Chương 1: Khởi niên ghoul

~Tháng 8- Tokyo (Đại học Kamii)~

Trong thư viện, hôm nay  vẫn y chang mọi bữa, sinh viên từ các chuyên nghành khác nhau thường đổ  xô tới đây mỗi khi có thời gian rảnh.

Ở nơi này, có một góc  khuất nhiều ánh nắng chói chang nhất hắt vào, cái chỗ mà chẳng sinh viên  nào ưa nổi luôn trống chỗ. Vậy là chỗ ngồi đó đã trở thành 1 nơi thắng  địa, cái địa bàn riêng khó hiểu của 1 tên sinh viên lập dị .

-Ra chỗ khác mà ngồi và  đừng cố tỏ ra 1 cách giả tạo rằng cậu là 1 tên mọt sách chăm chỉ nx!_  Ngay tại chỗ ngồi ấy, phát ra 1 tiếng nói khó chịu từ 1 tên bạn vang  lên. Vị thanh niên trẻ ấy vừa làu bàu, tay vừa giở lộ ra tập truyện  tranh được ẩn giấu kĩ trong 1 núi sách công thức toán dày đặc xếp kì  công chồng chận lên nhau bởi thằng bạn quái dị kia 1 cách phũ phàng.  Tươi cười thân thiện nhìn cậu bạn thân đang khó chịu của mình, tên lập  dị kia đứng dậy kéo 1 cái ghế tới chỗ bạn rồi thản nhiên mời thanh niên  ấy ngồi xuống.

-Ngồi đây đê, chỗ này nhiều vitamin D từ ánh nắng mặt trời tốt cho cơ thể lắm đấy.

-Đê (D) điếc cái khỉ  gì?! Tia cực tím làm ung thư da thì có!_ Đang gắt gỏng, bỗng cậu bạn nín  bặt, rồi đột nhiên liếc thằng lập dị 1 cách đáng ngờ -Mà... suốt ngày  cậu ốp mặt vào cái xó nắng sấp mặt này nhưng sao da cậu vẫn trắng lột  vậy?

-Liên hệ vs mẹ tôi để biết thêm chi tiết.

-Thế màu tóc đen loang lổ nhiều màu khác nhau của cậu cx phải liên hệ vs mẹ cậu hả?

(ảnh main chính đó)

-À, cái đó ko phải do bấm sinh.

-Rồi sao?

-Ha ha, tôi lỡ tay gội đầu bằng bột giặt rồi bị như vậy đó! Lạ ko? về gội thử đê! đẹp phết đấy chứ?

-Gội để mà cho lên chùa đi tu à?! (rụng tóc, he he). Chỉ có tên lập dị như cậu ms mần ra được thôi.

-Tạo hóa, tạo hóa cả, đẻ ra tôi đẹp độc như vậy là do tạo hóa cả đó.

-Thảo nào... cậu sinh ra  đúng là để gắn vs cái tên của cậu rồi. Kiseki Tekina*, khác thường  thật._ Cậu bạn bất lực nhìn tên lập dị đầy chán nản rồi khẽ ngó vào  quyển truyện nó đang cầm trên tay.

*Kiseki Tekina: vi diệu (hay kì diệu)

-Tokyo ghoul hả?

-Ờm, là truyện kinh dị._  Mỉm cười nhẹ, cậu bạn thân của kẻ lập dị đẩy ghế đứng dậy. Khẽ liếc  thằng bạn bằng ánh mắt "phụ mẫu", cậu vỗ vỗ nhẹ vào đầu thằng nhóc ghiền  truyện tranh kia.

-Học đê, năm sau là cậu sắp sửa ra trường rồi đấy.

-Hai! (vâng!)

~(trong 1 con hẻm, Quận 20 -Tokyo)~

Kiseki trong tay ôm 1  tập truyện "Tokyo ghoul" dày cộp y chang 1đứa trẻ con, rảo bộ bên cạnh  thằng bạn thân trong hoàng hôn lúc 5 giờ chiều.

-Kiseki...

-Uhm?

-Cái mà cậu đọc... ghoul có dễ bị dẫm đạp giống con người không?

-Sao vậy? Ai bắt nạt cậu  à?_ Đang đi, bỗng Kiseki chậm bước lại rồi dừng hẳn, hơi nghiêng đầu  liếc sang cậu bạn. Không kìm được sự bất lực, sinh viên trẻ kia khẽ đưa  tay lên gạt giọt nước mắt vừa rơi xuống, miệng cậu cười không ngừng.

-Ha ha... Mấy thằng khốn! Tôi thật là kẻ vô dụng mà... Muốn chết mất!

-Cậu khóc đấy à? ko lẽ  bọn nó lại..._ Hơi tối mặt lại như nhận ra điều gì từ cậu bạn, Kiseki  bỗng lặng đi, đưa mắt nhìn ra đằng sau. Ngoài hẻm đã thưa bớt người.

-Đi! Ra khỏi con hẻm này  mau! Hôm nay không về nhà trọ của cậu nx! Tới nhà tôi!_ Kiseki xám mặt,  vội vàng kéo cậu bạn quay lưng chạy khỏi con hẻm. Chợt từ trong 1 nơi  ngóc nghách, 1 cánh tay to lớn kéo dật cậu bạn kia lại, Kiseki bất ngờ  nhìn ra sau, mắt cậu đập luôn vào 1 thanh sắt nhọn.

-Ôn con, mày có thằng  bạn gan phết đấy!_ Vừa cười lớn vừa đưa tay dúi mạnh vào đầu cậu sinh  viên trẻ, 1 gã đô con mắt trợn ngược lên liếc nhìn Kiseki đang chật vật  ngồi rên rỉ vs con mắt bị sắt chọc xuyên vào, máu rớt ko ngừng vào mấy  cuốn truyện tranh. Từ sau lưng thằng đó, tiến ra thêm nhiều thằng hơn.

-Đau à?_Lừng lững tiến tới gần Kiseki, thằng côn đồ đưa chân đá phăng mấy cuốn truyện, đầu hắn cúi nhẹ xuống, cười khỉnh.

-Vậy để tao giúp mày  nhé?!_ Dứt lời, thằng đó mạnh tay rút phắt thanh sắt ra khỏi mắt Kiseki,  làm cho máu bắn tóe lên tường ướt đẫm hết mấy cuốn truyện. Cậu bạn sợ  hãi chứng kiến cảnh tượng ghê rợn vừa xảy ra, cậu gào lớn, tinh thần sốc  nặng. Rồi như 1 kẻ điên, cậu giằng ra khỏi tên đàn em, lao tới chỗ  Kiseki cố gượng cậu bạn ngồi dậy, đưa 1 tay run rẩy che lấp bên mắt hỏng  của Kiseki cầm máu nhưng vô dụng.

-Các người... Có giết  thì giết tôi đi! cậu ấy dù sao cx chỉ là người đi ngang qua thôi mà!_  Cậu sinh viên cảm giác bất cần, hét lớn bằng giọng khàn đặc lẫn nước mắt  đầm đìa vào mặt mấy tên côn đồ. Thằng to xác ban nãy cười gằn, bước lại  gần tên nhóc đang ôm khư khư thằng bạn, hắn đưa tay bóp chặt vào gáy  cậu rồi giật mạnh đầu cậu ngửa ra, thì thầm kinh tởm vào tai cậu

-Vậy nếu mày đang hứng  thú chơi dở 1 ván cờ mà có 1 thằng lạ hoắc đột nhiên xông tới lật đổ cả  bàn cờ của mày rồi sau đó, nó lại gãi đầu cười ngu ngơ rằng " Xin lỗi,  tôi chỉ vô tình đi ngang qua thôi". Mày có muốn đấm cho nó 1 phát ko?

-Bệnh hoạn!!_ Cậu sinh viên lớn tiếng quát vào tai thằng côn đồ.

Khẽ lườm cậu bằng ánh  mắt điên dại, tên to xác mạnh tay ném văng cậu sinh viên ra xa, đập mạnh  vào 1 vách tường rồi rơi độp xuống, cậu gãy mất một cánh tay.

-Vậy mày nhìn xem, thằng  nào ms là đứa bệnh hoạn? Thằng bạn mày! Nãy giờ nó chỉ ngồi im ru như 1  thằng hèn, ko dám kêu ca nửa tiếng! Thứ như mày ngứa mõm rồi chắc! giám  kêu tao là bệnh hoạn à?!!!_ Dứt lời, thằng côn đồ điên lên, lao tới chỗ  cậu sinh viên đạp tới tấp vào miệng cậu. Kiseki nằm im bất động, mắt  đăm đăm nhuốm máu nhìn về hướng cậu bạn, cậu ngỡ ngàng, ko phải là  Kiseki đang nhìn bạn mình mà là cậu nhìn thấy 1 thứ khác, miệng cậu lẩm  bẩm từng chữ một.

-A..ya..

~Tokyo, 6 giờ chiều~

"Vào lúc 5 giờ rưỡi tại  quận 20 Tokyo, người dân đã phát hiện 6 xác người to lớn rách toạc các  chi cùng 1 sinh viên 20 tuổi bị gẫy tay và tổn thương nặng ở vùng miệng nằm  bất tỉnh trong 1 con hẻm đẫm máu, hiện cậu sinh viên đang được cấp cứu  tại bệnh viện Takanawa và danh tính của 6 tử thi bị xé xác đang được xác  định"

Cậu sinh viên nằm dài  trên chiếc giường bệnh trắng đang được đưa cấp tốc nhanh tới phòng phẫu  thuật, tai cậu nghe loáng thoáng thấy tin tức được phát trên bản tin lúc  6 giờ chiều của Tokyo. Mắt cậu đờ đẫn, trong đầu cậu mơ hồ, chỉ gào lên  trong vô thức 1 điều "Kiseki! Cậu ấy biến mất rồi?!!"

~...~

Lạnh lùng vứt 1 cơ thể đầy máu xuống đất đầy phũ phàng, Ayato lãnh đạm liếc cơ thể đó vẻ khó hiểu.

-Ayato, ai vậy?_ 1 giọng nói trẻ con nhưng bí ẩn vang lên ngay trên đầu Ayato, là Eto. Ayato ngửa đầu lên nhìn, Eto nhanh nhẹn đáp ngay xuống mặt đất đầy hiếu kì, cô nhẹ nhàng bước tới gần cơ thể lạ đó, khẽ nhìn 1 cái rồi quay sang Ayato.

-Tiếc quá, chàng trai này hỏng mắt rồi. Ayato, cậu mang giống loài tạp lai này về từ đâu vậy?

-Tạp lai?_ Hơi bất ngờ nhìn Eto, Ayato cúi người hơi thấp xuống gần cơ thể đẫm máu, nhẹ nếm thử máu từ cơ thể- Trong 1 con hẻm khu 20, chính vì tôi có ngửi thấy có mùi vị lạ nên tôi liếc vào xem thì thấy 1 vụ ẩu đả của mấy thằng con người to xác. Và cạnh đó, mùi vị này phát ra từ tên nhóc bị thương 1 mắt đây.

-Thú vị quá, mắt cậu ta sẽ hồi phục lại thôi.

-Cô thấy gì à?

-Gần như là có sự chuyển hóa kì lạ trong cơ thể cậu ta, nhưng ko phải do cấy ghép nội tạng. Vị giác của cậu ta rõ ràng là của con người, nội tạng và mắt thì lại là ghoul. Vs lại, cậu ta còn có kagune nx. Khá lắm, Ayato._ Sau lớp băng quấn dày đặc che kín khuôn mặt, Eto nghiêng đầu cười đắc ý rồi tung tăng bỏ đi, xem ra Eto lại đi tới chỗ Noro đây. Nhưng điệu cười của cô rõ ràng là càng khó đoán, ko lẽ trong Aogiri lại sắp sửa xuất hiện thêm 1 ngạn quỷ cấp SS?
Chú thích: các địa điểm trên đều có thật ở Tokyo.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #tokyoghoul