Chương 10: H
Nửa đêm canh ba, một ông bợm rượu đi qua ngõ nhỏ, dường như nghe thấy một tiếng khóc êm tai, tiến lên hai bước, mới phát hiện nó thật sự tồn tại. Ông xoa xoa đôi mắt, phát hiện chính mình bên bức từng Cổ gia, bên kia tường là phòng ngủ chính của Cổ gia, ở vùng này ai cũng biết Cổ lão gia cùng phu nhân thập phần ân ái, nhưng cũng không biết hai người càn rỡ như thế, khuya như vậy còn làm chuyện đó, hơn nữa Cổ phu nhân...... Rên cũng quá dâm đi?
Người đàn ông say rượu cảm thấy tâm ngứa, lại không muốn rời đi, trộm đứng ở góc tường nghe âm thanh từ bên trong truyền ra.
“Ô ô phu quân thật lớn a, sắp đem nô gia cắm hỏng rồi! Ân a tiểu bức thật đầy a
“Phu quân, đầu vú ngứa quá, mau cho ta ha ha, chịu không nói!"
“Tạo hóa!”
Người say rượu nghe Cổ lão gia nói như thế liền gật đầu tán đồng.
Người trong nhà hừng hực như lửa, hoàn toàn không biết được bên ngoài tòa nhà có con ma men đang nghe chân tường, Tề Mục đang mang thai bụng hơi phồng lên, nằm ở trên giường, Cổ Hoài Bích một bên bắn một bên cắm, thao Tề Mục đến rối tinh rối mù. 35
“Ưm...... Phu quân.”
Cổ Hoài Bích cũng nằm xuống, kéo người vào trong lồng ngực, hôn lên trán của đối phương: “Nương tử, còn chịu nổi không?”
“Đương nhiên, cho dù phu quân lại đến hai lần, ta cũng là chịu nổi.”
“Sư phụ…” Giọng nói của Cổ Hoài Bích có chút khàn khàn, “Ta thật sự không nghĩ tới, ngươi sẽ cam tâm tình nguyện giao phó cho ta, thậm chí vì ta sinh con dưỡng cái.”
Tề Mục bĩu môi: “Vi sư đều gả cho người mấy năm, sao ngươi lại còn suy nghĩ này?”
“Ta chỉ là quá tự ti......” Cổ Hoài Bích nói ra suy nghĩ trong lòng :“Sư tôn thực lực cao cường, lớn lên cũng xuất sắc bắt mắt, ta đối với sư phụ mà nói thật sự giống bùn lầy trên mặt đất, nếu không phải năm đó sư phụ cứu ta thu ta làm đồ đệ, chỉ sợ ta đã sớm rời xa trần thế.”
“Nếu ta nói, ta cứu ngươi là cố ý thì sao?” Tề Mục nhìn đôi mắt dại ra của hắn, cười nói: “Ngươi cũng biết, vi sư hiểu nhất là bói toán, sớm tại trăm năm trước kia, vi sư đã tính ra vận mệnh của bản thân. Ta là cực âm thân thể, trời sinh dâm loạn, nếu chỉ làm người thường cũng có thể an ổn vượt qua cả đời, nhưng khi đó ta đã đi theo con đường tu tiên rồi.”
“Tu vi càng cao, dục hoả trong cơ thể ta sẽ càng tràn đầy, chỉ sợ đến cuối cùng ta sẽ trở thành dâm oa đãng phụ của Tu chân giới.”
Cổ Hoài Bích mở to mắt, “Sư phụ...”
“Nhưng mà vi sư lại tính ra ngươi, ngươi cực dương thân thể cùng ta thập phần xứng đôi, có thể nói quả thực là vì cứu ta mà sinh, chỉ cần có ngươi, ham muốn của ta có thể đạt được thỏa mãn, tu vi cũng có thể tiếp tục tăng cao, cho nên ta đi đến nơi người sinh ra, nhặt ngươi mang về.” | ( 35 )
“Ngươi lớn lên quá chậm, kia mười mấy năm, ta càng ngày càng khó khống chế được bản thân, rất nhiều lần ta đều muốn trực tiếp cởi sạch làm ngươi thao ta, nhưng ta lại sợ dọa đến ngươi, hơn nữa ngươi lúc ấy vẫn là đứa bé, cách làm này của ta so với cầm thú cố gì khác biệt?”
Cổ Hoài Bích trầm mặc, hắn hoàn toàn không nghĩ tới sự tình sẽ là như thế này, hoá ra thái độ của sư phụ năm đó đới với hắn kém như vậy đều do tính dục phá rối sao? Hắn chỉ cảm thấy đau lòng: “Ngươi.... cái này tình huống, giằng co bao lâu?”
Tề Mục nghĩ nghĩ: “Trăm năm trước kia, ta liền cảm thấy thân thể trở nên mẫn cảm, chỗ kia thường sẽ rỉ nước, sau khi tiến vào động sương hàn tu luyện, tình huống chuyển biến tốt đẹp một chút; sau khi nhặt được ngươi về, hơi thở thuần dương của ngươi thời khắc dụ dỗ ta, mỗi đêm ta chảy nước đến nỗi có thể làm ướt nhẹp cái chăn của mình.”
“Cũng may ngươi cuối cùng cũng trưởng thành.” Tề Mục duỗi tay sờ dương vật của hắn: “Cái này lớn như vậy, ta rất thích.”
Mê Hoài Tuyết trầm mê trong hoàng cung dâm loạn, cũng không thèm nghĩ đến Cổ Hoài Bích, Tề Mục cùng Cổ Hoài Bích trải qua mấy năm ngày tháng yên bình, cuối cùng lẻn vào hoàng cung, nhẹ nhàng lấy thần kiếm lấy đi, thần kiếm vừa đi, vận mệnh quốc gia yếu ớt cũng lập tức biến mất, ngày lành của hoàng tộc dâm loạn cũng đi đến diệt vong.
Khi đám người Tề Mục rời khỏi hạ giới, hoàng đế đã xuống đài, hắn chỉ đứng từ xa nhìn hoàng cung liền rời đi, nếu hắn có tâm hỏi thăm, liền sẽ biết được hoàng đế mới nhậm chức tên là Tề Mục, còn Nhiếp Chính Vương nâng đỡ gia đình nhà mẹ của hoàng đế, bộ dáng thế mà lớn lên giống hắn như đúc.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro