Chương 2: Thế giới thứ nhất: Người thừa kế mỹ thực

Edit+Beta: Queen Min+Hàn Tử Yên
---------------------------------------
Cảnh Dương vừa mở mắt ra, liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên, lúc trước mỗi lần chuyển thế đều bắt đầu từ hình hài của trẻ con, hơn nữa đều không có bất luận kí ức gì, cho nên cũng không cảm thấy gì.

Nhưng lần này lại mang theo kí ức xuyên qua thời không, hơn nữa còn xuyên qua đến trong thân thể của người khác, làm hắn hơi có chút không thích ứng được.

Hắn còn chưa kịp hiểu rõ mọi thứ về thân thể cùng thời không này, liền bị tiếng chuông điện thoại reo đến mức đau cả đầu liền trước tiên nghe điện thoại.

"Uy."

"Ca, hội đấu giá sắp bắt đầu rồi, sao ca còn chưa đến ? "

"Buổi đấu giá?" Cảnh Dương nhíu mày, hắn tạm thời còn chưa có ký ức của thân thể này, không biết đối phương nói buổi đấu giá là buổi đấu giá gì.

"Đừng nói là tối hôm qua ca lại uống nhiều, hiện tại còn chưa tỉnh rượu? Thôi, thôi, ca bây giờ rời giường đi, lát nữa em tới đón ca cùng đi." Nói xong, liền cúp máy.

Cảnh Vương liếc nhìn điện thoại di động đã bị ngắt kết nối, ném qua một bên, liếc mắt nhìn xung quanh, cách bày trí của căn này thật không tồi.

Trong không khí vẫn còn mùi vị của rượu bay lơ lửng, quả nhiên tối hôm qua thân thể này uống quá nhiều rượu, khó trách sẽ đau đầu.

Khởi động hệ thống trong đầu, mở ra công năng điều khiển cơ thể, trước đem đau đầu tiêu trừ hết, sau đó hắn mở ra công năng kế thừa kí ức, liền biết được thân thế của cơ thể này .

Lục Cảnh Ngọc, giới tính nam, năm nay 22 tuổi, ông ngoại Lục Đức Viễn là đầu bếp nổi tiếng ở Hoa Quốc, tổ tiên đã từng là ngự trù.

Lục Đức Viễn cả đời yêu thương vợ, nào ngờ người vợ bất hạnh mất sớm, chỉ còn để lại một cô con gái mảnh mai cho ông, nhưng ông vẫn chưa nghĩ đến việc lấy vợ thêm lần nữa, một mình nuôi con gái lớn lên.

Lục Đức Viễn tuổi tác dần cao, muốn vì nữ nhi kén rể, vừa có thể giúp ông chăm sóc con gái, thứ hai sản nghiệp nhà ông rất lớn cũng cần người thừa kế và quản lý.

Ông thu hai đồ đệ, trước tiên là luôn nhìn vào nhân phẩm,sau đó xem hắn có thể chịu được khổ cực hay không, cuối cùng mới xem thiên phú, cho nên đồ đệ của ông, nhân phẩm đều không tồi.

Ông có lòng lựa chọn một ngừơi trong đám đồ đệ làm con rể, nhưng con gái của ông Lục Tuyết Nhàn lại cùng với một tên đầu bếp bình thường tên là Trịnh Kiến Lâm yêu nhau.

Tổ tiên mấy đời trước của Trịnh Kiến Lâm cũng là đầu bếp, cũng từng có một thời gian huy hoàng, nhưng gia gia cùng phụ thân hắn thiên phú không đủ, lại không đủ chăm chỉ, sự nghiệp gia tộc dần dần xuống dốc.

Lục Đức Viễn cùng phụ thân Trịnh Kiến Lâm xem như có giao tình, hai nhà thường xuyên qua lại với nhau, nhà họ Trịnh gặp khó khăn liền được nhà họ Lục hỗ trợ, sau khi phụ thân Trịnh Kiến Lâm qua đời, ông đưa Trịnh Kiến Lâm đến tiệm cơm của mình giúp việc bếp núc, tuy rằng đã ưu ái cấp cho Trịnh Kiến Lâm mặt mũi, đối Trịnh Kiến Lâm nhiều lần chiếu cố, nhưng lại chưa từng nghĩ rằng Trịnh Kiến Lâm sẽ là con rể ông, bởi vì người này từ nhỏ đã có tâm tư bất chính.

Lục Đức Viễn ngay từ đầu biết con gái cùng Trịnh Kiến Lâm yêu nhau, cũng không đồng ý cho hai người bọn họ ở bên nhau, nhưng không biết Trịnh Kiến Lâm đã dùng thủ đoạn gì, khiến cho Lục Tuyết Nhàn một mực không phải Trịnh Kiến Lâm thì không gả.

Lục Đức Viễn luôn đem con gái phủng ở lòng bàn tay, không chịu nổi con gái khổ sở cầu xin, Trịnh Kiến Lâm lại quỳ trước mặt ông, thề rằng sẽ đối với Lục Tuyết Nhàn thật tốt, tuyệt đối không phụ lòng nàng, ông mới miễn cưỡng đồng ý hai người ở bên nhau.

Nghĩ về sau Trịnh Kiến Lâm chính là con rể của mình, để giúp hắn chăm sóc gia nghiệp từ tổ tiên truyền xuống, Lục Đức Viễn dốc lòng nghiêm khắc dạy dỗ Trịnh Kiến Lâm, không chỉ dạy hắn trù nghệ, mà còn dạy Trịnh Kiến Lâm luân thường đạo lý, tâm tính phẩm đức, đều nghiêm khắc chỉ dạy.

Trịnh Kiến Lâm biểu hiện phi thường không tồi, nghiêm túc chăm chỉ, cũng đã không còn ý đồ xấu, liền tại lúc Lục Đức Viễn cho rằng hắn đã triệt để sửa đổi, ông cũng có thể an tâm đem con gái cùng gia nghiệp giao lại cho Trịnh Kiến Lâm, mới biết được biểu hiện mấy năm nay của hắn bất quá vì kỹ năng diễn của Trịnh Kiến Lâm quá tốt, diễn một lần liền diễn đến mười mấy năm, kỳ thật bên trong Trịnh Kiến Lâm vẫn là tâm địa bất chính.

Lục Tuyết Nhàn bẩm sinh thân thể đã yếu, cùng Trịnh Kiến Lâm kết giao mấy năm mới kết hôn, sau nhiều năm rốt cuộc cũng có thai hài tử, vì để có đứa con này, nàng không ngừng đến bác sĩ để uống thuốc, ăn không ít khổ.

Nhưng nàng không biết chính là, Trịnh Kiến Lâm đã sớm có tình nhân ở bên ngoài, hài tử cũng đã hai tuổi.

Lục Đức Viễn là người đầu tiên biết được việc này, thiếu chút nữa bị chọc cho trúng gió, tuổi của ông vốn dĩ đã lớn, thân thể càng ngày càng không tốt, cũng không biết còn có thể sống được bao lâu, ngay lúc ông phát hiện chuyện này, làm ông không thể an tâm mà nhắm mắt, một khi ông đi rồi, con gái cùng Trịnh Kiến Lâm sống chung với nhau, nữ nhi của ông như thế nào sẽ sống tốt chứ.

Trịnh Kiến Lâm thấy tình nhân cùng con riêng bị cha vợ phát hiện, sợ hãi một thời gian, hắn cảm thấy hắn ở rể Lục gia, ủy khuất cầu toàn mười mấy năm, cuối cùng thì cái gì cũng không chiếm được.

Hắn trộm thay đổi thuốc của Lục Đức Viễn, khi Lục Đức Viễn tìm hắn hỏi chuyện, Trịnh Kiến Lâm cố ý chọc giận ông, Lục Đức Viễn bị chọc tức trúng gió, hắn cố ý kéo dài thời gian cấp cứu, Lục Đức Viễn đang trên đường đưa đi cấp cứu cũng đã tắt thở.

Lục Tuyết Nhàn được Lục Đức Viễn sủng ái lớn lên, giống như một đóa hoa cầu người che chở trong nhà hoa bách hợp, chưa từng trải qua mưa gió.

Nàng tuy rằng từ nhỏ liền thân thể không tốt, nhưng có phụ thân cưng chiều, chồng yêu thương nàng , nàng cảm thấy thực thỏa mãn, có lẽ cuộc sống quá mức thập toàn thập mỹ, đều sẽ bị ông trời ghen ghét.

Cha nàng đột nhiên qua đời, đối với nàng đả kích rất lớn, thân thể vốn đã không tốt, nhưng vì mới sinh hài tử, nàng nhất định phải kiên cường, nàng muốn nhìn hài tử lớn lên, cho nên cố gắng vượt qua nỗi đau mất đi người thân này.

Lục Tuyết Nhàn cho rằng gia đình nàng thật hoàn mỹ, hài tử khỏe mạnh, tuy rằng Trịnh Kiến Lâm đối với nàng càng ngày càng lãnh đạm, nhưng nàng cảm thấy sẽ có một ngày tình yêu sẽ biến thành tình thân, vợ chồng già sẽ không giống như tuổi trẻ lúc nào cũng ngọt ngọt ngào ngào, hơn nữa Trịnh Kiến Lâm quản lý gia nghiệp cũng rất tốt, cha nàng ở trên trời nhìn tất cả những việc này, cũng sẽ rất vui mừng.

Thẳng đến khi Lục Cảnh Ngọc năm tuổi, Trịnh Kiến Lâm mang về một đứa bé bảy tuổi, cũng nói cho Lục Tuyết Nhàn biết đây là con ruột của hắn, lúc trước vẫn luôn nuôi ở bên ngoài, hiện tại tính toán cho nó nhận tổ quy tông, sẽ mang họ Trịnh.

Trịnh Kiến Lâm nói biết mình có lỗi với Lục Tuyết Nhàn, nhưng đứa bé là vô tội, vẫn luôn nuôi dưỡng ở bên ngoài không tính hồi sự tình, mang gã trở về để dạy dỗ cho tốt, về sau đối xử với gã như hài tử thân sinh của họ.

Thế giới Lục Tuyết Nhàn cơ hồ đều sụp đổ, nàng nhìn hài tử đột nhiên xuất hiện kia giống như nhìn quái vật, đứng ở trước mặt nàng Trịnh Kiến Lâm cũng đột nhiên trở nên xa lạ, nàng không dám tin tưởng, cũng không muốn đi tin tưởng tất cả mọi việc đang diễn ra là sự thật.

Nhưng mà hiện thực chính là, Trịnh Kiến Lâm xác thật phản bội nàng, phản bội tình yêu của bọn họ, Trịnh Kiến Lâm ở bên ngoài có người phụ nữ khác, còn có một hài tử so với Cảnh Ngọc lớn hơn hai tuổi.

Nàng nhiều lần hy vọng đây chỉ là một cơn ác mộng, có một ngày nàng tỉnh dậy từ trong cơn ác mộng, phát hiện hết thảy đều không phải sự thật.

Từ đó về sau, Lục Tuyết Nhàn thường xuyên tinh thần hoảng hốt, nàng rất muốn từ trong mộng tỉnh lại, nàng đã bắt đầu không phân rõ chính mình là ở trong mộng, hay vẫn là ở trong hiện thực.

Nhưng từ sau khi hài tử kia xuất hiện trong nhà họ, tình nhân Trịnh Kiến Lâm, cũng là mẹ của đứa bé kia, thường xuyên đến nhà thăm hài tử, còn thường xuyên lấy thân phận trợ lý cùng Trịnh Kiến Lâm tham dự các buổi tiệc, nghiễm nhiên ả mới là vợ chính của Trịnh Kiến Lâm, bởi vì ả sinh hạ trưởng tử cho Trịnh Kiến Lâm, hơn nữa đứa nhỏ này cũng là họ Trịnh.

Lục Tuyết Nhàn cho rằng, vì hài tử nàng có thể chịu đựng tất cả, nàng nhất định có thể chống đỡ được. Mãi cho đến khi nàng trong lúc vô ý nghe được Trịnh Kiến Lâm cùng ả tình nhân nói chuyện, mới biết được cha nàng cư nhiên là bị Trịnh Kiến Lâm hại chết.

Nhớ tới chính mình kiên trì muốn cùng Trịnh Kiến Lâm ở bên nhau, Lục Tuyết Nhàn cảm thấy nàng đã dẫn sói vào nhà, mới hại chết cha nàng.

Thêm vào mỗi ngày nhìn đứa con riêng kia, và mẹ của đứa bé, tinh thần Lục Tuyết Nhàn bắt đầu có chút không bình thường, nàng mắc chứng trầm cảm nặng.

Thời điểm Lục Cảnh Ngọc mười lăm tuổi, Lục Tuyết Nhàn để lại cho nhi tử của mình đoạn hình ảnh cuối cùng, sau đó nhảy lầu tự sát.

Năm mười lăm tuổi Lục Cảnh Ngọc còn chưa nguôi ngoai nỗi buồn,Trịnh Kiến Lâm liền cùng tình nhân Tôn Thu Dung kết hôn, Tôn Thu Dung trở thành nữ chủ nhân của nhà này.

Lục Cảnh Ngọc không có cách nào để mỗi ngày đối mặt với ba người khiến mẹ hắn tự tử, liền dọn đi ra ngoài sống một mình, Trịnh Kiến Lâm cũng không có ngăn cản, mặc kệ hắn tự sinh tự diệt.

Lục Cảnh Ngọc trong lòng bi thương áp lực, học hành cũng không tốt, kết giao với một đám hồ bằng cẩu hữu, mỗi ngày ăn nhậu chơi bời, miễn cưỡng học tới cao trung rồi tốt nghiệp, đột nhiên có một ngày hắn tỉnh ngộ, cảm thấy hắn cần thiết vì mẹ báo thù, nhất định phải làm ba người đã bức tử mẹ hắn phải trả giá.

Tuy rằng Lục Cảnh Ngọc thái độ kiên quyết, nhưng năng lực có hạn, hắn nghĩ mọi cách cùng Trịnh Tuấn Minh đối nghịch, lại đấu không lại gã, nhiều lần bị thua, chỉ có thể dựa vào say rượu cùng sống mơ mơ màng màng để trốn tránh khỏi thống khổ.

Từ góc nhìn của Lục Cảnh Ngọc, Cảnh Dương đã biết đại khái tình huống, ở thế giới này Lục Cảnh Ngọc nhất định là nhân vật pháo hôi, đấu không lại đối phương, cũng là đương nhiên.

Nhưng nếu hắn đã tới đây, hơn nữa còn thay thế Lục Cảnh Ngọc, chiếm cứ thân thể này, phải đem hết toàn lực hoàn thành nguyện vọng của nguyên chủ, xoay chuyển cục diện hiện tại.

Nguyên chủ muốn báo thù, hắn liền giúp nguyên chủ báo thù, nguyên chủ muốn thành công, hắn liền giúp nguyên chủ lấy được thành công.

Hiện tại hắn chính là hắn, mặc kệ là vì nguyên chủ , vẫn là vì chính mình, hắn đều phải đạt được trình độ viên mãn lớn nhất.

Cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, từ góc độ hiểu biết của nguyên chủ, hắn biết đến tin tức lúc sau, hắn yêu cầu từ thế giới này toàn cục, một chút tư liệu về đối thủ của hắn.

Trịnh Tuấn Minh trước đây tuy là con riêng, nhưng cũng là nhi tử mà Trịnh Kiến Lâm thích nhất và lấy làm kiêu ngạo, gã đã thể hiện thiên phú nấu ăn của mình từ khi còn rất nhỏ, Trịnh Kiến Lâm đem trù nghệ học từ Lục Đức Viễn dạy cho Trịnh Tuấn Minh, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến dạy nấu ăn cho Lục Cảnh Ngọc.

Trịnh Tuấn Minh dựa vào ngoại hình xuất sắc cùng trù nghệ ưu tú, thường xuyên xuất hiện trong các chương trình nấu ăn, hấp dẫn rất nhiều fans, cùng một ít hảo bằng hữu.

Hắn từ khi bắt đầu các tiết mục nấu ăn, sẽ luôn hữu ý vô tình nhắc tới lúc gã còn nhỏ, ở Lục gia có bao nhiêu nơm nớp lo sợ, học nấu ăn có bao nhiêu vất vả, vợ trước của cha gã luôn dùng ánh mắt như nhìn vào quái vật để nhìn gã, nếu ánh mắt có thể giết người, gã khẳng định đã chết trăm ngàn lần.

Trịnh Kiến Lâm thường đề cập trước công chúng, hắn cưới Lục Tuyết Nhàn là bởi vì cuộc sống khó khăn chứ không phải bởi vì tình yêu, người hắn muốn xin lỗi nhất chính là thê tử hiện tại của hắn, còn có con lớn của hắn, bọn họ vì hắn ẩn nhẫn quá nhiều không muốn người biết lòng chua xót, hiện tại hắn chỉ muốn bồi thường cho họ nhiều nhất có thể, có cái gì chỉ trích ngôn luận, đều có thể hướng tới hắn, nhưng xin đừng làm tổn thương vợ con hắn.

Bởi vì Trịnh Tuấn Minh mỗi khi tham gia chương trình, đều phải hàm súc biểu đạt một chút hắn khi còn nhỏ có bao nhiêu khó khăn, cho nên fans của gã chưa bao giờ sẽ bởi vì gã là con riêng liền khinh thường gã, cũng sẽ không chỉ trích gã, ngược lại phi thường đau lòng gã, rốt cuộc nếu có thể lựa chọn, chính gã cũng không nghĩ trở thành con riêng, gã muốn cha mẹ yêu nhau có thể quang minh chính đại ở bên nhau, chuyện này mặc kệ ai đúng ai sai, gã đều là người vô tội nhất.

Nữ nhân giống như Lục Tuyết Nhàn, ngươi liền tính là muốn cho nàng làm điều gì đó độc ác, nàng cũng làm không được.

Cho nên trên thực tế, ngoại trừ lần đầu tiên nàng nhìn thấy Trịnh Tuấn Minh, nhìn gã bằng ánh mắt hoảng sợ và quái dị, sau thời gian, nàng đều đem hết toàn lực làm lơ sự tồn tại của gã.

Đối với việc chồng đột nhiên mang về nhà đứa con riêng, nàng liền tính bởi vì gã chỉ là hài tử vô tội, làm không ra bất kì hành động thương tổn gã, nhưng cũng đồng dạng vô pháp đối xử tốt với gã, thậm chí đi quan tâm gã.

Mỗi lần chỉ cần Lục Tuyết Nhàn nhìn thấy Trịnh Tuấn Minh, đối với nàng đó là cực hình rất lớn, chính là nàng chỉ có thể chịu đựng, cũng vẫn luôn chịu đựng, mãi đến khi Tôn Thu Dung hết lần này đến lần khác xuất hiện trước mặt nàng, lần lượt nhắc nhở nàng muốn quên mất sự thật, nàng rốt cuộc nhịn không nổi nữa, dùng tự sát tìm kiếm một sự giải thoát.

Lục Cảnh Ngọc căm hận mẹ con Trịnh Tuấn Minh, Trịnh Tuấn Minh cũng đồng dạng chán ghét mẹ con Lục Cảnh Ngọc, bởi vì Trịnh Kiến Lâm từ nhỏ giáo huấn cho gã quan niệm chính là bởi vì Lục Đức Viễn, gã mới không thể cùng mẹ gã quang minh chính đại ở bên nhau.

Gã mang trên lưng thân phận con riêng, đều là bởi vì Lục Đức Viễn buộc cha gã ở rể, cha cùng mẹ của gã mới là yêu nhau chân chính và Lục Tuyết Nhàn không được yêu thương, mới là kẻ thứ ba giữa cha mẹ gã.

Nhìn đến đây Cảnh Dương cảm thấy có chút buồn cười, Trịnh Tuấn Minh chán ghét người Lục gia như vậy, rồi lại yên tâm thoải mái hưởng thụ tất cả của Lục gia, cũng cùng cha gã giống nhau, một lòng muốn đem tài sản của Lục gia đều chiếm cho riêng mình, hai cha con này đều là đồng dạng dối trá lại tham lam.

Lục Cảnh Ngọc bởi vì nhiều lần cùng Trịnh Tuấn Minh đối nghịch, làm một số bằng hữu của Trịnh Tuấn Minh vô cùng không ưa hắn, thậm chí đều không cần Trịnh Tuấn Minh tự mình động thủ, gã chỉ cần cùng những người bằng hữu tố khổ một chút, bọn họ liền giúp gã giải quyết Lục Cảnh Ngọc.

Dưới sự hãm hại của Trình Tuấn Mình cùng bằng hữu của gã, Lục Cảnh Ngọc trở thành một nhân vật phản diện mọi người đòi đánh đắm mình trụy lạc, cuối cùng kết cục thực thảm, giống như chuột chạy qua đường lưu lạc đầu đường còn bị người đuổi giết, trong này còn có bút tích của cha ruột hắn Trịnh Kiến Lâm.

Vì tránh né những người hãm hại đuổi giết hắn, hắn chỉ có thể ngụy trang thành kẻ lưu lạc, cuối cùng vẫn là chết trong một cuộc ẩu đả trên đường phố.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro