CHƯƠNG 315 TÌM KIẾM THƯƠNG LAN LONG

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Thiên Hà hoa lâm.

Sau sự kiện Thí Hồn Trùng trôi qua gió êm sóng lặng vài ngày, Sở Diệp cũng khó có khi nhàn nhã được mấy ngày.

"Hiến tế, hiến tế." Truy Phong kích động bay vòng vèo trên không trung, liên tục di chuyển xung quanh đỉnh hiến tế.

Sau khi Tiểu Bạch uống hết ba bình dược tề cực phẩm Bách Bảo Lưu Ly đã thăng cấp Vương gia lục cấp, ngang hàng với Truy Phong rồi. Phẩm tướng của Truy Phong lại kém hơn Tiểu Bạch cho nên khi Tiểu Bạch thăng cấp đã gia tăng áp lực lên Truy Phong. Tuy rằng Truy Phong luôn kêu Tiểu Bạch là đại ca nhưng kêu vậy chỉ để lừa công pháp nên mới ép dạ cầu toàn nhắm mắt gọi bậy, lòng riêng Truy Phong vẫn hy vọng bản thân mình là Hồn Sủng thuộc hạ có cấp bậc cao nhất của Sở Diệp với Lâm Sơ Văn.

Sở Diệp liếc Truy Phong, bất đắc dĩ nói: "Ta cũng muốn hiến tế mà, nhưng không phải là không có tài liệu sao?" Hông nghe người ta nói 'không bột đố gột nên hồ' sao? "Mấy cha nội bộ lạc Thái Dương quả nhiên quá thất đức! Nếu đưa cái đỉnh hiến tế Địa giai trung cấp là ngon rồi." Đưa cái cấp bậc cao như vậy chỉ có thể bày ra đó ngó mà thôi.

"Có thể đi túm Đoạt Thiên mà!" Mắt Truy Phong sáng long lanh nói.

Sở Diệp trợn trắng mắt, "Thương Lan Long đó! Độ khó quá lớn rồi!" Lúc trước bọn họ từng gặp Thương Lan Long, muốn áp chế đối phương cũng đơn giản, nhưng nếu muốn bắt sống sẽ rất khó khăn.

Truy Phong không nghĩ như vậy, "Không đâu, ta với Ô Ô đều đã đột phá rồi nè, mà tên khốn Đoạt Thiên kia gần đây lăn lộn cũng thảm lắm." Lần trước mấy người bọn họ liên thủ không giữ Đoạt Thiên lại được nhưng bây giờ Đoạt Thiên đang bị thương nè mà thực lực mấy đứa bọn họ đều đã tăng lên, nếu gặp lại Đoạt Thiên chắc chắn có thể đè Đoạt Thiên ra mà đánh á!

Sở Diệp: "....." Hình như đúng là như vậy.

"Nhanh đi bắt Đoạt Thiên hiến tế để Ô Ô nhanh chóng thăng cấp Vương giai tứ cấp." Truy Phong phấn chấn nói.

Sở Diệp thắc mắc hỏi Truy Phong: "Sao nhìn mi kích động dữ vậy?" Sao mà hắn không biết quan hệ của Truy Phong với Ô Ô tốt lên như vậy từ khi nào ha?!

Truy Phong ngượng ngùng nói: "Ô Ô đáp ứng với ta là một khi tóm được Đoạt Thiên hiến tế xong sẽ chia cho ta một nửa may mắn."

Sở Diệp gật đầu, "Ra là vậy." Hắn nói mà, làm sao Truy Phong lại đột nhiên trộn lẫn vào một chỗ, hoá ra là tính toán cấu kết làm việc xấu với nhau mà.

"Mi biết vị trí của Đoạt Thiên không?" Sở Diệp hỏi. Thiên Nhàn Đảo hội tụ nhiều Hồn Vương như vậy, mà ai cũng muốn tóm lấy Đoạt Thiên, tuy nhiên vẫn chưa có người nào bắt được. Lúc trước rất nhiều Hồn Vương bị Đoạt Thiên gạt đi vào vùng biển cấm, tổng cộng thiệt hại tới mấy Hồn Vương doạ cho mấy Hồn Vương còn lại sợ hết hồn, e rằng trong thời gian ngắn cũng không còn ai dám hành động thiếu suy nghĩ nữa đâu.

Truy Phong gật đầu, "Biết chứ."

Sở Diệp bất ngờ, "Thiệt hả?"

Truy Phong đắc ý nói: "Vốn là không thể, nhưng mà gần đây ta lại thức tỉnh thêm một phần ký ức truyền thừa, có thể kích hoạt Huyết Mạch Truy Tung Thuật."

Lâm Sơ Văn luyện chế dược tề Bách Bảo Lưu Ly, Truy Phong cũng được chia một bình phẩm chất cực phẩm, sau khi uống xong tuy rằng cấp bậc không tăng nhưng lại cải thiện huyết mạch, ngoài ý muốn mở ra thêm một phần ký ức truyền thừa. Mày Sở Diệp giựt giựt, nghĩ thầm: Giữa thân nhân cùng huyết thống có thể dùng Huyết Mạch Truy Tung Thuật để lần theo dấu vết vị trí kẻ có quan hệ huyết thống khác. Chủ yếu được long phụ long mẫu sử dụng để tìm kiếm rồng con mất tích hoặc có quan hệ huyết thống giúp đỡ lẫn nhau, xài như Truy Phong hình như cũng được. Sở Diệp gật đầu, "Được được được, lọt sàng xuống nia, chúng ta đi kiếm tung tích Thương Lan Long đi."

Truy Phong gật đầu, vô cùng hưng phấn la lên: "Đi thôi, đi thôi."

Sở Diệp nhìn Truy Phong, thầm nghĩ: Có cần phải vui mừng như vậy không? Dù sao cũng chui ra từ một ổ mà! Quả nhiên tục ngữ nói đúng lắm mà, anh em chính là để bẫy nhau mà.

......

Sở Diệp cùng với Lâm Sơ Văn rời khỏi Thiên Nhàn Đảo, bay ra biển.

"Cấm địa Vân Lam?" Sở Diệp hỏi Truy Phong, "Mi xác định là chỗ này sao?"

Truy Phong gật đầu, "Không sai được!"

Cấm địa Vân Lam sương mù dày đặc cứ như mây mù, sau khi đi vào rất dễ bị mất phương hướng. Sở Diệp nhìn la bàn, "Không đúng nha!"

"Trên la bàn không có hiển thị gì hay sao?" Lâm Sơ Văn hỏi.

Sở Diệp lắc đầu, "Không phải, tuy rằng trong cấm địa có hải thú Vương cấp nhưng không thấy có Vương cấp hậu kỳ."

Truy Phong kiên định nói: "Chính là ở đây, ta không lầm đâu."

"Nếu không phải Truy Phong sai thì chính là Thương Lan Long sử dụng thủ đoạn đặc thù giấu giếm được." Từ khi Sở Diệp dùng la bàn này tới giờ chưa từng xảy ra sự cố nhầm lẫn nào đâu, nhưng nếu đối thủ là Thương Lan Long thì cũng không phải là không có khả năng xuất hiện vấn đề như vầy.

"Là bàn có vấn đề sao?" Lâm Sơ Văn lẩm bẩm.

Truy Phong xoay quanh, nói: "Không có gì đáng ngạc nhiên, Long tộc có một bộ Giải Giáp Chi Thuật có thể che giấu hơi thở một cách hoàn hảo, nguỵ trang thành yêu thú khác." Tuy rằng Long tộc cực mạnh nhưng cũng khiến bao nhiêu người thèm khát, Long tộc đã trưởng thành có sức chiến đấu kinh người nhưng rồng con lại không có bao nhiêu năng lực tự bảo vệ chính mình, mà bộ Giải Giáp Chi Thuật này cực kỳ thích hợp để rồng con sử dụng.

Sở Diệp gật đầu, "Rất có khả năng, vậy chúng ta vào đây đi." Nhiều Hồn Vương đang tìm kiếm Thương Lan Long trên Thiên Nhàn Đảo, nếu Thương Lan Long có thể trốn được đương nhiên phải có thủ đoạn.

Tiểu Thải bay đằng trước, không ngừng vỗ cánh xua tan sương mù. Cấm địa Vân Lam vô cùng rộng lớn, bước vô rồi nhìn thấy ngoài sương mù vẫn chỉ là sương mù, Tiểu Thải vừa mới xua tan một mảng sương mù thất thì, sau lưng sương mù ngay lập tức tụ lại, càng đi sâu vào trong càng khó phân biệt phương hướng. Sở Diệp ngồi trên lưng Truy Phong bay trong sương mù suốt hơn bốn tiếng cũng âm thầm sốt ruột. "Chừng nào tới vậy?" Sở Diệp hỏi.

"Ngay đằng trước kìa, ta cảm giác được hơi thở của tên khốn Đoạt Thiên kia rồi."

Sở Diệp trợn mắt, "Hai tiếng trước mi cũng nói y chang vậy á, kết quả chỉ kiếm ra một miếng vảy hà."

Truy Phong mắc cỡ cười cười, "Ai biết tên Đoạt Thiên kia lại gian trá vậy đâu."

Trước đó Truy Phong phát hiện được tung tích Đoạt Thiên kết quả lại đụng độ Xú Khí Ngư bao vây tấn công. Loài cá này khi gặp nguy hiểm sẽ phun ra mùi hôi rồi nhân cơ hội đó bỏ chạy, loại công kích này không có nguy hiểm gì, nhưng mà... quá trời thúi luôn á. Xém chút nữa Sở Diệp bị xông chết luôn rồi, tiểu hồ điệp bị xông cho đầu váng mắt hoa, Tiểu Bạch với tiểu hồ ly còn thảm hại hơn, mũi hai đứa nó tương đối nhạy nên bị xông tới mức liên tục ói mửa.

"Ngay ở đây nè, phong toả chỗ này lẹ lên." Truy Phong la lên.

"Mi chắc chưa?" Trước đó Truy Phong cũng kêu bố trí một trận pháp bao vây, kết quả lại tự bao vây cả đám trong đó luôn, lúc đụng phải Xú Khí Ngư công kích không tài nào trốn ra được.

Hai mắt Truy Phong sáng ngời, "Lần này tuyệt đối không sai, tên khốn Đoạt Thiên chắc chắn trốn ở chỗ này."

Sở Diệp nghe vậy nhanh chóng bố trí một trận pháp bao vây.

"Chỗ này là ổ của Tử Điện Man nè!" Có thể là cảm nhận được hơi thở của trận pháp, vô số Tử Điện Man bắt đầu tràn ra bỏ trốn, lại đụng phải trận pháp dội ngược trở về.

Sở Diệp hỏi Truy Phong: "Chỗ này đúng không?"

Truy Phong gật đầu, "Chính là ở đây, tên khốn Đoạt Thiên này cảm nhận được hơi thở của trận pháp bao vây, nhận ra được bản thân mình bị mắc kẹt ở đây cho nên mới xách động Tử Điện Man tấn công trận pháp, quả nhiên tên khốn này bị thương rất nghiêm trọng."

Vô số Tử Điện Man hội họp bắt đầu thả ra vô số tia sét. Khi Tử Điện Man gặp nguy hiểm sẽ thả ra sức mạnh sấm sét để đánh lui kẻ địch. Đại khái là đàn Tử Điện Man này cảm nhận được uy hiếp cho nên bắt đầu thả ra vô số tia sét. Vô số lực lượng sấm sét kết thành một nùi, lực sát thương vô cùng dữ dội, Sở Diệp gấp rút bày thêm một trận phòng hộ thật mạnh. Dòng điện do mấy chục con cá chình điện Huyền cấp phóng thích ra là đã có thể uy hiếp được hải thú Vương cấp, vậy mà trong đám cá chình này còn trộn lẫn mấy con Vương cấp, dòng điện nó phóng ra càng thêm khủng bố. Trận phòng hộ Sở Diệp bố trí liên tục bị đánh nát, Sở Diệp phải gia cố liên tục không ngừng nghỉ.

"Cứ tiếp tục vầy hoài là không được đâu!" Cuối cùng Sở Diệp cũng hiểu tại sao Thương Lan Long lại chọn chỗ này. Cứ đâm đầu vào đây, không cẩn thận e rằng sẽ bị điện giật thành than cốc cho coi. Sở Diệp hít sâu một hơi, lại bày thêm mấy tầng trận pháp phòng hộ, hắn chính là thiên tài trăm năm hiếm thấy, quyết không thể biến thành than cốc thảm vậy đâu.

Tiểu Thải vỗ cánh, kiêng kị nói: "Chúng ta có nên rời khỏi đây trước hay không?"

Sở Diệp ngượng ngùng, "Sợ là không được nữa rồi." Lúc vào đây để tránh cho Thương Lan Long chạy thoát hắn đã bày ra trận pháp bao vây cực mạnh, trận pháp này cũng nhốt luôn bọn họ trong đây rồi. Đương nhiên gỡ trận pháp ra cũng được, nhưng mà cứ như vậy Thương Lan Long chắc chắn sẽ nhân cơ hội trốn thoát.

Tiểu hồ ly phe phẩy đuôi, sử dụng ảo thuật phối hợp với Tiểu Thải. Vô số Tử Điện Man bị cuốn vào trong ảo ảnh, bắt đầu giao phối từng cặp, cứ như vậy cá chình còn phóng sấm sét trở nên ít hơn nhiều.

Truy Phong lắc đầu, nhịn không được nói: "Đám cá chạch này ngu quá! Một chút mê hoặc cũng chịu không nổi, Đoạt Thiên cũng quá sa đoạ rồi mới nguỵ trang giống loài ngu si cỡ này."

Sở Diệp nhìn tình hình nóng bỏng trước mặt cũng nhịn không được đỏ mặt. "Truy Phong, mau cảm nhận coi Đoạt Thiên đang ở đâu đi." Sở Diệp nói.

Công kích sấm sét trở nên yếu bớt, áp lực của Truy Phong cuối cùng cũng giảm bớt. Truy Phong đột nhiên kích động la lên: "Ta cảm giác được rồi, ở đằng đó."

Linh hồn lực Sở Diệp rà quét qua đàn Tử Điện Man, hơi thở toàn bộ Tử Điện Man hầu như y chang nhau, "Con nào vậy?"

Truy Phong gắt gỏng: "Nhận không ra."

Toàn bộ cá chình trộn vào thành nùi, không ngừng thay đổi vị trí, Truy Phong còn phải chống cự lại công kích của cá chình, không có cách nào dùng hết sức để phân biệt.

"Ta nhìn thấy có một con khá ú, có phải là nó hay không?" Sở Diệp hỏi.

"Đúng đúng đúng, tên khốn Đoạt Thiên chính là bụng không đáy, chắc chắn sẽ ú ù." Truy Phong kích động nói.

Sở Diệp cảm giác được sau khi Truy Phong vừa nói xong, hơi thở của một con "cá chình điện" bỗng dao động kịch liệt.

"Đoạt Thiên, quả nhiên huynh ở đây nha, tên khốn nạn như huynh không ngờ cũng có ngày hôm nay ha, đã vậy còn nguỵ tràng thành cá chình, thân là Long tộc cao quý vậy mà nguỵ trang thành cá chình, thể diện Long tộc đều bị huynh quăng mất rồi." Truy Phong nở nụ cười xấc xược.

Sở Diệp trợn trắng mắt, cảm thấy Truy Phong cười thế này cứ y chang như giọng cười của vai phản diện vậy á. Sở Diệp nhìn la bàn, một đốm sáng trên la bàn bỗng đột ngột sáng lên. Sở Diệp nhìn la bàn, nghĩ thầm: Quả nhiên truóc đó Thương Lan Long qua mặt được la bàn.

"Truy Phong, con rồng khuyết tật như mi không ngờ lại đuổi được tới đây."

Truy Phong giận dữ la hét: "Mi mắng ai đó hả? Mi coi lại bộ dạng của mi bây giờ đi, không biết mắc cỡ còn chửi ta là con rồng khuyết tật nữa chớ!" Truy Phong phóng uy áp, vô số cá chình điện cảm nhận được Long uy bắt đầu điên cuồng phát động công kích về phía Truy Phong. Cũng may Truy Phong là Long tộc, da thô thịt dày nên không sợ đòn tấn công của cá chình điện, chỉ là ứng phó mệt mỏi khi phải đối mặt với công kích sấm sét che trời lấp đất kéo tới.

Sở Diệp cau mày, "Truy Phong, mi cũng biết Huyễn Hoá Chi Thuật phải không? Không bằng mi cũng dứt khoát biến thành cá chình điện luôn đi." Mắt Tử Điện Man không tinh, chỉ cần biến thành Tử Điện Man là có thể tránh được công kích.

Vẻ mặt Truy Phong nghiêm túc nói: "Nói giỡn gì vậy, làm sao ta lại có thể biến thành cá chình điện giống tên vô dụng Đoạt Thiên không có tiền đồ kia chớ? Tôn nghiêm của Long tộc không thể bị xâm phạm."

Sở Diệp: "....." Truy Phong lời lẽ chính trực nghiêm túc vậy chẳng lẽ không biết Huyễn Hoá Chi Thuật?

Hình như cảm nhận được suy nghĩ của Sở Diệp, Truy Phong kích động nói: "Ngươi nghĩ tầm phào gì đó, ta là vì tôn nghiêm của Long tộc, tôn nghiêm đó."

Sở Diệp: "....." Nếu chỉ vì tôn nghiêm, cần gì phải vậy? Tôn nghiêm lại không thể làm cơm ăn nha.

Tử Điện Man bị Đoạt Thiên âm thầm khuyến khích nên kết thành một nùi, liên tục phóng sấm sét, nước biển bị sấm sét thiêu đốt bắt đầu nóng dần lên.

Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, "Không còn cách nào khác, giết hết đàn Tử Điện Man đi." Đoạt Thiên cứ xen lẫn trong đàn Tử Điện Man, mà bọn họ vừa phát ra công kích là lập tức khiến cho đàn Tử Điện Man phản công hà.

Sở Diệp gật đầu, "Được."

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro