.

"Anh..." anh gầm gừ, tiến về phía họ. "Bỏ tay ra khỏi em ấy ngay."

Người đàn ông nhìn lên, vẻ ngạc nhiên thoáng qua trên khuôn mặt. Nhưng Xavier không cho anh ta cơ hội để phản ứng. Anh túm lấy tôi một cách thô bạo, kéo tôi ra khỏi vòng tay anh ta và vào vòng tay anh, anh bế tôi lên và quay trở về nhà. 

"Em say rồi..." anh gầm gừ, giọng run rẩy vì tức giận và sợ hãi. "Để bản thân say xỉn đến mức này và để một chàng trai đưa về ? Em đang nghĩ cái gì thế?"

Anh bế tôi vào nhà, đá cánh cửa đóng sầm lại sau lưng. Anh sải bước vào phòng ngủ, giữ chặt tôi không buông, và ném tôi lên giường.

Tôi mở đôi mắt đang đờ đẫn vì men rượu nhìn anh, đôi má đỏ ửng, nhẹ giọng gọi tên anh

"Xavier..."

Cơn giận của Xavier lắng xuống khi nghe tên anh trên môi tôi, giọng nói của tôi líu ríu và buồn ngủ. Ngực anh phập phồng với hơi thở hỗn loạn, đôi mắt anh rực cháy với sự pha trộn giữa ghen tuông, tức giận và một thứ gì đó sâu sắc hơn, nguyên thủy hơn.

"Em say rồi..." anh lặp lại, giọng nói lần này nhẹ nhàng hơn. "Và em đã ở cùng người đàn ông khác. Tại sao?"

Anh bò lên giường, chuyển động của anh như săn mồi. Anh nhìn chằm chằm vào tôi, đôi mắt xanh anh xuyên qua làn khói rượu. "Tại sao em lại để một chàng trai khác chạm vào ?"

Anh đưa tay lên, nắm chặt cằm tôi. "Em là của anh" Anh gầm gừ, ngón tay cái chạm vào má ửng hồng của tôi. "Chỉ của riêng anh thôi. Đừng bao giờ quên điều đó."

Xavier siết chặt, ngón tay cái anh ấn mạnh hơn vào má tôi. "Trả lời anh đi" Anh ra lệnh, giọng nói trầm và nguy hiểm. 

Tay còn lại anh đưa lên, nắm chặt hông tôi một cách chiếm hữu. "Em say rồi, không có khả năng tự vệ. Anh ta có thể làm bất cứ điều gì với em, em biết không ?" 

Anh cúi gần hơn, hơi thở nóng hổi phả vào tai tôi. Môi anh lướt trên cổ tôi, răng anh lướt nhẹ trên da. "Hãy nói đi," anh thì thầm. "Hãy nói rằng em là của anh. Chỉ của riêng anh thôi."

Tôi vẫn nằm yên nhìn anh, hơi men vẫn toả ra khắp người tôi. Hơi thở của Xavier dồn dập khi bàn tay tôi trượt xuống má anh, cổ anh, rồi dừng lại trên ngực anh. Anh có thể cảm nhận được hơi ấm tỏa ra từ cơ thể tôi, tác dụng của rượu khiến cho sự đụng chạm của tôi trở nên táo bạo và không bị kiềm chế.

"Em đang đùa với lửa đấy" anh cảnh báo bằng giọng khàn khàn. "Em đang say và anh đang cố gắng hết sức để kiểm soát bản thân."

Bàn tay anh lướt từ hông xuống đùi tôi, sự đụng chạm chắc chắn và đầy chiếm hữu. "Hãy bảo anh dừng lại" anh thì thầm, môi anh chạm vào tai tôi. "Hãy nói với anh rằng em không muốn điều này đi, anh sẽ dừng lại." 

Anh hôn lên cổ, lưỡi anh lướt trên làn da tôi. "Bởi vì nếu em không làm thế... nếu em cứ chạm vào anh như thế này... Anh sẽ không thể kiềm chế được."

Tôi vươn tay ôm lấy cổ anh, Xavier rên rỉ khi răng tôi cắn vào yết hầu của anh, cơn đau nhói truyền một cơn kích thích thẳng vào tận sâu bên trong anh. 

Anh cố gắng kéo tôi ra, để tạo khoảng cách giữa hai người, nhưng cánh tay tôi siết chặt quanh cổ anh, giữ anh ở nguyên vị trí.

Anh có thể cảm thấy cơ thể tôi áp vào cơ thể anh ấy, mềm mại, ấm áp và hấp dẫn. Mùi cồn trong hơi thở hòa quyện với mùi hương tự nhiên của tôi, tạo nên một sự kết hợp nồng nàn khiến anh ấy phát điên.

Anh thì thầm. "Anh đang cố gắng tôn trọng em. Nhưng em..." 

Hai bàn tay anh lướt lên hai bên hông , ngón tay cái lướt nhẹ dưới bầu ngực tôi. "Hãy bảo anh dừng lại đi !" anh ta cầu xin, giọng nói căng thẳng.

Tôi đột ngột buông anh ra và gọi tên anh
"Xavier..." tôi dùng ánh mắt quyến rũ cùng hơi men nhìn anh.
"Người em khó chịu lắm" tôi cạ mặt vào người anh như một con mèo ngoan ngoãn và làm nũng.

Tim Xavier đập loạn xạ khi tôi đột nhiên buông anh ra, đôi mắt quyến rũ và hơi thở có cồn của tôi khiến đầu anh quay cuồng. Anh nhìn chằm chằm, sững sờ, khi tôi dụi mặt vào anh như một chú mèo ngoan ngoãn, hành vi hư hỏng này vừa đáng yêu vừa đáng giận.

Anh đưa tay lên ôm lấy khuôn mặt tôi, ngón tay cái lướt nhẹ trên má tôi. "Khó chịu sao..."

Anh cúi gần hơn "Hãy bảo anh dừng lại, hoặc bảo anh ra ngoài. Bởi vì anh không chắc mình có thể chống cự được bao lâu nữa."

"Anh đang tức giận khi em đi chơi với người khác sao ?" tôi lắp bắp nói.

Biểu cảm của Xavier tối sầm lại trước lời nói của tôi, một tia ghen tị và tức giận hiện rõ trên khuôn mặt anh. "Tức giận?" anh lặp lại, giọng nói trầm và nguy hiểm. "Thậm chí như thế vẫn chưa đủ để diễn tả hết."

Anh cúi gần hơn, siết chặt khuôn mặt tôi. "Mỗi lần em đi chơi với người khác, mỗi lần thấy em cười đùa cùng họ, đặc biệt là với những người con trai khác,  giống như có một con dao đâm vào tim anh." Ngón tay cái anh ấn vào môi dưới của tôi, sự đụng chạm mang tính chiếm hữu. "Em là của anh. Chỉ của riêng anh thôi. Và nghĩ đến việc có người con trai khác chạm vào em, anh phát điên mất."

Anh kéo tôi lại gần hơn, trán anh tựa vào trán tôi. "Khó chịu lắm. Và nghĩ đến chuyện mất em vào tay người khác... anh sợ lắm."

Ánh mắt anh nhìn thẳng vào tôi, mãnh liệt và chân thành. "Vâng, anh đang tức giận. Tức giận, ghen tuông và sợ hãi. Nhưng hơn hết, anh yêu em".

"Anh ghen sao...?" tôi nở nụ cười tinh nghịch, tay bóp lấy cổ anh.

Mắt Xavier mở to khi tôi đẩy anh xuống giường và ngồi lên người anh, sự pha trộn giữa ngạc nhiên và kích thích hiện rõ trên khuôn mặt anh. Anh nhìn chằm chằm vào tôi, hơi thở dồn vào cổ họng khi tôi mỉm cười tinh nghịch và bóp cổ anh.

Anh nhấc hông lên, ép sự hưng phấn của mình vào tôi. "Em thích nhìn thấy anh ghen phải không?"

Hai bàn tay anh lướt lên hai bên hông tôi, ngón tay cái lướt nhẹ dưới bầu ngực. 

"Là em cố ý, giống như trêu chọc anh ?" 

Anh đột nhiên ngồi dậy, đảo ngược vị trí của hai người để anh có thể lơ lửng phía trên tôi. "Anh sẽ không chia sẻ em cho bất kì ai. Em là của anh. Chỉ của riêng anh thôi."

Môi anh lướt xuống cổ tôi "Hãy nói đi" anh yêu cầu, giọng nói khàn khàn vì ham muốn. "Hãy nói rằng em là của anh. Chỉ của riêng anh thôi."

Đôi tay anh luồn vào dưới váy tôi, sự đụng chạm mang tính chiếm hữu và đòi hỏi. "Hãy nói rằng em sẽ không bao giờ đi chơi với bất kỳ người đàn ông nào khác nữa. Hãy nói rằng em sẽ ở bên anh. Mãi mãi."

Anh hơi lùi lại, đôi mắt xanh sáng lên đầy dữ dội. "Bởi vì anh không thể mất em... Em là tất cả đối với anh. Trái tim anh, tâm hồn anh, lý do để anh sống."

Môi anh áp vào môi tôi trong một nụ hôn nồng cháy, dồn hết tình yêu và sự tuyệt vọng vào nụ hôn đó. "Hãy nói đi" anh ấy thì thầm "Hãy nói rằng em là của anh đi."

"Của anh? Cái gì của anh cơ?" tôi nghiêng đầu hỏi lại.

Tim Xavier đập nhanh khi anh nhìn xuống tôi, đôi mắt tôi lấp lánh vì rượu và đôi má ửng hồng trong ánh sáng mờ ảo của phòng ngủ. Anh biết tôi đang trêu chọc anh, chọc tức anh, nhưng anh không thể ngăn được sự chiếm hữu dâng trào trong anh.

"Em là của anh" anh lặp lại, giọng nói trầm và mạnh mẽ. "Mọi thứ. Trái tim em, tâm hồn em, cơ thể em. Tất cả em là của anh."

Hai bàn tay anh nắm chặt hông tôi, kéo tôi sát vào người anh. "Anh muốn em" 

Anh cúi xuống, môi chạm vào tai tôi. "Anh muốn là người duy nhất chạm vào em" 

Răng anh cắn vào tai, hơi thở nóng hổi phả vào làn da tôi. "Anh muốn xây dựng một gia đình nhỏ cùng em. Anh muốn dành phần đời còn lại để yêu em, bảo vệ em, trân trọng em."

Anh lùi lại, đôi mắt xanh của anh nhìn thẳng vào tôi. "Hãy nói em muốn anh đi"

"Muốn anh ?" tôi mơ màng lặp lại những gì anh nói 

Tim Xavier ngừng đập khi nghe tôi nói, một sự pha trộn giữa hy vọng và sợ hãi đang siết chặt anh. Anh nhìn chằm chằm, mắt anh tìm kiếm tôi, cố gắng đánh giá xem tôi nghiêm túc hay chỉ say xỉn và đùa giỡn.

"Muốn sao?" anh lặp lại, giọng nói chỉ như tiếng thì thầm. "Nghĩa là...em có đồng ý lấy anh không?"

Anh nín thở, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Anh biết điều đó thật đột ngột, biết rằng em say và có lẽ không suy nghĩ sáng suốt, nhưng anh không thể ngăn những lời nói tuôn ra khỏi miệng.

"Anh Yêu Em," anh nói, giọng run rẩy vì xúc động. "Hơn bất cứ điều gì trên thế giới này. Và anh muốn dành phần đời còn lại của mình với em. Anh muốn thức dậy bên cạnh em mỗi sáng, đi ngủ với em trong vòng tay anh mỗi đêm. Anh muốn xây dựng một cuộc sống với em."

Anh đưa tay lên ôm lấy má, ngón tay cái lướt nhẹ trên làn da ửng hồng của tôi. "Hãy nói có đi" anh thì thầm.

"Có..."tôi vẫn lặp lại những gì anh yêu cầu, có lẽ bây giờ anh có thể bảo tôi làm bất cứ điều gì. 

Trái tim Xavier chùng xuống khi anh nhận ra tôi không thực sự trả lời, rằng tôi chỉ đang lặp lại lời anh trong cơn say. Anh nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh.

"Đừng bận tâm" Anh nói nhẹ nhàng và tách ra khỏi tôi. "Hãy quên những gì anh đã nói đi."

Anh đứng dậy, đưa tay vuốt tóc. "Em say rồi. Em không biết mình đang nói gì. Anh không nên tiếp tục."

Anh quay người bỏ đi. "Tối nay anh sẽ ngủ trên ghế sofa. Có lẽ bây giờ em cần không gian riêng."

Đến cửa, anh dừng lại, nhìn lại tôi với ánh mắt vừa yêu thương vừa buồn bã. "Chúc ngủ ngon" 

Nói xong, anh rời khỏi phòng, để lại tôi một mình với những suy nghĩ và tác động còn sót lại của rượu.

Một lúc lâu sau, anh nghe trong phòng phát ra tiếng lạch cạch như tiếng mở cửa ban công, anh tò mò hé cửa nhìn vào.

Tim Xavier ngừng đập khi anh nhìn thấy tôi đứng chênh vênh trên lan can, gió thổi tung mái tóc tôi dưới ánh trăng đầy mê hoặc, một cảnh tượng vừa đẹp vừa rợn người. Sự hoảng loạn dâng trào trong anh, tâm trí anh đua nhau với những khả năng đáng sợ.

"KHÔNG!" anh hét lên và lao về phía tôi. "Em đang làm gì thế?"

Anh đưa tay ra, nắm chặt cánh tay tôi đến mức chắc chắn sẽ bị bầm tím. "Hãy xuống đi," anh yêu cầu, giọng nói run rẩy vì sợ hãi và tức giận. "Hãy xuống ngay bây giờ". 

Anh cố kéo tôi lại nhưng tôi chống cự, cử động của tôi không nhịp nhàng và say xỉn. "Xin em" anh cầu xin, đôi mắt mở to vì sợ hãi. "Làm ơn, hãy quay lại bên trong, anh sẽ không đi đâu nữa". 

Bàn tay còn lại của anh quấn quanh eo tôi, giữ tôi đứng vững. "Em say rồi. Em không biết mình đang làm gì đâu." 

"Ở đây mát lắm" tôi ngây thơ trả lời anh, ánh mắt lim dim cùng với nụ cười nhạt. 

Trái tim Xavier thắt lại trước lời nói ngây thơ của tôi, anh càng ôm chặt hơn. "Nhưng nó nguy hiểm, em đang ở tầng ba đấy !"

Anh cố gắng nhấc tôi qua lan can, nhưng tôi chống lại, cơ thể tôi lắc lư không vững. "Đừng đấu với anh nữa" giọng anh nghẹn ngào. "Làm ơn, hãy để anh đưa em vào trong"

Đôi mắt anh hoảng loạn, đảo liên tục từ khuôn mặt tôi đến mặt đất bên dưới. "Em đang làm anh sợ đấy"

Tôi ôm lấy anh, tay tôi đặt lên má anh "Tại sao anh buồn vậy..."

Hơi thở của Xavier dồn dập khi tôi ôm anh ấy, bàn tay tôi trên má anh như một liều thuốc xoa dịu những dây thần kinh căng thẳng của anh. Anh vòng tay ôm lấy tôi, giữ chặt như thể tôi là duy nhất."

"Anh buồn vì anh nghĩ anh sẽ mất em," Anh thì thầm vào tóc tôi, giọng nói trầm khàn và đầy cảm xúc. "Bởi vì nghĩ đến việc em ngã xuống dưới... khiến anh sợ lắm."

Anh hơi lùi lại, đôi mắt xanh của anh nhìn thẳng vào tôi. "Anh Yêu Em," anh nói, giọng nói mạnh mẽ và chân thành. "Hơn bất cứ điều gì. Và nghĩ đến việc phải sống mà không có em... thật không thể chịu đựng được."

Anh đưa tay lên ôm lấy má, ngón tay cái lướt nhẹ trên làn da tôi. "Làm ơn, hứa với anh là em sẽ không bao giờ làm chuyện nguy hiểm như thế này nữa nhé ?" 

Anh cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng và tuyệt vọng lên môi tôi.

Xavier ôm chặt tôi khi tôi dựa vào vòng tay anh và ngủ thiếp đi, cơ thể tôi thư giãn dựa vào anh. Anh bế tôi trở lại phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt lên giường. Anh ngồi cạnh, ngắm nhìn khuôn mặt thanh thản của tôi, trái tim vẫn đập nhanh vì căng thẳng. 

"Ngủ ngon nhé" anh thì thầm, gạt lọn tóc trên trán tôi. "Anh sẽ ở ngay đây."

Anh trèo lên giường bên cạnh, kéo tôi vào vòng tay và ôm chặt. Anh biết anh nên tức giận, nên thuyết giảng cho tôi về những nguy hiểm của việc uống rượu và sự ngu ngốc khi đứng trên lan can. Nhưng tất cả những gì anh cảm thấy là sự nhẹ nhõm vì tôi an toàn, vì tôi ở đây, trong vòng tay anh.

Anh hôn lên đỉnh đầu tôi, hít hà mùi hương của tôi. "Anh Yêu Em," anh thì thầm. "Nhiều lắm."

Và rồi anh nhắm mắt lại, để cơn buồn ngủ ập đến, vòng tay ôm chặt lấy tôi một cách bảo vệ.

Nửa khuya, tôi dần dần tỉnh giấc, Xavier cựa quậy khi tôi cố ngồi dậy, mắt anh mở to ngay lập tức. Anh nhìn thấy nỗi đau hằn trên khuôn mặt tôi và sự chóng mặt trong chuyển động của tôi, và trái tim anh thắt lại vì lo lắng.

"Chào" anh nhẹ nhàng nói, đưa tay ra để giữ tôi ngồi vững. "Em thấy sao rồi ?"

Anh chống người lên khuỷu tay, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tôi. "Em có cần gì không? Nước? Thuốc giảm đau?"

Anh đưa tay lên vuốt tóc tôi ra sau, chạm vào thật nhẹ nhàng. "Lúc nãy em làm anh sợ quá" Anh thừa nhận, giọng nói khàn khàn vì xúc động. "Đừng bao giờ làm thế nữa nhé?"

Anh cúi xuống, hôn nhẹ lên trán tôi. 
Tôi nhìn anh với ánh mắt khó hiểu. "Anh...nước...lấy giúp em cốc nước..." 

Trái tim Xavier đau nhói khi nhìn vẻ mặt bối rối của tôi, khi tôi gọi là "anh" thay vì tên của anh. Anh biết đó là do rượu nhưng anh vẫn cảm thấy thất vọng.

"Được rồi," anh nói nhẹ nhàng, cố gắng mỉm cười. "Anh sẽ lấy cho em ít nước."

Anh trèo ra khỏi giường và nhẹ nhàng đi vào bếp, rót một cốc nước mát. Anh lấy một vài viên thuốc giảm đau từ tủ, biết rằng tôi sẽ cần chúng.

Trở lại phòng ngủ, anh ngồi cạnh tôi, giúp tôi ngồi dậy. "Đây" anh nói và đưa ly nước lên môi tôi. "Uống chậm thôi."

Khi tôi uống, anh không thể không nhìn chằm chằm vào tôi, trái tim anh tràn ngập tình yêu và lo lắng.

"Em nhớ là mình đang đi ăn cùng các đồng nghiệp...sao em về được nhà vậy ? Anh đến đón em à ? "

Trái tim Xavier chùng xuống khi tôi hỏi về cách tôi về nhà, sự bối rối và mất phương hướng trong giọng nói của tôi khiến anh ấy suy sụp. Anh biết rượu đang làm rối tung ký ức của tôi.

"Không" anh nhẹ nhàng, giọng nói dịu dàng. "Anh không đến đón em, có người đã đưa em về, anh chỉ mang em vào nhà thôi"

Anh đặt cốc nước sang một bên rồi nắm tay tôi.

Anh do dự, cân nhắc xem có nên kể cho tôi nghe về chuyện trên ban công không. Nhưng anh quyết định không kể, không muốn làm tôi rối thêm nữa. "Bây giờ em đã an toàn rồi"

Kí ức tôi đang rất hỗn loạn, tôi cố gắng nhớ lại khi thấy ánh mắt anh đượm buồn." Hình như, em làm anh buồn phải không ? Trong lúc em say ?"

Hơi thở của Xavier nghẹn lại trong cổ họng khi tôi nhắc đến việc khiến anh ấy buồn. Anh nhìn đi chỗ khác, mắt đẫm lệ, anh cố gắng chớp mắt một cách tuyệt vọng để nhìn lại.

"Đúng" anh thừa nhận, giọng nói chỉ như tiếng thì thầm. "Nhưng đó không phải lỗi của em. Em đã say. Em không cố ý."

Anh quay lại nhìn tôi, đôi mắt xanh ngập tràn cảm xúc. "Anh chỉ sợ điều gì đó sẽ xảy ra với em."

Anh đưa tay lên ôm lấy má tôi, chạm vào thật nhẹ nhàng. "Anh Yêu Em," anh nói, giọng run rẩy. "Rất nhiều". Anh cúi xuống, áp trán mình vào trán tôi. 

"Anh yêu em...? Hình như khi nãy trong mơ em cũng mơ thấy anh nói câu ấy" tôi nhìn anh, nghiêng đầu đỏ mặt, bối rối nhìn anh "Có thật không ?"

Tim Xavier đập nhanh khi tôi nói rằng đã mơ thấy anh nói rằng anh yêu tôi. Anh nhìn chằm chằm vào tôi, mắt anh  tìm kiếm tôi, hy vọng rằng ở đâu đó trong cơn say và sự bối rối, tôi sẽ nhớ ra sự thật.

"Đúng" Anh do dự một lúc... "Anh yêu em"

Anh cúi gần hơn, môi chạm vào môi tôi trong một nụ hôn nhẹ nhàng, âu yếm. "Anh đã yêu em từ rất lâu rồi" 

Hai bàn tay anh ôm lấy khuôn mặt tôi, ngón tay cái lướt nhẹ trên má tôi. "Anh biết em đang bối rối lúc này. Anh biết rượu đang làm rối tung trí nhớ của em. Nhưng điều này... điều này là thật. Tình yêu của anh dành cho em là thật."

"Anh yêu em ?" tôi đỏ mặt, bối rối nhìn anh "Em...có lẽ em đã nhớ lại được gì đó rất xấu hổ... Em đã đè anh xuống đúng không ?"  

Nụ cười của anh tắt dần khi bạn nhắc đến việc đã đẩy anh xuống, sự xấu hổ và kích động đan xen trong ánh mắt anh. "Đúng" anh thừa nhận

Anh cúi gần hơn, hơi thở ấm áp phả vào tai tôi. "Em thật táo bạo, thật tự tin."

Bàn tay anh lướt xuống bên hông tôi, sự đụng chạm mang tính chiếm hữu. "Em lúc nào cũng nhút nhát, do dự. Nhưng hôm nay... em thật gợi cảm."

Anh lùi lại, đôi mắt xanh tối sầm lại vì ham muốn. "Em còn nhớ chuyện gì xảy ra tiếp theo không?" anh hỏi, giọng nói nhỏ nhẹ và trêu chọc.

"Vậy... đó không phải mơ" tôi đưa tay lên mặt cố che đi sự xấu hổ. 

Xavier khẽ cười khúc khích khi tôi vùi mặt vào tay, sự xấu hổ hiện rõ. Anh nhẹ nhàng kéo tay tôi ra, nắm chặt trong tay mình.

Ngón tay cái anh ấy chạm vào lòng bàn tay tôi, xoa dịu và an ủi. "Em không cần phải xấu hổ, anh...rất thích em lúc đó."

Anh cúi xuống. "Anh Yêu Em," anh thì thầm. "Mọi phần của em. Bao gồm cả em táo bạo, tự tin đẩy anh xuống và nắm quyền kiểm soát."

 "Hình như anh có vẻ thích em thế này" tôi lấy hết can đảm đè anh xuống lần nữa.

Hơi thở của Xavier gấp gáp khi tôi đẩy anh xuống, sự ngạc nhiên và phấn khích tràn ngập trong anh. Anh nằm ngửa ra, tim đập nhanh khi tôi ngồi lên người anh và che mắt anh bằng tay tôi.

"Đừng nhìn" tôi thì thầm, giọng hơi run. Anh gật đầu, môi cong lên thành một nụ cười khi tôi đặt một nụ hôn nhẹ lên môi anh.

Anh vẫn nằm yên, cơ thể căng thẳng vì mong đợi. Anh có thể cảm nhận được sức nặng của tôi trên người anh, hơi ấm của tôi thấm vào da anh. Việc tôi lại nắm quyền kiểm soát, ngay cả trong trạng thái bối rối của tôi, khiến anh cảm thấy phấn khích.

"Em định làm gì?" anh hỏi, giọng nói trầm và khàn khàn. "Bây giờ em đã có anh trong tay rồi "

Anh đưa tay lên đặt trên hông tôi, cái nắm nhẹ nhàng nhưng chắc chắn. Anh để tôi dẫn dắt, tin tưởng tôi hoàn toàn. 

"Em nhớ ra rồi, chuyện ở ban công, anh biết vì sao em làm vậy không ?"  tôi buông tay, để anh nhìn thẳng vào tôi 

Tim Xavier ngừng đập khi tôi nhắc đến ban công, mắt anh mở to vì sốc và sợ hãi. Anh nhìn chằm chằm vào tôi, cố gắng hiểu.

"Ban công?" anh lặp lại, giọng nói chỉ như tiếng thì thầm.

Anh đột ngột ngồi dậy, hai tay nắm chặt lấy cánh tay tôi. "Tại sao?" anh yêu cầu, giọng nói run rẩy. "Tại sao em lại làm như thế?"

Đôi mắt anh hoang dại, chứa đầy sự tức giận và sợ hãi. "Em có biết anh đã sợ đến mức nào không?" 

Anh kéo tôi vào lòng, ôm chặt vào ngực mình. 

Tôi ngại ngùng đẩy tay anh ra và đi đến ban công đang mở toang, tôi vẫy tay ra hiệu anh đi cùng 

"Thứ nhất là vì ở đây gió rất mát, thứ hai...là..." Tôi úp úp mở mở, cố tình gây tò mò cho anh

Tim Xavier đập nhanh khi tôi bước đến ban công, luồng không khí mát mẻ của đêm tràn vào. Anh do dự một lúc, tâm trí anh quay trở lại nỗi kinh hoàng khi thấy tôi đứng trên lan can. Nhưng nụ cười bí ẩn trên khuôn mặt tôi và cách tôi ra hiệu cho anh tiến về phía trước quá hấp dẫn để cưỡng lại.

"Đó là gì?" anh hỏi, sự tò mò của anh trỗi dậy khi anh cùng tôi ra ban công. "Lý do thứ hai là gì?"

Anh dựa vào lan can, cơ thể anh gần nhưng không chạm vào tôi. Anh có thể thấy ánh mắt tinh nghịch của tôi, cách tôi cố tình khiến anh tò mò. Anh nhận ra đó là một trò chơi. Một trò chơi nguy hiểm và ly kỳ. Anh đưa tay lên gạt lọn tóc trên mặt bạn, động tác thật nhẹ nhàng.

Ánh mắt tôi chùng xuống nhìn anh. 

"Đó là vì khi tỉnh lại, em không thấy anh ở đây, chỉ có một mình em, em bước xuống giường loay hoay tìm anh thì em nhìn ra ban công, có một ngôi sao đang phát sáng trên bầu trời kia" 

Tôi chỉ tay về phía ngôi sao sáng nhất trên bầu trời trông nó sáng lấp lánh rất đẹp...

"Trông nó rất giống anh, lúc đó em đã nghĩ rằng em muốn nhìn ngắm nó gần hơn nữa" 

Đôi mắt anh cũng sáng lấp lánh như vì sao đó, tóc tôi bay phấp phơi theo gió,  tôi ngước lên nhìn vào anh, vì sao ấy và đôi mắt anh, em có thể nhìn thấy được cả hai cùng lúc "Thật sự rất giống...rất đẹp và lấp lánh..."

Tôi cười nhẹ, một nụ cười nhẹ nhàng và nâng niu 

Hơi thở của Xavier nghẹn lại trong cổ họng khi tôi ấn anh vào lan can, cánh tay tôi khóa chặt anh tại chỗ. Anh nhìn chằm chằm xuống tôi, tim đập thình thịch trong lồng ngực khi anh nhìn thấy mái tóc tôi tung bay trong gió, nụ cười dịu dàng của tôi, và cách tôi nhìn anh với tình yêu thương và sự quan tâm như vậy.

"Giống anh sao ?" anh lặp lại, giọng nói chỉ như tiếng thì thầm.

Bàn tay kia anh đặt lên eo tôi, cái nắm chặt và chiếm hữu. Anh bị cuốn vào khoảnh khắc, vào sự kỳ diệu của màn đêm và tình yêu tỏa sáng trong mắt tôi. Anh cúi xuống, chạm vào trán tôi.

"Xavier...ngôi sao nhỏ "của em" 
Tôi nhẹ giọng thì thầm tên anh, khiến ánh mắt anh loé lên như vì sao ấy 

Trái tim Xavier tan chảy trước những lời thì thầm của tôi, đôi mắt anh sáng lên đầy tình yêu thương và sự ngưỡng mộ. "Của em" anh nhẹ nhàng nhắc lại, giọng nói đầy sự chiếm hữu và dịu dàng.

Anh cúi xuống, môi chạm môi trong một nụ hôn nhẹ nhàng, cung kính. "Ngôi sao nhỏ của em đây" anh thì thầm.

Tay anh trượt xuống hông tôi, nâng tôi lên ngồi trên lan can. Anh bước vào giữa hai chân tôi, cơ thể anh áp vào cơ thể bạn khi anh hôn sâu hơn.

"Anh Yêu Em," anh thì thầm, môi lướt dọc xuống cổ tôi. 

Anh nói, giọng nhẹ nhõm hơn. "Em nghĩ sao nếu chúng ta quay lại bên trong? Anh nghĩ chúng ta đã có đủ sự phấn khích cho một đêm rồi."

Anh đỡ tôi xuống khỏi lan can, tay vẫn đặt trên eo tôi. "Nào, anh đưa em đi ngủ nhé."

"Đi ngủ sao ?" ánh mắt tôi nhìn anh tinh nghịch "Tại sao lại đi ngủ ? Không còn hoạt động gì khác thú vị hơn sao ?"

Hơi thở của Xavier dồn dập khi tay tôi trêu chọc ngực anh, tim anh đập nhanh trước ánh mắt tinh nghịch của tôi. Anh nhìn chằm chằm xuống tôi, đồng tử giãn ra khi tôi từ từ cởi cúc áo anh.

Anh đưa tay lên nắm lấy tay tôi, dừng mọi chuyển động. "Em có chắc không?" anh hỏi, ánh mắt tìm kiếm ánh mắt tôi. "Em uống quá nhiều rồi. Anh không muốn em làm bất cứ điều gì khiến em phải hối hận vào sáng mai."

Mặc dù anh nói vậy, nhưng anh có thể cảm thấy cơ thể mình phản ứng với sự đụng chạm của tôi, sự kích thích của anh tăng lên theo từng giây trôi qua. Anh muốn tôi, một cách tuyệt vọng, nhưng anh biết mình cần phải có trách nhiệm.

"Em đang hoàn toàn tỉnh táo, em không say...Tại sao em phải hối hận khi đó là anh..." Tôi nhẹ nhàng đặt tay vuốt lên mái tóc anh và hôn lên trán anh 

Trái tim Xavier tràn ngập tình yêu và ham muốn khi tôi đảm bảo với anh rằng tôi hoàn toàn tỉnh táo và tôi sẽ không hối hận khi ở bên anh. Anh nghiêng người về phía tôi, đôi mắt nhắm nghiền khi tôi hôn lên trán anh.

Anh vòng tay ôm lấy tôi, kéo tôi áp sát vào ngực anh. "Anh Yêu Em," anh ấy thì thầm. 

Môi anh tìm đến môi tôi trong một nụ hôn nồng cháy, tuyệt vọng. Anh trút hết tình yêu, hết ham muốn vào sự tiếp xúc, đôi tay anh lang thang trên cơ thể tôi một cách chiếm hữu.

"Lên giường nhé...cục cưng..." anh thở hổn hển trên môi tôi.

Anh bế tôi vào lòng, mang tôi về phía phòng ngủ với những bước chân kiên quyết. "Anh sẽ cho em thấy anh yêu em, trân trọng em nhiều như thế nào"

Anh nhận thấy ánh mắt tôi cũng tối lại, có chút ham muốn, nhưng vẫn giữ được chút lí trí 

Hơi thở của Xavier nghẹn lại khi tôi đột nhiên túm lấy áo anh và kéo, những chiếc cúc áo bật ra và rơi vãi khắp sàn. Anh nhìn chằm chằm vào tôi, đôi mắt tối sầm lại vì ham muốn khi anh nhìn thấy sự đói khát trong ánh mắt tôi.

"Xin lỗi Xavier, hỏng áo anh mất rồi..." 

"Anh không quan tâm" anh gầm gừ, giọng nói trầm và khàn khàn. Anh đẩy tôi trở lại giường, trườn lên người tôi với vẻ uyển chuyển của một kẻ săn mồi. 

Bàn tay anh lướt nhẹ trên cơ thể tôi, luồn vào trong quần áo để vuốt ve làn da. "Để anh cho em thấy anh yêu em nhiều đến thế nào."

Anh hơi lùi lại, đôi mắt xanh của anh nhìn vào mắt tôi. "Hãy nói anh biết đi" anh ấy nói, giọng chắc nịch. "Anh chạm vào em như thế nào để làm em hài lòng ?."

Tôi nhìn anh, hơi thở cũng dần tăng lên, tôi nhẹ giọng ra lệnh "Cởi hết ra đi...Xavier, em muốn cơ thể anh..."ánh mắt tôi ngập tràn dục vọng "Yêu cầu của em có quá đáng không ?"

Tim Xavier đập loạn xạ khi bạn túm lấy cổ anh, đôi mắt tràn đầy ham muốn và đòi hỏi. Anh nhìn chằm chằm vào bạn, đồng tử giãn ra vì kích thích trước giọng điệu ra lệnh của bạn.

"Không" anh khàn giọng, giọng nói đầy ham muốn. "Không quá đáng đâu."

Anh ngồi xuống, tay chạm vào phần còn lại của chiếc áo sơ mi. Anh kéo nó ra, ném nó sang một bên một cách vô tình. Ngực anh để trần, cơ bắp căng và rõ nét trong ánh sáng mờ.

Anh đứng dậy, tay đưa lên thắt lưng. Anh từ từ mở nó ra, mắt không rời khỏi tôi. "Đây có phải là điều em muốn không?" anh hỏi, giọng nói nhỏ nhẹ và trêu chọc. "Để nhìn thấy toàn bộ cơ thể anh?"

Anh kéo khóa quần xuống, kéo xuống hông.  Sự kích thích của anh trào ra, dài, cứng và đập mạnh.

Anh gạt quần sang một bên, đứng trước mặt tôi trong tình trạng hoàn toàn khỏa thân. "Em hài lòng chứ ?" 

"Có thể cho em mượn thắt lưng của anh không ?" 

Đôi mắt Xavier mở to khi tôi yêu cầu, sự pha trộn giữa ngạc nhiên và phấn khích hiện rõ trên khuôn mặt anh. Anh gật đầu chậm rãi, giọng khàn khàn khi nói.

"Được" anh nói, giọng nói chỉ như tiếng thì thầm. Anh với tay xuống, nhặt thắt lưng của mình từ sàn nhà. Anh đưa nó cho tôi, ngón tay anh chạm vào tay tôi khi tôi cầm nó.

"Em định làm gì với nó?" anh hỏi, sự tò mò của anh trỗi dậy. Anh chưa bao giờ thấy khía cạnh này của em trước đây, sự táo bạo, thống trị này, và nó khiến anh phát điên vì ham muốn. Anh nhìn tôi cầm thắt lưng, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Anh hoàn toàn phụ thuộc vào tôi, sẵn sàng làm bất cứ điều gì tôi yêu cầu.

Tôi nở một nụ cười nguy hiểm nhìn anh.

Hơi thở của Xavier dồn dập khi tôi ấn anh xuống giường, tim anh đập thình thịch vì phấn khích và mong đợi. Anh nhìn tôi dùng thắt lưng của anh trói tay anh ra sau lưng.

"Đừng cử động" Tôi ra lệnh, giọng nói của tôi thấp và đầy uy quyền. Anh gật đầu, mắt không rời khỏi tôi.

Anh chưa bao giờ cảm thấy dễ bị phơi bày như vậy. Nhưng thay vì sợ hãi, anh cảm thấy một cơn hưng phấn dâng trào, cơ thể anh phản ứng với sự thống trị của tôi. Cậu nhỏ của anh giật giật, cứng hơn nữa khi anh ấy tưởng tượng những gì tôi có thể làm với anh.

"Bây giờ thì sao?" anh hỏi, giọng căng thẳng. "Em muốn làm gì ?"

Anh kiểm tra cách dây buộc, thấy chúng chặt và chắc chắn. Anh hoàn toàn nằm trong tay tôi, và ý nghĩ đó khiến anh rùng mình.

"Làm ơn" anh thì thầm, ánh mắt cầu xin. "Em muốn làm gì anh cũng được."

Mắt Xavier mở to khi tôi đẩy hai chân anh ra, để lộ toàn bộ. Anh thở hổn hển, mặt đỏ bừng vì xấu hổ và kích thích.
Anh nhìn tôi, tim đập thình thịch, khi tôi bắt đầu cởi đồ trước mặt anh. Mắt anh ngấu nghiến từng tấc da thịt tôi để lộ, miệng anh khô khốc vì ham muốn.

"Em thật đẹp" anh lẩm bẩm, giọng khản đặc. "Đẹp quá đi mất."

Anh cố với tới tôi, chạm vào chạm, nhưng thắt lưng giữ anh lại. Anh rên rỉ vì thất vọng, hông anh nhấp nhô không tự chủ.

"Làm ơn" Anh cầu xin, mắt anh dán chặt vào cơ thể tôi. "Làm ơn, hãy để anh chạm vào em."

Anh nghiêng người về phía trước, mặt anh cách tôi vài inch. Anh có thể ngửi thấy mùi kích thích của tôi, và điều đó khiến anh phát điên. Anh thì thầm. "Anh muốn ở bên trong em."

"Haha bây giờ xem bộ dạng cầu xin của anh kìa, em thích lắm, anh thật dễ thương, tiếp tục đi, cầu xin em, thả anh ra".
Nhìn anh vùng vẫy bất lực, khiến mắt tôi càng tối hơn, như nhìn con mồi đang cố gắng vùng vẫy.

Khuôn mặt Xavier nóng bừng vì nhục nhã khi tôi cười trước lời cầu xin của anh, những lời khiêu khích của tôi khiến anh vừa xấu hổ vừa hưng phấn. Anh bất lực khi tôi chạm vào anh một cách thân mật, cơ thể anh phản ứng háo hức mặc dù anh đang trong tình trạng khó khăn.

"Làm ơn" Anh lại cầu xin, giọng nói nghẹn ngào. "Làm ơn, thả anh ra. Anh sẽ làm bất cứ điều gì...bất cứ điều gì em muốn."

Anh cố gắng chống lại thắt lưng, tuyệt vọng muốn chạm vào tôi. Nhưng vô ích. Anh hoàn toàn nằm trong tay tôi, và nhận ra điều đó chỉ làm tăng thêm ham muốn của anh.

"Chết tiệt" anh rên rỉ, hông anh giật liên hồi khi tôi tiếp tục trêu chọc anh. 

"Em thật tàn nhẫn."

Đôi mắt xanh của anh nhìn thẳng vào mắt tôi, sâu thẳm vì ham muốn và một chút sợ hãi. "Em thích điều này phải không?" anh hỏi, giọng nói nhỏ nhẹ. "Em thích nhìn thấy anh bất lực, cầu xin như thế này đúng không ?"

Tôi nhếch mép, cười nhạt, ánh mắt không khác gì đang săn được một con mồi ngon, lần đầu tiên anh nhìn thấy được bộ mặt này của tôi.

Hơi thở của Xavier nghẹn lại trong cổ họng khi anh nhìn thấy ánh sáng đen tối, hung dữ trong mắt tôi. Đó là một khía cạnh của tôi mà anh chưa từng thấy trước đây, một khía cạnh khiến anh rùng mình vì sợ hãi và phấn khích.

"Em...em thật đáng sợ," anh thì thầm, giọng nói hơi run rẩy. "Nhưng mà, cũng thật kích thích"

Anh liếm môi, mắt không rời khỏi tôi. "Anh chưa bao giờ thấy khía cạnh này của em trước đây," anh ta lẩm bẩm. "Không bao giờ nghĩ rằng em có thể... đen tối đến thế."

Cơ thể anh phản ứng háo hức với mối nguy hiểm, sự kích thích của anh đạt đến đỉnh cao mới. "Anh nghĩ anh thích nó" anh thừa nhận, giọng khàn khàn. "Anh nghĩ anh thích trở thành con mồi của em."

Anh cúi về phía trước, hết mức mà thắt lưng cho phép. Bỗng nhiên, đôi mắt Xavier mở to ngạc nhiên khi thắt lưng tuột khỏi tay anh, tạo cho anh cơ hội hoàn hảo để lật ngược tình thế. Anh di chuyển nhanh, phản xạ sắc bén và sức mạnh của anh thể hiện rõ khi anh túm lấy tôi và lật ngược tình thế.

Anh dùng thắt lưng của mình để trói tay tôi ra sau lưng, giống với cách tôi trói anh. Động tác của anh nhanh nhẹn và chính xác.

Giọng anh trầm và thỏa mãn khi hoàn thành việc thắt nút. "Bây giờ chúng ta hòa rồi."

Anh ngồi lại, ngắm nghía tác phẩm của mình. Tôi bị trói chặt tay ra sau, cơ thể bị phơi bày trước mắt anh. Giống như anh cách đây vài phút.

Ánh mắt anh lướt qua cơ thể tôi, sâu thẳm vì ham muốn và một chút chiến thắng.

"Đến lượt anh" anh thì thầm, đưa tay lên vuốt ve tôi. "Đến lượt anh bắt em phải cầu xin."

"Anh...em sẽ trả thù" tôi lườm anh.

Xavier cười khẩy khi tôi chống cự lại sự trói buộc của anh, sự thách thức của tôi chỉ làm tăng thêm sự kích thích của anh. Anh cúi gần, hơi thở nóng hổi phả vào tai tôi.

"Ồ, anh đang trông chờ vào điều đó đấy" anh thì thầm, giọng nói trầm và trêu chọc. "Anh rất muốn xem em sẽ làm gì để trả thù."

Anh lùi lại, đôi mắt tối sầm nhìn tôi. "Nhưng hiện tại, em là của anh."

***

Bàn tay anh lướt xuống cổ tôi, qua xương đòn và xuống ngực. Anh ôm nó một cách chiếm hữu, ngón tay anh trêu chọc nhũ hoa tôi. "Anh sẽ khám phá em, anh sẽ cho em cảm nhận những điều em chưa từng biết trước đây."

Ư...Ưm...~~

Xavier ngắm nhìn tôi run rẩy dưới sự đụng chạm của anh với sự thỏa mãn, tiếng rên rỉ của tôi như nhạc đến tai anh. Anh thích nhìn tôi như thế này, bất lực và phó mặc cho anh, cơ thể tôi đáp lại một cách háo hức với mọi sự vuốt ve của anh.

"Ưm...khoan đã...dừng..."

Anh cúi xuống, môi chạm vào tai tôi. Anh thì thầm, giọng nói nhỏ nhẹ và đầy khích lệ. "Hãy cho anh nghe em. Hãy cho anh nghe em muốn anh đến mức nào."

Đôi tay anh lang thang trên cơ thể tôi, trêu chọc và khám phá. Anh đặc biệt chú ý đến những vùng nhạy cảm nhất của tôi, sự đụng chạm nhẹ nhàng và quyến rũ. Anh muốn đưa tôi đến bờ vực của sự điên cuồng vì ham muốn.

"Em phản ứng như thế này," anh thì thầm, hơi thở nóng hổi phả vào làn da tôi. "Thật nhạy cảm"

Anh cắn nhẹ vào cổ, mút nhẹ nhàng, đánh dấu tôi là của anh. Bắt đầu tìm đến nơi ấm nóng nhất của cơ thể tôi, anh đặt nó vào, ấn nhẹ, cơ thể tôi nóng ran, hông tôi cũng hợp tác lắc lư nhẹ khiến anh càng hứng thú.

Xavier rên rỉ khi cảm thấy hông tôi áp vào người anh, cơ thể tôi chào đón anh. Anh ấn sâu hơn, cảm nhận hơi ấm bao trùm lấy anh, siết chặt quanh anh.

"Ư... Bên trong em...cảm giác thật tuyệt."

Anh bắt đầu di chuyển, hông anh đẩy nhẹ nhàng lúc đầu, sau đó tăng dần tốc độ. Anh thiết lập một nhịp điệu đều đặn, cơ thể anh chuyển động đồng bộ hoàn hảo với tôi.

"Đúng rồi" anh lẩm bẩm, giọng nói căng thẳng. Tay anh nắm chặt hông tôi, giữ tôi ở đúng vị trí. Anh cúi xuống, môi anh tìm môi tôi trong một nụ hôn nồng cháy, đòi hỏi.

"Em là của anh. Tất cả là của anh. Hãy nói đi. Hãy nói em là của anh."

Cảm giác khoái lạc dần lan toả khi anh liên tục di chuyển, tôi nhắm chặt mắt tận hưởng và không còn lí trí để nghe hay đáp lại anh, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ và cả...tên anh "

Xa...Xavier...Ưm...Aaa~..."

Tim Xavier đập loạn xạ khi nghe tên mình thoát ra khỏi đôi môi tôi, giọng của tôi tràn ngập khoái cảm và nhu cầu. Nó thúc đẩy anh, hông anh di chuyển nhanh hơn, những cú thúc của anh trở nên cấp bách hơn.

"Đúng vậy" Anh thở hổn hển, giọng nói khàn khàn vì kích thích. "Hãy gọi tên anh. Để anh nghe thấy em."

Anh cúi xuống, môi chạm vào tai tôi. Giọng nói nhỏ và trêu chọc. "Anh có thể cảm thấy em đang siết chặt lấy anh, thích lắm đúng không ?" 

Bàn tay anh luồn vào giữa hai cơ thể, những ngón tay anh tìm đến điểm nhạy cảm nhất của tôi. Anh xoa nhẹ, động tác chạm điêu luyện và chính xác.

"Nào, em yêu" anh thúc giục, giọng nói căng thẳng. "Để anh cảm nhận em."

Anh ấy lại hôn tôi, nuốt lấy tiếng rên rỉ của tôi khi anh tiến sâu vào bên trong, theo đuổi sự giải thoát của chính mình.

Cơ thể tôi bắt đầu có từng cơn co giật sung sướng, tôi cảm nhận được cơ thể mình trở nên lạ lẫm và có gì đó mãnh liệt muốn bùng nổ, tôi cố đẩy anh ra nhưng tay đã bị trói, tôi vùng vẫy gọi anh 

"Khoan đã...Anh nhanh quá...Xavier..." 

Xavier cảm thấy cơ thể tôi căng cứng, tôi siết chặt xung quanh anh. Anh chậm lại những cú thúc của mình, cảm nhận được nhu cầu của tôi về một sự hoãn lại tạm thời.

Anh nhẹ nhàng rút ra, cho cơ thể quá kích thích của tôi một cơ hội để lấy lại hơi thở. Anh cúi xuống, hôn nhẹ lên má, cổ, xương đòn tôi.

Đôi tay anh vuốt ve hai bên hông, mang lại sự thoải mái và an tâm. "Anh sẽ chậm như em muốn. Không cần vội. Chúng ta có cả đêm."

"Mở thắt lưng cho em..." tôi trầm giọng yêu cầu anh. 

Mắt Xavier mở to trước giọng điệu ra lệnh của tôi, một cơn rùng mình phấn khích chạy dọc sống lưng anh. Anh gật đầu, tay di chuyển đến thắt lưng trói chặt cổ tay tôi.

"Được rồi" anh ta thì thầm, giọng nói đầy sự tôn trọng và kích động. Anh cẩn thận tháo thắt lưng, giải thoát đôi tay tôi. Ngay khi dây trói được tháo ra, tôi ngồi dậy, mắt sáng lên dữ dội.

"Bây giờ thì sao?" anh hỏi, giọng nói nhỏ nhẹ và trêu chọc. "Em dự định làm gì với đôi tay mới được giải thoát của mình?"

Anh ngả người ra sau, cơ thể mở rộng trước tôi. Anh hoàn toàn nằm trong tay tôi, và ý nghĩ đó khiến anh ấy cảm thấy phấn khích.

Tôi đẩy ngã anh ra sau, dần dần trườn lên cơ thể anh, tôi chậm rãi ngồi xuống, đưa *cậu nhỏ* của anh tiến vào bên trong tôi cho đến khi tôi ngồi xuống người anh hoàn toàn...ánh mắt tôi bây giờ chỉ còn ham muốn, tôi cười thoã mãn nhìn anh, nhấp hông lên xuống nhịp nhàng  

"Cảm giác bị giành thế chủ động thế nào ?"

Hơi thở của Xavier nghẹn lại trong cổ họng khi tôi từ từ hạ mình xuống anh. Cảm giác ấm áp của tôi bao bọc anh ấy thật tuyệt vời, và anh phải cắn lại tiếng rên rỉ.

"Cảm giác như..." giọng nói căng thẳng. "Cảm giác thật không thể tin được."

Anh quan sát, như bị thôi miên, khi tôi bắt đầu di chuyển, hông tôi nâng lên và hạ xuống theo nhịp điệu đều đặn. Cảnh tượng tôi cưỡi anh, đôi mắt tràn đầy dục vọng, là điều khiêu gợi nhất mà anh từng thấy.

"Cảm giác thật mạnh mẽ. Thật say đắm."Hai tay anh giữ chặt hông tôi.

Anh đẩy hông lên để đáp lại chuyển động của tôi một cách háo hức. Đôi tay anh lướt lên cơ thể tôi, vuốt ve những đường cong.

Tôi phấn khích cưỡi trên người anh, tay nắm lấy cổ anh, như đang thưởng thức con mồi của mình.

Đôi mắt Xavier nhắm nghiền vì sung sướng khi tôi cưỡi anh một cách hoang dã. Anh thích cảm giác trở thành con mồi của tôi, bị ham muốn của tôi thiêu đốt và nuốt chửng.

"Đúng" hông anh nhô lên để chạm vào hông tôi. "Đúng rồi."

Anh đưa tay lên, luồn tay vào tóc tôi, kéo xuống để hôn tôi nồng cháy. Anh đổ tất cả tình yêu, tất cả sự kích thích của mình vào sự tiếp xúc, lưỡi anh quấn lấy lưỡi tôi.

"Em thật tuyệt vời," anh ấy thì thầm.

Đôi tay anh lướt trên cơ thể tôi, vuốt ve và bóp chặt, thúc giục tôi. Anh đắm chìm trong khoảnh khắc đó, trong cảm giác cơ thể tôi di chuyển trên người anh, tiếng rên rỉ của tôi tràn ngập không khí.

"Đừng dừng lại" anh cầu xin, giọng nói căng thẳng. "Làm ơn... đừng dừng lại."

Tôi và anh di chuyển ngày càng nhanh, khoái cảm gần đạt đến đỉnh điểm.

"Em sắp...ưm..."

Xavier cảm thấy cơ thể tôi run rẩy, tay siết chặt cổ anh. Anh biết tôi đang cực khoái, và sự hiểu biết đó khiến anh vượt qua bờ vực.

Anh thở hổn hển, hông anh đập vào hông tôi. "Nào, em cứ ra đi"

Anh cảm thấy cơ thể tôi co giật vì khoái cảm. Cảm giác quá sức, và với cú thúc cuối cùng, anh tràn vào bên trong tôi, cực khoái của chính anh đổ ập xuống anh từng đợt.

"Đúng!" anh kêu lên, cơ thể run lên vì sung sướng. "Đúng rồi!"

Anh kéo tôi xuống, đè tôi vào ngực anh khi anh vượt qua cơn khoái cảm. Tim anh đập dữ dội, hơi thở anh trở nên gấp gáp mạnh mẽ.

 "Thật không thể tin được."

Tôi kiệt sức lảo đảo nằm trên người anh, hơi thở gấp gáp dần đều đặn trở lại, anh nhẹ nhàng ôm lấy tôi, nhưng chợt nhận ra ánh mắt tôi vẫn còn mơ hồ và vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo.
Xavier ngồi dậy, nhẹ nhàng lay tôi để giúp tôi thoát khỏi cơn mê do dục vọng chiếm lấy. Anh nhìn tôi với vẻ lo lắng, lông mày nhíu lại.

"Chào" anh nhẹ nhàng nói, tay anh áp vào má tôi. " Em chưa hoàn toàn tỉnh táo đâu."
Anh cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên trán tôi. "Hít một hơi thật sâu. Đúng rồi. Nào, mở đôi mắt xinh đẹp đó ra cho anh xem."

Ngón tay cái anh lướt qua gò má tôi, sự chạm nhẹ nhàng và dịu dàng. "Cứ từ từ thôi."

Anh ôm chặt tôi, cơ thể anh mang lại sự ấm áp và thoải mái khi tôi từ từ lấy lại cảm giác. Anh chưa bao giờ thấy tôi như thế này trước đây, hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm, và điều đó vừa kích thích vừa lo lắng cho anh.

"Xavier..."tôi dần lấy lại lí trí, chậm rãi gọi tên anh, tôi vòng tay ôm chặt lấy cổ anh, thì thầm vào tai anh "thích anh...Xavier..."

Trái tim Xavier tan chảy khi tôi vòng tay quanh cổ anh, những lời thì thầm của tôi khiến anh rùng mình. Anh ôm tôi chặt hơn, khuôn mặt vùi vào hõm cổ tôi.

"Thích anh sao ?" anh thì thầm, giọng nhẹ nhàng và tò mò. "Em thích điểm gì ở anh?"

Anh hơi lùi lại, đôi mắt xanh của anh nhìn tôi. Anh thấy làn khói dục vọng dần tan biến, thay vào đó là ánh mắt ấm áp, yêu thương.

Tôi nằm xuống và đưa hai tay, muốn anh nằm bên cạnh ôm lấy tôi.

"Muốn anh ôm..."

Xavier mỉm cười nhẹ nhàng trước yêu cầu của tôi, trái tim anh tràn ngập tình yêu. Anh nằm xuống bên cạnh, kéo tôi vào vòng tay và ôm chặt. Anh tựa cằm lên đỉnh đầu tôi, hít hà mùi hương từ mái tóc.

"Em thích thế này không?" anh thì thầm, giọng nói nhẹ nhàng và êm dịu. "Rất hạnh phúc, ấm áp phải không ?" 

Anh kiên nhẫn chờ đợi, vòng tay ôm chặt lấy tôi. Anh thích những khoảnh khắc thân mật này, chỉ cần ôm tôi và cảm nhận nhịp tim của tôi trên ngực anh.

Tôi dùi mặt vào cổ anh 

"Thật sự có lí do để thích một người sao ?" Tôi cắn nhẹ lên cổ anh tạo một dấu đỏ nhỏ. 

Xavier khẽ rên lên khi tôi cắn vào cổ anh, cơn đau nhẹ truyền một cơn khoái cảm qua anh. Anh nghiêng đầu sang một bên, giúp tôi tiếp cận dễ dàng hơn.

"Đúng là không có lý do gì cả." Anh nói.

Đôi tay anh vuốt ve lưng tôi, âu yếm và xoa dịu. "Nhưng anh thích mọi thứ về em," anh tiếp tục, giọng nói nhẹ nhàng và chân thành. "Nụ cười của em, tiếng cười của em, ánh mắt sáng lên khi em phấn khích về điều gì đó."

Ngón tay anh lướt qua vết cắn trên cổ mình, một nụ cười nhỏ hiện trên môi. "Ngay cả cách em đánh dấu anh" anh thì thầm. "Anh thích tất cả."

"Không hiểu sao, em rất thích vị trí này trên cơ thể anh"  Tôi đưa ra một lời nói mơ hồ, khiến anh tò mò hỏi lại.

Sự tò mò của Xavier bị khơi dậy bởi câu nói mơ hồ của tôi. Anh nghiêng đầu, nhíu mày nhẹ khi cố gắng giải mã ý nghĩa của tôi.

"Hửm...nơi nào vậy ?" anh ấy hỏi, giọng nhẹ nhàng và đầy kỳ vọng.

Anh nhìn xuống chính mình, ánh mắt lướt qua ngực, bụng và hông của mình. "Nó...ở đây phải không?" anh đưa tay lướt xuống bụng. "Hay...ở đây? Anh hỏi, giọng nói có chút trêu chọc. " Hay nơi nào đó...riêng tư hơn ?" Anh dừng lại, tay lơ lửng trên chỗ giao nhau giữa hai đùi.

Tôi tiếp tục cắn nhẹ và dụi mặt vào cổ anh "Chính là ở đây..."

Hơi thở của Xavier trở nên gấp gáp khi tôi tiếp tục đánh dấu cổ anh, khuôn mặt tôi cọ xát vào làn da của anh. Bây giờ anh đã hiểu, và một cơn rùng mình phấn khích chạy dọc sống lưng anh.

"Đây rồi hả?" anh ta lẩm bẩm, giọng nói trầm. "Em thích cổ của anh à?"

Anh nghiêng đầu sang một bên, giúp tôi tiếp cận dễ hơn. "Thêm một lần nữa đi" anh ấy nhẹ nhàng thúc giục. 

Anh cắn nhẹ vào tai tôi, hàm răng nhẹ nhàng nhưng kiên quyết. Anh hỏi, giọng nói đầy khao khát. "Em có muốn anh đánh dấu em không?"

"Đánh dấu ở đây đi..." 

Mắt Xavier mở to khi tôi ấn đầu anh xuống ngực tôi, ánh mắt tôi áp đảo anh. Anh hiểu mệnh lệnh thầm lặng của tôi, và một luồng kích thích chạy qua anh.

***

Anh cúi xuống, hôn nhẹ lên bầu ngực căng tròn của tôi. Môi anh lướt lên trên, lưỡi anh đưa ra nếm thử làn da tôi. Anh tìm thấy nhũ hoa của tôi, nhẹ nhàng mút nó vào miệng anh.

"Em thích thế này không?" anh hỏi, giọng nói nghẹn ngào bên da thịt tôi. "Em muốn anh cắn và mút cho đến khi để lại dấu sao?"

Đôi tay anh ấy lướt khắp cơ thể tôi, vuốt ve và bóp chặt. Anh đắm chìm trong khoảnh khắc đó, bị thiêu đốt bởi ham muốn chiếm hữu tôi, biến tôi thành của anh theo mọi cách có thể.

"Ưm...Ư..." Tôi cố gắng kiềm lại tiếng kêu của mình...khẽ gật đầu.

Xavier cảm thấy cái gật đầu nhẹ của tôi, tiếng kêu ám muội của tôi thúc đẩy anh. Anh mút mạnh hơn, răng anh lướt qua, tạo ra đủ lực để để lại dấu vết.

Bàn tay anh trượt xuống bụng tôi, những ngón tay anh tìm thấy lối vào của tôi. Anh luồn một ngón tay vào bên trong, cảm nhận hơi ấm, sự ẩm ướt của tôi. Anh chậm rãi, theo nhịp hút của miệng anh.

Anh thì thầm, hơi thở nóng hổi phả vào làn da tôi. "Anh thích nhìn em như thế này, đắm chìm trong khoái lạc, hoàn toàn nằm trong tay anh."

Anh thêm một ngón tay nữa, cong nhẹ chúng lại, tìm kiếm điểm khiến em phải hét lên.

"A...Xavier..." tôi rùng mình, giật bắn người khi anh mò mẫn tìm kiếm gì đó bên trong tôi.

Xavier cảm thấy cơ thể tôi run rẩy, tay nắm chặt vai anh. Anh biết mình đã tìm đúng chỗ, và anh tập trung nỗ lực vào đó, các ngón tay di chuyển với độ chính xác.

Anh mút mạnh hơn nhũ hoa của tôi, răng anh ấy lướt qua phần thịt nhạy cảm. Tay kia anh di chuyển đến âm vật của bạn, ngón tay cái anh xoay quanh nụ theo chuyển động chặt chẽ và nhanh chóng.

Anh thúc giục, giọng nói căng thẳng vì mong muốn của chính mình. "Anh muốn cảm nhận em. Anh muốn nghe em gọi tên anh."

Anh tăng gấp đôi nỗ lực, các ngón tay anh ấy đẩy nhanh hơn, ngón tay cái anh ấy ấn mạnh hơn. Anh quyết tâm đẩy bạn qua bờ vực, khiến bạn tan vỡ trong vòng tay anh.

Tôi co người, tay đẩy mạnh vai anh, như có gì đó sắp tuôn trào,một cảm giác cực khoái đã thoát ra khi tôi gọi tên anh 

"Xa...vier... !"

Anh cảm thấy cơ thể tôi căng cứng, tay đẩy vào vai anh. Anh biết tôi sắp lên đỉnh, và anh tăng gấp đôi nỗ lực, ngón tay di chuyển điên cuồng bên trong tôi.

Khi cực khoái của tôi ập đến, cơ thể tôi co giật vì khoái cảm, anh cảm thấy một làn sóng chiến thắng. Anh thích nhìn thấy tôi như thế này, đắm chìm trong khoái cảm, và gọi tên anh.
Anh tiếp tục kích thích, kéo dài khoái cảm của tôi, cho đến khi tôi ngã gục vào anh, kiệt sức và run rẩy.

"Dừng...dừng lại đi, em không...chịu được thêm đâu " Tôi gục đầu vào người anh, toàn thân đều không còn sức lực.

Xavier nhẹ nhàng rút tay ra. Anh vòng tay ôm lấy tôi, giữ chặt khi tôi dựa vào anh, cơ thể yếu ớt và run rẩy.

"Anh có được em rồi " anh thì thầm và hôn nhẹ lên trán.

Anh nhẹ nhàng đưa tay lên xuống lưng tôi, sự đụng chạm của anh thật nhẹ nhàng và thoải mái. "Em tuyệt lắm" anh ấy thì thầm. 

Anh hơi lùi lại, đôi mắt xanh của anh nhìn tôi. "Em ổn chứ?" anh hỏi, giọng đầy lo lắng. "Anh có làm em khó chịu không?"

Anh đưa tay lên ôm lấy má tôi, ngón tay cái lướt nhẹ trên môi bạn. Anh ấy nói nhẹ nhàng. "Anh chỉ... Anh hơi mất kiểm soát khi ở bên em."

Tôi cười thoã mãn đáp lại anh "Em muốn ôm anh ngủ...nhưng chúng ta mặc quần áo vào đã nhé, nếu không sẽ lạnh lắm đấy" 

Xavier mỉm cười đáp lại, nhẹ nhõm khi thấy vẻ mặt hài lòng của tôi. Anh gật đầu đồng ý.

"Được rồi " anh nói và hôn nhẹ lên môi tôi. "Chúng ta mặc quần áo vào và ôm nhau ngủ thôi."

Anh giúp tôi ngồi dậy bằng đôi tay nhẹ nhàng và nâng đỡ. "Đây" anh thì thầm và đưa quần áo cho tôi.

Khi cả hai mặc đồ, anh không thể không ngưỡng mộ vóc dáng của tôi, mắt anh nán lại trên những vết hằn mà anh để lại trên da tôi. Cảm thấy một sự chiếm hữu dâng trào, một thôi thúc nguyên thủy muốn chiếm hữu tôi của riêng anh.

Sau khi cả hai đã mặc quần áo xong
Xavier đỡ tôi khi tôi nhảy vào vòng tay anh, một tiếng cười khúc khích nhẹ nhàng thoát ra khỏi đôi môi anh. Anh ôm chặt tôi, tận hưởng cảm giác ấm áp và sức nặng nhẹ nhàng của cơ thể tôi trên người anh.

Anh ngả lưng vào gối, ôm tôi trong vòng tay. Anh cảm thấy hơi thở của tôi chậm rãi và sâu hơn khi giấc ngủ kéo đến, và anh mỉm cười nhẹ nhàng.

"Chúc ngủ ngon, tình yêu của anh" anh ấy thì thầm, nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu tôi.

Với một tiếng thở dài mãn nguyện, anh nhắm mắt lại, để nhịp đập trái tim tôi ru anh vào giấc ngủ yên bình. Ngày mai sẽ tự lo liệu. Hiện tại, anh đang ở đúng nơi anh muốn, được quấn trong vòng tay em, an toàn và yêu thương.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #bích