Chương 11: Kết thúc TG3

Cùng lúc đó, trong một thôn nhỏ phía nam, có một bé trai bắt gà rừng ở trên núi, này rõ ràng chính là bản thu nhỏ của Cổ Hoài Bích!

Thế giới và thế giới luôn có liên hê.

Hài tử do Tề Mục và Cổ Hoài Bích sinh hạ tạm thời duy trì ở một tuổi, Tề Mục đem nó nuôi dưỡng ở trong không gian tùy thân.

Chỉ có chờ khi Cổ Hoài Bích trở nên cường đại, đứa nhỏ này mới có thể tiếp tục lớn lên.

Cổ Hoài Bích đã từng hỏi qua vì cái gì, Tề Mục trả lời hắn: “Chúng ta còn chưa đủ mạnh, ta đã tính qua, đứa nhỏ này đến quá sớm, chờ ngươi và ta đều tu luyện đến Đại Thừa kỳ mới có thể giải trừ trên phong ấn trên người nó.”

Cổ Hoài Bích thầm hận chính mình không đủ nỗ lực, khiến con mình chịu ủy khuất như vậy.

Nguyên văn nhìn khá dài, kỳ thật cốt truyện rất ngắn, đa phần đều miêu tả cảnh hoan ái, Tề Mục xóa xóa giảm giảm mấy thứ đó, phát hiện địa phương muốn đi đã thiếu lại càng thiếu, Cổ Hoài Bích đi đến Ma giới một lần, câu chuyện này liền có thể kết thúc.

Ba người trở lại Tu chân giới, Bích Liên cũng không thể tiếp tục đi theo họ, môn phái của nàng xảy ra chút chuyện, yêu cầu nàng quay về xử lý.

Cổ Hoài Bích và Tề Mục chuẩn bị sơ sơ, liền đi Ma giới.

Trong thế giới này, Cổ Hoài Bích cuối cùng không có thành tiên, ngược lại lên làm Ma Tôn, bởi vì huyết mạch của Cổ Hoài Bích là Ma Long, cho nên vừa tiến vào Ma giới, hắn lập tức liền hôn mê bất tỉnh.

Thuần ma huyết thống vừa xuất hiện liền thu hút trưởng lão Ma tộc tới, bọn họ vốn không thích người tu tiên, nề hà đôi mắt đỏ của Tề Mục, liên tục nói: “Lão gia gia, thỉnh các ngươi cứu cứu tướng công của ta”. Sinh tình với người của Ma tộc bọn họ như thế, mấy lão gia hỏa đó cũng không tiện mở miệng đuổi người, chỉ đành phải đưa người cùng đi về cung điện Ma tộc. 34

Thức tỉnh huyết mạch Ma Long -Cổ Hoài Bích tạm thời mất trí nhớ, khốc huyễn cuồng bá giống hệt như 250 (đồ ngốc), đối với Tề Mục cũng không chút khách khí.

Tề Mục mang theo lự kính của ba kiếp, độ dày của nó lớn như một cái Tu chân giới vậy, đối với hành vi ngu ngốc của Cổ Hoài Bích cũng không phản cảm, ngược lại giống như dỗ một đứa bé, hỏi hắn muốn ôm ấp. hôn hít, thao tiểu bức hay không. 34

Cổ Hoài Bích mất trí nhớ, cho rằng mình vẫn là tiểu xử nam, đối mặt với đại mỹ nhân quyến rũ như thế đương nhiên một chút năng lực đánh trả đều không có. Giằng co một hồi, giống như rất miễn cưỡng :“Ngươi cởi quần áo đi.”

Tề Mục chỉ muốn cười: “Còn thỉnh Ma Tôn nằm xuống trước, ta nhất định sẽ hầu hạ ngươi thật tốt.”

Cổ Hoài Bích nằm ở trên giường, muốn nhìn “tiên tu” này làm trò gì, kết quả người này cởi bỏ đai lưng của hắn, cởi quần ngoài, sau đó cư nhiên dùng đầu lưỡi đi liếm ướt quần lót!

( Tiên tu: người tu tiên)

“Ô...... Thật lớn rất thích.” Tề Mục mơ hồ không rõ, dùng miệng cắn quần lót kéo xuống, đại dương vật thẳng tắp, ngăm đen “Bang” đập lên mặt cậu.

Cổ Hoài Bích hôn mê mười ngày, trong mười ngày này, Tề Mục đều không có được thao, miệng và hoa huyệt đều sắp đói chết rồi, lập tức ngậm dương vật vào trong miệng.

“Ưm ưm ưm ......” Tề Mục dùng sức phun ra nuốt vào, đại quy đầu lần này đâm đến yết hầu của cậu, tạo cho cậu một loại khoái cảm hít thở không thông.

Tề Mục phun ra dương vật, Cổ Hoài Bích bất mãn nhìn cậu một cái: “Sao lại không tiếp tục?”

“Không được, phía dưới của ta ngứa quá.” Tề Mục cởi quần ra, quần lót và tạo huyệt chảy nước ròng ròng, hai chân cậu mở rộng ra, đôi tay bẻ ra tiểu huyệt phấn nộn nhìn không sót một cái gì.

“Ô ~ đừng nhìn, mau cắm vào đi, ta muốn ngươi.”

Hô hấp Cổ Hoài Bích càng thêm dồn dập, hắn rõ ràng không có ký ức, lại quen cửa quen nẻo đỡ dương vật cắm đi vào.

“Chuyện này là sao?” Cổ Hoài Bích ấn phần hông của cậu, dùng sức đâm mạnh, dương vật cắm vào tử cung, đưa tới Tề Mục một trận lãng kêu. “Ta cảm giác giống như ta đã làm loại chuyện này.”

“Ngươi đương nhiên đã làm!” Tề Mục hôn hắn, “Ngươi đều thao ta mười mấy năm, đồ ngốc, nhanh lên nhớ ra đi.”

Cổ Hoài Bích vẫn không thể nhớ nổi, nhưng hắn đối với Tề Mục tốt hơn rất nhiều, hệ thống ra mặt nhắc nhở: “Ký chủ, nhi tử của ngươi đã có thể phát dục bình thường”

Tề Mục cũng mặc kệ hắn mất trí nhớ, lôi kéo người vào không gian tuỳ thân, kích động giải trừ phong ấn trên người tiểu hài tử.

“Đây là...”

“Đây là con của chúng ta a, nếu hắn sinh trưởng bình thường, hiện tại hẳn là đã bảy tuổi.”

Cổ Hoài Bích cuối cùng nhớ tới hết thảy.

Kết cục nguyên bản là Cổ Hoài Bích trở thành Ma Tôn khai chiến với Tu chân giới, cuối cùng Tu chân giới thất bại, Ma Tôn thống nhất tam giới, mỹ nhân quen biết trên đường đều trở thành phi tử của hắn.

Nhưng hiện tại, hắn chỉ có một Vương phi, đó chính là Tề Mục, những mỹ nữ đó cũng không thấy bóng dáng, chỉ một trai và một gái, con gái là *nhị thai*

(Lần mang thai thứ hai)

Tề Mục rất sủng ái cô con gái này, rốt cuộc lâu như thế hắn mới có được một cái nữ nhi. Ngược lại, Cổ Hoài Bích là đối xử bình đẳng, đối đãi với hai người vô cùng công bằng.

_______________
Thế giới sau dui lắm ó, đọc thử nhaaa

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro