CHƯƠNG 318 THAO TRƯ* (HEO HÁU ĂN)

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Hai ngày sau có mấy người khách từ Trùng Cốc tới Thiên Hà hoa lâm gặp Sở Diệp. Trên mình mấy người này bám hoa hoè loè loẹt đủ loại côn trùng y chang như mặc bộ quần áo côn trùng, chỉ còn chừa ra bên ngoài hai con ngươi, nhìn qua cực kỳ quái dị.

Lâm Sơ Văn đổi một bình Dệt Hồn dược tề lấy năm con Thí Hồn Trùng, hai con Bách Bảo Dược Trùng.

"Hồn Sủng này của Sở thiếu thực lực ghê gớm nha!" Một người bò cạp bò khắp người nói.

"Đạo hữu quá khen." Ngữ khí đối phương rất bình thản nhưng Sở Diệp lại nghe ra giọng điệu chế nhạo khiến người ta ớn lạnh hà. Sở Diệp nhìn người bò cạp, phát hiện có mấy con bò cạp trên người gã vốn tiếng tăm lừng lẫy nằm trong bảng Trùng Độc, âm thầm đổ mồ hôi giùm người ta luôn. Một khi mà mấy con côn trùng này bị kích thích cắn cho ký chủ của mình một ngụm cũng không biết mấy người đầy côn trùng này có thể đi báo danh dưới địa phủ luôn hay không nữa.

Người bò cạp cười nói: "Kim Sí Ong đứng hàng thứ bảy trong bảng xếp hạng Linh Trùng, cũng là Hồn Thú cực kỳ lợi hại, con này của Sở thiếu cấp bậc cũng cao đó, chỉ là huyết mạch hơi kém một chút thôi."

Sở Diệp gật đầu, "So sánh với Kim Sí Ong chân chính đúng là kém hơn." Mấy năm nay Tiểu Ngân vẫn luôn dùng đủ loại dược tề tăng trưởng huyết mạch, huyết mạch cũng cải thiện được rất rõ rệt. Tuy nhiên vì giới hạn bởi điều kiện bẩm sinh cho nên vẫn kém hơn nhiều so với Kim Sí Ong chân chính.

"Trùng Cốc của ta có bộ vỏ Kim Sí Ong lột." Người bò cạp nói.

Sở Diệp nheo mắt hỏi: "Cấp nào rồi?"

"Vương giai bát cấp!" Người bò cạp nói.

Sở Diệp nheo mắt, khá động lòng, hồi trước Tiểu Ngân từng luyện hoá một cái xác Kim Sí Ong lột rồi nhưng cái xác ong kia cấp bậc quá thấp, nhưng xác Kim Sí Ong Vương giai bát cấp lột giá trị không thấp chút nào, "Các ngươi muốn đổi cái gì?"

"Gói dịch vụ thăng cấp!" Người bò cạp nói.

Sở Diệp ngẫm nghĩ, hỏi: "Xác ong có còn tinh hạch không?"

Người bò cạp lúng túng trả lời: "Không còn."

Sở Diệp cười cười, "Nếu vậy thì phải bù thêm hai mươi con Bách Bảo Dược Trùng."

Người bò cạp cau mày, "Mười con thôi, Bách Bảo Dược Trùng khó gây giống lắm, Trùng Cốc của ta cũng không có được mấy con."

"Mười tám con, gói dịch vụ của chúng ta cũng không rẻ."

"Mười lăm con."

"Mười sáu con."

Sở Diệp nhếch môi, nói: "Chốt kèo."

......

Trùng Cốc nhanh chóng đã đưa tu sĩ sắp sửa đột phá tới, Sở Diệp còn tưởng sẽ gặp được người toàn côn trùng bu, không ngờ lại là nhóc mập có diện mạo bình thường, nhìn cực kỳ hiền lành vô hại, khá giống công tử nhà giàu, Sở Diệp không khỏi ngạc nhiên.

"Thơm quá hà!" Truy Phong vừa nói vừa nhìn nhóc mập mới tới.

Lâm Sơ Văn nhìn nhóc mập, cảm giác Thương Lan Long trong biển ý thức ngo ngoe rục rịch, nhóc mập chắc là ăn uống đủ loại linh dược từ nhỏ tới lớn, toàn thân cứ như là viên Đại Bổ Hoàn di động, ăn cái là bổ lắm luôn.

"Đây là thiếu chủ Mộ Dung Nhạc của Trùng Cốc chúng ta."

Sở Diệp gật đầu, thầm nghĩ: Trung Cốc thiếu chủ nha! Lại là con nhà tu nữa nè! Mộ Dung Nhạc nhìn qua khoảng mười sáu mười bảy tuổi, trắng trẻo mập mạp, xinh đẹp đáng yêu, nhìn qua khá lạc lõng so với các tu sĩ Trùng Cốc thích "ăn mặc lố lăng". "Bạn nhỏ này, cậu muốn đột phá Hồn Vương thế nào? Là thăng cấp Hồn Sủng có sẵn thành Vương thú hay khế ước một con Vương thú?" Sở Diệp hỏi.

Nhóc mập không cần nghĩ ngợi trả lời: "Ta muốn thăng cấp Hồn Sủng có sẵn lên Vương cấp." Nhóc mập vừa dứt lời, mấy tu sĩ theo cậu ta tới đều hiện rõ vẻ thất vọng trên mặt.

Sở Diệp nhìn sắc mặt mấy người cũng nghi hoặc trong bụng, rất nhiều con nhà tu đều sẽ chọn trực tiếp khế ước Vương thú, với địa vị Thiếu Cốc chủ nhóc mập muốn kiếm Vương thú khế ước cũng không phải việc khó khăn gì, nhưng nhìn sắc mặt của mấy người theo bảo vệ chẳng lẽ Hồn Sủng của vị Thiếu Cốc chủ này có vấn đề gì hay sao?! "Hồn Sủng mà ngươi muốn thăng cấp đâu?"

Trên mặt nhóc mập hiện lên nụ cười, một con Heo trắng bé xíu xuất hiện trên tay nhóc mập.

Sở Diệp đầu đầy vạch đen, nói: "Đây là..." Một con heo? Heo trên tay nhóc mập chỉ có kích thước bằng hai nắm tay, trắng trẻo mập mạp, nhìn sao cũng giống y chang như mấy con heo cảnh bé xíu của mấy nữ tu sĩ. Sở Diệp cau mày, thắc mắc đầy bụng, là Thiếu Cốc chủ của Trùng cốc sao Hồn Sủng lại là con heo này vậy, hình như không ổn lắm đúng không? Heo trắng nhỏ cử động cơ thể, rầm rì lẩm bẩm, nhìn sao cũng thấy dễ thương, như người ta thường nói, chọn thú cảnh thì chọn dễ thương, chọn Hồn Sủng thì chọn lợi hại. "Hồn Sủng ngươi muốn thăng cấp là con này? Có muốn suy nghĩ lại không?" Sở Diệp hít sâu một hơi, nói.

"Đúng đó! Thiếu chủ, hay là ngài nghĩ lại đi."

Nhóc mập kiên định lắc đầu, "Không cần, ta muốn heo mập này!"

Sở Diệp hơi tò mò: "Đây là chủng loại heo gì? Có tác dụng gì không? Heo bình thường chắc chắn không thể nào tu luyện được tới Chiến Tướng cửu giai đâu."

Một tu sĩ của Trùng Cốc bất đắc dĩ trả lời: "Chúng ta cũng không biết đây là giống heo gì, cực kỳ háu ăn, ngoại trừ ăn cũng không thấy có tác dụng gì nữa."

Sở Diệp thắc mắc: "Rất háu ăn? Chỉ vậy thôi?"

"Chỉ vậy thôi." Tu sĩ Trùng Cốc bất đắc dĩ trả lời.

Nhóc mập ôm heo trắng nhỏ dụi dụi, nói: "Ta thích nhất bé mập này, ta chỉ có mỗi một con Hồn Sủng là bé mập này thôi."

Sở Diệp nhìn nhóc mập, hỏi: "Ngươi chỉ có một con Hồn Sủng này thôi?"

Nhóc mập gật đầu, "Đúng vậy."

Bản thân là Thiếu Cốc chủ của Trùng Cốc không ngờ khế ước thú lại chỉ có một con heo thảm vậy luôn! Ít nhiều gì cũng nên khế ước thêm mấy con trùng nữa đi chứ! Sở Diệp nhìn về phía mấy tu sĩ Trùng Cốc, mấy tu sĩ này liền tránh ánh mắt của Sở Diệp.

"Cốc chủ cũng một mực kiếm Hồn Sủng cho Thiếu Cốc chủ, rốt cuộc đều bị con heo này ăn sạch." Một tu sĩ bất đắc dĩ nói. Phải biết là mấy con non Hồn Sủng Cốc chủ kiếm cho Thiếu Cốc chủ đều là Hồn Sủng thượng phẩm không đó! Là thứ mà rất nhiều Hồn Sủng Sư ở Trùng Cốc không phải cứ muốn là có đâu. Hồn Sủng thượng phẩm quý giá vậy đó mà lại vô bụng con heo này hết rồi, phí phạm của trời quá mà. Nói mới thấy kỳ lạ, con heo này ăn luôn mấy con Trùng Độc kịch độc mà nó cũng không bị trúng độc chết. "Thiếu chủ, ngài vẫn có thể tiếp tục bồi dưỡng nó, sau đó lại khế ước một con Hồn Sủng khác cũng được mà!"

Nhóc mập lắc đầu, "Không cần đâu, ngoài bé mập này ra ta không cần cái gì nữa hết á."

Sở Diệp: "....." Đây là đam mê kỳ quái gì vậy he! Vì một con heo mà từ bỏ cả cánh rừng, đây chắc chắn là tình yêu đích thực rồi! Sở Diệp thắc mắc hỏi nhóc mập: "Tại sao ngươi lại coi trọng Hồn Sủng này vậy?"

Mộ Dung Nhạc đắc ý nói: "Ước mơ của ta là nếm thử thức ăn ngon khắp thiên hạ, nhưng mà khẩu vị của ta có hạn, sau khi khế ước bé mập ta muốn ăn cái gì thì cứ ăn cái đó, muốn ăn nhiều ít gì cũng được, theo ta thấy bé mập là Hồn Sủng tốt nhất."

Sở Diệp: "....." Quả nhiên củ cải rau xanh, mỗi người mỗi sở thích, vốn dĩ Sở Diệp cho rằng Trầm Vân Quy của Cung Thần đã đủ xỏ lá rồi, giờ thấy con heo này cũng chỉ có hơn chứ không kém! Mấy tên con ông cháu cha xỏ lá này quả nhiên người này ghê hơn người kia mà.

Mấy Hồn Sủng Sư bên cạnh nhóc mập mặt mày tái mét. Nhóc mập lại càng kiêu ngạo: "Sở tiền bối có biết không, sau khi ta khế ước bé mập thì ta có ăn gì đi nữa cũng không mập lên."

Sở Diệp nhìn khuôn mặt tròn trịa của nhóc mập, cảm thấy lời nhóc mập nói hình như còn phải thương thảo lại.

Nhóc mập thấy Sở Diệp không tin, vội vàng nói: "Sở tiền bối không biết chứ hồi trước ta nặng hơn trăm rưỡi ký, hiện giờ chỉ còn bằng phân nửa lúc đó thôi á."

Sở Diệp: "....." Tính ra thì con heo nhỏ này cũng lợi hại nha, có lẽ những nữ Hồn Sư vừa thích ăn lại còn thích đẹp chắc đều sẽ thích nó đây.

"Không phải Trùng Cốc đều khế ước với côn trùng sao?" Sở Diệp khó hiểu hỏi.

Một Hồn Sủng Sư bất đắc dĩ giải thích: "Sở tiền bối không biết rồi, lúc ban đầu con heo này cũng là côn trùng đó." Trùng Cốc có một cái Trùng Điện, trong Điện có một số trứng trùng được các đời Hồn Sủng Sư Trùng Cốc bắt được để đó, lúc Mộ Dung Nhạc vào Trùng Điện đã sinh ra cộng hưởng với một trứng trùng nên thành lập khế ước. Thực ra trứng trùng như vậy lai lịch cũng sẽ không tầm thường, nó được tìm ra từ trong một di tích, ban đầu người Trùng Cốc cũng không xác định được lai lịch của nó nên gửi gắm rất nhiều kỳ vọng, chỉ là sau này khi phát hiện trứng trùng này nở thành con heo ngoại trừ ăn chẳng còn tác dụng gì khác nữa nên dần dần trở nên thất vọng với nó rồi.

Nhóc mập ôm bé mập, cười nói: "Ta cực kỳ ghét côn trùng, cho nên bé mập có thể biến thành heo ta thực sự rất vui mừng."

Sở Diệp: "....." Là Thiếu Cốc chủ Trùng Cốc vậy mà lại ghét côn trùng, cũng không biết diện tích bóng ma tâm lý của Cốc chủ Trùng Cốc này lớn bao nhiêu nữa.

Ô Ô tựa vào vai Lâm Sơ Văn, nói: "Con heo này e là Thao Trư rồi."

Một tu sĩ Trùng Cốc ngạc nhiên mừng rỡ hỏi Ô Ô: "Ô Ô đại nhân biết lai lịch của con heo này hả?"

Ô Ô gật đầu, "Không xê xích lắm, con heo này chắc là dòng dõi Thao Thiết của phân nhánh Long tộc, nó có thể cắn nuốt thiên địa đó."

Mấy tu sĩ Trùng Cốc nghe vậy trên mặt hiện lên vẻ ngạc nhiên mừng rỡ.

Sở Diệp bất ngờ hỏi Ô Ô: "Lợi hại vậy hả?" Không nhìn ra nha!"

Ô Ô lắc đầu, "Chỉ là trên lý thuyết thôi."

"Trên lý thuyết? Sao lại nói vậy?" Một tu sĩ Trùng Cốc thành khẩn hỏi.

Ô Ô gật gù nói: "Thao Trư phải tới Hoàng cấp mới có thể dần dần hiện ra ưu thế sức mạnh cắn nuốt của bản thân, nhưng muốn bồi dưỡng được Thao Trư phải bỏ ra cái giá trên trời, nếu ta đoán không sai thì chỉ bồi dưỡng Thao Trư tới Chiến Tướng cửu giai thôi đã tiêu phí khổng lồ rồi?"

Mấy vị tu sĩ Trùng Cốc đưa mắt nhìn nhau, quả thực bồi dưỡng được Thao Trư tới Chiến Tướng cửu giai đã tiêu phí vô số tài nguyên trên trời báu vật dưới đất rồi.

"Muốn bồi dưỡng được Thao Trư được tới Hoàng cấp tài nguyên tiêu hao càng gấp mấy trăm lần so với Chiến Tướng kỳ."

Mấy tu sĩ Trùng Cốc nghe vậy tái mét mặt mày, con Thao Trư này hiện giờ đã đủ khó nuôi rồi, nếu lại tiêu phí thêm gấp mấy trăm lần, vậy...e rằng Trùng Cốc có lẽ nuôi không nổi.

Ô Ô đập đập cánh, nói với nhóc mập, "Nếu Thao Trư mà tiến vào Vương cấp lượng ăn uống sẽ tăng gấp mấy lần, không dễ nuôi đâu!"

"Thiếu chủ, nếu không..."

Mộ Dung Nhạc chắp tay sau lưng, kiên quyết lắc đầu, "Bé mập ăn uống càng nhiều là chuyện tốt mà."

Ô Ô: "....." Tên nhóc mập này thật sự là không biết nên không sợ mà, chờ nhóc con này trở thành kẻ nghèo rớt mồng tơi lúc đó mới biết thế gian hiểm ác.

Mộ Dung Nhạc hiếu kỳ nhìn Ô Ô, rồi khen: "Quạ đen đại nhân hiểu biết thật sâu rộng!"

Quạ đen đắc ý, "Không dám, không dám, bổn quạ bác học đa tài vậy thôi."

"Môi Vận Quạ đều có kiến thức rộng rãi vậy sao?" Mộ Dung Nhạc hỏi.

Quạ đen ngạo nghễ nói: "Bổn quạ đương nhiên là không giống với Môi Vận Quạ bình thường rồi."

Mộ Dung Nhạc tiếc nuối nói: "Vậy thì tiếc ghê, ta vốn đang nghĩ nếu Môi Vận Quạ nào cũng giống các hạ thì ta cũng đi kiếm một con khế ước đó."

Sở Diệp: "....." Mộ Dung Nhạc đã khế ước một con heo rồi, nếu mà khế ước thêm một con Môi Vận Quạ sợ là Cốc chủ Trùng Cốc tức thăng thiên luôn quá.

Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, nói với Mộ Dung Nhạc: "Thiếu Cốc chủ đã nghĩ kỹ chưa? Vẫn quyết định thăng cấp cho con heo này?"

Mộ Dung Nhạc gật đầu, "Đúng vậy, ta không có kỳ vọng to lớn muốn tranh giành quyền bá chủ thiên hạ, ta chỉ muốn nếm thử món ăn ngon khắp thế giới, chờ bé mập thăng cấp Vương giai ta sẽ cùng nó chu du khắp các đảo, nếm thử món ăn ngon khắp mọi nơi."

Sở Diệp: "....." Theo đuổi của Thiếu Cốc chủ này rất tuyệt nha, người sống trên đời vẫn nên nghe theo lòng mình là hay nhất. "Thiếu Cốc chủ nhất định sẽ trở thành chuyên gia ẩm thực..."

Mộ Dung Nhạc hai mắt sáng long lanh nói: "Chuyên gia ẩm thực, ta thích cách xưng hô này."

Sở Diệp vừa nói vừa nhận được truyền âm từ tu sĩ Trùng tộc, đối phương nhờ hắn giúp đỡ khuyên nhủ nhóc mập. Sở Diệp trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Bọn họ chỉ phụ trách gói dịch vụ thôi, về phần người sử dụng gói dịch vụ muốn dùng thế nào là chuyện riêng của đối phương, đối phương thích thăng cấp cho một con heo thì cứ thăng cấp cho con heo thôi, thích thăng cấp cho con lừa thì cứ thăng cấp cho lừa, không có liên quan gì tới bọn họ. Mấy người Trùng Cốc chắc cũng cố gắng khuyên nhủ vị Thiếu Cốc chủ này "cải tà quy chính" nhiều lần lắm rồi nhưng phỏng chừng cũng không có hiệu quả gì đâu.

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃

*Thao Trư (饕猪): Heo háu ăn, tham ăn (như Thao Thiết_饕餮)


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro