CHƯƠNG 85: SỞ HINH NHI

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

oooooOooooo

Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn đi dạo một vòng trên phố thấy được rất nhiều giải thưởng truy nã Vô Ảnh Trộm.

"Ôi trời, bắt được Vô Ảnh Trộm trực tiếp đổi lấy một phần sát khí, một trăm vạn đồng vàng, danh tác nha!" Sở Diệp nhịn không được cảm thán.

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Xác thật là danh tác! Chẳng qua giá trị của Vô Ảnh Trộm rõ ràng nhiều hơn nhiều so với giá trị treo thưởng."

"Vô Ảnh Trộm có thể đổi được sát khí đó."

Lâm Sơ Văn cười khổ, "Đừng suy nghĩ lung tung."

Vô Ảnh Trộm thành danh đã lâu, ít nhất đã là Hồn Sư hậu kỳ, bọn họ không phải đối thủ.

"Cái hình này vẽ cũng quá từu trượng rồi..." Tướng mạo Vô Ảnh Trộm vậy mà lại vẽ một cái mặt nạ thay thế.

Lâm Sơ Văn có chút bất đắc dĩ nói: "Nghe nói chưa có ai từng gặp qua Vô Ảnh Trộm cho nên không xác định được diện mạo của hắn."

Sở Diệp trợn trắng mắt, "Tướng mạo cũng không biết thì muốn làm sao bắt người vậy ha!"

"Xem Hồn Thú nha! Tuy rằng chưa có ai gặp qua Vô Ảnh Trộm chẳng qua Hồn Thú của hắn là Mị Ảnh Quỷ, Hồn Thú này rất đặc biệt, là tiêu chí chỉ riêng thuộc về hắn mà thôi." Lâm Sơ Văn nói.

Sở Diệp cười khổ, xem Hồn Thú! Vô Ảnh Trộm chỉ cần không thả Hồn Thú ra thì không có một ai biết thân phận của hắn, muốn tìm hắn quá khó khăn, hai tông này thanh thế to lớn treo giải chỉ sợ chỉ uổng phí công phu.

......

Hai người đi dạo một vòng rồi mới quay về tiểu viện thuê.

Tiểu Ngân ôm một cái bình nhỏ hưng phấn hút đồ vật trong bình.

Ngân Tiểu Nhị cùng với đám Ngân Sí Ong đang chờ đợi mà ong ong kêu vây xoay xung quanh cái bình, trong mắt tràn đầy hâm mộ.

Tiểu Ngân thích ăn mảnh nên làm lơ khát cầu của chúng cấp dưới.

Cái bình nhỏ này là cái đầu tiên bọn họ thu hoạch lần trước, lúc đầu Lâm Sơ Văn cũng không nhận thứ trong bình là gì liền để một bên không dùng tới, tính để về sau chậm rãi nghiên cứu, chẳng qua ngày đó lúc ở trong tửu lâu Lâm Sơ Văn ngẫu nhiên nghe được vài người nhắc tới cây huyết đào bỗng nhiên nhớ tới cái bình này, suy đoán đồ vật trong bình có thể là nhựa đào.

Hiệu quả của nhựa cây huyết đào có chút giống huyết đào nhưng hiệu quả không rõ ràng bằng, cũng như càng ôn hòa hơn, rất thích hợp với Tiểu Ngân.

Sở Diệp nhìn Ngân Tiểu Nhị với một đám Ngân Sí Ong phẩm cấp thấp đang gấp gáp xoay xung quanh, lấy ra một đám Hồn Tinh ném cho tụi nó.

Ngân Sí Ong bình thường dùng Toái Hồn Tinh nuôi nấng là được.

Bất quá, Ngân Tiểu Nhị với mấy chục con Ngân Sí Ong tương đối cao giai mà lại cho ăn Toái Hồn Tinh liền có chút không thích hợp.

Trước đó Sở Diệp từ Tử La Tông trừ bỏ lấy được một lượng Toái Hồn Tinh lớn, còn có không Hồn Thú phẩm cấp thấp vừa lúc có thể nuôi được đám Ngân Tiểu Nhị tụi nó.

Tiểu Ngân ôm bình ăn một bữa ngon lành xong mới lưu luyến giao bình cho Sở Diệp để hắn tạm thời cất giùm.

"Nhựa đào này có phải thật bổ dưỡng hay không?!" Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, "Uh, giá trị của một vại nhựa đào này hẳn là tương đương với nửa viên huyết đào."

Sở Diệp nhướng mày, thầm nghĩ: Vận khí của Tiểu Ngân thật không tệ nha! Vừa mới tiến giai liền gặp thứ tốt như thế, cứ như vậy nói không chừng không bao lâu sau là có thể từ Chiến Tướng nhất giai tiến giai nhị giai.

......

Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn ở biệt viện hai ngày, nghe nói giao dịch khu của Tử La Tông thập phần náo nhiệt, liền quyết định đi xem thử.

Hai người đi tới khu giao dịch thấy không ít quầy hàng.

Khu giao dịch có không ít quầy hàng đang bán ra linh thảo, linh tài, mấy thứ này dường như có không ít là đào ra từ trong Tử La Tông.

Rất nhiều quầy hàng đều treo giá cao thu mua phối phương dược tề, chiêu bài hồn kỹ.

Dưới tình hình chung, đan phương với hồn kỹ đều không truyền ra ngoài, nhưng hiện giờ là tình huống đặc thù, Tử La Tông bị diệt, một ít truyền thừa trong tông môn cũng lưu truyền ra ngoài.

Một ít đại gia tộc sau khi đạt được truyền thừa sẽ làm chí bảo trấn tộc, không dễ dàng lấy ra ngoài, nhưng có nhiều tán tu sau khi lấy được truyền thừa mình dùng không thích hợp vẫn rất vui lòng lấy ra đổi tiền.

"Sau khi Tử La Tông bị diệt giống như xuất hiện không ít cơ hội buôn bán nha!"

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: "Đúng vậy!"

Tử La Tông bị diệt môn hấp dẫn không ít Hồn Sư, Hồn Sĩ đến đây, hai tông môn đem địa giới phong tỏa mà những người này không muốn rời đi liền ở địa phương này bắt đầu làm ăn buôn bán, kể từ đó, khu giao dịch này trở nên phồn vinh chưa từng có.

Trên người Sở Diệp có không ít thứ tốt, trước mắt trừ bỏ sát khí cũng không có thứ gì có thể làm Sở Diệp động lòng, một đường đi dạo Sở Diệp cũng chỉ dùng tiền đổi một ít Hồn Tinh.

Sở Diệp nuôi một đám Ngân Sí Ong nên tiêu hao Hồn Tinh viễn siêu Hồn Sủng Sư khác.

"Lão bản, tiện nghi một chút đi!"

"Tiểu cô nương, 40 đồng vàng đã rất tiện nghi rồi, ngươi cũng mua không nhiều nha!"

Sở Hinh Nhi cau mày, "Chỗ khác đều bán 30 đồng vàng, tới ngươi lại 40 đồng vàng."

"Tiểu cô nương, trái này ở chỗ ta sôi động là không giống nhau rồi! Trái này sinh trưởng trên linh mạch, địa phương trưởng thành khác nhau thì phẩm chất cũng cao hơn nhiều chứ, nên tự nhiên phải mắc hơn một chút."

"......"

"Đi mau, đi mau." Sở Diệp đang bồi Lâm Sơ Văn dạo phố bỗng nhiên sốt ruột thúc giục Lâm Sơ Văn rời đi.

Lâm Sơ Văn liếc mắt nhìn Sở Diệp một cái, nghi hoặc hỏi: "Huynh làm sao vậy?"

"Đi rồi nói."

Lâm Sơ Văn thấy Sở Diệp sốt ruột cũng không hỏi nhiều nữa, chỉ nhanh chân đi cùng.

Trong lòng Lâm Sơ Văn có chút nghi hoặc, "Huynh nhìn thấy ai mà khẩn trương đến như vậy?!"

Sở Diệp chần chờ một chút vẫn là nói thật, "Người Sở gia."

Lâm Sơ Văn có chút sửng sốt, "Người Sở gia? Chẳng lẽ Sở gia cũng phái người đến tầm bảo?"

"Có thể là vậy." Tử La Tông diệt môn làm thiên hạ chấn động, Hồn Sủng Sư các nơi người nào cũng muốn đến chia một chén canh, Sở gia phái người tới đây cũng không kỳ quái, cho dù gia chủ không đồng ý người trong tộc lại đây thì không ít người trẻ tuổi trong tộc cũng không nhịn được mà đến.

Lâm Sơ Văn có chút nghi hoặc, "Huynh làm sao lại sợ hãi nữ hài kia như vậy? Chẳng lẽ từng xảy ra chuyện gì à?" Trước đó Sở Diệp gặp Sở Nhan Vũ cũng không phải là kiểu thái độ này đâu!

Sở Diệp xấu hổ cười cười, "Đương nhiên là không có, ta chỉ là tạm thời không muốn tiếp xúc cùng người trong gia tộc thôi."

Được rồi, kỳ thật từng mặt nóng dán mông lạnh theo đuổi qua Sở Hinh Nhi này, trên người nàng ta tốn không ít tiền, chẳng qua Sở Hinh Nhi thập phần sùng bái Sở Tư Thần căn bản chướng mắt nguyên chủ, đối với theo đuổi của nguyên chủ vô cùng khinh thường, chỉ lấy nguyên chủ làm chuyện chê cười.

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, "Tạm thời đúng là không nên tiếp xúc."

Tài sản hiện giờ trên người Sở Diệp cũng phải chỉ là nhiều một chút, nếu để cho người Sở gia biết thân gia hiện giờ chỉ sợ dù là gia chủ, trưởng lão Sở gia đều không thể ngồi yên, thanh quan khó đoạn việc nhà, đến lúc đó nếu một đám người tới cửa cầu xin cũng thật phiền toái.

......

Trong tửu lầu mấy nữ hài ngồi thành một cụm trò chuyện luyên thiên.

Tin tức Tử La Tông bị diệt tông truyền khắp ngũ hồi tứ hải, người Sở gia tự nhiên cũng có nghe, bởi vì khoảng cách quá xa nen Sở Hùng dù có thầm muốn phân một chén canh cũng ngoài tầm tay với.

Sở Hùng phải trấn giữ gia tộc không thể rời đi, người trẻ tuổi trong nhà lại nhịn không được.

Sở Hinh Nhi tính toán cùng Hồn Sủng Sư tuổi tác không sai biệt lắm ở Võ Lăng Thành chạy tới nơi này.

"Hinh Nhi, ngươi làm sao vậy? Từ trong khu giao dịch đi ra liền giống như mất hồn mất vía?!" Bạch Mạt Mạt nghi hoặc hỏi.

Sở Hinh Nhi lắc đầu, "Không có việc gì, có lẽ ta bị hoa mắt."

"Ngươi nhìn thấy ai hả?" Bạch Mạt Mạt hỏi.

Sở Hinh Nhi chần chờ một lát mới nói: "Hình như là Sở Diệp."

"Sở Diệp? Tiểu tử thúi kia à?" Ta nhớ rõ trước kia hắn suốt ngày vây quanh ngươi đó, nghe nói hắn bị Sở gia các ngươi sung quân đến nơi thâm sơn cùng cốc hả, lấy tính tình của hắn chắc là không thể nào quen được với loại sinh hoạt nông thôn khốn cùng, thời gian lâu như vậy mà cũng không nghe hắn khóc lóc chạy về, chẳng lẽ bởi vì không có lộ phí quay về hay sao?" Lời vừa nói xong, Bạch Mạt Mạt hì hì nở nụ cười.

Trần Tuyết liếc mắt nhìn Bạch Mạt Mạt một cái, lắc đầu, nói: "Mạt Mạt, tin tức của ngươi cũ quá rồi, ta nghe nói Sở Diệp khế ước một con Ngân Sí Ong, trở thành Hồn Sủng Sư, lăn lộn cũng không quá tệ."

"Ngân Sí Ong? Thật là lợi hại nha! Cư nhiên khế ước một con ong mật, lấy tư chất của hắn cũng chỉ có thể khế ước với côn trùng mà thôi." Bạch Mạt Mạt khinh thường nói.

Trần Tuyết lắc đầu, nói: "Mạt Mạt, ngươi lại sai rồi, Ngân Sí Ong của Sở Diệp hình như đã là Sĩ cấp hậu kỳ, con ong đó hẳn là một con ong chúa, nghe nói hắn nuôi một đám Ngân Sí Ong, dựa vào mỗi ngày bán mật mà hốt bạc, giống như đã thoát thai hoán cốt."

Bạch Mạt Mạt tràn đầy ngoài ý muốn hỏi: "Ngân Sí Ong Vương? Sĩ cấp hậu kỳ? A Tuyết, có phải ngươi có nhầm lẫn gì hay không?! Làm sao có thể?"

Mật ong Sở Diệp phần lớn đều bán cho cửa hàng Sở gia ở Trúc Khê trấn, cửa hàng gửi đi Võ Lăng Thành không ít, ngoài ý muốn ở Võ Lăng Thành lại bán rất chạy. Vì nâng lên giá trị của Ngân Tuyết Mật, cửa hàng Sở gia đánh chiêu bài nói mật ong này xuất ra từ tay người nuôi ong có kinh nghiệm phong phú nhãn hiệu lâu đời.

Trần Tuyết lắc đầu, nói: "Không có đâu! Không thời gian trước Sở gia không phải bán Ngân Tuyết Mật sao? Đó chính là từ đàn ong của Sở Diệp nhưỡng đó."

Bạch Mạt Mạt tràn đầy ngoài ý muốn: "Không thể nào, nếu là sự thật thì hắn đúng là kẻ sĩ ba ngày không gặp phải lau mắt mà nhìn, Sở Diệp kia tính tình lười nhác không giống như là người có thể làm ra chuyện như vậy đâu!"

"Đây không phải là người ta lãng tử hồi đầu đang thịnh hành sao?" Lúc đầu khi Trần Tuyết nghe được tin Sở Diệp giờ là Sĩ cấp hậu kỳ cũng thập phần ngoài ý muốn, cảm giác tin tức gia tộc có sai lầm, tận đến khi càng ngày càng có nhiều tin tức chứng minh, Sở Diệp thật đúng là rất vĩ đại, ở bên ngoài một thân một mình dốc sức làm lụng, mạnh mẽ xông ra một mảnh trời.

"Lại nói tiếp, mật ong kia gần đây hết hàng." Bạch Mạt Mạt nói.

"Hình như là bởi vì không thấy Sở Diệp." Trần Tuyết nhìn Sở Hinh Nhi, tò mò hỏi: "Hinh Nhi, ngươi có biết tộc huynh này của ngươi đi nơi nào không?"

Sở Hinh Nhi lắc đầu, nói: "Không biết!"

Sở Nhan Vũ nói Sở Diệp hiện giờ chiến lực kinh người, khống chế đàn Ngân Sí Ong đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, Sở Hinh Nhi không quá tin tưởng, chẳng qua Sở gia phái người đi điều tra biểu hiện cho thấy Sở Diệp cũng không có vô năng như nàng tưởng tượng, tuy rằng như thế Sở Hinh Nhi vẫn cảm thấy Sở Diệp nếu đem so với Sở Tư Thần mà nói vẫn còn kém xa lắc.

Sở Tư Thần chính là đã đạt được sát khí, chuẩn bị kết sát, chờ một chút thời gian chính là Hồn Sư.

Tam đại thế gia Võ Lăng Thành, Sở gia, Trần gia, Bạch gia có quan hệ thông gia cùng nhau, lại có quan hệ cạnh tranh với nhau.

Trần gia trước đó tìm hiểu đến chuyện của Sở Diệp còn rất chú ý, cho nên Trần Tuyết cũng đối với Sở Diệp này chú ý nhiều hơn một chút, vốn dĩ Trần Tuyết muốn thông qua Sở Hinh Nhi tìm hiểu một chút tin tức của Sở Diệp, mà pháy hiện Sở Hinh Nhi hiểu biết về Sở Diệp hình như còn ít hơn nàng.

Trần Tuyết âm thầm nghĩ: Xem ra trưởng bối gia tộc đoán không sai, gia chủ Sở gia vì tập trung tài nguyên bồi dưỡng Sở Tư Thần nên cố tình che giấu tin tức của Sở Diệp, đem thiên tài như vậy giấu đi.

Bạch Mạt Mạt cau mày, chua lè nói: "Hinh Nhi, Sở gia các ngươi gần đây thật đúng là nhân tài xuất hiện lớp lớp nha! Nghe nói, Sở Tư Thần rất nhanh sẽ kết sát, Sở Nhan Vũ cũng nhanh tích cóp đủ điểm mua sát khí, nếu bọn họ đều thành công thì Sở gia các ngươi liền rầm rộ, không nghĩ tới còn ẩn giấu một Sở Diệp nữa chứ."

Sở Hinh Nhi lắc đầu, nói: Sở Diệp liền không cần tính, tư chất hắn không được, mặc dù có sát khí, tỷ lệ trở thành Hồn Sư cũng xa vời, Nhan Vũ cô cô tư chất cũng không tính là quá xuất chúng, liền tính có thể đổi được sát khí, xác suất thành công chỉ ở mức năm năm mà thôi."

Trần Tuyết lắc đầu, nói: "Kết sát xác thật khó khăn, bất quá lấy tiến độ của Sở Diệp, tu luyện đến Hồn Sĩ cửu giai hẳn là không thành vấn đề, hắn lại có tay nghề nuôi ong, hẳn là có thể trải qua ngày rất dễ chịu."

Bạch Mạt Mạt có chút hoài nghi: "Sở Diệp lợi hại như vậy sao? Hinh Nhi, nếu Sở Diệp thật sự lợi hại như vậy, thật ra ngươi có thể suy xét một chút, ta nhớ rõ hắn trước đây chính là đối với ngươi khăng khăng một mực đấy, thứ tốt gì cũng mua cho ngươi bằng được."

Sở Hinh Nhi miễn cưỡng cười cười, "Sở Diệp nào có lợi hại như vậy đâu! Tuyết Nhi tỷ, ngươi có chút nói quá."

Sở Hinh Nhi thầm nghĩ: Sau khi Sở Diệp rời khỏi Sở gia, tâm tình đại biến, nghe nói yêu thích của hắn cũng thay đổi, giờ hắn thích nam nhân, thật là không thể nói lý.

Ấn tượng của Sở Hinh Nhi đối với Sở Diệp vẫn dừng lại hồi mấy năm trước, nhất phái của Nhị trưởng lão lan truyền Sở Diệp trở nên lợi hại, nàng căn bản không tin.

Sở Hinh Nhi trong lòng cảm thấy chuyện của Sở Diệp là tin tức Nhị trưởng lão thả ra, bởi vì gia chủ không cấp trợ giúp nào cho Sở Nhan Vũ cho nên người trong tộc liền ngưng tin tức mách lẻo cho tộc trưởng.

oooooOooooo


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro