C 15
Chính vì quy định này mà số lượng sinh viên Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang luôn ít nhất trong số bảy trường quân đội, nhưng đồng thời chất lượng sinh viên của trường luôn cao nhất.
Vì những sinh viên gần như không bị trói buộc bởi những quy định cứng nhắc, cho nên mỗi sinh viên tốt nghiệp từ Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang đều thành công đến đáng kinh ngạc. Một khi họ tốt nghiệp và gia nhập quân đội, tốc độ thăng tiến luôn nhanh hơn so với những người từ trường quân đội khác.
Ngoài ra, quy định tốt nghiệp nghiêm ngặt cũng khiến cho lượng người đăng ký vào trường đều có lòng tin rất lớn vào bản thân.
Người như vậy thường kiêu căng.
Chính vì thế, hằng năm khi sinh viên mới nhập học, Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang đều sẽ sắp xếp trợ giảng tiến hành khảo sát thực chiến. Mặc dù nói là khảo sát thực chiến, nhưng nói trắng ra thì đó lại là áp chế nhuệ khí.
Bách Lý Tô là sinh viên năm hai khoa cơ giáp của Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang, năm ngoái anh ta bị đàn anh đè xuống đất đánh, kể từ đó nguyện vọng lớn nhất của anh ta là trở thành trợ giảng cho sinh viên mới năm nay, rồi đè họ xuống mà đánh. Điều này gần như là chấp niệm của mọi sinh viên năm hai của Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang, vì vậy hằng năm họ đều liều mạng tích lũy điểm, tranh giành đến mức gần như vỡ đầu cho vị trí trợ giảng sinh viên mới.
Bởi vì trường bổ nhiệm trợ giảng cho sinh viên mới dựa vào xếp hạng số lượng điểm đạt được.
Nói đến việc này không thể không bàn đến quy định về hệ thống điểm của Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang.
Trường trừ điểm rất tàn nhẫn, nhưng con đường để đạt điểm cũng có rất nhiều, trong đó đa số điểm có thể kiếm được ở những cuộc kiểm tra và sẽ dựa theo bảng xếp hạng nội bộ mỗi khoa để thưởng điểm theo thứ tự từ cao xuống thấp.
Bách Lý Tô dẫn Thời Dư đến sân đối kháng của khoa cơ giáp.
Nơi này rất lớn, mỗi khu vực trong sân đối kháng đều có cơ giáp đang chiến đấu, tất cả đều là thực chiến.
Thời Dư giống như nhà quê lên thành phố*, tò mò nhìn trận chiến trong sân.
*(Lưu mỗ mỗ tiến đại quan viên刘姥姥进大观园 là một cảnh trong "Hồng lâu mộng" của Tào Tuyết Cần, ý chỉ như người quê lên tỉnh, thứ gì cũng mới lạ đẹp đẽ.)
Bách Lý Tô nhìn dáng vẻ chưa trải sự đời này của cô, ưỡn ngực trong vô thức, cảm giác không thoải mái khi bị đoạt trí não nhanh chóng bị quét sạch.
Một sinh viên mới vừa nhập học, dù cho đã từng tham gia trận chiến chống trùng tộc ở Hải Lam Tinh, nhưng kinh nghiệm thực chiến của cô chưa chắc sẽ so được với người đã học một năm tại Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang.
Đương nhiên Bách Lý Tô không phải là một nhân vật không có tiếng tăm gì, sau khi đi vào sân, rất nhiều người đến chào hỏi anh ta, khi nhìn thấy Thời Dư đứng bên cạnh, họ liền lập tức hiểu ra.
"Bách Lý, cậu mang đàn em đến đây khảo sát thực chiến sớm vậy sao?" Một chàng trai đầu đinh từ bên cạnh đi tới, nháy mắt ra hiệu với Bách Lý Tô.
Bách Lý Tô nặng nề ừ một tiếng, chàng trai đầu đinh lập tức mở trí não: "Làm thủ tục đăng ký trước đi. Đàn em, dựa theo quy định, tôi cần hỏi em mấy câu, em chỉ cần trả lời thành thật."
Thời Dư rời mắt khỏi sân đối kháng, ngoan ngoãn gật đầu.
Chàng trai đầu đinh cũng chính là Giang Tuyển nhìn vẻ mặt ngây thơ của Thời Dư, trong lòng âm thầm nói một câu thật đáng thương rồi ra vẻ nghiêm túc nói: "Em đã có kinh nghiệm điều khiển cơ giáp chưa?"
Thời Dư gật đầu.
"Điều khiển bao lâu?"
Thời Dư nghiêng đầu suy nghĩ: "Hai năm."
Thời gian không quá dài cũng không quá ngắn, xem ra độ khó cuộc khảo sát phải nâng lên một chút.
"Còn về cấp bậc thể năng và tinh thần lực thì sao?" Giang Tuyển tiếp tục hỏi.
Thời Dư có chút do dự, cô cũng không biết cấp bậc thể năng và tinh thần lực mình là gì, cô vốn định sau khi đến Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang sẽ kiểm tra, kết quả lại trì hoãn đến bây giờ. Suy nghĩ một chút, thấy có vẻ cấp bậc cao hay thấp đều không quá đáng ngại, liền dứt khoát nói: "Cấp SS."
Chế độ điều khiển Chiến Thần chỉ mới lên đến cấp SS, nếu như vậy thì tinh thần lực của cô có lẽ cũng là cấp SS.
Giang Tuyển tiếp tục hỏi thêm vài câu, Thời Dư đều ngoan ngoãn trả lời, sau đó hai người mang Thời Dư đến một khoang mô phỏng.
Trên trán Thời Dư hiện lên một dấu chấm hỏi, Giang Tuyển liền nói: "Các sinh viên mới khi làm khảo sát thực chiến đều tiến hành thông qua khoang điều khiển mô phỏng, khoang mô phỏng có thể giảm bớt độ khó khi điều khiển cơ giáp. Ngoài ra nó cũng tránh việc sinh viên mới xảy ra chuyện bất trắc nếu họ không đủ thực lực và không đủ năng lực ứng biến trong thực chiến."
Sau khi nói xong, Giang Tuyển chỉ vào phía bên kia của sân đối kháng: "Mỗi một khoang mô phỏng chiến đấu đều sẽ được chiếu trong sân đối kháng cho tất cả mọi người xem."
Thời Dư quay mặt sang hướng đó, quả nhiên trông thấy một cái đài cao ở đấy, trên đài cao hiện lên hình chiếu 3D hai cơ giáp đang chiến đấu, một khung hình trong đó chiếu cảnh một cơ giáp hoàn toàn bị hành hạ đến mức không thể phản công lại được. Tuy nhiên, vì là điều khiển mô phỏng nên không tiêu hao tinh thần lực quá nhiều và cũng không gây nguy hiểm tính mạng. Chiếc cơ giáp bị hành hạ kia vẫn luôn tìm thời cơ, thế nhưng đối thủ căn bản không để nó có cơ hội nào để phản công.
"Khoang điều khiển mô phỏng có thể đo lường thực lực chính xác không?" Bị đập đến vỡ nát còn có thể đứng lên, thực sự vô nghĩa, trên chiến trường sẽ có ai cho mình cơ hội như thế?
Thời Dư cảm thấy đây là một việc không thực tế, cô nghiêng về đánh trực diện nên thích trực tiếp đánh bại đối thủ hơn là thực hiện những cuộc chiến đấu vô nghĩa như vậy.
Thua thì thua thôi, nhận thua không tốt sao?
Hai người bên cạnh đều không biết Thời Dư đang nghĩ gì, Bách Lý Tô ôm ngực nói: "Đương nhiên sẽ có sai lệch, vì dù sao sức chống đỡ điều khiển cơ giáp cũng giảm, còn nếu muốn xác định thực lực chân chính, thì sử dụng loại không mô phỏng khoang điều khiển ở bên kia."
Bách Lý Tô vừa nói vừa hất cằm, Thời Dư theo tầm mắt của anh ta nhìn sang, thấy sân đối kháng bên đấy càng thê thảm.
Có vài người trong lúc chiến đấu thậm chí không thể duy trì thăng bằng của cơ giáp, lo cái này mất cái khác, khi đã đối mặt được rồi lại bị nện xuống đất đánh không đứng dậy được, trận chiến đấu kết thúc nhanh gọn.
Đôi mắt Thời Dư sáng lên.
Chương 4
Đúng vậy, giải quyết trận chiến nhanh như thế là thứ cô cần lúc này, cô đã mệt mỏi cả ngày hôm nay, bây giờ chỉ muốn trở về kí túc xá làm cá thôi!
Thời Dư lập tức chỉ vào sân huấn luyện bên kia, nói: "Khoang điều khiển mô phỏng quá phiền toái, hay chúng ta trực tiếp lấy cơ giáp chiến đấu đi? Kết thúc sớm để sớm về ngủ."
Âm thanh của cô không nhỏ, xung quanh lại không ít người, nghe cô nói xong, nhiều người quay sang đánh giá cô, sau đó cười khẽ, hiển nhiên cho rằng cô không biết tự lượng sức mình.
Bách Lý Tô nhướng mày: "Em xác định? Dù em không sử dụng khoang mô phỏng thì cũng không thể sử dụng cơ giáp của mình, nếu không thì không ghi lại được số liệu. Cơ giáp của trường quân đội đều được cấu tạo hoàn toàn dựa trên cơ giáp quân sự, độ khó khi điều khiển tất nhiên sẽ khó hơn cơ giáp thông thường, có thể cô sẽ không thể thích ứng được."
Dựa theo cấu tạo của cơ giáp quân sự hả?
Thời Dư cau mày, chính xác thì cơ giáp quân sự rất rách nát, so với nó thì khả năng gánh tinh thần lực và thể năng của Chiến Thần tốt hơn rất nhiều.
Bách Lý Tô nhìn cô nhíu mày, cho rằng cô biết khó mà lui, trong nháy mắt lộ ra vẻ oai nghiêm của tiền bối nói: "Vẫn là sử dụng khoang mô phỏng đi, thực chiến trực tiếp đối với em mà nói e rằng –"
"Cơ giáp ở đâu?" Thời Dư dứt khoát ngắt lời anh ta.
Thấy cô kiên quyết tìm đường chết, Bách Lý Tô cũng không khuyên nữa, đưa tay về phía Giang Tuyển: "Đưa cơ giáp cấp SS."
Giang Tuyển không hoàn toàn đồng ý, nhưng Thời Dư mang đến cho anh ta cảm giác quá không biết tự lượng sức mình, kiểu kiêu ngạo này anh ta đã thấy trên người của rất nhiều sinh viên mới, sau khi nghĩ kỹ liền quyết định không ngăn cản, dù sao yêu cầu thực chiến trực tiếp cũng không chỉ có mình cô.
Giang Tuyển lấy một chiếc nhẫn cơ giáp từ trong túi không gian ra đưa cho Thời Dư: "Em dùng tinh thần lực kết nối nó liền có thể sử dụng, không cần phải ràng buộc mới dùng được."
Thời Dư gật đầu, cô đeo nhẫn cơ giáp vào ngón trỏ tay trái, Bách Lý Tô và Giang Tuyển đồng thời chú ý đến chiếc nhẫn cơ giáp trên ngón trỏ tay phải của cô, hiển nhiên một chiếc nhẫn bạc bình thường không thể thu hút được sự chú ý của họ, cả hai nhanh chóng quay đi.
Bách Lý Tô dẫn Thời Dư đến sân đối kháng lập tức khiến cho người khác chú ý.
Bách Lý Tô có thể được coi là một nhân vật làm mưa làm gió trong khoa cơ giáp. Anh ta có tiền, có nhan sắc, thực lực cũng rất mạnh, mặc dù chỉ là sinh viên năm hai, nhưng có rất nhiều đàn anh, đàn chị ngưỡng mộ anh ta.
Anh ta dẫn theo một người xa lạ không mặc đồng phục xuất hiện trên sân đối kháng, rõ ràng là bắt đầu bài kiểm tra thực lực của sinh viên mới năm nay, rất nhiều người bị thu hút tới và tập trung xung quanh sân đối kháng.
Thời Dư lấy cơ giáp ra rồi tiến vào khoang điều khiển đầu tiên.
Bách Lý Tô nhìn động tác lưu loát của cô, nhướng mày tiến vào khoang điều khiển cơ giáp, mặc dù cơ giáp anh ta đang cầm có cấu tạo giống với của Thời Dư, nhưng trên thực tế thì anh ta là người điều khiển cơ giáp cấp SSS.
Thời Dư đã từng điều khiển cơ giáp quân sự cấp A và cấp S, chưa từng điều khiển cấp SS. Nhưng với kinh nghiệm điều khiển cơ giáp trước đó, cô nhanh chóng thích ứng với cơ giáp quân sự cấp SS.
Cơ giáp quân sự cấp SS được trang bị nhiều vũ khí hơn, nhưng do đang chiến đấu trên sân huấn luyện nên rất nhiều vũ khí bị khoá lại, chẳng hạn như đạn pháo, loại vũ khí này không được phép sử dụng ở đây, nếu không làm thế thì toàn bộ nơi này sẽ rơi vào hỗn loạn.
Thời Dư lấy ra đại đao nhìn khiêm tốn nhất, mở kênh công cộng nói: "Em đã chuẩn bị xong, có thể bắt đầu được chưa?"
Nếu không phải nhìn thấy cơ giáp của Bách Lý Tô không có động tác gì thì Thời Dư đã chém tới rồi.
Bách Lý Tô hơi giật mình khi nghe âm thanh của Thời Dư, quả thật là anh ta đang cho Thời Dư thời gian để làm quen cơ giáp, không ngờ cô lại thích ứng nhanh như vậy.
Nhưng ngay sau đó anh ta lại nhíu mày, cảm thấy Thời Dư quá kiêu ngạo.
"Em đã chuẩn bị xong thì có thể bắt đầu trận chiến –"
Bách Lý Tô còn chưa nói hết câu, Thời Dư đã cầm đại đao, điều khiển cơ giáp lao về phía anh ta, tốc độ nhanh đến mức anh ta phải thốt lên "Mẹ kiếp", sau đó ngay lập tức nghiêng người tránh đao.
Còn chưa nói hết câu mẹ kiếp thì đã hưởng một cú đá mạnh vào phần bụng cơ giáp, tấn công nhanh như vậy khiến Bách Lý Tô không thể chống đỡ nổi trực tiếp bay ra ngoài.
Chỉ với hai động tác đơn giản, những người đứng ngoài sân đối kháng đã kinh ngạc đến há hốc mồm.
"Mẹ kiếp! Tình huống này là sao? Nghe nói người này là người mới mà? Tại sao người mới có thể thích ứng với cơ giáp quân sự nhanh đến thế?"
"Có quỷ mới biết! Bách Lý Tô còn chưa kịp nhìn đã bị cô ta đánh..."
Tuy nhiên dù sao Bách Lý Tô cũng là một người được xem như xuất sắc ở Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang, sau khi bị đá vào chân đã phản ứng rất nhanh, anh ta nghiến răng nghiêng người, khéo léo tránh thanh đại đao đang chém tới, trở tay lấy thanh đại đao trên thân cơ giáp đỡ lấy đòn tấn công từ Thời Dư.
Thế nhưng công kích từ Thời Dư đâu có thể dễ dàng đón lấy như vậy. Cho đến bây giờ, cách tấn công lợi hại nhất của Thời Dư không phải là tấn công đơn, mà là liên kích.
Đại đao bị chặn lại, Thời Dư lấy khiên cơ giáp đập vào Bách Lý Tô, ngay lúc đối phương định tránh né, cô lại đá vào cổ tay anh ta.
Bách Lý Tô cảm thấy cánh tay cơ giáp tê rần, thanh đại đao trên tay rơi xuống, anh ta theo bản năng né sang một bên, tránh cú đá khụy gối của cơ giáp kia, chật vật lăn tròn trên mặt đất. Nhưng chỉ trong chớp mắt, Thời Dữ đã cầm hai tay hai thanh đại đao chém về phía anh ta.
Khốn kiếp! Người này mà là sinh viên mới ư!?
Mà đúng ngay lúc này, sát thần với cặp đại đao lại còn mở kênh công cộng, trưng khuôn mặt đơn thuần, ngây thơ hỏi: "Đàn anh, em đè anh đánh như thế là có thể hoàn thành thành bài khảo sát thực chiến lần này rồi đúng không?"
Cmn! Bách Lý Tô đã bị cô chọc giận!
Chương 5
Bách Lý Tô rất tức giận!
Lần cuối anh ta bị đánh đến mức tay không còn sức là lần sát hạch thực chiến tân sinh.
Anh ta bắt đầu tiếp xúc cơ giáp vào năm mười lăm tuổi, nhập học Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang vào năm mười tám tuổi, khi ấy anh ta tràn đầy kiêu ngạo, nhưng kết quả lại bị đàn anh đánh nhừ tử. Sau đó, anh ta tức giận đến mức cố gắng luyện tập, điên cuồng huấn luyện đấu đối kháng, dùng một tháng để đánh ngang tay với vị đàn anh đè đánh anh ta lúc trước, lại mất thêm nửa tháng để đánh bại người kia.
Nhưng Bách Lý Tô không vì việc này mà tự cao, anh ta quyết tâm muốn làm người hành hạ sinh viên mới. Một năm qua thực lực của anh ta đã nâng cao rất nhiều, vốn cho rằng cuối cùng đã có thể thực hiện nguyện vọng, kết quả lại bị người mới đè xuống hung hăng đánh.
Bách Lý Tô tức đến nghiến răng, anh ta gần như có thể tưởng tượng ra khung cảnh bi thảm khi trở thành trò cười cho người khác. Bị coi thành trò cười chỉ là phụ, điều quan trọng ở đây là anh ta không thể nào tiếp nhận được mình bị đánh đến mức như vậy!?
Bách Lý Tô từ dưới đất bật dậy, dùng khiên cơ giáp để đỡ đòn tấn công bằng hai thanh đao từ Thời Dư.
Cùng lúc đó, anh ta lấy tay còn lại rút thanh đoản đao từ bên hông ra, nhắm vào thắt lưng của Thời Dư mà tấn công.
Thời Dư hơi nhíu mày, đầu gối dùng lực, đạp nhảy lùi về sau, kênh công cộng của cô còn đang mở nên cô nói thẳng: "Đàn anh, rõ ràng anh rất lợi hại, nhưng vừa nãy tại sao lại đánh như thế? Nhường em vài chiêu sao? Đừng có nhường nha, mau đánh nhanh kết thúc nhanh, em còn phải trở về ngủ nữa."
Thời Dư vừa nói vừa tiếp tục tấn công, thanh đại đao càng ngày càng hung ác chém vào Bách Lý Tô.
Bách Lý Tô chỉ vừa mới lấy lại tinh thần một chút lát, lại bị Thời Dư nói tức đến suýt hộc máu. Nhường vài chiêu gì ở đây?
Với mỗi trận chiến, anh ta đều đánh rất nghiêm túc mà?
Bách Lý Tô cố gắng ổn định lại tâm tình, vũ khí của anh ta đã bị Thời Dư cướp lấy, những vũ khác lại bị khóa lại, không thể sử dụng được, trước mắt chỉ còn dư lại thanh đoản đao, rõ ràng anh ta đã rơi vào thế bất lợi.
Nhất định phải đoạt lại vũ khí!
Âm thanh chói tai do đao và khiên va chạm truyền khắp sân, người xung quanh càng lúc càng đông, ai nấy đều trợn mắt hốc mồm.
Nhận ra được Bách Lý Tô muốn lợi dụng tấm khiên để tập kích cùi chỏ của mình, Thời Dư nhếch miệng cười, thuận theo lực tay của anh ta để cho thanh đại đao bị ném văng ra ngoài.
Hai mắt Bách Lý Tô sáng lên, anh ta vốn tưởng rằng mình đã tìm được cơ hội, nhưng chỉ trong chớp mắt, một thanh đại đao khác trong tay Thời Dư, dưới sự linh hoạt của năm ngón tay, cô đổi hướng đao, hung ác đâm vào khoang điều khiển của anh ta.
Một loạt tiếng cảm thán vang lên ngoài sân đối kháng.
Thời Dư mở cánh cơ giáp, khi chuẩn bị đến trước khoang điều khiển thì đại đao lại đổi phương hướng, chếch lên phía đầu cơ giáp, tay cơ giáp còn lại co lại, khuỷu tay dốc sức đánh về phía Bách Lý Tô.
Quá trình chuyển đổi thao tác chỉ xảy ra trong nháy mắt, sau một loạt tiếng hét kinh hãi, Bách Lý Tô đã bị ngã xuống đất, khoang điều khiển bị Thời Dư đạp lên, đại đao của cơ giáp để ngang cổ anh ta.
Trận chiến kết thúc.
Thời Dư suy nghĩ một chút, lễ phép nói: "Đàn anh, cảm ơn vì đã nhường cho em."
Có lẽ nếu cô dịch chân ra khỏi khoang điều khiển thì sẽ lịch sự hơn đấy.
Bách Lý Tô đã thua, thua trong tay một sinh viên mới.
Tin tức này giống như một cơn gió thổi qua toàn bộ Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang, diễn đàn trường như nổ tung, video trận chiến của hai người được lan truyền khắp diễn đàn.
Vì lý do này, không ít người đã để lại bình luận.
Chẳng hạn như tài khoản thời sự vườn trường Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang.
[Thời sự Liên Nhất V: Hoan nghênh tất cả mọi người đến xem Thời sự Liên Nhất ngày hôm nay, về trận đấu giữa sinh viên năm nhất và Bách Lý Tô được đồn thổi rộng rãi trong trường, Thời sự Liên Nhất sẽ phân tích tình hình thực tế cho các bạn.]
[Thời sự Liên Nhất V: Dựa vào video được lan truyền trên diễn đàn, chúng ta có thể thấy rõ ràng Bách Lý Tô đã bị đánh đến ngây người, đoán chừng mọi người đều không nghĩ được rằng sinh viên này có thực lực mạnh đến như vậy. Rõ ràng vào thời điểm đầu trận đấu, Bách Lý Tô đã lơi lỏng cảnh giác, thậm chí anh ta còn không lấy vũ khí.]
[Thời sự Liên Nhất V: Mọi người nhìn ở đây, rõ ràng sinh viên mới này thích ứng rất nhanh với cơ giáp quân sự, không những vậy, tốc độ phản ứng cũng cực nhanh, dựa theo tính toán của nhân viên công tác Thời sự Liên Nhất, tốc độ phản ứng của cô ấy đã đạt đến cấp SSS.]
[Thời sự Liên Nhất V: Kinh nghiệm thực chiến của cô rất phong phú, tuyệt đối không làm những động tác dư thừa, từ lúc sau khi lấy được vũ khí của Bách Lý Tô cho đến lúc kết thúc trận chiến, hiển nhiên là đã lên một kế hoạch có mục tiêu rõ ràng.]
[Thời sự Liên Nhất V: Biểu hiện của Bách Lý Tô trong trận đấu này thật sự không tốt, mặc dù anh ta đã nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, nhưng mất vũ khí ngay từ lúc đầu đã đẩy anh ta vào tình thế bất lợi. Sau đó anh ta tìm được cơ hội duy nhất nhưng lại bị đàn em lợi dụng để kết thúc trận đấu.]
Thời sự Liên Nhất phân tích một cách có trật tự, còn cuộc trò chuyện trên diễn đàn Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang lại càng sôi nổi hơn.
Có người cảm thấy Bách Lý Tô có tiếng nhưng không có miếng, chỉ đấu với tân sinh thôi mà lại thua một cách thảm hại như vậy.
Chương 6
Một số người cho rằng, Bách Lý Tô thua vì ngay từ lúc đầu đã quá khinh địch, nếu không sẽ không thua đến mức này.
Còn một vài người lại cảm thấy, bỗng nhiên xuất hiện một sinh viên mới lợi hại, video vẫn còn trên diễn đàn, chỉ cần bật xem thì sẽ biết có năng lực chiến thắng người mới này hay không.
Con người luôn là sinh vật chỉ chú ý đến kết quả, mặc dù giữa trận Bách Lý Tô đã lấy lại tinh thần, nhưng vẫn nhận lấy thất bại, mấy chữ "không bằng sinh viên mới" liền bị gắn lên trán anh ta.
Chẳng mấy chốc, lai lịch của Thời Dư đã bị ai đó phanh phui.
Là sinh viên cử được Hải Lam Tinh của Thâm Lam tinh hệ cử đến học tập.
Chỉ cần cái danh sinh viên được cử đến thôi đã khiến diễn đàn ngày càng điên cuồng hơn, dường như mọi người đã tìm được lí do tại sao Thời Dư lại lợi hại như vậy.
Cuộc xâm lược của trùng tộc đã bùng nổ ở Thâm Lam tinh hệ, toàn bộ người dân liên bang đều chú ý đến tình hình ở đó, mà quả thực ở Thâm Lam tinh hệ cũng đã xuất hiện một nhóm người xuất sắc.
Giống như Y1121 thần bí kia.
Nhìn thấy dáng vẻ thật của Y Thần là chấp niệm của nhiều người, những người đã từng nghe qua giọng cô đều biết tuổi của cô không lớn lắm, mọi người đều suy đoán rằng có phải cô là sinh viên trường quân đội hay không, đáng tiếc Y Thần không hề lộ diện, sau khi giải quyết trùng tộc đã mai danh ẩn tích.
Chỉ vài ngày trước, Y Thần đã xuất hiện ở tiền tuyến Lẫm Đông Tinh, nhiều người vì thế mà bàn tán sôi nổi, suy đoán có lẽ nào cô nhập ngũ.
Trên diễn đàn Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang nổi lên làn sóng thảo luận sôi nổi về Y Thần, đúng lúc này, một bình luận nhảy ra.
[Y Thần trâu bò nhất: Đúng rồi, giọng nói của sinh viên mới này khá giống với Y Thần, mọi người nói xem, có khi nào cô ấy là Y Thần không?]
Suy đoán của người này rất nhanh đã bị bác bỏ.
[Ước mơ làm học thần Liên Nhất: Mấy ngày trước Y Thần xuất hiện ở tiền tuyến, chắc chắn hiện tại còn đang ở đó.]
[Muốn gả cho Y1121: Tôi cũng cảm thấy không phải cô ấy, Y Thần trâu bò như thế, tại sao còn tới đây đi học? Đây không phải là lãng phí thời gian hay sao?]
Trên diễn đàn thảo luận tới thảo luận lui, cảm thấy xác suất khả năng Thời Dư là Y1121 rất thấp.
Tiền tuyến còn đang giằng co, người dân trên phi thuyền còn chưa an toàn trở về, chắc hẳn lúc này Y Thần còn đang ở đây.
Mọi người đều kiên định với suy nghĩ của mình, không những thế còn nhao nhao muốn xem Y Thần trộm nhà.
Sai hết rồi.
–
Thời Dư đang làm cá mặn ở ký túc xá.
Đến nơi rồi Thời Dư mới biết Bách Lý Tô sắp xếp cho cô một nơi xa hoa, một căn hộ lớn, không chỉ có một phòng ngủ, phòng cho khách, phòng khách lớn, mà còn có phòng bếp.
Thời Dư cảm thấy cô không phải đến đây để đi học mà là đi du lịch mới đúng. Nhưng khi học phí và hóa đơn ký túc xá được gửi đến trí não, mắt cô suýt nữa đã bị trừng đến độ rớt ra ngoài.
Học phí được tính bằng tinh tệ, nhưng phí ăn ở lại là điểm.
Bách Lý Tô đăng ký cho cô ở một năm, tiêu hết ba trăm điểm!
Suýt chút nữa Thời Dư đã ngất ngay tại chỗ, phải biết rằng số điểm cần thiết để học ở Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang nhiều lắm chỉ một trăm điểm, trong đó đã bao gồm những bài thi các môn.
Thời Dư thở phào nhẹ nhõm, mở trí não, đáng thương đọc chi tiết của các khoản phí.
Ở Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang, các kỳ thi chiếm đại đa số điểm, sở dĩ được nói như vậy vì đại đa số thí sinh chỉ có thể dựa vào nó để có được điểm.
Ngoài các kỳ thi, hàng tháng các khoa ở Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang đều xếp hạng theo điểm, quy tắc xếp hạng của khoa cơ giáp là thông qua đối kháng để khiêu chiến người xếp hạng cao hơn, đồng thời người thua sẽ thay thế người thắng xếp hạng thấp hơn. Vào ngày cuối cùng của mỗi tháng, top 50 sẽ nhận được điểm.
Đứng đầu nhận năm mươi điểm, đứng thứ hai nhận ba mươi điểm, hai mươi lăm người tiếp theo sẽ nhận mười lăm điểm, năm điểm cho hai mươi lăm người còn lại.
Phải biết rằng, toàn bộ khoa cơ giáp có tổng cộng sáu ngàn sinh viên, căn bản không đủ cho tất cả mọi người.
Tuy nhiên, sẽ có phần thưởng khi nằm trong bảng xếp hạng, nếu trong một tháng thắng được hai mươi trận sẽ được nhận một điểm.
Đa số mọi người đều nhận được một điểm này, một học kỳ có thể lấy được bốn điểm.
Thời Dư cảm thấy mình có thể bỏ học ngay lập tức.
Ba trăm điểm! Cô phải nằm trong bảng xếp hạng sáu tháng mới có thể trả hết nợ...
Vẫn nên bỏ học thôi...
Không, trước khi bỏ học phải bóp chết Bách Lý Tô.
Thời Dư lấy gối che đầu, bỗng nhiên chuông cửa vang lên, vẻ mặt vô hồn nhấn kết nối với cửa, nhìn thấy khuôn mặt phóng to của Cố Tiền Khiêm, cô như người mất hồn đi ra khỏi phòng.
Cố Tiền Khiêm kinh ngạc nhìn căn hộ xa hoa, bật ngón cái với Thời Dư.
"Cá, rốt cuộc cậu cũng đã học được cách hưởng thụ cuộc sống rồi sao? Xem ra lần này đi đến Lẫm Đông Tinh quan niệm sống của cậu đã thay đổi rất nhiều nhỉ, mình cũng sẽ đi đăng ký ký túc xá như này."
Thời Dư ôm gối đầu nằm xuống ghế sofa, u oán nhìn cậu ta.
Phong Hiểu đi theo sau vào, phổ cập thông tin cho Cố Tiền Khiêm: "Cậu đừng làm vậy, nếu mình nhớ không lầm thì loại ký túc xá yêu cầu ba trăm điểm một năm."
Nói xong, Phong Hiểu liếc nhìn Thời Dư: "Không ngờ cậu sẵn sàng tiêu ba trăm điểm nha, cậu đã nghĩ ra cách kiếm số điểm được yêu cầu chưa? Ngoài ra còn có một trăm điểm cho việc nhập học, tổng cộng là bốn trăm điểm."
Tim Thời Dư như bị đâm một nhát, Cố Tiền Khiêm hét lên: "Ba trăm điểm? Cá, không hổ là cậu! Sau khi tính toán, căn hộ của cậu lớn như vậy, nếu không thì mình chuyển tới đây ở?"
"Biến! Muốn đến đây ở cũng được, trả một trăm năm mươi điểm."
Cố Tiền Khiêm lập tức lắc đầu như trống: "Quan hệ của chúng ta sao có thể tính toán rạch ròi như vậy? Cậu có biết xấu hổ không?"
Thời Dư trợn mắt nhìn cậu ta, nhìn về phía Phong Hiểu: "Không phải cậu bỏ nhà ra đi và bị bắt về rồi sao?"
Phong Hiểu nghe bốn chữ "bỏ nhà ra đi" lập tức nghiến răng: "Tiền thiếu gia nói cậu sẽ học ở Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang, Lục học bá cũng tới nên mình cũng đến đây luôn, dù sao học ở đâu cũng là học."
Chương 7
"Đến khi nào cậu mới mới thay cái trí não mới? Nếu không phải nhờ Tiền thiếu gia, mình sẽ không biết cậu sẽ học ở Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang."
Thời Dư đưa tay phải ra, nhấc mí mắt: "Cậu tự thêm thông tin liên lạc..."
Cố Tiền Khiêm lại kinh ngạc nhìn vòng tay trí não của Thời Dư, ngồi xổm bên cạnh cô: "Ôi trời ạ! Nếu mình nhớ không lầm thì vòng tay trí não này có giá 666666 tinh tệ, Cá, cậu đi cướp ngân hàng hả?"
"Mình không cướp ngân hàng, mình cướp từ người khác." Thời Dư nói xong lập tức ho khan hai tiếng, chuyển chủ đề: "Mà sao hai người lại đến đây?"
Cố Tiền Khiêm nheo mắt, nghi ngờ nhìn cô, cuối cùng hừ một tiếng nói với cô: "Nghe thấy chiến công hiển hách hôm nay của cậu, không nhịn được muốn đến xem dáng vẻ của sinh viên mới vừa nhập học ngày đầu đã gây huyên náo diễn đàn trường."
"Diễn đàn gì?" Người xài mạng 2G tò mò hỏi.
"Cậu không biết?" Phong Hiểu nhấn sofa mềm mại, không phải nói chứ không hổ là ba trăm điểm, xứng đáng với giá tiền.
Cố Tiền Khiêm lập tức lảm nhảm, tiến hành phổ cập kiến thức cho Thời Dư, cô liền làm theo sự hướng dẫn cậu ta bấm vào diễn đàn trường. Nhìn bài đăng màu đỏ nổi bật trên đầu trang, cô bấm vào xem, quả thật thấy ngay video cuộc đấu giữa cô và Bách Lý Tô vào ban ngày.
Thời Dư thích thú, đây là lần đầu tiên cô xem video mình đánh nhau với người khác. Nhưng ngay sau đó cô lại cau mày, Cố Tiền Khiêm vừa định hỏi thăm cô có chuyện gì đã nghe thấy cô nhỏ giọng lầm bầm.
"Nếu lúc này tấn công từ bên đây, có lẽ sẽ không phải mất hết năm phút mà chỉ cần ba phút đã có thể kết thúc trận đấu. Nếu như vậy thì mình có thể đã được trở về ký túc xá sớm hơn hai phút, ừm, lần sau phải chú ý hơn..."
Cố Tiền Khiêm: "..."
Phong Hiểu: "..."
Đây là lời mà con người sẽ nói sao?
Đánh bại Bách Lý Tô khi cô chỉ mới điều chỉnh trạng thái trong vòng năm phút đã làm người ta kinh ngạc rồi, thế mà cô ấy lại nói đáng ra chỉ mất ba phút?
Nếu Bách Lý Tô đứng ở đây có lẽ sẽ bị chọc tức đến chết.
Cố Tiền Khiêm không nghe nổi nữa, kéo cô dậy nói: "Đi ăn đi ăn, ngày mai bắt đầu huấn luyện quân sự, tối nay ăn một bữa thật ngon, có thể một tháng rưỡi tiếp theo sẽ khổ sở lắm."
Thời Dư bị kéo dậy, trên trán xuất lại hiện dấu chấm hỏi: "Huấn luyện quân sự?"
Cố Tiền Khiêm chịu thua con người xài mạng 2G này rồi, vừa lôi cô ra ngoài vừa nói: "Huấn luyện quân sự dành cho sinh viên mới."
"Hàng năm, sinh viên mới đều nhập học sớm hơn một tháng để huấn luyện quân sự, hôm khai giảng chính thức, bảy trường quân sự lớn sẽ tổ chức diễn tập quân sự liên trường. Qua đó thăm dò lẫn nhau, cũng như đang cho người ngoài thấy được trình độ của thế hệ sinh viên mới của bảy trường quân đội lớn."
Thời Dư thật sự không biết gì.
Phong Hiểu cũng tiếp tục phổ cập thông tin: "Nếu giành được vị trí thức nhất trong cuộc diễn tập quân sự liên trường sẽ nhận được phần thưởng."
Vừa nghe sẽ nhận được phần thưởng, ánh mắt Thời Dư lập tức sáng lên: "Thưởng bao nhiêu?"
Cô sợ sau khi cô bỏ học trở về Hải Lam Tinh thì Lâm Tạ và Ôn Nhược Nhạn sẽ chém cô, có thể anh đẹp trai cũng sẽ xách cô ra tiền tuyến làm tay chân miễn phí.
Tính toán kỹ càng, vẫn nên đi kiếm điểm nha.
Phong Hiểu lắc đầu: "Không có con số cụ thể, còn phải dựa vào thành tích của sinh viên để phát thưởng."
"Được rồi..."
Thời Dư giẫm lên tàu bay, đi theo hai người họ đến nhà ăn.
Hiện tại cô rất nổi tiếng, nhưng dù vậy thì tỷ lệ quay đầu suốt đường đi cũng không phải là quá cao.
Ba người vừa đến nhà ăn, thấy Lục Đông Ngôn và Lạc Hạ Từ đã lấy đồ ăn xong, hai mắt Thời Dư sáng rực, nhanh chóng giơ móng vuốt vẫy vẫy: "Học bá, Lạc Lạc, đã lâu không gặp~."
Lục Đông Ngôn chỉ vào vị trí trước mặt cậu ta, Thời Dư lập tức ngoan ngoãn ngồi xuống, sau đó rất nhanh đã thấy người máy nhỏ mang khay thức ăn bay đến, ba người chọn món xong người máy nhỏ lại bay đi, không đến một phút đã mang đồ ăn ra."
Nghe được biệt danh Thời Dư gọi mình, Lạc Hạ Từ không khống chế được khóe miệng co quắp: "Cậu có thể đừng gọi mình như vậy được không?"
Thời Dư dứt khoát nói hai chữ "Không được", không những vậy mà còn giống như đang hát, kêu một loạt tiếng "Lạc Lạc Lạc Lạc...", nếu không phải Lạc Hạ Từ đánh không lại cô, ngay bây giờ cậu ta nhất định muốn đại chiến ba trăm hiệp với cô.
Mắt thấy mình đem người ta chọc giận không nhẹ, Thời Dư cắn một miếng sườn, nói: "Được, được, mình không kêu nữa, nhưng tại sao cậu cũng đến Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang? Mình còn tưởng từ nay về sau sẽ không gặp lại cậu nữa."
Lúc đó Lạc Hạ Từ rời đi bí ẩn, chỉ nói có duyên sẽ gặp lại.
"Mình nhận được thư giới thiệu do Lâm thiếu tá đưa, nghe anh ấy nói mọi người đều đến Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang nên mình cũng đến."
Năm người ngồi thành một vòng thì thầm với nhau, bọn họ ai cũng biết cô đi chơi vài ngày ở Lẫm Đông Tinh, nhưng không hỏi tại sao lại từ tiền tuyến trở về nhanh như vậy.
Hiện tại có lẽ Y1121 là cái gai trong mắt Cộng hòa Tobias, bốn người đều sợ nếu thân phận Thời Dư bị bại lộ, Cộng hòa Tobias sẽ cử người đến bắt cô.
Bọn họ thì thầm một hồi, bỗng có một người ngồi xuống cạnh Thời Dư, cô quay đầu thì thấy người đó sắc mặt u ám, nhướng mày: "Ủa, đàn anh Bách Lý Tô, tại sao anh lại ngồi đây? Anh còn muốn đánh một trận nữa với em sao?"
Thời Dư hừ hừ hai tiếng.
Ba trăm điểm!
Cá mặn luôn mang thù!
Sắc mặt Bách Lý Tô càng đen hơn, anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngày mai bắt đầu huấn luyện quân sự cho sinh viên mới mà nhìn em thảnh thơi quá nhỉ?"
Thời Dư lại cắn thêm một miếng sườn, vừa ăn vừa mơ hồ nói: "Ngày tháng chịu khổ sắp đến, đương nhiên phải hưởng thụ cho đã trước chứ, đàn anh có chuyện cần dặn dò sao? Ví dụ như cần chú ý gì trong lúc huấn luyện quân sự? Huấn luyện viên của tụi em là ai? Nội dung huấn luyện có gì?"
Bách Lý Tô cực kỳ phiền muộn, nhưng hết lần này đến lần khác cái miệng không chịu nghe lời, Thời Dư hỏi vài câu đã nói tuốt tuồn tuột những gì nên nói và không nên nói.
Sau khi nói xong, Thời Dư vỗ vỗ bả vai anh ta: "Cám ơn những lời khuyên của đàn anh, lần sau em sẽ nhẹ tay hơn một chút, cố gắng để anh cầm cự được bốn phút."
Bách Lý Tô trợn tròn mắt.
Thời Dư cười cười giơ ngón trỏ trước mắt anh ta: "Đàn anh, anh không thể không biết hài lòng như vậy, em đã xem lại video trận đấu của chúng ta, phát hiện ra em có thể kết thúc cuộc đấu trong vòng ba phút. Anh thấy không, hiện tại em cho anh thêm một phút để cầm cự, anh lời quá rồi!"
Khốn kiếp! Bách Lý Tô muốn biểu diễn màn lấy dao lọc cá ngay tại đây!
Chương 8
Sau khi ăn cơm xong, Bạch Lý Tô mang theo một đám người đi lấy đồng phục học sinh cùng những đồ dùng cần thiết, dặn dò bọn họ ngày mai không được dậy muộn, sau đó mới vẫy vẫy tay dời đi.
Thừa dịp vẫn còn sớm, Cố Tiền Khiêm mang theo Lục Đông Ngôn cùng Lạc Hạ Từ đi đến kí túc xá sang trọng của Thời Dư, đánh rơi hết một loạt ánh mắt đầy ngưỡng mộ của mấy người họ trong ký túc xá.
Thời Dư đuổi bọn họ ra ngoài, đang chuẩn bị đi ngủ thì trí não lại vang lên.
Tin nhắn đến từ Lâm Tạ, ban ngày cô liên lạc với anh ta, cũng không biết anh ta bận việc gì mà mãi không thấy trả lời, cô chỉ đành gửi cho anh ta một tin nhắn khi nào đến Tứ Quý Tinh thì nhớ báo bình an cho cô biết.
Thời Dư dựa vào chiếc giường thoải mái có giá 300 tinh tệ, nhấn nút nghe.
Lâm Tạ nhìn vào cách bố trí ký túc xá của Thời Dư, nhướng mày nói: "Ký túc xá có thoải mái không?"
Những lời này hình như có điểm không thích hợp?
Thời Dư híp mắt: "Thiếu tá, làm sao anh biết tôi đang ở ký túc xá?"
Lâm Hạ sờ sờ cằm, cười hì hì nói: "Tôi đường đường cũng là sinh viên trường quân đội đệ nhất Liên Bang, đương nhiên biết bố trí ký túc xá của trường, rất đáng giá 300 tinh tệ nha?"
Thời Dư càng cảm thấy có gì đó không đúng, cô duỗi đầu đến trước màn hình ảo: "Thiếu tá có phải anh nên giải thích một chút không, cái gì 300 tinh tệ?"
Lâm Tạ lập tức bật cười ha ha: "Nghe nói cô muốn làm cá? Như thế nào mới có thể làm cá?"
"Sau khi cô đi, tôi mới nhận ra quy định của trường quân đội Đệ nhất Liên Bang rất thoải mái, không phù hợp một chút nào với cô. Tôi đã hối hận muốn chết vì sao không gửi cô đến trường quân đội Siska, nơi có nội quy khắc nghiệt nhất, vì vậy tôi đã nghĩ ra một cách."
"Cô biết đấy, tôi là cựu học sinh nên có quen biết với khá nhiều người ở trường này, cho nên tôi có thể biến ký túc xá bình thường của cô thành một ký túc xá sang trọng xa hoa, để cô có thể trải qua cuộc sống thoải mái nhất ở trường này. Cô xem có phải tôi đối xử với cô vô cùng tốt không?"
Cô thật con mẹ nó tốt!
Thời Dư đau lòng nói: "Thiếu tá, tôi lúc nào nói muốn trở thành cá? Tôi là một cô bé ngoan ngoãn, siêng năng. Hãy nhìn ký túc xá này xem. Tôi có thể trả nó lại không? Chúng ta tốt nhất nên thế đi, nếu kịp còn có thể được hoàn trả 300 tinh tệ."
Lâm Tạ giơ ngón tay lắc lắc nói: "Nếu cô không muốn làm cá, chẳng phải lại càng dễ giải quyết sao? Theo tính toán của tôi, chỉ cần cô học tập thật tốt, 300 tinh tệ đều không là vấn đề to tát gì đối với cô.
" Trường quân đội Đệ nhất Liên Bang khai giảng vào tháng chín, cô chỉ cần đạt vị trí đứng đầu trong bài kiểm tra cơ giáp, cô liền sẽ có ba tháng thực hiện giấc mơ của mình."
Thời Dư: "....Cảm ơn"
Lâm Tạ nói chuyện không hề khách khí, trước khi kết thúc cuộc gọi còn dặn dò: "Vì cô, tôi đến cái mặt già của mình cũng không thèm đếm xỉa tới, cô tốt nhất đừng làm tôi mất mặt. Cũng đừng đem thêm rắc rối cho tôi, thư giới thiệu là tôi viết cho cô, cho nên tôi không muốn mình sẽ nổi tiếng khắp liên bang đâu!
Thời Dư đau lòng nói: "Thiếu tá.... Thì ra anh luôn xem tôi là người như vậy sao? Tôi nhất định sẽ ngoan ngoãn tuân theo quy định của kỳ huấn luyện!"
Lâm Tạ xùy một tiếng, sau đó cúp máy trong tích tắc.
Thời Dư nhẹ nhàng nằm xuống.
Có lẽ cô đã hiểu lầm đàn anh Bạch Lý Tô.
Cô nói mà, đàn anh Bạch Lý Tô thoạt nhìn có vẻ không được thông minh cho lắm, cũng sẽ không giống với người sẽ nghĩ ra đủ loại thủ đoạn để hành hạ cô, nguyên văn là trong nhà có trộm nha.
Haizzzz... Đến cả một con cá như cô cũng không chạy thoát khỏi quy luật đồng đội heo.
Thời Dư ôm chăn vào lòng, nằm ngửa trên giường.
_
Sáng hôm sau, tất cả tân sinh được tập hợp lại. Thời Dư miệng ngậm ống dinh dưỡng, đạp xe bay đến hiện trường. Khi nhìn thấy biểu ngữ của lớp tân sinh khoa cơ giáp, cô chạy vội đến cuối đội ngũ xếp hàng vào phút chót, nhưng vẫn bị Bách Lý Tô phát hiện xách đến hàng đầu tiên.
Thời Dư nở một nụ cười mỉa mai, cô thật sự không có cố ý đến muộn, trường quân sự Đệ nhất Liên Bang thật sự rất lớn, cô mải nhìn hướng dẫn không cẩn thận mà đi hơi quá.
Vào ngày huấn luyện quân sự đầu tiên, tự nhiên mở đầu sẽ là một bài diễn thuyết dài dòng của huấn luyện trưởng, Thời Dư mới nghe đã có cảm giác buồn ngủ, đầu ong ong, trên đầu lại có máy bay không người lái liên tục chụp ảnh. Ban đầu buổi phát sóng trực tiếp khóa huấn luyện tân sinh trên diễn đàn trường không có mấy ai chú ý.
Máy bay không người lái bay trên bầu trời, camera quay từ hàng này đến hàng khác. Để quay rõ từng biểu cảm của từng sinh viên, nó sẽ dừng lại trước hàng đấy một lúc.
Thời Dư rũ đầu xuồng ngủ, đột nhiên cô cảm thấy có một ánh mắt đang nhìn chằm chằm mình, rùng mình một cái, ngẩng đầu lên thì thấy Bạch Lý Tô đang nhìn mình, biểu cảm rất khó nói.
Thời Dư nghi hoặc nhíu mày, liền nhìn thấy trước mặt mình là một chiếc máy bay không người lái nhỏ bằng lòng bàn tay, cô đưa tay chọc một cái, camera của máy bay cũng theo đó mà rung lên.
Lâm Tạ, người đang xem phát sóng trực tiếp buổi huấn luyện quân sự đầu tiên của tân sinh Liên Bang, nhìn thấy cảnh này liền che mặt già của mình lại, hận không thể lôi Thời Dư từ trong màn hình ra đánh cho một trận.
Tối hôm qua đã dặn cô không được gây rắc rối, giờ thì hay rồi, toàn bộ Liên Bang đều biết cô, tân sinh dám ngủ gật ở buổi huấn luyện quân sự đầu tiên.
Thời Dư không biết rằng bộ dáng ngủ gật của mình đã được camera quay lại không sót một giây, cô ngoan ngoãn rụt tay lại dưới ánh mắt cảnh cáo của Bạch Lý Tô, nhìn thấy máy bay bay lên cao, bỗng cô có một dự cảm không ổn.
Đúng lúc này, bài diễn thuyết của huấn luyện viên trưởng đã kết thúc, dự cảm không ổn vừa nãy liền bị cô vứt ra sau đầu.
Cô ngây người nghe mọi người nói chuyện, đại khái là kỳ huấn luyện trong vòng một tháng rưỡi này sẽ được diễn ra tại Tứ Quý Tinh.
Trước khi đi, mỗi học sinh đều phải kiểm tra tinh thần lực, sau đó mới được phát cơ giáp tùy vào số điểm của lần kiểm tra.
Thời Dư hớn hở, cuối cùng cũng đã đến lúc kiểm tra tinh thần lực và trí lực, cô là người đứng đầu tiên nên không có gì bất ngờ khi cô là người đầu tiên bắt đầu bài kiểm tra.
Thiết bị kiểm tra nhìn như một chiếc mũ bảo hiểm, sau khi đội lên đầu nó sẽ tự động ghi lại những dao động tinh thần lực của người bị kiểm tra. Đây cũng không phải là lần đầu tiên Thời Dư kiểm tra tinh thần lực, đôi mắt cô vẫn luôn nhìn lên trên chiếc mũ, sau đó cô nghe thấy Bạch Lý Tô nói:
"Tinh thần lực của cậu không phải là SS sao? Tại sao bây giờ lại là S?" Nói xong, Bạch Lý Tô lại cảm thấy có gì đó không đúng, kết quả kiểm tra vẫn luôn dao động lên xuống theo hình vòng cung.
Chương 9
Mọi người đều biết, con người sau khi mười tám tuổi tinh thần lực đã bắt đầu ổn định, nhưng xem xét tình hình hiện tại thì tinh thần lực của Thời Dư vẫn đang có xu hướng tăng lên.
Tinh thần lực của Thời Dư đã đến gần ngưỡng SS, nếu cứ như thế này thì sẽ đạt đến ngưỡng SS sớm thôi.
Khi Thời Dư nghe thấy tinh thần lực của mình là cấp S cũng ngạc nhiên nói: "Tớ cũng không biết nữa."
Bạch Lý Tô lại hỏi: "Cậu mới thành niên sao?" Vừa mới thành niên, tinh thần lực xác thực sẽ có chút không ổn định.
Thời Dư gật gật đầu.
Bạch Lý Tô cúi đầu ghi chép, rất nhanh liền đi đến chỗ kiểm tra tinh thần lực của sinh viên cuối cùng.
Trong đó có bốn người có tinh thần lực cấp SSS còn lại là SS và S, không có ai là tinh thần lực cấp A.
Dù sao cũng là trường quân đội Đệ nhất Liên Bang, người không có tinh thần lực từ cấp S trở lên muốn vào phải thông qua được bài khảo hạch mới có thể vào học, hoặc trừ khi có thư tiến cử.
Và rõ ràng trong lớp tân sinh hệ cơ giáp không có hai trường hợp này.
Trong bốn người có tinh thần lực cấp SSS, Lục Đông Ngôn, Phong Hiểu cùng Cố Tiền Khiêm đã là ba, người thứ tư là người có thân hình cao lớn, da ngăm ngăm đen còn cắt đầu đinh.
Về phần Lạc Hạ Từ, thể lực cùng tinh thần lực của cậu đều là cấp A, nên cậu đã báo cáo với bộ chỉ huy nên tất nhiên sẽ không cùng một lớp với bốn người bọn họ.
Lớp một khoa cơ giáp năm nhất có bốn sinh viên có tinh thần lực cấp SSS, nhiều nhất là lớp mười có tổng cộng bảy người cấp SSS, lớp năm có đến sáu người.
Thời Dư dùng ngón tay tính toán, trong khoa cơ giáp có đến sáu mươi sinh viên có tinh thần lực cấp SS, chiếm bốn phần trăm trong số 1.500 sinh viên.
Những người nộp đơn học tại trường quân đội Đệ nhất Liên Bang đều là những người xuất sắc nhất tinh hà, nhưng trường vẫn sẽ lựa chọn từ vô số người xuất sắc khắp tinh hà để chọn ra những người ưu tú nhất để vào học, nếu so sánh ra thì có thể thấy sinh viên được chọn ít đến đáng sợ.
Dựa vào số liệu trước đây, số lượng sinh viên cấp SSS trong khoa cơ giáp luôn cao nhất, thậm chí nhiều khoa còn không có lấy một người.
Thời Dư suy nghĩ về việc tinh thần lực của cô lại là cấp S, sau khi nghĩ đi nghĩ lại vẫn không ra kết quả, cô quyết định vứt nó ra sau đầu.
Dù sao, bất kể tinh thần lực của cô là cấp bao nhiêu thì Chiến Thần đều có thể tự động điều chỉnh chế độ lái cho phù hợp với thể trạng người điều khiển, cho nên điều này không hề ảnh hưởng đến hiệu quả chiến đấu của cô.
Hơn nữa phát triển cơ giáp nhiều năm như vậy, vô số chứng minh đã khẳng định tinh thần lực không thể hiện tất cả, kinh nghiệm thực chiến hữu dụng hơn cấp bậc nhiều.
Tinh thần lực càng cao thì khả năng phát triển càng cao, có thể sử dụng nhiều vật liệu tốt cho cơ giáp, nhưng không phải tất cả vật liệu tốt đều cần sử dụng tinh thần lực, một số cơ giáp tuy cấp bậc không cao, nhưng lại vô cùng xuất sắc.
Nguyên soái thứ bảy của Liên Bang Văn Nhân Mạc, tinh thần lực cấp SS, nhưng cơ giáp Mặc của anh ta là cấp SSS+, và Mặc cũng là một trường hợp đặc biệt của cơ giáp SSS+.
Chất liệu làm cơ giáp.
Trong số các vật liệu chế tạo ra Mặc, có một chất liệu cực kỳ quý hiếm được gọi là Dark Gold, giúp cải thiện đáng kể hiệu xuất của cơ giáp của anh ta. Sức mạnh chiến đấu thể hiện rõ qua việc anh ta điều khiển Mặc thậm chí đã vượt qua cấp SSS.
Vì vậy, cơ giáp của anh ta không được đánh giá một cách cách chặt chẽ, mà được Hiệp hội cơ giáp đưa vào danh sách cơ giáp cấp SSS+.
Nói một cánh đơn giản, tinh thần lực cao chỉ là điều kiện và không quá quan trọng để đánh giá được hiệu quả chiến đấu.
Nhưng đó chỉ là một cách tương đối, tinh thần lực càng cao càng dễ phát huy được sức chiến đấu, thậm chí có người còn đưa ra giả thuyết, nếu như nguyên soái Văn Nhân Mạc có tinh thần lực cấp SSS, thì toàn bộ vũ trụ không ai là đối thủ của anh ta.
Nhưng đây vẫn chỉ là một giả thuyết.
Thời Dư bị ba người nhìn chằm chằm, cô ngáp một cái nói: "Sao lại nhìn tớ? Rảnh rỗi thì sao không nghĩ xem lát nữa huấn luyện gì đi?"
May mắn thay, hôm qua cô đã dùng cả ngày để hỏi Bách Lý Tô, cuối cùng cũng biết khóa huấn luyện tân sinh năm nay khác với các khóa huấn luyện năm trước và nội dung huấn luyện sẽ không được tiết lộ trước khi lên đảo.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro