CHƯƠNG 4 : VAI ÁC ĐƯỢC PHÁT THẺ NGƯỜI TỐT

Ninh Tảo Tảo :" tôi vẫn luôn ở đây"

Ninh Vi Vi cúi đầu , nhỏ giọng nói :" em , em chỉ lại đây xem anh Hoắc Phong thế nào , không có ý gì khác."

" Cảm ơn vì đã đến thăm , cô ngồi xuống đi , muốn uống nước không?"

"A?" Ninh Vi Vi ngẩng đầu , kinh ngạc nhìn Ninh Tảo Tảo .

Nhìn thấy gương mặt lãnh đạm của Ninh Tảo Tảo , lập tức hiểu rõ lời này của Ninh Tảo Tảo có ý châm chọc.

"Chị không cần có bộ dạng này , em chỉ đến đây thăm anh Hoắc Phong , lập tức liền đi."

Ninh Tảo Tảo trợn trắng mắt.

Cô vốn là diễn viên , bản thân cũng được xem là người có thực lực. Nhìn thấy bộ dạng này của Ninh Vi Vi , đúng thật là cạn lời .

Nếu ấn tượng ban đầu với Ninh Vi Vi là dung mạo kinh diễm , nhưng còn hiện tại với dáng vẻ kệch cỡm này phối với hợp nhan sắc này đúng là uổng phí.

" Cô có đi hay không , tôi quản làm gì , tôi cũng đâu có đuổi cô đi."

Ninh Tảo Tảo tìm một quả táo từ rổ trái cây mà Ninh Vi Vi mang tới , đến bồn rửa tay rửa sạch , sau đó ngồi ra một góc ở ban công gặm răng rắc.

Thấy Ninh Vi Vi nhìn tới , cô nói :" Không phải cô đến xem hắn sao , muốn xem liền xem , tôi cũng không có thu phí , có thể ngồi kia xem cho đến khi thấy đủ , tôi cũng không quấy rầy."

Ninh Vi Vi cắn môi , ủy khuất nhìn Ninh Tảo Tảo:"Chị , không cần thiết với châm chọc , anh Hoắc Phong giờ có bộ dạng này , chị tất phải gây ầm ĩ."

Ninh Tảo Tảo không để ý tới lời nói của tiểu bạch Ninh Vi Vi.

Lúc này ánh sáng vừa đúng lúc chiếu qua cửa sổ đến chỗ Ninh Tảo Tảo đang ngồi gặm táo , cô nhớ lại kiếp trước , tất cả bây giờ tựa như một giấc mơ.

Ninh Vi Vi cắn môi , ngồi xuống ghế Ninh Tảo Tảo vừa ngồi , vẻ mặt si ngốc nhìn Hoắc Phong đang say ngủ , lệ rơi đầy mặt.

" Anh Hoắc Phong , thực xin lỗi , em cái gì cũng không thể giúp anh."

" Anh Hoắc Phong , anh nhất định phải mau mau tốt lên , không cần đau khổ , em tin tưởng anh nhất định vượt qua ."

Ninh Tảo Tảo nghe thấy Ninh Vi Vi nói một câu sặc mùi mờ ám , cũng chẳng có bất cứ kinh ngạc gì . Bởi vì thời điểm cô đọc quyển tiểu thuyết này , Ninh Tảo Tảo biết tam quan , tiết tháo của thế giới này vốn tan nát , máu chó đầy trời ,sắc văn . Tổng kết lại chính là một quyển thịt văn tiêu chuẩn, chủ yếu đến từ nữ chính Ninh Vi Vi cùng nam chính Đoan Mộc Thắng.

Đến nỗi tất cả nhân vật khác chỉ là pháo hôi để cho nam nữ chính phát thịt , vì là thịt văn nên logic trong truyện chả có gì đáng nói . Chính vì thích đọc thịt văn nên cô mới đọc quyển tiểu thuyết này, tuy có nữ phụ cùng tên nhưng vẫn chẳng ảnh hưởng đến tâm tình của cô lúc đọc cảnh sắc , tim vẫn đập gia tốc.

Nhưng mà khi đã xuyên đến thế giới thịt bay bốn phía , khi nghe thấy nữ chính nói Ninh Tảo Tảo thật sự có cảm giác mãnh liệt muốn sửa thoại .

Nhịn .... Rốt cuộc thì cô không phải tác giả , cũng chẳng phải biên kịch , chỉ là một nữ phụ pháo hôi có thể bị phát cơm hộp bất cứ lúc nào , nhất định phải nhẫn nhịn.

Ninh Vi Vi nói vài câu sau đó cắn chặt răng , lau khô nước mắt , đột nhiên đứng dậy , quay đầu nhìn Ninh Tảo Tảo nói :"chị, em phải đi rồi, về sau sẽ không làm bẩn mắt chị , cũng sẽ không gặp lại anh Hoắc Phong nữa , anh Hoắc Phong là người tốt, nếu chị thật sự thích anh ấy , phải chân trọng , chăm sóc anh ấy thật tốt ."

Là người tốt , đáng tiếc đã phế , cho nên bị nữ chính vứt bỏ.

Haizz , boss cũng thật đáng thương !

Ninh Tảo Tảo :"Ồ , hẹn gặp lại , không tiễn , nhớ đóng cửa."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro