Âm Thầm Bên Em

Team author: M&N team
_________________________
Cách đây 2 năm, một tai nạn đau thương đã cướp đi tình yêu của cậu, cướp đi nụ cười, cướp đi mọi thứ...anh ra đi ngay sau ngày hôm đó...
--2 năm trước--
"Sau đây là bn tin mi cp nht"-cu đang ăn bánh go nhà...vn chưa biết chuyn gì-"mt tai nn va xy ra"-đt nhiên...-"Nn nhân là cu thanh niên rt có bu má phúng phính"-chiếc vòng c anh tng cu...-"Đi xe s..."-b đt ngay khi...-"tên là...Kim.Min.Seok"
Cu đang nht li cái dây chuyn va nht va t thái đ bc bi, nhưng li dng mi đng tác ngay khi va nghe tên anh
"Nn nhân đã được chuyn ti bnh vin..."
Tim cu như nhy khi lng ngc, cu th gp, hơi thoát ra không phanh thng
"Không th nào...anh...anh s không như thế...nht đnh không..."
Ngay sau đó, cu đi mc áo khoác nhanh chóng ly xe đp chy tht nhanh đến bnh vin anh đang nm...anh đang trong cơn nguy kch, có th tt th trong lúc cp cu...người nhà ca anh cũng ti na, nhưng chính là ti chm mt bước....anh đã ra đi...
JongDae không th tin vào mt mình được na...
"MinSeok anh tnh dy đi mà...đng ng na mà...tnh dy v vi em đi....hyung à...Kim MinSeok à....huhuhu....đng gin vi em na mà...dy đi..."-cu khóc nc lên, không kp th nên ngt đi
Người nhà ca anh đưa cu vào phòng hi sc
Khi tnh li...cu như....người mt hn...
--hin ti--
Trong lòng cậu là một con quỷ dữ, sau khi anh đi, cậu thề sẽ không sống bằng trái tim, sẽ giúp anh bắt những người kia đền mạng
Anh hiện là một linh hồn, đi theo và bảo vệ cho cậu, giúp cậu không trở thành người xấu
Không rõ từ lúc nào, cậu luôn có cảm giác anh ở bên cậu khiến cậu không cảm thấy cô đơn nữa. Làm việc gì cũng nghĩ đến có anh làm cùng
Một lần, cậu đang băng qua đường, một chiếc xe chạy ẩu lao đến, cậu nhìn thấy chiếc xe đó, nghĩ đến anh, nghĩ đến sắp được gặp lại anh liền nhắm mắt chờ đợi....đột nhiên...một lực vô hình nào đó, đẩy cậu ra khỏi tầm xe
Người lái xe đó ló đầu ra trách mắng cậu, nói cậu không có mắt nhìn đường. Con quỷ thức tỉnh, cậu cầm lấy cặp của chính mình, một lực nhắm chiếc xe mà quăng, cửa kính bể. Người đó lập tức dừng xe, quay đầu xe lại đến chỗ của JongDae
"Này cậu kia, cặp này là của cậu?"-JongDae chỉ lạnh lùng gật đầu một cái-"cậu nghĩ cậu là ai mà ném đồ làm bể cửa kính xe tôi....mau đền"
Cậu ngước mặt lên, hai con mắt đục ngầu làm đối phương hoảng sợ, linh hồn MinSeok chỉ đứng kế bên lắc đầu
"Đền bao nhiêu?"-cậu cố tình hỏi
"À thôi không cần đâu....tôi tự sửa lại là được ấy mà....trả lại cặp cho cậu....tôi về đây....tạm biệt cậu"-đối phương trong phút chốc đã bị cậu doạ cho sợ, cậu cười nhếch một bên khoé môi, đứng dậy, phụi đất cát trên tay, bước đi trong sự kinh ngạc của mọi người xung quanh
Về đến nhà, cậu ném cặp lên ghế, ngồi bệch xuống sàn, khóc nức nở
"Kim MinSeok....tại sao em lại không thể cùng anh một chỗ...cùng nhau yêu thương....trong tâm trí em....chỉ có mãi hình ảnh....mỗi sáng cùng anh thức dậy...pha cho anh một ly capuchino không đường mà anh vẫn hay uống...trước khi anh đi làm đều cho em một nụ hôn...đêm đến về nhà, sau khi tắm rửa sẽ tự lấy đồ ăn...rồi cùng em lên giường ngủ...những hôm về sớm...anh thường dẫn em đi mua sắm hay xem phim hoặc ăn uống thậm chí là còn cùng em lãng mạn đến tận gần sáng....em nhớ anh Kim MinSeok....em nhớ anh rất nhiều...em yêu anh..."-cậu nói trong vô vọng
Anh đứng một bên nhìn cậu mà đau lòng, anh nhanh chóng đến bên cậu, ôm lấy cậu nhưng....vòng tay của anh xuyên qua cơ thể cậu, tóc cậu nhẹ nhàng bay
"A"-cậu mở to mắt
Tóc cậu vừa mới bay, là ai mở quạt? Là ai mở cửa sổ? Làm sao mà nó bay?
Cậu ngạc nhiên quay đầu tìm xung quanh. Khi mà linh hồn của anh mặt đối mặt với cậu, cậu khững người lại. Như nhìn thấy anh, cậu nhẹ nhàng đưa hai tay lên
"MinSeok...anh ở đây?"
Anh nhắm mắt
"MinSeok....EM BIẾT ANH NGHE ĐƯỢC EM...CÓ THỂ TRẢ LỜI EM....XIN ANH....TRẢ LỜI EM ĐI..."
Anh đau lòng, nhắm mắt lại, không thể nhìn thấy cảnh này, quá đau thương
Ngôi nhà từng có sự hiện diện của cậu và anh...ngôi nhà từng có sự góp mặt của Hạnh Phúc
Hiện tại đã không còn nữa...anh đã đi....đã xa cậu...
Mỗi ngày trôi đi, anh đều ở bên cậu, cảm nhận được anh ở đây cậu rất vui. Sau khi đi học, nhanh chóng về nhà, tiếp tục mặt đối mặt, cố gắng cảm nhận anh, cùng anh chia sẻ chuyện ở trường....nhưng một ngày....
"RM!!!"
"Mt v u đ đã khiến thêm mt nn nhân b thương khá nng, hin trường máu chy đy khp mt đường...là mt sinh viên....c 20 tui, tên là Kim JongDae...được đưa đến bnh vin..."
JongDae phải vào bệnh viện truyền máu vì mất quá nhiều máu, tiền chi phí bệnh viện đều do Kim JongIn(em trai JongDae) lo. Trong cơn mơ, JongDae nhìn thấy anh và cậu đùa giỡn với nhau, thật hạnh phúc
Anh lúc nào cũng nuông chiều cậu, xem cậu là em trai...nhưng không biết từ lúc nào, anh và cậu lại xuất hiện loại tình cảm ấy. Cảm giác muốn ở bên cậu ngày càng tăng, những lần ở bên cậu đều muốn thời gian dài hơn chút nữa
"Bnh nhân đang gia b vc Sng và Chết, t l sng sót 50% t l ra đi 50%...cơn nguy kch có th qua được nhưng cũng có th không qua được"
Lời bác sĩ nói, JongIn đều nghe lọt vào tai, điểu chỉnh nhịp thở, cậu hít một hơi thật sâu thở thật dài và nhẹ
"BÁC SĨ....TIM BỆNH NHÂN JONGDAE ĐÃ NGỪNG ĐẬP"
Một tiếng 'tút' kéo dài trong phòng cấp cứu, MinSeok vẫn nuôi hy vọng cậu được sống, nhưng như vậy chẳng phải là hại cậu thêm đau khổ
"50%"
"70%"
"BÁC SĨ, TIM BỆNH NHÂN BẮT ĐẦU ĐẬP LẠI"
"Tiếp tục 30%"
JongIn đứng ở ngoài kìm nén đau thương trong tim, mẹ mất sớm, ba chỉ lo làm việc, ít khi ba cha con cùng nói chuyện với nhau. Trong nhà chỉ có mỗi anh em JongDae JongIn chơi với nhau, hai anh em thường vẽ những bức tranh, JongIn rất hay vẽ về gia đình, JongDae lại vẽ về người mà cậu yêu thương nhất. Khi JongDae 6 tuổi và JongIn 5 tuổi...
"JongDae hyung...anh xem, c gia đình mình hnh phúc quá phi không...m nè, ba nè, anh nè, em nè....phi là m áp không.." - JongIn đưa bức vẽ cho JongDae xem
Lúc đó, JongDae đứng phắt dậy, chạy ra sân nhà, tìm một góc ngồi khóc, khóc cho thật đã, cho đến khi cạn kiệt sức lực mà tự động gục xuống ngoài sân nhà...chính MinSeok nhìn thấy và đưa cậu vào nhà...
Hiện tại, JongDae trong cơn nguy kịch, JongIn có thể mất anh trai bất cứ lúc nào
"Cậu JongIn, anh trai cậu....không thể tiếp tục truyền máu, cậu ấy có vài điều muốn nói với cậu"
JongIn ngay lập tức chạy vào, nhìn hình ảnh JongDae xanh xao, nhỏ bé của anh trai, trong lòng không khỏi đau đớn. MinSeok cũng vậy, nghĩ đến lại được ở bên JongDae cùng nhau tay trong tay đi đến thiên đường vừa buồn rầu lại vừa hạnh phúc
"JongIn em xem, anh đã đi đến kết thúc của trò chơi rồi...chỉ còn em trên trò chơi của cuộc đời thôi, thật hạnh phúc em nhé....anh yêu em, yêu cả ba nữa...tạm biệt...hẹn gặp em trên thiên đường..." - cánh tay của JongDae được thả lỏng, JongIn khóc rất nhiều, được một lúc thì cố gắng kìm nước mắt lại
"em sẽ nghe theo anh, sẽ sống thật hạnh phúc, chơi thật vui...còn anh, chào anh MinSeok hyung giúp em, cả mẹ nữa, nhớ đó"
Linh hồn của JongDae vừa rời khỏi, liền gặp được MinSeok
"MinSeok hyung...anh đã ở đây từ lúc nào?"
"Anh luôn ở bên em....có điều tai nạn này, là anh đến không kịp"
"Anh mà để em tiếp tục sống là hại em đó"
"Tạo sao?"
"Không có anh...không có hạnh phúc"
"Ngốc...anh lúc nào cũng bên em cả...đừng lo lắng"
JongDae mỉm cười thật hạnh phúc nhìn MinSeok, anh nắm lấy tay cậu, kéo cậu cùng bay lên cao, lên đến nơi được gọi là thiên đường...
__________________________________________________________
Lần đầu tiên nhóm cùng làm một fic oneshot
Rất rối rắm, đưa ra ý kiến, một nùi ý kiến luôn á
Cơ mà cũng thú vị...cảm ơn đã xem truyện
Gomawo...💟💟
고압너더!!!!💞💞
下下!!!💞💞
Comment and vote for my story please....

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: