C 35

Cho dù Hải Lặc Tư rời tiền tuyến cũng không làm giảm bớt áp lực cho Đệ Nhất Liên Bang, ông ta đã ban hành lệnh tử, tuyệt đối không cho phép Đệ Nhất Liên Bang chiếm được lãnh thổ của Cộng hòa Tobias dù chỉ một tấc.

Phó tổng chỉ huy Cộng hòa Tobias cũng không phải là đèn cạn dầu, ông ta sử dụng chiến thuật phòng thủ, không chủ động phát động tấn công như Hải Lặc Tư, nhưng như thế càng khó đánh.

Tạ Dữ Nghiên mấy ngày nay đều nghiên cứu chiến thuật cả đêm, nếu không phải bị Tạ Giang Táp đánh bất tỉnh khiêng về, sợ rằng anh còn tiếp tục nghiên cứu.

Tạ Dữ Nghiên vừa mới tỉnh lại, nghe thấy lời nói của anh ta thì khiếp sợ từ trên giường ngồi dậy, vội vàng hỏi: "Chuyện xảy ra khi nào? Bao lâu rồi?"

"Một giờ trước, không có thông qua Nghị viện, cũng không biết có phải ông ấy tự mình quyết định hay không."

Ở Liên Bang, không phải tất cả nghị quyết đều phải thông qua Nghị viện, mà mỗi nguyên soái đều có quyền miễn đề nghị nhất định, nói đơn giản chính là phát ra mệnh lệnh trước rồi mới thông báo cho Nghị viện sau.

"Nguyên thủ đang ở đâu?"

"Đang thương lượng với Đế quốc Caslan."

Hải Lặc Tư của Cộng hòa Tobias là một kẻ điên, công tước Khải Lợi của Đế quốc Caslan cũng không khá hơn bao nhiêu, sở dĩ không hành động dứt khoát như vậy là vì bên đó còn đang khoác lên mình vỏ bọc quốc gia hùng mạnh nhất vũ trụ, dằn mặt một chút thôi thì được, nhưng nếu bị dồn vào bước đường cùng, không ai biết được hai kẻ điên này sẽ làm ra chuyện gì.

Thế nhưng bây giờ, Đệ Nhất Liên Bang đều muốn hai kẻ đó phải chết.

Tạ Dữ Nghiên cụp mắt suy nghĩ một hồi rồi nói: "Liên Bang và Đế quốc Caslan có thể sẽ xảy ra chiến tranh."

Sau đó anh nhanh chóng ngẩng đầu lên, ánh mắt kiên định: "Ba tháng, trong vòng ba tháng nhất định phải đánh cho Cộng hòa Tobias không còn sức chiến đấu."

Anh muốn đi đến Đế quốc Caslan!

Đàm phán, đàm phán, đàm phán...

Hết cuộc đàm phán này đến cuộc đàm phán khác diễn ra, hầu hết các quốc gia đều yêu cầu Đế quốc Caslan thả các thí sinh tham gia cuộc thi Liên Minh Cơ Giáp đang bị giam ở Mâu Tư Tinh ra.

Tuy nhiên, Đế quốc Caslan lại có thái độ cứng rắn, tuyên bố cần các thí sinh đều phải phối hợp điều tra nguyên nhân cái chết của Kain và Tư Trạch Nhĩ, còn về video được lan truyền trên Tinh Võng thì bị xóa hoàn toàn và tỏ vẻ nó là do có người dàn dựng một cách ác ý nhằm hãm hại Kain.

Có rất nhiều người ủng hộ Kain, hơn nữa từ trước đến nay hắn luôn dùng dáng vẻ ôn hòa đối mặt với người khác, điều này cũng khiến cho những người tôn sùng anh ta ở Đế quốc Caslan căn bản không tin nội dung video, khi nghe những lời của công tước Khải Lợi, hầu hết mọi người đều mù quáng tin lời ông ta.

Nhưng video giống như một cái gai cắm chặt vào lòng những ai đã xem qua nó, thỉnh thoảng nghe thấy một ít lời, nhìn thấy một ít chuyện, cái gai này sẽ khiến cho cõi lòng họ ẩn ẩn đau đớn.

Thời Dư chỉ còn lại một cái bánh ngọt, cô túm lấy Lan Lạc đang muốn cướp lấy nó, thấp giọng cảnh cáo: "Đây là của tôi!"

Đã qua hai tháng từ khi Kain và Tư Trạch Nhĩ chết, bọn họ cũng bị công tước Khải Lợi giam giữ ở đây hai tháng.

Bánh ngọt trong túi không gian của năm người đã cạn kiệt trong gần hai tháng, nửa tháng qua hoàn toàn phụ thuộc vào ống dinh dưỡng để duy trì, Thời Dư dám thề, thời điểm khó khăn nhất của cô khi sống tại Hải Lam Tinh cũng không thê thảm đến thế này.

Lan Lạc mặc kệ cô hung dữ đến mức nào cũng nhất quyết không buông bánh ngọt, tiết mục như thế này hầu như ngày nào cũng xảy ra, mấy người Phong Hiểu đã quen rồi, bọn họ cũng đã nghe Thời Dư kể rằng người đàn ông nhỏ bằng bàn tay này chính là chàng trai tóc bạc đóng giả cô bước ra từ khách sạn Đế quốc.

Mọi người cũng không hỏi thêm gì, bọn họ nhìn ra sau sự kiện ngày hôm đó, trong lòng Thời Dư có tâm sự, dù có làm gì cũng không cảm thấy hăng hái, chỉ còn dáng vẻ bơ phờ.

Internet của bọn họ cũng bị cắt đứt, nhưng mà có Lạc Hạ Từ ở đây, không phải bọn không thể dạo Tinh Võng, chỉ có điều, nhìn tới nhìn lui trên Tinh Võng chỉ toàn những thông tin về cái chết của Kain và thông tin các quốc gia đến Đế quốc Caslan đàm phán.

Chương 49

Tiêu Đề: Trở về

Nhắc đến cũng kỳ quái, có nhiều quốc gia đàm phán như vậy nhưng cũng chỉ có Đệ Nhất Liên Bang có thái độ khá cứng rắn, còn những quốc gia còn lại nói là đàm phán nhưng cũng chỉ giống như đang đi ngang qua sân khấu, bàn chuyện lâu đến như vậy rồi mà vẫn không tiến triển hơn một chút nào.

Sự tình đi đến hiện tại, thật sự rất vi diệu.

Nếu các quốc gia đoàn kết lại, dù cho Đế quốc Caslan lớn mạnh đến mức nào cũng không dám giam giữ nhiều người như vậy, chỉ là trong lòng mỗi quốc gia đều cố tình mang ý nghĩ xấu xa, lại không biết bọn họ đã thỏa thuận ngầm gì với Đế quốc Caslan nên cứ luôn duy trì loại cân bằng vi diệu này.

Cho đến bây giờ, sự cân bằng đã bị phá vỡ.

Đế quốc Caslan thả tất cả thí sinh trừ thí sinh đến từ Đệ Nhất Liên Bang và Cộng hòa Tobias, đồng thời hộ tống họ lên phi thuyền.

Cùng lúc đó, Nghị viện của Đệ Nhất Liên Bang ầm ĩ một hồi, đệ nhất nguyên soái Tạ Lập Khâm và thất nguyên soái Văn Nhân Mạc tranh cãi đến đỏ mặt tía tai, các vị nguyên soái khác cũng đưa ra lập trường của mình.

Lại là một hội nghị kết thúc không vui.

Thế nhưng hai ngày sau, Đệ Nhất Liên Bang tuyên chiến với Đế quốc Caslan!

Lời tuyên chiến đến quá đột ngột, không chỉ Đế quốc Caslan không ngờ tới, mà ngay cả rất nhiều chính khách của Đệ Nhất Liên Bang còn bất ngờ, huống chi là dân thường.

Tạ Dữ Nghiên ở tiền tuyến nhận được tin thì im lặng một lúc, những chỉ huy khác trong phòng chỉ huy cũng đưa mắt nhìn nhau, trên trán lần lượt hiện lên vẻ nghi ngờ.

"Là Văn Nhân Mạc sao?" Tạ Dữ Nghiên im lặng một hồi mới hỏi.

Tạ Giang Táp gật đầu.

Cha mẹ của Văn Nhân Mạc từng làm việc trong quân đội, cả hai đều hi sinh trong một cuộc giao tranh với Đế quốc Caslan, lúc đó các sĩ quan của Đế quốc Caslan không trả lại thi thể của bọn họ mà trực tiếp vứt vào không gian, khiến họ giống như rác thải trôi nổi trong vũ trụ.

Không có nhiều người biết chuyện này, nhưng một vài người trong Nghị viện đã nghe về nó.

"Cha... đệ nhất nguyên soái có thái độ gì?"

"Phản đối, nhưng mà..." Từ kết quả hiện nay mà nói, hiệu quả không đáng kể.

"Nguyên thủ cũng không đồng ý, vì chuyện này mà Nghị viện cãi nhau ầm ĩ vài lần, nguyên soái Phong cũng phản đối, nhưng mấy vị nguyên soái còn lại... Đặc biệt là hai vị lão nguyên soái..."

Bây giờ hoàng đế, thái tử và hoàng tử của Đế quốc Caslan đã qua đời, hoàng thất hỗn loạn, công tước Khải Lợi danh bất chính ngôn bất thuận nắm giữ triều chính, nội bộ Đế quốc Caslan cũng bất ổn, có thể nói rằng hiện tại là thời điểm Đế quốc Caslan suy yếu.

Trong chiến dịch Lirvia trăm năm trước, Đế quốc Caslan đã liên minh với một số quốc gia khác tiến hành tấn công Đệ Nhất Liên Bang, do bị tấn công từ nhiều phía nên năm trong số bảy vị nguyên soái đã chết trận, hai lão nguyên soái đối với chuyện này luôn canh cánh trong lòng, mắt thấy bản thân đã đi đến khoảng thời gian cuối đời người, bất kể thế nào hai người cũng muốn giải quyết ân oán năm đó với Đế quốc Caslan.

Tạ Dữ Nghiên nhắm mắt lại.

Họ đều là nạn nhân, tất cả bọn họ.

Tất cả những người trong Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang đều phải mang vòng tay hạn chế, mỗi ngày chỉ được cung cấp một phần ống dinh dưỡng.

Thời Dư thở dài: "Không thể tưởng tượng được kết cục sẽ như thế này."

Cũng đúng, mục đích của một quốc gia sẽ không bị thay đổi chỉ vì có một hai người tử vong, dù cho thân phận họ tôn quý đến nhường nào.

Chỉ là cô không nghĩ tới bên đầu tiên tuyên chiến không phải là Đế quốc Caslan mà là Đệ Nhất Liên Bang.

Những nhà cầm quyền của Đệ Nhất Liên Bang luôn đặt tính mạng của người dân lên hàng đầu, mỗi một người đều tin tưởng điều đó đến mức tất cả những ai đang bị giam tại Đế quốc Caslan nghe được tin tuyên chiến, phản ứng đầu tiên đều cho rằng đây là tin giả.

Nhưng những gì xảy ra tiếp theo đã nói rõ với bọn họ rằng đó không phải giả.

Bọn họ đã bị bỏ rơi.

Hơn một vạn người hoang mang mờ mịt, không biết con đường phía trước ra sao, cũng không biết thần chết sẽ gõ cửa họ lúc nào.

Sau vài ngày, tất cả người của Đệ Nhất Liên Bang đều bị đưa lên một chiếc phi thuyền, điểm đến là bên trong chiến trường Kelce của Đế quốc Caslan, hành trình kéo dài hai mươi ba giờ.

Thời Dư bị giam ở phòng riêng và trong phòng có máy giám sát.

Cô nhàm chán tựa trên giường, cả một tháng dài không được ăn bánh ngọt, lại bị giám sát, nhóc Lan Lạc cũng không dám chạy đến chơi với cô.

Đoán chừng là do quá chán, cô cứ nhìn chằm chằm vào camera giám sát, bỗng trong đó vang lên giọng nói: "Cậu cứ nhìn như vậy, mình có hơi sợ."

Thời Dư: "!"

Là giọng của Lạc Hạ Từ.

"Mình khống chế chỗ này rồi, cậu muốn làm gì thì làm, nếu có chuyện gì cứ liên lạc qua trí não, nếu có chuyện xảy ra bất ngờ mình cũng sẽ thông báo cho cậu, mình và mọi người đang ở phòng kế bên."

Chương 50

Tiêu Đề: Trở về

Thời Dư lập tức lấy lại tinh thần: "Lan Lạc, anh ra đây!"

Không biết Lan Lạc đã nghe đối thoại của hai người hay không, "bụp" một tiếng rơi xuống đầu Thời Dư, buồn chán vò tóc cô.

Thời Dư phát hiện ra tính xấu này của anh ta, dù đã nói nhiều lần, nhưng nhóc này cũng vẫn không thay đổi.

Cô kéo anh ta xuống, chọc chọc vào gương mặt: "Anh nói xem, tại sao Đế quốc Caslan lại muốn đem chúng ta ra tiền tuyến? Để làm con tin sao? Liên Bang đã tuyên chiến rồi còn cần con tin làm gì? Chúng ta đã trở thành con rơi rồi."

Lan Lạc không biết, Lan Lạc không hiểu, anh ta ghét bỏ ôm lấy ngón tay cô dùng sức đẩy ra ngoài.

Thời Dư đưa ngón tay bị đẩy ra nhét trở lại, đột nhiên cô nghĩ đến chuyện gì đó, lập tức đứng dậy: "Anh nói thử, nếu bây giờ chúng ta cướp quyền kiểm soát phi thuyền, thì có thể thông qua hố sâu để trực tiếp quay về Đệ Nhất Liên Bang hay không?"

Không sai, đây là phi thuyền, là phương tiện di chuyển trong vũ trụ, nó vốn có những chức năng cơ bản như nhảy qua chiều không gian khác.

Chỉ cần có thể mở được hố sâu, xác định được tọa độ của Đệ Nhất Liên Bang, thì hoàn toàn có thể từ Đế quốc Caslan trở về Liên Bang!

"Lạc Lạc! Lạc Lạc!" "Rắc" một tiếng, Thời Dư tháo vòng tay hạn chế xuống, lập tức gọi điện cho Lạc Hạ Từ.

Lạc Hạ Từ bị kêu nguyên một tràng "Lạc Lạc Lạc Lạc Lạc Lạc Lạc Lạc Lạc Lạc" còn tưởng cô bị gì đó, đang muốn hỏi thì nghe cô nói: "Lạc Lạc, binh lực của Đế quốc Caslan như thế nào? Chúng ta có khả năng chiếm được quyền kiểm soát phi thuyền không?"

Lạc Hạ Từ còn tưởng cô hỏi chuyện gì, thì ra là chuyện này, anh giơ tay nói: "Mình vừa mới nhìn rồi, rất dễ đoạt được quyền khống chế phi thuyền, nhưng phi thuyền này được hộ tống bởi ba chiếc chiến hạm cấp SSS, lại không có lực chiến đấu, nên nó căn bản không phải là đối thủ của chiến hạm cấp SSS, một khi chúng phát hiện có hành động khác thường, có khả năng sẽ trực tiếp bị một quả pháo đánh rơi."

Thật là một kết quả khủng khiếp.

Thời Dư lại ôm chân ngồi xổm xuống.

Giọng nói của Lạc Hạ Từ lại vang lên: "Chằng qua vẫn có một cách."

"Cách gì?" Thời Dư lập tức lấy lại tinh thần.

"Tại thời điểm tiến vào hố sâu, sửa đổi tọa độ nhảy của phi thuyền, trực tiếp nhảy đến lãnh thổ của Liên Bang." Lạc Hạ Từ vừa nói vừa nhìn vào bản đồ tọa độ của Liên Bang.

"Tuy nhiên Đệ Nhất Liên Bang cách Đế quốc Caslan quá xa, nếu cứ thế mà nhảy, có 68.9% khả năng sẽ bị lệch khỏi tọa độ ban đầu, 21,3% gặp phải không gian nhiễu loạn, 6,8% sẽ bị lạc đến vùng hoang sơ, xác suất thành công nhảy đến lãnh thổ Liên Bang rất thấp."

Hai đầu đều là đường chết, Thời Dư cũng không hy vọng cao rằng họ sẽ thành công nhảy đến Liên Bang, chỉ cần có thể thoát khỏi Đế quốc Caslan thì dù cho có vô tình đi đến một quốc gia khác cũng sẽ tốt hơn hiện tại gấp hàng ngàn, hàng vạn lần.

"Lạc Lạc, làm đi! Chỉ là, tạm thời đừng nói cho người khác biết."

Việc Lạc Hạ Từ bị tiết lộ danh tính là con nhện, đã như thế còn có người tìm đến tận cửa, Thời Dư dù có ngốc đến đâu cũng biết rằng trong số các huấn luyện viên và thí sinh của Đệ Nhất Liên Bang có người là đồng bọn của người đàn ông đội mũ.

Thời Dư đã xem qua video công tước Khải Lợi mang đến tính sổ, Lạc Hạ Từ cũng đã kiểm tra cẩn thận, video không có dấu vết ngụy tạo, đó đúng là cảnh tượng ngày hôm đó cô từ khách sạn Đế quốc đi xuống, sau đó cô lại bị người đàn ông đội mũ đánh lén, không khó để liên tưởng đến sự liên hệ giữa hai việc đó, cô đã bị người khác bí mật theo dõi.

Tám chín phần là người đàn ông đó đã đưa video cho công tước Khải Lợi, chỉ là không biết hai bên có trao đổi gì không, hoặc là... Ngay từ đầu, người đó đã là người của Đế quốc Caslan.

Tuy nhiên, chỉ một cái video rõ ràng không đủ để một phát đánh chết Thời Dư, nếu đối phương muốn giết cô thì hắn phải nên ra tay từ lúc cô mới rời khỏi khách sạn Đế quốc.

Một hồi lâu sau vẫn không nhận được phản hồi, vì vậy cô hô lên "Lạc Lạc."

"Chúng ta không thể ra ngoài." Lạc Hạ Từ im lặng một hồi mới lên tiếng.

Mật mã mở cửa của phi thuyền này được đổi một cách ngẫu nhiên, dù có là Lạc Hạ Từ cũng không có cách loại bỏ các mã gây nhiễu để mở khóa trong thời gian ngắn như thế này.

Thời Dư không nghĩ tới lại là nguyên nhân này, cô nhếch miệng cười nói: "Đã kiểm soát được hết tất cả máy giám sát ngoài hành lang chưa?"

Lạc Hạ Từ nghe cô nói xong thì đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, nói ngay lập tức: "Không thể sử dụng ngoại lực để phá vỡ nó, nếu không hệ thống báo động của phi thuyền sẽ được kích hoạt ngay."

"Ai nói với cậu rằng mình sử dụng cách đó? Cậu chờ mà xem." Nói xong, Thời Dư phát thông tin, đi đến đặt tay lên tay nắm cửa, tất cả cấu tạo của nó đều hiện trong tâm trí cô.

Thành thật mà nói, cô thật sự rất thích những vật được làm từ kim loại.

Chỉ chốc lát sau, cấu tạo bên trong cửa bắt đầu thay đổi nhưng hệ thống báo động không hề vang lên, vài giây sau, cửa vang lên "rắc" một tiếng rồi mở ra.

Ngoài hành lang không một bóng người, Thời Dư duỗi eo một cái rồi đi đến căn phòng bên cạnh và lại tiếp tục thao tác như vừa nãy. Cánh cửa được mở ra, nhìn mấy người bạn của mình kẻ đứng người nằm, cô im lặng trừng mắt nhìn: "Các cậu biết nhiều tư thế quá nhỉ?"

Cố Tiền Khiêm kinh ngạc mở to hai mắt: "Tại sao cậu lại qua đây được?"

Thời Dư vỗ vào chân mình: "Mình đi tới."

Ai cũng biết ý của Cố Tiền Khiêm không phải là ý này.

Chương 51

Tiêu Đề: Trở về

Phong Hiểu cũng vừa lòng đi đến vỗ vai cô, tò mò nhìn từ trên xuống dưới: "Không nhìn ra nha, cậu còn có loại kỹ năng mở khóa này à?"

Thời Dư lấy tay cậu ta xuống, đóng cửa lại, mặc dù bên ngoài không có người canh gác, nhưng có thể cách mười phút sẽ có người đi tuần tra: "Đừng nói nhảm nữa, còn bao lâu nữa mới đếm thời gian nhảy qua chiều không gian? Chúng ta mau sắp xếp lại kế hoạch rồi mau chóng hành động, tuyệt đối không thể đi đến tiền tuyến."

Đến lúc đó chỉ có thể như con thỏ mặc người xâu xé.

Lạc Hạ Từ gật đầu, bàn tính trong đầu nhanh chóng gõ vang, rất nhanh cậu ta đã nói kế hoạch của bản thân.

Vì hệ thống điều khiển hoạt động độc lập với những hệ thống khác trong phi thuyền, nên Lạc Hạ Từ không có biện pháp xâm nhập vào, bọn họ cần di chuyển nhanh đến khoang điều khiển của phi thuyền, tại thời điểm thực hiện bước nhảy vào hố sâu, đi sửa đổi tọa độ đến.

Cứ như vậy họ mới có thể thần không biết quỷ không hay thoát khỏi ba chiếc chiến hạm, đồng thời bởi vì trước đó không định vị tọa độ, nên khả năng cao phi thuyền sẽ bị chệch hướng tọa độ.

"Vị trí này là tọa độ nhảy an toàn nhất mà mình đã lựa chọn, nhưng nói gì thì nói, trước giờ mình chưa từng thực hiện một cú nhảy không gian từ hố sâu với khoảng cách xa đến như vậy, độ an toàn của nó vẫn là một dấu chấm hỏi."

"So với việc bị Đế quốc Caslan bắt làm con tin, không bằng chúng ta liều mạng." Trong mấy người bọn họ, Lục Đông Ngôn là người lạc quan nhất.

Bị chính quốc gia mình ruồng bỏ, hầu như trên đầu ai cũng bị bao phủ bởi một đám mây đen, nhưng ai cũng biết, nếu không phải Đế quốc Caslan khinh người quá đáng, bọn họ sẽ không phải lưu lạc đến bước đường này.

Kế hoạch của Lạc Hạ Từ rất hoàn chỉnh, sau khi xác nhận đội tuần tra đã rời đi, bọn họ lập tức rời khỏi phòng, lặng lẽ di chuyển theo chỉ đạo của Lạc Hạ Từ, khi đi qua một ngã tư, phía trước truyền đến tiếng trò chuyện.

"Cậu đã nghe tin gì chưa? Cộng hòa Tobias đang dần rút lui, toàn bộ chiến tuyến đã sụp đổ. Tôi có nghe phân tích của một số chuyên gia chiến tranh rằng nếu cứ tiếp tục như vậy, Thủ Đô Tinh của Cộng hòa Tobias khó lòng giữ lại được."

"Chao ôi! Trên Tinh Võng ngập tràn tin tức, mặc dù rất không muốn thừa nhận, nhưng không thể không nói, Tạ Dữ Nghiên của Đệ Nhất Liên Bang quả thật rất lợi hại, nếu Tu Trạch Nhĩ điện hạ còn sống thì tốt quá..."

Hai người đồng thời thở dài, một người trong đó tức giận bất bình đứng dậy: "Đều do Đệ Nhất Liên Bang! Nếu không phải do bọn chúng, Tư Trạch Nhĩ điện hạ làm sao có thể tuổi còn trẻ như thế mà đã chết rồi?"

"Mọi người nói đều do Đệ Nhất Liên Bang... Nhưng cái video khi đó..."

Nhắc đến video, cả hai đều im lặng, một người phản bác lại: "Nó là vật do Đệ Nhất Liên ngụy tạo ra, làm sao cậu lại tin?"

Kế tiếp lại là một khoảng yên lặng, hai người liếc nhìn nhau, cảm xúc trong mắt cũng chỉ có chính họ hiểu.

Lạc Hạ Từ cau mày lắc đầu, miệng làm thành một cái khẩu hình: "Sắp muộn rồi..."

Nếu cứ tiếp tục ở đây, kế hoạch sẽ bị trì hoãn, đội tuần tra tiếp theo cũng sắp đến.

Lục Đông Ngôn nắm chặt cổ tay Thời Dư, tay cầm đao.

Cậu ta hành động rất quyết đoán, Thời Dư gật đầu một cái, cả hai đồng thời ra tay, một kích chí mạng.

Lôi hai lính canh vào một phòng trống, bọn họ nhanh chóng lao về phía khoang điều khiển, mới vừa tiến vào phòng, Lạc Hạ Từ không thèm quan tâm có quấy rầy người bên trong hay không, cắn răng nói: "Bắt đầu thực hiện cú nhảy sớm!"

Hố sâu phía đằng trước đã mở ra!

Những người trong khoang điều khiển nghe được âm thanh của cậu ta thì cảnh giác quay đầu, nhưng đều bị thanh đại đao kim loại cắt đứt cổ họng, mà ngay lúc này, còi báo động của phi thuyền vang lên.

"Đến rồi!"

Lạc Hạ Từ lao đến đẩy bọn họ ra, mười ngón tay điên cuồng nhảy múa trên màn hình ảo, nhanh đến mức như lóe lên tàn ảnh.

Vì hồi nãy còn chưa nhập xong tọa độ, cậu ta không chút do dự mở thiết bị đẩy của phi thuyền, điều khiển nó phóng về phía hố sâu, đồng thời điều chỉnh lại tọa độ.

Chỉ vài giây trôi qua, trên trán cậu ta đã túa ra một tầng mồ hôi lạnh.

Tiếng còi báo động kêu vang dội, mọi người trên phi thuyền đều kinh hãi, ba chiếc chiến hạm bên cạnh cũng kích hoạt khẩu pháo nhắm vào phi thuyền.

Không ai trong số họ biết điều khiển phi thuyền nên chỉ đành đứng ở một bên lo lắng.

Ba chiếc chiến hạm bên ngoài sắp tích năng lượng xong.

Bắt đầu tiến vào hố sâu!

Một tiếng nổ vang lên, đạn pháo nổ tung, toàn bộ phi thuyền lung lay, khiến Lạc Hạ Từ đang nhập tọa độ không đứng vững, tay cậu ta vô tình ấn sai một con số.

Chương 52

Tiêu Đề: Thời Dư nói: "Tôi là thiếu tá Erica dưới trướng Khải Lợi công tước của Caslan đế quốc."

Phi thuyền bị ảnh hưởng không nhỏ, đã bắt đầu nhảy sai tọa độ, căn bản không có cơ hội sửa đổi.

Sau khi nhảy khỏi lỗ sâu, Lạc Hạ Từ hơi giảm bớt sự khó chịu do nhảy không gian bước dài gây ra, lập tức xác định vị trí của phi đối thuyền, nhưng cậu ta còn chưa kịp làm thì một tín hiệu khẩn cấp đã hiện ra.

Cậu ta ấn mở xem tín hiệu khẩn cấp, ánh mắt ngơ ngác, sắc mặt trở nên rất khó coi.

Mấy người nhìn thấy bộ dáng của cậu ta, liếc nhau, Thời Dư hỏi: "Sao vậy?"

Lạc Hạ Từ nhếch môi nói: "E là tình hình của chúng ta bây giờ, không tốt hơn trước bao nhiêu."

"Chúng ta nhảy không gian đến Cộng hoà Tobias."

Lời này vừa nói ra, mấy người kia cũng không khỏi ngơ ngác.

Đây là ra khỏi hang hổ lại vào ổ sói, Caslan Đế quốc cảm thấy mình là quốc gia mạnh nhất vũ trụ, đối đãi với các tù binh của Đệ Nhất Liên Bang vẫn còn chút lưu tình, bây giờ bọn họ đến Cộng hoà Tobias, một khi bị bắt được thì nhìn vào sự kiện lúc trước ở Lẫm Đông Tinh, cũng có thể tưởng tượng được điều gì sẽ xảy ra với bọn họ.

Hải Lặc Tư không biết mất mặt là gì.

Thời Dư cắn răng, cảm thấy vận khí lần này đúng là cực kỳ kém: "Cụ thể là bây giờ chúng ta đang ở đâu?"

Lạc Hạ Từ bắt đầu kiểm tra tọa độ và định vị của phi thuyền, sau một lúc cậu ta nói: "Ở trong nội địa Cộng hoà Tobias, chỉ cách thủ đô tinh 3 giờ đi đường."

Fuck! Cách thủ đô tinh gần như vậy, sơ ý một chút thì sẽ bị Cộng hoà Tobias phát hiện.

Thời Dư vò đầu: "Có thể tiến hành bước nhảy không gian một lần nữa không?"

Lạc Hạ Từ nhìn tình trạng năng lượng của phi thuyền, lắc đầu: "Vừa rồi khi tiến hành bước nhảy không gian, khoang năng lượng đã bị chiến hạm của Caslan đế quốc tấn công, thuyền đi khoảng cách ngắn thì được chứ không thể tiến hành bước nhảy không gian."

Những chuyện đen đủi lần lượt chồng chất lên nhau, Lục Đông Ngôn cũng nhíu mày, bỗng nhiên ánh mắt cậu ta sáng lên hỏi: "Là ai phát ra tín hiệu cầu cứu?"

Bọn họ đồng thời nhìn sang.

"Tín hiệu cầu cứu..." Lạc Hạ Từ ấn mở một tin nhắn ngắn.

"Tôi là phó nguyên thủ của Cộng hoà Tobias - Tây Tạp Na, phi thuyền tôi ở đang bị Hải Tặc tinh tế tấn công, xin các bạn đi ngang qua trợ giúp cho, tôi xin chân thành cảm ơn!"

"Tây Tạp Na?" Phong Hiểu khẽ kêu lên.

"Cậu biết?" Thời Dư hỏi.

Làm một Cá mặn từ đầu đến chân, trước mắt Thời Dư chỉ biết Cộng hoà Tobias do một mình Hải Lặc Tư khống chế, đến nỗi những lãnh đạo và lập trường của họ là gì cô hoàn toàn không biết.

Phong Hiểu gật đầu một cái nói: "Mình từng nghe cha nhắc đến, cô ấy là người đại diện cho phe hoà bình của Cộng hoà Tobias, luôn phản đối Hải Lặc Tư khơi mào chiến tranh với các quốc gia khác, cô ấy có cùng quan điểm với nguyên thủ trước đây - người đã bị ám sát ở căn cứ Livria."

"Tuy nhiên tình cảnh của cô ấy sau khi nguyên thủ bị ám sát vẫn không tốt lắm.Cha mình còn nói, dựa theo tình hình hiện tại của Cộng hoà Tobias, Hải Lặc Tư sớm muộn gì cũng giải quyết Tây Tạp Na."

Một phó nguyên thủ của quốc gia lại bị Hải Tặc tinh tế tấn công đến mức phải phát ra tín hiệu cầu cứu, có thể tưởng tượng được, tình cảnh hiện tại đã khó khăn đến mức nào.

Mắt Thời Dư sáng rực lên nói: "Tây Tạp Na tuyệt đối không thể chết!"

Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, bây giờ Hải Lặc Tư đang một mình khống chế Cộng hoà Tobias, nếu như Tây Tạp Na cũng chết thì đúng là không còn ai có thể khắc chế được anh ta.

Tất nhiên nếu đã trùng hợp gặp được thì cô sẽ làm người tốt một lần, cứu Tây Tạp Na!

"Lạc Lạc, cậu lập tức liên hệ với các huấn luyện viên, bảo họ bắt hoặc là xử lý những thành viên còn lại của Caslan đế quốc trên phi thuyền đi, sau đó cử người đến hỗ trợ Tây Tạp Na, tôi và bác sĩ nhỏ còn có đại học bá đi trước, Tiền nhị thiếu cậu ở bên cạnh Lạc Lạc bảo vệ cậu ta!"

Thời Dư quyết định rất dứt khoát, cô nói rồi kích hoạt khung xương nguỵ trang và bước ra khỏi khoang điều khiển, hai người Phong Hiểu và Lục Đông Ngôn cũng vội vàng đuổi theo, Cố Tiền Khiêm đang muốn nói gì đó nhưng lời còn chưa kịp nói ra thì đã không nhìn thấy bóng dáng ba người đâu, cậu ta đành phải đem lời muốn nói nuốt trở lại.

Vì sao lần nào cũng là cậu ta ở lại? Cậu ta cũng muốn đi ra chiến đấu mà!

Thực ra cậu ta cũng biết, mang theo Phong Hiểu và Lục Đông Ngôn am hiểu tấn công tầm xa thì sẽ tự do phát huy hơn, bên cạnh Lạc Hạ Từ cũng không thể không có ai được.

Lạc Hạ Từ vỗ vỗ vai của cậu ta, nhìn tình trạng hiện nay trong phi thuyền.

Khi phi thuyền bị chiến hạm của Caslan đế quốc đánh trúng, các huấn luyện viên đã nhạy bén phát hiện ra chỗ không thích hợp, lần lượt đều xông ra ngoài và đã tập hợp gần như tất cả các sinh viên lại với nhau.

Lạc Hạ Từ liên hệ với huấn luyện viên trưởng nói dự định của Thời Dư cho anh ấy nghe, các huấn luyện viên cũng là quân nhân xuất ngũ, ai cũng có tố chất chiến đấu cực cao, rất nhanh đã quyết đoán, sắp xếp đâu vào đấy cho các sinh viên và cử một số người đi ra ngoài tiếp viện.

Tình huống hiện tại không giống với lần ở Lẫm Đông Tinh, các huấn luyện viên thân kinh bách chiến, còn nhóm sinh viên cũng toàn là những người xuất sắc nhất của trường quân đội Liên Bang, hơn nữa lúc trước có tập huấn ở căn cứ Lôi Tư Khắc nên mọi người không xa lạ gì với đấu trường trên không, cũng không phải dân thường mặc người chém giết.

Mười ngàn người rất nhanh tạo thành một tổ chức, ở thời khắc sinh tử, không ai muốn thành thật ở trong phi thuyền chờ người khác tới cứu.

Ba người Thời Dư ra khỏi phi thuyền đầu tiên, nhìn thấy bên ngoài của phi thuyền đúng là đã bị hư hại rất nhiều, có thể duy trì việc di chuyển bình thường thực sự là không dễ dàng.

Chương 53

Tiêu Đề: Thời Dư nói: "Tôi là thiếu tá Erica dưới trướng Khải Lợi công tước của Caslan đế quốc."

Cô không có thời gian để suy nghĩ quá nhiều, điều khiển 【 Chiến Thần 】 lao về phía chiến trường nơi xa kia.

Sau khi dò xét sơ qua thì cô phát hiện quy mô và số lượng của Hải Tặc tinh tế không nhỏ, hơn nữa họ có ba chiếc chiến hạm, hạm đội hộ tống Tây Tạp Na đã liên tục phải lui lại không chống chọi được bao lâu.

Thời Dư quan sát, rất nhanh đã phát hiện ra điều không hợp lý, những người này không hề giống Hải Tặc tinh tế, ngược lại giống quân đội được huấn luyện nghiêm chỉnh hơn, không phải là nói Hải Tặc tinh tế thì không tinh thể huấn luyện nghiêm chỉnh, chỉ là cách bọn họ tấn công hoặc phòng thủ rất giống phong cách của quân đội.

Trong đầu cô xẹt qua một suy đoán to gan.

"Cái gọi là Hải Tặc tinh tế, sẽ không phải chỉ là cái cớ để Hải Lặc Tư diệt trừ phe đối lập chứ?"

Nghi ngờ thì cũng chỉ là nghi ngờ, sau khi Thời Dư thăm dò được đường đi nước bước của Hải Tặc tinh tế thì hóa thành một vệt ánh sáng vọt tới.

Cô đột nhiên xuất hiện rõ ràng đã làm hỗn loạn chiến cuộc, Thời Dư mở kênh công, dùng âm thanh nghiêm túc nói: "Phó nguyên thủ Tây Tạp Na, tôi là thiếu tá Erica dưới trướng Khải Lợi công tước của Caslan đế quốc, vô tình phát hiện tín hiệu cầu cứu của ngài nên đến đây trợ giúp, ngài có sao không?"

Thời Dư vừa nói vừa vẽ biểu tượng huy hiệu của Khải Lợi công tước trên màn hình ảo, để nó mờ ảo xuất hiện bên ngoài【 Chiến Thần 】, đồng thời cô cũng truyền biểu tượng huy hiệu đó cho các đồng đội, và cũng gửi cho Lạc Hạ Từ để cậu ta truyền cho những người cứu viện tới từ sau.

Hai bên đang giao chiến, không ai nghĩ đến lúc này lại đột nhiên xuất hiện một thiếu tá của Caslan đế quốc, biểu tượng xuất hiện bên ngoài cơ giáp đúng là huy hiệu thuộc về Caslan Đế quốc.

Tây Tạp Na đang bình tĩnh ngồi ở trung tâm tàu bảo vệ chờ đợi tử vong đột nhiên đứng lên, tình cảnh trong vũ trụ cũng bị phụ tá của cô ấy cho chiếu trước mặt.

Tây Tạp Na đầu tiên là nhíu mày một cái, rất nhanh lại nói: "Đúng là huy hiệu của Khải Lợi Công tước, để cho hạm đội hộ tống phối hợp với bọn họ!"

Hành động của hạm đội hộ tống Tây Tạp Na chính là đã xác định thân phận đám người Thời Dư.

Trong chủ hạm của Hải Tặc tinh tế, mấy vị tổng chỉ huy của Cộng hoà Tobias đến quân trang cũng không thèm thay lập tức nhìn nhau, trong đó có một người tức giận nói: "Tình huống gì đây? Người của Caslan đế quốc tại sao lại xuất hiện ở đây?"

"Tôi lập tức liên hệ với..." Người này còn chưa nói xong, chiến hạm đã vang lên những tiếng ầm ầm chấn động, cả chiến hạm lệch sang một hướng khác, tránh được đạn pháo đang phóng đến trong ngang tấc.

Khóe miệng Thời Dư nhếch lên, chộp lấy hai thanh kiếm một đen một trắng lao về phía chiến hạm của Hải Tặc tinh tế.

Không thể phủ nhận rằng chất lượng chiến đấu của nhóm " Hải Tặc tinh tế " này không thấp, nhưng mà đối với Thời Dư thì vẫn không đáng chú ý.

【 Chiến Thần 】 hóa thành một tia sáng màu lam bạc phóng tới phía trước, tốc độ nhanh đến mức gần như không ai có thể xác định vị trí của cô, những nơi Thời Dư đi qua, cơ giáp vỡ tan thành từng mảng và nằm rải rác xung quanh, có thể thấy được chiến tích của "Hải Tặc tinh tế " thảm họa đến mức nào.

Phong Hiểu và Lục Đông Ngôn cũng không phải là đèn đã cạn dầu, Phong Hiểu phụ trách yểm trợ cho Thời Dư đánh, Lục Đông Ngôn thì nhắm vào những người chỉ huy, một viên đạn hạ một cơ giáp, hiệu suất chiến đấu của ba người vô cùng cao.

Mà ở đằng sau bọn họ, một đội quân lớn kéo đến, hai bên lao vào quấn lấy nhau, Thời Dư không lãng phí thời gian tên người đội quân cơ giáp, cô tháo sáu cái phù du khí ở chân của【 Chiến Thần 】 xuống, trực tiếp cầm phù du khí lao về phía chiến hạm.

Sau khi giải trừ hình thức hạn chế thì 【 Chiến Thần 】 chính là một cỗ máy giết chóc rất kinh khủng, các hạt năng lượng ở trung tâm không ngừng va chạm vào nhau, liên tục cung cấp năng lượng cho toàn bộ cơ giáp.

Phù du khí bắt đầu nạp năng lượng, 【 Chiến Thần 】 đã tiếp cận được một trong số các chiến hạm, hai thang kiếm dài một đen một trắng xoẹt qua nhau, đúng lúc có một tia sáng ở tinh hệ phía xa soi đến, ánh sáng trượt từ chuôi kiếm về đầu kiếm trong nháy mắt khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Tây Tạp Na nhìn cơ giáp màu lam bạc trên màn hình ảo, cánh môi mấp máy, thấp giọng nói: "Y1121......"

Nghe được lời cô ấy nói trợ lý nhỏ rất là chấn kinh, nghiêm túc nhìn về phía cơ giáp màu lam bạc trên màn hình ảo, khi chiếc cơ giáp này dần dần khớp với chiếc trong trí nhớ của mình cô mới kinh ngạc che miệng lại.

Lông mày Tây Tạp Na càng nhíu chặt hơn: "Cô đáng lẽ ra phải ở Caslan đế quốc chứ? Sao lại xuất hiện ở đây?"

Còn giả mạo người của Caslan đế quốc đến cứu cô ấy?

Tây Tạp Na không ngốc, rất nhanh đã đoán được mục đích của Thời Dư, trong mắt cô ấy lóe lên một tia suy nghĩ sâu xa, ngồi ở trên ghế salon, năm ngón tay gõ lên tay ghế dường như đang phải cho ra một quyết định khó khăn nào đấy.

Thời Dư còn không biết được mình đã bị lộ, ở Caslan đế quốc phải nhẫn nhịn lâu như vậy, trong lòng cô đang nghẹn một hơi, bây giờ những "Hải Tặc tinh tế " này đúng lúc trở thành nơi để cô trút giận.

Thanh âm xoẹt xoẹt vang lên không ngừng trong vũ trụ, sáu cái phù du khí giống như là lưỡi hái tử thần chuyên đoạt mạng người vậy, lấy uy lực cực kỳ khủng bố chém đứt chiến hạm, tiếng nổ bên tai rền vang không dứt, Thời Dư không đuổi cùng giết tận, mà lại phá hủy toàn bộ động cơ và trang bị của phi thuyền.

Cô chưa quên mình là người của Đệ Nhất Liên Bang, và chắc chắn cô không thể che giấu điều đó khi gặp Tây Tạp Na được, mà những người này...Cô chắc chắn 80% họ là người của Hải Lặc Tư.

Từ trước đến nay cô luôn vui vẻ khi giúp người khác xóa bỏ hiểu lầm, hy vọng Hải Lặc Tư sẽ thích phần lễ vật này.

Nhưng trận chiến vừa mới kết thúc, Lạc Hạ Từ đã gửi đến một tin tức khẩn cấp: "Cá, có một hạm đội đột nhiên xuất hiện, là người của quân đội Cộng hoà Tobias, các cậu phải cẩn thận, mình nghi ngờ bọn họ đã mai phục ở gần đây."

Vừa kết thúc liên lạc với Lạc Hạ Từ xong thì hạm đội kia liền ló đầu ra, một lúc nhảy ra bảy chiếc chiến hạm khiến Thời Dư phải phun ra một câu thô lỗ.

Fuck! Hải Lặc Tư đúng là lão già khốn nạn!

Chương 54

Tiêu Đề: Y1121 phải chết!

Thời Dư vẫn biết "uy danh" của mình ở Cộng hoà Tobias, trước khi chiến hạm xuất hiện cô đã lặng lẽ trốn sau lưng cơ giáp của Phong Hiểu và Lục Đông Ngôn, cố gắng che giấu kẻ kéo thù hận lớn là mình.

Hành vi xấu hổ của cô đã bị Tây Tạp Na thu vào trong mắt.

Sau khi trầm ngâm một lúc, Tây Tạp Na rất nhanh đã mở ra kênh công cộng: "Xin hỏi phía trước là hạm đội của vị tướng quân vậy? Tôi là phó nguyên thủ Tây Tạp Na của Cộng hoà Tobias, chẳng may bị Hải Tặc tinh tế tập kích ở đây, may mắn mà có binh sĩ của Caslan đế quốc viện trợ."

Tây Tạp Na đột nhiên lên tiếng khiến Thời Dư lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra vị phó nguyên thủ này rất rõ ràng tình cảnh bây giờ của mình, bây giờ mà vạch trần bọn họ thì đối với cô ấy cũng không có chỗ tốt gì.

Chỉ là không biết hạm đội này sẽ phản ứng như thế nào, nếu như Hải Lặc Tư muốn ra tay tàn nhẫn thì sẽ ngay lập tức xé nát mặt nạ mà hắn xây dựng lên, trực tiếp giết chết Tây Tạp Na ở đây, mà bọn họ chỉ có hơn một vạn người thực sự không đáng chú ý.

Sau vài giây trầm mặc, kênh công cộng vang lên tiếng của một người đàn ông trung niên: "Phó nguyên thủ, ta là Khải Nhĩ Mật Tây Tư, nhận được tín hiệu cầu cứu của ngài nên chỉ huy hạm đội đến đây trợ giúp."

"Những người này là binh sĩ của Caslan đế quốc sao? Tôi..."

"Thì ra là Mật Tây Tư tướng quân, làm phiền tướng quân bắt những Hải Tặc tinh tế to gan này lại, có chuyện gì để sau hẵng nói."

Tây Tạp Na có thể làm cho Hải Lặc Tư dồn hết tốn tâm tư để đối phó, tất có chỗ khiến hắn ta phải đau đầu.

Người phụ nữ này cũng không phải đèn cạn dầu.

Nội bộ Cộng hoà Tobias vẫn luôn chia thành hai phe chủ chiến và chủ hòa. Sau khi nguyên thủ đời trước bị ám sát và bỏ mạng ở căn cứ Lirvia thì tỉ lệ ủng hộ Hải Lặc Tư tăng vụt lên, hắn ta tạm thời đảm nhiệm hết trọng trách của nguyên thủ, trong ba năm hắn đảm nhiệm, Cộng hoà Tobias đều không bầu ra nguyên thủ mới.

Tuy nhiên khi chiến tranh hai nước kéo dài mà Cộng hoà Tobias lại liên tục bị đánh lui, thì danh tiếng của Hải Lặc Tư cũng từ từ giảm xuống, lúc này mọi người lại nghĩ đến Tây Tạp Na người luôn đứng đầu phe hoà bình.

Thời gian gần đây Tây Tạp Na cũng thường xuyên có hành động, ở phe chủ chiến có không ít người bị lung lạc niềm tin khiến Hải Lặc Tư bực tức vô cùng, dứt khoát dùng một chiêu rút củi dưới đáy nồi muốn giải quyết Tây Tạp Na, ai ngờ tự nhiên lại xuất hiện người của Caslan đế quốc đến làm trình giảo kim.

Hiện giờ Caslan đế quốc lại là đồng minh quan trọng của Cộng hoà Tobias, bây giờ hai quốc gia đang cùng khai chiến với Đệ Nhất Liên Bang, quan hệ so với trước kia thân càng thêm thân, mà chiếc phi thuyền ở đằng xa kia đúng là của Caslan đế quốc.

Nhìn thấy " Hải Tặc tinh tế " liên tiếp bị đánh bại, Khải Nhĩ Mật Tây Tư không thể không dẫn hạm đội hải tặc này đi, nếu không những " Hải Tặc tinh tế " này đều sẽ rơi vào tay Tây Tạp Na.

Đây chính là những nhược điểm sống.

Khải Nhĩ Mật Tây Tư rất muốn giải quyết mọi việc ngay lập tức, nhưng rõ ràng Tây Tạp Na đang cố gắng kéo những người Caslan đế quốc này về bên cạnh mình.

Sau khi đắn đo một lúc thì Khải Nhĩ Mật Tây Tư quyết định cứ quan sát trước.

Thời Dư lập tức gửi tin cho Lạc Hạ Từ, yêu cầu tất cả bọn họ thay quân trang của Đệ Nhất Liên Bang ra, trên phi thuyền có bao nhiêu quân trang của Caslan đế quốc thì thay bấy nhiêu, không đủ thì mặc quần áo bình thường cũng được.

Không khí hiện tại có chút tế nhị, rất nhanh lại có thêm một hạm đội khác xuất hiện, là người của Tây Tạp Na.

Tây Tạp Na cho bọn người Thời Dư vào phi thuyền, Khải Nhĩ Mật Tây Tư chỉ có thể trơ mắt mà nhìn.

Dưới loại tình huống này, tất cả người Đệ Nhất Liên Bang đều không có lựa chọn nào khác, dù sao bọn họ giả mạo người của Caslan đế quốc cũng không phải cách hay, chỉ cần Hải Lặc Tư xác minh với Khải Lợi Công tước, tùy tiện đoán cũng có thể đoán được bọn họ là người của Đệ Nhất Liên Bang.

Đến lúc đó bọn họ muốn chạy cũng chạy không thoát.

Bây giờ, bọn họ cần phải đổi một chiếc phi thuyền mới rồi lập tức rời khỏi khu vực nội địa Cộng Hòa Tobias.

Sau khi thương lượng với huấn luyện viên xong, Thời Dư không chờ Tây Tạp Na đến tìm họ mà để Lạc Hạ Từ gửi yêu cầu kết nối sang đó, muốn ngả bài với cô ấy.

Nhìn Tây Tạp Na chỉ khoảng ba mươi tuổi, là một người phụ nữ thanh nhã và xinh đẹp, cô ấy cũng có nét khôn khéo và già dặn của một chính trị gia, khi nhìn người khác ánh mắt rất ôn hoà, sẽ không làm cho người ta cảm thấy phản cảm.

Thời Dư nhìn lướt qua những người xung quanh Tây Tạp Na, nói thẳng: "Có thể nói sự thật không?"

Ngụ ý muốn hỏi ở đây đều là người mà cô ấy tín nhiệm sao?

Tây Tạp Na gật đầu, trên mặt mang theo nụ cười: "Không ngờ tôi có thể trực tiếp đối mặt giao lưu với cô, Y1121."

Số hiệu Y1121 này, ở cao tầng của Cộng Hòa Tobias không ai không biết. Y1121 ở Lẫm Đông Tinh đã làm cho Cộng Hòa Tobias mang nỗi nhục nên không ít người ghim sâu trong lòng.

Đã sớm biết mình sẽ ngã ngựa nhưng không ngờ lại đến nhanh như vậy.

Thời Dư ho nhẹ một tiếng: "Tôi cũng rất vui khi có thể trực tiếp trò chuyện với ngài, phó nguyên thủ Tây Tạp Na."

Tây Tạp Na đánh giá cô vài lần rồi nói: "Cô không giống với những gì trên tinh võng nói, nhưng cũng không khác lắm." 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro