Tên truyện: (võng vương) Độc Dược mê dụcTác giả: Mặc Hàn NghiễnThể loại: siêu sắc, NPSố chương: 61Tình trạng: HOÀNMột từ "SẮC" duy nhất để miêu tả truyện nàyLang thang trên các trang wep bên kia thì ta thấy bộ này đang đứng đầu bảng xếp hạng ở thể loại sắc nên edit luôn!Nhân danh là một sắc nữ chính hiệu, ta tuyên bố:truyện của ta đăng đều là sắc, siêu sắc, sắc đến sộc máu mà chết...…
CP: Yoo Junghyuk (Yoo Jonghyuk) x Kim Dokja (Toàn trí độc giả)Sung Hyunjae + Han YooHyun + Song Taewon x Han Yoojin (Cấp S mà tôi dưỡng thành)Choi Han + Alberu x Cale (Kẻ vô lại gia đình bá tước)Bản dịch không chính xác 100%…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…
Tên: Ác ma, buông tha tôi! Tác giả: MADThể loại: ngôn tình, hiện đại, đô thị, lãng mạn, ngược,...Văn án:Cô mơ màng tỉnh dậy, trong ký ức nhỏ bé của mình cô chỉ biết mình vừa bị ai đó đánh ngất trong trường.Cô đang ở nơi nào?Một nơi xa hoa như này, cổ kính như này, dù không bật đèn nhưng cô vẫn có thể thấy. Vài tia sáng le lói từ ngoài vào cũng đủ biết được đây là phòng ngủ. Nơi đây hẳn là không phải trong thành phố."cạnh"Cô xoay người nhìn ra hướng phát ra tiếng động. Một người thanh niên trẻ tuổi bước vào, khoác lên người bộ vest đen lịch lãm mà sang trọng. Ánh mắt sắt bén đằng sau lớp kính mỏng lóe lên tia quỉ mị. Một giọng nói âm trầm vang lên giữa không gian đêm tĩnh lặng.'Chào mừng em đến với thế giới của tôi'Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện.😘😘😘…
•Tên gốc: Hoàng Đế Càng Muốn Sủng Nàng Sủng Nàng.•Tác giả: Khai Hoa Bất Kết Quả.•Số chương: 103 (97 chương chính văn + 6 phiên ngoại).•Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Cung đình hầu tước. •Edit & Beta: Team Hoàng Vân Điện. •Bìa: Huệ Hoàng Hậu.•Tình trạng: đã hoàn.⚫Văn án⚫Hoàng Hậu không muốn độc sủng, Hoàng Đế càng muốn sủng nàng.(Không muốn làm Hoàng Hậu × Hoàng Đế càng muốn nàng làm Hoàng Hậu)Lời văn ngọt, nam chủ bị bệnh xà tinh, hậu cung chỉ có một người nữ chủ.↪Có review ở đầu bộ truyện. ^^XXX Đừng mang truyện đi đâu khi chưa được sự cho phép của nhà.…
Xin Hãy Đặt Cạnh Anh Ấy Một Tiêu Dật Tác giả: Giai Nhân Thể loại: Đam mỹ Nếu có người muốn nhìn thấy Trình Kiệt lo lắng đến đứng ngồi không yên thì xin hãy mang Tiêu Dật cách thật xa anh ấy. Nếu có người muốn nhìn thấy Trình Kiệt cười đến hai mắt không thể mở lớn được thì xin hãy ở trước mặt anh ấy chọc cho Tiêu Dật cười. Nếu có người muốn nhìn thấy tình yêu của Trình Kiệt thì xin hãy đặt cạnh anh ấy một Tiêu Dật.…
Hán Việt: Thúc bất khả nhẫnTác giả: Tô OảnTình trạng: Hoàn thành (Đang beta lại) Nguồn: WikidichSố chương: 67Bìa: TRAM520Thể loại: Hiện đại, Ngọt sủng , Sạch , Thanh mai trúc mã , Nhẹ nhàng , Đô thị tình duyên , Trâu già gặm cỏ non [VĂN ÁN] Mục Nhạc: Tất cả mọi người đều nói em thích cháu tôi, cho dù nó đã có bạn gái rồi nhưng em vẫn không hề đau lòng hay đố kị gì cả. Thật ra tình cảm em dành cho nó không phải là yêu thích, mà là như trưởng bối yêu thương dung túng tiểu bối mà thôi.Diệp Dung:... Vậy ý của chú là?Mục Nhạc: Vậy thì em làm trưởng bối của nó thôi -- làm thím là thích hợp nhất.Diệp Dung:... Chú nói nghe rất có đạo lý, cháu không biết phải nói gì cả.________Mục Nhạc: Chúng ta cũng coi như là thanh mai trúc mã đúng không? Lúc em vừa sinh ra tôi đã từng ôm qua em rồi.Diệp Dung: Đúng vậy, trúc mã... chú.Mục Nhạc:...Nói ngắn gọn, chính là chuyện người chú bắt cóc tiểu thanh mai của cháu trai về nhà. Trúc mã lớn tuổi quá thì phải làm sao bây giờ? (Truyện đang được beta lại cho mượt hơn, tiến độ có hơi chậm một chút, mong mọi người thông cảm ạ.)TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẠI ĐÂY! CẤM REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!…