Cố Ngôn khó xử, lại khó hiểu nhìn Hồ Nghiêu. Nhưng cậu vẫn lí nhí trả lời, gương mặt đánh mất sự bình tĩnh, có chút thanh thuần lại mê người:
"Không... không có."
Hồ Nghiêu bật cưòi, nhưng trong đôi mắt kia tràn ngập chế giễu khiến cậu không thoải mái. Hắn mở miệng liền nhục mạ.
"Em dâm thật đấy, đi làm không mặc quần lót là để người lạ tiện sờ lồn đúng không? Cảm giác lớp vải cứng trực tiếp cọ vào lồn thế nào?"
Cố Ngôn mặt càng đỏ nhưng lại không cách nào phản bác. Khi nhắc tới tình dục đầu óc cậu chậm hơn thường ngày, miệng lưỡi cứng đờ vì ngượng, chỉ có những khi say, khi muốn sống, mới có thể nhanh nhẹn hơn.
"Không... không phải... em không có..."
Cố Ngôn có lí do không mặc quần lót, thứ nhất cậu không có quần lót mặc, từ khi mua cậu, Hồ Nghiêu cố tình chơi ác. Hắn mua cho cậu nhiều loại đồ nhưng cố tình không mua quần lót, cũng không cho tiền cậu mua.
Thứ hai, hắn không cho phép cậu mặc quần lót, bởi lẽ rất phiền phức. Cố Ngôn vốn không cảm thấy gì bởi lẽ Thẩm Nam Phong cũng không cho phép cậu mặc, nhưng lúc này lời nói từ miệng Hồ Nghiêu nói ra khiến cậu dâm đãng đến cực điểm.
Hắn thường giả bộ quên những chi tiết này cũng biết Cố Ngôn cũng sẽ xấu hổ mà không vạch trần hắn.
Trong mắt hắn đây chỉ là tình thú thôi, hắn thích nhục nhã bạn tình, bạn tình chiều theo hắn.
"Không sao, tôi rất thích, rất tốt. Ngược lại em không mặc sẽ khiến tôi không vui, giờ chúng ta chơi một trò chơi đi, em cạ cái lồn vào bàn trong ba mươi phút, nếu em không bắn thì coi như em thắng. Tôi sẽ không ép em cởi quần cũng sẽ không chịch em, nhưng nếu em thua em sẽ phải chịu trừng phạt."
Cố Ngôn nghĩ là cái gì đó khó ăn lắm, nghe thế thì đôi mắt hơi sáng lên, nhưng con cáo già Hồ Nghiêu đâu dễ bỏ qua cho cậu.
Hắn nửa cười nửa không, nhìn Cố Ngôn trên dưới chỉnh tề nhưng động tác thẹn thùng mà cọ cọ góc bàn.
"Em định chơi ăn gian sao? Cọ mạnh lên."
Cố Ngôn nghe lệnh, lại đẩy mạnh, Hồ Nghiêu bắt cậu cọ từ mặt trực diện, hơn nữa hai tay đặt ra sau đầu. Hai chân phải banh ra, mặc dù cậu vẫn mặt đồ nhưng động tác này chẳng khác nào biến thái khiến cậu thẹn đến cực điểm.
Hức, xót quá, đau quá...
Cái quần da thô mặc bình thường vốn dĩ cọ cái lồn bị điều giáo đến phá đau ngay còn cọ vào góc bàn thô ráp. Cái lồn mẫn cảm vừa đau liền nứng liền chảy nước. Cố Ngôn cảm thấy không ổn liền muốn dừng lại.
Bên tai liền vang lên âm thanh của Hồ Nghiêu:
"Sao vậy, cọ lồn mà cũng phát nứng rồi, hơn nữa em làm lề mề chậm chạp, chơi ăn gian, khiến tôi không vui."
"Không có, tôi đã cố hết sức."
Hồ Nghiêu cưòi không nóim động tác lại vế bổng nâng hai chân của Cố Ngôn lên như đang bế một đứa con nít.
Đôgj tác thô bạo mà đẩy cái lồn của Cố Ngoin tiếp xúc với cạnh bàn góc nhọn.
Hồ Nghiêu động tác đột ngột, khiến lồn của Cố Ngôn va đập vào đau điếng, cậu kêu lên đau đớn. Nhưng Hồ Nghiêu lại không dừng lại.
Một câu tôi giúp em, sau đó đem lồn của Cố Ngôn mài tới mài lui, động tác nhanh như vũ bão.
Huhu, xót quá, hức, quần cũng bị mài rách luôn rồi.
Ồ ô, nó damd vào góc bàn đâm vào lồn.
Aaa... đập lồ đau quá, cái quần da cọ xát nhanh chóng với góc bàn khiến cái lồn vừa xót vừa đỏ vừa nứng.
Cố Ngôn nhạy cảm không thể khống chế cái lồn dâm, lôn bắn ướt cả quần. Hệt như đang tè dầm.
"Em bắn rồi, lồn dâm giỏi quá, không cần cái gf cắm vào cũng bắn tràn bờ đê ho được, mốt khôg khéo mặc quần, đùi cọ xát với quần, quần liền ướt, người ta nhìn vào liền nghĩ em tè dầm."
"Không... không có..."
"Còn nói không có, em xem cái quần da của em bị em tè ướt đẫm rồi kìa, hư quá, phải phạt thôi."
Cố Ngôn cũng biết mình thua rồi, chỉ vó thể để yên cho Hồ Nghiêu muốn làm gì thì làm.
Hôm nay Hồ Nghiêu không vội, hắn muốn chơi từ từ. Hắn bế Cố Ngôn lên bàn làm việc, kéo quần cậu xuống.
Chăm chú nhìn cơ thể cậu, lúc này hắn đột nhiên chú ý tới hoặc là nói hắn lẫn Thẩm Nam Phong luôn cố ý làm lơ. Bộ phận sinh dục nam của Cố Ngôn.
Cố Ngôn là song tính hướng nữ, bộ phận sinh dục nữ dù nhỏ nhắn nhưng phát triển đầy đủ, tử cung đều có. Hơn nữa nhiều ngày bị bơm vào tinh trùng, hocmon nữ càng tỏa ra nhiều khiến bộ phận sinh dục nam càng không đáng chú ý.
Thứ chim bé tí thậm chí không thể nào nói là cặc, to tròn như quả ớt be bé, nhỏ nhỏ núng nính trắng trẻo cực kì dễ thương. Nhìn như thứ đồ của con nít. Lúc này nó đang hơi dựng lên.
"Em xem em có giống đàn ông không? Cạ lồn, lồn nứng cũng thôi, chim cũng nứng. Thứ vô dụng này có thể tiết tinh trùng không? Hay chỉ tiết nước nhờn." Trong giọng đầy sự chế nhạo. Cố Ngôn cũng không biết, cậu chán ghét bộ phận sinh dục của mình lúc tắm cậu luôn cố ý làm lơ chúng.
Hồ Nghiêu đột ngột hỏi:
"Em tè bằng cái thứ vô dụng này vẫn là cái lồn ở dưới?"
Cố Ngôn thẹn đỏ mặt nhưng vẫn thành thật trả lời.
"Bằng thứ vô dụng..."
Hồ Nghiêu không hài lòng lắm nhưng nghĩ đến Thẩm Nam Phong vẫn chưa dạy bé con cách đái ra bằng lồn hắn liền hưng phấn đến khó tả.
Hắn có thể đoán được tâm lí của Thẩm Nam Phong, Thẩm Nam Phong dường như chỉ thích bộ phận sinh dục nữ của bé con. Còn lại chim nhỏ vẫn là lỗ đít thì làm ngơ, những vừa hay cho hắn nếm mùi tươi mới, hắn cái gì cũng không chê.
Càng nghĩ càng vui vẻ, hắn cảm thấy Cố Ngôn quả nhiên là bảo bối, dù là second hand nhưng vẫn rất dùng được.
Hắn quyết định hôm nay dạy Cố Ngôn cách bài tiết bằng lồn vậy. Hơn nữa nếu có thể thì tìm cách khống chế luôn khả năng bài tiết của cậu.
Hắn suy nghĩ đến cậu mỗi lần bị đụ cho đái, cảm thấy nhục nhã lại chỉ có thể bất lực khóc lóc, liền cứng.
Bé con của hắn lúc nào cũng là ngoại lệ khiến hắn dễ hưng phấn.
"Dùng hai tay vạch cái lồn ra."
Cố Ngôn không biết Hồ Nghiêu đang nghĩ gì, thấy sắc mặt của hắn liền bất an. Nhưng không dám làm trái.
Tư thế lúc này của cậu so ban nãy càng xấu hổ hơn. Cố Ngôn vốn có vài phần giống Cố Kiều, dáng người mảnh mai, nhỏ nhắn, đối lập với Hồ Nghiêu càng như là con nít.
Cậu hiện tại đang banh hai chân ra, cái gì cũng bị phô bày ra hết, hiện tại càng phải vì kẻ sắp xâm hại của mình mà tự dâng lồn lên, hai tay vạch hai mép lồn.
Hồ Nghiêu thò đầu lại cẩn thận quan sát. Hắn nói:
"Nào nào, mau giới thiệu cơ quan sinh dục của em đi, nhớ dùng từ cho đúng đấy."
Cố Ngôn vốn muốn nhắm mắt lại, lại nghe thấy hắn nói như vậy khó chịu đến tột độ mà mở ra. Trong ánh mắt có vài phần không cam lòng, cùng thẹn đến cực độ.
Hồ Nghiêu nắm tay của Cố Ngôn để cậu chỉ tay vào lồn chính mình một lần nữa nói:
"Giới thiệu đi."
"Đây... đây là lồn..." Cố Ngôn giọng nói run rẩy giới thiệu.
"Sao nữa?"
"Đây là hột le."
"Á!" Cố Ngôn đột nhiên kêu lên, hóa ra Hồ Nghiêu đột nhiên nắm lấy hột le của cậu rồi giựt mạnh nó ra. Hắn nắm lấy hột le rồi kéo kéo miệng mắng:
"Đĩ cái nói sai rồi, đây là le đĩ, le đĩ có chức năng khi giựt lồn sẽ nứng, le đĩ là đồ chơi của đàn ông dùng để đàn ông nghịch, bóp, giáo huấn con đĩ, nghe rõ không?"
"Nghe rõ..." Cố Ngôn nức nở đáp lại. Hồ Nghiêu tiếp ục như đứa học trò chăm mà quan sát le đĩ nắm trog tay. Có thể thấy hột le dường như bị chơi tương đối nhiều. Các bộ phận khác đều hồng hồng chỉ có nó là đỏ rực.
Hơn nữa hột le mặc dù bị dấu trong lồn nhưng vừa kéo lại lòi ra đến mức không chịu rụt vào, nhìn dáng vẻ này thường xuyên bị móc ra chơi đến mức không thể thu vào.
Le đĩ vừa bị nựng cứ thế mà phơi ra dụ dỗ, như thể đang nói nghịch em đi, búng em đi.
Hồ Nghiêu vừa nghĩ vừa dùng tay vừa búng vừa bóp. Đôi khi còn giật giật. Ngón tay hắn thon dài nhưng động tác lại thô bạo. Mỗi lần búng đều phải nghe tiếng bóc bóc, lực đạo đều không nhẹ khiến lồn của Cố Ngôn tung tóe nước.
Hồ Nghiêu xem như chơi trò chơi, bắt cậu để hai tay sau đầu,dùng tư thế ngồi xổm để hắn thuận tiện mà thọc le.
Hắn thích là kéo le, bung le, sau đó nhìn Cố Ngôn cao trào từ lần này đến lần khác.
Nước dâm đã đọng thành một bãi, Cố Ngôn hai mắt vô thần nhìn lên trần nhà. Hồ Nghiêu nhìn cậu mệt mỏi trong lòng lại buồn cười.
"Em làm bẩn hết bàn tôi rồi, xem hồ sơ ướt hết thế này thì sao tôi làm việc, thêm một tội."
Cố Ngôn nghe thêm thêm một tội thì cơ thể theo bản năng rùng mình một cái, cậu theo bản năng bịt lại miệng lồn ọp ọp nước. Động tác đó khiến Hồ Nghiêu bật cười.
"Ướt cũng đã ướt rồi, bịt lại cũng đã muộn, em xem cái bàn tôi giờ đã thành một mớ hỗn độn rồi."
Cố Ngôn bị tình dục làm cho mụ mị đầu óc, chậm chạp phản bác.
"Là anh nghịch... lồn mới chảy nước."
Hồ Nghiêu tức cười, vỗ bem bép lồn.
"Cái lồn hư còn biết đỗ thừa, có cái lồn đĩ nào bị búng le mà tỡi cao trào không hả, dám đổ thừa nè..."
Hắn lại tát tới tấp lồn vốn bị cạ góc bàn tới sưng đỏ nay càng sưng như bánh bao.
"Huhu, đau lồn đĩ quá, đừng đánh lồn nữa mà."
Cậu vừa khóc hắn càng hưng phấn, dứt lời lôi cặc ra đút vào cái lỗ ướt nhẹp. Vừa đụ vừa bóp chặt le, xoa xong le cò xoa lỗ tiểu.
"Đừng xoa lỗ đó, ưm... khó chịu..."
"Tè ra đi, giống chó tè ra đi..."
Hồ Nghiêu địt rất mạnh từng cú đều sát vào trong, cái lồn ướt át mềm mại hầu hạ cặc rất chặt, đặc biệt là cửa tử cug nông.
Vừa địt vào hơn một nửa liền đụng tới cửa tử cung, hắn hưng phấn tới đỏ mắt liền tục mà địt vào.
Lần nào cửa tử cung cũng như bao ủ cặc loại xịn ôm hắn khít rịt. Mà mỗi lần đụ vào đều như phá trinh, chặt như mới.
Đụ tới đâu co bóp tới đó, khi hắn đụ cả cây vào có cảm giác bất cứ lúc nào cũng sẽ đụ lủng bụng đâm thủng cửa tử cung vậy.
Thân thể nhỏ nhắn trắng trẻo đối lập với dương vật đen hôi, cùng cái lồn nhỏ bé không thể ôm trọn cặc bị bắt nong ra hết cỡ.
Cái bao ủ cặc này mỗi lần đều sẽ theo nhỏ sau đó đụ vào sẽ tùy theo kích thuớc của cặc mà mở ra.
"A... đụ tới rồi, cặc địt vào cửa tử cung rồi..."
Cố Ngôn vừa sướng vừa la, chim nhỏ vừa muốn bắn, lại bị Hồ Nghiêu dùng tay bóp lại.
"Muốn bắn... cho em bắn..."
Hồ Nghiêu dĩ nhiên không cho, hắn còn từ trên bàn quơ xuống một cây bút bi cắm vào lỗ đít. Bút bi không biết làm bằng gì cắm vào lạnh lẽo, Cố Ngôn theo bản năng siết chặt. Lồn cũng theo đó mà co thắt.
Hồ Nghiêu sướng đến suýt bắn, hắn nhíu mày, giận dữ đẩy mạnh nguyên cây cặc thô to đâm hết vài lồn, cái lồn ấm nóng lại chặt khít, cái tử cung hẹp ôm chặt bao quy đầu ọc ọc phun nước.
Thoải mái đến cực điểm, hắn thậm chí muốn nhứt cả dái vào nhưng nhìn lồn Cố Ngôn căng đến trắng bệt, hắn vẫn là thôi. Chơi đến giãn người ăn chay vẫn là hắn.
Hắn lại tiếp tục động, lúc này hắn không muốn rút ra khỏi tử cung, con cặc đẩy mạnh liên tục ở một chỗ, giã mạnh rồi giả vờ rút ra, để cổ tử cung kéo theo, lại đẩy vào.
Những tiếng lạch bạch liên tục trog căn phòng không người dâm đến cực điểm. Nhưng Hồ Nghiêu không hài lòng vì Cố Ngôn kêu dâm quá ít. So với bản thân mình sướng không hiểu sao nhìn Cố Ngôn mất không chế làm hắn sướng hơn hẳn.
Vì thế hắn vừa làm vừa kéo vú, còn thuần miệng điều giáo Cố Ngôn. Mỗi lần hắn kéo đều như muốn kéo đứt. Để không bị kéo đứt Cố Ngôn chỉ có thể ngưỡng người ra trước nương theo hắn.
Gương mặt cậu sợ hãi khi cảm giác như hai nhũ hoa trước người như muốn tách ra.
"Không, rách mất... đừng kéo..."
"Em phải nói là đừng kéo rách vú em. Nói mau không tôi kéo đứt đấy."
Mấy tên điên này lúc nứng cái gì cũng làm được nên Cố Ngôn chỉ có thể hùa theo.
"Đừng... đừng làm rách vú... huhu..."
Hồ Nghiẻu cười vui vẻ, rồi mới bắn ra.
...
Viết truyện H thật mệt, vì phải hứng... dạo này tui muốn ăn chay nên đi cốt truyện đi
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro