chap 164: Chuyện quan trọng

Nhị vương phủ...
Kim Ngưu vừa xuống kiệu Thiên đã nôn nóng chạy đến

- Ngưu nhi. Sao r sao r?

- Đại công cáo thành. Chuẩn bị chút đi. Ta đoán ngày mai nàng sẽ đến tìm con

- Tuyệt quá. Mẫu hậu thật thần kì- Thiên bồng Ngưu lên quay vòng vòng

- thôi thôi thả ta xuống . Ta thấy toàn sao vs trăng cả r- Ngưu ôm đầu

- Hề hề. Tiểu thiên vui quá nên hơi lố- Thiên cười ngốc nghếch

- à đúng ra. Con hỏi Triệt xem chừng nào có thể xuất cung đc. Ta có chuyện quan trọng muốn ns vs 2 đứa

Buổi tối...

- Mẫu hậu. Thái tử ca truyền tin tới rằng tối mai huynh ấy có thể tới - Thiên nghịch nghịch mấy sợi rau trong chén

- Ừm- Trâu vừa nhai vừa ns

- Mẫu hậu. Người chắc là nàng sẽ tới chứ?- Thiên chồm qua

- Đoán xem- Ngưu đá lông nheo. Chùi miệng r rời đi

Sáng hôm sau... đúng như Ngưu dự đoán Minh Nguyệt đến Nhị Vương phủ  nhưng mà k phải Hàn Thiên. Mà tìm Kim Ngưu a

- Nguyệt nhi- Thiên hớn hở chạy ra. Hắn đã dậy từ sáng sớm để chải chuốt, chọn y phục a~

- Tham kiến vương gia- Nguyệt hành lễ

- lần sau đừng để ý lễ nghĩa nữa. Muội cứ như bình thường là đc r- Thiên cười đến k khép miệng lại đc

- ừm. Hôm nay Nguyệt nhi có thể mượn tiểu Ngưu nửa ngày k?

- đc... hả? Tiểu ngưu?- " có nhầm lẫn k v? K phải là tìm ta sao?"

- cô tìm ta?- Ngưu tay vừa ăn vừa ns

- Ừm. Ta muốn rủ cô đi dạo phố- Minh Nguyệt chạy đến khoác tay Kim Ngưu có vẻ rất thân thiết

- Hửm? Có lộn k v? Người cô cần tìm là tiểu Thiên. Chứ tìm ta lm j?- Ngưu nhìn hàn thiên đáng thương bị đá sang 1 bên

- Ta tìm cô. Nhờ cô lm quân sư chỉ điểm a~
- Nguyệt nháy mắt

- 2 người thân thiết từ bao giờ v?- Thiên k cam chịu khi bị phũ

- dạ.ms từ hôm qua .Nguyệt nhi phát hiện ra mình vs tiểu Ngưu rất hợp nhau

"Chỉ ns chuyện có 1 buổi chiều đã thân thiết v r? 3 năm cố gắng của ta k bằng 1 buổi chiều ns chuyện phiếm của mẫu hậu"
- Thiên khóc trong lòng

- cũng đc. Đi thôi. Đang thèm hồ lô ngào đường. Thiên nhi. Đi cùng luôn đi
- Ngưu vươn vai 1 cái

Thiên lại như nạp đầy năng lượng chạy theo sau

- 1 lát nếu có lỡ mua nhiều đồ còn có người xách giùm- Ngưu phang 1 câu k j phũ hơn

1 tiệm trang sức....
- Ngưu nhi. Cái này rất hợp vs cô. Mau cài lên thử đi- Nguyệt nhiệt tình lựa trang sức r tiện tay đeo lên cho Trâu

- Nguyệt nhi. Đây món thứ sáu r đó. Nặng chết ta mất
- Ngưu gỡ từng cái 1 xuống

- V đi lựa y phục- Nguyệt lại nhiệt tình kéo Ngưu đi

Tiệm y phục...

- tiểu thiên. Mau đi mua cho ta vài xiên hồ lô- Ngưu uể oải ngồi xuống ghế

- Ngưu nhi mau xem bộ y phục này. Rất hợp vs màu da cô- Minh nguyệt cầm 1 bộ y phục màu đỏ

- tiểu Thiên đi r, k cần diễn trò nữa đâu- Ngưu nhắm mắt tựa vào ghế

- Cô quả nhiên thông minh. K biết a thiên có nhìn ra k?
- Minh Nguyệt bỏ bộ y phục xuống ngồi xuống ghế

- K nhìn ra đâu. Tiểu thiên là đồ đầu gỗ mà

- Ừm. Cô ns xem ta phải lm j bây giờ? Cứ nhìn thấy chàng là ta rối hết cả lên. K thể thở đc

- cứ bình tĩnh mà thở. Coi chừng nhồi máu cơ tim

- Này...mau giúp ta đi- Minh Nguyệt lay người con Trâu đang nhắm mắt như sắp ngủ đến nơi

- Ta sao có thể giúp cô thở đc?

- K phải... ý ta là...- Nguyệt còn chưa ns hết thì Thiên qua quay lại. Trên tay còn cầm vài xiên hồ lô

- ngưu nhi. Hồ lô của muội

- Thanks - Ngưu bật dậy lấy hồ lô ăn

Hàn Thiên đưa 1 cây cho Nguyệt

Cô nàng cười ngại ngùng r nhận lấy

- Thiên. Ta bận ăn hồ lô r. Mau giúp Nguyệt nhi lựa vài bộ y phục- Ngưu ung dung ngồi xuống ghế

- Hơ... Ngưu nhi...- Minh Nguyệt lúng túng

- Ta k biết j về y phục của nữ nhân đâu- Thiên ngại ngùng xua tay

Nhưng mà Trâu nó quay lưng 180 độ cmnr

- Hơ... đành phiền huynh r- Nguyệt cố gắng vận hết nội công ms ns đc 1 câu.
" Ngưu nhi chắc chắn đang tạo cơ hội cho ta. Can đảm lên nào Hạ Minh Nguyệt"

- À ...ờ... muội cứ lựa đi. Ta sẽ nhận xét

- Ừm

Nguyệt đắn đo lấy 1 bộ y phục màu lục đưa lên

- đẹp

- Bà chủ. Ta lấy bộ này

Nàng lại cầm 1 bộ khác lên

- Đẹp

- Bà chủ. Ta lấy bộ này

1 vòng tuần hoàn lặp đi lặp lại

- Muội thích màu lục thật đấy- Thiên phì cười

- Huynh k còn từ nào khác để nhận xét sao?

- Ta thấy đẹp thì bảo là đẹp

" A thiên đúng là đồ đầu gỗ mà"- Ngưu thở dài

Nàng đứng lên. Thấy nguyệt đi đến Trâu đưa chân ra lm người đẩy thuyền

Minh Nguyệt đc Ngưu
' giúp sức' nhao thẳng vào lồng ngực ấm áp rộng mở của Hàn Thiên

- A... muội xin lỗi- Nguyệt đỏ bừng mặt

- hahaha... k có j- Thiên cười trừ. Cả mặt đều đỏ cả lên

Còn kẻ chủ mưu thì vẫn lm như chuyện k liên quan đến mình. Tiếp tục ngồi ăn hồ lô

" Ngưu nhi lm tốt lắm"

" Mẫu hậu, người lm tốt lắm"

Buổi tối...
- Mẫu hậu. Người có chuyện j quan trọng?- Triệt nghiêng đầu hỏi

- Ta muốn nhập cung để tiếp cận Thiên Yết

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro