CHƯƠNG 168: NHIỆM VỤ Ở LINH HẦU THÔN
Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận
֍֍֍֍֍
Dù cho Tư Không Minh lão tổ phát hiện không ổn từ trước, ứng đối cũng coi như kịp thời nhưng nạn châu chấu vẫn hừng hực khí thế xảy ra. Số lượng châu chấu khổng lồ bắt đầu gặm ăn sạch thảm thực vật trong rừng rậm.
Sở Diệp nhìn Lưu Ảnh Thạch thu thập hình ảnh châu chấu xâm lấn mà mày nhíu hết lại, "Đám châu chấu này lại biến dị rồi!"
Lâm Sơ Văn gật đầu, "Trong đám châu chấu này xuất hiện một loại châu chấu màu đỏ rất bự." Châu chấu lớn màu đỏ to gấp ba bốn lần châu chấu bình thường, loại châu chấu này ăn uống còn nhiều hơn nữa, lực công kích càng mạnh, năng lực phòng ngự cũng tăng cao, nơi nó đi qua không còn bóng cây ngọn cỏ. Sau khi ăn sạch thảm thực vật đàn châu chấu nhanh chóng đẻ trứng rồi ấp nở, số lượng không ngừng tăng lên chóng mặt. Lúc trước khi Vân Châu phát sinh nạn châu chấu cũng chưa từng gặp phải loại châu chấu này, hẳn là chủng loại mới.
Lâm Sơ Văn nhìn hình ảnh nói: "Thanh thế nạn châu chấu lớn như vậy sớm muộn gì cũng sẽ lan tràn tới Lưỡng Giới Thành."
Sở Diệp híp mắt mắt, nói: "Thật phiền toái mà!"
Lâm Sơ Văn chống cằm nghĩ: Không Minh lão tổ hiện giờ sợ là đã sứt đầu mẻ trán. Dù cho có là lão tổ hô mưa gọi gió cũng sẽ vì mấy con côn trùng mà khó xử thôi!
Lâm Sơ Văn với Sở Diệp đang nói chuyện thì truyền tới một cái đưa tin lệnh. Sở Diệp đọc xong đưa tin lệnh, nhướng mày nói: "Lưỡng Giới Thành vừa mới tuyên bố một nhiệm vụ treo thưởng Linh Hầu Thôn."
Thập Vạn Man Hoang tuy rằng hẻo lánh ít dấu chân người nhưng vẫn tồn tại một vài thôn xóm dân bản xứ, mấy thôn xóm đó có thể định cư trong Thập Vạn Man Hoang, thường thường là do tổ tiên từng xuất hiện vài người tài ba hoặc có vài thủ đoạn đặc thù.
Ví dụ như Linh Hầu Thôn, trong thôn có rất nhiều người am hiểu nuôi khỉ, nghe nói trong thôn này có một lão Viên Hầu Chiến Tướng cửu giai, chiến lực rất mạnh, được người Linh Hầu thôn coi như là thần bảo hộ.
Thôn xóm giống như Linh Hầu thôn thường ngày kỳ thật cũng không muốn tiếp xúc với người ngoài. Sau khi Lưỡng Giới Thành thành lập Linh Hầu thôn cũng không thường liên hệ gì với Lưỡng Giới Thành, hiện giờ chắc là do không còn biện pháp nào khác cho nên mới cầu tới Lưỡng Giới Thành bên này. Lưỡng Giới Thành liền đem việc viện trợ Linh Hầu thôn thành nhiệm vụ treo thưởng rồi phát ra.
Theo hiểu biết của Sở Diệp thì sau khi Lưỡng Giới Thành thành lập Không Minh lão tổ hy vọng thiết lập quan hệ ngoại giao với các bộ tộc dân bản xứ rừng rậm để bù đắp cho nhau, đáng tiếc mấy thôn xóm đó cứ an phận ở một góc tự cấp tự túc, không có hứng thú gì với đề nghị phát triển cộng đồng của Không Minh lão tổ, trước mắt đúng là cơ hội tốt để mượn sức dân bản xứ, chỉ tiếc hiện giờ Lưỡng Giới Thành còn khó tự thân bảo toàn chứ nói gì trích ra nhân thủ đi hỗ trợ.
"Linh Hầu Thôn sắp có một nhóm Huyết Linh Quả gần chín." Huyết Linh Quả chứa khí huyết cực kỳ phong phú, có thể đề cao huyết mạch Hồn Thú một biên độ lớn nên có giá trị cực kỳ xa xỉ. Huyết Linh Quả ở Linh Hầu Thôn còn bảy tám ngày nữa là thành thục, nếu trong lúc này nạn châu chấu tới thì Huyết Linh Quả cũng sẽ bị châu chấu gặm sạch, chẳng những Linh Hầu Thôn tổn thất thảm trọng mà thực lực của đàn châu chấu cũng sẽ tăng lên.
"Ta nhớ hình như Hầu Nhi Tửu ở Linh Hầu Thôn rất nổi tiếng thì phải?" Sở Diệp nói.
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: "Đúng vậy."
Chợ phiên lần trước cũng có người Linh Hầu Thôn tới tham gia, tổng cộng đưa ra giao dịch một trăm bình Hầu Nhi Tửu. Loại rượu này chứa linh khí phong phú, một trăm thùng Hầu Nhi Tửu trong chớp mắt đã bị tranh mua không còn thùng nào. Sở Diệp nhận được tin tức khá chậm cho nên lúc muốn mua thì rượu đã hết đành phải thôi. Nếu hắn nhận nhiệm vụ này nói không chừng có cơ hội nếm thử Hầu Nhi Tửu Linh Hầu Thôn đó.
"Huynh muốn nhận nhiệm vụ này hả?" Lâm Sơ Văn hỏi.
Sở Diệp gật đầu, "Ừ, thù lao nhiệm vụ này cũng khá phong phú, một trăm Huyết Linh Quả đấy." Có đám Huyết Linh Quả này hắn có thể tăng chiến lực nhóm Ngân Sí Ong cửu giai thêm một chút, rồi sau đó đợi đợt sát khí tiếp theo ra lò có lẽ tỷ lệ Ngân Sí Ong cửu giai đột phá Chiến Tướng sẽ còn tăng nữa.
Tiểu Bạch đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Sở Diệp như muốn nói: Ngươi nhận nhiệm vụ này là đúng rồi, ngươi hẳn là phải tiếp nhận nhiệm vụ này.
Sở Diệp mắt trợn trắng âm thầm nghĩ: Thật là hiếm có nha! Tiểu Bạch vậy mà sẽ phụ họa với mình nha, gia hỏa này hơn phân nửa là do nghiện rượu thúc đẩy mà.
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: "Cũng được, vậy qua đó coi thử xem sao."
Giải thưởng Linh Hầu Thôn đưa ra làm rất nhiều Hồn Sư cảm thấy hứng thú nhưng Hồn Sư Lưỡng Giới Thành thật đúng là không có biện pháp phân thân cho nên nhiệm vụ rất dễ dàng được Sở Diệp với Lâm Sơ Văn nhận vào tay. Biết được Sở Diệp với Lâm Sơ Văn vậy mà còn có thời gian rảnh nhận nhiệm vụ treo thưởng, Hồ Minh Nguyệt không khỏi có chút ghen ghét hai người "nhàn nhã".
......
Nhận nhiệm vụ xong hai người Sở Diệp liền ngồi trên lưng tiểu hồ ly lông xù xù đi theo địa đồ tới Linh Hầu Thôn. Ngoài Linh Hầu Thôn có trồng trọt từng vòng cây ăn quả.
"Vạn Mộc Linh Trận." Sở Diệp thầm thì. Vạn Mộc Linh Trận này lấy linh mộc để xây dựng thành trận pháp, cây ăn quả gieo trồng bên ngoài thôn có công năng phòng ngự với ẩn nấp, linh mộc khi kết quả cũng có thể ăn, có thể nói là một hòn đá ném trúng mấy con chim luôn.
"Trận pháp này huynh có bố trí được không?" Lâm Sơ Văn tò mò hỏi Sở Diệp.
"Trận pháp này chỉ sợ ta cũng không bố trí nổi đâu, bố trí Vạn Mộc Linh Trận cũng không phải là chuyện đơn giản." Linh trận này đối với mỗi một vị trí đều có quy định nghiêm khắc với thân cây, loại cây, mỗi một thân cây đều có tác dụng riêng.
Lâm Sơ Văn nghiêng đầu hỏi: "Linh Hầu Thôn có trận pháp sư à? Lại còn là trận pháp sư cực kỳ cao tay nữa?"
Sở Diệp híp mắt, "Hiện giờ cũng không biết là có hay không nhưng trước đây khẳng định là có." Bố trí Vạn Mộc Linh Trận không phải là chuyện một sớm một chiều, một ít linh thụ cây cối nơi này cũng đã vượt qua 300 năm, trận pháp này hẳn là cũng đã được bố trí được một thời gian dài rồi. Nghe nói rừng rậm có không ít thôn xóm dân bản xứ đều có có lịch sử cực kỳ lâu đời, nhìn qua hẳn không phải giả.
......
Vừa tiến vào ngoại vi Linh Hầu Thôn thôi là Sở Diệp đã thấy được không ít khỉ con đang nhảy nhót lung tung. Con khỉ con nhìn Sở Diệp chằm chằm hết nửa ngày, bỗng nhiên cầm lấy một trái cây ném về phía Sở Diệp, lại còn vừa ném vừa há miệng cười khanh khách.
Một con Ngân Sí Ong bay tới ngăn trước mặt Sở Diệp rồi ngăn trở trái cây vừa ném lại đây. Khỉ con thấy công kích bị cản trở mà tức giận hoa tay múa chân, trong miệng phát ra từng trận tiếng hô với la hét. Khỉ con vừa la hét xong thì trong rừng có rất nhiều khỉ con chạy ra nhìn về phía hai người.
"Chi chi, chi chi..." Bầy khỉ hô bằng dẫn bạn kéo tới cả mấy trăm con khỉ nhảy ra.
Trong lúc nhất thời đủ loại trái cây từ bốn phương tám hướng bay tới tấp lại đây. Ngân Sí Ong xung quanh Sở Diệp bay múa tưng bừng đá bay hết toàn bộ trái cây ném tới đây. Sở Diệp nhìn khỉ con đầy trên cây nghĩ thầm: Linh Hầu Thôn thật đúng là Linh Hầu Thôn, quá trời khỉ luôn, chẳng qua tính hết lên vẫn là Ngân Sí Ong của hắn nhiều hơn. Trái cây khỉ con ném tới đây phần lớn đều có phẩm chất khá tốt, Ngân Sí Ong chặn được trái cây phần lớn đều trực tiếp ăn luôn, mấy con khỉ con trên cây thấy vậy lại tức giận gấp đôi kêu réo loạn hết cả lên. Sở Diệp nhìn bộ dáng khỉ con tức muốn hộc máu mà trong lòng mắc cười muốn chết. Sở Diệp nhìn khỉ con nhảy tới nhảy lui giữa mấy cái cây, bĩu môi, nghi thức hoan nghênh của Linh Hầu Thôn này thật đúng là đặc biệt quá đó.
Một lão già mang theo vài người bước ra, "Là Sở đạo hữu với Lâm đạo hữu mới tới phải không?"
Sở Diệp chắp tay nói: "Gặp qua đạo hữu, các hạ là tộc trưởng Linh Hầu Thôn phải không?"
Tướng mạo của chủ nhân khế ước sẽ chịu ảnh hưởng của khế ước thú mà thay đổi một cách vô tri vô giác, nhiều thế hệ người Linh Hầu Thôn ước chừng bởi vì đều khế ước với khỉ cho nên lớn lên có chút tương tự viên hầu. Sở Diệp nhìn về phía mấy người Hầu Thôn, tộc trưởng nhìn tuổi già sức yếu, là cường giả Hồn Sư, phía sau đi theo mấy người phần lớn là Hồn Sĩ thất bát giai. Trong đám ngừi còn có một đứa trẻ bảy tám tuổi, hẳn là đi theo người lớn trong nhà ra xem náo nhiệt. Đứa nhỏ cầm một quả đào trong tay, trên vai một con khỉ đang ngồi xổm, trong tay khỉ con cũng cầm một trái đào y hệt, thần thái một người một khỉ không khác gì nhau.
Lão tộc trưởng gật đầu nói: "Đúng vậy, hai vị có thể đi tới chỗ này thần hồn đúng là không tầm thường."
Sở Diệp cười nói: "Vạn Mộc Linh Trận của Linh Hầu Thôn vô cùng huyền ảo, may mắn ta hiệu chút ít về trận pháp nếu không chỉ sợ không thể tiến vào."
Lão tộc trưởng có chút tự đắc nói: "Vạn Mộc Linh Trận này là tổ tiên bảo tồn từ trước tới giờ vẫn luôn phù hộ cho tộc ta."
Sở Diệp cười nói: "Tổ tiên thôn mình thật đúng là đại tài, thực sự làm người bội phục, bố trí trận pháp này tiêu phí rất nhiều thời gian phải không?"
Lão tộc trưởng gật đầu đắc ý, "Một trăm năm, tổ tiên vì bố trí trận pháp này đã đi khắp rừng rậm tìm kiếm các loại cây, ước chừng chuẩn bị thôi cũng đã mất trăm năm."
Sở Diệp âm thầm líu lưỡi, một trăm năm, chỉ sự nhẫn nại thôi cũng đã đáng để người ngưỡng mộ, đổi lại là hắn khẳng định sẽ không thành công. Như là cảm ứng được Sở Diệp đang nghĩ cái gì, Tiểu Bạch liếc Sở Diệp một cái trắng mắt, khinh bỉ Sở Diệp không bền lòng không nghị lực. Sở Diệp trợn mắt lại nghĩ: Tiểu Bạch thật đúng là không có cái nhìn đại cục mà! Hắn chính là nam nhân muốn chinh phục biển sao trời mênh mông, làm sao có thể hao phí quá nhiều thời gian không ngừng trồng cây chỉ vì một cái trận pháp chứ?
"Mời hai vị...." Tộc trưởng Hầu Thôn thân thiện nói.
Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Làm phiền." Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đi theo lão tộc trưởng tiến vào Linh Hầu Thôn. Trung tâm thôn có rất nhiều đồng ruộng, phòng ốc, nhìn ngược lại khá giống thôn xóm nông thôn bình thường. Mấy con vượn hình thể khổng lồ đang làm việc trong ruộng, làm cỏ, một vài con thì chịu trách nhiệm xách thùng tưới nước.
"Cự vượn là lao động chính làm việc trong thôn à?" Sở Diệp giật mình hỏi.
Lão tộc trưởng cười nói: "Thôn dân sức lực yếu, rất nhiều việc cần tới thể lực đều để cự vượn làm, chẳng qua một vài việc tinh tế tỉ mỉ vẫn cần con người làm."
Sở Diệp nhịn không được nói: "Khỉ thôn chúng ta thật sự là quá thông minh..." Hầu Nhi Tửu Linh Hầu Thôn nghe đồn chính là do khỉ nhưỡng, không nghĩ tới chẳng những khỉ có thể ủ rượu, còn có thể trồng trọt.
Lão tộc trưởng cười cười, nói: "Không dám, không dám."
"Đó chính là Huyết Linh Quả sao?" Lâm Sơ Văn nhìn từng trái cây tròn vo đỏ au treo trên cành. Huyết Linh Quả màu sắc chói lọi nhìn y như hồng mã não treo trên cây, nhìn rất là tốt đẹp.
Tộc trưởng Hầu Thôn gật đầu vừa mừng vừa sầu, "Đúng vậy." Hầu Thôn sống xa rời quần chúng, Huyết Linh Quả cũng thuộc về cơ mật Hầu Thôn, nếu không phải lần này nạn châu chấu đột kích, không còn cách nào khác thì Linh Hầu Thôn cũng sẽ không để chuyện này lộ ra ngoài.
Tiểu hồ ly nhìn Huyết Linh Quả lắc lắc cái đuôi không có hứng thú mấy. Tiểu Bạch ghé vào trên vai Sở Diệp lười biếng ngáp một cái, cũng không có bao nhiêu hứng thú với Huyết Linh Quả.
Mấy người Hầu Thôn nhìn thấy phản ứng của tiểu hồ ly với Tiểu Bạch sắc mặt trở nên cổ quái, Huyết Linh Quả là chí bảo của Hầu Thôn, trước kia Hồn Thú tới làm khách mà nhìn thấy Huyết Linh Quả đều không muốn rời đi, một đám chỉ biết đứng đó nhìn chằm chằm trái trên cây mà chảy nước miếng ròng ròng, làm trò cười cho cả thiên hạ, lần này tiểu hồ ly với Bạch Li Miêu tới đây lại không có hứng thú đối với trái cây này, người Hầu Thôn cảm thấy hồ ly với mèo trắng rất không có ánh mắt, cũng có chút cảm giác thất bại.
Huyết Linh Quả có thể sử dụng với tác dụng cải thiện huyết mạch, linh thú huyết mạch càng kém thì hiệu quả càng tốt. Thực tế Huyết Linh Quả cũng có tác dụng rất lớn đối với Hồn Thú thượng hạ phẩm, cố tình Tiểu Bạch lại là Hồn Thú cực phẩm ngàn năm khó gặp, tiểu hồ ly thì ăn quá nhiều Cửu Vĩ Hồ thảo với Thảo Dược Gà nên ánh mắt cũng bị kéo lên cao quá xá rồi. Chỉ có Ngân Sí Ong trong đàn ong lại có chút xao động, tựa hồ muốn hái mấy trái xuống ăn.
Lâm Sơ Văn nhìn tộc trưởng Hầu Thôn nói: "Mấy trái này còn bảy tám ngày nữa mới chín!"
Tộc trưởng Hầu Thôn gật đầu, "Đúng vậy! Nạn châu chấu nhanh thì ba ngày, chậm thì năm ngày sẽ tới đây." Muốn bảo tồn Huyết Linh Quả qua khỏi nạn châu chấu thập phần không dễ, chẳng qua cũng không thể làm gì được chỉ có thể hái Huyết Linh Quả trước, mà Huyết Linh Quả chỉ mới chín có một phần thôi.
Tộc trưởng Hầu Thôn cau mày, "Châu chấu không có lý trí, chúng nó không quan tâm Huyết Linh Quả chín hay chưa, một khi nhìn thấy gì cũng ăn hết cho xong rồi thôi." Nếu tới lúc đó không còn cách nào khác thì cũng chi có thể hái Huyết Linh Quả sớm, cũng không thể nào tiện nghi cho đám côn trùng kia.
Sở Diệp híp mắt nghĩ: Hái Huyết Linh Quả trước khi thành thục hình như có chút phí phạm của trời rồi, Huyết Linh Quả thu hoạch có liên quan trực tiếp tới thù lao lần này đó. Sở Diệp châm chước một hồi rồi nói: "Ta biết có một loại dược tề có thể ủ Huyết Linh Quả chín trước thời hạn, nói như vậy có thể làm cho Huyết Linh Quả thành thục trước thời hạn được mấy ngày, né khỏi thời gian châu chấu đột kích."
Hầu Thôn tộc trưởng mở to hai mắt không thể tin được nhìn Sở Diệp hỏi dồn: "Lời này là thật?"
Sở Diệp gật đầu, "Đương nhiên là thật, nhưng mà loại dược tề này của ta chỉ hữu dụng đối với linh thảo bình thường, có hiệu quả với Huyết Linh Quả hay không thì không dám nói chắc."
Hầu Thôn tộc trưởng có chút kích động nói: "Thử xem cũng không sao."
Sở Diệp gật đầu, "Nếu nói vậy thì thỉnh tộc trưởng an bài cho chúng ta một căn phòng, dược tề này cần phải điều phối ra chứ không có sẵn."
Tộc trưởng Hầu Thôn ngoài ý muốn nhìn Sở Diệp, "Sở thiếu là Dược Tề Sư?"
Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: "Ta không phải, là Sơ Văn."
Lão tộc trưởng nhìn Lâm Sơ Văn, rất là ngoài ý muốn, "Nguyên lai Lâm thiếu còn có thân phận như vậy, thất kính thất kính."
Lâm Sơ Văn lắc đầu nhàn nhạt nói: "Ta chỉ biết luyện chế một vài dược tề thô thiển không đáng giá gì đâu."
Lão tộc trưởng vội nói: "Dù cho chỉ hiểu một ít thôi cũng rất hiếm có rồi."
Dược tề ủ chín linh thảo có vài loại, hơn phân nửa sẽ có tai họa ngầm nhất định, ví dụ như sẽ ảnh hưởng dược hiệu của linh quả, nhưng nếu dùng linh tuyền luyện chế thì tác dụng phụ của dược tề sau khi luyện chế ra đều hạ thấp gần như không có.
Lâm Sơ Văn cười nói: "Ta phối trí trước một nhóm, tộc trưởng thực nghiệm một chút xem thử hiệu quá thế nào rồi nói tiếp."
Hầu Thôn tộc trưởng gật gật đầu, vội vàng nói: "Tốt, tốt."
˂˂˂˂˂˃˃˃˃˃
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro