Chương 9 : Giải phóng nguyện lực

923 bỗng nhiên cất tiếng:
Sói Cửu U, ta có cách giúp ngươi thoát khỏi khống chế.
Sói Cửu U khựng lại, ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm 923:
Sao ngươi biết ta bị khống chế? Ngươi thật sự có cách? Nếu ngươi dám nói dối, ta sẽ xé xác ngươi thành trăm mảnh!
923 bình tĩnh đáp:
Bí cảnh của Thái Ất Tông sao có thể xuất hiện yêu thú như ngươi? Rõ ràng có người cố tình đưa ngươi vào. Từ xưa người và yêu vốn đối nghịch như nước với lửa, một đại yêu như ngươi sao có thể cam tâm làm việc cho nhân loại? Hơn nữa, cho dù ngươi có giết sạch bọn ta, ngươi nghĩ kẻ đứng sau có thể giúp ngươi an toàn rời khỏi bí cảnh ngay trước mắt Thái Ất Tông sao? Số phận ngươi đã định, chỉ làm con cờ thí mạng. Tin ta, có lẽ ngươi còn một con đường sống. Hãy cho ta biết lựa chọn của ngươi.
923 thầm nghĩ: Nếu Sói Cửu U vẫn muốn giết ta, ta cũng không thiếu cách giữ mạng.
Sói Cửu U nghiến răng:
Bây giờ ta phải làm gì?
923: Dùng một thanh kiếm vẽ một vòng tròn trận pháp
Trong pháp trận này, ngươi hãy tự bạo để cắt đứt liên kết với kẻ đó. Ta sẽ giữ linh hồn ngươi lại. Khi ra khỏi bí cảnh, ta sẽ tìm cách tái tạo thân xác mới cho ngươi.
Sói Cửu U gầm thấp:
Nhân loại gian xảo! Ngươi chỉ muốn giết ta, sao ta có thể tin?
923 nghiêm giọng:
Ngươi chỉ có thể tin ta thôi. Một yêu thú có linh trí như ngươi cam tâm làm công cụ, chết tức tưởi sao? Ta sẽ lập lời thề thiên đạo ngay tại đây. Đừng lãng phí thời gian, nếu đợi các võ giả khác kéo tới, ngươi còn chẳng có cơ hội lựa chọn. Trong số đó có kẻ đủ sức giết ngươi.
Ánh mắt 923 nghiêm nghị, như nhìn thấu tâm can. Sói Cửu U từng thấy vô số nhân loại tâm cơ, nhưng trước mặt hắn, ánh mắt này chỉ có một điều: sự thật không hề giả dối.
Cuối cùng, Sói Cửu U trầm giọng:
Được, ta tin ngươi. Nếu ngươi dám thất tín, dù xuống tận mười tám tầng địa ngục, ta cũng nguyền rủa ngươi!
Hắn bước vào pháp trận, nơi khắc đầy những hoa văn tinh xảo như bầu trời sao vô tận. Một tiếng nổ lớn vang lên, thân thể Sói Cửu U tan biến. Linh hồn hắn được nâng lên, hóa thành một con chó nhỏ. 923 lấy ra một chiếc bình, thu linh hồn ấy vào trong.
Lâm Vãn đứng ngây người. Nàng không ngờ chỉ vài câu nói, 923 đã khiến một yêu thú Trúc Cơ kỳ tự bạo, thậm chí còn giữ được linh hồn bên mình. Hai con yêu thú cấp ba ở gần đó cũng sợ hãi bỏ chạy.
Lâm Vãn xúc động nói:
Ta xin lỗi vì lời xúc phạm sáng nay. Ngươi không chỉ không ghi hận, còn cứu ta. Ta thật sự không biết lấy gì báo đáp.
923 đáp nhạt:
Muốn báo đáp thì đợi ra khỏi bí cảnh rồi hãy nói. 
Lâm Vãn nghẹn ngào, chỉ có thể nói:
Đa tạ.
Hai người chuẩn bị rời đi, thì từ trong vũng máu của Sói Cửu U bỗng trào ra một luồng huyết quang, tụ lại thành hình người.
Kẻ khiến ta tổn hại biết bao thọ nguyên để thi triển phân thân huyết khống thuật, hôm nay nhất định phải chết! — một tiếng gầm vang lên.
Lâm Vãn kinh hãi:
  Kim Đan kỳ tu sĩ!
Trong giới võ giả còn có thể vượt cấp chiến đấu, nhưng ở tu tiên giả, mỗi đại cảnh giới là cách biệt như trời và vực. Vượt cấp đánh với Kim Đan, chẳng khác nào mơ tưởng.
Ngay cả 923 cũng ngạc nhiên: Trong trí nhớ của Kỳ Thứ, khi Lâm Diệt hạ gục Sói Cửu U, phân thân tà tu này không hề xuất hiện. Chẳng lẽ vì ta ra tay quá sớm, khiến hắn chưa kịp thu đủ tinh huyết nên phải tự mình hiện thân?
923 trầm giọng nói :
Lâm Vãn, nhân lúc hắn chưa hợp thể hoàn toàn, mau rời đi trước, ta sẽ theo sau , ngươi ở đây chỉ làm vướng chân thôi.
Lâm Vãn ngây dại. Từ trước đến nay, chỉ có nàng bảo vệ người khác. Lần đầu được che chở, cảm xúc dâng trào:
Lâm vãn : Nhưng ngươi...
923 lập tức ngắt lời : Mau đi, còn ngây ra đó làm gì
Lâm vãn :.... Ngươi nhất định phải sống, ta tin ngươi, Lâm vãn bắt đầu rời đi..
Nhưng huyết ảnh hợp thể nhanh như tia chớp, thoáng chốc đã đứng trước mặt Lâm Vãn. Đôi tay hắn hóa thành huyết đao chém thẳng vào cổ nàng:
Người bản tọa muốn giết, không ai thoát được!
Trong khoảnh khắc dao kề cổ, một kiếm sáng rực chém tan huyết đao.
Thật ngại, nhưng người ta muốn bảo vệ, không kẻ nào có thể động đến!  923 xuất hiện, tốc độ chẳng kém Kim Đan tu sĩ, thậm chí còn phá vỡ công kích của hắn.
Lâm Vãn lúc này đã không tin nổi, 923 làm nàng chuyển từ bất ngờ này sang bất ngờ khác
Mau đi! ánh mắt 923 giờ đây chuyển thành một màu xanh thẩm như bầu trời. Trong tay hắn không còn trường thương, mà là một thanh kiếm chói lòa.
923 lạnh lùng nói:
Phân thân của ngươi duy trì được bao lâu? Nếu không bị hạn chế, ngươi đâu cần dựa vào Sói Cửu U. Hẳn cái giá ngươi phải trả chẳng hề nhỏ.
Huyết vụ cười dữ tợn:
Trả giá lớn đến đâu cũng đáng, miễn trong mười phút giết được nhiều võ giả, hấp thụ đủ tinh huyết thì ta không lỗ. Nhưng ngươi, rõ ràng rất lợi hại, tại sao giờ mới dùng đến sức mạnh này? đây không phải sức mạnh của một võ giả nên có, ngươi rốt cuộc là ai ?
923 im lặng :
Kiếm quang lóe lên, 923 chém huyết ảnh thành từng mảnh. Hắn lập tức dựng kết giới, nhốt vũng máu lại rồi thiêu đốt bằng hỏa diễm.
Trong lửa đỏ, huyết vụ gào thét
Tại sao ngươi biết điểm yếu của Huyết Khống thuật? Nhớ kỹ! Một ngày nào đó, chính tay ta sẽ giết ngươi!
923 bình thản:
Giết một phân thân không tính là giết người, không vi phạm cơ chế giải phóng nguyện lực, nhưng ánh nhìn của thiên giới chỉ có thể sử dụng  một lần nữa...
Nói xong, hắn lặng lẽ biến mất vào hư không

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #xuyênnhanh