CHƯƠNG 323 ĐẠI HỖN CHIẾN (2)

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Một tia sáng đen nhánh đánh thẳng vào đầu Xích Huyết Giao, trên đầu Xích Huyết Giao nhiều thêm một vết thương sâu tới tận xương. Một luồng linh khí giáng xuống phía Xích Huyết Giao, cánh Mộc Tiên Điểu vừa quạt một cái linh khí vốn sẽ rớt xuống người Xích Huyết Giao đều bị Mộc Tiên Điểu cắt đứt. Mộc Tiên Điểu hấp thu toàn bộ linh khí vốn thuộc về Xích Huyết Giao xong cực kỳ hưng phấn hót gù gù. Phóng thích linh khí chính là Tiên Linh Thú, Tiên Linh Thú có thể phóng thích tiên linh khí, luồng linh khí này vừa có thể dùng để trị thương vừa có thể bổ sung tiêu hao.

Mộc Tiên Điểu quay về phía Xích Huyết Giao hút mạnh một hơi, linh khí trong cơ thể Xích Huyết Giao bị cưỡng chế rút ra một phần, xong Mộc Tiên Điểu quay về phía Tiểu Bạch thở ra một hơi. Trong khoảnh khắc thực lực Tiểu Bạch bành trướng, Xích Huyết Giao lại suy yếu đi nhiều, bên này giảm bên kia tăng tình trạng Xích Huyết Giao càng suy yếu hơn nữa.

"Gù gù."

"Quạ quạ."

Mộc Tiên Điểu với Ô Ô bay lượn lung tung khắp nơi, nơi nào tụi nó bay qua là chỗ đó gà bay chó sủa.

"Không ngờ Lâm Sơ Văn lại khế ước tới hai con thuộc loài chim, một con nhìn thì giống bồ câu, một con nhìn thì giống quạ đen mà bồ câu không giống bồ câu, quạ đen cũng không giống quạ đen."

"Hai con chim Lâm Sơ Văn khế ước đều không đơn giản đâu!"

"Con bồ câu đó rốt cuộc là giống gì vậy?"

"Hình như ta từng gặp con chim bồ câu đó rồi."

"Hồi trước con chim bồ câu đó thường xuyên đi mua rượu với con quạ đen kia mà."

......

Lạc Yên nhìn con chim bồ câu do Mộc Tiên Điểu biến thành, trong mắt hiện lên chút mới lạ, "Ca, đó là Hồn Thú gì vậy ha?"

Lạc Phong lắc đầu, "Không biết, nhưng mà nó cũng là Vương thú đó, thực lực chắc cỡ lục giai."

Lạc Yên giật mình, "Vương thú lục giai, con bồ câu này ghê gớm vậy sao?"

Lạc Phong hít sâu một hơi, "Nó cũng không phải là bồ câu gì đâu, chắc là Hồn Thú loại phụ trợ giống như Tiên Linh Thú á."

Lạc Yên nhịn không được la lên: "Không ngờ Lâm Sơ Văn còn có Hồn Thú lợi hại vậy luôn nha."

Lạc Phong gật đầu, "Quả thật khiến cho người ta bất ngờ mà." Nhắc tới Lâm Sơ Văn ai cũng chỉ để ý tới trình độ dược tề của đối phương, nhưng giờ xem ra mỗi một con Hồn Sủng của Lâm Sơ Văn đều không đơn giản nha. Hồn Sủng đặc thù có thể khống chế linh khí vô cùng hi hữu, kết quả vậy mà giờ lại xuất hiện tới hai con cùng lúc.

......

Với ánh mắt ngời sáng lóng lánh, Mộc Tiên Điểu bay vòng vòng quanh Tiên Linh Thú. Tiên Linh Thú nhìn qua khá giống như li miêu, cũng thích ăn linh khí giống như Mộc Tiên Điểu, trong mắt Mộc Tiên Điểu Tiên Linh Thú cực kỳ hấp dẫn. Mộc Tiên Điểu bay vòng vòng quanh Mộc Tiên Điểu, Tiên Linh Thú cũng nhìn chòng chọc Mộc Tiên Điểu, hai con Hồn Thú cứ giằng co như vậy.

Một con Ám Ảnh Bức bỗng nhiên lao xuống tiến hành đánh lén Thuý Vũ. Lực chú ý của Thuý Vũ đều dồn hết lên Tiên Linh Thú nên bất chợt bị Ám Ảnh Bức đánh lén không tránh khỏi hoảng loạn. Ngay khi Ám Ảnh Bức vừa mới tới gần Thuý Vũ liền bị đóng băng. Một con Lục Vĩ Băng Sương Loan Điểu bay lượn trên không trung, bởi vì sự xuất hiện của Băng Sương Loan Điểu mà độ ấm chiến trường bỗng nhiên hạ xuống mấy độ.

Chu Đông Nhi cau mày, "Băng Sương Loan Điểu, đây là..... Băng Thiên Dịch ra tay rồi!"

Chu Nguyên nhịn không được lên tiếng: "Nhân duyên của hai người này tốt bất ngờ luôn nha!"

"Băng Thiên Dịch nhúng tay như vầy là bình thường." Chu Đông Nhi nói. Lúc trước dược tề thuật của Băng Thiên Dịch bị phế mất rồi, nhờ Lâm Sơ Văn giúp đỡ nên mới khôi phục, đối với dược tề thuật như của Băng Thiên Dịch mà nói có thể coi như là ơn tái tạo.

Lâm Sơ Văn gật đầu chào với Băng Thiên Dịch, Băng Thiên Dịch cười khẽ. Sau khi Băng Thiên Dịch khôi phục sức mạnh dược tề vẫn luôn muốn báo đáp Lâm Sơ Văn nhưng vẫn mãi không tìm được cơ hội. Sở Diệp thấy thật cảm động khi nhìn thấy Băng Thiên Dịch, ở hiền gặp lành mà!

"Ta tới đây chỉ để tìm Bạch Hổ về, những người không liên quan không cần xen vào việc của người khác." Chước Nhật Thánh Tử lạnh lùng nói. Chước Nhật Thánh Tử không ngờ rằng gã ra tay với Sở Diệp lại khiến nhiều người xúm tới gây rối như vậy, đã vậy còn là mấy Vương giai sơ kỳ nữa chứ. Như bình thường Chước Nhật Thánh Tử hoàn toàn không thèm để ý mấy Hồn Vương bình thường này đâu, nhưng toàn bộ sự chú ý của Chước Nhật Thánh Tử đều bị Sở Diệp với Lâm Sơ Văn kiềm chế khiến đám Mộ Dung Nhạc lợi dụng được sơ hở. Trong điều kiện thực lực ngang nhau những Hồn Vương sơ kỳ này lại trở thành nhân tố có thể ảnh hưởng tới cục diện trận chiến. Nhìn thấy càng lúc càng có nhiều người tới phá rối Chước Nhật Thánh Tử cảm thấy cực kỳ căm phẫn nhưng lại không thể không thoả hiệp.

Với tư cách là Thánh Tử của học viện Diệu Nhật, bình thường nếu gã có đi sứ ở các thế lực nhỏ khác xung quanh đều là người đeo theo nịnh nọt. Đáng tiếc, Chước Nhật Thánh Tử lại tới Thiên Hải Vực, ánh hào quang của học viện Diệu Nhật còn chưa có chiếu rọi tới khắp vùng này đâu. Tu sĩ Thiên Hải Vực tuy rằng đoán được Chước Nhật Thánh Tử tới từ thế lực rất hùng mạnh nhưng cũng không có bất kỳ thể hội trực quan nào. Tu sĩ Thiên Hải Vực đánh nhau với hải thú suốt ngày nên đa số đều có phong thái dõng dạc, mà điệu bộ vênh váo hung hăng mấy nay của Chước Nhật Thánh Tử kiểu tu sĩ ở đây đều là con kiến đã đắc tội vô số người rồi.

"Bạch Hổ là của viện chúng ta nuôi dưỡng lại bất ngờ đi lạc, các vị không cần xen vào việc của người khác miễn cho tôn giả Hoàng cấp học viện chúng ta tới đây, hại người hại mình." Một Hồn Vương bát giai lạnh lùng nói. Không chỉ có Chước Nhật Thánh Tử cực kỳ căm phẫn mà mấy Hồn Vương theo tới đây cũng vậy. Là Hồn Vương của học viện Diệu Nhật xưa giờ hễ đi ra ngoài đều được người khắp mọi nơi giành nhau lấy lòng.

Lần này mấy Hồn Vương cùng đi theo Chước Nhật Thánh Tử cũng chỉ vì muốn lượn lờ cho quen mặt trước mặt Thánh Tử mà thôi, ban đầu còn tưởng chuyến công tác này nhẹ nhàng béo bở, kết quả đám điêu dân hoang dại ở Thiên Hải Vực này từng người không biết sống chết, dám động thổ trên đầu thái tuế.

Lâm Mộng Dung cau mày, hít sâu một hơi, "Sao lại có thể như vậy?" Lâm Mộng Dung còn tưởng với lực lượng của Chước Nhật Thánh Tử với đoàn người sáu Hồn Vương là có thể lấy tư thái dễ như bỡn san bằng Sở Diệp với Lâm Sơ Văn, kết quả lại giằng co thành ra thế này. Bên Chước Nhật Thánh Tử còn có hai Vương giai hậu kỳ nhưng hình như cũng không chiếm được ưu thế nào. Nhân số Chước Nhật Thánh Tử vẫn luôn không thay đổi, còn phía Sở Diệp với Lâm Sơ Văn lại có người ùn ùn bất tận gia nhập. Hồn Vương phía Chước Nhật Thánh Tử chắc hẳn không dốc hết sức nhưng bên Sở Diệp với Lâm Sơ Văn cũng đồng dạng chưa ra hết sức. Cung Khiếu vẫn còn chưa ra tay đâu, ổng chính là Hồn Vương cửu giai đó! Cung Thần cũng đã dính vào rồi, rất có thể Cung Khiếu cũng sẽ nhúng tay.

......

Mấy Hồn Vương mắt điếc tai ngơ trước lời lẽ của Chước Nhật Thánh Tử. Thực ra đám người Cung Thần cũng không có ai bị ngu, lúc ra tay cũng đã cân nhắc hết trơn hết trọi rồi. Dù cho tôn giả Hoàng cấp có ghê gớm tới đâu đi chăng nữa thì ở đây cũng là Thiên Hải Vực, tục ngữ có câu 'phép vua thua lệ làng', dù cho có là tôn giả Hoàng cấp cũng không có cách nào vượt cõi qua đây, chỉ cần đóng cửa Truyền Tống Trận thì cho dù có là tôn giả Hoàng cấp cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn mà thôi.

Tiểu Bạch phấn khích giao đấu với Xích Huyết Giao, vung móng vuốt một cái đã xé mở ra một vòng xoáy đen kịt, Xích Huyết Giao bị cuốn vào vòng xoáy Thời Không Phá Diệt, trực tiếp ngỏm củ tỏi. Huyết mạch của Ma Hùng với Lôi Sư bình thường, chết thì cứ chết thôi, nhưng Xích Huyết Giao đã là Vương giai thất cấp, tuy rằng huyết mạch không phải là hạng nhất nhưng đã bồi dưỡng tới Vương giai hậu kỳ thật sự không dễ, nó chết rồi Chước Nhật Thánh Tử thật sự tiếc nuối. Chẳng qua đều là Hồn Sủng cấp dưới nên Chước Nhật Thánh Tử cũng chỉ đau lòng trong chốc lát mà thôi.

"Thời Không Diệt Trảm, là tuyệt kỹ của tộc Bạch Hổ." Chước Nhật Thánh Tử nhìn Tiểu Bạch, thần thái khác thường nở rộ trong mắt. Thời Không Phá Diệt Trảm là tuyệt kỹ truyền thừa của tộc Bạch Hổ, nói chung chỉ có Bạch Hổ thuần huyết mới có thể thức tỉnh, Bạch Hổ bình thường thì phải lên tới Hoàng cấp mới có thể khống chế được. Chước Nhật Thánh Tử là Thánh Tử học viện Diệu Nhật, nhưng học viện lại có tổng cộng tới mười hai vị Thánh Tử nên cạnh tranh cực kỳ khốc liệt. Mười hai vị Thánh Tử đều là ứng cử viên cho chức Viện chủ tương lai, trong mười hai người chỉ có một người có thể bộc lộ tài năng, Chước Nhật Thánh Tử đứng đầu danh sách tất cả các Thánh Tử nhưng muốn kế thừa vị trí Viện chủ vẫn rất khó khăn, mà nếu có thể khế ước được Bạch Hổ thì Chước Nhật Thánh Tử lại có thêm mấy phần lợi thế khống chế Thánh Viện.

Tiểu Bạch cạp xác Xích Huyết Giao vung về phía quạ đen, "Ô Ô, huyết tế nè!"

Ô Ô hào hứng dang rộng đôi cánh lao tới, trực tiếp quăng xác Xích Huyết Giao vào trong đỉnh hiến tế, dang rộng cánh bắt đầu triển khai nghi thức huyết tế qua loa. Một trận pháp huyết tế xuất hiện từ trong đỉnh hiến tế, Ô Ô bị trận pháp huyết tế bao phủ. Được trận pháp hiến tế làm nổi bật khiến hơi thở Ô Ô càng trở nên thần bí khó lường. Khi nghi thức hiến tế diễn ra thi thể Xích Huyết Giao nhanh chóng co lại, hoá thành từng cụm vận mệnh.

"Nhãi ranh, ngươi dám!" Cổ Đồng, chủ nhân của Xích Huyết Giao, vô cùng căm hận chửi rủa. Cổ Đồng không bao giờ ngờ rằng Hồn Sủng của mình vậy mà lại chết đi trong chuyến đi lần này, đối phương ấy vậy mà lại còn muốn tiến hành hiến tế ngay trước mắt mình, quá kiêu ngạo, quá ngông nghênh rồi.

Với sự chủ trì của Ô Ô, hiến tế sinh ra lực lượng vận mệnh, lực lượng này nhanh chóng chuyển giao cho từng Hồn Sủng phe ta. Nhờ sự gia trì của lực lượng vận mệnh mà chiến lực Hồn Sủng phe ta tăng mạnh.

"À uôm." Tiểu Bạch gọi ra Bạch Hổ Thánh Tượng, đánh con Cự Tượng đối diện bay thẳng ra ngoài.

Mấy tộc nhân bộ lạc Thái Dương đang lén trốn một bên âm thầm quan sát tình hình chiến đấu bên đây. "Thiên Vận Quạ chủ trì tế lễ quá lợi hại luôn." Mấy người bộ lạc Thái Dương gật gật đầu, ai nấy hâm mộ không thôi.

Bộ lạc Thái Dương cũng từng chủ trì hiến tế, chẳng qua bộ lạc Thái Dương không thể khống chế vận mệnh như Thiên Vận Quạ nên vận may đạt được khi hiến tế yêu thú phần lớn đều bị xói mòn. Có Thiên Vận Quạ thì khác, vốn dĩ vận mệnh là thứ hư vô mờ mịt nhưng được Thiên Vận Quạ chuyển hoá đều có thể rơi xuống đúng chỗ không lãng phí miếng nào.

"Đỉnh hiến tế mới đưa ra không ngờ được sử dụng nhanh như vậy." Khoa Phụ Vân Viêm núp trong lùm hóng hớt nói.

Khoa Phụ Hành gật đầu, "Chủ nhân được Thiên Vận Quạ nhìn trúng quả nhiên không tầm thường." Lúc trước khi giao dịch đỉnh hiến tế với Sở Diệp Khoa Phụ Hành thực ra hơi chột dạ, tuy nhiên nhìn tình hình hiện tại có thể thấy đỉnh hiến tế này đưa thích hợp ghê! Nếu lúc đó đưa cái Địa giai trung kỳ trái lại là coi thường người ta rồi.

Heo con lượn lờ xung quanh Mộ Dung Nhạc, Mộ Dung Nhạc hơi phấn khích. "Bé mập mới vừa rồi hơi khó tiêu, nói là đồ ăn ăn vô bụng rồi còn làm ầm ĩ, nhưng mới nãy quạ đen truyền cho ít vận mệnh thì khoẻ rồi, huynh cảm thấy sao rồi?" Mộ Dung Nhạc hơi mong mỏi hỏi Cung Thần.

Cung Thần gật đầu, "Quy quy nó cũng cảm giác tốt lắm." Hai lần phóng kỹ năng Vĩnh Hằng Trầm Miên ra trước đó khiến Trầm Vân Quy khá uể oải bơ phờ, nhưng nhận được luồng sức mạnh vận mệnh rót vào khiến tiêu hao của Trầm Vân Quy liên tục được bổ sung lại đầy đủ, thực lực lại còn tăng lên kha khá nữa chứ.

Mộ Dung Nhạc phồng mà nói: "Bé mập nói nó còn ăn được nữa đó!"

Cung Thần nghi ngờ hỏi: "Còn ăn được nữa hả? Không chướng bụng chết sao?"

"Không đâu, bé mập gì cũng ăn được mà." Mộ Dung Nhạc hơi dừng lại rồi nói tiếp: "Bé mập nói con Ma Hùng hồi nãy nuốt nhanh quá chưa kịp nếm ra mùi vị gì hết."

Cung Thần nghiêng đầu, nhớ tới mấy bữa trước khi ghé thăm Sở Diệp có nói chuyện với Ô Ô một hồi. Ô Ô từng đề cập là nếu muốn Thao Trư trưởng thành cần phải tiêu hao tài nguyên cực kỳ khủng bố, cũng đủ để khiến cho cả Trùng Cốc nợ ngập đầu. Có vẻ hiện giờ chính là cơ hội tốt đó! Đồ ăn giao tới cửa rồi, chỉ là có chút khó nhai. Cung Thần cau mày nói: "Hồn Sủng ở đây con nào thực lực cũng mạnh hết!"

Mộ Dung Nhạc gật đầu, "Phải đó! Thánh Tử này cũng có chút bản lĩnh đó." Chẳng qua cứ chờ tiếp không chừng lại có cơ hội đó.

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro