CHƯƠNG 331 KIẾN THỨC VỀ MỘC TỘC

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Biết Mộc tộc đang gặp nguy cơ nên mấy người cũng không lãng phí thời gian nữa, Sở Diệp tung tin bế quan rồi ngừng việc làm ăn của Kinh Trập Long với mấy đứa nhỏ đồng thời bí mật tới Mộc tộc. Để tiết kiệm thời gian Sở Diệp với Lâm Sơ Văn cưỡi Thương Lan Long bay đi. Rồng Vương giai thất cấp, cưỡi lên như cưỡi mây lướt gió, vừa nhanh vừa vững.

Có Mộc Vũ dẫn đường nên cũng không mắc công đi đường vòng, tốn ba ngày đã tới địa giới Mộc tộc.

Mộc Vũ với Sở Diệp, Lâm Sơ Văn vừa tiếp đất, cụm bông gai bên cạnh bắt đầu lắc lư bạt mạng. Mộc Vũ nhìn bụi bông gai, sắc mặt khẽ đổi.

Lâm Sơ Văn nghi ngờ nhìn bụi bông gai, nghe nói Mộc tộc có thể sử dụng thực vật để truyền tin cho nhau, thấy phản ứng của Mộc Vũ chắc là thật rồi.

"Có chuyện gì sao?" Sở Diệp hỏi.

Sắc mặt Mộc Vũ khó coi trả lời: "Có tu sĩ Vương giai đang săn đuổi tu sĩ đi một mình của tộc ta." Mộc tộc có đại trận phòng hộ, miễn ở trong trận pháp phòng hộ thì an toàn luôn được đảm bảo, chẳng qua sinh hoạt trong núi dù sao cũng nhàm chán nên sẽ luôn có tu sĩ Mộc tộc không thể chịu đựng nổi cô quạnh nên lén lút lẻn ra khỏi núi. Mấy năm nay bởi vì tin tức Mộc tộc vẫn còn tồn tại trên đời rò rỉ ra ngoài cho nên số tộc nhân Mộc tộc bị bắt đi đã tăng hơn hồi trước rất nhiều. Những Mộc tộc bị bắt đi đều không có kết cục gì tốt, có thể nói là Mộc Vũ hận thấu xương mấy tên thợ săn gian ác đó.

"Biết hướng nào không?" Sở Diệp hỏi.

Mộc Vũ gật đầu, "Phía đông."

Sở Diệp lấy ra bàn ra trinh trắc.

Lâm Sơ Văn hỏi Sở Diệp: "Sao rồi?"

"Phía đông quả thật có hai tu sĩ Vương giai đang đi tới đi lui tuần tra." Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn khẽ nói: "Ra tay trước chiếm lợi thế, chúng ta giải quyết luôn đi." Không biết chừng nào Chước Nhật Thánh Tử sẽ tới, chờ tới lúc mấy người đó tới thì hai tu sĩ Vương giai này chính là biến số.

Sở Diệp gật đầu, "Huynh cũng nghĩ vậy đó."

Tiểu Ngân dẫn dắt đàn ong bay nhanh về phía đông. Phía đông khu rừng có hai tu sĩ Mộc tộc đang điên cuồng chạy trốn, hai người này vừa chạy trốn đồng thời liên tục kích hoạt tấm biển gỗ ngăn cản tu sĩ Vương giai đằng sau. Mộc tộc đã hoạt động ở chỗ này lâu rồi nên có rất nhiều át chủ bài, vòng quanh Mộc tộc trải rộng đủ loại trận pháp, biển gỗ có thể kích hoạt các trận pháp hoạt động để chống lại kẻ thù.

"Là Mộc Hoa với Mộc Tự." Mộc Vũ gọi tên hai tu sĩ Mộc tộc đang chạy trốn.

"Hai tên Vương giai kia đang chơi mèo vờn chuột." Sở Diệp lạnh lùng nói. Hai tu sĩ Mộc tộc bị đuổi bắt chỉ có tu vi Chiến Tướng, sở dĩ hai người Mộc tộc kia vẫn luôn không bị bắt cứ như là đối phương cố ý thả cho hài người một con đường sống, có lẽ là muốn lợi dụng điều này để đi vào trung tâm Mộc tộc. Địa hình khu rừng rậm này rắc rối phức tạp, mê cung rải rác khắp nơi, không có người dẫn đường mà muốn phát hiện được tộc địa của Mộc tộc giữa rừng rậm mênh mang này không phải là chuyện dễ dàng.

Mộc Vũ điều khiển Vạn Yêu Đằng qua đó mai phục rồi bất ngờ đánh úp. Vạn Yêu Đằng cuốn lấy Song Vĩ Báo đang không ngừng đuổi theo hai người.

"Mộc Vũ ca ca, rốt cuộc huynh cũng tới rồi." Mộc Tự đang chạy trốn hình như đã phát hiện ra nên ngạc nhiên mừng rỡ reo lên.

Hai tu sĩ Vương giai đang vui vẻ thoải mái nghe được tiếng kêu của Mộc Tự không những không khủng hoảng, trái lại còn vui mừng hơn nữa.

"Là Mộc Vũ đạo hữu hả? Có thể hiện thân gặp nhau được không?"

"Mộc Vũ ca ca, mau giết gã, bọn chúng đã giết Mộc Quả rồi."

Mộc Vũ vừa nghe sắc mặt liền nặng nề, Vạn Yêu Đằng quét về phía một trong hai tu sĩ Vương giai kia. Tu sĩ Vương giai bị công kích lạnh lùng cười, thả ra một con Cư Xỉ Long*, thú răng cưa là động vật ăn cỏ cỡ lớn có ngoại hình tương tự khủng long. Vạn Yêu Đằng phân tách ra vô số dây leo quét về phía Cư Xỉ Long, toan xuyên thấu da thịt nó, nhưng Cư Xỉ Long da thô thịt dày, trong phút chốc Vạn Yêu Đằng khó có thể đột phá. Cư Xỉ Long há miệng ra, vô số dây leo bị cuốn vào trong miệng rồi bị nó nhai nát. Mộc Vũ cau mày, thú răng cưa chính là khắc tinh của Mộc tộc, nó thích ăn các loại linh thực, yêu thú giống thú răng cưa chính là thứ Mộc tộc ghét nhất.

Sở Diệp nhìn Vạn Yêu Đằng, nghĩ thầm: Thủ đoạn công kích của Vạn Yêu Đằng thực ra vẫn rất sắc bén, nhưng bị hung thú ăn cỏ khắc chế quá kịch liệt rồi.

"Mộc đạo hữu không ngờ lại tự chui đầu vào rọ nha." Chu Lương nhìn Mộc Vũ, trong mắt tràn ngập kích động.

Mộc Hoa thấy Mộc Vũ bị lép vế, kích động la lớn: "Thật to gan, ngươi nên biết Mộc Vũ ca ca đã kết đồng minh với Sở Diệp và Lâm dược sư rồi."

Chu Lương hoàn toàn không thèm để ý, "Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đáng gờm đó, chẳng qua vắng chủ nhà gà vọc niêu tôm thôi, bọn họ còn có thể tới đây kiếm ta gây sự hay gì?"

Sở Diệp từ trong chỗ tối hiện thân, nói: "Đây mới đúng là miệng quạ đen nè!"

Chu Lương vừa thấy Sở Diệp xuất hiện là mặt liền biến sắc, "Sở đạo hữu, hiểu lầm, hiểu lầm!"

Tiểu Bạch im hơi lặng tiếng nhảy ra, tung một chiêu Không Gian Trảm trực tiếp chém đứt cái đầu chà bá của thú răng cưa, máu tươi phún phún trào ra. Tiểu Bạch đứng trên đầu xác thú răng cưa, ánh mắt lạnh băng khó tả.

Sở Diệp âm thầm lo lắng nhìn Tiểu Bạch, từ sau khi gặp Chước Nhật Thánh Tử, Tiểu Bạch liền trở nên cục súc, hổ trở nên điên khùng cả con, tình trạng của Tiểu Bạch khiến Sở Diệp không khỏi lo lắng.

Song Vĩ Báo cảm nhận được hơi thở trên người Sở Diệp quá nguy hiểm cho nên quay người tính bỏ chạy. Thương Lan Long nhanh chóng xuất chiêu giải quyết đối thủ.

Sắc mặt Chu Lương với Vương Việt xanh mét, hai người này động thủ với Mộc tộc là do cho rằng hai người Sở Diệp hiện giờ đang quá bận rộn, không màng tới chuyện Mộc tộc bên đâu, ai mà ngờ Chước Nhật Thánh Tử như hổ rình mồi khiến hai người đột nhiên ngoài ý muốn quá bộ tới Mộc tộc. Rất nhanh Chu Lương với Vương Việt, một kẻ Vương giai tam cấp, một tên Vương giai tứ cấp đã bị giết chết.

"Đi thôi." Sở Diệp nói.

Mộc Vũ gật gật đầu, nói: "Được."

Mộc Hoa với Mộc Tự nhìn thấy nguy cơ đã được giải quyết, thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Mộc Vũ liếc Mộc Hoa với Mộc Vũ xong, sắc mặt sầm sì hỏi: "Hai người các ngươi đây là làm sao vậy? Trước khi ta rời đi không phải đã dặn là gần đây đừng rời khỏi Mộc tộc rồi sao?"

Mộc Tự hổ thẹn trả lời: "Bởi vì lúc trước Mộc Quả cảm nhận được hơi thở của Thảo Mộc Kết Tinh, cho nên chúng ta lén chạy ra, tính lấy Kết Tinh xong là đi liền, ai ngờ chỗ đó lại chính là bẫy rập."

Mộc Vũ bực bội hỏi: "Sao lại không vững vàng gì hết vậy, bây giờ có biết bao nhiêu người đang nhìn chòng chọc vào Mộc tộc, các ngươi không biết suy nghĩ nhiều hơn được chút nào sao?" Thực tế thì chuyện tương tự đã phát sinh vài lần, chẳng qua Mộc tộc trời sinh nhiều người đầu óc tương đối đơn giản, thời gian trôi qua là quên mất tiêu bài học nhớ đời.

Mộc Tự cúi đầu xấu hổ trả lời: "Đệ chỉ muốn giúp được Mộc Vũ ca ca được bao nhiêu hay bấy nhiêu."

Mộc Vũ thở dài, không nói gì nữa.

"Mộc Vũ ca ca, hai vị này chính là Sở tiền bối với Lâm tiền bối đây sao?" Mộc Tự hỏi.

Mộc Vũ gật đầu, vẻ mặt khá hơn chút ít, trả lời: "Phải rồi, hai người này chính là quý nhân của Mộc tộc chúng ta, Sở Diệp với Lâm Sơ Văn."

Mộc Hoa trốn sau lưng Mộc Tự liên tục nhìn chằm chằm, đánh giá hai người. Mộc Hoa hạ giọng hỏi: "Mộc Vũ ca ca, đều là Hồn Vương sao người ta cừ dữ vậy?!"

Mộc Vũ gật đầu, "Đúng vậy! Cực kỳ lợi hại."

Mộc Hoa hâm mộ nói: "Mộc Vũ ca ca, sao huynh lại không lợi hại được như vậy đây?"

Mộc Vũ: "......"

Sở Diệp: "....." Bé hoa yêu này sao mà nói chuyện thẳng thắn dữ vậy chèn?!

Càng đi sâu vào nơi cư trú của Mộc tộc, môi trường càng tốt, càng có nhiều loại kỳ hoa dị thảo hơn. Tiểu Ngân hưng phấn đập cánh phành phạch.

"Đây là nơi ở của Mộc tộc à?" Bên ngoài nơi ở của Mộc tộc cỏ cây rậm rạp, bản thân Mộc tộc lại sinh sống tận sâu bên trong núi non trùng điệp.

Mộc Vũ gật đầu, "Đúng vậy." Xung quanh Mộc tộc thật ra có tầng tầng trận pháp bảo vệ, nhưng vì Mộc Vũ dẫn đường cho nên trận pháp không bị kích hoạt.

"Thiếu tộc trưởng ngài mới về." Mộc Vũ vừa về tới đã bị mấy thiếu niên Mộc tộc quấy rầy, mấy thiếu niên này cứ tò mò liên tục nhìn Sở Diệp, Lâm Sơ Văn chằm chằm.

Tiểu Ngân vừa tới lãnh địa Mộc tộc liền dẫn dắt cả bầy ong đi hút mật khắp nơi. Tu sĩ Mộc tộc thích Tiểu Ngân với bầy ong cho nên cứ để mặc tụi nó bay lòng vòng xung quanh bọn họ.

Mộc Vũ chia nước linh tuyền lấy từ chỗ Sở Diệp cho tộc nhân Mộc tộc. Mức độ được hoan nghênh của nước linh tuyền vượt xa sự tưởng tượng của Sở Diệp, mấy thiếu niên Mộc tộc sau khi sử dụng nước linh tuyền đã lập tức thăng cấp. Nước linh tuyền được Mộc tộc tôn sùng là nước suối thánh, Mộc Vũ lại lấy thêm một vài cây linh thảo quý giá ra đổi nước linh tuyền với Sở Diệp.

Phong cảnh Mộc tộc tuyệt đẹp, khắp vùng đâu đâu cũng là cảnh trăm hoa bừng nởm đẹp tựa như chốn bồng lai tiên cảnh. Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đi dạo khắp lãnh địa Mộc tộc. Vài tu sĩ Mộc tộc có thể biến thành cây cỏ, Sở Diệp nhiều lúc nhìn không ra cây mọc bên cạnh rốt cuộc là cây cỏ thật sự hay là Mộc tộc biến thành.

"Cây liễu này nhìn quen quen nha!"

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Hình như là..."

"Ai da, bị phát hiện rồi." Cây liễu đội đất chui lên, biến thành một bé gái đầy đầu đều là cành liễu, lẹ chân lẩn đi mất.

Sở Diệp: "......"

Mộc Vũ bước tới, nói: "Xin lỗi, mấy đứa nhỏ trong tộc nghịch ngợm quá."

Sở Diệp lắc đầu, "Không có gì, thú vị mà." Sở Diệp nhìn theo hướng cây liễu đang chạy trốn, thầm nghĩ: Quả nhiên Mộc tộc rất đặc biệt, không ngờ còn có thể làm vậy luôn.

Tiểu Ngân dắt theo bầy ong quét sạch khắp nơi một vòng, thu hoạch cũng rất khả quan. Sở Diệp đoán chỉ cần để bầy ong ở lại lãnh địa Mộc tộc thêm một thời gian nữa thôi là sẽ lại tiến bộ nữa cho coi.

......

Đêm xuống.

Quạ đen liên tục đập cánh phành phạch, thần thần bí bí nói với Lâm Sơ Văn bên cạnh: "Trong lãnh địa Mộc tộc này chắc hẳn có nhiều bí mật lắm nè."

Lâm Sơ Văn liếc quạ đen một cái, "Mi phát hiện ra gì rồi?"

Quạ đen lắc đầu, "Trong thôn có một cây liễu hình như đã lâu năm, nhìn không thấu được!"

Lâm Sơ Văn cười nói: "Mộc tộc có thể truyền thừa từ thượng cổ tới tận bây giờ có bí mật cũng không có gì đáng ngạc nhiên, không có bí mật mới kỳ quái đó."

Quạ đen gật gật đầu, "Nói cũng đúng."

Lâm Sơ Văn nói với quạ đen, "Vận mệnh của Mộc Vũ sao rồi?"

Quạ đen vỗ cánh phành phạch, "Phiền phức cũng sắp tới rồi."

Sở Diệp hít sâu một hơi, "Bên ngoài Mộc tộc cũng có khá nhiều trận pháp, nếu có thể huy động được toàn bộ các trận pháp đó chắc sẽ có nhiều cơ hội chiến thắng hơn."

"Chuyện này, chắc Mộc tộc cũng tự có suy tính của mình rồi." Nếu là trận pháp của Mộc tộc vậy chắc Mộc tộc có thể điều động được."

Sở Diệp với Lâm Sơ Văn nghỉ ngơi tới nửa đêm thì Ảnh Thú im hơi lặng tiếng phất phơ lướt tới, trầm tĩnh nhìn Sở Diệp. Sở Diệp hỏi Ảnh Thú, "Tới rồi hả?" Tiểu Bạch vẫn luôn sốt ruột, vì để cho Tiểu Bạch an tâm Sở Diệp mới bàn giao la bàn cho Tiểu Bạch, lúc này Mặc Đoàn Tử xuất hiện ở đây vậy chắc là la bàn có động tĩnh rồi phải không?

Ảnh Thú gật đầu, biểu thị có năm Hồn Vương tới, chắc là đám người Chước Nhật Thánh Tử rồi.

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃

*Cư Xỉ Long (锯齿龙): Rồng Răng Cưa (Pareiasaurus).

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro