phan 56
||||| Home Thể LoạiLọc TruyệnTools
Nhập tên truyện hoặc tác giả cần tìm ...
Xem Ra Anh Rất Có Tiền!
<< Trước <<>> Sau >>
Đi nhanh :
56
/60 GO
Like ủng hộ :
Chương 57: Chương 57
Mấy tháng sau, mẹ Giang và mẹ Tô đều nói rằng đã đến lúc phải cai sữa.
Đây đối với Đại Bảo và Nhị Bảo không thể nghi ngờ là sấm chớp giữa trời quang, cũng may là bọn nhóc không có nghe hiểu nhiều thông tin như vậy, nếu biết rõ món ngon mỗi ngày sẽ bị giảm bớt, hai đứa nhỏ nhất định sẽ nháo loạn ngất trời.
Hiện tại Đại Bảo và Nhị Bảo đã có thể gọi mẹ, theo cách gọi người có thể nhìn ra được tính cách của hai nhóc, Đại Bảo ngoại trừ những lúc gọi mẹ, những lúc khác đều im lặng, cho dù đối mặt với uy hiếp của Giang Cảnh Xuyên, nhóc cũng không khuất phục, Nhị Bảo thì không như vậy, kêu ba ba đến lưu loát, ba mẹ phát âm khá đơn giản, ông nội, bà nội thì có chút khó khăn.
Cai sữa không phải là chuyện dễ dàng, Tô Yên mặc dù rất xót con, thế nhưng biết rõ lúc này phải cai sữa.
Tô Yên ngày nào cũng uống thuốc bổ, sữa chứa rất nhiều dinh dưỡng, Đại BẢo và Nhị Bảo cứ như hai tên trộm, trong vòng một phút có thể phân biệt được đâu là sữa mẹ, đâu là sữa bột, chỉ có những lúc không nhìn thấy Tô Yên, bọn nhóc mới miễn cưỡng uống sứa, cũng bởi vì được chăm sóc chu đáo ở tất cả các phương diện, Địa Bảo và Nhị Bảo so với những đứa nhỏ cùng tuổi trong trắng trẻo thông minh hơn.
Ở thời điểm cai sữa, Đại BẢo Nhị Bảo đã tìm thấy niềm vui mới, không hề chờ ba mẹ lại cho uống.
Đại Bảo rất thích chơi xếp gỗ, nhóc hiện tại sẽ cố gắng tìm những vật có hình dạng giống nhau xếp thành một cặp, hơn nữa càng ngày làm càng tốt, nhóc bình thường đều rất im lặng, nhưng vào lúc chơi xếp gỗ vẻ mặt đặc biệt nghiêm túc, nếu có ai bất ngờ muốn làm nhiễu loạn nhóc, nhóc sẽ tức giận.
Ba Giang và ông nội Giang nhìn bộ dạng này của Đại Bảo rất vui mừng, làm con cả, biểu hiện từ nhỏ thông minh hơn những đứa bé cùng tuổi, điều này sao có thể không khiến người ta vui vẻ chứ?
Niềm vui chính của Nhị Bảo là soi gương, nói không hề khoa trương, nhóc có thể nhìn chằm chằm vào gương cả ngày không chán, còn thương xuyên nhìn ảnh phản chiếu của mình trong gương cười rộ lên.
Giang Tinh Tinh nói nếu Nhị Bảo biết nói, nhóc nhất định sẽ nói, trên đời này sao có thể có một tên nhóc đẹp trai như thế chứ.
Đối với trình độ tự kỷ biểu hiện ra ngoài của con trai, Tô Yên cảm thấy đáng yêu đồng thời cũng cảm thấy thật bất đắc dĩ, rõ ràng cô và Giang Cảnh Xuyên cũng không phải là người tự tin thái quá.
Hiện tại Tô Yên và Giang Cảnh Xuyên đều cảm thấy đứa nhỏ trước ba tuổi, hai thằng nhóc ở chung một phòng có vẻ tốt, như vậy có thể làm cho tình cảm anh em thêm sâu sắc, một căn phòng khác do Tùy Thịnh tỉ mỉ trang trí thành phòng công chúa tạm thời trở thành phòng trò chơi.
Trong phỏng trải thảm dày thoải mái, Tô Yên và Đại Bảo Nhị Bảo đều ngồi trên thảm chơi đồ chơi, rất kỳ quái là, rõ ràng những món đồ chơi này rất trẻ con, Tô Yên có thể chơi với bọn nhỏ cả một ngày cũng không thấy chán.
Buổi chiều Giang Cảnh Xuyên tan làm về nhà, sau khi ăn cơm chiều, hai vợ chồng liền đẩy xe em bé ra cửa.
Khu biệt thự có hồ bơi cho trẻ em, trẻ con bơi lội có nhiều chỗ tốt, nhưng đối với Nhị Bảo mà nói, mục đích nhóc đi bơi chỉ có một, đó là tiêu hao mỡ thừa, Nhị Bảo ăn khá khỏe, hiện tại ba Giang ôm nhóc một lúc lâu có chút mỏi tay.
Vào lúc huấn luyện viên mang Đại Bảo, Nhị Bảo đi bơi, Tô Yên và Giang Cảnh Xuyên đứng một bên cầm điện thoại quay video.
Tô Yên đem video đăng lên Wechat gia đình, lập tức có người bắt đầu kêu gào khóc lóc.
Tần Huyên: "Wuli nhóm em bé đẹp trai thật moe QAQ, nhớ...thật muốn xoa bóp chân ngắn của bọn nhóc!"
Giang Tinh Tinh: "Oh my god! Em hiện tại muốn bay về! Chị dâu lần sau em cũng muốn đứa bọn nhóc ra ngoài bơi lội!"
Ba Giang đang tham gia một bữa tiêc, nhìn di động liền vui mừng hớn hở cười rộ lên, chọt chọt người bên cạnh, ý bảo người nọ nhìn qua, giọng điệu đắc ý mười phần, "Nhìn đi, hai thằng cháu nội của tôi nghịch nước rất vui.
Người bên cạnh sợ hãi không thôi, vội vàng gật đầu, vắt hết óc nịnh nọt: "Giang tổng, cháu trai của ông thật thông minh thật đáng yêu."
Ba Giang đã xin nghỉ hưu sớm, hiện tại đi ra ngoài, người khác vẫn quen gọi ông là Giang tổng, mặc kệ người ta có thật lòng hay không, tóm lại ba Giang đặc biệt thích người khác khen ngợi cháu nội ông.
Lời như thế nghe càng nhiều càng tốt, ba Giang lại chuyển sang một người khác, đem video chia sẻ cho mọi người.
Lập tức những người khác trong bữa tiệc bắt đầu dùng những lời nói đa dạng khen ngợi Đại Bảo, Nhị Bảo.
Hồ bơi bên đây có thời gian quy định, chờ nhân viên hướng dẫn chuyên nghiệp tắm rửa sạch sẽ cho Đại Bảo, Nhị Bảo bọc lại kín đáo, hai tiểu thiếu gia không hài lòng, bọn nhóc còn chưa chơi tận hứng, hai nhóc gào cổ khóc, nhưng mà một giọt nước mắt cũng không có, làm cho mấy cặp vợ chồng bên cạnh cười không ngừng.
Giả khóc cũng cần phải có kỹ thuật, nhưng mà kỹ năng này của Đại Bảo Nhị Bảo không có hiệu quả đối với Giang Cảnh Xuyên.
Anh một tay ôm Nhị Bảo, đánh nhẹ vào mông nhóc vài cái, "Ầm ĩ muốn chết."
Đại Bảo Nhị Bảo đúng là nhân tinh trong truyền thuyết, hai đứa nhóc giống như đã hiểu ý Giang Cảnh Xuyên, nhất thời yên tĩnh lại.
Cũng không dám tùy tiện giả khóc nữa.
Nhưng mà buồn cười là, trải qua lần này, Đại Bảo Nhị Bao không bao giờ giả khóc trước mặt Giang Cảnh Xuyên, Tô Yên trong lòng cân nhắc, chỉ số thông minh của hai đứa con trai cô phỏng chừng đúng là không chỉ cao bình thường.
Buổi tối, Giang Cảnh Xuyên nằm ngửa sắp trên giường, Tô Yên ngồi trên lưng anh, giúp anh mát xa.
Từ lúc Tô Yên khó có được một lúc thiện tâm giúp anh mát xa một lần, tên nhãi này liền vứt bỏ tất cả các đồ mát xa trong nhà, mỗi ngày Tô Yên đều phải dành ra một ít thời gian giúp anh mát xa.
Đương nhiên, Giang Cảnh Xuyên cũng yêu cầu qua, hy vọng Tô Yên có thể lên web học các loại mát xa, hy vọng cô có thể học được, bị Tô Yên thưởng cho một cú đá trở về.
Hai người ở cùng một chỗ lâu, lúc nói chuyện khẳng định sẽ không như lúc mới quen, Tô Yên ở một bên giúp anh xoa bóp, một bên tám chuyện nhà, còn đặc biệt hưng phấn nhắc đến chuyện của cô: "Em nhận được điện thoại, là điện thoại của lớp trưởng thời đại học, nói hai ngày sau tổ chức họp lớp, mời em đến dự."
Cô đời trước cũng như đời này đều không có duyên với giảng đường, đời trước tuy rằng cũng học được rất nhiều, nhưng dù sao cũng không có thời gian đến trường, đời này thì, nguyên chủ cũng đọc sách, cũng đi học đại học, nhưng tới lúc cô xuyên qua, nguyên chủ đã tốt nghiệp được một năm, vô duyên với trường đại học.
Loại chuyện họp lớp này vừa nghe đã cảm thấy rất có ý tứ, Tô Yên chưa từng trải qua, cảm thấy rất hiếu kỳ.
Từ khi xuyên qua đến bây giờ, cô đúng là chưa có đi họp lớp lần nào.
Tuy rằng biết những người gọi là bạn học, cô một chút ấn tượng cũng không có, nhưng cái này cũng không vội, thòi gian tới nay lâu như vậy, cũng không có người nào liên lạc với cô, cho dù cô có biểu hiện không nhớ rõ người khác, cũng không ai tưởng tượng đến loại chuyện tá thi hoàn hồn này, cho nên cô rất yên tâm.
"Họp lớp đại học sao?" Giang Cảnh Xuyên thuận miệng hỏi.
"Ừ." Tô Yên gật đầu.
Trước khi kết hôn với Tô Yên, anh cũng biết một ít tình huống cơ bản của cô, nói: "Em học học viện điện ảnh, rất muốn debut làm minh tinh đúng không? Anh nghe nói qua, hình như người nhà của em không đồng ý cho em đi con đường này, em hiện tại đi hợp lớp, bạn bè lúc này điều đã debut, em không cảm thấy tiếc nuối sao?"
Đứng ở góc độ của Giang Cảnh Xuyên mà nhìn, với tính cách lúc trước của Tô Yên, cho dù vào vòng giải trí, phỏng chừng cũng không được tốt, dù sao không có hậu trường, lại quật cường như vậy.
Đương nhiên mặc kệ nói như thế nào, dù sao đây cũng là ước mơ của cô, theo ý của Giang Cảnh Xuyên, anh tất nhiên là không muốn cho Tô Yên đặt chân vào showbiz, cho dù anh đồng ý, trưởng bối trong nhà cũng sẽ không đáp ứng, nếu mà cô muốn diễn phim truyền hình hoặc là phim điện ảnh gì đó, anh có thể đầu tư một hai bộ cho cô làm đã nghiền cũng được.
Tô Yên lắc đầu: "Em hiện tại không có ý định này, cũng không có thời gian để suy nghĩ. Em bây giờ không cảm thấy tiếc nuối."
Nếu nguyên chủ còn, khẳng định là tiếc nuối, nhưng linh hồn bên trong thân thể này là cô, dù sao Tô yên đối với việc debut làm ngôi sao một chút hứng thú đều không có.
Cũng không phải nói là bởi vì là phải xuất đầu lộ diện, cô hiện tại đã biết thói quen của xã hội này, diễn viên ngôi sao cũng đáng để người ta tôn trọng, cô đã xem qua phỏng vấn một vài ngôi sao, còn có ảnh chụp, một tuần bảy ngày của mùa hè trời nóng như vậy mà còn phải mặc quần áo thật dày để quay phim, Tô Yên tự hỏi sao phải làm khổ bản thân như thế, chưa kể mùa đông phải diễn cảnh mùa hè, thoáng cái đã hiểu rõ ngành này sản xuất ra sau, thật tình Tô Yên cảm thấy chén cơm ngôi sao này không phải ai cũng có thể ăn, cái giá phải trả cũng không nhỏ.
Cô vẫn là thích cuộc sống dễ dàng yên ổn như hiện tại.
"Thật ra nếu như em yêu thích, gia đình Tùy Thịnh có mối quan hệ, anh làm nhà đầu tư, cho em làm vài cái đã ghiền vẫn là có thể."
Tô Yên không ngừng xua tay, "Quên đi quên đi, em là người như thế nào anh không hiểu rõ sao, anh cảm thấy em có thể chịu đựng được loại cực khổ này hay sao?"
Cho cô tiêu tiền mua sắm còn có thể, để cô đi diễn trò cô có khả năng sao?
Cô. . . không có thiên phú ở phương diện này.
Dù sao cô cũng không thể giống diễn viên trong phim truyền hình nói khóc là sẽ khóc.
Bất quá lời nói của Giang Cảnh Xuyên làm cô rất cảm động, có một ông chồng như vậy, cô thật đúng là may mắn, cư nhiên còn nói đầu tư cho cô chơi, thật không biết nên nói gì, nói cái gì cũng điều có ý khoe của.
Tiểu Yên, anh hi vọng em có thể làm chuyện em muốn làm, chỉ cần anh có thể làm được, anh sẽ giúp em hết sức."
"Em biết." Tô Yên giúp anh xoa bóp xương cổ, "Yên tâm đi, chờ khi em có chuyện gì muốn làm, em nhất định sẽ nói với anh."
Giang Cảnh Xuyên nói những lời này nhắc nhở Tô Yên, cô bây giờ cũng không tính là na nhàn, mỗi ngày đi theo giáo sư nước ngoài học tiếng Anh, còn phải chăm sóc hai đứa nhỏ, thật ra thời gian riêng tư rất ít, nhưng Giang Cảnh Xuyên không chỉ một lần nói với cô, chờ hai đứa con trai trưởng thành, cho dù anh không muốn, ông nội Giang và ba Giang đều bắt buộc phải bồi dưỡng bọn nhỏ, đây là viêc đứa nhỏ sing ra ở nhà họ Giang phải làm, không ai có đặc quyền hưởng thụ một cuộc sống hưởng thụ không buồn không lo.
Giang Cảnh Xuyên còn nói, anh học tiếng anh từ lúc còn rất nhỏ, còn tinh thông các phương diện, Tô Yên thế mới hiểu được, không ai trời sinh vĩ đại, cô hiện tại cảm thấy Giang Cảnh Xuyên như vậy cũng tốt, đây đều là kết quả nhf họ Giang dốc hết toàn lực bồi dưỡng hơn 20 năm.
Sinh ra trong gia đình càng giàu, lại càng không thể thua người khác.
Dù sao Tô Yên cũng không có ý định nhúng tay vào vấn đề giáo dục các con, chờ bọn nhóc lớn hơn một chút, cô có nhiều thời gian hơn, đến lúc đó cô cũng phải làm cái gì đó?
Sau khi sinh con, tư tưởng của Tô Yên cũng thay đổi, cô không còn đem nơi này trở thành nơi có cũng được không có cũng chẳng sao.
Ừ. . . Cô chân chính muốn làm một cái gì đấy?
Vấn đề này rất đáng để tự hỏi.
Nhưng mà không vội, cô có rất nhiều thời gian cần phải suy nghĩ cẩn thận.
Hôm nay là đến ngày họp lớp, vốn Giang Cảnh Xuyên muốn đích thân đưa cô đi, cho cô hãnh diện trước mặt bạn học, nhưng mà bất ngờ có chuyện, Tô Yên chỉ có thể để tài xế đưa cô đi.
Họp lớp được tổ chức ở một nhà hàng bình thường ở thành phố A.
Thời điểm Tô Yên tới, là lớp trưởng ra đón cô, lớp trưởng thoạt nhìn cũng khá đẹp trai, lửng thẳng tắp, vừa nhìn liền có thiện cảm, nhìn thất tô yên, anh ta che mắt khoa trương nói: "Ôi chao ôi chao ôi chao, đây là ai đây, đây không phải là ban bảo của lớp chúng ta sao?"
Dù sao cũng học học viện điện ảnh, một phòng người nào không phải là tuấn nam mỹ nữ, muốn chọn hoa khôi trong lớp, có chút không phúc hậu, cho nên các nam sinh đều gọi Tô Yên là ban bảo của ban, nhất ban chi bảo.
Tô Yên bị lớp trưởng chọc cười, nhưng mà cô không biết tên người này, chỉ có thể cười cười.
Thật may là Tô Yên trước kia chính là loại người không thích nói chuyện, cho nên cũng không có người cảm thấy kỳ quái, lớp trưởng mang theo Tô Yên đi vào phòng, "Hôm nay có rất nhiều bạn học đến đây, còn có một vài người bận quay phim, không rút ra được thời gian."
"Còn cậu, không quay phim sao?" Tô Yên hỏi.
Cô cũng không có liên hệ với bạn học, cho nên không biết tình hình gần đây của lớp trưởng cũng là chuyện binhg thường.
Lớp trưởng vui mừng mà nói: "Tớ hả, ở a, đã quay phim xong."
"Kia. . . " Tô Yên muốn hỏi một chút là bộ phim gì, cô có thể đi xem một chút ủng hộ tăng tỉ lệ người xem.
Ngay sao đó lớp trưởng cười hì hì nói: "Nhưng mà một bộ cũng chưa chiếu, giận điên người mà."
Nói xong liền đi ra khỏi phỏng, Tô Yên vừa xuất hiện, một đám nam sinh đều gào khóc ngao kêu, trong đó có một bạn nam có chút béo hướng Tô Yên hờn trách nói: "Ơ hay, ban bảo đúng là đến thật, tớ cứ tưởng lớp trưởng khoác lác."
"Mập mạp chết bầm, nữ thần có nhớ cậu hay không mới quan trọng." Một bạn học nữ tính cách có vẻ hào sảng cười mắng một câu.
Tô Yên quan sát những người này một chút, có vài gương mặt quen thuộc, trước đó không lâu có nhìn thấy trên tivi, nhưng mà đều diễn vai phụ.
Mập mạp giống như là chống đối với ai, đi đến trước mặt Tô Yên, sửa lại tóc, còn thật sự hỏi: "Nữ thần cậu nhất định là nhớ rõ tớ, nếu không tớ khóc cho cậu xem."
Tô Yên mỉm cười và nói: "Trước đó không lâu có nhìn thấy cậu trên TV, làm sao có thể quên, cậu diễn vai đó rất tốt."
Mập mạp nghe vậy giống như uống máu gà, quay đầu vênh váo nói với nhũng người khác: "Nhìn thấy không, nữ thần nhìn thấy tớ trên TV!"
Tâm sự một lúc, Tô Yên ngồi xuống bên cạnh lớp trưởng, nghe mọi người từng người nó về cuộc sống của mình, tuy rằng Tô Yên không học chung với những người này, nhưng mà nghe xong tâm tình cũng rất tốt.
Có người nói sau khi quay phim có được một ít fan hâm mộ, không có một cái là cô, sau khi cô hoàn thành, có một cậu bé thoạt nhìn còn rất nhỏ đưa cho cô một cây quạt nhỏ, nói sau này muốn làm fan của cô.
Có người nói đạo diễn cũng không thành thật, suốt ngày muốn chấm mút.
Đột nhiên có một bạn học nữ nói: "Muốn nói có tiền đồ ban chúng ta có hai người, một người tất nhiên là Tô Yên, tốt nghiệp một nam liền gả vào hào môn, đời này không lo."
Năm đó Tô Yên tốt nghiệp liền kết hôn hành động đó làm cho không ít người kinh ngạc, dù sao trong bọn họ Tô Yên có điều kiện tốt nhất, chỉ cần có người bao dưỡng, không lo không hồng, đương nhiên khi biết cô gả cho tổng giám đốc Giang thị thì một đáp chuyển từ khiếp sợ sang hiếu kỳ.
Tô Yên đang cầm ky nước trái cây uống một ngụm, nghe xong liền cười nói, "Nào có, mẹ chồng tớ gần đây đang theo dõi bộ phim truyền hình mà cậu diễn đấy, đại minh tinh.
Các bạn học đều đã phát hiện, Tô Yên hiện tị dễ ở chung hơn so với trước kia, bạn học nữ nghe Tô Yên nói như vậy, biết rõ bản thân mình diễn là vai nữ phụ số bốn số năm, trong lòng có chút phấn khởi.
"Một người khác rất có tiền đồ chính là Sở Hạ, hai bộ phim truyền hình mà cậu ta diễn năm bắt rất đúng thời cơ, tin túc đang rất hot trên TV, gần đây nhân khí cậu ta rất cao, đúng là một bước nhảy vọt."
Tô Yên nghe xong có chút kinh ngạc, cô có ấn tượng với Sở hạ, hai bộ phim truyền hình gần đây có ratting cao nhất cả nước đều do cậu ta diễn, cô cũng đi theo dì Vương xem mấy tập.
Hành động tạm thời không nói, ngoại hình thật sự là rất tốt.
Thoạt nhìn là một chàng trai sạch sẽ ấm áp như ánh mặt trời, diễn quân nhân chính khí nghiêm nghị, người như thế trời sinh làm ngôi sao của showbiz.
"Tớ còn tưởng rằng hôm nay cậu ta sẽ đến, còn chuẩn bị học hỏi cậu ta một chút." Trong đó có một người giọng đầy tiếc nuối nói.
"Thôi đi, hồng nhân thị phi nhiều." Một bạn học nữ vừa ăn vừa nói: "Tớ nghe người đại diện tớ nói, cậu nghĩ xem tại nguyên trong vòng lẩn quẩn này nhiều như vậy, hiện tại Sở Hạ địa vị lên cao, tất nhiên là muốn đoạt tài nguyên của người khác, những người này có thể để yên sao? Công ty đại diện của sở hạ không có lực, bên trong còn mâu thuẫn náo loạn, tính kế cậu ta chỉ là chuyện nhỏ, nghe nói, có người muốn chỉnh cậu ta, hai ngày nay không ít mướn thủy quân mua báo mạng ngấm ngầm, phỏng chừng Sở Hạ mấy ngày nay cũng bề bộn nhiều việc, nói thật, có đôi khi tớ cảm thấy cứ diễn như vậy, không nóng cũng không lạnh cũng rất tốt, ít nhất cũng không có nhiều chuyện quấy phá như vậy."
Lời như thế nghe qua coi như xong, ngay cả Tô Yên cũng không tin bạn học nữ này thật không tức giận.
"Sở Hạ cũng không có cái gì để hắc, lúc đến trường cũng rất cố gắng, tớ nghe nói cậu ta là may mắn, nam chính nguyên bản tạm thời vướng lịch trình không diễn được, công ty Sở Hạ vì cậu ta tìm kím quan hệ, thế nên mới được diễn."
"Đầu năm nay trên mạng đều không phải như vậy sao, cũng không chỉ một sự kiện này, bị người khác tính kế, giả biến thành thật, có người nào thật sự quan tâm thật giả."
Nói là họp lớp, thật ra là buổi tụ hội tin đồn mới đúng, hôm nay Tô Yên nghe rất nhiều tin đồn.
Thời điểm chấm dứt họp lớp Giang Cảnh Xuyên tới đón cô, Giang Cảnh Xuyên lên tiếng chào hỏi tất cả các bạn học, sau đó mới mang theo Tô Yên lái xe rời đi.
Chờ sau khi Tô Yên đi, một bạn học kín đáo nói, "Thật sự là hàng sao với hàng nên ném, người so với người đáng chết hơn."
Các cô vì cuộc sống gian khổ mà bôn ba, có người có thể dễ dạng có được cuộc sống tốt.
Tô Yên ngồi lên xe cầm lấy điện thoại bắt đầu xoát blog.
Vừa rồi vẫn còn nhớ rõ, cô muốn nhìn một chút xem Sở Hạ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, trước ngày hôm nay cô không quan tâm, dù sao cũng không có quan hệ với cô, hiện tại có chút hứng thú, dù sao trước kia cũng là bạn học.
"Thời điểm ngồi xe không nên xem di động." Giang Cảnh Xuyên liếc nhìn cô một cái, nói.
"Ừm, biết rồi, lập tức xong ngay." Tô Yên nhìn một cái tiêu đề Weibo, tắt di động, quay đầu nói với Giang Cảnh Xuyên, "Anh biết không? Sở hạ là bạn học của em, chính là cái người gần đây đặc biệt hồng, em nghe bạn học nói có người muốn chỉnh cậu ta, em đi xem yêu sách trên mạng, cái gì nói Sở Hạ thượng bà chủ, còn nói Sở Hạ có bạn gái. . . Đây đến cùng
<< Trước <<>> Sau >>
Ủng hộ:
Truyện Hay Khác
Vĩnh Sinh
Chinh Phục Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng: Ông Xã Trí Mạng Của Tiểu Ma Nữ
Thiên Tôn Trùng Sinh
Mẹ Sắc Bén Mua Một Tặng Hai
Về Đi Anh, Nơi Đây Em Vẫn Đợi
Đặc Công Tà Phi
Ái Phi, Trẫm Thật Sự Không Mệt Mỏi
Đấu La Đại Lục 2
Cứ Lạnh Lùng Đi ! Rồi Anh Sẽ Mất Em !
Cô Dâu Siêu Quậy
Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy
Con thỏ bắt nạt cỏ gần hang
Bá Chủ Hắc Đạo Cưng Chiều Vợ Sát Thủ
Đạo Mộ Bút Ký
Lục Tiên
Mới Nhất Đọc Nhiều Ngôn Tình Truyện Teen Xuyên Không Trọng Sinh Kiếm Hiệp Tiên Hiệp Sắc Hiệp Lịch Sử Quân Sự Đô Thị Võng Du Dị Giới Dị Năng Khoa Huyễn Huyền Huyễn Trinh Thám Truyện Ma Đam Mỹ Nữ Cường Nữ Phụ Bách Hợp Tiểu Thuyết Mới Nhất Truyện Tranh
Về đầu trang
© 2015 sstruyen.com
Email: [email protected]
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro