CHƯƠNG 1
Ngoài cửa gió nhẹ, mưa vẫn rơi rả rích trong đêm, ánh đèn đường lờ mờ càng khiến không khí trở nên ảm đạm. Mưa dường như muốn kéo dài cả đêm. Thành phố hoa lệ là thế nhưng chỉ một cơn mưa cũng đủ để che lấp hết đi sự hoa lệ của nó. Trên đường phố đã không còn nhìn thấy những dòng xe tấp nập ngược xuôi. Không còn nhìn thấy dòng người vội vàng qua lại. Tất cả đều ngừng lại nhường chỗ cho cơn mưa.
Ở một con ngõ nhỏ của cái thành phố hoa lệ này, tại một căn phòng nhỏ, ánh đèn vàng ấm áp. Căn phòng chỉ vỏn vẹn vài mét vuông, đồ đạt vô cùng ít ỏi. Cô gái nhỏ ngồi ngẩn ngơ trước khung cửa sổ nhìn những hạt mưa , rơi vào trầm tư. Mộng Thiên Ân , 25 tuổi, không cha không mẹ, hiện đang là nhân viên văn phòng nhỏ nhoi, bị đồng nghiệp bắt nạt, ông chủ hút máu người, không người thân cũng không bạn bè. Đôi lúc cô không hiểu tại sao cô có thể bám trụ ở nơi này đến tận bây giờ. Thú vui duy nhất của cô đó là sau giờ làm, trở về nhà, nấu vài món ăn mình thích, đọc ngôn tình.
Hôm nay, Thiên Ân vừa đọc hết một bộ truyện, càng nghĩ càng tức giận, cái tác giả chó má kiểu gì mà lại để nữ chính ngu ngốc từ bỏ nam phụ, khiến hắn vì yêu mà thân bại danh liệt lại đi yêu tên nam chính tra nam. Càng nghĩ lại càng bực bội, lần đầu tiên Thiên Ân lại đồng cảm với nam phụ như vậy.
" Tác giả này thật là chó má mà, nữ chính không cần nam phụ thì cho lão nương, nếu có thể xuyên không lão nương thực muốn yêu thương nam phụ . Tra nam tiện nữ các người cứ việc sống trong sự giả dối đó đi. Bực hết cả mình. "
Tiếng mưa vẫn cứ liên miên đập vào cửa sổ, còn cô gái nhỏ ngồi đó đã ngủ tự bao giờ. " Chào mừng ký chủ đến với hệ thống xuyên nhanh, chúc mừng ký chủ đã được lựa chọn để tham gia làm nhiệm vụ bảo vệ nam phụ. "
Đang mơ màng ngủ thì Thiên Ân nghe tiếng máy móc vang lên rõ to bên cạnh. Cô lầm bầm " Cái quỹ gì vậy, còn chưa tới giờ đi làm. "
Cô mở mắt là nhìn, lại vội nhắm lại, lại mở ra. " Chào mừng ký chủ đến với hệ thống xuyên nhanh, chúc mừng ký chủ đã được lựa chọn để tham gia làm nhiệm vụ bảo vệ nam phụ" Tiếng của hệ thống lại máy móc vang lên lần nữa.
Lần này Thiên Ân hoàn toàn tỉnh ngủ, không lẽ cô chỉ thuận miệng mắng vài câu lại có thể xuyên không. Nhéo thật mạnh vào cánh tay " đau" thì ra là không phải mơ.
"Mời ký chủ xác nhận có muốn nhận nhiệm vụ."
Dù sao thì cô cũng chẳng có gì để lưu luyến thế giới này, chi bằng đến nơi mới, hoàn thành nhiệm vụ, sau đó sống một cuộc sống vô lo vô nghĩ đến già. Nghĩ thôi cũng cảm thấy lòng nở hoa rồi. Nhưng trước hết phải xác nhận hệ thống này có cho phúc lợi gì không?
"Nếu xác nhận nhiệm vụ, ta được phúc lợi gì? "
" Ký chủ sẽ được nhận 3 kỹ năng bất kỳ theo yêu cầu và có thời gian 1 giờ để chuẩn bị đồ dùng mang theo. "
"Ta nhận nhiệm vụ này. "
" Nhiệm vụ đã được xác nhận. Mời ký chủ trở về chuẩn bị. "
Thiên Ân tỉnh dậy, nhìn thấy trên tay có 1 thẻ bài, chứng tỏ tất cả những gì vừa xảy ra đều là thật. Cô nhanh chóng đi thu dọn đồ. Cô muốn mang theo điện thoại, sách, dao, đèn pin, bánh kẹo, mỳ gói... Một giờ đồng hồ sau, một luồng sáng xuất hiện trong căn phòng nhỏ. Mộng Thiên Ân ở thế giới hiện thực đột nhiên biến mất. Cô theo hệ thống tiến vào thế giới mới bắt đầu thực hiện nhiệm vụ bảo vệ nam phụ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro