Chương 396 -> 400
Chương 396: Tạm biệt tuổi thanh xuân, tạm biệt người tôi yêu(6)
Kiều Xử Nữ và Lục Thiên Yết không có nói chuyện, song cũng không có hé răng, bên trong xe trầm mặc khoảng một phút, xe liền quẹo vào bãi đỗ xe.
Trợ lý đưa vé xem phim cho Lục Thiên Yết trước, lúc xuống xe, anh còn nói cho trợ lý lấy cho mình thảm với gối to đã chuẩn bị sẵn.
Thời gian phim bắt đầu chiếu, còn khoảng 10 phút, lúc đứng ở cửa kiểm vé, Kiều Xử Nữ chạy tới quầy thu tiền, mua một hộp bỏng lớn và hai lon coca, hai người vào phòng chiếu phim, ngồi xuống, phim vừa mới bắt đầu, phòng chiếu phim vốn còn có chút ồn ào, nháy mắt trở nên vô cùng yên tĩnh.
Kiều Xử Nữ đặt bỏng ngô ở giữa cô và Lục Thiên Yết, cô vừa nhìn không rời mắt khỏi màn hình chiếu phim, vừa đưa tay sờ sờ bỏng ngô ở bên cạnh, nhét vào miệng.
Máy điều hòa ở phòng chiếu phim mở hơi lớn, phim chiếu được khoảng mười phút, Lục Thiên Yết cảm nhận được một tia mát lạnh, anh lấy tấm thảm đã chuẩn bị trước từ trong túi nhỏ ra , đặt ở trên đùi Kiều Xử Nữ.
Kiều Xử Nữ quay đầu, nhìn về phía Lục Thiên Yết, mặt nghiêng của anh tuấn mỹ bức người, cơ hồ dán ngay chóp mũi của cô, tim cô đập mạnh không ngừng, đợi đến khi người đàn ông đắp tốt cái thảm, ngồi lại vị trí của chính mình, cô mới vội vàng cầm bỏng, nhét vào miệng, mới ý thức được Lục Thiên Yết một bên, từ lúc ngồi xuống cho tới bây giờ, hình như chưa động vào bỏng ngô, vì thế dùng cánh tay huých vào tay của Lục Thiên Yết, chỉ chỉ vào bỏng.
Bên cạnh bỏng, đặt một lon coca, Lục Thiên Yết nghĩ cô muốn mình giúp cô mở nắp coca, vì thế liền cầm lên một lon, mở nắp ra, còn đặp vào một ống hút, đưa cho Kiều Xử Nữ.
Kiều Xử Nữ tiếp nhận côca, quay đầu, tiến lại gần tai của anh, nhỏ giọng nói: "Anh không cần ăn bỏng sao?"
Lục Thiên Yết gật gật đàu, tỏ vẻ đã biết, hai người tiếp tục xem phim, ngẫu nhiên Kiều Xử Nữ có thể cảm giác được Lục Thiên Yết nắm một ít bỏng.
Lúc bộ phim chiếu được một nửa, một đoạn toàn những hình ảnh tốt đẹp, đại đa số là những buổi hẹn hò của một đôi yêu nhau đến rạp chiếu phim xem phim, cho nên những hình ảnh đó, không thể nghi ngờ làm cho không khí trong phòng chiếu phim trở nên ái muội, hai người yêu nhau có vẻ nhiệt tình, đã bắt đầu ôm cùng hôn nhau, thậm trí Kiều Xử Nữ có thể nghe thấy ở vị trí đằng sau mình, nam nữ đang ôm nhau còn cả hôn môi phát ra tiếng vang ái muội, tiếng thở dốc hỗn tạp ở trong phòng chiếu phim, khiến cho người nghe được càng thêm đỏ mặt tim đập.
Kiều Xử Nữ không có trải qua việc này, lúc ở nhà xem phim, xem hình ảnh rõ ràng như vậy, cũng không có nhiều kiêng dè, nhưng lúc này Lục Thiên Yết đang ngồi bên cạnh cô, cô đã có chút ngượng ngùng nhìn hình ảnh ***** trên màn ảnh, tròng mắt liền loạn nhìn xung quanh, thường thường dừng lại ở mặt nghiêng của Lục Thiên Yết, kết quả thấy người đàn ông tư thái nhàn nhã ngồi ở bên cạch, mắt nhìn chằm chằm lên màn hình lớn ánh mắt không hề di chuyển, trên mặt cũng không có cảm xúc gì lớn, giống như hai cỗ lõa thể đang dây dưa trên màn hình, căn bản không tồn tại.
Lúc Kiều Xử Nữ vươn tay lấy bỏng, Lục Thiên Yết cũng vươn tay cầm bỏng, hai người ăn ý chạm tay vào nhau như vậy.
Lục Thiên Yết mắt đang nhìn màn hình lớn, nghiêng đầu nhìn về phía Kiều Xử Nữ, mắt của anh, phát ra ánh sáng giống như bình thường, sáng ngời hữu thần.
Chương 397: Tạm biệt tuổi thanh xuân, tạm biệt người tôi yêu(7)
Đột nhiên, Kiều Xử Nữ dừng lại, chăm chú nhìn Lục Thiên Yết, âm hưởng mờ tối – ái muội không ngừng vang vọng trong phim, ánh mắt của Lục Thiên Yết nhìn Kiều Xử Nữ trở nên nóng hơn, rõ ràng trong này rất lạnh, nhưng Kiều Xử Nữ lại cảm nhận được một luồng khí nóng từ dưới lòng bàn chân truyền lên.
Hình ảnh kia rõ ràng đã kết thúc trên màn hình lớn, thực ra là đang chiếu đến cảnh vừa tách môi của nhau ra, không khí ám muội từ từ tiêu tan, Kiều Xử Nữ và Lục Thiên Yết vẫn đối diện với nhau như cũ, mãi đến khi đột nhiên có một âm thanh mãnh liệt vang lên, là tiếng trong phim vọng lại, mới khiến hai người tỉnh táo lại, Kiều Xử Nữ muốn dời tay khỏi bịch bỏng ngô đi, nhưng Lục Thiên Yết lại nhanh hơn một bước, cầm lấy tay cô.
Cả người cô liền cứng đờ, không hề rút tay ra khỏi tay của Lục Thiên Yết, chỉ quay đầu, nhìn về phía màn hình lớn, Lục Thiên Yết nhìn chằm chằm gương mặt của cô một lúc, cũng quay đầu, nhìn về phía màn hình lớn, bởi vì bỏ qua một đoạn thời gian rất dài không xem, bây giờ nhìn có chút không hiểu, nhưng hai người lại thật sự chuyên chú xem, giống như thật sự đắm mình vào bộ phim, không biết được tâm trạng mình, đang nhảy lên vô cùng nhanh.
Phim kết thúc, mọi người bắt đầu nhao nhao rời đi, Lục Thiên Yết và Kiều Xử Nữ vẫn ngồi trên ghế không nhúc nhích, hai người vẫn gắt gao nắm tay nhau, mãi đến khi cả phòng chiếu phim đều trống không, chỉ còn lại hai người, có nhân viên vệ sinh tới thu lại đồ bỏ đi, bọn họ mới lưu luyến buông lỏng tay nhau ra, ngầm hiểu đứng lên, thu dọn lại chỗ ngồi của mình, một trước một sau đi ra.
Xem xong phim, đã là 5 giờ, tám giờ tối hai người lại phải quay phim, thời gian vẫn không đủ để dùng cơm, cho nên liền đi vào siêu thị mua ít đồ ăn đơn giản, sau đó Lục Thiên Yết chở Kiều Xử Nữ về đoàn làm phim.
Dọc đường đi, hai người không hề nói gì với nhau, xem ra ánh mắt vẫn bình tĩnh như bình thường, nhưng đáy lòng vẫn đang nghĩ đến lúc ở rạp chiếu phim, đến 40 phút nắm tay nhau.
Trở lại đoàn làm phim, đã là 7 giờ, Lục Thiên Yết và Kiều Xử Nữ đến phòng trang điểm, những diễn viên khác đều đã hoàn tất, đang ở studio tìm cảm giác diễn, Kiều Xử Nữ và Lục Thiên Yết đưa lưng về nhau ngồi ở bàn trang điểm, lúc thợ trang điểm bảo bọn họ ngẩng đầu soi gương, sẽ ngẫu nhiên nhìn thấy nhau, sau đó lại nghĩ về thời gian nắm tay nhau kia, trong lòng lại nóng lên.
Tại nơi quay Khuynh Thành thời gian, lúc này Kiều Xử Nữ và Lục Thiên Yết đang sắm vai vợ chồng, đã ra ở riêng được rất lâu, bởi vì gia đình có vấn đề, định ngày hôm nay sẽ đi lĩnh giấy chứng nhận ly hôn, mà vai diễn của Lục Thiên Yết đã ý thức được anh ta không hề cam lòng chấp nhận người phụ nữ kia, mà người anh chân chính thích, là Kiều Xử Nữ – người đã từng bức ép anh và người phụ nữ kia kết hôn, nhưng là vì anh đã làm nhiều chuyện quá đáng với cô, nên anh không có mặt mũi nào cầu xin cô tha thứ, mà Kiều Xử Nữ ra ở riêng, lại có một người đàn ông khác đang từng bước chinh phục cô.
Nội dung mà đêm nay bọn họ quay phim, là sinh nhật của Kiều Xử Nữ, người đàn ông kia cầu hôn cô, Lục Thiên Yết nản lòng thoái chí nhìn Kiều Xử Nữ gật đầu, đeo nhẫn vào tay, Lục Thiên Yết bi thương rời đi, lúc Kiều Xử Nữ một mình đi vào toilet, không có cách nào kiềm chế cảm xúc của mình, liền giữ chặt lấy Kiều Xử Nữ, rốt cuộc cũng mở miệng hỏi cô.
Chương 398: Tạm biệt tuổi thanh xuân, tạm biệt người tôi yêu (8)
Lục Thiên Yết hóa trang nhanh hơn Kiều Xử Nữ, anh đã hóa trang xong, Kiều Xử Nữ mới vừa trang điểm một nửa, anh đứng lên, lúc thợ trang điểm quan sát, điện thoại của Kiều Xử Nữ lại vang lên.
Điện thoại của Kiều Xử Nữ để lại ở trên mặt bàn, Lục Thiên Yết nghe được tiếng chuông, theo bản năng nghiêng đầu, thấy trên màn hình hiện lên ba chữ "Bác gái Hứa".
Kiều Xử Nữ áy náy nhìn phía thợ trang điểm, sau đó cầm điện thoại di động trên bàn, nhấn nút trả lời: "Bác gái?"
Trong phòng hóa trang không còn bao nhiêu người, rất yên tĩnh, Lục Thiên Yết đứng sau lưng Kiều Xử Nữ, có thể nghe rõ ràng tiếng Hàn Như Sơ truyền ra rõ ràng: "Kiều Kiều, tối nay là lần cuối cùng con đóng kịch, đúng không? Ngày mai sẽ không sao chứ?"
Kiều Xử Nữ nhẹ nhàng "Vâng" một tiếng, giọng Hàn Như Sơ lần nữa truyền đến: "Kiều Kiều, ngày mai là ngày Thiên Bình xuất viện, con nhớ đến đón nó xuất viện. "
Tay Lục Thiên Yết nhẹ nhàng nắm lại, thành quyền, cánh môi ra sức mím lại, sắc mặt lạnh nhạt đứng tại chỗ, cho đến khi thợ trang điểm nói "Được rồi", sau đó xoay người, đi tới cửa phòng, khi anh đẩy cửa trong nháy mắt đó, anh nghe sau lưng truyền đến tiếng Kiều Xử Nữ nhẹ nhàng như cũ: "Con đã biết, bác gái, ngày mai con sẽ đến, con còn phải quay phim, không thể nói lâu, dạ, tạm biệt."
Lục Thiên Yết cất bước đi xuống bậc thang, cũng không biết chuyện gì xảy ra, lại hụt chân, cũng may trợ lý theo phía sau phản ứng kịp thời, kéo anh lại, thấp giọng hỏi một câu: "Lục tổng, anh có sao không?"
Lục Thiên Yết không nói gì, chẳng qua là bình tĩnh, cất bước, sải bước đi về phía phim trường.
Ngày mai sẽ là ngày Hứa Thiên Bình xuất viện... Không phải nói ít thì một tháng, lâu thì hai tháng sao? Lúc này mới nửa tháng, Hứa Thiên Bình đã xuất viện? Hứa Thiên Bình cũng xuất viện, vậy người thế thân là anh, có phải cũng hoàn thành nhiệm vụ? Hoàn thành nhiệm vụ... Có phải đại biểu, anh và cô không bao giờ ...có thể tiếp tục diễn vợ chồng nữa?
Tối nay, anh và cô còn đi xem phim, không khí rõ ràng rất tốt, thế nào trong lúc bất chợt, lại thay đổi, anh và cô sắp phải chia lìa chứ?
Kiều Xử Nữ hóa trang xong, đi tới phim trường, Lục Thiên Yết cũng không có ở đây, lúc đạo diễn nhìn cô nói phải chú ý những điều gì khi diễn, cô mới nhìn thấy Lục Thiên Yết một thân một mình từ một rừng cây, dọc theo cầu gỗ đi tới.
Đạo diễn thấy Lục Thiên Yết tới đây, lập tức bảo tất cả nhân viên làm việc đều có vị trí và cương vị riêng, điều chỉnh đèn và máy quay, chính thức quay phim.
Lúc ban đầu quay phim, là một nhóm người ngồi ở trong phòng, hình ảnh uống rượu ca hát, Kiều Xử Nữ và Lục Thiên Yết thủy chung không nói gì, thậm chí hai tầm mắt của hai người nhìn nhau một lần cũng không có, đợi đến lúc máy quay lấy cảnh, Kiều Xử Nữ và một nam diễn viên tuấn tú bắt đầu hợp ca một ca khúc, trong quá trình ca hát, Lục Thiên Yết liên tục uống nước thay rượu, anh vẫn luôn cúi đầu, không có ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn đôi Kim Đồng Ngọc Nữ đang đứng song ca với nhau.
Tiếng hát qua không lâu thì dừng lại, mọi người vỗ tay cổ vũ, đang lúc mọi người nghĩ hai người đi xuống, thì người hát cùng Kiều Xử Nữ, bất chợt quỳ xuống trước mặt của mọi người, thâm tình chân thành cầu hôn: "Gả cho anh đi."
Chương 399: Tạm biệt tuổi thanh xuân, tạm biệt người tôi yêu(9)
Lục Thiên Yết vốn chỉ cúi thấp đầu uống rượu, lúc nghe thấy bốn chữ này, mạnh ngẩng đầu lên, nhìn thẳng tắp về phía Kiều Xử Nữ.
Kiều Xử Nữ bởi vì một màn xảy ra đột ngột kia dọa, sợ tới mức có hút kinh ngạc, đứng tại chỗ, không có phản ứng gì.
Người đàn ông kia, thông báo là kịch bên trong kịch bản, nói ra từng chữ từng chữ bên trong.
Theo tiếng ngâm nga của anh ta, vẻ mặt Kiều Xử Nữ, xuất hiện một tia vỡ tan, trong phòng những người tham gia sinh nhật của cô, ồn ào theo, la hét Kiều Xử Nữ đồng ý!
Tay Lục Thiên Yết cầm chén rượu, bắt đầu đầu dùng sức, lúc Kiều Xử Nữ nói một câu đồng ý, anh chung quy lại nhịn không được đứng dậy, yên lặng rời đi.
Anh không có liếc mắt nhìn Kiều Xử Nữ một cái, tầm mắt nhìn về phía bóng lưng của anh, giống như do dự cái gì đó, cuối cùng tiếp nhận chiếc nhẫn từ người đàn ông đang quỳ gối dưới sàn.
Không khí trong phòng, vui sướng, Lục Thiên Yết ở bên ngoài phòng, cô đơn đau thương.
Theo chỉ thị của đạo diễn, Kiều Xử Nữ ở trong phòng tìm một cái cớ, đi ra khỏi phòng, đứng ở cửa đối mặt với Lục Thiên Yết, hai người không nói lời nào, ánh mắt không một tiếng động trao đổi, sau đó Kiều Xử Nữ giẫm giày cao gót, đi về phía toilet.
Lúc Kiều Xử Nữ từ bên trong toilet đi ra, Lục Thiên Yết vốn đứng ở cửa phòng, bây giờ lại đứng trước cửa phòng rửa tay, giống như vừa rồi, hai người liếc nhìn nhau một cái, lúc này Kiều Xử Nữ mới mở miệng nói lời kịch: "Tôi đi vào trước."
Sau đó cô cười yếu ớt với Lục Thiên Yết, bước chân, đi qua người của Lục Thiên Yết, lúc Kiều Xử Nữ đi qua ngang người, hai tay Lục Thiên Yết nắm chặt lại, bởi vì dùng sức, khớp xương trở nên trắng bạch, sau đó giơ tay lên, bắt chính xác lấy cánh tay của Kiều Xử Nữ, sau đó đưa cả người cô dựa vào vách tường, cúi đầu, hôn lên cô.
Kiều Xử Nữ càng lúc càng mạnh, cuối cùng không biết lấy khí lực ở đâu, đẩy mạnh Lục Thiên Yết ra, sau đó làm như kịch bản viết, giơ tay lên, cho Lục Thiên Yết một cái tát.
Đương nhiên bởi vì quay phim, một cái tát kia, nhìn thực tàn nhẫn, nhưng thật ra rất nhẹ nhàng giống như lau qua, sau đó thân thể Kiều Xử Nữ run run, nói lại lời kịch: "Anh đến tột cùng muốn như thế nào?"
Lục Thiên Yết bị đánh một cái tát, ánh mắt thẳng tắp nhìn Kiều Xử Nữ, cánh môi giật giật: "Tôi chỉ hỏi em một vấn đề....." Lúc nói xong những lời này, trầm mặc rất lâu, mới lại mở miệng nói: "Nếu tôi nói tôi thích em, em lại còn có thể thích tôi không?"
"Sẽ không!" Kiều Xử Nữ không hề do dự nói ra những lời này, vẻ mặt trên mặt của Lục Thiên Yết bắt đầu tuyệt vọng, hai tay nắm trên vai của cô, dần dần buông lỏng, ngay khi anh sắp buông xuôi, cô mở miệng lần nữa, nói lời kịch bản: "Bởi vì, tôi chưa bao giờ ngừng thích anh."
Lục Thiên Yết sửng sốt, đột nhiên hôn lên môi Kiều Xử Nữ.
Hôn môi lúc này đây, cần hai người phải diễn thực nhập tâm, sau đó ở lúc hai người đang hôn môi, phần diễn của hai người hoàn toàn chấm dứt.
Chương 400: Tạm biệt tuổi thanh xuân, tạm biệt người tôi yêu (10)
Thế nhưng trong tích tắc kề môi bên nhau của hai người đó, bọn họ cũng không phải chỉ là đóng phim, mà còn cả hiện thực.
Tuy nhiên anh có sắm vai vợ chồng với cô hôn tám tháng, nhưng từ khi chân chính là ở bên nhau, cũng là lúc tiến vào đoàn làm phim của Khuynh Thành thời gian.
Bộ phim này quay trọn vẹn hết hơn ba tháng, trong ba tháng này, thời gian anh tiếp xúc với cô, còn nhiều hơn 13 năm qua, hơn ba tháng này, từng có nước mắt, từng có cười vui, từng có ấm áp, từng có cảm động,.. Bây giờ đây, những hồi ức đóng phim này lập tức khiến họ thấy đau xót, mà trong hiện thực, cuộc sống giả làm vợ chồng của anh và cô, cũng đến lúc phải kết thúc rồi.
Hai người hôn nhau đến kịch liệt và tuyệt vọng, như là không có cách nào khác để trút hết ra tình yêu của mình, chỉ có thể dốc hết toàn lực đem nó ra ngoài qua nụ hôn này.
Đạo diễn ở trước máy quay, nhìn cảnh hôn môi như vậy, hết sức hài lòng, lúc cảm thấy không sai biệt lắm, liền cầm lấy loa, vừa định hô "Cắt" một tiếng, lại đột nhiên nhìn thấy có giọt nước mắt của Kiều Xử Nữ, theo nụ hôn của hai người, từ trên khóe mắt chảy xuống.
Rất nhiều khi, diễn viên khi diễn quá nhập tâm, cũng sẽ có lúc xúc động, cho nên đạo diễn cho rằng đây là Kiều Xử Nữ đang triệt để phát huy, liền để xuống loa phóng thanh, ý bảo nhân viên công tác tiếp tục làm việc, còn mình thì nhìn chằm chằm máy giám sát hình ảnh.
Nước mắt của Kiều Xử Nữ, theo hai gò má chảy đến bên miệng, sau đó biến mất vào trong nụ hôn của hai người.
Rõ ràng Lục Thiên Yết cảm giác được chút mặn mà, anh sửng sốt, tiếp tục hôn sâu sắc hơn.
Hôn rất lâu, hai người mới thở hổn hển tách nhau ra.
Kiều Xử Nữ mở to mắt, nước mắt liền tuôn ra, mà đáy mắt của Lục Thiên Yết cũng phiếm hồng, hai người cực kỳ thong thả ngẩng đầu, đối diện, như là được tập luyện trước cực kỳ tốt, cùng lúc mở miệng nói: "Anh/Em yêu em/anh."
Thực ra trong kịch bản không có câu này, đạo diễn thấy một màn như vậy, vẻ mặt lại kích động mà phấn chấn, lúc hai người nhìn nhau tầm hai phút, liền kích động giơ loa phóng thanh lên, kêu: "Cắt!"
Lần quay này, kết thúc rất hoàn mỹ, nhân viên công tác lập tức tiến lên thu thập đồ đạc, đạo diễn lại một đường chạy đến trước mắt anh và cô, mở miệng nói: "Lục Ảnh đế, tiểu Kiều, hai người diễn rất tài tình, vậy mà có thể diễn đẹp như vậy! Hiệu quả vừa rồi rất tuyệt vời! Tuyệt đối rất cảm động!"
Ngữ khí của đạo diễn thở gấp một phen nói ra một tràng khen ngợi rất dài, để Kiều Xử Nữ và Lục Thiên Yết kéo lại thần trí, hai người chăm chú nhìn nhau, sau đó tách ra.
Lục Thiên Yết nhanh chóng che giấu tất cả cảm xúc của mình, vẻ mặt nhàn nhạt và bình thường, không có khác gì.
Mà Kiều Xử Nữ vẫn treo một giọt lệ bên khóe mắt cười cười nhìn đạo diễn, thoải mái nói một tiếng: "Cảm ơn", sau đó nhận lấy khăn tay từ Triệu Kim Ngưu, lau khô nước mắt mình, nói "hẹn gặp lại" với đạo diễn và Lục Thiên Yết, rồi đi tháo trang sức ra.
Lục Thiên Yết, anh biết không? Từ nay về sau, khi em hồi tưởng lại chuyện của anh và em, bộ phim lúc chiều này, nó sẽ trở thành cuộc hẹn hò của chúng ta, thông báo của đêm nay, em có thể biến nó thành thông báo yêu nhau của chúng ta.
Lục Thiên Yết, anh biết không? Em sẽ biến câu chuyện của chúng ta thành hồi ức, em đã khóc vì anh.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro