CHƯƠNG 3: HỌC VIỆN HOÀNG GIA MEllBOURNE
Tôi mở mắt ra, cảm giác như thế giới trước mắt không còn giống như những gì tôi biết. Sân trường rộng lớn của Học viện Hoàng gia Melbourne hiện ra trước mặt tôi. Đứng giữa không gian rộng lớn, tôi ngỡ ngàng nhìn xung quanh. Những tòa lâu đài, những cây cổ thụ xanh mướt và không khí thần bí của phép thuật khiến tôi không thể nào tin vào mắt mình.
Tôi là Irene, một cô gái vô tư, vui vẻ, và chẳng mấy khi lo lắng về tương lai. Nhưng lần này, cảm giác lo lắng trong lòng tôi lại nổi lên mạnh mẽ. Trước khi đến đây, tôi không hề biết mình sẽ xuyên không vào một thế giới kỳ lạ này. Hơn nữa, tôi còn nhận ra rằng mình không chỉ xuyên không vào một thế giới hoàn toàn xa lạ mà còn… trở thành nữ phản diện trong câu chuyện mà tôi từng đọc.
Dường như số phận đã sắp đặt để tôi trở thành Irene, nữ phản diện mà tất cả mọi người sẽ ghét bỏ. Nhưng tôi không muốn thế. Tôi không muốn đi theo con đường của kẻ xấu. Quyết tâm thay đổi vận mệnh của mình, tôi bắt đầu học cách sống ở đây, bắt đầu từ Học viện Hoàng gia Melbourne.
Sau bài kiểm tra lý thuyết và năng lực đầu vào, tôi được phân vào Hội đồng tối cao điều hành Melbourne, trực thuộc nhà Augustus. Đây là một trong những hội nhóm quyền lực nhất của trường, chỉ dành cho những học viên xuất sắc nhất. Tôi không thể không cảm thấy may mắn, mặc dù đó không phải là điều khiến tôi cảm thấy yên tâm. Một phần trong tôi lo sợ rằng sự hiện diện của mình ở đây có thể gây ra rắc rối cho những người xung quanh.
Tôi cũng được giao phòng số 209, nằm ở khu Đông cổ kính của trường. Đang đi dọc hành lang, tôi tình cờ gặp một người con trai có mái tóc vàng ánh bạch kim sáng như ánh trăng. Chính là Louis Esperanza — hoàng tử của Vương quốc Dalziel. Ánh mắt sắc sảo của anh ta khiến tôi không thể rời mắt. Thật khó để làm một cái gì đó khi đứng gần anh ta, vì có vẻ như anh ta luôn là trung tâm của mọi sự chú ý.
Tuy vậy, tôi lại cảm thấy có chút lo lắng. Hoàng tử Louis không phải là người đơn giản. Dù tôi không hề biết chắc chắn, nhưng một phần tôi sợ rằng anh ta có thể mang đến những phiền phức lớn cho tôi trong tương lai. Trong ký ức của tôi, chính hoàng tử này là người đã tạo ra rất nhiều tình huống khó khăn cho nữ phản diện của câu chuyện. Và tôi chắc chắn rằng, nếu tôi không cẩn thận, tương lai tôi sẽ không khác gì thế giới mà tôi đã đọc.
Nhưng may mắn thay, Louis chỉ nở một nụ cười mỉm chào tôi rồi tiếp tục bước đi, không có bất kỳ cuộc trò chuyện nào. Tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng không khỏi cảm thấy một sự bất an, như thể mình đã nhìn thấy một cơn bão tiềm ẩn.
Khi tôi về đến phòng, tôi mở cửa bước vào. Căn phòng đã được thu xếp gọn gàng, ánh sáng ấm áp tràn ngập khắp không gian. Nhưng ngay khi tôi bước vào, tôi không ngờ rằng có một người đang đứng ở đó, chờ đợi tôi. Zaria Esperanza, bạn cùng phòng của tôi.
Zaria có mái tóc vàng ánh bạch kim sáng và đôi mắt sáng ngời đầy khí chất. Nhưng điều làm tôi ngạc nhiên nhất là sự dịu dàng của cô ấy. Không hề có chút kiêu ngạo nào, dù cô ấy là công chúa của Vương quốc Dalziel. Cô ấy mỉm cười khi thấy tôi, ánh mắt đó khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm, như thể tôi đã tìm thấy một người bạn thật sự.
"Chào bạn, mình là Zaria," cô ấy nói, giọng nhẹ nhàng nhưng rất ấm áp. "Mình nghe nói bạn là Irene, phải không?"
Tôi gật đầu và nở nụ cười tươi: "Đúng vậy, rất vui được gặp bạn."
Chúng tôi bắt đầu trò chuyện, và thật sự, Zaria là người rất dễ gần. Mặc dù tôi biết rõ danh phận của cô ấy, tôi không cảm thấy bất kỳ sự phân biệt nào. Cô ấy không giống như những công chúa trong các câu chuyện mà tôi từng nghe, luôn cao ngạo và lạnh lùng. Zaria thực sự khiến tôi cảm thấy thoải mái và tự nhiên. Tôi có thể nói rằng, từ giây phút này, cô ấy là người bạn thân thiết nhất mà tôi có tại đây.
Một lần nữa, tôi tự nhủ với bản thân rằng: “Dù tôi là nữ phản diện trong câu chuyện này, tôi sẽ thay đổi số phận. Tôi sẽ không đi theo con đường xấu, và chắc chắn tôi sẽ không để bất kỳ ai, dù là Hoàng tử Louis, ngăn cản tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro