Cuộc đời hoang đường của Thống Thống
"Thế giới 1077...thế tới 1251..., có rồi! Chọn thế giới này đi"
Một luồng sáng bao phủ lấy chàng trai, biến mất.
Một cục bông tròn bỗng phá không bay ra, thứ đầu tiên nó nhìn thấy là một màu đen kịt, mùi máu tươi nồng đậm xuyên vào khoang mũi, căn phòng tối tăm ẩm mốc đến đáng sợ, bức tường dày đặc loang lổ máu tươi.
Dạ Khinh Y bay qua bay lại, nhìn qua nhìn lại rồi than thở trong lòng.
Điểm truyền tống lần này thật đúng là tệ hại, nhưng vì đã quen cảnh này nên cậu cũng chỉ có thể thở dài.
Dạ Khinh Y là hệ thống được chính tay chủ thần tạo ra từ trăm năm trước, dù vậy, từ lúc được tạo ra đến giờ, đến một nhiệm vụ cậu cũng chưa thể đụng tới, vì...cậu không có kí chủ! QAQ
Nói đơn giản là một hệ thống muốn liên kết với một kí chủ nào đó, tất phải dựa vào sự liên kết của linh hồn, như linh hồn kí chủ và hệ thống phải tương thích đến 70% trở lên thì mới có thể liên kết, và điểm bắt buộc không chỉ nằm ở % mà còn nằm ở chính kí chủ bạn muốn kí, nếu kí chủ trong lòng không nguyện ý, thì dù bạn có kẹp cổ, đánh đá thế nào thì cũng không thể liên kết.
Có hệ thống may mắn chỉ cần đi vài thế giới đã có thể gặp được " định mệnh" đời thống rồi, cũng có vài thống xui xẻo đến cả chục năm tìm kiếm mới có thể may mắn liên kết linh hồn với một kí chủ.
Và hệ thống siêu xui xui xui xui xẻo chính là cậu giờ đã hơn trăm năm rồi vẫn chưa gặp được bóng ma nào.
Đây đã là thế giới thứ 1009 cậu đã đi qua, hoang đường lắm đúng không? Dù % liên kết cũng khá cao nhưng dù sao cũng hơn ngàn, trăm, triệu thế giới, chẳng lẽ lại chẳng có ai phù hợp với mình? Nhưng cuộc đời làm thống của cậu đúng là hoang đường như vậy đấy.
Khi cậu đang tang thương đau lòng mặc niệm cho bản thân mới được "chút xíu" thì bỗng nhiên bức tường đen kịch được đẩy lên, năm nam nhân cao lớn đang áp giải một thiếu niên vào ngục tối, vừa đẩy người vào, tên cầm đầu như thể cảm thấy dơ bẩn lắm mà vẫy vẫy bàn tay vừa chạm vào thiếu niên vào không khí, một nguồn nước nhẹ nhàng quấy lấy bàn tay đẫm máu của hắn, cuốn trôi sạch vết máu rồi lạnh lùng đóng sầm bức tường kính bỏ đi.
Khi họ vừa đi, Dạ Khinh Y mới kịp nhìn kĩ thiếu niên đang nằm khụy trên mặt đất lạnh lẽo, hắn mặc một thân đen tuyền, khí chất lạnh lùng, hơi thở nặng nề nhưng không làm mất đi sự kiêu ngạo đã hằn sâu vào xương cốt, toàn thân tỏa ra mùi máu tươi nồng đậm, nơi chứa nguyên đan bị khoét rỗng một lỗ lớn, vết thương chồng chất, nhưng mỗi một ánh mắt hắn chuyển động, đều khiến cho người ta cảm thấy, đây chỉ là một con hổ bị thương, dù bị thương vẫn có thể một phát goạm chết người.
Mái tóc dài đen như mực, đôi mắt đỏ thẩm phản chiếu một đầm lầy sâu không thấy đáy, ngũ quan xinh đẹp bị chôn vùi trong biển máu, dù gương mặt bị hủy hơn phân nữa, nhưng với kinh nghiệm qua 1009 thế giới của mình, cậu khẳng định thiếu niên chắc chắn là một mỹ nhân, một mỹ nhân kiêu ngạo đứng trên tháp trời.
Nhưng lại bị tháp trời từ trên cao giáng xuống.
Đang suy nghĩ vu vơ, bổng nhiên cậu cảm nhận được thiếu niên di chuyển, xoay đầu, ánh mắt dừng ngay người cậu.
Dạ Khinh Y: "...!?"
Vải? Chẳng lẽ hắn thấy mình???
_____
Tuế Ảnh, là một thiên tài ngàn năm có một khi có song linh căn thánh phẩm, năm 16 tuổi đột phá nguyên anh, 27 tuổi đột phá hóa thần cảnh, là thiên tài cả khiến cả giới tu chân ngưỡng mộ.
Nhưng rồi, biến cố xảy ra, hắn bị đại sư huynh hắn từng cứu giúp ám toán, dẫm nát linh căn, lấy đi nguyên đan, còn môn phái thì bị ma tộc tràn vào, diệt môn.
Nhờ có sư phụ, hắn trốn thoát thành công, nhưng lại hoàn toàn biến thành phế nhân.
Sau khi quay về quên hương, hắn bị gia tộc ruồng bỏ, phụ thân của hắn lại thuận theo ma tộc, tiết lộ hành tung của hắn, thậm chí còn muốn bắt hắn dâng lên.
Trốn chạy hơn ba năm, cuối cùng, ngày hôm nay, hắn bị bắt.
Sau đó, hắn mới biết được, đại sư huynh luôn dịu dàng với hắn thì ra là thế tử của ma tộc, mục đính hắn vào tông môn cũng chỉ vì muốn diệt môn phái hắn, đạp hắn xuống dưới chân.
Còn hắn, tu vi dù cao nhưng lĩnh hội chưa sâu, thậm chí vì tăng tiến quá nhanh mà sinh ra kiêu ngạo bất tuân, thời niên thiếu bồng bột, cứu giúp tên phản đồ còn đem hắn về tông môn chỉ dẫn, chính hắn đã khiến môn phái phải rơi vào cảnh bị diệt môn.
Trong ba năm chạy trốn, hắn vô tình có được cơ duyên, khôi phục linh căn, nhưng hôm nay, thời gian như quay lại cái ngày bị diệt môn ấy, máu tươi, biển lửa, vì bắt được hắn, ma tộc cũng không ngại phiền phức mà thiêu hết cả một ngôi làng, tên khốn ấy như một lần nữa túm lấy sợi giây vô hình trong tim hắn, xé toạt lòng kiêu hãnh của hắn như mấy năm trước, đem linh căn của hắn lại một lần nữa nghiền thành mảnh vụn.
Nhưng lần này, hắn không còn gào thét, không còn đau đớn, cũng không còn cảm xúc, Tuế Ảnh đại danh đỉnh đỉnh, phong quang vô hạn năm ấy dường như đã chết trong biển lửa vô tận, linh hồn như đã rời xa thân thể, chỉ còn một cái xác lạnh lẽo, mặc người dày xéo, hắn từ từ bị kéo xuống vũng bùn lầy lội, rột rửa linh hồn hắn từ đầu tới đuôi, như muốn xóa bỏ mọi vinh quang, kiêu ngạo hắn từng có.
Hình như người kia đã phát hiện, dù quýnh đập, dày xéo, khinh miệt hắn thế nào thì bây giờ hắn cũng không thể cho ra biểu cảm nào hợp ý bản thân, thấy hắn không còn cảm xúc, thế tử nhíu mày, ánh mắt đầy chán nản như thể đồ chơi này đã không còn thú vị, bèn dịu dàng đánh mạnh một chưởng đẩy hắn cho thuộc hạ, đem ném hắn xuống địa lao.
3 năm trước hắn mất hết tu vi, sư phụ vì hắn mà tiễn mạng, 3 năm sau thời gian như trở lại, nhưng lần này, người cứu hắn lại là kẻ hắn căm hận đến tận xương, đúng là chuyện nực cười nhất thế gian.
Hắn được ném đến một nơi trầm thấp, âm u, tâm tối như chính nội tâm hắn, mùi máu tươi nhẹ nhẹ giày xéo khoang mũi, vừa mới bước vào, đáy mắt hắn bổng nhiên nhìn thấy một tia sáng nhàn nhạt mà ấm áp, tia sáng nhỏ ban đầu bay qua bay lại nhưng khi hắn vừa bước vào, tia sáng mỏng manh như có ý thức mà ở yên một chỗ, như là đang đánh giá hắn.
Sự ấm áp nhỏ bé khiến hắn không kìm lòng được mà ngẩn đầu lên, đôi mắt đối diện với tia sáng nhỏ.
Bổng đầu hắn vang lên tiếng nói kì lạ.
"Títtt....đang tiến hành liên kết linh hồn....đang tiến hành kiểm tra đánh giá linh hồn....tít...liên kết thành công, xin chúc mừng"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro