Chương 2:

Ravena lớn lên trong gia tộc với định kiến thuần chủng cùng những bí mật và trách nhiệm. Cô được dạy rằng sứ mệnh của mình là giữ dòng màu luôn thuần huyết, dù mối hôn ước ban đầu với gia tộc Black đã tan vỡ theo sự ra đi của Sirius.
"Điều đó không quan trọng," mẹ cô nói trong một buổi chiều mưa gió. "Bellatrix vẫn sẽ kết hôn với Rodolphus để giữ mối quan hệ giữa hai gia tộc." Bellatrix — chị họ của Sirius, người mà Ravena có chút căm ghét.

Trong suốt khoảng thời gian từ khi Sirius bỏ đi, đã 4 năm, cô vẫn luôn nghe ngóng tin tức về anh, dường như mọi tin tức về anh đều bị gia tộc Black bưng bít. Ravena không có nhiều mối quan hệ bên ngoài gia tộc, ở các bữa tiệc cô nghe mọi người thầm thì về Alphard Black - người bác họ của Sirius, người duy nhất trong gia tộc Black không cắt đứt mối quan hệ với anh.
- "Ông ấy bị ốm nặng," 
- "Nghe đồn ông ấy cũng bị gia tộc từ bỏ vì... vì giúp đỡ cậu Sirius."
Ravena đã dò hỏi và tìm ra địa chỉ nơi Alphard đang sống. Ngôi nhà nhỏ của Alphard nằm trong một con phố vắng, bao quanh bởi những cây liễu già. Khi cô gõ cửa, một ông già gầy yếu xuất hiện, mái tóc bạc trắng và đôi mắt xanh nhạt - đôi mắt giống hệt của Sirius.
- "Con là ai ?" ông hỏi, giọng khàn khàn.
- "Con là Ravena Lestrange, thưa ông. Con... con muốn hỏi về anh Sirius."
Alphard đứng yên một lúc lâu, rồi mở rộng cửa:
- "Vào đi, con."
Căn nhà nhỏ ấm cúng, đầy sách vở và những đồ vật cũ kỹ. Alphard pha trà cho cô, bàn tay run rẩy vì bệnh tật.
- "Sao con lại quan tâm đến Sirius?"
Ông hỏi.
- "Con... con lâu rồi không gặp anh ấy,"
Ravena nói thành thật.
- "Con chỉ biết anh ấy đã bỏ nhà đi, con muốn biết anh ấy có ổn không."
Alphard mỉm cười:
- "Nó đang ở một nơi an toàn, con à. Có những người bạn tốt ở bên."
- "Ông có thể... có thể cho con địa chỉ được không?"
Ravena hỏi, giọng run rẩy vì lo sợ bị từ chối.
Ông nhìn cô như muốn dò xét, rồi đứng lên lấy một tờ giấy:
- "Con phải hứa với ta sẽ không nói với ai.  Và nếu con đến thăm nó, hãy cẩn thận. Thời buổi này không an toàn cho việc đi lại."
Ravena gật đầu với vẻ háo hức, nắm chặt tờ giấy như nắm lấy một kho báu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro