Chương 19 : Ám dạ BOSS , đừng vội trêu chọc 17

Cô có thể nhìn ra , những người mặc đồ đen phía sau Nam Cung Vũ  tất cả đều là lính đánh thuê thân kinh bách chiến.

Những người này đặt ở trên thị trường tùy tiện chọn một người thì giá thuê cũng đều phải hơn trăm vạn đô la Mỹ .

Chỉ vì tới bắt cô ?

Nam Cung Vũ không nói lời nào, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tuyên Vân Chi, như là muốn nhìn thấu cô đang nghĩ gì .

Cũng không biết vì cái gì, Tuyên Vân Chi trước mắt hắn bây giờ tựa hồ cùng trước kia không quá giống nhau.

Hiện tại biểu tình trong mắt nữ nhân này nhìn hắn trừ bỏ lạnh băng cùng khinh thường, không có nửa phần tình ý đáng nói.

Đây là bắt đầu từ khi nào ?

Đúng rồi , chính là từ ngày đó , lúc ở chợ đen nhìn thấy cô trong lồng sắt .

Giống như là hiện tại , hắn , đối với cô mà nói, đều không có chút lực hấp dẫn nào .

 So sánh trước sau thay đổi nhanh chóng  làm cho Nam Cung Vũ có chút vô pháp tiếp thu .

Có điều khi trong đầu xẹt qua khuôn mặt yếu đuối của Tưởng Tiểu Liên , Nam Cung Vũ  đang dao động tâm lập tức liền kiên định lên, bất luận như thế nào, nữ nhân này không thể giữ lại .

"Mau bắt lấy cô ta cho ta , không cần quan tâm sống hay chết."

Ở đầu ngón tay Tuyên Vân Chi hiện lên một tia sáng nhỏ , nhìn kỹ mới phát hiện một lưỡi dao hơi mỏng xuất hiện ở lòng bàn tay, rất nhỏ, cũng rất khó làm người phát hiện .

Chạy không thoát, vậy chiến đấu đi.

Cô còn chưa biết sợ ai bao giờ .

Nghĩ như vậy , môi đỏ lộ ra  ý cười.

Chỉ nghe xẹt một tiếng, là tiếng phanh xe khẩn cấp vọng lại .

Tất cả mọi người không nghĩ tới thế nhưng sẽ xuất hiện biến cố.

Sau đó liền nhìn thấy một người đàn ông mặc tây trang màu đen của quản gia dáng vẻ khoảng ba bốn mươi tuổi xuất hiện , từng bước một đi về phía bọn họ .

Khi Tuyên Vân Chi nhìn đến người tới là ai, có chút sửng sốt , Đường Nhất .

Chỉ có hắn một người, lại không thấy sắc mặt có chút sợ hãi nào , giống như là sớm đã thành thói quen với loại trường hợp giằng co căng thẳng như thế  này. 

Đi tới, trên mặt mang ra biểu cảm thân thiện hướng về Tuyên Vân Chi cung kính nói :

"Tuyên tiểu thư, gia chủ đang ở trên xe chờ ngài ."

Ha ... hả ??

Tuyên Vân Chi chớp chớp mắt.

Chỉ thấy Đường Nhất xoay người nhìn về phía Nam Cung Vũ, trên mặt không chút ý cười , giống như là đang hạ mệnh lệnh :

"Nam Cung tiên sinh, ta phải đưa Tuyên Vân Chi tiểu thư đi trước rồi."

Nam Cung Vũ biết Đường Nhất, quản gia không gì làm không được của vị Tư gia vị kia  , thậm chí bởi vì công việc còn từng tìm gặp Đường Nhất một lần.

Nhưng mà , tuyệt đối không thể thả Tuyên Vân Chi đi . 

"Đường Nhất tiên sinh , ta với Tuyên tiểu thư có chút việc tư, phải tính cho rõ ràng."

Tư gia không thể trêu chọc, thế cho nên lời nói cũng uyển chuyển hàm súc rất nhiều.

Đường Nhất trên mặt biểu tình không dao động :

"Nam Cung tiên sinh, hy vọng ngài hiểu rõ ràng , bây giờ không phải đang thương lượng với ngài ."

Giọng nói vừa dứt , bịch bịch bịch bịch bịch , hai mươi mấy người lính đánh thuê, tất cả đều đồng thời bị bắn trúng đầu gối bên trái , trực tiếp quỳ xuống trước trên mặt đất .

Mà ngay lúc này , một cái chấm sáng màu đỏ xuất hiện ở giữa hai đầu lông mày của Nam Cung Vũ .

Tay súng bắn tỉa !

Thế mà lại là tay súng bắn tỉa !

Chỉ vì một nữ nhân như vậy , Tư gia thế nhưng không ngại cùng Nam Cung gia kết thù .

Thậm chí ngay cả tay súng bắn tỉa đều phái ra tới !!!

Tư gia ra tay, thật là tàn nhẫn độc ác, một chút tình cảm đều không có.

Lời nói nói nho nhã lễ độ, làm việc làm thiết diện vô tình.

Giống như giây tiếp theo chỉ cần Nam Cung Vũ dám nói một chữ không , cái điểm đỏ kia liền sẽ lập tức nổ tung .

Mà lúc này, Tuyên Vân Chi nhìn thấy Nam Cung Vũ giá trị may mắn không ngừng giảm xuống.

Cho đến khi Đường Nhất bày ra tư thế mời , ý bảo nàng rời đi.

Nam Cung Vũ sắc mặt khó coi lại âm ngoan , thế nhưng lại không dám nói lời từ chối  .

Khi cô đi đến trước mặt chiếc xe Hummer màu đỏ tươi , rốt cuộc nhìn đến chỉ số màu đỏ dừng lại , Nam Cung Vũ chỉ số may mắn 71.

Tuyên Vân Chi hơi hơi hé miệng, ngây ngốc đứng ở phía trước chiếc xe .

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro