CHƯƠNG 337 CẤP DƯỚI CŨ CỦA THÁNH VIỆN
Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận
֍֍֍֍֍
Thiên Hà hoa lâm.
"Cung Khiếu tiền bối tới." Sở Diệp, Lâm Sơ Văn bước ra đón.
Cung Khiếu gật đầu với hai người.
Lâm Sơ Văn thấy sắc mặt Cung Khiếu quá nghiêm trọng nên thắc mắc hỏi: "Bữa nay Cung tiền bối tới là có việc quan trọng phải không?"
Cung Khiếu gật đầu, "Nhận được một vài tin tức không coi là tốt, ta cho rằng cần thương lượng với hai vị một chút."
"Về Chước Nhật Thánh Tử hả?" Lâm Sơ Văn hỏi.
Cung Khiếu gật đầu, "Có lẽ Chước Nhật Thánh Tử tới từ Thánh Viện, Lâm thiếu có biết gì về thế lực này không?"
Lâm Sơ Văn lắc đầu, "Không được rõ cho lắm, chẳng lẽ Cung trưởng lão biết được ít nhiều gì rồi không?"
Cung Khiếu gật đầu, "Quả thật biết được chút ít. Thiên Hải Vực nhìn như là rộng lớn vô cùng nhưng trong mắt các thế lực Hoàng cấp cũng không được coi là gì. Thiên Hải Vực có tổng cộng ba mươi sáu đảo lớn, một trong số đó là Thiên Xảo Đảo, trên Thiên Xảo Đảo khe nứt không gian rải rác khắp nơi, thường xuyên có tu sĩ với yêu thú ngoại vực ngoài ý muốn lưu lạc từ trong khe nứt tới đây. Bởi vì Thiên Xảo Đảo này có điều kiện đặc biệt, kết giới không gian tương đối yếu ớt nên từng có rất nhiều thế lực Hoàng cấp thiết lập Truyền Tống Trận ở đó."
"Rất nhiều Hoàng cấp thế lực?" Lâm Sơ Văn bất ngờ hỏi lại.
Cung Khiếu gật đầu, "Đúng vậy, nhưng đó đã là chuyện từ vạn năm trước rồi. Chắc hai vị cũng đã phát hiện ra hoàn cảnh tu luyện của Thiên Hải Vực thực sự rất bình thường, chẳng qua ở đây có tài nguyên thú biển phi thường phong phú."
Sở Diệp gật đầu, "Quả thật có thấy." Trong mắt rất nhiều tu sĩ ba mươi sáu đảo của Thiên Hải Vực vốn cực kỳ rộng lớn, nhưng khi so sánh với biển cả mênh mông thì diện tích của ba mươi sáu đảo có thể nói là bé nhỏ không đáng kể, biển cả mênh mông hải thú ra đời nhiều không đếm xuể. Trong lòng biển sâu bát ngát tiềm tàng vô số hải thú thực lực khủng bố, nếu không phải đa số hải thú đều không thích đổ bộ lên bờ thì ba mươi sáu đảo đã bị quét sạch từ lâu.
"Trước kia Thiên Hải Vực cũng không phải như vầy, một vài thế lực Hoàng cấp biến Thiên Hải Vực chúng ta trở thành vườn hoa sau nhà, thường sẽ có vài người tới đây săn bắt hải thú."
Sở Diệp hít sâu một hơi, "Sau đấy thì sao?"
"Mấy ngàn năm trước Thiên Hải Vực xuất hiện một con Thanh Long cực phẩm, vì tranh giành con Thanh Long này mà Hồn Sủng Sư của mấy thế lực này đã vung tay đánh nhau tàn nhẫn, đánh bể hết mấy cái Truyền Tống Trận trên Thiên Xảo Đảo, kể từ đó mấy thế lực vốn dĩ từng hoành hành không cố kỵ ở Thiên Hải Vực cũng xếp cờ im trống."
Sở Diệp hỏi Cung Khiếu: "Cung trưởng lão nói vậy chẳng lẽ đích đến của Chước Nhật Thánh Tử là Thiên Xảo Đảo?"
Cung Khiếu gật đầu, "Đúng vậy, Thánh Viện hồi xưa thực ra cũng từng có cứ điểm ở đây, tuy nhiên sau khi Thiên Xảo Đảo xảy ra chuyện, đường qua lại đã bị cắt đứt, không chỉ Thánh Viện mà các thế lực khác cũng vậy."
Sở Diệp nghiêm túc nói: "Cung trưởng lão là nghi ngờ Chước Nhật Thánh Tử sẽ sửa chữa Truyền Tống Trận?"
Cung Khiếu gật đầu, "Đúng vậy, mặc dù sửa chữa Truyền Tống Trận vô cùng khó khăn nhưng không thể không đề phòng." Thực lực Sở Diệp với Lâm Sơ Văn rất cao, nhưng đó chỉ là so với Hồn Vương mà thôi, "Một khi Truyền Tống Trận được sửa xong, có cường giả Hoàng cấp tới còn phiền phức hơn nữa." Với tác phong của Thánh Viện, một khi đường qua lại đã thông, khi đó không chỉ Sở Diệp với Lâm Sơ Văn, mà tất cả những người đứng cùng họ trong trận chiến lần trước một người cũng trốn không thoát, thậm chí bộ lạc Thái Dương với Trùng Cốc đều có khả năng vì vậy mà bị hủy diệt.
Sở Diệp gật đầu, "Ta hiểu rồi, ta sẽ lập tức tới Thiên Xảo Đảo nhìn thử coi sao."
"Cũng không cần quá sốt ruột, đường qua lại giữa Thánh Viện với nơi này đương nhiên đã bị cắt đứt, sửa Truyền Tống Trận cũng không phải là chuyện một sớm một chiều, nếu Sở thiếu đi tới đó cần phải chú ý an toàn, tuy Chước Nhật Thánh Tử đã thất bại hai lần nhưng người tới từ các thế lực lớn như vậy chỉ sợ vẫn còn rất nhiều át chủ bài." Cung Khiếu dặn dò.
Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Ta biết rồi."
Cung Khiếu vẫn còn chưa yên tâm nói: "Sở thiếu đừng có coi thường Chước Nhật Thánh Tử, ta tra được hình như Chước Nhật Thánh Tử đã liên lạc được với cấp dưới ngày xưa của Thánh Viện."
Sở Diệp thắc mắc hỏi: "Cấp dưới cũ của Thánh Viện? Ở đây cũng còn nữa hả?"
Cung Khiếu gật đầu, "Có, năm đó Truyền Tống Trận bỗng nhiên bị phá hư, có rất nhiều người của các thế lực lớn bị kẹt lại Thiên Hải Vực không có cách nào rời đi, trong đó cũng bao gồm cả người của Thánh Viện. Đương nhiên, mặc dù là cường giả Hoàng cấp tuổi thọ cũng có hạn, nhóm người năm đó cơ bản đều đã chết, tuy nhiên chắc vẫn còn hậu duệ sót lại. Một vài thế lực Thiên Hải Vực bây giờ chính là do mấy người của các thế lực Hoàng cấp bị kẹt lại năm xưa thành lập đó."
Sở Diệp tò mò, "Chước Nhật Thánh Tử có thể ra lệnh cho mấy người này à?" Đều đã qua nhiều năm như vậy rồi, chút giao hảo tổ tiên để lại kia thì có thể có được bao nhiêu tác dụng chứ?
"Vậy thì phải xem Chước Nhật Thánh Tử có sửa được Truyền Tống Trận hay không rồi." Chước Nhật Thánh Tử có thể được coi là Thái Tử Thánh Viện, Truyền Tống Trận không thông thì đối phương chính là chó chết chủ, chỉ cần Truyền Tống Trận thông rồi vậy thì lại khác. Cơ hội có thể bấu víu được thế lực Hoàng cấp cũng không phải thường xuyên có đâu. "Điều kiện tu luyện của Thiên Hải Vực chúng ta thật sự không tốt, đã mấy ngàn năm rồi không có Hoàng giả nào ra đời, rất nhiều Hồn Vương đều muốn rời khỏi đây đi tới vùng đất có môi trường tu luyện càng tốt hơn, rất nhiều Hồn Vương đều tìm biện pháp để sang địa vực khác, những người kẹt lại từng là người của thế lực Hoàng cấp càng đặc biệt nhiệt tình với chuyện này." Trước kia sở dĩ không có bao nhiêu người thèm muốn Truyền Tống Trận của bọn họ với Lưỡng Giới Thành là do hoàn cảnh tu luyện của Lưỡng Giới Thành còn tệ hơn ở đây, nếu những người đó biết địa vực Lưỡng Giới Thành có Truyền Tống Trận đi thông Thánh Viện sợ là đã nổi điên từ lâu, tuy nhiên Truyền Tống Trận đó bây giờ cũng nổ tung rồi, có nghĩ nữa cũng không làm nên chuyện gì.
Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Ta hiểu rồi."
......
Thiên Xảo Đảo.
Mấy Trận pháp sư đều bị Phong Tầm triệu tập tụ hợp lại một chỗ cùng nhau. Phong Tầm là Hội trưởng Hiệp hội Trận pháp sư, Hiệp hội Trận pháp sư chỉ là một tổ chức rời rác, không thể so được với Hiệp hội Dược tề sư. Địa vị của Trận pháp sư lại không bằng Dược tề sư, sức ảnh hưởng của Hiệp hội Trận pháp sư cũng còn lâu mới bằng Hiệp hội Dược tề sư. Thường ngày Phong Tầm làm người cũng rất được, rất nhiều Trận pháp sư trong hiệp hội đều đã từng được đối phương chỉ dẫn.
"Công Tôn đạo hữu, trưởng lão Phong Tầm nghĩ gì vậy ha? Không ngờ lại triệu tập chúng ta sửa Truyền Tống Trận từ Thánh Viện tới đây." Tô Mạt đau đầu hỏi.
Công Tôn Thắng cau mày, "Ta cũng có ngờ đâu."
Tô Mạt cau mày nghĩ thầm: Rõ ràng Cung Khiếu cho nổ Truyền Tống Trận là để cắt đứt đường về của Chước Nhật Thánh Tử, bây giờ bọn họ sửa Truyền Tống Trận không phải là đang đối nghịch với Cung Khiếu sao? Chẳng qua bây giờ tới cũng tới rồi cự tuyệt Chước Nhật Thánh Tử cũng không dễ gì.
"Tuyên đạo hữu cảm thấy sao?" Công Tôn Thắng hỏi.
Tuyên Đình hít sâu một hơi, "Tạm thời đừng sốt ruột, Phong đạo hữu nói sửa Truyền Tống Trận lần này bên Chước Nhật Thánh Tử sẽ cung cấp rất nhiều truyền thừa trận pháp." Người Hiệp hội Trận pháp sư thực ra vẫn luôn nghiên cứu trận pháp Truyền Tống Trận, vấn đề là rất nhiều Truyền Tống Trận của Thiên Hải Vực đều do thế lực bên ngoài thiết lập, truyền thừa trận pháp lưu truyền tới bây giờ cực kỳ ít ỏi, Chước Nhật Thánh Tử sẵn lòng cung cấp truyền thừa trận pháp có thể nói là cơ hội hiếm có.
"Vẫn là mạo hiểm quá đi." Đổng Bình nói.
Tô Mạt gật đầu, "Phải đó! Ta còn muốn kiếm chút linh tinh đi hưởng thụ Mộc Tiên Điểu tưới linh khí một lần đây." Nghe nói linh khí cọ rửa của Mộc Tiên Điểu chẳng những có thể tăng thực lực Hồn Sủng Sư còn có thể cải thiện làn sa, nếu lỡ vô sổ đen của Sở Diệp, Lâm Sơ Văn thì chuyện này sẽ rất khó khăn.
Công Tôn Thắng hít sâu một hơi, "Trận pháp sư Phong Tầm cũng khó mà từ chối! Sửa Truyền Tống Trận cũng không phải chuyện một sớm một chiều, dù cho chúng ta có dồn hết sức lực cũng chưa chắc có thể sửa được đâu, trước cứ nhìn kỹ đi rồi hẵng nói, Đổng đạo hữu cảm thấy sao?"
Đổng Bình đứng một bên im lặng nãy giờ bỗng nhiên nói: "Chước Nhật Thánh Tử mang theo tổng cộng năm tên thuộc hạ, một người phản bội, hai người chết, Hồn Sủng của hai người đã chết kia đều bị huyết tế."
Tô Mạt hết hồn hết vía hỏi: "Chuyện này thiệt hả?"
Đổng Bình gật đầu, "Tin tức từ bộ lạc Thái Dương nên chắc không sai đâu." Tuy Sở Diệp với Lâm Sơ Văn hòa nhã, nhưng thật sự đụng chạm tới hai người cũng không thèm nương tay chút nào.
Tô Mạt thì thào nói: "Quả nhiên Sở Diệp với Lâm Sơ Văn thật đáng sợ mà!"
Đổng Bình gật đầu, "Đúng đó!" Chước Nhật Thánh Tử đánh một trận với hai người Sở Diệp ở Mộc tộc, hao binh tổn tướng, càng đáng sợ hơn là sau trận đó Bạch Hổ của Sở Diệp còn thăng cấp, Bạch Hổ chưa thăng cấp Chước Nhật Thánh Tử đã đánh không lại rồi, bây giờ bên này giảm bên kia tăng, sợ là Chước Nhật Thánh Tử càng không phải là đối thủ của Sở Diệp.
......
Trong quán trọ.
"Một đám khốn nạn." Chước Nhật Thánh Tử tức giận chửi ra tiếng. Trong tay Chước Nhật Thánh Tử có Thánh Tử lệnh, lệnh bài này có thể trực tiếp sai sử được thế lực phụ thuộc có lệ thuộc lệnh của Thánh Viện. Lúc trước Chước Nhật Thánh Tử hoàn toàn không muốn sử dụng Thánh Tử lệnh, nhưng hai lần bị nhục liên tiếp, thuộc hạ thì hao binh tổn tướng, nghĩ tới bên Sở Diệp lại được đông đảo người giúp đỡ, rốt cuộc Chước Nhật Thánh Tử quyết định lôi kéo viện trợ bên ngoài.
Khiến Chước Nhật Thánh Tử thất vọng chính là sau khi hắn vận dụng Thánh Tử Lệnh rồi mà người hưởng ứng ít ỏi chỉ mấy người. Hậu duệ những người Thánh Viện bị kẹt lại ở Thiên Hải Vực bên đây rất nhiều, tuy nhiên người hưởng ứng kêu gọi khi vận dụng Thánh Tử lệnh lại không nhiều như tưởng tượng của Chước Nhật Thánh Tử. Nhất thời Chước Nhật Thánh Tử cũng không phân biệt được hậu duệ Thánh Viện lăn lộn ở Thiên Hải Vực này quá tệ, hay là thời gian trôi qua đã lâu hậu duệ Thánh Viện cũng không nhận Thánh Tử là hắn nữa.
Hồn Sủng Sư hưởng ứng Thánh Tử lệnh tới đây có thực lực mạnh nhất chính là Phong Tầm, chẳng qua gã nhận ra Phong Tầm không chút hứng thú giúp gã đối phó với Sở Diệp, Lâm Sơ Văn, đối phương chỉ có hứng thú với việc sửa chữa Truyền Tống Trận, trước kia Phong Tầm vẫn luôn nỗ lực tìm kiếm Truyền Tống Trận còn để lại, đi tới địa vực có trình độ tu luyện cao hơn. Phong Tầm là Hội trưởng Hiệp hội Trận pháp sư nên rất có thể diện, Trận pháp sư bị kêu gọi tới đây lần này cũng rất nhiều.
Khiến Chước Nhật Thánh Tử bực mình chính là mấy Trận pháp sư này cũng không thèm tôn kính gì gã, mấy người này cực kỳ kiêng kị Sở Diệp với Lâm Sơ Văn, lại mâu thuẫn với gã. Cổ Chước Nhật gắt gao siết chặt nắm đấm, Sở Diệp với Lâm Sơ Văn dựa vào cái gì mà đi so với gã chứ, Hồn Vương bên đây bởi vì kiêng kị hai người mà cẩn thận giữ khoảng cách với gã, quả thực là không biết điều. Nếu không phải giờ gã thiếu người để dùng thì mấy người này là thứ gì kia chứ?!
"Thánh Tử không cần quen biết với mấy Trận pháp sư này làm chi, chẳng qua là một đám mọi rợ kiến thức thiển cận mà thôi." Cổ Phóng trấn an.
Cổ Chước Nhật nhẫn nhịn, nói: "Cũng đúng." Ở địa giới Thánh Viện, chỉ cần gã phất phất tay là có thể sai phái được rất nhiều Trận pháp sư Địa giai hậu kỳ, mấy Trận pháp sư Địa giai sơ kỳ bên đây thật đúng là coi trọng bản thân quá rồi, lấy truyền thừa Trận pháp của gã mà còn muốn bảo trì khoảng cách với gã nữa chứ.
˂˂˂˂˂˃˃˃˃˃
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro