CHƯƠNG 70: THÍ NGHIỆM LINH HỒN

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

oooooOooooo

Từ trong phòng bước ra hai người tiếp tục đi sâu vào trong thông đạo, lần này cuối thông đạo cũng không phải là Đoạn Long Thạch mà là một phiến đại môn, trên cửa lớn có một cái trang bị kỳ quái.

Sở Diệp vỗ vỗ tay, tràn đầu hưng phấn nói: "Thật tốt quá, cuối cùng không phải là Đoạn Long Thạch."

Hắn đã đào quặng suốt ba tháng rồi, thật sự là không muốn lại tiếp tục đào nữa,

Lâm Sơ Văn liếc mắt nhìn Sở Diệp một cái, trong lòng lại không có lạc quan như đối phương.

"Đoạn Long Thạch cũng không có gì không tốt."

Rốt cuộc Đoạn Long Thạch không có kỹ xảo gì chỉ cần nước chảy đá mòn, bền lòng nghị lực thì việc phá vỡ cũng chỉ là chuyện thời gian sớm hay muộn thôi.

Giờ thay đổi khảo nghiệm khác thì có thể thông qua được hay không liền khó nói.

Sở Diệp liếc Lâm Sơ Văn, thầm nghĩ: Thật là không thể trông mặt mà bắt hình dong, Lâm Sơ Văn nhìn giống như công tử văn nhược lại không nghĩ rằng có thể chịu khổ! Cả ngày đào quặng cũng không chê chán.

Nhìn thấy thái độ đối đãi với việc đào quặng của Lâm Sơ Văn, Sở Diệp bỗng nhiên có chút chột dạ.

"Thứ trên cửa lớn là gì vậy?" Sở Diệp hỏi.

Lâm Sơ Văn nhìn chằm chằm đại môn, cẩn thật xem xét một hồi, "Đây hẳn là một cơ quan thí nghiệm linh hồn lực, chỉ cần linh hồn lực đạt tới tiêu chuẩn thì đại môn sẽ tự động mở ra."

"Nếu không đạt được tiêu chuẩn có thể bạo lực bài trừ hay không?"

Lâm Sơ Văn lắc đầu, "Chỉ sợ không được, nếu mạnh bạo bài trừ đồ vật bên trong sợ là sẽ tự hủy." Đại môn này thực kiên cố, lấy năng lực của hắn với Sở Diệp cũng không có biện pháp mạnh bạo bỏ qua.

"Vậy chúng ta lại đây thử kiểm tra linh hồn lực đi." Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, "Ta tới trước."

Lâm Sơ Văn đem tay ấn lên trang bị thí nghiệm linh hồn lực trên cửa, đo ra tư chất thượng hạ phẩm.

Sở Diệp cười vỗ vỗ tay, "Lợi hại nha!"

Linh hồn lực thượng phẩm là tư chất ngàn dặm mới tìm được một người, Sở Tư Thần bất quá cũng chỉ là tư chất trung thượng phẩm mà thôi. Sở Diệp không thấy kỳ quái gì với phẩm chất linh hồn lực của Lâm Sơ Văn, rốt cuộc đối phương trong sách chính là thiên tài Dược Tề Sư.

Lâm Sơ Văn nhíu nhíu mày, nói thầm nói: "Kỳ quái."

Sở Diệp khó hiểu nói: "Chỗ nào kỳ quái?"

Lâm Sơ Văn quay đầu liếc mắt nhìn Sở Diệp một cái, "Ta ở trong gia tộc đã thí nghiệm qua, là tư chất trung thượng phẩm."

Sở Diệp thầm nghĩ: Tư chất của Lâm Sơ Văn tăng lên hay sao? Như vậy là chuyện tốt. "Vậy có thì gì kỳ quái đâu, thuyết minh rằng tư chất đệ tăng lên chứ sao."

Lâm Sơ Văn lắc đầu, "Tư chất linh hồn lực đều đã định hình trước khi trở thành Hồn Sủng Sư, hậu kỳ xác thật có thể tăng lên nhưng thập phần khó khăn, ta cũng không có cơ duyên đặc biệt gì để nhanh như vậy đã thăng lên thượng phẩm."

Sở Diệp nghĩ nghĩ, "Có phải vì những dược tề đó hay không?"

Lâm Sơ Văn luyện chế dược tề linh hồn lực, chính mình cũng uống không ít, tuy rằng uống không nhiều bằng hắn nhưng so với người khác cũng đã thực dọa người rồi.

"Có thể là bởi vì linh tuyền đó." Lâm Sơ Văn cảm thấy so với dược tề mình luyện ra thì linh tuyền càng thần kỳ, hắn luyện chế dược tề số lượng quả thật có hơi nhiều nhưng đều một ít dược tề bình thường, còn linh tuyền lại có thể tiêu trừ tác dụng phụ của dược tề thật sự là không thể tưởng tượng được.

Sở Diệp nghĩ nghĩ, nói: "Đại khái là đều có chút tác dụng đi."

Lâm Sơ Văn liếc mắt nhìn Sở Diệp một cái, "Cái đại môn này yêu cầu linh hồn lực tương đối cao, ta không đạt được tới tiêu chuẩn."

Sở Diệp nhăn nhăn mày, nói: "Linh hồn lực thượng phẩm đều không được sao!"

"Huynh thử xem đi." Lâm Sơ Văn khá tò mò đối với phẩm cấp linh hồn lực của Sở Diệp.

Sở Diệp đem tay ấn lên trên máy trắc nhiệm linh hồn lực, trị số trên máy nhanh chóng tăng lên tới thượng thượng phẩm đại môn vẫn như cũ không có động đậy gì.

Lâm Sơ Văn có chút kinh nghi nhìn Sở Diệp, tràn đầy giật mình nói: "Huynh cư nhiên là tư chất thượng thượng phẩm, tư chất huynh cao như vậy vì sao Sở gia còn đuổi huynh đi?"

Lâm Sơ Văn thật sự bị dọa hoảng rồi, tư chất thượng hạ phẩm đều đã là tư chất trăm năm khó tìm, đừng nói tới thượng thượng phẩm.

Tư chất như vậy nếu bị thế lực lớn phát hiện đều sẽ trở thành bảo bối được bảo vệ chặt chẽ, tận lực bồi dưỡng, phải biết rằng tư chất thượng thượng phẩm gần như chắc chắn sẽ thăng cấp Vương giai.

Sở Diệp gượng cười, nói: "Tư chất ban đầu của ta rất kém cỏi, chẳng qua giữa chừng xảy ra biến cố."

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, tỏ vẻ lý giải.

Thời điểm Sở Diệp ở Sở gia nếu kiểm tra ra được tư chất thượng thượng phẩm thì gia chủ Sở gia dù có bất công với Sở Tư Thần thế nào đi nữa cũng không có khả năng đem một thiên tài như Sở Diệp ngoại phóng đến một sơn thôn nho nhỏ như vậy.

"Tư chất ban đầu của huynh là gì?

"Tư chất hạ phẩm."

Lâm Sơ Văn trừng lớn mắt, càng giật mình hơn cả lúc nãy, "Chỉ là hạ phẩm?"

Sở Diệp gật gật đầu.

Lâm Sơ Văn có chút nghi hoặc hỏi: "Huynh xác định đúng là tư chất hạ phẩm, vậy làm sao huynh có thể khế ước được Tiểu Ngân?" Tư chất hạ phẩm mà đi khế ước Ngân Sí Ong Vương xác xuất thành công phỏng chừng đều không tới 1% đâu.

"Lúc đó linh hồn lực đã biến dị rồi."

Lâm Sơ Văn nghe vậy cũng không có hỏi nhiều là biến dị như thế nào, "Việc này nhất định không được để cho những người khác biết, rất nhiều Hồn Sư đều đang nghiên cứu làm sao để thay đổi tư chất, đề cao phẩm cấp linh hồn lực, tuy rằng chuyện này đã bị ban mệnh lệnh cấm nhưng sợ là vẫn có không ít người bí quá hóa liều."

Phẩm giai linh hồn lực của hắn tăng lên một chút vậy vẫn tính còn tốt, tăng phẩm giai linh hồn lực tuy rằng khó khăn nhưng thiên hạ cũng không thiếu thiên tài địa bảo có thể thay đổi tư chất trong trình độ nhất định.

Sở Diệp thì bất đồng, hắn tăng từ hạ phẩm lên đến thượng phẩm, phạm vi tăng cũng quá lớn rồi.

Nếu như bị một vài Hồn Sủng Sư nghiên cứu linh hồn lực đến tẩu hỏa nhập mà mà phát hiện tuyệt đối là ăn không hết gói đem đi.

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Yên tâm, ta biết đúng mực."

Sở Diệp nhìn đại môn không chút sứt mẻ, rầu rĩ nói: "Có phải ta cũng không có đạt tới tiêu chuẩn hay không?"

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Hình như là vậy." Cho nên nói, tảng đá chặn cửa cũng không có gì không tốt.

Sở Diệp không cao hứng nói: "Đây là cái quỷ gì vậy?! Chẳng lẽ tư chất thượng thượng phẩm còn không đủ để mở đại môn, muốn tư chất cực phẩm mới được hả? Đây không phải là làm khó người ta hay sao?"

Tư chất thượng phẩm đã là tồn tại khả ngộ bất khả cầu, tư chất Cực phẩm phỏng chừng dù là đại tông môn chưa chắc đã có, chủ nhân của động phủ này hẳn là căn bản không muốn người ta lấy được đồ vật bên trong đi.

Lâm Sơ Văn lắc đầu, "Hẳn là không phải đâu, cái máy trắc nghiệm này đem linh hồn lực hóa thành trị số cụ thể, tư chất hạ phẩm là 0-3000, trung phẩm là 3000-6000, thượng phẩm là 6000-9000, cực phẩm là trên 9000, tư chất thượng phẩm còn chia nhỏ làm thượng hạ phẩm 6000-7000, thượng trung phẩm 7000-8000, thượng thượng phẩm 8000-9000."

"Đại môn này hẳn là thượng thượng phẩm là có thể mở ra được rồi, chẳng qua yêu cầu giá trị số tương đối cao, chắc là yêu cầu khoảng 8900 trở lên, mà huynh hiện tại chỉ có khoảng 8600 thôi."

Sở Diệp trợn trắng mắt, "Chủ nhân thiết trí tiêu chuẩn này thật đủ hố cha, đây không phải là làm khó người khác sao, vậy giờ làm thế nào đây, dùng dược tề hay gì?"

Lâm Sơ Văn cau mày, "Không phải mới vừa lấy được Đoán Hồn Tửu hay sao? Uống Đoán Hồn Tửu đến một mức độ nhất định có thể đề cao linh hồn lực, huynh nếu đem toàn bộ rượu uống hết hẳn là không sai biệt lắm."

Sở Diệp: "....." Cho nên, giờ hắn phải liều mạng uống rượu sao? Hắn giờ không muốn làm tửu quỷ cũng không được hay sao?

Lâm Sơ Văn nhìn biểu tình mặt mày sầu khổ của Sở Diệp mà an ủi: "Huynh không cần phải treo biểu tình này nha! Vốn dĩ chuyện tăng linh hồn lực đối với huynh cũng không có chỗ nào không tốt mà." Đàn ong đang không ngừng khuếch trương kéo theo Sở Diệp cũng phải không ngừng tăng linh hồn lực theo.

Sở Diệp gật đầu, "Muốn uống nhiều rượu đến như vậy đấy." Cũng không biết có bị trúng độc cồn hay không.

Lâm Sơ Văn lắc đầu, "Một vò Đoán Hồn Tửu này giá thị trường khoảng 1000-2000 đồng vàng, Hồn Sĩ bình thường luyến tiếc không dám uống huynh còn ghét bỏ ra mặt?!"

Sở Diệp có chút ngoài ý muốn nói: "Mắc như vậy sao?"

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đương nhiên, ta đang nói chính là giá thị trường, sản lượng rượu này không cao, nếu bán cho người mê rượu thì có lẽ giá cả càng cao.

Sở Diệp chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Như vậy tính ra một phòng rượu này giá trị đến mười mấy vạn, phát tài nha! Không uổng công hắn cực cực khổ khổ đào quặng mấy tháng nay, rốt cuộc vẫn có hồi báo đây!

......

Hai người Sở Diệp lưu lại trong mật thất bên trong sơn động, lại ngoài ý muốn phát hiện nếu tu luyện trong phòng rượu hiệu quả rất không tồi.

Hai người suy đoán chắc là có linh mạch ở xung quanh, tuy rằng phòng rượu không phải xây trực tiếp ngay trên linh mạch nhưng cũng có ảnh hưởng của linh mạch nên nồng đậm linh khí.

Sở Diệp chống cằm, "Ta nếu có thuật di chuyển linh mạch thì tốt rồi."

Một cái linh mạch như vậy giá trị ở trên trời đó!

Sở gia cũng có mấy cái linh mạch, trưởng lão gia tộc đều tranh nhau tu luyện bên cạnh linh mạch.

Một ít người cao minh đi tìm linh sư, những người có khả năng dời non lấp biển, thủ đoạn phi phàm có thể đem linh mạch dời từ chỗ này sang nơi khác.

Nghe nói ban đầu Thanh Vân Tông là nơi núi non, linh khí loãng, tổ sư khai phái lại nhìn trúng vị trí địa lý khối núi non kia nên từ ngũ hồ tứ hải dắt mấy chục đầu linh mạch vào núi mới tạo thành cảnh tượng thánh địa tu luyện Thanh Vân Tông như bây giờ.

Lâm Sơ Văn lắc đầu, "Thuật di chuyển linh mạch ít nhất đến Hồn Vương mới có thể vận dụng, huynh vẫn là không cần suy nghĩ nhiều." Mặc dù là Hồn Vương thì cũng không nhiều người thực hiện được chiêu thức ấy.

Thanh Vân Tông bây giờ cũng có Hồn Vương, lại không ai biết thuật di chuyển linh mạch, hình như là đã thất truyền.

Sở Diệp thở dài, nói: "Được rồi."

Tiểu Ngân lại bay trở về, theo phía sau đúng là một đội ong đàn đang ngậm một đống linh dược.

"Tiểu Ngân thật là lợi hại nha!" Lâm Sơ Văn tán thưởng nói.

Tiểu Ngân vẫy vẫy tay, tỏ vẻ không dám, không dám, này không tính là gì, thượng phẩm Ngân Sí Ong trong đàn ong càng ngày càng nhiều.

Trong khoảng thời gian này Tiểu Ngân bắt đầu dạy mấy con Ngân Sí Ong thượng phẩm đó phân biệt thu thập dược liệu, hiệu quả cũng không tệ lắm, lục tục phát hiện không ít.

Trên thực tế rất nhiều Ngân Sí Ong cũng không nhận biết được dược liệu, bọn nó chỉ là đem dược liệu có hương vị phấn hoa tương đối tốt mang về thôi, kể từ đó vậy mà Lâm Sơ Văn thu được không ít niềm vui ngoài ý muốn.

"Đây là cái gì?" Tiểu Ngân hỏi.

"Đoán Hồn Tửu."

Tiểu Ngân cắm đầu chui vào bên trong vò rượu, Sở Diệp nhìn Tiểu Ngân ngâm mình trong bình rượu mà sốt ruột lo lắng nói: "Kiềm chế chút đi, đừng để bị chết đuối."

Tiểu Ngân lắc lắc cánh, tỏ vẻ Sở Diệp không cần phải buồn lo vô cớ.

Tiểu Ngân ở trong bình rượu thản nhiên uống, Sở Diệp thấy Tiểu Ngân xác thật không có việc gì cũng liền mặc kệ nó. Tiểu Ngân uống hết non nửa lu Đoán Hồn Tửu bay từ trong hủ rượu ra toàn bộ thân mình lung la lung lay đập đầu vào trên vách núi "Phanh" một tiếng rồi rụng xuống đất.

Lâm Sơ Văn nhìn Tiểu Ngân ngã thẳng cẳng không nhúc nhích trên đất, lo lắng nói, "Tiểu Ngân không có việc gì phải không?"

Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: "Không có việc gì đâu, nó ngủ rồi, chúng ta không cần đạp bẹp nó là được."

Lâm Sơ Văn: "......"

Sau khi Tiểu Ngân tỉnh táo lại phát hiện rượu này rất tốt đối với nó, uống rượu này xong nó có thể càng khống chế tốt đàn ong.

Tiểu Ngân nguyên bản đã thích hương vị rượu, kể từ đó liền càng thích uống rượu.

oooooOooooo


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro