CHƯƠNG 327 CÔNG BỐ GÓI DỊCH VỤ

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Thiên Hà hoa lâm.

Sau trận đại chiến Sở Diệp với Lâm Sơ Văn công bố nội dung của gói dịch vụ thăng cấp Vương giai:

Một, dược tề hỗ trợ thăng cấp Vương giai, ba bình.

Hai, chúc phúc của Môi Vận Quạ.

Ba, bồ câu rửa tội.

Bốn, pháp thuật Thuận Thời Quang của Kinh Trập Long (còn đang thử nghiệm).

Gói dịch vụ vừa được Lâm Sơ Văn công bố tức khắc khiến cho rất nhiều Hồn Sư xôn xao bàn tán.

Chu Đông Nhi nhìn nội dung gói dịch vụ, nói: "Hiệp hội Dược tề sư bỏ ra số tiền lớn muốn biết nội dung thăng cấp Vương giai nhưng hiện giờ xem ra là làm chuyện vô ích rồi."

Chu Nguyên gật đầu, "Đúng vậy!" Có lẽ người hiệp hội Dược tề sư cho rằng phần chính của gói dịch vụ là dược tề, chẳng qua tuy trong phần ăn cũng bao gồm dược tề nhưng đều là dược tề Địa giai tương đối bình thường. Thành phần chính chắc là chúc phúc của Thiên Vận Quạ cùng với linh khí cọ rửa của Mộc Tiên Điểu.

"Chúc phúc Môi Vận Quạ, lễ rửa tội của bồ câu, Sở Diệp đang nghĩ gì vậy trời?!"

Chu Nguyên thở dài, "Có lẽ là muốn che giấu thân phận thật sự của con quạ đen với con bồ câu kia đó."

Chu Đông Nhi nói không nên lời: "Tới giờ rồi mà còn muốn giấu, hình như không được thực tế lắm nha."

Chu Nguyên nhún vai, "Người ta thích vậy, còn có thể làm được gì?"

Chu Đông Nhi gật đầu, "Nói cũng đúng."

Chu Nguyên hít sâu một hơi, "Trước giờ không nhìn ra tiểu tử Cung Thần kia quá có tiềm năng nha! Đông Nhi, mấy đứa đều còn trẻ tuổi tương đối có tiếng nói chung, có thể thử giao lưu với nhau." Cung Thần thăng cấp Hồn Vương chứ Chu Nguyên cũng không thấy Cung Thần giỏi chỗ nào, nhưng biểu hiện của Cung Thần khi đối đầu với cường giả ngoại vực lần này khiến Chu Nguyên phải nhìn với cặp mắt khác xưa.

Chu Đông Nhi trợn trắng mắt, "Con với ổng thì có tiếng nói chung gì chứ, ổng vừa nhìn thấy con là y chang chuột thấy mèo vậy á."

Chu Nguyên lắc đầu, "Nói tào lao gì đó? Người ta giờ đâu có giống hồi xưa nữa."

......

Trụ sở hiệp hội Dược tề sư.

"Sư phụ, sao sắc mặt ngài xấu quá vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?" Thường Mậu hỏi.

Thường Hồng lắc đầu, "Không có gì đâu." Hội trưởng hiệp hội Dược tề sư Hồ Mặc trách gã không nắm chắc cơ hội tham gia trận chiến hôm trước. Thường Hồng không biết phải nói gì, bên phe Chước Nhật Thánh Tử nhiều cao thủ như vậy thêm gã cũng không nhiều hơn, thiếu gã cũng không ít hơn, dù cho gã có tham gia cũng không ảnh hưởng gì tới kết quả cuối cùng, hội trưởng kiếm gã giận cá chém thớt cũng vô ích mà thôi. Thường Hồng còn cảm thấy may mắn vì mình đã không tham gia trận chiến, Chước Nhật Thánh Tử thất thế, mà Lâm Mộng Dung với Mộ Lăng Thiên trước đó cũng dính vào trong đó, đáng tiếc chỉ tốn công vô ích thôi.

"Sư phụ, nghe nói con quạ đen của Lâm Sơ Văn chính là Thiên Vận Quạ, là Thánh Điểu của vô số bộ lạc vào thời viễn cổ đó." Thường Mậu nói.

Thường Hồng gật đầu, "Đúng rồi."

Lần này Mộc tộc với bộ lạc Thái Dương cũng dính vào có lẽ vì liên quan tới Thiên Vận Quạ. Thời thượng cổ Thiên Vận Quạ sẽ gia nhập vào bộ lạc nào có vận mệnh tràn đầy, mà các thế lực nhỏ một khi phát hiện bộ lạc nào có Thiên Vận Quạ cũng sẽ nghĩ cách sẵn sàng góp sức. Bộ lạc nhỏ sẵn sàng góp sức đương nhiên sẽ tăng trưởng vận may cho bộ lạc có Thiên Vận Quạ, đồng thời bộ lạc hùng mạnh rồi cũng sẽ phụng dưỡng ngược trở lại các bộ lạc nhỏ. Nếu Thiên Vận Quạ chọn Lâm Sơ Văn vậy thì Lâm Sơ Văn vô cùng có khả năng chính là người mang mệnh số. Trong mắt vô số người của bộ lạc thượng cổ, người nào được Thiên Vận Quạ lựa chọn thì người đó chính là đứa con vận mệnh.

......

Thiên Hà hoa lâm.

Quạ đen đậu lại trên một tòa tháp cao nhận mọi người "triều bái". Sau trận chiến, thân phận Thiên Vận Quạ của quạ đen không giấu được nữa. Vô số người đều muốn nhận chúc phúc của quạ đen, đại đa số người hy vọng thực lực bản thân tinh tiến, cũng có một số người hy vọng quạ đen giúp đỡ phù hộ cưới được người vợ xinh đẹp như hoa hoặc tìm được một ông chồng như ý, còn có vài người lại tới đây để cầu con.

Quạ đen rải ra vô số cục đá có thể đo lường kiểm nghiệm ra vận mệnh, chỉ cần dâng lên vật mang vận mệnh Ô Ô tuyệt nhiên không từ chối bất kỳ ai.

"Ô Ô đại nhân nhìn tấm bia đá này coi có phải khắc công pháp thượng cổ gì hay không?!" Một tu sĩ hỏi.

Ô Ô lắc đầu, "Không phải, đây là bia phụ tình, một vài Hồn Sủng Sư sẽ khắc sự tích của mấy kẻ thay lòng đổi dạ lên bia đá này khiến đối phương phải chịu tiếng xấu muôn đời."

"Làm vậy có ích gì?"

Ô Ô ngẫm nghĩ, trả lời: "Nghe nói rất nhiều nữ tu gặp phải tên cặn bã sẽ đi dạo rừng bia phụ tình này một vòng, phát hiện cặn bã trên đời vô số mới dễ dàng cân bằng tâm lý đó."

"Nói vậy là không có ích lợi gì."

Ô Ô gật đầu, "Ừa, hoàn toàn vô ích."

"Ô Ô đại nhân nhìn giùm ta cái này, cái vạc này ta phải bất chấp nguy hiểm thập tử nhất sinh mới lấy được đó, chắc là báu vật phải không?"

Ô Ô nhìn người tới, nói: "Tốn công thập tử nhất sinh rồi, ngươi vì cái bô mà bất chấp nguy hiểm vậy luôn hả?" Không có đôi mắt tinh tường thật khủng khiếp! Nếu người này chỉ vì cái bô mà chết như vậy thì thật đúng nghĩa là để tiếng xấu muôn đời.

Tu sĩ nói chuyện hơi xấu hổ, "Đây là cái bô hả? Nếu là cái bô thì có phải quá lớn rồi không?"

Ô Ô gật đầu, "Đây là cái bô của tộc Cự Nhân, chẳng qua dù có là cái bô của tộc Cự Nhân thì cũng chỉ là cái bô mà thôi. Mau lấy đi chỗ khác đi, một cái bô cũng lấy ra làm ô nhiễm mắt Ô Ô đại nhân rồi, Ô Ô đại nhân, ngài nhìn coi đây là mảnh vỡ đồ đằng bộ lạc Huyền Vũ nè."

Quạ đen liếc nhìn người mới tới một cái, "Này không phải mảnh vỡ Huyền Vũ đâu mà là của mảnh vỡ của Cự Thạch Quy."

"Hóa ra là của Cự Thạch Quy? Kiến thức Ô Ô đại nhân thật là rộng rãi!"

Ô Ô duỗi cánh, kiêu ngạo nói: "Phải rồi, Ô Ô đại nhân bác học thấy nhiều biết rộng vậy đó, không có gì là không biết hết."

"Không biết Cự Thạch Quy là loại rùa nào?" Hồn Sủng Sư áo xám cung kính hỏi.

"Cự Thạch Quy á hả? Rùa đen này lấy đá làm thức ăn, giỏi đào núi, nhiều con thích ở trong núi, có nhiều Hồn Sủng Sư nghèo khó bần cùng thích khế ước thú như vậy, dễ nuôi, chỉ cần cho đá ăn là được, không ăn còn có thể bắt đi hầm canh."

Tu sĩ cầm mảnh vỡ đồ đằng Cự Thạch Quy xấu hổ nói: "Không biết mảnh vỡ đồ đằng này có thể đổi chúc phúc sinh con được không?"

Quạ đen đập cánh, hỏi: "Ngươi muốn sinh em bé hả?"

Tu sĩ áo xám hơi mắc cỡ nói: "Tại hạ tuổi đã hơn trăm rưỡi rồi mà không có con cái, thực sự cô đơn."

Ô Ô lười biếng nói: "Ô Ô đại nhân chúc phúc rất lợi hại nhưng chúc phúc của Ô Ô đại nhân cũng là vạn năng, làm hết sức mình nghe theo mệnh trời đi."

Sở Diệp đứng bên cạnh nhìn nãy giờ, nói không nên lời, "Mấy nay nhiều người tới kiếm Ô Ô quá ha!"

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Phải đó!" Ô Ô có hứng thú với những thứ thời thượng cổ, ngay từ đầu có rất nhiều người thật sự cầm mấy món thời thượng cổ tới đây, mà mấy người tới gần đây hình như lại có ý muốn coi Ô Ô thành người thẩm định miễn phí. Tuy rằng có nhiều người chơi xỏ muốn lợi dụng Ô Ô để giám định đồ vật, chẳng qua ngẫu nhiên cũng vẫn gặp được vài thứ tốt. Việc mần ăn của quạ đen tốt bùng nổ, chỉ mới mấy ngày mà miệng cũng trọc lốc.

"Việc mần ăn của Ô Ô đại nhân tốt quá ha!" Mộc Vũ nói với Ô Ô.

Ô Ô gật đầu, "Ừa, quả thật rất tốt."

"Ô Ô đại nhân rất được người ta kính trọng ngưỡng mộ nha."

Ô Ô đắc ý liền, "Chuyện đương nhiên, bản đại nhân đức cao vọng trọng như vậy không có cách nào tránh được người ta kính trọng ngưỡng mộ đâu."

Mộc Vũ gật đầu, nghiêm túc nói: "Thánh Điểu đại nhân nói rất đúng."

Sở Diệp: "....." Mộc Vũ nói nghiêm túc đó hả? Nhìn sao ra quạ đen đức cao vọng trọng vậy trời, chắc do tầm nhìn của người bộ lạc thượng cổ không giống mình. Hình như mấy nay có rất nhiều người tìm tới cửa cầu Ô Ô phù hộ sinh em bé, mà hiệu quả lại còn rất tốt nữa, cho nên hiện giờ Ô Ô còn có thêm danh hiệu là Thần Quạ Tống Tử*.

......

Việc mần ăn của Ô Ô bùng nổ mà việc mần ăn của Truy Phong cũng rất khả quan. Ô Ô thích vật mang số mệnh nên hơi hiếm, còn thứ Truy Phong muốn giản dị hơn nhiều, Truy Phong chỉ cần linh tinh thôi. Chỉ cần ngươi đưa ra mức giá khiến Truy Phong đại nhân hài lòng là Truy Phong có thể giúp Hồn Sủng của ngươi giác ngộ. Linh tinh Truy Phong kiếm được đều đưa hết cho Thuý Vũ, sau khi Thuý Vũ chuyển hóa lại tiến hành tẩy rửa linh khí cho Truy Phong. Được vô số linh tinh xúc tác thực lực Truy Phong dâng lên cực kỳ nhanh chóng, đã có dấu hiệu thăng cấp thất giai.

Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đang ở trong phòng tu luyện với nhau, Tiểu Ngân thì cứ liên tục loanh quanh bên cạnh Sở Diệp.

Lâm Sơ Văn tò mò hỏi Sở Diệp: "Tiểu Ngân đang nói gì đó?"

"Nó nói Truy Phong mở ra nghiệp vụ mới, sử dụng Nghịch Luân Hồi đưa mấy ông già trở về thời quá khứ đó."

Lâm Sơ Văn quá bất ngờ, "Còn có thể như vậy nữa hả?"

Sở Diệp gật đầu, "Hình như hiệu quả rất tuyệt luôn đó." Mấy ông già được đưa trở về quá khứ có thể trong ngắn ngủi trải nghiệm được tình cảm mãnh liệt của người trẻ tuổi nhiệt huyết, chẳng qua loại Nghịch Luân Hồi này chỉ có thể giúp cho tu sĩ ngắn ngủi trở lại trạng thái tuổi trẻ chứ không phải thật sự hóa thành tuổi trẻ.

"Loại cải tiến này chắc chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước, sau khi sử dụng loại pháp thuật này thì tuổi thọ người từng được thi thuật không những không tăng trưởng trái lại còn sút giảm." Lâm Sơ Văn nói.

Sở Diệp gật đầu, "Quả thật là vậy, nhiều Hồn Sủng Sư cũng biết chuyện này, nhưng người ta không thèm để ý." Nhiều Hồn Sủng Sư tới tuổi tác này thực lực sẽ suy yếu nghiêm trọng, rất nhiều chuyện đều lực bất tòng tâm. Vô số Hồn Sủng Sư tới tuổi gần đất xa trời thực ra không còn bao nhiêu chấp nhất với việc tồn tại nữa, nếu có thể khôi phục thanh xuân những người này có thể trả giá hết thảy.

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Được rồi, mấy người đó thích là được."

......

Mộ Dung Nhạc bồng bé heo trắng, nói: "Bên chỗ Sở Diệp giờ thật là náo nhiệt nha!"

Cung Thần gật đầu, "Đương nhiên là náo nhiệt rồi! Bên đó có tới tận ba con thú hút vàng lận đó." Chúc phúc của Thiên Vận Quạ có thể giúp đám người thực hiện tâm nguyện, cọ rửa linh khí của Mộc Tiên Điểu có thể gột rửa tinh thần và thể xác tu sĩ cùng Hồn Sủng, thời gian pháp tắc của Kinh Trập Long có thể giúp người ta khôi phục thanh xuân, cũng có thể khiến người ta có được tương lai trước. Sau trận chiến người tới thăm viếng nườm nượp.

Mộ Dung Nhạc thở dài một hơi, "Hồn Thú của Sở Diệp vơi Lâm Sơ Văn kiếm tiền giỏi quá trời!"

Cung Thần gật đầu, "Phải đó!" Nhiều người nuôi Hồn Thú phải tiêu hao vô số tài nguyên, còn Sở Diệp với Lâm Sơ Văn lại khác, Hồn Sủng có thể tự mình kiếm tiến khiến người ta yên tâm quá mà. Truyền Tống Trận đã bị phá hủy, thông thương giữa hai giới cũng bị buộc phải chấm dứt khiến Sở Diệp với Lâm Sơ Văn tổn thất một khoản chia hoa hồng, nhưng giờ Cung Thần thấy tình huống hiện giờ của Sở Diệp với Lâm Sơ Văn chắc là hoàn toàn không đau lòng chút tiền lời này đâu. Truy Phong với mấy đứa nhỏ dốc sức tiếp khách như vậy chắc có thể kiếm được rất nhiều rất nhiều tiền. Cung Thần thở dài, thông thương hai giới thật vất vả mới thành lập lại bị buộc phải tạm dừng, nghĩ tới tổn thất của mình Cung Thần không tránh được đau lòng.

Mộ Dung Nhạc nói với Cung Thần: "Cung thiếu, con rùa đen của huynh cũng làm được mà!"

Cung Thần thắc mắc: "Con rùa đen của ta làm sao mà làm được?!"

"Có thể. Vô số Hồn Sủng Sư bị mắc chứng mất ngủ, huynh có thể chuyên môn trị liệu mất ngủ cho người ta là được rồi."

Cung Thần ngẫm nghĩ, cảm thấy Mộ Dung Nhạc nói vậy hình như cũng khả thi á. Có nhiều Hồn Sủng Sư sau khi khế ước quá nhiều Hồn Sủng, tới lúc già rồi linh hồn không đủ sức linh hồn sẽ xuất hiện vấn đề, phụ thân bây giờ thường xuyên bị chứng mất ngủ làm phiền, rất nhiều Hồn Sủng Sư đều khó cầu một giấc ngủ ngon.

Trầm Vân Quy vươn cổ về phía Mộ Dung Nhạc rồi cạp một cái. Bé heo trắng chặn trước mặt Trầm Vân Quy, lầm bà lầm bầm, Trầm Vân Quy bực tức gầm rú. Trầm Vân Quy là con rùa lười chảy thây, thích nhất là ngủ, thấy Mộ Dung Nhạc vậy mà dám thay mặt chủ nhân sắp xếp công việc cho mình nên muốn cho Mộ Dung Nhạc biết tay.

"Rùa đen nhà huynh lười quá trời lười, có cách kiếm tiền còn không vui, bé mập nhà ta chỉ biết có ăn thôi." Mộ Dung Nhạc lắc lắc đầu nói. Mộ Dung Nhạc vẫn luôn hy vọng bé heo ăn càng nhiều càng tốt, nhưng kể từ sau khi thăng cấp Vương giai ăn uống dữ quá thật sự là hù cậu hết hồn hết vía rồi. Mấy nay Mộ Dung Nhạc rầu quá rầu, không biết làm sao lấp đầy bụng cho bé heo trắng.

Cung Thần nhìn heo con, nói: "Ta nghe nói Thiên Ám Đảo tôm cá tràn lan, hình như bên đó đang nghĩ biện pháp treo thưởng chữa trị tai họa đó, đệ xách con heo này qua đó để nó ăn sạch sẽ cá tôm bên vùng biển đó đi, vừa có thể lấp đầy bụng nó lại còn có thể lãnh thưởng nữa."

Mộ Dung Nhạc nghiêng đầu, "Nghe được quá nha."

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃

*Thần Quạ Tống Tử: Xuất phát từ Quan Âm Tống Tử.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro