CHƯƠNG 326 KẾT THÚC HỖN CHIẾN
Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận
֍֍֍֍֍
Cấp bậc của Cùng Kỳ cao hơn Thương Lan Long, sau khi Thương Lan Long bị thương còn chưa hoàn toàn bình phục. Thương Lan Long nói với Truy Phong: "Luân Hồi Pháp Quyết của đệ có thể mượn sức mạnh tương lai dung hợp với sức mạnh hiện tại không?"
Truy Phong chớp chớp mắt, "Luân Hồi Pháp Quyết còn có thể sử dụng như vậy nữa hả?"
"Ngu xuẩn như đệ coi mòi là không làm được rồi."
Truy Phong nghe xong tức giận, "Huynh không ngờ lại chửi ta ngu, có tin ta đánh cho huynh quay trở về thời kỳ con non hay không?"
Sở Diệp nghe tới đây hú hồn, đối mặt với cường địch mà hai đứa này còn đấu tranh nội bộ là không có được đâu! "Truy Phong đừng gấp, Luân Hồi Pháp Quyết chính là lợi dụng thời gian, đã có thể dùng pháp thuật đưa đối thủ của mình về quá khứ thì cũng có thể đưa tới tương lai, mi tưởng tượng sức mạnh tương lai thành sức mạnh Thánh Tượng tổ tiên, lại tiến hành dung hợp với bản thân ban đầu."
Truy Phong nghe Sở Diệp nói xong, "Hình như cũng có lý lắm nha."
Thương Lan Long nói với Truy Phong: "Mi không hiểu ra được đúng không?"
Truy Phong nghe vậy oán hận nhìn Thương Lan Long.
"Ô Ô, chúc phúc cho Truy Phong giác ngộ đi." Sở Diệp nói.
"Ô Ô đại nhân đúng là cái số lao lực mà, chỗ nào cũng không thiếu được Ô Ô đại nhân mà." Quạ đen sải rộng cánh nói: "Ô Ô đại nhân chúc phúc ngươi, tái hiện vinh quang tộc đàn Kinh Trập Long, giác ngộ đi! Con rồng ngốc nghếch!"
Sở Diệp: "......" Tuy rằng lời chúc phúc của Ô Ô nghe hơi xỏ lá nhưng vẫn có hiệu quả, sau khi Ô Ô chúc phúc xong hình như Truy Phong thật sự lĩnh hội ra gì đó rồi. Truy Phong phóng ra một chiêu Luân Hồi Pháp Quyết, nhưng không nhằm về phía Thương Lan Long mà là vào Tiểu Bạch, Tiểu Bạch được Luân Hồi Pháp Quyết phù hộ trực tiếp thăng cấp Vương giai thất cấp, nhìn thần thánh uy nghiêm hơn rất nhiều. Tiểu Bạch thăng cấp thực lực bành trướng, Cùng Kỳ thất giai bị Tiểu Bạch gây sát thương nặng nề chỉ với một đòn Phá Diệt Trảm! Truy Phong thì khống chế thêm được một kỹ năng mới nên cực kỳ phấn khích. Truy Phong sử dụng kỹ năng mới khống chế này tăng cường năng lực cho hết mấy đứa nhỏ tiểu hồ ly, Tiểu Thải, Mộc Tiên Điểu, thậm chí heo trắng nhỏ, Trầm Vân Quy, Kim Ô luôn.
"Này, mi làm gì đó? Quét cho ta với!" Thương Lan Long sốt ruột la lên. Truy Phong tăng cường năng lực toàn bộ Hồn Thú phe ta ở đây chỉ bỏ qua duy nhất một mình Thương Lan Long.
Truy Phong lượn vòng vòng trên trời, nói: "Quét cho mi á hả? Nằm mơ đi! Ta không đánh cho mi trở lại thời kỳ con non đã là tốt bụng lắm rồi đó."
Sở Diệp: "......"
Năng lực của Truy Phong khiến cho vô số Hồn Sủng Sư bàn tán xôn xao.
"Không ngờ Kinh Trập Long lại có được năng lực này." Lạc Yên ngạc nhiên nói.
"Năng lực này quá đáng sợ!" Vốn Bạch Hổ đã có năng lực khiêu chiến vượt cấp rồi, được Luân Hồi Pháp Quyết của Truy Phong tăng cường trực tiếp thăng một cấp, sức chiến đấu tăng vọt. Chỉ với thao tác của Truy Phong mà chiến lực bên Sở Diệp tăng lên tận mấy lần.
Quạ đen đập cánh, kích động la hét: "Bọn khốn bên kia cả đám năm bè bảy mảng, nhanh nhanh tập trung sức lực xử lý cho xong con Cùng Kỳ kia đi, Ô Ô phải hiến tế nó mới có chia cho mọi người, giết được nó rồi mấy đứa muốn chúc phúc kiểu gì Ô Ô đại nhân chúc phúc cho mấy đứa kiểu đó, khặc khặc..."
Kim Ô của bộ lạc Thái Dương hưởng ứng lời kêu gọi của quạ đen, một ngọn lửa vàng kim phun thẳng về phía Cùng Kỳ. Tiểu Bạch với mấy đứa nhỏ cũng tập trung toàn bộ hỏa lực vào Cùng Kỳ. Chuyện đã tới nước này, mấy vị khách tới từ học viện Diệu Nhật thường ngày vênh vênh váo váo lại bắt đầu hoảng sợ rồi.
"Mấy người các ngươi thật sự muốn chết." Chước Nhật Thánh Tử tức giận quát xong liếc nhìn thoáng qua một tu sĩ bên cạnh, trong mắt Hồn Sủng Sư đó toát ra mấy phần giãy giụa.
Kim Ô lúc trước bị mê hoặc đột nhiên lao vọt về phía Truy Phong. Quạ đen hoảng hồn hoảng vía quát: "Tránh ra, mau tránh ra, con Kim Ô này muốn tự bạo*."
Sở Diệp cau mày, thầm nghĩ: Vị Chước Nhật Thánh Tử này thật sự quá tàn nhẫn! Để giành chiến thắng mà để cho Hồn Sủng thuộc hạ phải tự bạo luôn.
Quạ đen nói với Kim Ô: "Ta nguyền rủa ngươi tự bạo thất bại."
Kim Ô lượn vòng trong không trung, trong mắt hiện lên vẻ bối rối.
"Ầm!" Một tiếng nổ lớn truyền tới. Tiếng nổ thật khủng khiếp, chấn động điếc cả tai, vị trí vụ nổ lại không phải tại chiến trường Thiên Hà hoa lâm. Sở Diệp sợ hết hồn, nhìn về phía tiếng nổ truyền tới. Vụ nổ xảy ra bất thình lình đã phá hủy màn tự bạo của Kim Ô. Sở Diệp cau mày, thầm nghĩ: Ô Ô quá lợi hại! Không ngờ lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng mà không chừng đây chỉ là trùng hợp thôi.
"Là hướng kia." Lâm Sơ Văn cũng biến sắc.
Sắc mặt Lâm Sơ Văn chỉ hơi đổi, còn sắc mặt của đám người Chước Nhật Thánh Tử là hoàn toàn tái mét, "Các ngươi...Các ngươi toàn là đồ điên."
Sở Diệp chớp mắt, nghĩ thầm: Không trách sắc mặt Chước Nhật Thánh Tử hoàn toàn tái mét, nơi xảy ra vụ nổ chính là Truyền Tống Trận, nổ lớn như vậy chắc chắn Truyền Tống Trận cũng đã bị phá hủy hoàn toàn rồi. Mặc dù phải mất hàng ngàn, hàng vạn năm để xây dựng nên một cái Truyền Tống Trận cỡ lớn, nhưng muốn phá hủy nó lại chỉ cần trong chớp mắt mà thôi. Vốn Sở Diệp cũng tính toán sau chuyện này sẽ phá hủy Truyền Tống Trận miễn cho người của học viện Diệu Nhật lại vượt cõi tới đây, không ngờ có người ra tay trước một bước rồi.
Vụ nổ xảy ra bất thình lình khiến cho vô số tu sĩ lại xôn xao bàn tán.
"Hướng đó hình như là hướng của Truyền Tống Trận thượng cổ đó."
"Chính xác, là ai vậy ta?! Không ngờ lại cho nổ tung Truyền Tống Trận luôn."
"Chậc chậc, Cung trưởng lão tổn thất lớn rồi, một khi Truyền Tống Trận bị hủy rồi thì giao thương giữa hai giới không có cách nào tiếp tục được nữa."
"Sợ là lần này Cung trưởng lão đau lòng lắm đây."
"Đau lòng gì mà đau! Không chừng chính Cung trưởng lão tự tay phá hủy Truyền Tống Trận đó."
......
"Không ngờ các ngươi lại phá hủy Truyền Tống Trận." Chước Nhật Thánh Tử nghiến răng nghiến lợi nói. Chước Nhật Thánh Tử có học viện Diệu Nhật hậu thuẫn, bây giờ Truyền Tống Trận bị hủy rồi, thân phận Chước Nhật Thánh Tử cũng trở nên vô dụng.
Sở Diệp vô cùng ngậm ngùi nói với Chước Nhật Thánh Tử: "Ta cũng không ngờ đó, ta cũng được chia rất nhiều hoa hồng trong giao thương giữa hai giới mà, bây giờ Truyền Tống Trận bị hủy rồi ta cũng bị tổn thất rất nhiều đó." Ngoài miệng Sở Diệp nói vậy chứ thực sự chẳng đau lòng chút nào. Tiền lời từ giao thương hai giới thực sự rất cao, nhưng đối với Sở Diệp mà nói cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi, thu nhập lớn nhất của Sở Diệp với Lâm Sơ Văn hiện giờ chính là từ việc buôn bán gói dịch vụ.
Chước Nhật Thánh Tử trừng Sở Diệp, cho rằng Sở Diệp đang mỉa mai mình. Mấy người phe Chước Nhật Thánh Tử trong lòng thấp thỏm nên cũng đánh không nổi nữa. Mấy Hồn Vương theo Chước Nhật Thánh Tử tới đây chỉ vì muốn đóng góp công lao phò trợ, nhưng giờ Truyền Tống Trận đã bị hủy, Chước Nhật Thánh Tử không thể quay về, đương nhiên không thể nào trở thành Viện chủ được nữa. Một Hồn Vương bên phe Chước Nhật Thánh Tử bỗng nhiên tung ra một trái lựu đạn khói rồi biến mất không còn bóng dáng, cùng lúc đó con Kim Ô kia cũng biến mất theo.
"La Thông Thiên, ngươi......" Thực ra trong năm vị Hồn Vương đi theo Chước Nhật Thánh Tử lần này chỉ có hai người là thân tín cùng tộc của gã, ba người còn lại cũng chỉ tương tự như khách khanh mà thôi. La Thông Thiên là chủ nhân của Kim Ô, có thể do trước đó Chước Nhật Thánh Tử yêu cầu Hồn Thú tự bạo khiến hắn bất mãn nên giờ thấy Truyền Tống Trận đã bị hủy La Thông Thiên dứt khoát dắt Kim Ô rời đi luôn. Không chỉ La Thông Thiên, khi phát hiện Truyền Tống Trận đã bị hủy Lâm Mộng Dung với Mộ Lăng Thiên cũng thừa dịp hỗn loạn lặng lẽ rút lui. Phát hiện người phe mình bỏ chạy, sắc mặt Chước Nhật Thánh Tử vô cùng khó coi. Thực lực La Thông Thiên, Lâm Mộng Dung và Mộ Lăng Thiên đều không coi là mạnh, thực ra Chước Nhật Thánh Tử cũng không coi trọng mấy người này lắm, chỉ là mấy người này lại lâm trận bỏ trốn như vậy là tát vô mặt gã rồi.
Chước Nhật Thánh Tử nhìn tình hình chiến trường, nhận ra lần này mình không chiếm được chút lợi nào, Truyền Tống Trận bị hủy, Chước Nhật Thánh Tử cũng không còn tâm tư đâu mà tiếp tục âm mưu chiếm đoạt Bạch Hổ nên chỉ có thể ra lệnh rút lui. Chước Nhật Thánh Tử lạnh băng nhìn Sở Diệp, lạnh lùng nói: "Núi cao sông dài, tương lai chúng ta còn dài."
Sở Diệp: "....." Tên khốn kiếp Chước Nhật Thánh Tử này, đã lưu lạc tới nông nỗi phải làm đào binh mà còn buông lời hung ác!
......
Sau khi Chước Nhật Thánh Tử rời đi, Thiên Hà hoa lâm khôi phục bình tĩnh trong chốc lát. Sở Diệp chắp tay về phía mấy tu sĩ đã ra tay giúp đỡ quanh đây. "Lần này làm phiền chư vị đã ra tay tương trợ, các vị nếu có yêu cầu gì, ta với Sơ Văn tất nhiên sẽ không ngần ngại ra tay." Sở Diệp nói.
Đám người Mộ Dung Nhạc sôi nổi chắp tay, tỏ vẻ đó là chuyện nên làm.
Thương Long chở Cung Khiếu bay tới, "Cung trưởng lão, là ngài cho nổ banh Truyền Tống Trận phải không?"
Cung Khiếu gật đầu, "Đúng vậy, để cho an toàn, Truyền Tống Trận nối Vân Châu với học viện Diệu Nhật bên Vân Châu cũng bị ta phá hủy luôn rồi."
Sở Diệp gật đầu, "Vậy là ổn rồi." Nếu Truyền Tống Trận không bị phá hủy chiến đấu mới nãy cũng không dễ gì kết thúc vậy đâu.
Cung Khiếu nói với Sở Diệp và Lâm Sơ Văn: "Chước Nhật Thánh Tử đó sợ là không chịu để yên đâu."
Sở Diệp cười cười, nói: "Không sao đâu." Chỗ dựa lớn nhất của đối phương chính là học viện Diệu Nhật, bây giờ Truyền Tống Trận đã bị phá hủy rồi, đường qua lại đã bị cắt đứt, hậu trường của Chước Nhật Thánh Tử cũng trở nên vô dụng, Sở Diệp cũng không kiêng kị gì đối phương nữa. Sở Diệp cười cười, chiến đấu chính là biện pháp tốt nhất để mài giũa Hồn Thú, đại chiến lần này mấy đứa nhỏ đều có thêm rất nhiều kiến thức sâu sắc, chỉ cần cho thời gian để lắng đọng lại thực lực chắn chắn sẽ lại tăng thêm.
"Chước Nhật Thánh Tử sợ là không chịu bỏ qua đâu." Cung Khiếu nói.
Sở Diệp thản nhiên nói: "Giặc tới thì đánh, nước lên nâng nền đi." Đánh trận phải chú trọng thừa thắng xông lên, Chước Nhật Thánh Tử lại khởi đầu không thuận lợi, chờ thực lực Hồn Sủng bên hắn tăng lên thì lại càng khó đánh thắng.
......
Sở Diệp, Lâm Sơ Văn đối đầu với Chước Nhật Thánh Tử, cuốn theo đông đảo Hồn Thú, trận đại chiến này ngay lập tức lan truyền khắp nơi.
"Trận đại chiến ở Thiên Hà hoa lâm quá xuất sắc."
"Không ngờ Lâm Sơ Văn lại khế ước với Thương Lan Long rồi." Vốn dĩ chuyện Lâm Sơ Văn khế ước Thương Lan Long là chuyện lớn, nhưng so sánh với trận đại chiến Thiên Hà hoa lâm thì đó cũng chỉ là một mắt xích nhỏ bé trong trận đại chiến thôi.
"Tuy Thương Lan Long lợi hại đó, nhưng mà thực sự Kinh Trập Long ghê gớm hơn ha."
"Đúng đó, Kinh Trập Long có thể dùng pháp thuật đảo ngược thời gian để hạ thấp thực lực đối thủ, cũng có thể dùng pháp thuật xuôi dòng thời gian để đề cao thực lực phe mình, gặp được quần chiến quả thực là ăn gian luôn á."
"Không chỉ như vậy, năng lực Kinh Trập Long không những có thể dùng trong chiến đấu mà còn có thể dùng để trợ giúp Hồn Thú thăng cấp nữa!" Một Hồn Sủng Sư thần bí nói.
"Trợ giúp Hồn Thú thăng cấp?"
"Có vô số Hồn Thú không có cách nào thăng cấp là do thiếu kiến thức, Kinh Trập Long có thể trực tiếp đưa Hồn Thú này tới tương lai, tụi nó lúc này đương nhiên sẽ có hiểu biết về tương lai cho nên trực tiếp thăng cấp."
"Thiệt hay giả, còn có thể như vậy được luôn á hả?"
"Đương nhiên là thiệt rồi, đây là Dược tề sư Băng Thiên Dịch nói với Tuyết Dương đó, còn có thể giả hay sao?"
"Trước đây ta chỉ từng nghe nói Kinh Trập Long là Long tộc dễ khế ước nhất thôi, không ngờ lại còn lợi hại dữ vậy!"
"Lần này xuất hiện quá nhiều Hồn Sủng mạnh mẽ, Cung Thần với Mộ Dung Nhạc cũng được lắm!"
"Phải đó! Vốn ta còn nghĩ ai lại đi khế ước một con heo, không ngờ con heo đó lại có thể chỉ một ngụm đã nuốt trọng Hồn Thú Vương giai luôn."
"Nghe nói lần này cũng có người của bộ lạc thượng cổ xuất hiện nữa đó."
"......"
˂˂˂˂˂˃˃˃˃˃
*Tự bạo (自爆): Tự phát bổ, đánh bom liều chết, tự hủy...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro