CHƯƠNG 0697: TINH TẾ: ĐỐI TƯỢNG HẸN HÒ TRÊN MẠNG LÀ CHUYÊN GIA NICK GIẢ 20
CHƯƠNG 0697: TINH TẾ: ĐỐI TƯỢNG HẸN HÒ TRÊN MẠNG LÀ CHUYÊN GIA NICK GIẢ 20
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
Da thịt chỗ cổ tay xé rách, đau nhức xuyên thấu tim gan.
Lương Duẫn Nhã kêu thảm lăn qua lăn lại, lúc dùng hết toàn lực về tới thành phố, đã là ánh bình minh.
Thật vất vả tìm rồi một bệnh viện hẻo lánh, cuối cùng cũng bảo toàn một mạng.
Lúc làm xong phẫu thuật hôn mê, trong đầu còn quanh quẩn giọng ôn hòa của Tư Căng ——
"Trò chơi có chút buồn chán rồi."
"Vậy cũng chớ trách tôi, kết thúc trò chơi."
Thanh âm này đứt quãng, bất kỳ thời khắc nào không ngừng nhắc nhở Lương Duẫn Nhã ——
Lương Tư Căng nghĩ muốn mạng của cô ta!
Lương Tư Căng không chết cô ta thì phải chết!
"A a a —— "
Lương Duẫn Nhã một thân mồ hôi lạnh, từ trên giường bệnh bỗng nhiên giật mình tỉnh giấc, lòng còn sợ hãi nhìn bác sĩ đứng ở bên cạnh mình.
Ý thức dần dần trở lại, khẳng định mình còn sống, thì vội vàng mượn quang não của bác sĩ, gọi điện thoại cho người theo đuổi khác của mình, Giang Mạc Ẩn.
Nhà Giang Mạc Ẩn là nhà giàu số một lam tinh.
Bản thân hắn càng là thiên tài giới khai phá trò chơi, Hoàng tử của giới trò chơi phát sóng trực tiếp.
Đen trắng đều ăn, là con nhà giàu đời hai nổi danh nhất.
Cô ta muốn gọi A Ẩn tới cứu cô ta!!!
...
Biệt thự nhà họ Lương.
Bởi vì ở nhà Ngọc Lâm Uyên không ngủ ngon, sau khi về tới nhà mình, Tư Căng ngủ một giấc đến mặt trời lên cao.
Tiểu Yêu lanh lợi ở sau khi cậu rửa mặt xong, đưa lên một cây kẹo que.
[đại nhân đại nhân, tôi cố ý lựa đi!]
[vị dâu tây (><)]
Tư Căng nhìn nhìn kẹo, không thể ức chế, nhớ đến mùi dâu tây của mình.
Hơi hơi nhéo mày, lần đầu tiên đẩy kẹo que ra: "Đổi cái khẩu vị, tôi muốn ăn vị rượu Brandy."
Tiểu Yêu: [(òó)]
Hai móng hổ nhỏ ngắn ngắn chuyển qua lại, khẩn trương hề hề: [này này... Không có.]
'Nga, vậy thôi.'
Tư Căng lên tiếng, cũng không làm khó hệ thống.
Chỉ túm hổ lớn chừng bàn tay từ trong thức hải ra, sờ rớt hơn mười cọng lông.
Nghỉ ngơi đủ rồi, mới buông tha Tiểu Yêu, lái phi thuyền rời khỏi.
Hổ con tủi thân hề hề thu gom lông của mình, chuẩn bị dự trữ, làm hổ bông chọc.
Ngẫm lại thì đáng yêu (*︶*)..:*
Tư Căng lái thuyền đi rồi cục tinh vực, ý định ban đầu là muốn nhìn xem phòng làm việc mình muốn có sửa xong chưa.
Lúc đến, lại gặp được Ngọc Lâm Uyên trông coi ở chỗ đó, nghiêm túc trông coi.
Bên cạnh y đứng mấy trợ lý nhỏ của Lương Duẫn Nhã.
Các trợ lý nhỏ chân tay luống cuống, cẩn thận từng li từng tí nhắc nhở: "Tư lệnh, Phó phòng Lương còn chưa có trở lại, văn phòng này đều là đồ của cô ấy, không thể trực tiếp toàn bộ ném a, này không phù hợp quy củ."
"Nhưng ngày mai Trưởng phòng Lương thì phải tới làm rồi." Ngọc Lâm Uyên chuyển con ngươi, mắt lạnh đảo qua trợ lý nhỏ, nhìn người đến cả người nổi da gà.
Tiếp tục nói: "Trưởng phòng Lương Tư Căng chính là chuyên gia chữa trị chủ tinh lương cao mời về, chỉ ở chỗ này của chúng ta làm việc một năm, làm trễ nãi cậu ấy đi làm, chính các cậu đi giải thích với chủ tinh sao?"
"Vả lại, phòng Chữa trị lệ thuộc chiến bộ, ngoại trừ điều lệ cục tinh vực, toàn bộ quy củ kèm theo đều là tôi quyết định."
"Nhưng tôi bây giờ, không muốn chờ Lương Duẫn Nhã qua tới thu dọn đồ đạc rồi, các cô cậu không quen nhìn, có thể xin từ chức."
Nói, lại ra hiệu người máy thông minh ném toàn bộ đồ của Lương Duẫn Nhã vào thùng carton đựng rác bên ngoài phòng làm việc.
Các trợ lý nhỏ Phó phòng Lương bình thường tham ô hủ bại, có thể tiếp tục ở cục tinh vực làm tiếp hay không cũng thành vấn đề.
Cũng không dám nhiều lời, chỉ chờ sau khi Ngọc Lâm Uyên ném xong, vội vàng nâng thùng carton lớn chạy xa.
Ngọc Lâm Uyên lại tiếp tục thẳng tắp đứng ở cửa trông coi.
Tuy rằng tốc độ làm việc của robot sinh học công nhân đã rất nhanh, nhưng Ngọc Lâm Uyên vẫn như cũ cảm thấy chậm.
Căng Căng về nhà rồi, không có Căng Căng ở, thời gian hình như ngay lập tức chậm lại.
Y chờ gấp gáp, lại ngượng ngùng vẫn luôn kề cận Căng Căng, cũng chỉ có thể nắm chặt thời gian tu sửa văn phòng.
Chờ sau khi Căng Căng tới làm, thì có lý do, không chút mờ ám nào gặp rồi.
Đang lúc ngẩn người, một tay khớp xương rõ ràng đưa qua một ly trà.
"Tư lệnh gian khổ rồi, uống một ngụm trà nghỉ một chút."
===---0o0o0o0---===
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro